Chương 30: XỬ NỮ, ANH ĐÀNH CÓ LỖI VỚI EM
Tiểu Ngư Nhi
26/05/2016
Chap 30 : Xử Nữ, anh đành có lỗi với em
“Hồ sơ khám bệnh ngày X/X/XXXX
Bệnh nhân : Lục Ái Mận
Sinh ngày : X/X/XXXX
Giới tính : Nữ
Sức khỏe : Tốt
Chẩn đoán : Mang thai 3 tuần.”
Từng từ…..từng chữ…….Tất cả….đều chậm rãi……đều chậm rãi lần lượt xông thẳng vào trong đầu Sư Tử, bất giác khiến các dây thần kinh của hắn kinh hãi đến mức ngừng hoạt động, đôi mắt sững sờ ngây dại…..
“Soạt”
Lục Ái Mận đưa ra vẻ mặt điềm đạm, nhẹ nhàng khom lưng xuống nhặt lên tập hồ sơ đã rơi xuống mặt đất, đôi mắt không mang nhiều cảm xúc, điềm đạm, nhẹ nhàng, an tĩnh….
– “Mẹ kiếp!! LÀ GIẢ!! 3 TUẦN?? CMN, CÔ ĐƯA TÔI CÁI KHỈ GIÓ NÀY LÀM GÌ? KHÔNG PHẢI CỦA TÔI, ĐÚNG CHỨ?”. Hoảng hồn, bàng hoàng, Sư Tử bất ngờ giận dữ bật dậy, trừng mắt lên hung hăng tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, nhất thời lại khiến những người ở trong quán cafe giật bắn mình, lập tức dồn tất cả sự chú ý về Sư Tử và Lục Ái Mận, nhìn dáng vẻ cả hai…..
Là tình nhân cãi nhau sao?
Ái Mận lặng người nghe giứt câu nói của Sư Tử, đôi mắt cư nhiên lại tuôn ra những giọt nước mắt mặn chát, giọng nói run rẩy hòa trong tiếng nấc nghẹn, nhìn vẻ mặt hung hãn của Sư Tử mà bật khóc nức nở :
– “Em…..Em có thai rồi…..trước khi chúng ta…..trước khi chúng ta chia tay…..anh à…….nếu anh không muốn sự xuất hiện của đứa bé này…..vậy….vậy em sẽ phá….nhưng em xin anh…..đừng phủ nhận nó….em xin anh….hức…..hức……”
Bất ngờ, kinh ngạc…..
Những người trong quán cafe tất thẩy đều ngỡ ngàng, dường như Lục Ái Mận muốn hét lên cho tất cả mọi người đều thấy, tất cả mọi người đều nghe, tất cả mọi người đều biết, để rồi tất cả đều phải thương cảm cho cô….
Nhưng cái dáng vẻ tội lỗi….nhưng cái vẻ mặt sợ hãi…..nhưng những dòng nước mắt thống khổ của Lục Ái Mận….không cần phải nói rõ ràng. Tất cả mọi người đều thương cảm cho cô và đồng thời, tất cả đều nhìn Sư Tử với ánh mắt khinh thường, ánh mắt coi khinh….
– “Ôi trời đất ơi…..là đồng phục học sinh sao?”
– “Chậc, miệng còn hôi sữa…..giới trẻ ngày nay cũng thật là…..”
– “Thật không nghĩ ra cha mẹ chúng nó đã dạy dỗ chúng nó thế nào!”.
Cư nhiên…..trong quán cafe….cư nhiên lại vang lên là những tiếng phê phán của những người xung quanh khiến Sư Tử bất giác khó chịu cau mày, bực bội đứng phắt dậy, đặt tiền lên bàn rồi lãnh đạm tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, hung hăng kéo mạnh cô gái đáng thương rời khỏi quán khiến Lục Ái Mận không khỏi ngỡ ngàng….
– “Sư Tử?? Anh sao vậy??”
– “Cô bị điếc à mà không nghe thấy người ta xì xầm? Giờ nói đi, cô thực có thai?” Sư Trư lạnh lùng đẩy mạnh Lục Ái Mận vào bên trong xe taxi gần nhất, khoanh tay trước ngực đầy vẻ coi thường liếc nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh.
Ái Mận lặng người bên trong xe, bàn tay run rẩy khẽ đưa lên ôm lấy bụng, đôi mắt bi thương liếc nhìn sang người con trai bên cạnh, giọng nói đôi phần run rẩy :
– “p….phải…..nhưng….nếu anh không chấp nhận nó….em cũng sẽ không giữ nó lại…..em không muốn, đứa nhỏ sinh ra đã không có cha……..như em vậy!”.
Trong vô thức, vừa giứt lời, Lục Ái Mận đã vô thức phì cười một cái, nụ cười đầy vẻ chế giễu, cơ hồ như đang chế giễu chính bản thân mình, bàn tay ôm lấy bụng bất giác lại dùng lực như muốn bóp chết vật nhỏ trong bụng…..một cách tàn nhẫn….
“Bộp”
Bất ngờ…..một bàn tay ấm áp, một bàn tay cứng cáp lập tức tóm lấy bàn tay trắng ngần của Lục Ái Mận, đôi mắt Sư Tử trừng lên giận dữ, sâu tận đáy mắt cũng không mang quá nhiều cảm xúc, giọng nói chỉ lạnh lùng vang lên trong xe :
– “Đứa nhỏ có tội gì với cô? Hà cớ gì muốn giết nó?”.
– “N….Nhưng……Anh không muốn nó xuất hiện ở trên thế giới này…..em hà cớ gì lụy tình mà giữ nó lại? Hà cớ gì giữ nó lại để nó phải chịu cảnh thiếu thốn? Thà để nó đi đầu thai sớm, Anh nói xem…..không phải sẽ tốt hơn hay sao?” Lục Ái Mận bất lực cười khổ, giọng nói thanh thoát….nhưng….dáng vẻ lại khiến người ta quá đỗi thương tâm.
“Tách”
Một giọt nước….một giọt nước mặn chát chảy dài khỏi khuôn mặt Lục Ái Mận, lặng lẽ rơi xuống bàn tay tê dại của cô…..
Phút chốc….Sư Tử sững sờ, toàn thân trong vô thức lại cứng đờ…..Trái tim hắn giá lạnh, đến nhìn, Sư Tử cũng không muốn nhìn thấy Lục Ái Mận….
Nhưng….hắn chính là đang phản bội Xử Nữ!! Đúng là vậy……
Ý chí của Sư Tử trong vô thức lại xảy ra chiến tranh lớn…..một cuộc chiến cơ hồ như không có điểm dừng…..
Lục Ái Mận, trong bụng cô ta đang mang thai con của hắn!! Hắn không thể bỏ cô….Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn nhìn cô đi phá con của hắn…..
Hoàng Mã Xử Nữ, cô là người hắn yêu, cô ở trong tim hắn!! Hắn không thể bỏ cô……Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn để buông tay cô…….
Bất giác…..Sư Tử thấy chính bản thân mình thật quá tham lam!!
Cùng lúc, Sư Tử lại muốn có được cả hai thứ quan trọng trong cuộc đời một người đàn ông…..
Cùng lúc, hắn muốn có cả hai….
Nhưng…..được sao?
Muốn có con, hắn phải bỏ Xử Nữ.
Muốn có Xử Nữ, Sư Tử nhất định phải bỏ con.
Đấu tranh ý chí…..suy đi tính lại…..Sư Tử cư nhiên như chết lặng trên ghế…..sững sờ….lặng người……..tiểu bảo bảo đang ngoan ngoãn nằm trong bụng Lục Ái Mận, nó chả có tội tình gì cả, nó không có một tội tình gì cả…..
Mà không. Tội của tiểu bảo bảo đó….có lẽ chính là đầu thai sai kiếp!! Tìm sai ba mẹ….
Cái cảm giác tội lỗi, cái trách nhiệm của một thằng đàn ông, bất ngờ, trong hắn, cư nhiên lại được đẩy mạnh….
Một đứa trẻ sinh ra không có cha, một đứa trẻ sinh ra không có đầy đủ tình thương…..
Chẳng nhẽ Sư Tử lại không thấu hiểu cái cảm giác đó??…..Hắn.
Sư tử. Hắn trước nay cũng có một người em trai….Phải….là một người em trai kém hắn một tuổi…..
Tên của người em trai đó…..Lý Tư Thần.
Bất giác, Sư tử quặn thắt lòng, trái tim hắn cư nhiên nhói lên vài đợt….Hắn và em trai sinh ra, cũng chính là không có cha……..
Bật cười, Sư Tử khẽ bật cười…Một nụ cười đắng ngắt…..Lục Ái Mận và hắn…..đều không cha…..
Hắn không thể tàn nhẫn hủy đi một sinh mạng còn chưa thành hình……
Hắn càng không thể tàn nhẫn nhìn một đứa trẻ sinh ra mà không có cha…….
Có lẽ…..thôi thì…..
Xử Nữ…..anh đành có lỗi với em……
“Cạch”
Bỗng…..
Cánh cửa xe phía Lục Ái Mận cư nhiên đã bật mở, đôi mắt Ái Mận bi ai hướng ra bên ngoài, cánh tay định ý đẩy cửa bước ra…..vẻ mặt lạnh lùng đến tàn nhẫn, đến thương tâm :
– “Em nhất định sẽ không để anh phải khổ sở!! Nếu chỉ vì đứa nhỏ này…..nếu chỉ vì đứa nhỏ…..chỉ vì sinh mạng không đáng có này mà khiến anh khổ sở, mà khiến anh khó nghĩ, vậy…..Để em giúp anh. Sư tử, em giúp anh chọn đáp an…..Sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc của anh!! Em xin lỗi…….”
Giứt lời, cánh tay của Ái Mận mệt mỏi dùng sức đẩy cánh cửa xe, gót dày lãnh đạm chạm xuống nền bê tông lạnh ngắt……
1s
2s
3s
Vô thức…..lại một lần nữa…..Sư Tử vô thức tóm lấy một bên cánh tay của Lục Ái Mận, lực dùng có hơi mạnh, hắn siết lấy cánh tay Ái Mận mà kéo vào trong xe, thanh âm lạnh lẽo điềm đạm vang lên :
– “Đóng”.
“Sập”
Thật ngoan ngoan, Lục Ái Mận cư nhiên thở dài một tiếng, gót dày nhanh chóng thu lại, bàn tay thon thả đưa ra đóng cửa xe lại…..
Chợt…..thoáng qua…..nơi khóe miệng Lục Ái Mận khẽ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt….một nụ cười khinh khỉnh chiến thắng…..có phải không?….hay là ảo giác…..
– “Chú tài xế, đến biệt thự Lục Gia ở đường X!!”.
Thản nhiên, giọng nói lãnh băng, Sư Tử lạnh lùng buông ra lời nói, đôi mắt không nhìn đến Lục Ái Mận, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Lục Ái Mận cũng lãnh đạm buông ra, tiếp tục dáng vẻ lãnh đạm của mình……Nhưng ai biết được đây….tâm tư Sư tử lại vô cùng hỗn loạn.
– “Vâng!”. Bác tài nhanh gọn đáp lại….bất giác, người đàn ông trung niên liếc về phía cô gái trẻ xinh đẹp với vẻ mặt thương cảm….
Cư nhiên, ông thấy, giới trẻ ngày nay…..thực…..haizzzzz
Dõi theo dáng vẻ thư thái, lạnh lùng của Sư Tử, bất giác, thoáng qua trong đáy mắt Lục Ái Mận, ánh lên là một tia hối hận….Nhưng….thoáng qua thôi…rất nhanh đã biến mất!!
Trái tim cô, vô thức nhói lên đau đớn…..
Không quan trọng…..hoàn toàn không quan trọng…..Lý Vũ Sư Tử, tôi không cần biết anh yêu ai, nhất định tôi sẽ không nhường anh cho cô ta….đừng hòng….không bao giờ!!
– “Đừng……Đừng về biệt thự Lục gia…..”. Bất ngờ, giọng nói thanh thoát của Lục Ái Mận vang lên, vô thức lại gia tăng âm lượng cơ hồ như đang hét lên.
Bất giác, Sư Tử giật mình quay sang trừng mắt nhìn Lục Ái Mận, đáy mắt vẫn dương lên là nét lạnh lùng khinh bỉ :
– “Chuyện gì?”.
– “Em cãi nhau với mẹ, mẹ em phát hiện chuyện này rồi…….Em nhất thời chưa muốn trở về!!”. Giọng nói vang lên có phần tủi thân, một phần âm lượng cũng đã hạ đi, đôi mắt yếu đuối liếc sang Sư Tử cơ hồ chờ đợi quyết định……
Gì?….Như vậy….hắn biết đưa Lục Ái Mận cô đi đâu đây?? Khách sạn?? Không được….nhất định là không được. Sư Tử vốn cũng chẳng lo lắng gì cho Lục Ái Mận, nhưng đưa cô đến khách sạn, thà giết hắn luôn đi. Thứ Sư Tử lo chính là tiểu bảo bảo nhỏ bé trong bụng Ái Mận, cô ta xinh đẹp như vậy, quyến rũ như vậy, dù là mặc đồ học sinh đi nữa, nếu đến nơi đó để cô ta qua đêm, mấy tên cường bạo lại còn không tăm tia cô ta sao?? Đến lúc đó, đứa nhỏ trong bụng Lục Ái Mận mà sảy ra chuyện……hắn thật không nghĩ ra sẽ làm gì!! Dù sao cũng là máu mủ của hắn….bỏ không được…..nhìn nó mất đi cũng không được……
Nhất định là không thể được!!
– “Biệt thự Lý gia, đường XX”.
Giứt lời, Sư Tử cư nhiên trong khoảng khắc lại cảm giác hối hận, nhưng chắc là muộn rồi…..nhỉ……haizzzz……
– “Vâng”.
Cơ hồ như vừa đạt được đúng theo ý mình, Lục Ái Mận xoay khuôn mặt xinh đẹp, khuôn mặt kiêu kì hướng ra phía cửa xe, lập tức, vẻ mặt bi thương đã biến mất, sau đó, một nụ cười nhếch khóe môi nở ra trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt cư nhiên đã sắc nhọn thêm đôi phần….
Nhiều lúc em sợ chuyện tình cảm, sợ những tan vỡ lại đến, lại đổ lên đầu em.Không phải em không cố gắng, mà những cố gắng của em dường như chỉ được đáp lại bằng những thất vọng, đau thương……
Nhưng anh à…..hiện tại…..em không quan tâm nữa!! em không màng đến nữa!!
Anh phải là của em, em biết em sai, nhưng em không buông tay anh được, vậy nên, dù phải đánh đổi tất cả, dù phải dùng đến bao nhiêu thủ đoạn sai lầm….Em cũng không nhường anh cho cô ta!!
Xin lỗi, anh không được rời bỏ em….không được phép rời bỏ em!
Hết chap 30…….
#Tiểu_Ngư_Nhi
“Hồ sơ khám bệnh ngày X/X/XXXX
Bệnh nhân : Lục Ái Mận
Sinh ngày : X/X/XXXX
Giới tính : Nữ
Sức khỏe : Tốt
Chẩn đoán : Mang thai 3 tuần.”
Từng từ…..từng chữ…….Tất cả….đều chậm rãi……đều chậm rãi lần lượt xông thẳng vào trong đầu Sư Tử, bất giác khiến các dây thần kinh của hắn kinh hãi đến mức ngừng hoạt động, đôi mắt sững sờ ngây dại…..
“Soạt”
Lục Ái Mận đưa ra vẻ mặt điềm đạm, nhẹ nhàng khom lưng xuống nhặt lên tập hồ sơ đã rơi xuống mặt đất, đôi mắt không mang nhiều cảm xúc, điềm đạm, nhẹ nhàng, an tĩnh….
– “Mẹ kiếp!! LÀ GIẢ!! 3 TUẦN?? CMN, CÔ ĐƯA TÔI CÁI KHỈ GIÓ NÀY LÀM GÌ? KHÔNG PHẢI CỦA TÔI, ĐÚNG CHỨ?”. Hoảng hồn, bàng hoàng, Sư Tử bất ngờ giận dữ bật dậy, trừng mắt lên hung hăng tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, nhất thời lại khiến những người ở trong quán cafe giật bắn mình, lập tức dồn tất cả sự chú ý về Sư Tử và Lục Ái Mận, nhìn dáng vẻ cả hai…..
Là tình nhân cãi nhau sao?
Ái Mận lặng người nghe giứt câu nói của Sư Tử, đôi mắt cư nhiên lại tuôn ra những giọt nước mắt mặn chát, giọng nói run rẩy hòa trong tiếng nấc nghẹn, nhìn vẻ mặt hung hãn của Sư Tử mà bật khóc nức nở :
– “Em…..Em có thai rồi…..trước khi chúng ta…..trước khi chúng ta chia tay…..anh à…….nếu anh không muốn sự xuất hiện của đứa bé này…..vậy….vậy em sẽ phá….nhưng em xin anh…..đừng phủ nhận nó….em xin anh….hức…..hức……”
Bất ngờ, kinh ngạc…..
Những người trong quán cafe tất thẩy đều ngỡ ngàng, dường như Lục Ái Mận muốn hét lên cho tất cả mọi người đều thấy, tất cả mọi người đều nghe, tất cả mọi người đều biết, để rồi tất cả đều phải thương cảm cho cô….
Nhưng cái dáng vẻ tội lỗi….nhưng cái vẻ mặt sợ hãi…..nhưng những dòng nước mắt thống khổ của Lục Ái Mận….không cần phải nói rõ ràng. Tất cả mọi người đều thương cảm cho cô và đồng thời, tất cả đều nhìn Sư Tử với ánh mắt khinh thường, ánh mắt coi khinh….
– “Ôi trời đất ơi…..là đồng phục học sinh sao?”
– “Chậc, miệng còn hôi sữa…..giới trẻ ngày nay cũng thật là…..”
– “Thật không nghĩ ra cha mẹ chúng nó đã dạy dỗ chúng nó thế nào!”.
Cư nhiên…..trong quán cafe….cư nhiên lại vang lên là những tiếng phê phán của những người xung quanh khiến Sư Tử bất giác khó chịu cau mày, bực bội đứng phắt dậy, đặt tiền lên bàn rồi lãnh đạm tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, hung hăng kéo mạnh cô gái đáng thương rời khỏi quán khiến Lục Ái Mận không khỏi ngỡ ngàng….
– “Sư Tử?? Anh sao vậy??”
– “Cô bị điếc à mà không nghe thấy người ta xì xầm? Giờ nói đi, cô thực có thai?” Sư Trư lạnh lùng đẩy mạnh Lục Ái Mận vào bên trong xe taxi gần nhất, khoanh tay trước ngực đầy vẻ coi thường liếc nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh.
Ái Mận lặng người bên trong xe, bàn tay run rẩy khẽ đưa lên ôm lấy bụng, đôi mắt bi thương liếc nhìn sang người con trai bên cạnh, giọng nói đôi phần run rẩy :
– “p….phải…..nhưng….nếu anh không chấp nhận nó….em cũng sẽ không giữ nó lại…..em không muốn, đứa nhỏ sinh ra đã không có cha……..như em vậy!”.
Trong vô thức, vừa giứt lời, Lục Ái Mận đã vô thức phì cười một cái, nụ cười đầy vẻ chế giễu, cơ hồ như đang chế giễu chính bản thân mình, bàn tay ôm lấy bụng bất giác lại dùng lực như muốn bóp chết vật nhỏ trong bụng…..một cách tàn nhẫn….
“Bộp”
Bất ngờ…..một bàn tay ấm áp, một bàn tay cứng cáp lập tức tóm lấy bàn tay trắng ngần của Lục Ái Mận, đôi mắt Sư Tử trừng lên giận dữ, sâu tận đáy mắt cũng không mang quá nhiều cảm xúc, giọng nói chỉ lạnh lùng vang lên trong xe :
– “Đứa nhỏ có tội gì với cô? Hà cớ gì muốn giết nó?”.
– “N….Nhưng……Anh không muốn nó xuất hiện ở trên thế giới này…..em hà cớ gì lụy tình mà giữ nó lại? Hà cớ gì giữ nó lại để nó phải chịu cảnh thiếu thốn? Thà để nó đi đầu thai sớm, Anh nói xem…..không phải sẽ tốt hơn hay sao?” Lục Ái Mận bất lực cười khổ, giọng nói thanh thoát….nhưng….dáng vẻ lại khiến người ta quá đỗi thương tâm.
“Tách”
Một giọt nước….một giọt nước mặn chát chảy dài khỏi khuôn mặt Lục Ái Mận, lặng lẽ rơi xuống bàn tay tê dại của cô…..
Phút chốc….Sư Tử sững sờ, toàn thân trong vô thức lại cứng đờ…..Trái tim hắn giá lạnh, đến nhìn, Sư Tử cũng không muốn nhìn thấy Lục Ái Mận….
Nhưng….hắn chính là đang phản bội Xử Nữ!! Đúng là vậy……
Ý chí của Sư Tử trong vô thức lại xảy ra chiến tranh lớn…..một cuộc chiến cơ hồ như không có điểm dừng…..
Lục Ái Mận, trong bụng cô ta đang mang thai con của hắn!! Hắn không thể bỏ cô….Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn nhìn cô đi phá con của hắn…..
Hoàng Mã Xử Nữ, cô là người hắn yêu, cô ở trong tim hắn!! Hắn không thể bỏ cô……Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn để buông tay cô…….
Bất giác…..Sư Tử thấy chính bản thân mình thật quá tham lam!!
Cùng lúc, Sư Tử lại muốn có được cả hai thứ quan trọng trong cuộc đời một người đàn ông…..
Cùng lúc, hắn muốn có cả hai….
Nhưng…..được sao?
Muốn có con, hắn phải bỏ Xử Nữ.
Muốn có Xử Nữ, Sư Tử nhất định phải bỏ con.
Đấu tranh ý chí…..suy đi tính lại…..Sư Tử cư nhiên như chết lặng trên ghế…..sững sờ….lặng người……..tiểu bảo bảo đang ngoan ngoãn nằm trong bụng Lục Ái Mận, nó chả có tội tình gì cả, nó không có một tội tình gì cả…..
Mà không. Tội của tiểu bảo bảo đó….có lẽ chính là đầu thai sai kiếp!! Tìm sai ba mẹ….
Cái cảm giác tội lỗi, cái trách nhiệm của một thằng đàn ông, bất ngờ, trong hắn, cư nhiên lại được đẩy mạnh….
Một đứa trẻ sinh ra không có cha, một đứa trẻ sinh ra không có đầy đủ tình thương…..
Chẳng nhẽ Sư Tử lại không thấu hiểu cái cảm giác đó??…..Hắn.
Sư tử. Hắn trước nay cũng có một người em trai….Phải….là một người em trai kém hắn một tuổi…..
Tên của người em trai đó…..Lý Tư Thần.
Bất giác, Sư tử quặn thắt lòng, trái tim hắn cư nhiên nhói lên vài đợt….Hắn và em trai sinh ra, cũng chính là không có cha……..
Bật cười, Sư Tử khẽ bật cười…Một nụ cười đắng ngắt…..Lục Ái Mận và hắn…..đều không cha…..
Hắn không thể tàn nhẫn hủy đi một sinh mạng còn chưa thành hình……
Hắn càng không thể tàn nhẫn nhìn một đứa trẻ sinh ra mà không có cha…….
Có lẽ…..thôi thì…..
Xử Nữ…..anh đành có lỗi với em……
“Cạch”
Bỗng…..
Cánh cửa xe phía Lục Ái Mận cư nhiên đã bật mở, đôi mắt Ái Mận bi ai hướng ra bên ngoài, cánh tay định ý đẩy cửa bước ra…..vẻ mặt lạnh lùng đến tàn nhẫn, đến thương tâm :
– “Em nhất định sẽ không để anh phải khổ sở!! Nếu chỉ vì đứa nhỏ này…..nếu chỉ vì đứa nhỏ…..chỉ vì sinh mạng không đáng có này mà khiến anh khổ sở, mà khiến anh khó nghĩ, vậy…..Để em giúp anh. Sư tử, em giúp anh chọn đáp an…..Sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc của anh!! Em xin lỗi…….”
Giứt lời, cánh tay của Ái Mận mệt mỏi dùng sức đẩy cánh cửa xe, gót dày lãnh đạm chạm xuống nền bê tông lạnh ngắt……
1s
2s
3s
Vô thức…..lại một lần nữa…..Sư Tử vô thức tóm lấy một bên cánh tay của Lục Ái Mận, lực dùng có hơi mạnh, hắn siết lấy cánh tay Ái Mận mà kéo vào trong xe, thanh âm lạnh lẽo điềm đạm vang lên :
– “Đóng”.
“Sập”
Thật ngoan ngoan, Lục Ái Mận cư nhiên thở dài một tiếng, gót dày nhanh chóng thu lại, bàn tay thon thả đưa ra đóng cửa xe lại…..
Chợt…..thoáng qua…..nơi khóe miệng Lục Ái Mận khẽ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt….một nụ cười khinh khỉnh chiến thắng…..có phải không?….hay là ảo giác…..
– “Chú tài xế, đến biệt thự Lục Gia ở đường X!!”.
Thản nhiên, giọng nói lãnh băng, Sư Tử lạnh lùng buông ra lời nói, đôi mắt không nhìn đến Lục Ái Mận, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Lục Ái Mận cũng lãnh đạm buông ra, tiếp tục dáng vẻ lãnh đạm của mình……Nhưng ai biết được đây….tâm tư Sư tử lại vô cùng hỗn loạn.
– “Vâng!”. Bác tài nhanh gọn đáp lại….bất giác, người đàn ông trung niên liếc về phía cô gái trẻ xinh đẹp với vẻ mặt thương cảm….
Cư nhiên, ông thấy, giới trẻ ngày nay…..thực…..haizzzzz
Dõi theo dáng vẻ thư thái, lạnh lùng của Sư Tử, bất giác, thoáng qua trong đáy mắt Lục Ái Mận, ánh lên là một tia hối hận….Nhưng….thoáng qua thôi…rất nhanh đã biến mất!!
Trái tim cô, vô thức nhói lên đau đớn…..
Không quan trọng…..hoàn toàn không quan trọng…..Lý Vũ Sư Tử, tôi không cần biết anh yêu ai, nhất định tôi sẽ không nhường anh cho cô ta….đừng hòng….không bao giờ!!
– “Đừng……Đừng về biệt thự Lục gia…..”. Bất ngờ, giọng nói thanh thoát của Lục Ái Mận vang lên, vô thức lại gia tăng âm lượng cơ hồ như đang hét lên.
Bất giác, Sư Tử giật mình quay sang trừng mắt nhìn Lục Ái Mận, đáy mắt vẫn dương lên là nét lạnh lùng khinh bỉ :
– “Chuyện gì?”.
– “Em cãi nhau với mẹ, mẹ em phát hiện chuyện này rồi…….Em nhất thời chưa muốn trở về!!”. Giọng nói vang lên có phần tủi thân, một phần âm lượng cũng đã hạ đi, đôi mắt yếu đuối liếc sang Sư Tử cơ hồ chờ đợi quyết định……
Gì?….Như vậy….hắn biết đưa Lục Ái Mận cô đi đâu đây?? Khách sạn?? Không được….nhất định là không được. Sư Tử vốn cũng chẳng lo lắng gì cho Lục Ái Mận, nhưng đưa cô đến khách sạn, thà giết hắn luôn đi. Thứ Sư Tử lo chính là tiểu bảo bảo nhỏ bé trong bụng Ái Mận, cô ta xinh đẹp như vậy, quyến rũ như vậy, dù là mặc đồ học sinh đi nữa, nếu đến nơi đó để cô ta qua đêm, mấy tên cường bạo lại còn không tăm tia cô ta sao?? Đến lúc đó, đứa nhỏ trong bụng Lục Ái Mận mà sảy ra chuyện……hắn thật không nghĩ ra sẽ làm gì!! Dù sao cũng là máu mủ của hắn….bỏ không được…..nhìn nó mất đi cũng không được……
Nhất định là không thể được!!
– “Biệt thự Lý gia, đường XX”.
Giứt lời, Sư Tử cư nhiên trong khoảng khắc lại cảm giác hối hận, nhưng chắc là muộn rồi…..nhỉ……haizzzz……
– “Vâng”.
Cơ hồ như vừa đạt được đúng theo ý mình, Lục Ái Mận xoay khuôn mặt xinh đẹp, khuôn mặt kiêu kì hướng ra phía cửa xe, lập tức, vẻ mặt bi thương đã biến mất, sau đó, một nụ cười nhếch khóe môi nở ra trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt cư nhiên đã sắc nhọn thêm đôi phần….
Nhiều lúc em sợ chuyện tình cảm, sợ những tan vỡ lại đến, lại đổ lên đầu em.Không phải em không cố gắng, mà những cố gắng của em dường như chỉ được đáp lại bằng những thất vọng, đau thương……
Nhưng anh à…..hiện tại…..em không quan tâm nữa!! em không màng đến nữa!!
Anh phải là của em, em biết em sai, nhưng em không buông tay anh được, vậy nên, dù phải đánh đổi tất cả, dù phải dùng đến bao nhiêu thủ đoạn sai lầm….Em cũng không nhường anh cho cô ta!!
Xin lỗi, anh không được rời bỏ em….không được phép rời bỏ em!
Hết chap 30…….
#Tiểu_Ngư_Nhi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.