Hôn Ước Hào Môn: Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại Thúc

Chương 126: Chương 124.2

Tần Tích

25/02/2019

Hàn Thành Nghiêu, cút qua một bên đi, còn muốn phá hư gia đình của anh, nhất định chính là nằm mơ, anh nhất định sẽ giành lại Tần Tích lần nữa, bây giờ quan trọng nhất là, anh phải làm như thế nào mới có thể ở lại được đây, có câu nói gần quan được ban lộc, trước tiên phục vụ cô thoải mái, anh cũng không tin không bắt được trái tim của cô, vừa nghĩ tới hình ảnh Tần Tích đi vào tim của anh lần nữa, Cố Mộ Nghiêm không nhịn được cười ra tiếng.

"Chú Cố, chú cười rất ngây thơ nha." Tần Mộ Tây ngồi ở bên cạnh, không nói nên lời.

Cố Mộ Nghiêm thu lại nụ cười, ngay sau đó lại thở dài một cái, Tần Mộ Tây vội vàng hỏi: "Sao thế?"

"Con trai, con có cách gì hay để cho cha ở lại không, mẹ con cũng sẽ không đuổi cha đi." Anh thật sự không biết nên chọn lựa cách gì mới được nữa.

"Hóa ra là chú muốn hỏi chuyện này à, quá đơn giản."

"Đơn giản? Con có cách gì?" Mắt Cố Mộ Nghiêm sáng lên, nắm chặt bờ vai của bé: "Nói mau."

"Chú Cố, chú quá kích động rồi đó." Tần Mộ Tây nhìn dáng vẻ Cố Mộ Nghiêm, đầu đầy vạch đen: "Muốn ở lại quá đơn giản, nếu chú đột nhiên trặc chân, gãy tay, không lái xe được, không đi đường được,cho dù mẹ có độc ác thế nào cũng không thể ném chú ra ngoài, và sẽ chăm sóc chú thật tốt, nói không chừng còn tự mình phục vụ chú tắm, đến lúc đó chú sẽ trôi qua rất thoải mái đó nha!"

Trặc chân? Đúng vậy, anh quả thật sẽ không nghĩ tới đó nha.

Cố Mộ Nghiêm ôm cổ Tần Mộ Tây, hôn rồi lại hôn: "Con trai, con thật sự là quá thông minh, con chắc chắn chính là phúc tinh của cha đó nha!"

Như vậy anh muốn ở đây bao lâu thì ở bấy lâu.



Tần Mộ Tây ngáp một cái: "Chú Cố, con ngủ trước đây, chú kiên trì nữa kiên trì nữa, còn có ba tiếng, lập tức chịu đựng qua, cố gắng lên!"

"Mộ Tây, con nhẫn tâm để cha một người ở chỗ này sao?"

"Chú Cố, con cũng muốn ở cùng với chú, nhưng ngủ trễ sẽ không cao đâu, chú yên tâm, tim của con mãi mãi đi cùng với chú." Tần Mộ Tây nắm quyền đấm đấm ngực, sau đó phủi mông đi.

Cố Mộ Nghiêm ngồi tại chỗ khổ cực suy nghĩ, làm như thế nào để gãy chân đây, chẳng lẽ chạy té một cái sao, có rồi, anh đứng dậy đi ra ngoài.

Lúc mười hai giờ, Tần Tích từ trong phòng đi ra, đứng ở cửa cầu thang nhìn về phía phòng khách, không có bất kỳ ai, xem ra anh đi rồi, như vậy cũng tốt, rốt cuộc cô cũng có thể an tâm ngủ.

**

Sáng sớm, Tần Mộ Tây nhìn thấy một chiếc xe lái tới, bé đi tới lại phát hiện là Vạn Kiệt: "Sao chú lại tới đây?"

"Cố đại thiếu bị thương rồi." Sau khi Vạn Kiệt mở cửa xe ra, sau đó anh ta đỡ Cố Mộ Nghiêm từ bên trong ra ngoài, chân của anh và tay cũng quấn băng, dựa vào trên người của Vạn Kiệt, cả người xem ra bị thương không nhẹ.

Tần Mộ Tây trợn to hai mắt, trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng: "Ôi mẹ nó, Chú Cố, làm sao chú biến thành ra thế này rồi, cũng mau thành xác ướp rồi đó."

Tần Mộ Tây thấy Cố Mộ Nghiêm mở trừng hai mắt, bé lập tức phản ứng kịp, sau đó chạy vào bên trong biệt thự, lớn tiếng gọi: "Mẹ, mẹ mau xuống đây, chú Cố xảy ra tai nạn xe cộ rồi, mẹ mau xuống đây xem một chút."



Kêu một lúc lâu, trên lầu cũng không phản ứng, Tần Mộ Tây lại chạy từ từ lên, đẩy ra cửa phòng của Tần Tích, thấy cô còn đang ngủ, bé đứng bên cạnh giường lắc lắc Tần Tích: "Mẹ, mẹ tỉnh tỉnh."

"Mộ Tây, ngoan, chớ quấy rầy mẹ." Tần Tích kéo chăn đắp đầu.

Tần Mộ Tây không còn lời gì để nói, chú Cố đến quá sớm, mẹ còn chưa tỉnh ngủ rồi.

"Mẹ ơi, mẹ tỉnh tỉnh, chú Cố bị thương rồi, mẹ mau dậy đi xem một chút." Tần Mộ Tây không ngừng cố gắng.

Tần Tích không phản ứng chút nào, Tần Mộ Tây kéo chăn xuống, lộ ra mặt của Tần Tích, bé cởi giày ra nhảy lên giường, điên cuồng lắc lắc Tần Tích, hét to: "Mẹ, mẹ tỉnh tỉnh ——"

Tần Tích bị huyên náo có chút phiền não, mơ mơ màng màng mở mắt: "Mộ Tây, sáng sớm con làm gì đấy?"

"Chú Cố bị thương rồi, rất nghiêm trọng, mẹ mau đi xuống lầu xem một chút." Vẻ mặt Tần Mộ Tây thành thật.

"Bị thương?" Đầu Tần Tích như bị chập mạch: "Sao mà bị thương."

"Mẹ, tối hôm qua mẹ luôn đuổi chú Cố về, kết quả chú Cố ở trên đường trở về xảy ra tai nạn xe cộ, va phải một tài xế uống rượu say, chân và tay đều bị thương hết, không biết sau này chú Cố có thể biến thành người què không nữa."

"Xảy ra tai nạn xe cộ?" Đầu Tần Tích tỉnh táo được đôi chút, vén chăn lên xuống giường rồi cầm bộ quần áo mặc vào nhanh chóng ra khỏi phòng, Tần Mộ Tây ngồi trên giường, cho mình một điểm khen, bé thật sự quá cơ trí mà, chắc chắn sẽ kích thích sự áy náy của mẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Ước Hào Môn: Vợ Yêu Bé Nhỏ Của Đại Thúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook