Chương 34: Kiêu Căng
Huỳnh Thiên Kỳ
11/05/2024
•Hai hôm sau…
Tan làm về nhà, Lam Xảo Nhiên nhanh chóng sửa sạng và đi đến tham dự buổi tiệc sinh nhật của một người bạn, được cô ấy tổ chức tại một nhà hàng.
Tối nay, Xảo Nhiên diện chiếc váy kín phần trước nhưng phần sau lưng hở bạo, thậm chí cô còn cố tình búi tóc lên cao để khoe tấm lưng ong quyến rũ của mình.
Lúc này, Xảo Nhiên và Tịch Tố Hinh đứng chờ thang máy để lên tầng. Bỗng nhiên, có âm thanh giọng nói quen thuộc phát ra phía sau lưng, còn gọi cả tên của cô, khiến cô chú ý quay sang.
Đối diện với cô hiện tại là Vu Duẫn cùng Tần Di Linh và trợ lý. Xảo Nhiên nhếch môi cười nhạt, điềm đạm hỏi lại:
“ Có việc gì? ”
“ Tối nay tôi cùng anh Duẫn đi xả giao với đối tác, không có vấn đề gì chứ? ”
Lam Xảo Nhiên nhìn lên Vu Duẫn và ánh mắt của cả hai chính thức va chạm, căn bản lúc vào anh cứ chăm chú dõi theo cô và thái độ hiện tại. Nhưng rồi, cô lạnh lùng dứt khoát quay đi, lên tiếng:
“ Tôi không thích xen vào chuyện cá nhân của người khác, nhất là về công việc, và tôi biết ‘ giá trị ’ của luật sư Tần, sẽ chẳng có chuyện làm kẻ thứ ba giật chồng người khác đâu phải chứ? ”
Bên trong nóng nhưng vẻ bề ngoài rất lạnh và ngạo mạn, sắc mặt của Lam Xảo Nhiên cực kỳ ôn hòa có chút kiêu kỳ, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sự chế giễu và chăm biếm dành cho đối phương.
Và rồi, Vu Duẫn lên tiếng nhắc nhở:
“ Xảo Nhiên… ”
Vu Duẫn càng bênh vực, Lam Xảo Nhiên càng muốn hạ nhục Tần Di Linh ở nơi nhà hàng khá đông người ra vào thế này. Cô thừa nhận bản thân rất hung dữ, đã khiều cô thì nhất định phải đụng lại.
“ Cô và anh Duẫn đang giận nhau, có phải do tôi không? Nếu cô không thích sự xuất hiện của tôi, tôi sẵn sàng nghỉ việc để đổi lại hạnh phúc và bình yên cho cả hai. ”
Nghe thế, Lam Xảo Nhiên vừa bật cười thành tiếng vừa lắc đầu khinh bỉ. Thái độ của cô hiện tại đã làm cho Vu Duẫn nóng giận nhưng không thể tiếp tục răn đe. Lúc này, cô bước tới vài bước, chẳng chút sợ sệt bởi sắc mặt của anh, phóng thẳng ánh nhìn vào mắt Tần Di Linh, kiêu căng lên tiếng:
“ Người đàn ông tồi, Lam Xảo Nhiên tôi không cần. Người đàn ông tốt và thông minh sẽ biết nhìn nhận, chung thủy. Hơn nữa, chuyện của hai vợ chồng tôi chẳng liên quan đến chị, công ra công, tư ra tư đúng không? ”
Sau đó, Lam Xảo Nhiên bước tới thêm hai bước chân, giữa cô và Tần Di Linh gần kề với nhau, cô lại cất lời:
“ Tôi thích cái thái độ và giọng điệu của chị khi chỉ có hai chúng ta. ”
Tần Di Linh quả thật diễn xuất rất giỏi, dù Lam Xảo Nhiên sỉ nhục, khiêu khích thế nào vẫn tỏ ra dáng vẻ vô tội, đáng thương, bình tĩnh. Chính xác mục đích của cô ta muốn Vu Duẫn thấy rằng, giữa cả hai có sự khác biệt rõ ràng, từ đó anh sẽ tự khắc chán nản Xảo Nhiên.
Tần Di Linh cô sẽ không đi theo vết nhơ nhuốc của Tần Điệp, và càng làm thế thì Vu Duẫn anh càng coi thường và xem nhẹ, chẳng khác nào một thứ đồ chơi rẻ tiền. Điều cô cần là được anh theo đuổi, được Vu Gia nể trọng, công nhận đem xính lễ rước dâu như Lam Xảo Nhiên!
“ Sắp trễ giờ, tôi xin phép đi trước! ”
Nói xong, Lam Xảo Nhiên đưa mắt nhìn lên Vu Duẫn thêm một lần nữa, nhưng chỉ thấy căm hờn tức giận chứ chẳng có chút yêu thương hay ngọt ngào, sau đó lập tức xoay người bước đi và kéo theo Tịch Tố Hinh.
Vốn dĩ tối nay Vu Duẫn biết Lam Xảo Nhiên đi tiệc sinh nhật của bạn cô, nhưng chung quy chiếc váy cô đang mặc khiến anh không hài lòng.
Hở thì cũng phải có mức độ, gần hết tấm lưng, muốn cho ai xem chứ?
Lúc này, trợ lý đứng phía sau của Vu Duẫn nhìn vào đồng hồ trên tay, sau đó dè dặt lên tiếng:
“ Tổng giám đốc, chúng ta đã trễ hơn 10 phút. ”
Và rồi, kết quả tâm trạng của ai cũng trở nên khó chịu. Lam Xảo Nhiên chẳng còn hào hứng, vui vẻ tham gia bữa tiệc sinh nhật, mặc dù gặp lại một số bạn cũ thời cấp hai.
10 giờ tối, Lam Xảo Nhiên lấy lý do sức khỏe xin phép về trước cùng Tịch Tố Hinh. Lúc này, cả hai ra khỏi nhà hàng đến vị trí đỗ xe, bước chân vô cùng đồng điệu, vừa đi vừa trò chuyện.
“ Xảo Nhiên, tiếp theo cậu định thế nào? Không thể cứ như này, tình cảm của cậu và Vu tổng càng lúc càng xa. Dù sao cậu cũng đã kết hôn, không thể thay đổi thì phải tìm cách giải quyết. ”
“ Vấn đề là anh ta chưa nhận ra bản chất thật của Tần Di Linh, cho rằng tớ sai còn chị ta là đúng. ”
Lam Xảo Nhiên cô không bao giờ đuổi theo đàn ông, càng thấy trong câu chuyện cô không hề sai. Anh có bạn, cô cũng có bạn, và hơn hết trước khi kết hôn anh đã hứa tôn trọng quyền riêng tư và cả cuộc sống cá nhân của cô, nhưng rốt cuộc anh không làm được.
“ Anh ta phải năn nỉ thì tớ mới về, để cho biết giá trị của tớ! ”
“ Cậu có định sang thành phố A tham gia hôn lễ của Kiều Hoa không? ”
“ Sang chứ, hôn lễ của tớ cậu ấy còn làm phù dâu, ở chơi đến một giờ tối, vô cùng nhiệt tình, như thế sao tớ có thể không đi. ”
Tan làm về nhà, Lam Xảo Nhiên nhanh chóng sửa sạng và đi đến tham dự buổi tiệc sinh nhật của một người bạn, được cô ấy tổ chức tại một nhà hàng.
Tối nay, Xảo Nhiên diện chiếc váy kín phần trước nhưng phần sau lưng hở bạo, thậm chí cô còn cố tình búi tóc lên cao để khoe tấm lưng ong quyến rũ của mình.
Lúc này, Xảo Nhiên và Tịch Tố Hinh đứng chờ thang máy để lên tầng. Bỗng nhiên, có âm thanh giọng nói quen thuộc phát ra phía sau lưng, còn gọi cả tên của cô, khiến cô chú ý quay sang.
Đối diện với cô hiện tại là Vu Duẫn cùng Tần Di Linh và trợ lý. Xảo Nhiên nhếch môi cười nhạt, điềm đạm hỏi lại:
“ Có việc gì? ”
“ Tối nay tôi cùng anh Duẫn đi xả giao với đối tác, không có vấn đề gì chứ? ”
Lam Xảo Nhiên nhìn lên Vu Duẫn và ánh mắt của cả hai chính thức va chạm, căn bản lúc vào anh cứ chăm chú dõi theo cô và thái độ hiện tại. Nhưng rồi, cô lạnh lùng dứt khoát quay đi, lên tiếng:
“ Tôi không thích xen vào chuyện cá nhân của người khác, nhất là về công việc, và tôi biết ‘ giá trị ’ của luật sư Tần, sẽ chẳng có chuyện làm kẻ thứ ba giật chồng người khác đâu phải chứ? ”
Bên trong nóng nhưng vẻ bề ngoài rất lạnh và ngạo mạn, sắc mặt của Lam Xảo Nhiên cực kỳ ôn hòa có chút kiêu kỳ, nhưng ánh mắt lại chứa đầy sự chế giễu và chăm biếm dành cho đối phương.
Và rồi, Vu Duẫn lên tiếng nhắc nhở:
“ Xảo Nhiên… ”
Vu Duẫn càng bênh vực, Lam Xảo Nhiên càng muốn hạ nhục Tần Di Linh ở nơi nhà hàng khá đông người ra vào thế này. Cô thừa nhận bản thân rất hung dữ, đã khiều cô thì nhất định phải đụng lại.
“ Cô và anh Duẫn đang giận nhau, có phải do tôi không? Nếu cô không thích sự xuất hiện của tôi, tôi sẵn sàng nghỉ việc để đổi lại hạnh phúc và bình yên cho cả hai. ”
Nghe thế, Lam Xảo Nhiên vừa bật cười thành tiếng vừa lắc đầu khinh bỉ. Thái độ của cô hiện tại đã làm cho Vu Duẫn nóng giận nhưng không thể tiếp tục răn đe. Lúc này, cô bước tới vài bước, chẳng chút sợ sệt bởi sắc mặt của anh, phóng thẳng ánh nhìn vào mắt Tần Di Linh, kiêu căng lên tiếng:
“ Người đàn ông tồi, Lam Xảo Nhiên tôi không cần. Người đàn ông tốt và thông minh sẽ biết nhìn nhận, chung thủy. Hơn nữa, chuyện của hai vợ chồng tôi chẳng liên quan đến chị, công ra công, tư ra tư đúng không? ”
Sau đó, Lam Xảo Nhiên bước tới thêm hai bước chân, giữa cô và Tần Di Linh gần kề với nhau, cô lại cất lời:
“ Tôi thích cái thái độ và giọng điệu của chị khi chỉ có hai chúng ta. ”
Tần Di Linh quả thật diễn xuất rất giỏi, dù Lam Xảo Nhiên sỉ nhục, khiêu khích thế nào vẫn tỏ ra dáng vẻ vô tội, đáng thương, bình tĩnh. Chính xác mục đích của cô ta muốn Vu Duẫn thấy rằng, giữa cả hai có sự khác biệt rõ ràng, từ đó anh sẽ tự khắc chán nản Xảo Nhiên.
Tần Di Linh cô sẽ không đi theo vết nhơ nhuốc của Tần Điệp, và càng làm thế thì Vu Duẫn anh càng coi thường và xem nhẹ, chẳng khác nào một thứ đồ chơi rẻ tiền. Điều cô cần là được anh theo đuổi, được Vu Gia nể trọng, công nhận đem xính lễ rước dâu như Lam Xảo Nhiên!
“ Sắp trễ giờ, tôi xin phép đi trước! ”
Nói xong, Lam Xảo Nhiên đưa mắt nhìn lên Vu Duẫn thêm một lần nữa, nhưng chỉ thấy căm hờn tức giận chứ chẳng có chút yêu thương hay ngọt ngào, sau đó lập tức xoay người bước đi và kéo theo Tịch Tố Hinh.
Vốn dĩ tối nay Vu Duẫn biết Lam Xảo Nhiên đi tiệc sinh nhật của bạn cô, nhưng chung quy chiếc váy cô đang mặc khiến anh không hài lòng.
Hở thì cũng phải có mức độ, gần hết tấm lưng, muốn cho ai xem chứ?
Lúc này, trợ lý đứng phía sau của Vu Duẫn nhìn vào đồng hồ trên tay, sau đó dè dặt lên tiếng:
“ Tổng giám đốc, chúng ta đã trễ hơn 10 phút. ”
Và rồi, kết quả tâm trạng của ai cũng trở nên khó chịu. Lam Xảo Nhiên chẳng còn hào hứng, vui vẻ tham gia bữa tiệc sinh nhật, mặc dù gặp lại một số bạn cũ thời cấp hai.
10 giờ tối, Lam Xảo Nhiên lấy lý do sức khỏe xin phép về trước cùng Tịch Tố Hinh. Lúc này, cả hai ra khỏi nhà hàng đến vị trí đỗ xe, bước chân vô cùng đồng điệu, vừa đi vừa trò chuyện.
“ Xảo Nhiên, tiếp theo cậu định thế nào? Không thể cứ như này, tình cảm của cậu và Vu tổng càng lúc càng xa. Dù sao cậu cũng đã kết hôn, không thể thay đổi thì phải tìm cách giải quyết. ”
“ Vấn đề là anh ta chưa nhận ra bản chất thật của Tần Di Linh, cho rằng tớ sai còn chị ta là đúng. ”
Lam Xảo Nhiên cô không bao giờ đuổi theo đàn ông, càng thấy trong câu chuyện cô không hề sai. Anh có bạn, cô cũng có bạn, và hơn hết trước khi kết hôn anh đã hứa tôn trọng quyền riêng tư và cả cuộc sống cá nhân của cô, nhưng rốt cuộc anh không làm được.
“ Anh ta phải năn nỉ thì tớ mới về, để cho biết giá trị của tớ! ”
“ Cậu có định sang thành phố A tham gia hôn lễ của Kiều Hoa không? ”
“ Sang chứ, hôn lễ của tớ cậu ấy còn làm phù dâu, ở chơi đến một giờ tối, vô cùng nhiệt tình, như thế sao tớ có thể không đi. ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.