Chương 19: CƯỚP BẠN GÁI TỪ TAY VỊ HÔN PHU
Bamboo
07/04/2014
-Alo… ừ… tớ đến ngay đây… ok gặp lại sau. Bye
Bóng tối là không gian của sự náo nhiệt và còn đại diện cho cái ác cái chết.
Trong bóng đêm một chiếc moto lao nhanh đi như tia chớp, tạo nên những luồng sáng chói mắt, tiếng động cơ xe máy lao đi trên con đường giờ này chắc không phải là chuyện lạ.
Chiếc xe phanh gấp tại quán bar nổi tiếng- The Night.
Những dòng chữ nhấp nháy không ngừng, tỏa ra những vầng sáng mờ nhạt trong cái không gian có phần đen tối này.
Tháo cái mũ bảo hiểm to đùng ra, Black đung đưa mái tóc rối có phần lãng tử, vẫn chiếc áo khoác da lúc sáng, vẫn giày thể thao màu đen, bên tai trái lấp lánh khuyên tai hình hoa hồng được chế tạo bằng kim cương đen, phát ra những tia sáng dị thường bí ẩn, nấp sau mái tóc rối đầy lãng tử của “anh”.
Vẫn cái phong cách khác người, Black tung cú đá làm bay cánh cửa bọc thép. Ngay tức khác những âm thanh quen thuộc của cuộc sống về đêm lấn át, chen chúc tranh nhau đưa vào tai cô. Những bóng người quen thuộc làm những việc quen thuộc, thoáng thấy cái ánh nhìn của Blue- ông chủ bar này Black không khỏi hài lòng.
Rất ấn tượng!
Phong cách này rất giống Evil, làm cô cứ tưởng như được trở về Pháp vậy.
Sau cái nhíu mày tiếc rẻ cho cánh cửa xấu số thứ n, Blue hướng cô gật đầu.
-Vẫn ồn ào như vậy.
Green nhàm chán cảm thán rồi nhanh đi với một cô nàng nào đó.
Black buồn bực tìm kiếm bóng trắng quen thuộc, nhưng chẳng thấy.
Hất mái tóc hơi che phủ vầng tráng thông minh, lộ ra ánh mắt tinh anh sáng ngời, thu hút nhiều cô nàng có mặt tại đây.
Ở một góc tối phía trong, có một ánh mắt màu hổ phách luôn quan sát chăm chú từng cử động của cô, từng cái ánh mắt hay nhíu mày đều được người kia thu vào.
-Woa, con nhà ai mà lớn lên đẹp trai…
Lời còn chưa dứt Minh Quân đáng thương bị người kia đá cho một phát.
-Là cô ấy.
-Hả???
Minh Quân khó hiểu chau mày, đau lòng ôm chân.
Bên cạnh anh em Hải Duy nhìn nhau hợp ý mà cho hắn cái nhìn khinh bỉ.
Minh Quân ấm ức tìm đến cứu nhân, bất quá “hi vọng” kia của hắn đang ngồi tán dóc với cô nàng chân dài tới nách rồi.
Cuối cùng cũng nhìn thấy người giống mình, Minh Quân nhìn cô gái ngồi cạnh Hải Nam mà ánh mắt mê trai cứ nhìn chằm chằm người ở cửa thì rất không hài lòng, bàn này trai đẹp ngời ngời mà sao không nhìn, trong chốc lát, từ si mê, hâm mộ Minh Quân nhanh chóng chuyển sang trạng thái thù địch với Black.
Cảm nhận được ánh mắt như sao chổi nhìn mình chằm chằm, Black nhanh chóng phát hiện cái bàn trong cùng có người nhìn mình nhưng trong bóng tối không rõ là ai.
Xuyên qua bóng tối, cô vẫn cảm thấy có ánh mắt quen thuộc đang đánh giá mình. Địch trong tối ta ngoài sáng, thật không hay tí nào. Một là, dụ địch ra sáng. Hai là, ta đi vào tối tìm địch. Huống hồ, không biết đây là bạn hay thù.
Dù sao cũng chán, vậy thì đi vào đó xem một chút.
Nhìn thấy hướng đi của Black, anh chàng Blue muốn lên tiếng nhắc nhở không nên vào đó, nhưng muộn rồi.
-Black tới chưa?
Đang không biết làm sao thì nàng White lên tiếng phá tan suy nghĩ của hắn.
-Thủ lĩnh vừa tới. Dường như tìm em…
Vẫn nụ cười dịu dáng đến chết người đó, anh chàng nhìn White nhẹ nhàng nói, tròng mắt là nhu tình nhìn cô không dứt.
Cô nàng vô tâm không biết vẫn tìm kiếm bóng dáng cao gầy của “bạn trai”.
-Người đâu rồi?
Blue chỉ về phia trước, gương mặt lộ vẻ khó xử.
-Sao vậy?
-Những người đó có vẻ không dễ chọc vào.
-Họ là ai?
-Trước khi chúng ta tới đây, nghe nói đó là thủ lĩnh của một băng nhóm nào đó, không ai biết, nhưng thế lực rất lớn. Green vẫn chưa tra ra.
…
Khi nhìn thấy người bên trong là ai, Black đầu tiên là sửng sốt vì không phải chỉ có cô mới trốn nhà, mà chắc có lẽ mấy anh em nhà này cũng trèo tường mà ra. Sau đó, là tức giận, một cỗ tức giận không biết từ đâu đến đánh úp vào tâm cô khi thấy gương mặt yêu nghiệt của tên hôn phu xấu xa.
Mới ngày trước còn nói hắn là của cô mà giờ đây lại tay ôm người con gái khác.
Biết anh em Hải Duy đã nhận ra mình, Hải Nghi nháy mắt ra hiệu cho họ. Rồi tiến lên như một người bạn đã lâu không gặp, cười nói.
-Hải Duy, Hải Lâm đã lâu không gặp.
-Hi, Black
Hải Lâm được trải qua “huấn luyện” lúc sáng mà nhanh trí chào hỏi. Hải Duy nghi ngờ nhìn em trai.
-Tôi có thể ngồi ở đây được chứ.
-Ok, cứ tự nhiên
Black tuấn lãng mà ngồi xuống, vẫn không bỏ qua cái nhìn hình trái tim của cô nàng đối diện, cùng ánh nhìn thù địch của chàng trai bên cạnh, khỏi nói cũng biết là hắn đang ghen tị mà. Black là ai chứ, Black từ lâu đã miễn dịch với mọi loại ánh mắt. Vẫn không thèm nhìn tên hôn phu kia, cô biết hắn đang đánh giá mình.
Hừ, đánh giá thì đánh giá đi, chắc chắn tôi có sức hút hơn anh, nên cô gái kia mới nhìn tôi say mê đến thế. Black nhếch mép cười lạnh lẽo, đẹp trai mười phần.
Đúng lúc này DJ đổi nhạc, những con người trên sàn nhảy cũng phối hợp mà lắc lư.
Black nháy mắt với cô gái kia một cái, khỏi nói cũng biết cô ấy hạnh phúc tới cỡ nào rồi. Như một tín hiệu được bật sẵn, cô gái kia vòng qua, đi đến bên cạnh Black rồi rất tự nhiên ngồi lên đùi cô, ôm cô và hôn chụt vào má.
Mùi nước hoa nồng nặc làm cô chán ghét không thôi, né mặt sang một bên, không kịp rồi, cô nàng này hành động nhanh hơn cô tưởng, một bên mặt đã dính một lớp son đỏ chói mắt.
Lạ thật, cái áo khoác này sao lại có mùi trà xanh nhỉ, mùi hương này thật quen thuộc, thật an toàn… mình đã ngửi thấy ở đâu nhỉ!?
Black nghĩ nghĩ, không hề hay biết có ánh mắt của người đối diện hứng thú nhìn mình, cho đến khi…
-Anh đẹp trai, đêm nay em là của anh.
Black giật mình, đơ 2s, nhưng khi phát hiện khóe miệng người kia co rút thì tâm tình thật phấn chấn, vì vậy cô hi sinh vì nghiệp lớn mà choàng tay ôm cô gái có thân hình đẫy đà kia vào lòng, nói với chất giọng trầm thấp dễ nghe nhưng lời nói ra lại khiến cô muốn ói.
-Ok, chiều ý người đẹp
Ba người trong bàn nhìn thấy tình huống này thì không khỏi ho khan.
Khóe mắt Hải Nam nheo lại nguy hiểm, cho đến khi nhìn một “nam” một nữ đang sánh bước ra khỏi quán Bar, hắn mới đứng dậy.
-Này, cậu không đuổi theo là mất vợ đó.
Hải Phong từ đâu khoan thai bước lại, nhưng lời nói lại nặng như đá trực tiếp đánh vào cái đầu đang lơ ngơ của Minh Quân, giúp anh chàng tỉnh ngộ.
Hải Nam lúc này chẳng có hứng thú đâu mà đùa, hắn nhanh chóng bước theo cái bóng đen vừa khuất…
Blue cùng White, hai người nhìn thấy cảnh này thì nhìn nhau than khổ, thôi xong rồi, thế nào cũng có chiến tranh.
Định đuổi theo thì đám người Hải Phong ngăn lại. Trong bóng tối Green quan sát hết thảy có chút ngờ vực…
Bóng tối là không gian của sự náo nhiệt và còn đại diện cho cái ác cái chết.
Trong bóng đêm một chiếc moto lao nhanh đi như tia chớp, tạo nên những luồng sáng chói mắt, tiếng động cơ xe máy lao đi trên con đường giờ này chắc không phải là chuyện lạ.
Chiếc xe phanh gấp tại quán bar nổi tiếng- The Night.
Những dòng chữ nhấp nháy không ngừng, tỏa ra những vầng sáng mờ nhạt trong cái không gian có phần đen tối này.
Tháo cái mũ bảo hiểm to đùng ra, Black đung đưa mái tóc rối có phần lãng tử, vẫn chiếc áo khoác da lúc sáng, vẫn giày thể thao màu đen, bên tai trái lấp lánh khuyên tai hình hoa hồng được chế tạo bằng kim cương đen, phát ra những tia sáng dị thường bí ẩn, nấp sau mái tóc rối đầy lãng tử của “anh”.
Vẫn cái phong cách khác người, Black tung cú đá làm bay cánh cửa bọc thép. Ngay tức khác những âm thanh quen thuộc của cuộc sống về đêm lấn át, chen chúc tranh nhau đưa vào tai cô. Những bóng người quen thuộc làm những việc quen thuộc, thoáng thấy cái ánh nhìn của Blue- ông chủ bar này Black không khỏi hài lòng.
Rất ấn tượng!
Phong cách này rất giống Evil, làm cô cứ tưởng như được trở về Pháp vậy.
Sau cái nhíu mày tiếc rẻ cho cánh cửa xấu số thứ n, Blue hướng cô gật đầu.
-Vẫn ồn ào như vậy.
Green nhàm chán cảm thán rồi nhanh đi với một cô nàng nào đó.
Black buồn bực tìm kiếm bóng trắng quen thuộc, nhưng chẳng thấy.
Hất mái tóc hơi che phủ vầng tráng thông minh, lộ ra ánh mắt tinh anh sáng ngời, thu hút nhiều cô nàng có mặt tại đây.
Ở một góc tối phía trong, có một ánh mắt màu hổ phách luôn quan sát chăm chú từng cử động của cô, từng cái ánh mắt hay nhíu mày đều được người kia thu vào.
-Woa, con nhà ai mà lớn lên đẹp trai…
Lời còn chưa dứt Minh Quân đáng thương bị người kia đá cho một phát.
-Là cô ấy.
-Hả???
Minh Quân khó hiểu chau mày, đau lòng ôm chân.
Bên cạnh anh em Hải Duy nhìn nhau hợp ý mà cho hắn cái nhìn khinh bỉ.
Minh Quân ấm ức tìm đến cứu nhân, bất quá “hi vọng” kia của hắn đang ngồi tán dóc với cô nàng chân dài tới nách rồi.
Cuối cùng cũng nhìn thấy người giống mình, Minh Quân nhìn cô gái ngồi cạnh Hải Nam mà ánh mắt mê trai cứ nhìn chằm chằm người ở cửa thì rất không hài lòng, bàn này trai đẹp ngời ngời mà sao không nhìn, trong chốc lát, từ si mê, hâm mộ Minh Quân nhanh chóng chuyển sang trạng thái thù địch với Black.
Cảm nhận được ánh mắt như sao chổi nhìn mình chằm chằm, Black nhanh chóng phát hiện cái bàn trong cùng có người nhìn mình nhưng trong bóng tối không rõ là ai.
Xuyên qua bóng tối, cô vẫn cảm thấy có ánh mắt quen thuộc đang đánh giá mình. Địch trong tối ta ngoài sáng, thật không hay tí nào. Một là, dụ địch ra sáng. Hai là, ta đi vào tối tìm địch. Huống hồ, không biết đây là bạn hay thù.
Dù sao cũng chán, vậy thì đi vào đó xem một chút.
Nhìn thấy hướng đi của Black, anh chàng Blue muốn lên tiếng nhắc nhở không nên vào đó, nhưng muộn rồi.
-Black tới chưa?
Đang không biết làm sao thì nàng White lên tiếng phá tan suy nghĩ của hắn.
-Thủ lĩnh vừa tới. Dường như tìm em…
Vẫn nụ cười dịu dáng đến chết người đó, anh chàng nhìn White nhẹ nhàng nói, tròng mắt là nhu tình nhìn cô không dứt.
Cô nàng vô tâm không biết vẫn tìm kiếm bóng dáng cao gầy của “bạn trai”.
-Người đâu rồi?
Blue chỉ về phia trước, gương mặt lộ vẻ khó xử.
-Sao vậy?
-Những người đó có vẻ không dễ chọc vào.
-Họ là ai?
-Trước khi chúng ta tới đây, nghe nói đó là thủ lĩnh của một băng nhóm nào đó, không ai biết, nhưng thế lực rất lớn. Green vẫn chưa tra ra.
…
Khi nhìn thấy người bên trong là ai, Black đầu tiên là sửng sốt vì không phải chỉ có cô mới trốn nhà, mà chắc có lẽ mấy anh em nhà này cũng trèo tường mà ra. Sau đó, là tức giận, một cỗ tức giận không biết từ đâu đến đánh úp vào tâm cô khi thấy gương mặt yêu nghiệt của tên hôn phu xấu xa.
Mới ngày trước còn nói hắn là của cô mà giờ đây lại tay ôm người con gái khác.
Biết anh em Hải Duy đã nhận ra mình, Hải Nghi nháy mắt ra hiệu cho họ. Rồi tiến lên như một người bạn đã lâu không gặp, cười nói.
-Hải Duy, Hải Lâm đã lâu không gặp.
-Hi, Black
Hải Lâm được trải qua “huấn luyện” lúc sáng mà nhanh trí chào hỏi. Hải Duy nghi ngờ nhìn em trai.
-Tôi có thể ngồi ở đây được chứ.
-Ok, cứ tự nhiên
Black tuấn lãng mà ngồi xuống, vẫn không bỏ qua cái nhìn hình trái tim của cô nàng đối diện, cùng ánh nhìn thù địch của chàng trai bên cạnh, khỏi nói cũng biết là hắn đang ghen tị mà. Black là ai chứ, Black từ lâu đã miễn dịch với mọi loại ánh mắt. Vẫn không thèm nhìn tên hôn phu kia, cô biết hắn đang đánh giá mình.
Hừ, đánh giá thì đánh giá đi, chắc chắn tôi có sức hút hơn anh, nên cô gái kia mới nhìn tôi say mê đến thế. Black nhếch mép cười lạnh lẽo, đẹp trai mười phần.
Đúng lúc này DJ đổi nhạc, những con người trên sàn nhảy cũng phối hợp mà lắc lư.
Black nháy mắt với cô gái kia một cái, khỏi nói cũng biết cô ấy hạnh phúc tới cỡ nào rồi. Như một tín hiệu được bật sẵn, cô gái kia vòng qua, đi đến bên cạnh Black rồi rất tự nhiên ngồi lên đùi cô, ôm cô và hôn chụt vào má.
Mùi nước hoa nồng nặc làm cô chán ghét không thôi, né mặt sang một bên, không kịp rồi, cô nàng này hành động nhanh hơn cô tưởng, một bên mặt đã dính một lớp son đỏ chói mắt.
Lạ thật, cái áo khoác này sao lại có mùi trà xanh nhỉ, mùi hương này thật quen thuộc, thật an toàn… mình đã ngửi thấy ở đâu nhỉ!?
Black nghĩ nghĩ, không hề hay biết có ánh mắt của người đối diện hứng thú nhìn mình, cho đến khi…
-Anh đẹp trai, đêm nay em là của anh.
Black giật mình, đơ 2s, nhưng khi phát hiện khóe miệng người kia co rút thì tâm tình thật phấn chấn, vì vậy cô hi sinh vì nghiệp lớn mà choàng tay ôm cô gái có thân hình đẫy đà kia vào lòng, nói với chất giọng trầm thấp dễ nghe nhưng lời nói ra lại khiến cô muốn ói.
-Ok, chiều ý người đẹp
Ba người trong bàn nhìn thấy tình huống này thì không khỏi ho khan.
Khóe mắt Hải Nam nheo lại nguy hiểm, cho đến khi nhìn một “nam” một nữ đang sánh bước ra khỏi quán Bar, hắn mới đứng dậy.
-Này, cậu không đuổi theo là mất vợ đó.
Hải Phong từ đâu khoan thai bước lại, nhưng lời nói lại nặng như đá trực tiếp đánh vào cái đầu đang lơ ngơ của Minh Quân, giúp anh chàng tỉnh ngộ.
Hải Nam lúc này chẳng có hứng thú đâu mà đùa, hắn nhanh chóng bước theo cái bóng đen vừa khuất…
Blue cùng White, hai người nhìn thấy cảnh này thì nhìn nhau than khổ, thôi xong rồi, thế nào cũng có chiến tranh.
Định đuổi theo thì đám người Hải Phong ngăn lại. Trong bóng tối Green quan sát hết thảy có chút ngờ vực…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.