Chương 19: Ngày sinh nhật 2 (một ngày sinh nhật đáng nhớ)
Ravi
24/10/2018
" Trời ơi, đổ nước lênh láng ra rồi kìa, mau lau đi" - tiếng Thái Điệp la í ới
" Ủa, đây là nhà mày à? " - Khánh Anh bất mãn cãi lại
" Nhưng mày làm đổ mà, nãy cho người làm nghỉ hết rồi không mày thì ai dọn " - Thái Điệp chu mỏ cãi lại
" Phải đấy, phải đấy. Mày đúng là đồ phá hoại " - Bảo Nam đang kéo sợi mì dài rồi lắc lắc cho nó nhỏ lại và dài ra - " nhìn tao chuyên nghiệp không này? "
" Ủa mày nấu món gì thế? " - Thái Điệp đang trang trí cái bánh trên bàn thì dừng tay nhìn Bảo Nam
" Tao làm bánh gato còn " - Bảo Nam vẫn miệt mài làm
" Mày mới là đồ phá hoại ý, dọn dẹp đi " - Thái Điệp dở giọng chị hai lên tiếng. Bảo Nam mặt bí xị đành phải thu dọn phế phẩm
" Này Candy, mày là con gái thật sao? " - Khánh Anh tay cầm chiếc khăn lau sàn đứng dậy ngó chiếc bánh - " Trang trí thì nhem nhuốc, chữ thì đọc không ra. Đây là bánh gato sao? "
" Kệ đi, bánh để ăn chứ để ngắm hả? Mà đây là cái thứ 5 rồi đấy, làm nhanh không Rain về thì toi. Chắc Rain sẽ bất ngờ lắm đây. Mày ra ngó xem Rain về chưa? "
" Ờ " - Khánh Anh bỏ chiếc khăn lên bàn rồi quay ra thì đã thấy nó đứng như tượng ở đó rồi - " Mẹ ơi, hết hồn. Cô bị khùng à mà đứng đó không lên tiếng " - Khánh Anh giật mình nói
" Sao... Sao cậu lại ở đây? " - Thái Điệp quay lại nhìn nó
" Cậu về từ lúc nào thế? " - Bảo Nam đần người ra hỏi nó.
An Vy nhìn một bãi chiến trường rồi lại nhìn qua bọn hắn ai nấy đều lem luốc bột mì, trên bàn là chiếc bánh... À mà cũng không xác định được là cái gì nữa
" Ủa, đây là nhà mày à? " - Khánh Anh bất mãn cãi lại
" Nhưng mày làm đổ mà, nãy cho người làm nghỉ hết rồi không mày thì ai dọn " - Thái Điệp chu mỏ cãi lại
" Phải đấy, phải đấy. Mày đúng là đồ phá hoại " - Bảo Nam đang kéo sợi mì dài rồi lắc lắc cho nó nhỏ lại và dài ra - " nhìn tao chuyên nghiệp không này? "
" Ủa mày nấu món gì thế? " - Thái Điệp đang trang trí cái bánh trên bàn thì dừng tay nhìn Bảo Nam
" Tao làm bánh gato còn " - Bảo Nam vẫn miệt mài làm
" Mày mới là đồ phá hoại ý, dọn dẹp đi " - Thái Điệp dở giọng chị hai lên tiếng. Bảo Nam mặt bí xị đành phải thu dọn phế phẩm
" Này Candy, mày là con gái thật sao? " - Khánh Anh tay cầm chiếc khăn lau sàn đứng dậy ngó chiếc bánh - " Trang trí thì nhem nhuốc, chữ thì đọc không ra. Đây là bánh gato sao? "
" Kệ đi, bánh để ăn chứ để ngắm hả? Mà đây là cái thứ 5 rồi đấy, làm nhanh không Rain về thì toi. Chắc Rain sẽ bất ngờ lắm đây. Mày ra ngó xem Rain về chưa? "
" Ờ " - Khánh Anh bỏ chiếc khăn lên bàn rồi quay ra thì đã thấy nó đứng như tượng ở đó rồi - " Mẹ ơi, hết hồn. Cô bị khùng à mà đứng đó không lên tiếng " - Khánh Anh giật mình nói
" Sao... Sao cậu lại ở đây? " - Thái Điệp quay lại nhìn nó
" Cậu về từ lúc nào thế? " - Bảo Nam đần người ra hỏi nó.
An Vy nhìn một bãi chiến trường rồi lại nhìn qua bọn hắn ai nấy đều lem luốc bột mì, trên bàn là chiếc bánh... À mà cũng không xác định được là cái gì nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.