Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích
Chương 106
[ Đan Bảo ]
12/07/2019
Lôi Đình lệ trong phút chốc nhìn vào trong video, chỉ cảm thấy có một luồng máu nóng từ trong bụng phát ra xông trực tiếp lên trên đầu, có đủ khả
năng xung sập kiên trì và lý trí của anh.
Vốn dĩ bây giờ anh đã rất kìm nén rồi
Anh nắm chặt lấy cánh tay của cô ấy, kéo cô ấy vào trong lòng của mình, đôi môi nóng bỏng bảo phủ lên đôi môi của cô ấy
Trì Ngữ Mặc sững một lúc, không có cự tuyệt, dù gì thì cũng như thế này
Cô lần đầu tiên đáp trả nụ hôn, chủ động tiến vào trong miệng của anh ấy.
Mùi của anh ấy rất tươi mát, giống như là mùi của sau cơn mưa anh sáng chiếu rọi lên cỏ trên mặt đất, khiến người khác nhịn không nổi hít thật sâu, nghĩ mà càng muốn uống thêm, cô hít lấy, nuốt, lại hít tiếp, so với rượu cô vừa mới uống càng ngon hơn, điểm quan trọng là giải khát.
Lôi Đình Lệ không nghĩ tới cô ấy sẽ chủ động như thế, nụ hôn rất không thuần thục, nhưng anh lại rất thích, hận không thể, ép cô ấy vào trong cơ thể để cô ấy không thể tiếp tục rời bỏ đi nữa. Chỉ muốn lấy lại quyền chủ động, Trì Ngữ Mặc đột nhiên lùi về sau.
Cô liếm lấy đôi môi, giống như đang nhớ lại dư vị
Ham muốn trong mắt của Lôi Đình Lệ càng thêm sâu hơn
Anh cũng không muốn nhẫn nhịn nữa, “làm sao thế, anh làm đau em rồi sao?”
“Anh uống cốc-tai trong có thêm nước sô đa có vị gừng khô, vỏ chanh, còn có ô-liu canh, đúng không” cô nói rất vui vẻ, trong mắt phát ra ánh hào quang
Anh bất lực nhìn cô, giọng khàn nói, “lúc này đây nói về rượu với anh, có phải không quá phù hợp không?”
“Vậy thì anh lần sau khi uống rượu nhớ đưa em theo à, em bảo đảm sẽ rất ngoan, sẽ không gây rối cho anh, còn có thể giúp anh đỡ rượu” cô nũng nịu
“Được” anh trả lời, vô cùng dễ nói chuyện, lần nữa hôn lên đôi môi của cô ấy
Trì Ngữ Mặc cơ thể mềm nhũn, đứng không nổi, ngồi lên trên giường.
Anh dựa theo tư thế đó hạ mình, một tay đỡ lấy một bên sườn cơ thể cô, còn chiếc còn lại ôm lấy eo của cô ấy, từ từ đổ xuống.
Hơi thở mạnh mẽ của anh đều đang đập lên trên mặt của cô, đôi môi từ từ cuốn lấy môi của cô di chuyển xuống cổ của cô.
Trì Ngữ Mặc cảm thất mềm mại, nhu hòa, so với mát-xa còn thoải mái hơn, phát ra âm thanh nhẹ một chút
Âm thanh nũng nịu yểu điệu, so với âm thanh của tự nhiên còn tuyệt vời hơn, cũng giống như chất xúc tác vậy, cổ động toàn bộ hào hứng của anh.
Anh thuận tay di chuyển từ đầu gối của anh lên, cảm thấy được, bên trong của cô không có mặc gì, giống như sớm vì anh mà chuẩn bị như vậy, máu nóng chốc lát xông thẳng lên trên đầu, nhanh chóng mở khóa của sự trói buộc
Trì Ngữ Mặc ngồi dậy nhìn anh, ánh nhìn thuần theo bụng của anh ấy hướng xuống dưới, sững lại, “đó, đó, đó...”
Anh cười lên, đỡ lấy cằm của cô lên, hôn một cái, khàn giọng nói: “thích không?”
Trì Ngữ Mặc chân thành lắc lắc đầu
Lôi Đình Lệ: “...”
Tính trừng phạt của anh cắn một cái lên môi của cô ấy, “tại sao không thích, em trước đây còn nói nhỏ, nhỏ sao?”
“Em vẫn là lần đầu tiên, anh như thế, em có chút sợ” Trì Ngữ Mặc khó khăn nói
Trong lòng của anh thương xót mấy phần, “đừng sợ, về sau thích ứng là được rồi”
“Vậy thì anh phải nhẹ nhàng chút à, em sợ đau” Trì Ngữ Mặc đáng thương nói
“Ừm” anh nghẹ giọng trả lời
Anh cũng là lần đầu tiên tính khí tốt như thế nói với người khác, chỉ sợ lớn tiếng một chút đều khiến cô ấy sợ hãi, Trì Ngữ Mặc nhìn thì khá táo bạo, không dễ bị giật mình
Cô vẫn căng thẳng, đặc biệt là anh ấy cọ sát, quá nóng, một khi nghĩ tới đối phương là Lôi Đình Lệ, quá dũng mãnh, cô cảm thấy anh ấy sẽ rất mãnh liệt, thì lại càng thêm căng thẳng hơn
Khi mà anh muốn tiến thêm nữa, cô vẫn lùi về sau, “cái này, lần này có thể không muốn được không à, em vẫn chưa có chuẩn bị xong”
“Đều đã như thế này rồi, Trì Ngữ Mặc, anh không cho phép em lùi bước” anh trầm giọng nói, ngữ khí thì nói toạc ra, đem theo áp lực.
Đôi chân của cô đang run lên bần bật, tay nắm chặt thành nắm đấm, sợ hãi nhìn anh ấy
Anh chỉ tiến vào có một chút xíu, cô đã đau đôi chân đều bó cứng thẳng ra, giống như cả người đều sắp bị xé rách ra vậy, da đầu dựng đứng hết chân tóc lên, từng tế bào trên người đều kháng cự, “không được, Lôi Đình Lệ, em không được”
Anh cũng phiền não
Khi cô ấy đau, anh cũng đau, thêm đó anh cũng là lần đầu tiên, cúi đầu hôn cô một cáu. Dỗ dành nói: “nhẫn nhịn một chút, một chút là xong thôi”
Cô biết mùi tên trên đường bay, là cô chủ động, nếu như lúc này khắng cự khẳng định sẽ chọc anh ấy tức giận, cũng không tránh qua được, lợi bất cập hại được một mất mười.
Cô vòng tay ôm lấy sau cổ của anh nũng nịu nói: “lần sau được không mà? Em không có chuẩn bị tốt, uống rượu nhiều rồi, cũng tập trung không nổi, lần sau em không uống rượu nữa, sẽ phối hợp cùng anh, lần này, em không được, rất đau”
Anh cau mày lại, cảm giác sắp muốn bùng nổ này thật sự có thể dập tắt lý trí của người.
Cô ấy không có chuẩn bị tốt, anh có thể cảm nhận được, rất thanh, rất thuần, không có một chút nào vấn đục, vì vậy không đủ ướt át, làm sao có thể không đau
“Em xem video đó đều không có cảm nhận sao?” Lôi Đình Lệ bất lực hỏi
“Em mới xem có một chút ít, vẫn chưa có xem đến tinh túy, anh đã quay trở về rồi, bây giờ có chút căng thẳng, đều quên rồi, vả lại, bọn họ với anh không giống nhau” cô ngượng ngùng nói
Ánh mắt của anh dịu hiền thêm chút, càng thêm nhẹ nhàng cẩn thận, cũng càng có nhẫn nại hôn lên gò má của cô, hôn lên chi chít, lúc hôn nhẹ, cởi bỏ từng chiếc cúc trên áo sơ-mi của cô
Trì Ngữ Mặc cảm thấy nóng hơn, nóng đến mức muốn đẩy bỏ anh ấy ra lập tức mở cửa sổ hít thở không khí, vả lại, anh ấy, lại...hôn nhẹ lên cô...
Cảm giác đặc biệt kỳ quái, giống như có dòng điện chạy qua, bốn phương tỏa ra, khiến cô càng không có sức lực
Cô bức rức, dằn vặt, ngại ngùng, dù sao đưa đầu ra một dao rụt đầu lại một dao, đau là khẳng định sẽ đau rồi, còn hơn bây giờ khiến cô lòng dạ rối bời.
“Anh đến đi, em sẽ nhịn được” cô đỏ mặt nói
Anh thử ấn sâu một chút, cô ấy vẫn không có cảm xúc, có chút nản lòng, “em đang suy nghĩ linh tinh gì thế, tập trung một chút có được không?”
“Em đang suy nghĩ có thể lần sau không, lần sau được không? Đình Lệ, Lệ, Tiểu Lôi Lôi”
Lôi Đình Lệ: “...”
Anh bị cô ấy nũng nịu, càng muốn hơn
Cô ấy là không biết rằng, người đàn ông khi đang không thế giải quyết càng khó chịu hơn người phụ nữ sao.
Anh cúi đầu mạnh, hôn lên đôi môi của cô ấy, không để cô ấy tiếp tục nói nữa, nụ hôn càng mạnh, dường như muốn chiếm đoạt lấy cô ấy
Trì Ngữ Mặc cảm nhận được anh ấy đang giày vò cô, quá hung hăng, không thể bỏ qua được rồi, vả lại, cô toàn cảm thấy một giây sau sẽ rất đau, liên tục không có trong trạng thái.
Nhưng mà, khi mà cô cảm thấy phần bụng giống như là bị nước nóng làm bỏng vậy, sự đau đớn vẫn không có đến
Anh ấy không có muốn cố, hơi thở nặng nề, lại giống như là bất lực,lại giống như là nhẫn nhịn đến cực điểm, hôn thật mạnh lên mặt của cô, “lần sau, em nói đó, tiếp tục không chú tâm, anh sẽ không dễ nói chuyện như thế này nữa”
“Ồ” anh ấy là đồng ý rồi sao?
Cô kinh ngạc, ôm lấy anh nũng nịu nói: “Lôi Đình Lệ, anh thật tốt, mùi trên người cũng dễ ngửi, thật sự, đặc biệt đặc biệt biết chăm sóc người khác”
“Vậy thì em vẫn không thích anh, bây giờ vẫn không quên nịnh hót à”
Cô nếu như nói không thích, nỗ lực của ngày hôm nay mất trắng rồi, “em không phải đã là bạn gái của anh rồi sao?”
Lôi Đình Lệ trong lòng như bị ngón tay cào cào, sự tức giận nào cũng đều tan thành mây khói luôn, nhìn thấy dáng điệu thẹn thùng này của cô ấy, cái vừa rồi, lại giống như măng mùa xuân, mập mạp chắc nịch lên rồi.
Anh không thể thua kém thế này, làm sao khi đối diện với cô ấy, thì không thể không chế được nữa?
Vốn dĩ bây giờ anh đã rất kìm nén rồi
Anh nắm chặt lấy cánh tay của cô ấy, kéo cô ấy vào trong lòng của mình, đôi môi nóng bỏng bảo phủ lên đôi môi của cô ấy
Trì Ngữ Mặc sững một lúc, không có cự tuyệt, dù gì thì cũng như thế này
Cô lần đầu tiên đáp trả nụ hôn, chủ động tiến vào trong miệng của anh ấy.
Mùi của anh ấy rất tươi mát, giống như là mùi của sau cơn mưa anh sáng chiếu rọi lên cỏ trên mặt đất, khiến người khác nhịn không nổi hít thật sâu, nghĩ mà càng muốn uống thêm, cô hít lấy, nuốt, lại hít tiếp, so với rượu cô vừa mới uống càng ngon hơn, điểm quan trọng là giải khát.
Lôi Đình Lệ không nghĩ tới cô ấy sẽ chủ động như thế, nụ hôn rất không thuần thục, nhưng anh lại rất thích, hận không thể, ép cô ấy vào trong cơ thể để cô ấy không thể tiếp tục rời bỏ đi nữa. Chỉ muốn lấy lại quyền chủ động, Trì Ngữ Mặc đột nhiên lùi về sau.
Cô liếm lấy đôi môi, giống như đang nhớ lại dư vị
Ham muốn trong mắt của Lôi Đình Lệ càng thêm sâu hơn
Anh cũng không muốn nhẫn nhịn nữa, “làm sao thế, anh làm đau em rồi sao?”
“Anh uống cốc-tai trong có thêm nước sô đa có vị gừng khô, vỏ chanh, còn có ô-liu canh, đúng không” cô nói rất vui vẻ, trong mắt phát ra ánh hào quang
Anh bất lực nhìn cô, giọng khàn nói, “lúc này đây nói về rượu với anh, có phải không quá phù hợp không?”
“Vậy thì anh lần sau khi uống rượu nhớ đưa em theo à, em bảo đảm sẽ rất ngoan, sẽ không gây rối cho anh, còn có thể giúp anh đỡ rượu” cô nũng nịu
“Được” anh trả lời, vô cùng dễ nói chuyện, lần nữa hôn lên đôi môi của cô ấy
Trì Ngữ Mặc cơ thể mềm nhũn, đứng không nổi, ngồi lên trên giường.
Anh dựa theo tư thế đó hạ mình, một tay đỡ lấy một bên sườn cơ thể cô, còn chiếc còn lại ôm lấy eo của cô ấy, từ từ đổ xuống.
Hơi thở mạnh mẽ của anh đều đang đập lên trên mặt của cô, đôi môi từ từ cuốn lấy môi của cô di chuyển xuống cổ của cô.
Trì Ngữ Mặc cảm thất mềm mại, nhu hòa, so với mát-xa còn thoải mái hơn, phát ra âm thanh nhẹ một chút
Âm thanh nũng nịu yểu điệu, so với âm thanh của tự nhiên còn tuyệt vời hơn, cũng giống như chất xúc tác vậy, cổ động toàn bộ hào hứng của anh.
Anh thuận tay di chuyển từ đầu gối của anh lên, cảm thấy được, bên trong của cô không có mặc gì, giống như sớm vì anh mà chuẩn bị như vậy, máu nóng chốc lát xông thẳng lên trên đầu, nhanh chóng mở khóa của sự trói buộc
Trì Ngữ Mặc ngồi dậy nhìn anh, ánh nhìn thuần theo bụng của anh ấy hướng xuống dưới, sững lại, “đó, đó, đó...”
Anh cười lên, đỡ lấy cằm của cô lên, hôn một cái, khàn giọng nói: “thích không?”
Trì Ngữ Mặc chân thành lắc lắc đầu
Lôi Đình Lệ: “...”
Tính trừng phạt của anh cắn một cái lên môi của cô ấy, “tại sao không thích, em trước đây còn nói nhỏ, nhỏ sao?”
“Em vẫn là lần đầu tiên, anh như thế, em có chút sợ” Trì Ngữ Mặc khó khăn nói
Trong lòng của anh thương xót mấy phần, “đừng sợ, về sau thích ứng là được rồi”
“Vậy thì anh phải nhẹ nhàng chút à, em sợ đau” Trì Ngữ Mặc đáng thương nói
“Ừm” anh nghẹ giọng trả lời
Anh cũng là lần đầu tiên tính khí tốt như thế nói với người khác, chỉ sợ lớn tiếng một chút đều khiến cô ấy sợ hãi, Trì Ngữ Mặc nhìn thì khá táo bạo, không dễ bị giật mình
Cô vẫn căng thẳng, đặc biệt là anh ấy cọ sát, quá nóng, một khi nghĩ tới đối phương là Lôi Đình Lệ, quá dũng mãnh, cô cảm thấy anh ấy sẽ rất mãnh liệt, thì lại càng thêm căng thẳng hơn
Khi mà anh muốn tiến thêm nữa, cô vẫn lùi về sau, “cái này, lần này có thể không muốn được không à, em vẫn chưa có chuẩn bị xong”
“Đều đã như thế này rồi, Trì Ngữ Mặc, anh không cho phép em lùi bước” anh trầm giọng nói, ngữ khí thì nói toạc ra, đem theo áp lực.
Đôi chân của cô đang run lên bần bật, tay nắm chặt thành nắm đấm, sợ hãi nhìn anh ấy
Anh chỉ tiến vào có một chút xíu, cô đã đau đôi chân đều bó cứng thẳng ra, giống như cả người đều sắp bị xé rách ra vậy, da đầu dựng đứng hết chân tóc lên, từng tế bào trên người đều kháng cự, “không được, Lôi Đình Lệ, em không được”
Anh cũng phiền não
Khi cô ấy đau, anh cũng đau, thêm đó anh cũng là lần đầu tiên, cúi đầu hôn cô một cáu. Dỗ dành nói: “nhẫn nhịn một chút, một chút là xong thôi”
Cô biết mùi tên trên đường bay, là cô chủ động, nếu như lúc này khắng cự khẳng định sẽ chọc anh ấy tức giận, cũng không tránh qua được, lợi bất cập hại được một mất mười.
Cô vòng tay ôm lấy sau cổ của anh nũng nịu nói: “lần sau được không mà? Em không có chuẩn bị tốt, uống rượu nhiều rồi, cũng tập trung không nổi, lần sau em không uống rượu nữa, sẽ phối hợp cùng anh, lần này, em không được, rất đau”
Anh cau mày lại, cảm giác sắp muốn bùng nổ này thật sự có thể dập tắt lý trí của người.
Cô ấy không có chuẩn bị tốt, anh có thể cảm nhận được, rất thanh, rất thuần, không có một chút nào vấn đục, vì vậy không đủ ướt át, làm sao có thể không đau
“Em xem video đó đều không có cảm nhận sao?” Lôi Đình Lệ bất lực hỏi
“Em mới xem có một chút ít, vẫn chưa có xem đến tinh túy, anh đã quay trở về rồi, bây giờ có chút căng thẳng, đều quên rồi, vả lại, bọn họ với anh không giống nhau” cô ngượng ngùng nói
Ánh mắt của anh dịu hiền thêm chút, càng thêm nhẹ nhàng cẩn thận, cũng càng có nhẫn nại hôn lên gò má của cô, hôn lên chi chít, lúc hôn nhẹ, cởi bỏ từng chiếc cúc trên áo sơ-mi của cô
Trì Ngữ Mặc cảm thấy nóng hơn, nóng đến mức muốn đẩy bỏ anh ấy ra lập tức mở cửa sổ hít thở không khí, vả lại, anh ấy, lại...hôn nhẹ lên cô...
Cảm giác đặc biệt kỳ quái, giống như có dòng điện chạy qua, bốn phương tỏa ra, khiến cô càng không có sức lực
Cô bức rức, dằn vặt, ngại ngùng, dù sao đưa đầu ra một dao rụt đầu lại một dao, đau là khẳng định sẽ đau rồi, còn hơn bây giờ khiến cô lòng dạ rối bời.
“Anh đến đi, em sẽ nhịn được” cô đỏ mặt nói
Anh thử ấn sâu một chút, cô ấy vẫn không có cảm xúc, có chút nản lòng, “em đang suy nghĩ linh tinh gì thế, tập trung một chút có được không?”
“Em đang suy nghĩ có thể lần sau không, lần sau được không? Đình Lệ, Lệ, Tiểu Lôi Lôi”
Lôi Đình Lệ: “...”
Anh bị cô ấy nũng nịu, càng muốn hơn
Cô ấy là không biết rằng, người đàn ông khi đang không thế giải quyết càng khó chịu hơn người phụ nữ sao.
Anh cúi đầu mạnh, hôn lên đôi môi của cô ấy, không để cô ấy tiếp tục nói nữa, nụ hôn càng mạnh, dường như muốn chiếm đoạt lấy cô ấy
Trì Ngữ Mặc cảm nhận được anh ấy đang giày vò cô, quá hung hăng, không thể bỏ qua được rồi, vả lại, cô toàn cảm thấy một giây sau sẽ rất đau, liên tục không có trong trạng thái.
Nhưng mà, khi mà cô cảm thấy phần bụng giống như là bị nước nóng làm bỏng vậy, sự đau đớn vẫn không có đến
Anh ấy không có muốn cố, hơi thở nặng nề, lại giống như là bất lực,lại giống như là nhẫn nhịn đến cực điểm, hôn thật mạnh lên mặt của cô, “lần sau, em nói đó, tiếp tục không chú tâm, anh sẽ không dễ nói chuyện như thế này nữa”
“Ồ” anh ấy là đồng ý rồi sao?
Cô kinh ngạc, ôm lấy anh nũng nịu nói: “Lôi Đình Lệ, anh thật tốt, mùi trên người cũng dễ ngửi, thật sự, đặc biệt đặc biệt biết chăm sóc người khác”
“Vậy thì em vẫn không thích anh, bây giờ vẫn không quên nịnh hót à”
Cô nếu như nói không thích, nỗ lực của ngày hôm nay mất trắng rồi, “em không phải đã là bạn gái của anh rồi sao?”
Lôi Đình Lệ trong lòng như bị ngón tay cào cào, sự tức giận nào cũng đều tan thành mây khói luôn, nhìn thấy dáng điệu thẹn thùng này của cô ấy, cái vừa rồi, lại giống như măng mùa xuân, mập mạp chắc nịch lên rồi.
Anh không thể thua kém thế này, làm sao khi đối diện với cô ấy, thì không thể không chế được nữa?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.