Hôn Ý Triền Miên: Vợ Yêu Của Tổng Tài Rất Thích
Chương 223
[ Đan Bảo ]
14/07/2019
“Cảm ơn sư phụ, sư phụ vất vả rồi, cái đó sư phụ, con cúp máy trước, lát nữa bạn con đến, tạm biệt.” Trì Ngữ Mặc sợ sư phụ hỏi nhiều, lập tức cúp
máy.
Cô gọi điện cho Lâm Miễu, “Miễu Miễu, tớ có chuyện nói với cậu, cậu phải đáp ứng tớ trước, sau khi nghe xong tin này, không được chấn động, không được tức giận, không được làm gì cả, có được không?”
“Bí bí mật mật, rốt cuộc là chuyện gì?” Lâm Miễu gấp gáp hỏi.
“Bây giờ tớ ở bệnh viện, hôm nay lúc xử lý vụ kiện bị đánh, bác sĩ nói, tớ có thai rồi.” Trì Ngữ Mặc nói.
“A? Con của Lôi Đình Lệ?” Lâm Miễu giọng cao vài phần.
“Ngoài anh ấy tớ chưa từng có ai khác, cậu bình tĩnh tí, trước tiên đến bệnh viện trước, có thể 2 ngày nay phải phiền cậu 1 tí, tớ không muốn bị người khác biết.” Trì Ngữ Mặc nhẹ giọng nói.
“Bệnh viện nào, bây giờ tớ qua.”
“Tớ nhắn tin cho cậu.” Trì Ngữ Mặc nói xong, cúp máy, nhắn tên bệnh viện qua.
Cô nhắm mắt nghỉ ngơi, mới qua 10 phút, cảnh sát tới.
“Chào cô, Trì Hiểu đúng không, có tiện cho lời khai không?” Cảnh sát giọng công việc nói.
“Ừ, là như vậy, tôi mới đến tiệm trà Thiên Ngữ, liền bị 3 người đánh 1 trận, tôi không quen họ.”
“Gần đây cô có gây thù hằn với ai không?” Cảnh sát hỏi.
“Nếu bọn họ cố tình đánh tôi, thì người biết tôi sẽ đến tiệm trà Thiên Ngữ chỉ có Chu Chí Long, bởi vì tôi hẹn anh ta có chuyện phải bàn.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cô có số điện thoại của Chu Chí Long không? Chúng tôi cần xác minh 1 chút.” Cảnh sát nói.
“Ừ, tôi tìm cho các anh.” Trì Ngữ Mặc tìm số điện thoại của Chu Chí Long đưa cho cảnh sát, “Tôi nhớ trước cửa tiệm trà Thiên Ngữ có 1 cái máy quay.”
“Chúng tôi đã lấy dữ liệu từ máy quay, tìm được 3 người đó rồi, sẽ liên lạc với cô sau, cảm ơn đã hợp tác, cô nghỉ ngơi đi.”
Cảnh sát cũng không làm phiền cô nữa mà rời đi.
Trì Ngữ Mặc lại nghỉ ngơi khoảng 1h, Lâm Miễu gấp gáp chạy vào phòng bệnh.
Cô ngồi trên ghế ở đầu giường, lo lắng hỏi: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Tình hình của cậu và Lôi Đình Lệ là thế nào. Anh ta không phải có bạn gái rồi sao?”
“Trước đó hình như có chút bất cẩn, có thai hay không, vẫn đợi xét nghiệm máu mới biết, tôi nghĩ bây giờ chắc có rồi.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cậu đợi tí.” Lâm Miễu lửa giận hừng hực đi ra ngoài.
5 phút sau, cô quay lại.
Mặt cô phức tạp ngồi trên ghế, đau lòng nhìn Trì Ngữ Mặc, “Lúc nãy tớ hỏi bác sĩ trị chính rồi, cậu chắc chắn đã có thai rồi, bây giờ tính như thế nào, tìm tên đàn ông xấu xa kia lý luận sao?”
“Miễu Miễu, cậu nghe tớ nói, lát nữa tớ chuyển tiền vào tài khoản cậu, cậu giúp tớ thanh toán viện phí.”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Đứa trẻ này, tớ không tính lấy.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cậu điên à? Ba đứa trẻ là ai chứ, Lôi Đình Lệ đó, cậu có thể đi lên nhờ con, nói không chừng thành công trở thành vợ của Lôi Đình Lệ, thành công đổi đời.” Lâm Miễu kiến nghị.
“Miễu Miễu, cậu cảm thấy sau khi gả cho Lôi Đình Lệ tớ nhận được gì?” Trì Ngữ Mặc thành thật hỏi.
“Vinh hoa phú quý hưởng không bao giờ hết, bao nhiêu người ngưỡng mộ cũng không có, cậu kiếp trước chắc cứu cả vũ trụ rồi.”
“Tiền đối với tớ, chỉ cần đủ là được, tớ không cần người khác ngưỡng mộ, chỉ hy vọng cuộc sống sau này có thể chân thật và vui vẻ. Lôi Đình Lệ không yêu tớ, có thể càng hận tớ nếu tớ lấy con uy hiếp anh ấy, còn nữa, đàn ông muốn 1 đứa con rất dễ, chỉ cần thoải mái 1 tí là có ngay, hiểu không?”
Lâm Miễu nhíu mày, “Cậu nói tên đàn ông xấu xa đó biết, không chỉ không tiếp nhận cậu, mà còn bắt cậu bỏ con sao?”
“Cũng có thể, phụ nữ mang thai 10 tháng, con vẫn chưa sinh ra, đã có tình cảm sâu đậm với con rồi, đàn ông thì không vậy, con của tớ, nhất định phải được lớn lên trong điều kiện có tình thương của ba, cho nên Miễu Miễu, cậu không cần làm gì cả, không cần nói gì cả, ở bên cạnh tớ là được rồi.” Trì Ngữ Mặc dịu dàng nói.
“Cậu tính 1 mình gánh chịu, dựa vào đâu Lôi Đình Lệ thoải mái 1 lần, cậu làm phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.” Lâm Miễu không bình tĩnh nói, mắt đều đỏ lên.
Trì Ngữ Mặc ngược lại rất bình tĩnh cười, “Vốn dĩ lúc bắt đầu, là tâm tớ không thiện trước, tớ sợ bị phong giết, tớ hưởng thụ lợi ích mà anh ấy mang lại, bây giờ như vậy, là vì tớ không bảo vệ tốt bản thân, cũng có thể là trừng phạt ông trời dành cho tớ.”
Cô nghĩ đến Tống Nghị Nam vẫn còn ở trong bệnh viện, trong lòng áy này, cụp mắt xuống, “Đây là tớ đáng phải chịu.”
“Đều là tớ không tốt. Tớ không nên xúi giục cậu, tớ không biết Lôi Đình Lệ xấu xa như vậy, tớ còn tưởng cậu tìm được chỗ dựa tốt.” Lâm Miễu xin lỗi nói.
“Không trách cậu, chủ yếu vẫn là vấn đề của cô, dù sao cũng không có chuyện lớn gì, đợi 49 ngày sau, tớ lại là một hảo hán, được rồi, tớ đói quá, xin làm phiền Lâm Lâm Lâm đại tiểu thư, có thể làm gì cho tớ ăn không.” Trì Ngữ Mặc cười híp mắt nói.
“Ừ, được, bây giờ tớ đi mua cho cậu, cậu muốn ăn gì?” Giọng Lâm Miễu nghẹn ngào nói.
“Cơm dưa leo chan canh sườn heo, còn có tương bibim nữa.” Trì Ngữ Mặc cười hì hì nói.
“Biết rồi, bây giờ tớ đi mua, cậu đợi tí.” Lâm Miễu lập tức rời đi.
Cô càng nghĩ, càng tức giận, trong lòng không thoải mái, khó vui vẻ.
Dựa vào đâu Tiểu Mặc phải gánh chịu 1 mình, Lôi Đình Lệ thì vui vẻ bên người phụ nữ khác.
Trước đó luật sư của Lôi Đình Lệ tìm cô, cô có số điện thoại của luật sư, trực tiếp gọi điện thoại qua đó, hung dữ nói: “Tôi muốn nói chuyện với Lôi tổng của các người, kêu anh ta đến nghe điện thoại.”
“Giải quyết chuyện này là trách nhiệm của chúng tôi, cô tìm Lôi tổng cũng vô dụng.” Luật sư cự tuyệt nói.
“Tôi muốn nói với Lôi Đình Lệ chuyện khác, liên quan đến bạn gái của anh ta, nếu anh ta không nghe điện thoại, sẽ hối hận cả đời, anh cứ nói vậy với anh ta, nếu anh ta thật sự hối hận cả đời, sẽ trách anh ban đầu không chịu truyền tin cho anh ta.” Lâm Miễu tức giận nói, trực tiếp cúp máy.
Cô đến nhà hàng gần đó gọi món, có 1 chuyện, tại sao cô phải ra đây mua, không phải có thể gọi đặt hàng sao?
Quên đi, đến cũng đến rồi.
Lúc cô đợi, 1 lúc lại coi điện thoại, 1 lúc nữa lại coi điện thoại.
Cô nghĩ, nếu 5 phút nữa Lôi Đình Lệ không gọi đến, cô sẽ không nói gì nữa hết.
1 phút... 2 phút... 3 phút, Lôi Đình Lệ gọi đến.
“Alo, Lôi Đình Lệ?” Lâm Miễu tức giận nói lớn.
“Ừ.” Lôi Đình Lệ đáp 1 tiếng, “Tìm tôi có chuyện?”
“Tôi hỏi anh, nếu Tiểu Mặc mang thai con anh, anh tính làm gì?” Lâm Miễu trực tiếp hỏi.
“Tôi và cô ấy có làm biện pháp phòng ngừa, cô ấy sẽ không mang thai.” Lôi Đình Lệ chắc chắn nói.
“Thứ đó dễ vỡ, anh không biết sao?” Lâm Miễu cay độc nói.
Cô gọi điện cho Lâm Miễu, “Miễu Miễu, tớ có chuyện nói với cậu, cậu phải đáp ứng tớ trước, sau khi nghe xong tin này, không được chấn động, không được tức giận, không được làm gì cả, có được không?”
“Bí bí mật mật, rốt cuộc là chuyện gì?” Lâm Miễu gấp gáp hỏi.
“Bây giờ tớ ở bệnh viện, hôm nay lúc xử lý vụ kiện bị đánh, bác sĩ nói, tớ có thai rồi.” Trì Ngữ Mặc nói.
“A? Con của Lôi Đình Lệ?” Lâm Miễu giọng cao vài phần.
“Ngoài anh ấy tớ chưa từng có ai khác, cậu bình tĩnh tí, trước tiên đến bệnh viện trước, có thể 2 ngày nay phải phiền cậu 1 tí, tớ không muốn bị người khác biết.” Trì Ngữ Mặc nhẹ giọng nói.
“Bệnh viện nào, bây giờ tớ qua.”
“Tớ nhắn tin cho cậu.” Trì Ngữ Mặc nói xong, cúp máy, nhắn tên bệnh viện qua.
Cô nhắm mắt nghỉ ngơi, mới qua 10 phút, cảnh sát tới.
“Chào cô, Trì Hiểu đúng không, có tiện cho lời khai không?” Cảnh sát giọng công việc nói.
“Ừ, là như vậy, tôi mới đến tiệm trà Thiên Ngữ, liền bị 3 người đánh 1 trận, tôi không quen họ.”
“Gần đây cô có gây thù hằn với ai không?” Cảnh sát hỏi.
“Nếu bọn họ cố tình đánh tôi, thì người biết tôi sẽ đến tiệm trà Thiên Ngữ chỉ có Chu Chí Long, bởi vì tôi hẹn anh ta có chuyện phải bàn.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cô có số điện thoại của Chu Chí Long không? Chúng tôi cần xác minh 1 chút.” Cảnh sát nói.
“Ừ, tôi tìm cho các anh.” Trì Ngữ Mặc tìm số điện thoại của Chu Chí Long đưa cho cảnh sát, “Tôi nhớ trước cửa tiệm trà Thiên Ngữ có 1 cái máy quay.”
“Chúng tôi đã lấy dữ liệu từ máy quay, tìm được 3 người đó rồi, sẽ liên lạc với cô sau, cảm ơn đã hợp tác, cô nghỉ ngơi đi.”
Cảnh sát cũng không làm phiền cô nữa mà rời đi.
Trì Ngữ Mặc lại nghỉ ngơi khoảng 1h, Lâm Miễu gấp gáp chạy vào phòng bệnh.
Cô ngồi trên ghế ở đầu giường, lo lắng hỏi: “Đây rốt cuộc là chuyện gì? Tình hình của cậu và Lôi Đình Lệ là thế nào. Anh ta không phải có bạn gái rồi sao?”
“Trước đó hình như có chút bất cẩn, có thai hay không, vẫn đợi xét nghiệm máu mới biết, tôi nghĩ bây giờ chắc có rồi.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cậu đợi tí.” Lâm Miễu lửa giận hừng hực đi ra ngoài.
5 phút sau, cô quay lại.
Mặt cô phức tạp ngồi trên ghế, đau lòng nhìn Trì Ngữ Mặc, “Lúc nãy tớ hỏi bác sĩ trị chính rồi, cậu chắc chắn đã có thai rồi, bây giờ tính như thế nào, tìm tên đàn ông xấu xa kia lý luận sao?”
“Miễu Miễu, cậu nghe tớ nói, lát nữa tớ chuyển tiền vào tài khoản cậu, cậu giúp tớ thanh toán viện phí.”
“Ừ, sau đó thì sao?”
“Đứa trẻ này, tớ không tính lấy.” Trì Ngữ Mặc nói.
“Cậu điên à? Ba đứa trẻ là ai chứ, Lôi Đình Lệ đó, cậu có thể đi lên nhờ con, nói không chừng thành công trở thành vợ của Lôi Đình Lệ, thành công đổi đời.” Lâm Miễu kiến nghị.
“Miễu Miễu, cậu cảm thấy sau khi gả cho Lôi Đình Lệ tớ nhận được gì?” Trì Ngữ Mặc thành thật hỏi.
“Vinh hoa phú quý hưởng không bao giờ hết, bao nhiêu người ngưỡng mộ cũng không có, cậu kiếp trước chắc cứu cả vũ trụ rồi.”
“Tiền đối với tớ, chỉ cần đủ là được, tớ không cần người khác ngưỡng mộ, chỉ hy vọng cuộc sống sau này có thể chân thật và vui vẻ. Lôi Đình Lệ không yêu tớ, có thể càng hận tớ nếu tớ lấy con uy hiếp anh ấy, còn nữa, đàn ông muốn 1 đứa con rất dễ, chỉ cần thoải mái 1 tí là có ngay, hiểu không?”
Lâm Miễu nhíu mày, “Cậu nói tên đàn ông xấu xa đó biết, không chỉ không tiếp nhận cậu, mà còn bắt cậu bỏ con sao?”
“Cũng có thể, phụ nữ mang thai 10 tháng, con vẫn chưa sinh ra, đã có tình cảm sâu đậm với con rồi, đàn ông thì không vậy, con của tớ, nhất định phải được lớn lên trong điều kiện có tình thương của ba, cho nên Miễu Miễu, cậu không cần làm gì cả, không cần nói gì cả, ở bên cạnh tớ là được rồi.” Trì Ngữ Mặc dịu dàng nói.
“Cậu tính 1 mình gánh chịu, dựa vào đâu Lôi Đình Lệ thoải mái 1 lần, cậu làm phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy.” Lâm Miễu không bình tĩnh nói, mắt đều đỏ lên.
Trì Ngữ Mặc ngược lại rất bình tĩnh cười, “Vốn dĩ lúc bắt đầu, là tâm tớ không thiện trước, tớ sợ bị phong giết, tớ hưởng thụ lợi ích mà anh ấy mang lại, bây giờ như vậy, là vì tớ không bảo vệ tốt bản thân, cũng có thể là trừng phạt ông trời dành cho tớ.”
Cô nghĩ đến Tống Nghị Nam vẫn còn ở trong bệnh viện, trong lòng áy này, cụp mắt xuống, “Đây là tớ đáng phải chịu.”
“Đều là tớ không tốt. Tớ không nên xúi giục cậu, tớ không biết Lôi Đình Lệ xấu xa như vậy, tớ còn tưởng cậu tìm được chỗ dựa tốt.” Lâm Miễu xin lỗi nói.
“Không trách cậu, chủ yếu vẫn là vấn đề của cô, dù sao cũng không có chuyện lớn gì, đợi 49 ngày sau, tớ lại là một hảo hán, được rồi, tớ đói quá, xin làm phiền Lâm Lâm Lâm đại tiểu thư, có thể làm gì cho tớ ăn không.” Trì Ngữ Mặc cười híp mắt nói.
“Ừ, được, bây giờ tớ đi mua cho cậu, cậu muốn ăn gì?” Giọng Lâm Miễu nghẹn ngào nói.
“Cơm dưa leo chan canh sườn heo, còn có tương bibim nữa.” Trì Ngữ Mặc cười hì hì nói.
“Biết rồi, bây giờ tớ đi mua, cậu đợi tí.” Lâm Miễu lập tức rời đi.
Cô càng nghĩ, càng tức giận, trong lòng không thoải mái, khó vui vẻ.
Dựa vào đâu Tiểu Mặc phải gánh chịu 1 mình, Lôi Đình Lệ thì vui vẻ bên người phụ nữ khác.
Trước đó luật sư của Lôi Đình Lệ tìm cô, cô có số điện thoại của luật sư, trực tiếp gọi điện thoại qua đó, hung dữ nói: “Tôi muốn nói chuyện với Lôi tổng của các người, kêu anh ta đến nghe điện thoại.”
“Giải quyết chuyện này là trách nhiệm của chúng tôi, cô tìm Lôi tổng cũng vô dụng.” Luật sư cự tuyệt nói.
“Tôi muốn nói với Lôi Đình Lệ chuyện khác, liên quan đến bạn gái của anh ta, nếu anh ta không nghe điện thoại, sẽ hối hận cả đời, anh cứ nói vậy với anh ta, nếu anh ta thật sự hối hận cả đời, sẽ trách anh ban đầu không chịu truyền tin cho anh ta.” Lâm Miễu tức giận nói, trực tiếp cúp máy.
Cô đến nhà hàng gần đó gọi món, có 1 chuyện, tại sao cô phải ra đây mua, không phải có thể gọi đặt hàng sao?
Quên đi, đến cũng đến rồi.
Lúc cô đợi, 1 lúc lại coi điện thoại, 1 lúc nữa lại coi điện thoại.
Cô nghĩ, nếu 5 phút nữa Lôi Đình Lệ không gọi đến, cô sẽ không nói gì nữa hết.
1 phút... 2 phút... 3 phút, Lôi Đình Lệ gọi đến.
“Alo, Lôi Đình Lệ?” Lâm Miễu tức giận nói lớn.
“Ừ.” Lôi Đình Lệ đáp 1 tiếng, “Tìm tôi có chuyện?”
“Tôi hỏi anh, nếu Tiểu Mặc mang thai con anh, anh tính làm gì?” Lâm Miễu trực tiếp hỏi.
“Tôi và cô ấy có làm biện pháp phòng ngừa, cô ấy sẽ không mang thai.” Lôi Đình Lệ chắc chắn nói.
“Thứ đó dễ vỡ, anh không biết sao?” Lâm Miễu cay độc nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.