Chương 14: Sư Huynh? Thì Ra Là Con Báo Nhỏ Của Ta?
Nayin
11/06/2023
"Lục Thừa Phong"_Trần Khải Ngôn nói rồi chạy đến chỗ của Thừa Phong.
"Khải Ngôn sư huynh, huynh đến rồi"_Lục Thừa Phong nói rồi cười với hắn.
"Này! Lúc nãy đệ ở quầy trang sức làm gì vậy? Mua cho ý trung nhân sao?"_Trần Khải Ngôn vừa nói vừa vừa cười trêu y.
Lục Thừa Phong bị nói trúng tim đen sắc mặt liền ửng đỏ, vội đánh trống lãng "Không có gì, huynh tìm được nhà trọ chưa?"
"Ta tìm được rồi, là ở đằng kia cứ đi thẳng là đến"_Trần Khải Ngôn vừa nói vừa chỉ hướng đến nhà trọ.
"Được mau đến chỗ đặt phòng"_Thừa Phong nói rồi kéo tay hắn đi.
Trần Khải Ngôn nhìn thấy trên tay hắn có hai thanh kiếm liền hỏi "Hai thanh kiếm? Đệ đi với ai nữa sao?"
Thừa Phong nhìn mặt hắn, ngơ ngác hỏi "Cha ta không nói với huynh sao?"
"Sư phụ chỉ nói với ta là đi theo bảo vệ sẵn tiện dạy bảo đệ chứ không nói còn đi với ai hết"_Trần Khải Ngôn thản nhiên trả lời y.
"Ta đi cùng với Ngân Hoa sư muội đấy, lát nữa huynh sẽ gặp"_Lục Thừa Phong nhướng mày nói.
"Được thôi, nhưng mà…"
"Phong ca ca!"
Khải Phong chưa kịp nói dứt câu, đã bị tiếng nói của một cô nương nhỏ nhắn mặt y phục màu đỏ phân tâm. Cô nương đó lại vừa cười vừa chạy đến chỗ bọn hắn, ánh nắng mặt trời chiếu nhẹ trên gương mặt nàng khiến Khải Ngôn hắn như ngẩn người ra.
"Phong ca ca"_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa cầm cái hộp gỗ lớn đựng điểm tâm nàng vừa mua được chạy lại chỗ bọn Thừa Phong.
"Ngân Hoa, mua được gì rồi?"_Thừa Phong vừa nói vừa cười hiền với nàng.
Ngân Hoa vừa nói vừa chỉ vào từng loại bánh "Ta mua được bánh quế hoa, bánh gạo nếp, bánh đậu xanh, bánh đậu đỏ toàn là những món ta với huynh thích thôi đó" nói nãy giờ bây giờ nàng mới liếc mắt đến người bên cạnh, lúc này mới ngơ ra hỏi "Phong ca ca, đây là ai vậy?"
Lục Thừa Phong nhìn về hướng của Khải Ngôn rồi nhìn nàng "Ngân Hoa muội đây là Khải Ngôn sư huynh" nói rồi y đưa tay về hướng của nàng nhìn Khải Ngôn "Sư huynh đây là Bạch Ngân Hoa sư muội lúc nãy ta nói với huynh đấy"
Vừa nghe y nói xong Khải Ngôn liền cười với nàng "Chào muội, ta là Trần Khải Ngôn, tuy ta vào Thành Dương phái sau muội nhưng nói về vai vế thì muội phải gọi ta hai tiếng "sư huynh" đó."
Bạch Ngân Hoa nghe xong liền cười ngốc "Sư huynh? Thì ra là con báo nhỏ năm đó ta săn được đấy sao?"
Thừa Phong nghe nàng nói có chút không vừa ý, nhăn mặt nhắc nhở nàng "Cái gì mà báo nhỏ? Mau bái kiến sư huynh đàng hoàng đi."
Bạch Ngân Hoa "À" một tiếng liền cúi đầu hành lễ "Bái kiến Khải Ngôn sư huynh!"
Khải Ngôn cười hiền, lấy tay xoa nhẹ lên mái tóc của nàng "Được rồi, báo nhỏ hay sư huynh cũng được, chẳng phải đều do Ngân Hoa sư muội săn được sao?"
Thừa Phong hơi cau mày "Sư huynh, không được chiều hư muội ấy đâu đó."
"Được, được"_Trần Khải Ngôn nói rồi khoác tay lên vai y "Đi đến nhà trọ nào, không ở đây nữa"
Nói rồi cả ba cùng đến nhà trọ mà Khải Ngôn đang thuê.
...----------------...
Tại nhà trọ của Khải Ngôn thuê, nơi này không chỉ là nhà trọ mà còn một quán cơm. Ở đây tính ra cũng làm ăn không nhỏ. Bọn họ vừa bước vào đã nhìn thấy khách ở đây rất đông, tiểu nhị chạy qua chạy lại cũng không ít, nhìn chung cũng rất náo nhiệt.
Nhìn qua lại một hồi cả ba cùng tiến đến chỗ ông chủ quán.
"Khách quan cần gì ạ?"
Lục Thừa Phong lên tiếng đáp "Ông chủ cho chúng tôi hai phòng."
"Xin lỗi khách quan, chỗ của chúng tôi chỉ còn một phòng thôi ạ."
"Chỉ còn một phòng thôi sao?"_Lục Thừa Phong nói với vẻ chán nản.
"Còn một phòng? Vậy Phong ca ca ta và huynh ở chung một phòng được không? Như lúc nhỏ ấy."_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa cười ngốc nhìn y.
Khải Ngôn không nhịn được liền phát ra tiếng cười nhỏ. Lục Thừa Phong đỏ mặt búng vào trán của nàng cái nhẹ "Muội nói gì vậy? Chúng ta cũng đã lớn cả rồi, hơn nữa… nam nữ thụ thụ bất thân"
Ngân Hoa ôm trán, nhìn thấy Khải Ngôn cười liền nhăn mặt nói "Huynh cười gì chứ?"
Khải Ngôn vừa cười vừa nói "Ta cười là tại vì tiểu sư muội quá đáng yêu chứ sao nữa. Ta thấy như này, Ngân Hoa sư muội là nữ tử sẽ ở phòng này, còn Lục Thừa Phong đệ" hắn vừa nói vừa khoác tay lên vai y "Đệ sẽ ở với ta, thế nào?"
Lục Thừa Phong cảm thấy đề nghị này không tồi liền gật đầu đồng ý "Được đó nha" nói rồi y quay về phía ông chủ "Ông chủ, chúng tôi lấy phòng này"
"Được, đợi chút, ta đưa chìa khóa phòng cho công tử"_Ông chủ nói rồi lấy chìa khóa đưa cho Thừa Phong, sau đó kêu người dẫn bọn họ lên phòng.
Thừa Phong nhận lấy chìa khóa đưa cho Ngân Hoa rồi cả ba đi theo hướng tiểu nhị kia chỉ. Đến phòng Ngân Hoa, Lục Thừa Phong đưa đồ cho nàng rồi dặn dò vài câu sau đó cùng Trần Khải Ngôn trở về phòng.
"Khải Ngôn sư huynh, huynh đến rồi"_Lục Thừa Phong nói rồi cười với hắn.
"Này! Lúc nãy đệ ở quầy trang sức làm gì vậy? Mua cho ý trung nhân sao?"_Trần Khải Ngôn vừa nói vừa vừa cười trêu y.
Lục Thừa Phong bị nói trúng tim đen sắc mặt liền ửng đỏ, vội đánh trống lãng "Không có gì, huynh tìm được nhà trọ chưa?"
"Ta tìm được rồi, là ở đằng kia cứ đi thẳng là đến"_Trần Khải Ngôn vừa nói vừa chỉ hướng đến nhà trọ.
"Được mau đến chỗ đặt phòng"_Thừa Phong nói rồi kéo tay hắn đi.
Trần Khải Ngôn nhìn thấy trên tay hắn có hai thanh kiếm liền hỏi "Hai thanh kiếm? Đệ đi với ai nữa sao?"
Thừa Phong nhìn mặt hắn, ngơ ngác hỏi "Cha ta không nói với huynh sao?"
"Sư phụ chỉ nói với ta là đi theo bảo vệ sẵn tiện dạy bảo đệ chứ không nói còn đi với ai hết"_Trần Khải Ngôn thản nhiên trả lời y.
"Ta đi cùng với Ngân Hoa sư muội đấy, lát nữa huynh sẽ gặp"_Lục Thừa Phong nhướng mày nói.
"Được thôi, nhưng mà…"
"Phong ca ca!"
Khải Phong chưa kịp nói dứt câu, đã bị tiếng nói của một cô nương nhỏ nhắn mặt y phục màu đỏ phân tâm. Cô nương đó lại vừa cười vừa chạy đến chỗ bọn hắn, ánh nắng mặt trời chiếu nhẹ trên gương mặt nàng khiến Khải Ngôn hắn như ngẩn người ra.
"Phong ca ca"_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa cầm cái hộp gỗ lớn đựng điểm tâm nàng vừa mua được chạy lại chỗ bọn Thừa Phong.
"Ngân Hoa, mua được gì rồi?"_Thừa Phong vừa nói vừa cười hiền với nàng.
Ngân Hoa vừa nói vừa chỉ vào từng loại bánh "Ta mua được bánh quế hoa, bánh gạo nếp, bánh đậu xanh, bánh đậu đỏ toàn là những món ta với huynh thích thôi đó" nói nãy giờ bây giờ nàng mới liếc mắt đến người bên cạnh, lúc này mới ngơ ra hỏi "Phong ca ca, đây là ai vậy?"
Lục Thừa Phong nhìn về hướng của Khải Ngôn rồi nhìn nàng "Ngân Hoa muội đây là Khải Ngôn sư huynh" nói rồi y đưa tay về hướng của nàng nhìn Khải Ngôn "Sư huynh đây là Bạch Ngân Hoa sư muội lúc nãy ta nói với huynh đấy"
Vừa nghe y nói xong Khải Ngôn liền cười với nàng "Chào muội, ta là Trần Khải Ngôn, tuy ta vào Thành Dương phái sau muội nhưng nói về vai vế thì muội phải gọi ta hai tiếng "sư huynh" đó."
Bạch Ngân Hoa nghe xong liền cười ngốc "Sư huynh? Thì ra là con báo nhỏ năm đó ta săn được đấy sao?"
Thừa Phong nghe nàng nói có chút không vừa ý, nhăn mặt nhắc nhở nàng "Cái gì mà báo nhỏ? Mau bái kiến sư huynh đàng hoàng đi."
Bạch Ngân Hoa "À" một tiếng liền cúi đầu hành lễ "Bái kiến Khải Ngôn sư huynh!"
Khải Ngôn cười hiền, lấy tay xoa nhẹ lên mái tóc của nàng "Được rồi, báo nhỏ hay sư huynh cũng được, chẳng phải đều do Ngân Hoa sư muội săn được sao?"
Thừa Phong hơi cau mày "Sư huynh, không được chiều hư muội ấy đâu đó."
"Được, được"_Trần Khải Ngôn nói rồi khoác tay lên vai y "Đi đến nhà trọ nào, không ở đây nữa"
Nói rồi cả ba cùng đến nhà trọ mà Khải Ngôn đang thuê.
...----------------...
Tại nhà trọ của Khải Ngôn thuê, nơi này không chỉ là nhà trọ mà còn một quán cơm. Ở đây tính ra cũng làm ăn không nhỏ. Bọn họ vừa bước vào đã nhìn thấy khách ở đây rất đông, tiểu nhị chạy qua chạy lại cũng không ít, nhìn chung cũng rất náo nhiệt.
Nhìn qua lại một hồi cả ba cùng tiến đến chỗ ông chủ quán.
"Khách quan cần gì ạ?"
Lục Thừa Phong lên tiếng đáp "Ông chủ cho chúng tôi hai phòng."
"Xin lỗi khách quan, chỗ của chúng tôi chỉ còn một phòng thôi ạ."
"Chỉ còn một phòng thôi sao?"_Lục Thừa Phong nói với vẻ chán nản.
"Còn một phòng? Vậy Phong ca ca ta và huynh ở chung một phòng được không? Như lúc nhỏ ấy."_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa cười ngốc nhìn y.
Khải Ngôn không nhịn được liền phát ra tiếng cười nhỏ. Lục Thừa Phong đỏ mặt búng vào trán của nàng cái nhẹ "Muội nói gì vậy? Chúng ta cũng đã lớn cả rồi, hơn nữa… nam nữ thụ thụ bất thân"
Ngân Hoa ôm trán, nhìn thấy Khải Ngôn cười liền nhăn mặt nói "Huynh cười gì chứ?"
Khải Ngôn vừa cười vừa nói "Ta cười là tại vì tiểu sư muội quá đáng yêu chứ sao nữa. Ta thấy như này, Ngân Hoa sư muội là nữ tử sẽ ở phòng này, còn Lục Thừa Phong đệ" hắn vừa nói vừa khoác tay lên vai y "Đệ sẽ ở với ta, thế nào?"
Lục Thừa Phong cảm thấy đề nghị này không tồi liền gật đầu đồng ý "Được đó nha" nói rồi y quay về phía ông chủ "Ông chủ, chúng tôi lấy phòng này"
"Được, đợi chút, ta đưa chìa khóa phòng cho công tử"_Ông chủ nói rồi lấy chìa khóa đưa cho Thừa Phong, sau đó kêu người dẫn bọn họ lên phòng.
Thừa Phong nhận lấy chìa khóa đưa cho Ngân Hoa rồi cả ba đi theo hướng tiểu nhị kia chỉ. Đến phòng Ngân Hoa, Lục Thừa Phong đưa đồ cho nàng rồi dặn dò vài câu sau đó cùng Trần Khải Ngôn trở về phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.