Hồng Hoang - Virus Tử Thần

Chương 43: Club gym

Hồng Hoang

21/05/2021

Ngày 10 tháng 11

Club gym Hero là trung tâm rèn và luyện của dân mê gym, mỗi ngày hàng trăm kẻ phát cuồng đống sắt đen trùi lũi đến xin gia nhập. Hôm nay mừng gia đình đoàn tụ, ông chủ club Hero sẽ đích thân xét duyệt. Từ sáng đến chiều, thanh niên nghiêm túc, đầu xanh đầu đỏ, choai choai gà cồ chen lấn cùng đám mê trai, rụng trứng (chủ yếu ngắm nam thần, xin chữ ký, chụp ảnh) lố nhố xếp hàng chờ đăng ký. Ai chính thức là thành viên mừng hơn bắt được vàng, cảm ơn rối rít, hò hú chạy ra khoe với đám chờ dài cổ, cả bọn đắc ý selfi trước tòa nhà màu xanh lục lớn hơn nhà hát thành phố, kiến trúc vauban mang phong cách hiện đại. Đám người đợi mỏi chân ngáo cổ hậm hực gato lẩm bẩm chửi thề. Kẻ may mắn hí hửng khoác vai nhau vô phòng gym, trầm trồ ngắm không gian thông thoáng rộng rãi, hệ thống giàn đèn lấp loáng trên trần nhà, chiếu ánh sáng rực rỡ xuống hàng trăm dụng cụ đời mới hiện đại nhất thế giới. Cả bọn lũ lượt tản ra mân mê như sờ mó người tình. Vật tĩnh không thể so sánh người động, quanh sàn gym là đội vệ sĩ cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn lừng lững hệt hộ pháp, lọt lưới vài con cá lạc loài tách đàn tập riêng với nhau.

Đội vệ sĩ cùng đám mem gym cũ tập huỳnh huỵch, tên co vào duỗi ra tập máy đạp chân, tên gồng mình nâng thanh tạ nặng trịch bình thường phải bốn người khiêng, tên kéo đẩy Peck Deck Machine tập cơ ngực và tăng lực bắp tay.

Tất cả phanh ngực khoe body mê hoặc gái rụng trứng, đực rựa xuýt xoa sùng bái hơn thần thánh. Chúng đương hưng phấn cao độ, mắt rực sáng hơn đèn pha trố lồi ra nom Zero cởi trần khoe body siêu chuẩn, hễ hắn ép cơ, từng cơ từng múi tranh bá nơi thân thể săn chắc bóng lưỡng mồ hôi. Tên vệ sĩ nằm ghế tập tạ đơn, nâng lên hạ xuống, lắc tay 99%, vòng và nhẫn 99,9% cùng dây chuyền 99,99% kara tranh nhau nhảy điệu múa hoàng kim lấp lánh ánh vàng. Sau nửa tiếng thể dục, Zero rút khăn treo trên giá lau mồ hôi. Đám đông đinh ninh hắn kết thúc màn khoe của nhiều hơn cả tập, tên hợm hĩnh trong mắt người khác tỉnh queo leo lên ghế Adominal Bench. Mọi người mắt tròn mắt dẹt coi Zero gập bụng mấy trăm lần không dừng nửa giây, đống vàng treo lủng lẳng khắp người tung tăng nhảy múa, màu mè chói lóa lấp lóe trêu ngươi đám đếch có của mà khoe với đời. Bọn vệ sĩ và mem cũ lẫn mem mới, nam hay nữ ném cái nhìn ngứa mắt vào Zero. Hắn mặc kệ và miệt mài luyện, thi thoảng chỉnh lại sửa, sửa xong nắn, nắn rồi chỉnh tiếp để đống vàng đỡ vướng víu, lọt vào sự coi thường từ khán giả bất đắc dĩ, hành động cố tình phô trương thô bỉ hơn cả lần đầu.

Thói đời cái gì khó ưa lại bị nó thu hút, chỉ khi nữ thần phòng gym xuất hiện, đám đông gỡ mắt khỏi tên hợm hĩnh, dù vệ sĩ, mem cũ hay mem mới, toàn bộ dán dính vào cô gái tóc vàng, nữ hâm mộ đến mức ghen tị đường cong tuyệt mỹ hoàn hảo từng minimet, nam liếm mép nuốt khan nước miếng ngắm rồi soi bầu ngực tròn trịa siêu to, căng tràn sức sống nẩy hẩy theo từng bước chân, soi chán bèn tia mông cong mẩy nhấp nhô trong trang phục bó sát body nóng bỏng.

Nàng không quan tâm cũng chẳng chào hỏi ai, người nào xin chữ ký, selfi tự sướng, nàng đáp ứng tất thảy song thản nhiên tập một mình. Hễ nữ thần duỗi thân trượt con lăn tập cơ bụng, toàn thân lan tỏa sức nóng đốt mắt bọn háu gái, nàng rùn người về sau, đám thèm “gái” mãn tính xoáy tròng mắt khát dục lén liếc “trung tâm” vòng ba bốc lửa - nơi khiến đàn ông khát cháy họng lú lẫn tinh thần, chúng nguyện cả đời lạc lối trong mê cung huyền diệu. Fangirl phút trước tấm tắc khen nữ thần, giờ khinh bỉ ra mặt, ghen tuông bạn trai thèm ăn “hải sản” đến chảy nước miếng, vùng vằng kéo người yêu khỏi club gym. Lũ mám gái cố nhoái đầu soi nữ thần uốn hông vặn eo, xoạc hai chân cúi rạp đất. Nàng ngồi vào Hack Squat Machine luyện bắp đùi chân ngoài.

Lần này bầy dê ti hí soi vòng một đẫy đà khiêu khích mọi góc nhìn, bầu ngực phập phồng dãn nở theo từng nhịp thở siết ngạt không khí, bọn đội gái lên đầu quên cả hô hấp, lắm kẻ mong nữ thần dừng ngay trò tra tấn từ xa, nàng vẫn tập mọi thứ mình thích, cô gái chuyển qua Abductor Machine rèn đùi trong và ngoài, mê cung kỳ diệu mở toang lại đóng sập, đóng sập rồi mở toang tăng xông khán giả đang chiêm ngưỡng tuyệt tác; bộ đồ bó hẹp cấm địa chẽn vào ngã ba thấp thoáng ẩn hiện dưới khóe mắt vằn đỏ, hiện nhanh, mất còn nhanh hơn dồn nén bức xúc khiến đàn ông muốn phát điên phát rồ, hạ thể rục rịch biểu tình dữ dội, máu dê dồn lên não suýt xịt ra mũi.

Nữ thần lau mồ hôi ướt đẫm khuôn trăng trắng hồng, nàng hất ngược mái tóc vàng óng ả đỡ vướng mắt, hành động hết sức bình thường, đám chuẩn men đứng hình ngây ra vài giây. Ít phút sau, quái vật si mê ngắm người đẹp nằm ghế tập tạ đơn, Zero giúp nàng đặt tạ vào tay, nàng cảm ơn, hăng say rèn luyện sức khỏe. Thể lực nạp quá nửa, nữ thần nhờ Zero cất tạ, nàng gắn điện thoại trên bảng điều khiển máy chạy bộ, bật xem báo chí đưa tin sự kiện đoàn viên, cô gái vừa tập chạy vừa phẩy tay lên xuống, màn hình từ từ chuyển động hình ảnh buổi lễ.

Lễ đoàn viên tạo tiếng vang lớn trên toàn cầu, lá rụng về cội sau hơn ba mươi năm trải thảm làm nền cho sự kiện Lan từ chối cầu hôn. Trung bình mười người bàn luận sôi nổi, tám kẻ bổ qua trái đắng gia đình thời trang phải ngậm trong đêm drama kịch tính, kẻ thứ chín châm bên này chọc bên kia khiến câu chuyện đẩy xa so với thực tế, kẻ còn lại thích thú thưởng thức bộ phim chân thực không dàn dựng cắt ghép. Đám gặm nhấm cuộc đời người khác đếch dám nhét chữ vào mồm, mọi thứ, mọi vật, mọi chuyện, mọi lời nói đều chuẩn xác từng centimet. Trung thực đến nhàm chán nhận hàng trăm lời khen cùng hàng vạn lời than vãn chê bai đại loại:

“Khô hơn ngói, nuốt không trôi.”

“Trung với chả thực, làm trò con khỉ.”

“Lác đác vài ảnh, văn vẻ nhạt nhẽo, chán éo buồn xem.”

“Nhỏ thi trượt văn, lớn làm nhà báo.”

“Tôi muốn đọc văn hoa bay bướm sôi động, chém gió thành bão như bình luận viên bóng đá, chớ đếch phải bài viết thiếu mối i ốt đến nỗi muốn bướu cổ thế này!”

“Mịa đã nói đúng còn nói to.”

“Nó lại hợp lý vãi cả... éo thể cãi được.”

“Thánh comment đây rồi, thánh ăn gì em cúng!”

“Thánh ngồi ngay ngắn nhận của em một lạy.”

Vô số bình loạn lướt qua màn hình Iphone, nữ thần vẩy ngón tắt điện thoại, bấm nút dừng máy, nàng cất Iphone vào túi quần và rời khỏi phòng gym. Lũ háu gái nghển cổ hóng theo bóng nàng khuất dạng mới dám buông lời tục tĩu:

- Sếp Đào ngon thịt ngọt nước vãi linh hồn!

- Mịa, tao cứng đờ từ đầu xuống chân, cứng nhất là “thằng đệ”, chúng mày ạ!

- Sếp đã xinh còn dâm lại khoe thân thể phồn thực bổ mắt ngon miệng, bố thằng nào chịu nổi! - Hắn ôm hạ bộ chạy vô nhà vệ sinh - Mịa, tao phải đi xả, không tắc nghẽn bỏ mẹ!

Cả bọn cười ồ một tràng khả ố. Một gã tầm thước mình dầy như cột, vai u thịt bắp nổi cơ phồng múi cuộn gân trên cơ thể chắc nịch. Gã cắt đầu húi cua hai bên, tóc chuốt keo bóng bẩy ở giữa. Sống mũi sư tử, tai bé mặt dài nổi nốt nhám đen trên gò má gồ ghề. Khóe mắt nhỏ tròn dài ngang chân mày đen rậm cong xếch, tròng đen lấn át tròng trắng gây lạnh lùng vô cảm cho người đối diện. Gã chu môi dầy mỏ nhọn cười dâm dật:

- Ước gì được cắn một miếng đào ngập chân răng anh em nhể. Hớ hớ hớ!

Cả lũ đắc ý cười vang phòng gym phụ họa theo, nào ước gì làm tình một đêm với sếp Đào, chết cũng mãn nguyện, ước gì thành bạn trai của hoa hậu thế giới mới không sống uổng sống phí, ước thế nọ, mơ thế kia, đủ mong muốn biến thái bệnh hoạn với nữ thần phòng gym. Zero chẳng bận tâm, gã vẫn vừa chỉnh vàng vừa tập cật lực. Tên vệ sĩ còn chẳng cho đám thờ “gái” làm thần… vào mắt. Gã mỏ nhọn khó chịu cái kiểu tách biệt một mình, không coi cộng đồng ra gì, hễ Anh Đào đến phòng gym lại nhiệt tình giúp nàng mọi chuyện:

- Một thằng không thích gái nhưng vẫn nịnh đầm, đếu hiểu nó là cái thể loại hãm… gì nữa!

Cả đám sằng sặc cười té nước theo mưa mỉa mai Zero, đẹp trai khoai to nhưng gu lại mặn đến khát cháy họng khô cổ, đúng là phí phạm của giời. Các em mê trai hết muốn rụng trứng. Zero đếch thèm phản ứng khiến gã mỏ nhọn tức tối, choàng tay quặp cổ một tên thân thể to con nhưng không săn chắc, đầu tóc xơ rối, mũi to mặt dài, má hóp nấm vết nám đen, chân mày nhợt nhạt rũ xuống đôi mắt trầm đục buồn thảm. Hắn chẳng có gì đáng chú ý ngoài bộ dạng nhẫn nhịn đến u uất. Gã mỏ nhọn rẻ mạt ngó kẻ bị áp bức vẫn cười cam chịu.

- Mày đi mua mực khô, đậu phộng và bia cho bọn tao giải khát. - Mỏ nhọn cố ý đập mạnh vào lưng hất đẩy đối phương - Mày phải về sau năm phút!

Đám gym xung quanh hùa vào bắt nạt tập thể:

- Mẹ kiếp, nhanh mẹ mày lên, thằng ba toong!

- Tao khát nứt mẹ nó môi rồi, nhanh cái chân lên, mày chạy như rùa thế, thằng đàn bà!

- Mày về trễ nửa giây, dọn bồn cầu vệ sinh một tuần!

- Nhanh lên thằng ba toong, tao xxx vợ mày bây giờ!



Ba toong chạy nhanh khỏi phòng gym, cả đám cười hô hố chờ đồ ăn thức uống dâng tận mõm. Ba toong đợi lấy đồ, mắt dán vào đồng hồ, tái mét mặt nhìn thời gian cạn kiệt, hắn quơ vội quơ vàng mà không lấy tiền thừa, cuống cuồng chạy khỏi quán tạp hóa, va đập vào người đi đường mấy lần, loạng quạng suýt ngã mới về đến club. Hắn thở phù một hơi, lũ bắt nạt khoái trá cùng giơ đồng hồ cho hắn coi chậm đúng nửa giây. Mỏ nhọn ưỡn ngực giằng đồ trong tay ba toong, gã đếch trả tiền còn cầm dụng cụ cọ rửa quét vào mặt kẻ bị chèn ép:

- Hóa ra nó thích ngửi mùi hôi trong nhà vệ sinh, chúng mày ạ!

- Giống lừa ưa nặng!

- Đứng đó ăn shit à, ngu thì chết đi, cút vào nhà vệ sinh cho tao!

Một tên vóc dáng dong dỏng, tuấn tú thư sinh, môi mắt đa tình, đeo dây chuyền bạc, đầu tóc bờm xơm, cơ bụng sáu múi nổi hằn từng dấu vết khổ luyện nơi thân hình săn chắc. Hắn khẽ cúi đầu chỉnh cặp kính mát, khóe miệng nhoẻn nụ cười hòa nhã với mỏ nhọn:

- Hắn về chậm nửa giây, tha lần này đi Beak, coi như ân xá nhân dịp gia đình ông chủ đoàn viên!

Ba toong chẳng đợi ai lên tiếng, hắn cũng không cần xin tha, kẻ cam chịu đã quen bị áp bức, lẳng lặng xách đồ đi làm chuyện mặc định trong đời mình. Tên mỏ nhọn Beak nhún vai cười đểu:

- Mày đếch biết nó thích khổ dâm à, Ngụy Hoàng!?

Tiếng cười hinh hích vang khắp sàn gym. Ngụy Hoàng nghe gọi tên mình, khóe mắt biết cười liền khép hờ cái nhìn ghi hận, hắn ghét tên mình, ghét luôn cả ai gọi cái tên bị hắn nguyền rủa, tính chấp nhất chuyện nhỏ nhặt hiện hết lên điệu cười nhạt thếch. Zero vẫn chả quan tâm chuyện không liên quan đến mình, hắn vẫy gọi tên tóc tai bóng bẩy, gọt gọn hai bên, thân hình tầm trung, bụng nổi sáu múi, gân cuộn bắp tay, gò cao má hóp xuống gương mặt xương gầy, chân mày lưỡi mác đen rậm châu đầu xuống cặp mắt nhỏ hẹp nhưng sắc lẻm.

- Omega, giúp “mình” căng cơ!

Đám gym nhại giọng nhẹ nhàng tình cảm của Zero. Mỏ nhọn gọi một tên ngoại hình giống Omega, Zero và Omega tập cho nhau thế nào, nắn cơ sờ múi, ép đùi nhấn vai, trao ánh mắt dịu dàng rợn da gà nổi da vịt, thốn quăn hạ thể ra sao, mỏ nhọn và “đồng bọn” bắt chước y hệt. Lũ bạn ôm bụng đập sàn cười sặc nước bọt.

Ngụy Hoàng đương không biết giấu tức tối Beak - kẻ gọi tên mình vào đâu. Đám gym trêu đùa sỉ nhục đôi đồng tính tạo cơ hội cho hắn phân tán chú ý, Ngụy Hoàng liền thể hiện thái độ với Zero, hắn ném ánh mắt không cảm thông cũng chẳng miệt thị về Zero và Omega. Zero cùng Omega coi tất cả như không khí, hai cái “bóng” vẫn tình tứ ngắm nhau. Kết thúc tập luyện, bỏ lại sau lưng đám kỳ thị đang nôn ọe tởm lợm, đôi đồng tính khoác vai nhau đi đến nơi chỉ có “bóng” mà không có “hình”.

Beak cùng đám gym súc miệng bằng bia rồi nhổ toẹt ra sàn, nhăn mặt chửi đổng bọn gay lọ. Beak réo gọi:

- Thằng ba toong đâu rồi, mau ra lau sàn đê!

Ba toong siết chặt nắm đấm trút giận vào tường, phẫn uất nhuộm màu xám tro lên sắc diện nhợt nhạt như người bệnh lâu năm, hắn khẽ điều hòa nhịp thở rối loạn, chờ mọi sự trở lại với mặc định mới làm cu li cho lũ thích lôi kẻ thế cô ra tiêu khiển. Đám gym cười hềnh hệch vừa đểu xỏ ba toong, vừa vã mực, tu bia, nhai đậu phộng rau ráu. Beak khà ra toàn hơi men:

- Ngon, ăn uống đồ chùa luôn ngon. Hé hé… - Hắn cười dâm ngắm ba vòng chuẩn siêu mẫu của các cô gái trong điện thoại - Bia ngon, mồi nhắm ngon, nếu có tay vịn xịn thế này đúng là hoàn hảo!

Mấy gã ngồi kế bên ghé mắt xem hắn đang ngắm ai, cả lũ cười khục hất đầu Beak:

- Đừng mơ hão nữa bố!

- La liếm cả con cháu của ông chủ, lạy bố!

- Mịa, ông chủ mà biết mày xớ rớ, vĩnh biệt “thằng đệ” nhá!

Beak cợt nhả liếm vành môi:

- Mịa, dân ngu quậy phá ném tạp vật, tao là thằng bảo vệ gia đình ông chủ nhiệt tình nhất, có công phải được thưởng chớ!

Beak liếc từng tên đồng loại, cười mỉa lũ ra vẻ chính nhân quân tử:

- Chúng mày cũng thích bỏ mẹ ra còn thanh với chả cao!

Ngụy Hoàng xé mực chấm tương ớt bỏ vào miệng nhai rột roạt:

- Bao giờ mày mới thôi suy bụng ta ra bụng người thế?

Beak dí tấm ảnh chụp ba mẹ con đẹp nhất vào mắt đối phương:

- Thôi đi bố, thằng nào không thích cặp bưởi căng mọng trên thân thể đẫy đà của cô chủ, thằng đó là đồng loại với Zero!

Một tên đầu bù tóc rối, để râu quai nón chóp chép miệng:

- Đờ mờ, bọn tao éo gay nhá, chẳng qua đếu thô bỉ như mày thôi, thằng cờ hó…

Đám gym cười rung vai, Beak he he hỏi thế mày thích ai nào. Gã đầu bù nhai nhồm nhoàm mực và đậu phộng:

- Tao khoái cặp mông tròn lẳn cong mẩy của Lan, thèm massage đôi nhũ hoa mới nhú của Sương! Mơ một đêm mệt lử với… à mà thôi…



Lũ dâm dê cười ngặt nghẽo:

- Mịa, nó mới nói đếu thô bỉ xong liền vả vào mồm ngay!

- Cơ mà công nhận công chúa ngon ngọt mát mẻ thật, khúc nào ra khúc đó, chỗ cần thừa khiêu khích con mắt ngứa ngáy, nơi cần thiếu châm ngòi cho thùng thuốc súng nổ tung. Mịa, tao muốn nổ banh xác với cô chủ!

Ngụy Hoàng liếc kiểu thôi đừng nằm mơ giữa ban ngày:

- Người ta là công chúa lá ngọc cành vàng, đại thiếu gia tập đoàn thời trang còn bị phũ đến mất hết thể diện, đếu tới lượt tụi bay đâu, đừng mơ hão kẻo hao mỡ sụt cân là trượt giải đó!

Đám bù khú rôm rả tám nhảm bỗng im thin thít, tên nào tên nấy tái xanh tái xám, cứng đơ quai hàm, thức ăn đồ uống trong miệng rơi rớt xuống sàn. Ngụy Hoàng ngơ ngác hướng ra cửa chính - nơi bọn bạn nhậu run rẩy sợ hãi nhìn không chớp mắt, gã giật thót mình lảng tránh bộ mặt tảng băng lạnh rợn người của Hero; lũ dâm đãng sợ sun vòi, cúi gằm đầu đếch dám ho he nửa lời. Tra tấn tinh thần thuộc hạ đến toát đẫm mồ hôi, Hero gỡ bỏ áp lực bằng tiếng cười nhẹ:

- Đùa tí thôi, làm gì căng!

Thuộc hạ vẫn không dám nhúc nhích, Hero đẩy cặp kính lên cười nửa miệng:

- Chúng mày nhậu nhẹt ăn mảnh mà đếch gọi tao, trừ lương một ngày!

Thuộc hạ thấy chủ nhân cầm hai chai bia và một túi mồi, vô tư huýt sáo bản nhạc yêu thích, thong thả cầm đồ đi khỏi phòng gym, toàn bộ thở hắt nằm vật ra sàn, tên quệt mồ hôi, tên đặt tay lên ngực nghe tiếng tim vẫn đập loạn. Beak sợ trắng bệch mặt, trề môi nhành miệng kêu than:

- Cậu chủ đáng sợ vãi… lần nào ổng trưng bộ mặt thần chết đó, tao run lập cập suýt cắn vào lưỡi!

Tên đầu bù vớ chai bia dốc một ngụm:

- Mịa, ổng cứ nóng lạnh bất thường kiểu này có ngày tao vỡ mẹ nó tim!

Ngụy Hoàng nói giọng đổ lỗi:

- Mẹ kiếp, ai biểu tụi bay thích thể hiện dâm đãng không đúng nơi đúng chỗ! Đờ mờ lũ chết vì “gái”, lần sau cẩn thận cho bố!

Đám gym tìm ba toong trêu đùa để giải tỏa căng thẳng, sai hết cái nọ lại bắt làm cái kia, lột quần búng chỗ hiểm, sỉ nhục đủ kiểu, đàn cá lớn nuốt cá bé rủ nhau đi karaoke tay vịn:

- Quán này có mấy em hàng ngon lắm, phục vụ miễn chê, dâm thì vô đối!

- Ngon, đến đó thư giãn gân cốt thôi!

Bọn dâm ô cười te he một tràng khả ố kéo nhau đi. Ba toong quét dọn lau sàn sạch bong bóng loáng, hắn mạnh tay chà cọ trút hết u uất xuống vật vô tri, kẻ khốn khổ uất đỏ hốc mắt, gắng ngăn cảm xúc nhu nhược nhưng phát giác bóng dáng quen thuộc ở cửa chính, hắn lén gạt nước mắt, khẽ cười với người quan trọng nhất đời mình. Nàng ấm ức nhìn hắn, sống chung một nhà bao năm nay, hắn luôn nâng niu như báu vật, nàng lại không thể đồng cam cộng khổ với người chồng đầu gối tay ấp.

- Em biết gym là đam mê cả đời của anh, anh muốn thành công để chứng minh năng lực, anh còn sợ bị bôi nhọ danh dự nên phải nhẫn nhục, em không chịu nổi anh bị hành hạ cả tinh thần lẫn thể xác, hãy giải thoát cho mình đi!

Hắn nói nhưng cặm cụi lau sàn:

- Nơi này nguy hiểm lắm, em về đi!

Club gym toàn bọn hám gái, nàng nhan sắc bình thường, body chẳng khiêu gợi bắt mắt lũ dâm tặc, cái tội duy nhất của nàng là vợ ba toong - gã hầu cho lũ thích chà đạp nhân phẩm thỏa mãn thú tính. Người vợ đau đớn lủi thủi bỏ đi như cái cách nàng lầm lũi đến thăm, nàng phải tránh đám khốn đùa giỡn mình để hành hạ lăng nhục chồng. Nơi lãnh lẽo chỉ còn kẻ cô độc. Ba toong khẽ cười buồn, nụ cười cam chịu khổ ải từ lâu là một phần không thể tách rời trong đời hắn.

***

Hero chén tạc chén thù với real friend trong phòng riêng, đôi bạn tán phét đủ thứ trên đời, câu chuyện cứ thế bẻ lái sang lễ đoàn viên, real friend tóp tép nhai đậu phộng mơ tưởng một ngày gọi Hero là cậu:

- Ước mơ thành sự thật, tôi sẽ bán mạng cho gia đình anh, chết không hối tiếc!

Hero cười khẩy nhưng đếch nói gì, gã gác chân lên bàn, ngả lưng ra ghế xoay, dốc bia tu một hơi dài. Real friend nhếch môi hếch mắt bộ dạng khó ưa:

- Anh có vẻ không thích mẹ con chị gái?

- Đúng là tri kỷ của tôi! - Hero cười múm mím - Cơ mà lần này anh cảm tính rồi, bạn tôi!

Real friend lừ đừ lườm cái thói nửa đùa nửa thật, hắn chán lần mò vào nội tâm kẻ kín kẽ không một sơ hở, hễ dò xét lại phát ngán bóng tối u ám bao phủ toàn thân nam thần. Hắn đếch chơi dại rồi bị dọa mất vía nữa.

Hai người cụng ly nhấm nháp, trò chuyện vui vẻ mà không biết Zero đứng ngoài cửa nãy giờ. Gã vệ sĩ quay về lấy đồ bỏ quên, tình cờ đi ngang nghe hết mọi thứ. Zero vẫn bình thản với điều chả liên quan đến mình, người tình đang đợi, hắn phải tranh thủ ngày nghỉ xả hơi đi hẹn hò xuyên đêm nay.

***

Bình minh hé nắng vàng qua khung cửa sổ, hắt vô gương mặt thỏa mãn của Zero, hắn gỡ nhẹ tay người tình, chầm chậm mặc quần và ra ban công. Zero khoan thai hít thở không khí trong lành, hé mắt chào đón ánh sáng dịu êm, nắng xua tan giá lạnh sáng sớm tinh mơ, len lỏi qua cơ thể còn vương hơi ấm người tình. Hơi ấm ấy lan tỏa lần nữa, Zero mỉm cười đặt tay lên áo choàng khoác thân mình. Người tình ôm từ phía sau, gác nhẹ cằm xuống vai Zero, đôi tình nhân lặng lẽ ngắm toàn cảnh Thủ đô. Nhà cửa san sát liền kề nối liền một dải dài vô tận, trải dọc thành phố là bãi cát trắng như thảm tuyết, biển rì rào xô nhẹ bờ cát, thanh âm dịu êm bao năm không thay đổi, nhịp sống sôi động nơi xô bồ này cũng chưa từng một lần đổi thay. Hễ nghe biển cất tiếng hát du dương thay chuông báo thức, vạn vật bừng tỉnh giấc nồng mà bắt đầu ngày mới, dòng người hối hả đi ngược về xuôi, mọi thứ, mọi vật cùng mọi người xuất hiện rồi tan biến trong trí nhớ của hai kẻ chỉ biết có nhau, đôi tình nhân hờ hững trông dòng đời trôi qua cái nhìn thờ ơ, nhưng hễ trao âu yếm dịu dàng, lạnh nhạt được sưởi ấm bằng tình cảm nồng nàn. Zero và người tình đắm chìm hạnh phúc đến khi điện thoại reo vang, đôi đồng tính rũ bỏ cảm xúc cá nhân để trở về cuộc sống đời thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Hoang - Virus Tử Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook