Chương 2: Thỏa thuận bẩn thỉu [phần 2]
Hồng Hoang
21/05/2021
Nguy cơ bị hiếp dâm tập thể khiến Lan run rẩy trốn sau lưng mẹ. Sương từng vô địch võ thuật toàn quốc, nàng ngang tàng kiêu hãnh, ghét ác như thù. Đối diện lũ mặt người dạ thú, tên nào tên nấy toát khí thế áp đảo tinh thần kẻ chống đối, cao thủ võ thuật trải vô số trận chiến mới tạo áp lực kinh khủng này, nàng tự lượng sức không phải đối thủ, tính nổi loạn bất trị liền bị nghiền nát. Thân thể bé nhỏ run lên từng hồi, nàng sợ chọc giận chúng, súc vật hiếp mẹ con nàng đến chết. JK vẩy tay lệnh hiếp Sương. Đám đàn ông lao vào xé tan váy áo nàng. Con gái la hét kinh hoàng khiến mẹ sụp đổ tinh thần. Nhận lời JK, mẹ con nàng phải sống tủi hổ cả đời. Già néo đứt dây, danh tiết bị chôn vùi dưới cái chết thê thảm. Quan trọng nhất là sinh mạng, người mẹ quyết bảo vệ con gái mình bằng mọi giá, Thanh Ngọc hốt hoảng hét:
- Tôi đồng ý!
JK hếch miệng lệnh thuộc hạ lui ra. Lũ háo sắc chép miệng tiếc rẻ, vài tên sờ soạng thân thể Sương mới chịu rời khỏi phòng. Sương chưa từng chịu nhục, nàng gắng gượng ngăn nước mắt ủy khuất nép vào lòng mẹ. Lan không can đảm bằng em gái, nàng ngày thường chẳng nỡ giết một con kiến, tính nhút nhát rụt rè khiến nàng căm hận chính mình. Chị chỉ biết lặng lẽ ôm em. Ngọc nhẹ nhàng vỗ về con gái đang ấm ức khóc.
- Xin lỗi các con! - Người mẹ khóc nghẹn - Mẹ xin lỗi!
Thời gian chữa lành mọi tổn thương. Các nàng thà làm chó lợn còn hơn để súc sinh dìm mình vào ô nhục. JK bình thản chờ nạn nhân nguôi ngoai, chẳng có gì phải vội, kẻ coi bất hạnh của người khác là khoái lạc của mình muốn “tận hưởng” niềm vui bệnh hoạn lâu hơn nữa. Ngọc không để lão toại nguyện, người mẹ khẽ gạt nước mắt yêu cầu JK:
- Chúng ta phải viết cam kết, mọi chuyện kết thúc, ông phải cứu con gái tôi và trả hết nợ nần cho gia đình tôi!
Ngọc không thể chấp nhận JK chỉ cứu con gái mình, lão phải đáp ứng giải quyết hết khó khăn cho gia đình nàng. Người mẹ chẳng sợ bị chê cười ra điều kiện như con điếm, chấp nhận chuyện nhơ nhớp, các nàng mất tư cách làm người trong sạch. JK vỗ tay khen ngợi:
- Khôn ngoan, người đàn bà này khôn ngoan hơn ta tưởng! Ta rất thích!
Ông ta nheo mắt cười:
- Cả nhà cô còn khó giữ mạng, huống hồ bản cam kết chỉ là tờ giấy lộn, ta hủy nó trong tay cô bất cứ lúc nào!
Thanh Ngọc cười nhạt:
- Vô số người trên đời, ông không chọn lại tìm đến mẹ con tôi, ắt hẳn chúng tôi là đối tượng thích hợp duy nhất. Chắc chắn ông không thể giết vì trò chơi còn chưa chính thức khai cuộc!
JK cười lớn:
- Game over, ta vẫn có thể giết cả nhà các cô!
JK lộ bộ mặt thật hù Lan và Sương khiếp sợ, người đàn ông độc ác không hề dọa suông, chị em co rúm ôm chặt người thân, vùi gương mặt cắt không còn giọt máu vào lòng mẹ. Ngọc thản nhiên trấn an con gái, cười khẩy JK:
- Giết một người xử lý dễ như trở bàn tay, giết cả nhà không còn đơn giản nữa. Ông phải mất công giải quyết hậu quả.
Nàng nhìn thẳng JK:
- Tôi cho thế giới biết bản cam kết, ông mới có lý do giết gia đình tôi. Ông yên tâm, tôi gan to bằng trời cũng không dám tiết lộ chuyện nhơ bẩn này. - Nàng bình thản đến kỳ lạ - Tôi còn cần ông cứu con gái!
JK bắt bẻ:
- Rốt cuộc bản cam kết này đếch có chút giá trị nào, chúng ta dư hơi lập làm gì?
Ngọc nói ngay:
- Tôi muốn an tâm, đề phòng ông tráo trở nuốt lời. Người thân chết, mẹ con tôi chẳng thiết sống huống hồ danh tiết. Tôi biết ông có quyền lực bẻ cong sự thật, đừng mơ dập tắt hết nghi ngờ và đàm tiếu!
Nàng quay sang Lan:
- Con gái tôi tạo không gian ảo trên thiết bị điện tử, không ai có thể xâm nhập. Chúng ta lưu bản giao kèo trong laptop của ông và điện thoại của tôi. Ông giữ lời hứa, nó sẽ xóa.
Bản giao kèo là bùa hộ mệnh cho các nàng. JK không sợ Ngọc tung hê lên mạng, lộ chuyện, mẹ con nàng chịu nhục. Kẻ quyền lực thừa sức dắt mũi dư luận theo ý mình. JK sai Anh Đào thảo bản cam kết. Cô gái tóc vàng viết xong đưa JK lăn tay. Anh Đào cầm giao kèo và laptop đến trước mặt Thanh Ngọc, mẹ con nàng đọc kĩ nội dung rồi điểm chỉ. Anh Đào trả lại điện thoại cho Lan chụp bản giao kèo. Lan rút găng tay trong áo đeo vào trước khi lập không gian ảo, thao tác nhanh như tia chớp hoàn thành khóa mã. JK phất tay bảo Anh Đào đưa ba mẹ con về. Anh Đào cởi áo ngoài khoác lên người Sương. Ngọc gật đầu cảm ơn, nàng hỏi JK:
- Chúng tôi phải làm chuyện đó với ai? Tôi muốn biết để chuẩn bị tâm lý!
JK ngả lưng xuống ghế, khoan khoái gối tay sau đầu:
- Hứng tình nhanh thế? Yên tâm đi cưng, ta không bắt các cô lên giường với kẻ bệnh hoạn, đui què mẻ sứt đâu mà lo!
Mẹ con nàng không đáp, lẳng lặng theo Anh Đào rời khỏi nơi sang trọng nhưng bẩn thỉu này.
- Tôi đồng ý!
JK hếch miệng lệnh thuộc hạ lui ra. Lũ háo sắc chép miệng tiếc rẻ, vài tên sờ soạng thân thể Sương mới chịu rời khỏi phòng. Sương chưa từng chịu nhục, nàng gắng gượng ngăn nước mắt ủy khuất nép vào lòng mẹ. Lan không can đảm bằng em gái, nàng ngày thường chẳng nỡ giết một con kiến, tính nhút nhát rụt rè khiến nàng căm hận chính mình. Chị chỉ biết lặng lẽ ôm em. Ngọc nhẹ nhàng vỗ về con gái đang ấm ức khóc.
- Xin lỗi các con! - Người mẹ khóc nghẹn - Mẹ xin lỗi!
Thời gian chữa lành mọi tổn thương. Các nàng thà làm chó lợn còn hơn để súc sinh dìm mình vào ô nhục. JK bình thản chờ nạn nhân nguôi ngoai, chẳng có gì phải vội, kẻ coi bất hạnh của người khác là khoái lạc của mình muốn “tận hưởng” niềm vui bệnh hoạn lâu hơn nữa. Ngọc không để lão toại nguyện, người mẹ khẽ gạt nước mắt yêu cầu JK:
- Chúng ta phải viết cam kết, mọi chuyện kết thúc, ông phải cứu con gái tôi và trả hết nợ nần cho gia đình tôi!
Ngọc không thể chấp nhận JK chỉ cứu con gái mình, lão phải đáp ứng giải quyết hết khó khăn cho gia đình nàng. Người mẹ chẳng sợ bị chê cười ra điều kiện như con điếm, chấp nhận chuyện nhơ nhớp, các nàng mất tư cách làm người trong sạch. JK vỗ tay khen ngợi:
- Khôn ngoan, người đàn bà này khôn ngoan hơn ta tưởng! Ta rất thích!
Ông ta nheo mắt cười:
- Cả nhà cô còn khó giữ mạng, huống hồ bản cam kết chỉ là tờ giấy lộn, ta hủy nó trong tay cô bất cứ lúc nào!
Thanh Ngọc cười nhạt:
- Vô số người trên đời, ông không chọn lại tìm đến mẹ con tôi, ắt hẳn chúng tôi là đối tượng thích hợp duy nhất. Chắc chắn ông không thể giết vì trò chơi còn chưa chính thức khai cuộc!
JK cười lớn:
- Game over, ta vẫn có thể giết cả nhà các cô!
JK lộ bộ mặt thật hù Lan và Sương khiếp sợ, người đàn ông độc ác không hề dọa suông, chị em co rúm ôm chặt người thân, vùi gương mặt cắt không còn giọt máu vào lòng mẹ. Ngọc thản nhiên trấn an con gái, cười khẩy JK:
- Giết một người xử lý dễ như trở bàn tay, giết cả nhà không còn đơn giản nữa. Ông phải mất công giải quyết hậu quả.
Nàng nhìn thẳng JK:
- Tôi cho thế giới biết bản cam kết, ông mới có lý do giết gia đình tôi. Ông yên tâm, tôi gan to bằng trời cũng không dám tiết lộ chuyện nhơ bẩn này. - Nàng bình thản đến kỳ lạ - Tôi còn cần ông cứu con gái!
JK bắt bẻ:
- Rốt cuộc bản cam kết này đếch có chút giá trị nào, chúng ta dư hơi lập làm gì?
Ngọc nói ngay:
- Tôi muốn an tâm, đề phòng ông tráo trở nuốt lời. Người thân chết, mẹ con tôi chẳng thiết sống huống hồ danh tiết. Tôi biết ông có quyền lực bẻ cong sự thật, đừng mơ dập tắt hết nghi ngờ và đàm tiếu!
Nàng quay sang Lan:
- Con gái tôi tạo không gian ảo trên thiết bị điện tử, không ai có thể xâm nhập. Chúng ta lưu bản giao kèo trong laptop của ông và điện thoại của tôi. Ông giữ lời hứa, nó sẽ xóa.
Bản giao kèo là bùa hộ mệnh cho các nàng. JK không sợ Ngọc tung hê lên mạng, lộ chuyện, mẹ con nàng chịu nhục. Kẻ quyền lực thừa sức dắt mũi dư luận theo ý mình. JK sai Anh Đào thảo bản cam kết. Cô gái tóc vàng viết xong đưa JK lăn tay. Anh Đào cầm giao kèo và laptop đến trước mặt Thanh Ngọc, mẹ con nàng đọc kĩ nội dung rồi điểm chỉ. Anh Đào trả lại điện thoại cho Lan chụp bản giao kèo. Lan rút găng tay trong áo đeo vào trước khi lập không gian ảo, thao tác nhanh như tia chớp hoàn thành khóa mã. JK phất tay bảo Anh Đào đưa ba mẹ con về. Anh Đào cởi áo ngoài khoác lên người Sương. Ngọc gật đầu cảm ơn, nàng hỏi JK:
- Chúng tôi phải làm chuyện đó với ai? Tôi muốn biết để chuẩn bị tâm lý!
JK ngả lưng xuống ghế, khoan khoái gối tay sau đầu:
- Hứng tình nhanh thế? Yên tâm đi cưng, ta không bắt các cô lên giường với kẻ bệnh hoạn, đui què mẻ sứt đâu mà lo!
Mẹ con nàng không đáp, lẳng lặng theo Anh Đào rời khỏi nơi sang trọng nhưng bẩn thỉu này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.