Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch)
Chương 9: Yêu Tộc Ép Long Tộc
Thanh Phong Tiểu Đạo Đồng
04/06/2022
Trong lúc bọn hắn nói chuyện, bầu trời bỗng đổi sắc, hàng nghìn hàng vạn tia sét đùng đoàng bổ xuống phủ kín vạn dặm hải vực.
Quỳ Ngưu chợt ngẩng đầu lên: "Bru..." Một tiếng trâu rống kinh thiên động địa vang lên, hai mắt nó biến thành màu trắng bạc, sấm sét xung quanh đổ vào trong miệng Quỳ Ngưu như trăm sông đổ về biển rồi bị nó hấp thu.
Sấm sét còn lại rơi xuống biển, ầm ầm đẩy lên cột nước cao chọc trời. Cột nước nổ tung rồi biến thành cơn mưa lớn ngợp trời, ào ào trút xuống.
Bạch Cẩm lập tức thúc giục: "Mau tránh vào đáy biển."
Quỳ Ngưu vội vàng dẫn Bạch Cẩm chui xuống dưới mặt biển.
"Grao..."
"Grao..."
"Grao..."
...
Từng tiếng rồng gầm giận dữ vang lên, Thần Long lao từ trong biển ra cuốn theo từng cột nước. Cột nước vỡ tung rồi hòa vào trong nước biển, có mấy con Thần Long bơi qua bơi lại trên biển.
Yêu vân cuồn cuộn trên những đám mây giữa bầu trời, mấy nghìn Yêu tộc xuất hiện phát ra tiếng "gừ... gừ..." quái dị.
Dẫn đầu là một thiếu niên có ngọn lửa cháy hừng hực trên đầu, thân mặc áo giáp hồng sắc trông như một vị Hỏa thần.
Trên người Thần Long chợt lóe sáng, chúng hóa thành từng con Bán Long, thân người đầu rồng.
Lão Long Vương mặc long bào dẫn đầu lạnh giọng nói: "Tất Phương Yêu Thần, ngươi đừng bắt nạt người quá đáng."
Tất Phương Yêu Thần khoác khôi giáp hồng sắc bật cười ha hả, lạnh lùng đáp: "Lão Long Vương, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Yêu Hoàng muốn Cửu Long Liễn là niềm vinh hạnh của các ngươi. Nếu các ngươi không dâng tặng Cửu Long Liễn thì sau này hồng hoang đại địa sẽ không còn Long tộc nữa."
Lão long vương phẫn nộ nói: "Đừng hòng! Cùng lắm thì chúng ta tới Đông Thanh Long giới."
Dưới mặt biển, Bạch Cẩm hỏi nhỏ: "Ngươi từng nghe tới Cửu Long Liễn bao giờ chưa?"
Quỳ Ngưu lắc đầu.
Tất Phương yêu thần vừa vuốt ve ngọn lửa bập bùng trên đỉnh đầu vừa nói: "Tới Đông Thanh Long giới, các ngươi nỡ từ bỏ tứ phương hải vực à? Ta cho các ngươi thời gian ba ngày, ba ngày sau hãy trả lời ta các ngươi dâng tặng Cửu Long Liễn hay là khai chiến."
Mấy nghìn yêu quân hét to đầy hưng phấn: "Chiến!"
"Chiến!"
"Chiến!"
...
Tất Phương Yêu Thần xoay người, Yêu binh lập tức tách ra hai bên để nhường ra một thông đạo. Tất Phương Yêu Thần đi vào trong thông đạo, Yêu binh điều khiển Yêu vân bay lên trời.
Dưới mặt biển, Quỳ Ngưu giận dữ bảo: "Sư huynh, vừa rồi bọn hắn công kích chúng ta."
Bạch Cẩm gật đầu đáp: "Đương nhiên là ta biết nhưng ngươi có đánh thắng bọn hắn không? Ba trăm sáu mươi lăm vị yêu thần của Yêu Đình đều là Đại La cảnh đấy!"
Quỳ Ngưu im bặt, mãi lâu sau mới lên tiếng: "Chẳng phải có sư huynh ở đây sao?"
Bạch Cẩm trợn trắng mắt: "Ta còn chẳng bằng ngươi!"
Quỳ Ngưu nghi hoặc: "Sư huynh, chẳng phải ngươi nói là đệ tử của Thánh Nhân rất oai phong ư? Tại sao chúng ta trông có vẻ chẳng oai phong tí nào?"
"Bây giờ sư phụ vẫn chưa thành Thánh không phải sao? Yên tâm đi, sau này sư phụ thành Thánh, chúng ta ắt oai ngay ấy mà!"
"Ồ!" Quỳ Ngưu thấp giọng đáp một tiếng.
Lão Long Vương nghiêng đầu nhìn mặt biển phía Tây rồi cất lời: "Vị đạo hữu nào đang ở đó? Mời ngươi hiện thân gặp ta."
Quỳ Ngưu thì thầm: "Sư huynh, hình như chúng ta bị phát hiện rồi!"
Bạch Cẩm đáp: "Vậy thì ra ngoài thôi."
Quỳ Ngưu chở Bạch Cẩm bay ra khỏi mặt biển đi về phía Long tộc.
Ngao Quảng bỗng trợn to mắt, chỉ vào Bạch Cẩm hét to: "Phụ hoàng, chính là hắn, người mà ta nói với ngươi chính là hắn!"
Lão Long Vương giật mình, mỉm cười lên tiếng: "Cảm ơn tiểu hữu đã cứu nhi tử của ta."
Bạch Cẩm khiêm tốn nói: "Cho dù ta không cứu hắn thì hắn cũng không gặp nguy hiểm."
Lão long vương tươi cười đáp: "Nhưng không tránh khỏi phải chịu chút đau khổ."
Hắn chìa tay mời: "Nếu tiểu hữu không bận thì mời tới Long cung một chuyến, có được không?"
Bạch Cẩm nhớ tới Cửu Long Liễn mà bọn hắn nhắc tới lúc trước, bèn gật đầu: "Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh."
Mọi người rời khỏi mặt biển, đi xuống đáy biển rồi tiến vào Đông Hải Long cung. Khách và chủ chia ra ngồi trong đại điện, Quỳ Ngưu ngồi sau Bạch Cẩm, có sò nữ dâng rượu thơm món ngon.
Lão Long Vương mỉm cười bảo: "Nghe nói tiểu hữu mới có được một món Tiên Thiên Linh Bảo, thật đáng chúc mừng!"
Vẻ mặt Bạch Cẩm khẽ biến đổi, hắn hỏi: "Long Vương bệ hạ muốn món Tiên Thiên Linh Bảo này ư?"
Lão Long Vương bật cười sang sảng: "Tiểu hữu hiểu lầm rồi, bảo vật trong thiên hạ thuộc về đức giả, món Tiên Thiên Linh Bảo đó đã về tay tiểu hữu thì dĩ nhiên là nó và tiểu hữu có duyên, lão Long ta tuyệt đối không làm chuyện cường đoạt đồ của người khác. Hơn nữa Long tộc ta có tứ hải, bảo vật nhiều vô kể, chỉ một món Tiên Thiên Linh Bảo chẳng lọt vào mắt ta."
Ngao Quảng bĩu môi, ngươi lại khoác lác rồi, ngươi có thể lấy ra món Tiên Thiên Linh Bảo thứ hai thì coi như ta thua.
Sắc mặt Bạch Cẩm cũng là lạ. Nếu không phải đã thấy vẻ mặt tham lam của Ngao Quảng đối với món Tiên Thiên Linh Bảo kia thì ta đã tin sái cổ, lão Long Vương này mặt dày ghê!
Lão Long Vương áy náy xin lỗi: "Vì Long tộc ta mà tiểu hữu bị tấn công lây, lão Long ta xin tỏ lòng áy náy tại đây."
Bạch Cẩm lập tức đáp lời: "Không phải lỗi của Long Vương, hiện nay Yêu tộc quá ngang ngược."
Lão long vương nói với vẻ bất đắc dĩ: "Trên ba mươi ba tầng trời có Yêu Đình vô thượng, Hồng Quân đạo tổ cho phép Yêu quản trời, đương nhiên là bọn hắn có tư cách ngang ngược."
Lý Bình An thắc mắc: "Long Vương bệ hạ, hình như ngài không lo lắng chút nào, còn nhàn nhã tiếp đãi bần đạo."
Lão long vương lắc đầu thở dài: "Lo lắng thì làm được gì? Bọn hắn có điều kiện mạnh hơn người, ta đã tính đưa Long tử Long tôn tới Thanh Long giới rồi."
Bạch Cẩm tò mò hỏi: "Rốt cuộc Cửu Long Liễn là thứ gì?"
Lão long vương ung dung giải thích: "Ngày xưa Tổ Long của tộc ta dùng tứ hải trấn áp thiên địa. Vì Lân Giáp đạọ, lân giáp vạn tộc hợp lực rèn được một chiếc Cửu Long Trầm Hương Liễn cho Tổ Long tọa giá. Do đó, Cửu Long Trầm Hương Liễn trở thành biểu tượng cho thân phận của tổ long. Sau này tổ long chết trận trong Long Hán lượng kiếp, Cửu Long Trầm Hương Liễn luôn được cất trong bảo khố. Không biết Yêu Hoàng biết thông tin về Cửu Long Trầm Hương Liễn từ đâu mà bắt chúng ta dâng tặng Cửu Long Trầm Hương Liễn để tỏ lòng thần phục."
Ngao Quảng tức giận mắng: "Yêu tộc đáng ghét!"
Bạch Cẩm mừng thầm, quả nhiên là Cửu Long Trầm Hương Liễn. Trong thần thoại truyền thuyết, Cửu Long Trầm Hương Liễn là tọa giá của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhưng có rất nhiều lời đồn xoay quanh nguồn gốc của Cửu Long Trầm Hương Liễn. Có truyền thuyết kể rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn tự tay tạo ra, có người nói Hồng Quân đạo tổ luyện chế, còn có tin đồn Nguyên Thủy Thiên Tôn cướp đoạt từ Long tộc.
Bây giờ Bạch Cẩm đã biết thì ra Cửu Long Trầm Hương Liễn từng là tọa giá của Tổ Long Long tộc. Không được, hắn nhất định phải đoạt về tay. Đại sư bá có Đại Hồng Bào, sư phụ có tọa kỵ Quỳ Ngưu, nếu chỉ mình nhị sư bá không có lễ vật thì hắn sẽ không gây khó dễ cho mình chắc? Cũng không thể tùy tiện tặng lễ vật, người nhận lễ vật phải thích mới được. Ít nhất thì hiện tại không có lễ vật nào thích hợp hơn Cửu Long Trầm Hương Liễn.
Bạch Cẩm lập tức nổi giận: "Đúng là Yêu tộc bắt nạt người quá đáng. Lão Long Vương, kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục, chúng ta liều mạng với bọn hắn đi!"
Lão long vương cười gượng: "Không đánh lại!"
Rầm! Bạch Cẩm đập bàn, tức thì lão Long Vương sợ hết hồn, Quỳ Ngưu cũng giật mình đứng bật dậy, mắt trâu trợn trừng.
Bạch Cẩm giận dữ quát: "Không đánh lại cũng phải đánh, lẽ nào phải để cho đám yêu quái kia đi bậy trên đầu chúng ta sao?"
Khóe mắt lão long vương giần giật, sao trông hắn còn kích động hơn cả mình thế nhỉ?
Ngao Quảng cũng nhìn Bạch Cẩm bằng ánh mắt nghi ngờ, tên này lại có ý định xấu xa gì đây? Còn nữa, ai là chúng ta với ngươi cơ? Ngươi cướp Tiên Thiên linh bảo của ta, từ nay về sau chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, ngươi là ngươi mà chúng ta là chúng ta.
Bạch Cẩm chợt đứng phắt dậy, phẫn nộ nói: "Lão Long Vương, ta xung phong đi đầu, chúng ta đánh lên Thiên Đình giết bầy Yêu kia và diệt trừ Yêu Hoàng, để Yêu tộc thấy khí phách của Long tộc chúng ta. Có câu ‘ai cũng có thể làm hoàng đế’, hôm nay chúng ta sẽ lật đổ Yêu Đình, đưa Long tộc chúng ta lên vị trí trung tâm của thiên địa."
Quỳ Ngưu chợt ngẩng đầu lên: "Bru..." Một tiếng trâu rống kinh thiên động địa vang lên, hai mắt nó biến thành màu trắng bạc, sấm sét xung quanh đổ vào trong miệng Quỳ Ngưu như trăm sông đổ về biển rồi bị nó hấp thu.
Sấm sét còn lại rơi xuống biển, ầm ầm đẩy lên cột nước cao chọc trời. Cột nước nổ tung rồi biến thành cơn mưa lớn ngợp trời, ào ào trút xuống.
Bạch Cẩm lập tức thúc giục: "Mau tránh vào đáy biển."
Quỳ Ngưu vội vàng dẫn Bạch Cẩm chui xuống dưới mặt biển.
"Grao..."
"Grao..."
"Grao..."
...
Từng tiếng rồng gầm giận dữ vang lên, Thần Long lao từ trong biển ra cuốn theo từng cột nước. Cột nước vỡ tung rồi hòa vào trong nước biển, có mấy con Thần Long bơi qua bơi lại trên biển.
Yêu vân cuồn cuộn trên những đám mây giữa bầu trời, mấy nghìn Yêu tộc xuất hiện phát ra tiếng "gừ... gừ..." quái dị.
Dẫn đầu là một thiếu niên có ngọn lửa cháy hừng hực trên đầu, thân mặc áo giáp hồng sắc trông như một vị Hỏa thần.
Trên người Thần Long chợt lóe sáng, chúng hóa thành từng con Bán Long, thân người đầu rồng.
Lão Long Vương mặc long bào dẫn đầu lạnh giọng nói: "Tất Phương Yêu Thần, ngươi đừng bắt nạt người quá đáng."
Tất Phương Yêu Thần khoác khôi giáp hồng sắc bật cười ha hả, lạnh lùng đáp: "Lão Long Vương, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, Yêu Hoàng muốn Cửu Long Liễn là niềm vinh hạnh của các ngươi. Nếu các ngươi không dâng tặng Cửu Long Liễn thì sau này hồng hoang đại địa sẽ không còn Long tộc nữa."
Lão long vương phẫn nộ nói: "Đừng hòng! Cùng lắm thì chúng ta tới Đông Thanh Long giới."
Dưới mặt biển, Bạch Cẩm hỏi nhỏ: "Ngươi từng nghe tới Cửu Long Liễn bao giờ chưa?"
Quỳ Ngưu lắc đầu.
Tất Phương yêu thần vừa vuốt ve ngọn lửa bập bùng trên đỉnh đầu vừa nói: "Tới Đông Thanh Long giới, các ngươi nỡ từ bỏ tứ phương hải vực à? Ta cho các ngươi thời gian ba ngày, ba ngày sau hãy trả lời ta các ngươi dâng tặng Cửu Long Liễn hay là khai chiến."
Mấy nghìn yêu quân hét to đầy hưng phấn: "Chiến!"
"Chiến!"
"Chiến!"
...
Tất Phương Yêu Thần xoay người, Yêu binh lập tức tách ra hai bên để nhường ra một thông đạo. Tất Phương Yêu Thần đi vào trong thông đạo, Yêu binh điều khiển Yêu vân bay lên trời.
Dưới mặt biển, Quỳ Ngưu giận dữ bảo: "Sư huynh, vừa rồi bọn hắn công kích chúng ta."
Bạch Cẩm gật đầu đáp: "Đương nhiên là ta biết nhưng ngươi có đánh thắng bọn hắn không? Ba trăm sáu mươi lăm vị yêu thần của Yêu Đình đều là Đại La cảnh đấy!"
Quỳ Ngưu im bặt, mãi lâu sau mới lên tiếng: "Chẳng phải có sư huynh ở đây sao?"
Bạch Cẩm trợn trắng mắt: "Ta còn chẳng bằng ngươi!"
Quỳ Ngưu nghi hoặc: "Sư huynh, chẳng phải ngươi nói là đệ tử của Thánh Nhân rất oai phong ư? Tại sao chúng ta trông có vẻ chẳng oai phong tí nào?"
"Bây giờ sư phụ vẫn chưa thành Thánh không phải sao? Yên tâm đi, sau này sư phụ thành Thánh, chúng ta ắt oai ngay ấy mà!"
"Ồ!" Quỳ Ngưu thấp giọng đáp một tiếng.
Lão Long Vương nghiêng đầu nhìn mặt biển phía Tây rồi cất lời: "Vị đạo hữu nào đang ở đó? Mời ngươi hiện thân gặp ta."
Quỳ Ngưu thì thầm: "Sư huynh, hình như chúng ta bị phát hiện rồi!"
Bạch Cẩm đáp: "Vậy thì ra ngoài thôi."
Quỳ Ngưu chở Bạch Cẩm bay ra khỏi mặt biển đi về phía Long tộc.
Ngao Quảng bỗng trợn to mắt, chỉ vào Bạch Cẩm hét to: "Phụ hoàng, chính là hắn, người mà ta nói với ngươi chính là hắn!"
Lão Long Vương giật mình, mỉm cười lên tiếng: "Cảm ơn tiểu hữu đã cứu nhi tử của ta."
Bạch Cẩm khiêm tốn nói: "Cho dù ta không cứu hắn thì hắn cũng không gặp nguy hiểm."
Lão long vương tươi cười đáp: "Nhưng không tránh khỏi phải chịu chút đau khổ."
Hắn chìa tay mời: "Nếu tiểu hữu không bận thì mời tới Long cung một chuyến, có được không?"
Bạch Cẩm nhớ tới Cửu Long Liễn mà bọn hắn nhắc tới lúc trước, bèn gật đầu: "Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh."
Mọi người rời khỏi mặt biển, đi xuống đáy biển rồi tiến vào Đông Hải Long cung. Khách và chủ chia ra ngồi trong đại điện, Quỳ Ngưu ngồi sau Bạch Cẩm, có sò nữ dâng rượu thơm món ngon.
Lão Long Vương mỉm cười bảo: "Nghe nói tiểu hữu mới có được một món Tiên Thiên Linh Bảo, thật đáng chúc mừng!"
Vẻ mặt Bạch Cẩm khẽ biến đổi, hắn hỏi: "Long Vương bệ hạ muốn món Tiên Thiên Linh Bảo này ư?"
Lão Long Vương bật cười sang sảng: "Tiểu hữu hiểu lầm rồi, bảo vật trong thiên hạ thuộc về đức giả, món Tiên Thiên Linh Bảo đó đã về tay tiểu hữu thì dĩ nhiên là nó và tiểu hữu có duyên, lão Long ta tuyệt đối không làm chuyện cường đoạt đồ của người khác. Hơn nữa Long tộc ta có tứ hải, bảo vật nhiều vô kể, chỉ một món Tiên Thiên Linh Bảo chẳng lọt vào mắt ta."
Ngao Quảng bĩu môi, ngươi lại khoác lác rồi, ngươi có thể lấy ra món Tiên Thiên Linh Bảo thứ hai thì coi như ta thua.
Sắc mặt Bạch Cẩm cũng là lạ. Nếu không phải đã thấy vẻ mặt tham lam của Ngao Quảng đối với món Tiên Thiên Linh Bảo kia thì ta đã tin sái cổ, lão Long Vương này mặt dày ghê!
Lão Long Vương áy náy xin lỗi: "Vì Long tộc ta mà tiểu hữu bị tấn công lây, lão Long ta xin tỏ lòng áy náy tại đây."
Bạch Cẩm lập tức đáp lời: "Không phải lỗi của Long Vương, hiện nay Yêu tộc quá ngang ngược."
Lão long vương nói với vẻ bất đắc dĩ: "Trên ba mươi ba tầng trời có Yêu Đình vô thượng, Hồng Quân đạo tổ cho phép Yêu quản trời, đương nhiên là bọn hắn có tư cách ngang ngược."
Lý Bình An thắc mắc: "Long Vương bệ hạ, hình như ngài không lo lắng chút nào, còn nhàn nhã tiếp đãi bần đạo."
Lão long vương lắc đầu thở dài: "Lo lắng thì làm được gì? Bọn hắn có điều kiện mạnh hơn người, ta đã tính đưa Long tử Long tôn tới Thanh Long giới rồi."
Bạch Cẩm tò mò hỏi: "Rốt cuộc Cửu Long Liễn là thứ gì?"
Lão long vương ung dung giải thích: "Ngày xưa Tổ Long của tộc ta dùng tứ hải trấn áp thiên địa. Vì Lân Giáp đạọ, lân giáp vạn tộc hợp lực rèn được một chiếc Cửu Long Trầm Hương Liễn cho Tổ Long tọa giá. Do đó, Cửu Long Trầm Hương Liễn trở thành biểu tượng cho thân phận của tổ long. Sau này tổ long chết trận trong Long Hán lượng kiếp, Cửu Long Trầm Hương Liễn luôn được cất trong bảo khố. Không biết Yêu Hoàng biết thông tin về Cửu Long Trầm Hương Liễn từ đâu mà bắt chúng ta dâng tặng Cửu Long Trầm Hương Liễn để tỏ lòng thần phục."
Ngao Quảng tức giận mắng: "Yêu tộc đáng ghét!"
Bạch Cẩm mừng thầm, quả nhiên là Cửu Long Trầm Hương Liễn. Trong thần thoại truyền thuyết, Cửu Long Trầm Hương Liễn là tọa giá của Nguyên Thủy Thiên Tôn nhưng có rất nhiều lời đồn xoay quanh nguồn gốc của Cửu Long Trầm Hương Liễn. Có truyền thuyết kể rằng Nguyên Thủy Thiên Tôn tự tay tạo ra, có người nói Hồng Quân đạo tổ luyện chế, còn có tin đồn Nguyên Thủy Thiên Tôn cướp đoạt từ Long tộc.
Bây giờ Bạch Cẩm đã biết thì ra Cửu Long Trầm Hương Liễn từng là tọa giá của Tổ Long Long tộc. Không được, hắn nhất định phải đoạt về tay. Đại sư bá có Đại Hồng Bào, sư phụ có tọa kỵ Quỳ Ngưu, nếu chỉ mình nhị sư bá không có lễ vật thì hắn sẽ không gây khó dễ cho mình chắc? Cũng không thể tùy tiện tặng lễ vật, người nhận lễ vật phải thích mới được. Ít nhất thì hiện tại không có lễ vật nào thích hợp hơn Cửu Long Trầm Hương Liễn.
Bạch Cẩm lập tức nổi giận: "Đúng là Yêu tộc bắt nạt người quá đáng. Lão Long Vương, kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục, chúng ta liều mạng với bọn hắn đi!"
Lão long vương cười gượng: "Không đánh lại!"
Rầm! Bạch Cẩm đập bàn, tức thì lão Long Vương sợ hết hồn, Quỳ Ngưu cũng giật mình đứng bật dậy, mắt trâu trợn trừng.
Bạch Cẩm giận dữ quát: "Không đánh lại cũng phải đánh, lẽ nào phải để cho đám yêu quái kia đi bậy trên đầu chúng ta sao?"
Khóe mắt lão long vương giần giật, sao trông hắn còn kích động hơn cả mình thế nhỉ?
Ngao Quảng cũng nhìn Bạch Cẩm bằng ánh mắt nghi ngờ, tên này lại có ý định xấu xa gì đây? Còn nữa, ai là chúng ta với ngươi cơ? Ngươi cướp Tiên Thiên linh bảo của ta, từ nay về sau chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, ngươi là ngươi mà chúng ta là chúng ta.
Bạch Cẩm chợt đứng phắt dậy, phẫn nộ nói: "Lão Long Vương, ta xung phong đi đầu, chúng ta đánh lên Thiên Đình giết bầy Yêu kia và diệt trừ Yêu Hoàng, để Yêu tộc thấy khí phách của Long tộc chúng ta. Có câu ‘ai cũng có thể làm hoàng đế’, hôm nay chúng ta sẽ lật đổ Yêu Đình, đưa Long tộc chúng ta lên vị trí trung tâm của thiên địa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.