Chương 780: Biến cố (1)
Deathstate
28/06/2019
- Thôi đi. Chỉ có điều sau khi trở về, ta muốn ngươi cải tạo lại hạm đội của ta một chút. Bằng không đi quốc gia Tà Thần, ta cũng không yên tâm.
Đường Hà bất đắc dĩ nói. Dù sao lúc đó mua, hắn ngay cả liên minh bằng hữu cũng không tính. Tô Kính bán cho hắn, đã tốt hơn so với nhà khác không ít.
- Vậy là được rồi. Nếu có biện pháp lấy được Tiên Cảnh, ta mới có tiền cải tạo hạm đội cho các ngươi. Hiện tại tất cả thu vào của ta, đều tập trung vào bên trong Thông Thiên Tháp.”
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng biết nội tình của Tô Kính, nhưng lại không rõ, vì sao Tô Kính xây dựng Thông Thiên Tháp dùng tiền nhanh như vậy. Bọn họ cũng không nhìn ra Thông Thiên Tháp có chỗ nào quá xuất sắc.
Lần này Phi Xà Hạm chỉ tốn thời gian một ngày, đã bay đến lối vào di tích Vũ Thánh. Bởi vì mang theo tương đối nhiều người, mọi người không thể không dựa vào chiến hạm di chuyển trên không trung ở trên không theo dõi. Vào lúc đêm khuya, tất cả tiến vào lối vào di tích Vũ Thánh.
Tô Kính có một trăm nữ quan ác ma. Đường Hà có năm trăm tử sĩ. Số người này lại không ít. Về phần mấy nghìn khôi lỗi, đó là thứ có thể thu vào trong trang bị không gian, trái lại rất dễ dàng.
Năm trăm tử sĩ của Đường Hà, trên người cũng không có khí tức vong linh. Nhưng lúc nào Tô Kính cũng cảm giác, những tử sĩ này đã không phải là người sống.
Đường Hà nhìn thấy được ánh mắt kỳ quái của Tô Kính, kiên trì giải thích:
- Bọn họ đã bán đứng linh hồn cho ta, trên thực tế đã ở trong lúc sinh tử. Thần Châu không có địa ngục. Bọn họ bồng bềnh ở trong kẽ hở âm dương, khát vọng nhất là thu được cái chết chân chính. Trong ta ta chỉ có ba nghìn tử sĩ loại này, lấy ra năm trăm tới giúp ngươi. Điểm mấu chốt của ta là, có thể mang về một người. Không nên tiêu hao hết tất cả.
Từ trong cổ họng Mộ Ngân Mâu tuôn ra bốn chữ... Vô vọng đạo binh!
- Không sai, là vô vọng đạo binh.
Đường Hà cũng không giấu diếm.
Tô Kính thế mới biết, năm trăm tử sĩ là vật gì. Hắn cũng cảm giác có chút lạnh giá, nói:
- Không ngờ, Đường gia còn có bản lĩnh như vậy!
- Đây là của ta, không phải là của Đường gia. Nếu như không có ba nghìn vô vọng đạo binh, ngươi cho rằng, chỉ dựa vào Thần Đan trong tay ta, có thể thu được sự ủng hộ của gia tộc như vậy sao?
Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút nặng nề. Cuối cùng vẫn là Tô Mộ nói:
- Thật ra như vậy cũng rất tốt. Bọn họ cầu sống không thể, muốn chết cũng không thể, nhìn qua rất tàn khốc, nhưng đây đều là phải trả cái giá cao.
- Đúng vậy. Ta giúp mỗi người bọn họ hoàn thành một mơ ước.
Đường Hà nói.
- Hắc, trước mặt hình như không đúng lắm.
Tô Kính đánh gãy trong tâm câu chuyện của mọi người, chỉ vào phía trước. Phía sau bức tường đổ là một đóa hoa.
Ở đây vẫn là di tích Vũ Thánh. Thời điểm lần trước tới đây, còn không có bất kỳ dấu hiệu sinh mạng nào.
Một đạo binh đi tới trước đóa hoa này, khom lưng, nhẹ nhàng hái nó xuống, giao cho Đường Hà. Đường Hà cầm trong tay, liếc mắt thoáng ngửi một cái, nói:
- Là thật. Từ ở trong thế giới này mọc ra. Chúng ta có lẽ đã có phiền toái.
Đám người Tô Kính lộ ra thần sắc nghiêm trọng. Chuyện xảy ra khác thường, tất có vấn đề.
- Nhìn xung quanh xem.
Đường Hà phất tay. Năm mươi đạo binh chia ra thành năm tiểu đội, đi về bốn phía xung quanh lục soát. Nơi này là Không Thành, đã trải qua chiến đấu thảm khốc. Gần đây cũng không nhìn thấy được kiến trúc nào còn nguyên vẹn.
Lại tiến về phía trước ba không gian, mới có khả năng nhìn thấy được Tu La Thành.
Cái người khổng lồ kia có lẽ đã trưởng thành hoàn tất. Ai cũng không biết được tốc độ dòng thời gian ở thế giới này có thể thay đổi hay không. Tô Kính liếc mắt thoáng nhìn cát chảy bên trong thức hải của mình, cũng không phát hiện có gì khác so với lần trước.
Đi qua thành thị, ở bên ngoài thành thị, đám người Tô Kính thấy được càng nhiều thực vật hơn. Hơn nữa chúng đang dần dần cao lớn, loại cũng càng thêm phức tạp. Hình như, là thứ trong Tiên Cảnh chạy đến trong di tích Vũ Thánh.
- Có muốn đi Tu La Thành xem thử hay không?
Mộ Ngân Mâu hỏi. Các nàng vốn nên đi đường vòng tới Tiên Cảnh. Tất cả mọi thứ trong Tu La Thành đều có thể sẽ giải quyết được.
Tô Kính suy nghĩ một chút, nói:
- Được. Nếu như người của Tiên Cảnh đã qua đây, chúng ta trước hết dọn dẹp di tích, mới có thể đi mưu đồ Tiên Cảnh. Nếu không, hai mặt đều gặp địch, một khi xuất hiện phiền phức, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Ở bên n goài Tu La Thành, rừng rậm xanh um tươi tốt, không có khiến cho mọi người cảm giác được dấu hiệu sức sống bừng bừng, trái lại sát khí trùng thiên. Bốn người thu thập nhân thủ, phái khôi lỗi đi vào trong rừng rậm tra xét. Tin tức truyền về làm cho lòng người sinh ra sự bất an.
Quả nhiên, người trong Tiên Cảnh xuất hiện. Trong rừng rậm, chí ít có hơn mười vạn đội quân đang đóng.
Bên trong Tu La Thành thế nào, vẫn chưa biết được. Nhưng nhìn tường thành trải rộng, bên trong đã cũng bị tiến sâu vào. Phi Thiên Thành trên đỉnh đầu, còn không có bị ảnh hưởng. Nhưng một khi Tu La Thành thất thủ, lại đối phó với Phi Thiên Thành sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Đám người Tô Kính đã biết năng lực khống chế thực vật của người trong Tiên Cảnh. Chỉ cần khiến cho Tu La Thành hóa thành rừng rậm cực lớn, vậy sẽ trở thành sân nhà của chiến sĩ Tiên Cảnh.
Mặt đất bỗng nhiên có chút chấn động. Bên trong thành thị phát sinh chiến đấu kịch liệt. Từng ánh lửa phóng lên cao. Ở phía dưới Phi Thiên Thành, bắn ra rất nhiều phù văn.
Đó là đạo thuật hỏa diễm. Rất hiển nhiên, người của Tiên Cảnh đang tấn công Tu La Thành. Bên trong Tu La Thành phản kháng cũng rất kịch liệt. Hai bên thả ra pháp thuật có uy lực là đẳng cấp Kim Đan.
Tô Kính chỉ vào một tòa thành lâu nói:
- Nơi đó là cao nhất. Chúng ta ẩn nấp qua đó, bố trí đại pháo ngũ hành tới lại nói sau. Nếu thật sự không được, lại bắn hắn một pháo.
Lửa của Tiên Cảnh và Tu La Thành hợp lại, vốn chắc hẳn là chuyện cao hứng. Nhưng Tô Kính lại biết, Tiên Cảnh có thể xâm nhập di tích Vũ Thánh, nói rõ lực lượng của Tiên Cảnh, đã không còn giống như lần trước, sẽ có bạo phát.
Lần này cùng người của Tiên Cảnh chiến đấu, sẽ tương đối đơn giản.
Cho nên hắn lập tức nghĩ xong phương hướng. Đó chính là, trước suy yếu lực lượng của Tiên Cảnh lại nói sau. Về phần di tích Vũ Thánh, trái lại có thể khống chế. Hiện tại cường đại nhất di tích Vũ Thánh chính là người khổng lồkia.
Đường Hà bất đắc dĩ nói. Dù sao lúc đó mua, hắn ngay cả liên minh bằng hữu cũng không tính. Tô Kính bán cho hắn, đã tốt hơn so với nhà khác không ít.
- Vậy là được rồi. Nếu có biện pháp lấy được Tiên Cảnh, ta mới có tiền cải tạo hạm đội cho các ngươi. Hiện tại tất cả thu vào của ta, đều tập trung vào bên trong Thông Thiên Tháp.”
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu cũng biết nội tình của Tô Kính, nhưng lại không rõ, vì sao Tô Kính xây dựng Thông Thiên Tháp dùng tiền nhanh như vậy. Bọn họ cũng không nhìn ra Thông Thiên Tháp có chỗ nào quá xuất sắc.
Lần này Phi Xà Hạm chỉ tốn thời gian một ngày, đã bay đến lối vào di tích Vũ Thánh. Bởi vì mang theo tương đối nhiều người, mọi người không thể không dựa vào chiến hạm di chuyển trên không trung ở trên không theo dõi. Vào lúc đêm khuya, tất cả tiến vào lối vào di tích Vũ Thánh.
Tô Kính có một trăm nữ quan ác ma. Đường Hà có năm trăm tử sĩ. Số người này lại không ít. Về phần mấy nghìn khôi lỗi, đó là thứ có thể thu vào trong trang bị không gian, trái lại rất dễ dàng.
Năm trăm tử sĩ của Đường Hà, trên người cũng không có khí tức vong linh. Nhưng lúc nào Tô Kính cũng cảm giác, những tử sĩ này đã không phải là người sống.
Đường Hà nhìn thấy được ánh mắt kỳ quái của Tô Kính, kiên trì giải thích:
- Bọn họ đã bán đứng linh hồn cho ta, trên thực tế đã ở trong lúc sinh tử. Thần Châu không có địa ngục. Bọn họ bồng bềnh ở trong kẽ hở âm dương, khát vọng nhất là thu được cái chết chân chính. Trong ta ta chỉ có ba nghìn tử sĩ loại này, lấy ra năm trăm tới giúp ngươi. Điểm mấu chốt của ta là, có thể mang về một người. Không nên tiêu hao hết tất cả.
Từ trong cổ họng Mộ Ngân Mâu tuôn ra bốn chữ... Vô vọng đạo binh!
- Không sai, là vô vọng đạo binh.
Đường Hà cũng không giấu diếm.
Tô Kính thế mới biết, năm trăm tử sĩ là vật gì. Hắn cũng cảm giác có chút lạnh giá, nói:
- Không ngờ, Đường gia còn có bản lĩnh như vậy!
- Đây là của ta, không phải là của Đường gia. Nếu như không có ba nghìn vô vọng đạo binh, ngươi cho rằng, chỉ dựa vào Thần Đan trong tay ta, có thể thu được sự ủng hộ của gia tộc như vậy sao?
Trong lúc nhất thời, bầu không khí có chút nặng nề. Cuối cùng vẫn là Tô Mộ nói:
- Thật ra như vậy cũng rất tốt. Bọn họ cầu sống không thể, muốn chết cũng không thể, nhìn qua rất tàn khốc, nhưng đây đều là phải trả cái giá cao.
- Đúng vậy. Ta giúp mỗi người bọn họ hoàn thành một mơ ước.
Đường Hà nói.
- Hắc, trước mặt hình như không đúng lắm.
Tô Kính đánh gãy trong tâm câu chuyện của mọi người, chỉ vào phía trước. Phía sau bức tường đổ là một đóa hoa.
Ở đây vẫn là di tích Vũ Thánh. Thời điểm lần trước tới đây, còn không có bất kỳ dấu hiệu sinh mạng nào.
Một đạo binh đi tới trước đóa hoa này, khom lưng, nhẹ nhàng hái nó xuống, giao cho Đường Hà. Đường Hà cầm trong tay, liếc mắt thoáng ngửi một cái, nói:
- Là thật. Từ ở trong thế giới này mọc ra. Chúng ta có lẽ đã có phiền toái.
Đám người Tô Kính lộ ra thần sắc nghiêm trọng. Chuyện xảy ra khác thường, tất có vấn đề.
- Nhìn xung quanh xem.
Đường Hà phất tay. Năm mươi đạo binh chia ra thành năm tiểu đội, đi về bốn phía xung quanh lục soát. Nơi này là Không Thành, đã trải qua chiến đấu thảm khốc. Gần đây cũng không nhìn thấy được kiến trúc nào còn nguyên vẹn.
Lại tiến về phía trước ba không gian, mới có khả năng nhìn thấy được Tu La Thành.
Cái người khổng lồ kia có lẽ đã trưởng thành hoàn tất. Ai cũng không biết được tốc độ dòng thời gian ở thế giới này có thể thay đổi hay không. Tô Kính liếc mắt thoáng nhìn cát chảy bên trong thức hải của mình, cũng không phát hiện có gì khác so với lần trước.
Đi qua thành thị, ở bên ngoài thành thị, đám người Tô Kính thấy được càng nhiều thực vật hơn. Hơn nữa chúng đang dần dần cao lớn, loại cũng càng thêm phức tạp. Hình như, là thứ trong Tiên Cảnh chạy đến trong di tích Vũ Thánh.
- Có muốn đi Tu La Thành xem thử hay không?
Mộ Ngân Mâu hỏi. Các nàng vốn nên đi đường vòng tới Tiên Cảnh. Tất cả mọi thứ trong Tu La Thành đều có thể sẽ giải quyết được.
Tô Kính suy nghĩ một chút, nói:
- Được. Nếu như người của Tiên Cảnh đã qua đây, chúng ta trước hết dọn dẹp di tích, mới có thể đi mưu đồ Tiên Cảnh. Nếu không, hai mặt đều gặp địch, một khi xuất hiện phiền phức, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Ở bên n goài Tu La Thành, rừng rậm xanh um tươi tốt, không có khiến cho mọi người cảm giác được dấu hiệu sức sống bừng bừng, trái lại sát khí trùng thiên. Bốn người thu thập nhân thủ, phái khôi lỗi đi vào trong rừng rậm tra xét. Tin tức truyền về làm cho lòng người sinh ra sự bất an.
Quả nhiên, người trong Tiên Cảnh xuất hiện. Trong rừng rậm, chí ít có hơn mười vạn đội quân đang đóng.
Bên trong Tu La Thành thế nào, vẫn chưa biết được. Nhưng nhìn tường thành trải rộng, bên trong đã cũng bị tiến sâu vào. Phi Thiên Thành trên đỉnh đầu, còn không có bị ảnh hưởng. Nhưng một khi Tu La Thành thất thủ, lại đối phó với Phi Thiên Thành sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Đám người Tô Kính đã biết năng lực khống chế thực vật của người trong Tiên Cảnh. Chỉ cần khiến cho Tu La Thành hóa thành rừng rậm cực lớn, vậy sẽ trở thành sân nhà của chiến sĩ Tiên Cảnh.
Mặt đất bỗng nhiên có chút chấn động. Bên trong thành thị phát sinh chiến đấu kịch liệt. Từng ánh lửa phóng lên cao. Ở phía dưới Phi Thiên Thành, bắn ra rất nhiều phù văn.
Đó là đạo thuật hỏa diễm. Rất hiển nhiên, người của Tiên Cảnh đang tấn công Tu La Thành. Bên trong Tu La Thành phản kháng cũng rất kịch liệt. Hai bên thả ra pháp thuật có uy lực là đẳng cấp Kim Đan.
Tô Kính chỉ vào một tòa thành lâu nói:
- Nơi đó là cao nhất. Chúng ta ẩn nấp qua đó, bố trí đại pháo ngũ hành tới lại nói sau. Nếu thật sự không được, lại bắn hắn một pháo.
Lửa của Tiên Cảnh và Tu La Thành hợp lại, vốn chắc hẳn là chuyện cao hứng. Nhưng Tô Kính lại biết, Tiên Cảnh có thể xâm nhập di tích Vũ Thánh, nói rõ lực lượng của Tiên Cảnh, đã không còn giống như lần trước, sẽ có bạo phát.
Lần này cùng người của Tiên Cảnh chiến đấu, sẽ tương đối đơn giản.
Cho nên hắn lập tức nghĩ xong phương hướng. Đó chính là, trước suy yếu lực lượng của Tiên Cảnh lại nói sau. Về phần di tích Vũ Thánh, trái lại có thể khống chế. Hiện tại cường đại nhất di tích Vũ Thánh chính là người khổng lồkia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.