Chương 302: Chương 302: Lưu Hoa (2)
Deathstate
23/09/2018
- Không công bằng!
- Có gì không công bằng? Không có luyện khí sĩ bồi dưỡng các loại hạt giống thì bọn họ trồng cái gì? Đạo chủng hoang dại một cái sinh sản được mấy viên đạo? Hơn nữa hạt giống như vậy ẩn chứa linh tính hơi nhiều chút sẽ hút yêu thú đến ăn. Bình dân không tu luyện thì không đánh lại cả con hắc da thử. Còn nữa, lĩnh vực Lưu Hoa Hà có thể gieo trồng lúa cao cấp như thế vì nước sông chảy qua dưới Loạn Tinh thành, ẩn chứa nhiều nguyên khí. Đó là luyện khí sĩ chúng ta tụ tập lại gieo trồng thảo dược. Không có luyện khí sĩ thì Lưu Hoa Hà chỉ là nước sông bình thường.
Tô Tiên nghiêm nghị chính nghĩa nói:
- Dực châu này là của Tô gia, ai thấy gai mắt cứ tới đây cướp, người Tô gia chết hết thì nó thuộc về họ.
Tô Kính bỗng thấy buồn cười, não hắn bị cửa kẹp sao?
Trên Trái Đất có người kêu gào trên internet là chúng ta nộp thuế nhân dựa vào cái gì bỏ tiền nuôi sống những nhà khoa học, cho bọn họ ở nhà to, cầm tiền trợ cấp khổng lồ?
Tô Kính cho rằng suy nghĩ này là thiểu năng. Không có nhà khoa học làm sao nhân loại tiến bộ? Mọi người muốn quay về xã hội nguyên thủy sao?
Trong thế giới này luyện khí sĩ là kết hợp giữa nhà khoa học và siêu binh sĩ.
Nhà khoa học biết võ thuật thì không ai ngăn được.
Thế giới này vốn thuộc về luyện khí sĩ, năm xưa Nho môn nói dễ nghe nhưng trị lý quốc gia toàn là nho sinh, không có nông phu nào.
Sơn cốc rất dài, địa thế bằng phẳng, nhiều nơi rõ ràng là bị san bằng thành đường đất. Chưa đến nửa canh giờ Tô Kính đã thấy lối ra sơn cốc tỏa ánh sáng như ngọc.
Tô Tiên không kiềm được tăng tốc một mình lao ra sơn cốc trước. Đất phía trước dần xuống dốc, cách ba, bốn dặm thấy phong cảnh tự nhiên như ngân hà.
Lưu Hoa Hà, mặt sông kết băng, lớp băng ở đây trong suốt, vánh trăng chiếu xuyên qua. Đẹp nhất là bờ cát hai bên, nhìn từ xa như có vô số đá quý bị nghiền thành phấn. Dưới ánh sao không có gì sánh bằng.
Ra sơn cốc Tô Tiên giảm chậm tốc độ, đoàn người dần tụ lại với nhau.
Tô Tiên chỉ con sông rực rỡ ở phía xa, nói:
- Tiểu Kính Tử nói xem xây cây cầu trên đó có phải là rất phá hoại phong cảnh?
Tô Kính gật đầu. Mọi người theo Tô Tiên bước chậm đến bờ Lưu Hoa Hà. Móng ngựa đạp xuống, bờ cát sặc sỡ màu nhẹ bay lên hạt bụi nhưng không quá cao, bụi tựa sóng nước phập phồng sau móng ngựa.
Trong phút chốc xe ngựa cũng chạy lên mặt băng. Tô Kính cúi đầu nhìn, băng cứng dưới chân lấp lánh trong suốt làm hắn rất động lòng. Băng trong suốt có thể mài thành miếng kính viễn vong.
Miếng kính viễn vọng cỡ lớn cần chất liệu cực kỳ tinh khiết trong suốt, băng tầng Lưu Hoa Hà trung bình có độ dày trên ba mét. Tô Kính không sử dụng thuật đạo mà đôi mắt có thể xuyên thấu lớp băng nhìn xuống nước.
Nước sông lạnh lẽo dập dờn dưới lớp băng, có cánh hoa đỏ chìm nổi trong nước chảy xuôi. Dưới băng có cánh hao bị đông lại mơn mởn mọng nước.
Lưu Hoa Hà thật là con sông hoa trôi.
Thùng!
Tiếng va chạm mạnh vang lên dưới chân. Khuyển Thập Lang nhảy thật cao, nhe răng nhếch miệng, tay đã cầm chuy vàng. Thiếu niên Tô gia cười phá lên. Phản ứng của Khuyển Thập Lang rất bình thường, vì gần đó xuất hiện yêu quái mạnh mẽ.
Yêu quái ở ngay dưới chân, trong dòng nước ngầm trong suốt có con cá dài hơn hai trượng cong lưng đụng mạnh mặt băng. Hơi thở ngư yêu không chút che giấu, nó đụng mạnh lên trên mục tiêu là Khuyển Thập Lang. Nhưng lớp băng nơi này dày hơn ba mét, cực kỳ cứng rắn, ngư yêu đụng vào chỉ làm lõm lớp băng bên dưới, vụn băng tung tóe.
Tô Tiên cũng cười, nói với Khuyển Thập Lang nhảy lên lưng ngựa:
- Đây là Yên Chi Long, đặc sản của Lưu Hoa Hà, không thích ăn thịt người, yên tâm đi.
Nhưng Khuyển Thập Lang vẫn siêu căng thẳngt hỏi:
- Nhưng...nó có ăn chó không?
Thứ này dù gì có lực lượng Trúc Cơ kỳ, đột phá lớp băng dày hơn một trượng không quá khó.
Thiếu niên Tô gia nghe thế lại cười phá lên.
Tô Tiên nói:
- Yên Chi Long rất kén ăn, khi nào rất đói mới ăn ngươi. Bây giờ là mùa đông, yêu thú trong Lưu Hoa Hà sẽ không chạy lên mặt băng kiếm ăn. Yên Chi Long chỉ cảm thấy thú vị, đụng vào bóng dáng của ngươi hù ngươi thôi.
- Đáng ghét vậy, nên ăn thịt nó!
Khuyển Thập Lang rất sợ, vì kẻ địch là yêu thú thuần thiên nhiên, đây là phản ứng bản năng. Thiên phú của Khuyển Thập Lang hầu như không cái nào trong nước, nếu thủng cái lỗ băng rớt xuống là gã không đánh lại Yên Chi Long.
Một thiếu niên Tô gia kêu lên:
- Vậy không được, Yên Chi Long ở trong Lưu Hoa Hà được bảo vệ.
Khuyển Thập Lang kinh ngạc hỏi:
- Được bảo vệ?
Lúc Khuyển Thập Lang ở Lôi sơn không có chút cảm giác được bảo vệ, gã tranh giành thức ăn tài nguyên với vô số tiểu yêu, mỗi ngày đều có tiểu yêu bị giết chết.
Thiếu niên Tô gia giải thích rằng:
- Đương nhiên, những Yên Chi Long này thật ra là ngư long thượng cổ. Ở thời đó có lẽ chúng nó không là gì nhưng luyện khí sĩ bây giờ tìm rồng khắp nơi, không dám đi biển sông nên chuyển mục tiêu vào loại ngư long này. Cơ bản chín gia tộc lớn đều bồi dưỡng ngư long, có phẩm chủng là khác nhau. Nếu có thể hóa rồng thì sẽ là đại yêu Kim Đan mạnh mẽ, tợ lực rất lớn.
Tô Kính nhảy xuống ngựa, quỳ trên mặt băng tìm con Yên Chi Long bên dưới.
Yên Chi Long không sợ Tô Kính, trên người hắn có hơi thở thanh minh chân khí, người tu luyện loại chân khí này tuyệt đối sẽ không tổn thương nó. Yên Chi Long này siêu thông minh, trí tuệ rất gần với nhân loại. Nóp nổi lên từ nước sâu, cách băng tầng dùng đầu đụng nhẹ vào băng phát ra tiếng thùng thùng.
Tô Kính chú ý trên đầu Yên Chi Long có chất sừng nhô lên, đụng vào lớp băng làm băng cứng thủng lỗ chỗ dễ như chơi.
Tô Kính nhẹ nhàng thả thần thức ra xuyên thấu mặt băng câu thông với Yên Chi
Long, chuyện này rất nguy hiểm vì Yên Chi Long mạnh hơn hắn nhiều, nếu dọc theo lũ thần thức này phản kích lại sẽ làm hắn bị tổn hại nặng.
May mà Yên Chi Long không có địch ý, Tô Kính kiên nhẫn đưa qua một phù văn, là cách quan sát trong Long Xà Đồ Lục. Mấy ngày nay Tô Kính không vẽ mà lo nghiên cứu phù văn quan sát Long Xà Đồ Lục.
Tô Kính có Lục Đạo Thần Giám nên không khó chế tạo loại phù văn này, nhưng hiệu quả kém xa hình gốc trong Long Xà Đồ Lục.
Đưa loại phù văn này cho người tu luyện chưa chắc giúp người thành tiên, tối đa chỉ đến Kim Đan. Có rắc rối lớn là người ta tu luyện thứ này nếu không có Thuần Dương Động Tiên chân kinh cải tạo chân khí như của Tô Kính thì rất có thể biến thành rồng.
- Có gì không công bằng? Không có luyện khí sĩ bồi dưỡng các loại hạt giống thì bọn họ trồng cái gì? Đạo chủng hoang dại một cái sinh sản được mấy viên đạo? Hơn nữa hạt giống như vậy ẩn chứa linh tính hơi nhiều chút sẽ hút yêu thú đến ăn. Bình dân không tu luyện thì không đánh lại cả con hắc da thử. Còn nữa, lĩnh vực Lưu Hoa Hà có thể gieo trồng lúa cao cấp như thế vì nước sông chảy qua dưới Loạn Tinh thành, ẩn chứa nhiều nguyên khí. Đó là luyện khí sĩ chúng ta tụ tập lại gieo trồng thảo dược. Không có luyện khí sĩ thì Lưu Hoa Hà chỉ là nước sông bình thường.
Tô Tiên nghiêm nghị chính nghĩa nói:
- Dực châu này là của Tô gia, ai thấy gai mắt cứ tới đây cướp, người Tô gia chết hết thì nó thuộc về họ.
Tô Kính bỗng thấy buồn cười, não hắn bị cửa kẹp sao?
Trên Trái Đất có người kêu gào trên internet là chúng ta nộp thuế nhân dựa vào cái gì bỏ tiền nuôi sống những nhà khoa học, cho bọn họ ở nhà to, cầm tiền trợ cấp khổng lồ?
Tô Kính cho rằng suy nghĩ này là thiểu năng. Không có nhà khoa học làm sao nhân loại tiến bộ? Mọi người muốn quay về xã hội nguyên thủy sao?
Trong thế giới này luyện khí sĩ là kết hợp giữa nhà khoa học và siêu binh sĩ.
Nhà khoa học biết võ thuật thì không ai ngăn được.
Thế giới này vốn thuộc về luyện khí sĩ, năm xưa Nho môn nói dễ nghe nhưng trị lý quốc gia toàn là nho sinh, không có nông phu nào.
Sơn cốc rất dài, địa thế bằng phẳng, nhiều nơi rõ ràng là bị san bằng thành đường đất. Chưa đến nửa canh giờ Tô Kính đã thấy lối ra sơn cốc tỏa ánh sáng như ngọc.
Tô Tiên không kiềm được tăng tốc một mình lao ra sơn cốc trước. Đất phía trước dần xuống dốc, cách ba, bốn dặm thấy phong cảnh tự nhiên như ngân hà.
Lưu Hoa Hà, mặt sông kết băng, lớp băng ở đây trong suốt, vánh trăng chiếu xuyên qua. Đẹp nhất là bờ cát hai bên, nhìn từ xa như có vô số đá quý bị nghiền thành phấn. Dưới ánh sao không có gì sánh bằng.
Ra sơn cốc Tô Tiên giảm chậm tốc độ, đoàn người dần tụ lại với nhau.
Tô Tiên chỉ con sông rực rỡ ở phía xa, nói:
- Tiểu Kính Tử nói xem xây cây cầu trên đó có phải là rất phá hoại phong cảnh?
Tô Kính gật đầu. Mọi người theo Tô Tiên bước chậm đến bờ Lưu Hoa Hà. Móng ngựa đạp xuống, bờ cát sặc sỡ màu nhẹ bay lên hạt bụi nhưng không quá cao, bụi tựa sóng nước phập phồng sau móng ngựa.
Trong phút chốc xe ngựa cũng chạy lên mặt băng. Tô Kính cúi đầu nhìn, băng cứng dưới chân lấp lánh trong suốt làm hắn rất động lòng. Băng trong suốt có thể mài thành miếng kính viễn vong.
Miếng kính viễn vọng cỡ lớn cần chất liệu cực kỳ tinh khiết trong suốt, băng tầng Lưu Hoa Hà trung bình có độ dày trên ba mét. Tô Kính không sử dụng thuật đạo mà đôi mắt có thể xuyên thấu lớp băng nhìn xuống nước.
Nước sông lạnh lẽo dập dờn dưới lớp băng, có cánh hoa đỏ chìm nổi trong nước chảy xuôi. Dưới băng có cánh hao bị đông lại mơn mởn mọng nước.
Lưu Hoa Hà thật là con sông hoa trôi.
Thùng!
Tiếng va chạm mạnh vang lên dưới chân. Khuyển Thập Lang nhảy thật cao, nhe răng nhếch miệng, tay đã cầm chuy vàng. Thiếu niên Tô gia cười phá lên. Phản ứng của Khuyển Thập Lang rất bình thường, vì gần đó xuất hiện yêu quái mạnh mẽ.
Yêu quái ở ngay dưới chân, trong dòng nước ngầm trong suốt có con cá dài hơn hai trượng cong lưng đụng mạnh mặt băng. Hơi thở ngư yêu không chút che giấu, nó đụng mạnh lên trên mục tiêu là Khuyển Thập Lang. Nhưng lớp băng nơi này dày hơn ba mét, cực kỳ cứng rắn, ngư yêu đụng vào chỉ làm lõm lớp băng bên dưới, vụn băng tung tóe.
Tô Tiên cũng cười, nói với Khuyển Thập Lang nhảy lên lưng ngựa:
- Đây là Yên Chi Long, đặc sản của Lưu Hoa Hà, không thích ăn thịt người, yên tâm đi.
Nhưng Khuyển Thập Lang vẫn siêu căng thẳngt hỏi:
- Nhưng...nó có ăn chó không?
Thứ này dù gì có lực lượng Trúc Cơ kỳ, đột phá lớp băng dày hơn một trượng không quá khó.
Thiếu niên Tô gia nghe thế lại cười phá lên.
Tô Tiên nói:
- Yên Chi Long rất kén ăn, khi nào rất đói mới ăn ngươi. Bây giờ là mùa đông, yêu thú trong Lưu Hoa Hà sẽ không chạy lên mặt băng kiếm ăn. Yên Chi Long chỉ cảm thấy thú vị, đụng vào bóng dáng của ngươi hù ngươi thôi.
- Đáng ghét vậy, nên ăn thịt nó!
Khuyển Thập Lang rất sợ, vì kẻ địch là yêu thú thuần thiên nhiên, đây là phản ứng bản năng. Thiên phú của Khuyển Thập Lang hầu như không cái nào trong nước, nếu thủng cái lỗ băng rớt xuống là gã không đánh lại Yên Chi Long.
Một thiếu niên Tô gia kêu lên:
- Vậy không được, Yên Chi Long ở trong Lưu Hoa Hà được bảo vệ.
Khuyển Thập Lang kinh ngạc hỏi:
- Được bảo vệ?
Lúc Khuyển Thập Lang ở Lôi sơn không có chút cảm giác được bảo vệ, gã tranh giành thức ăn tài nguyên với vô số tiểu yêu, mỗi ngày đều có tiểu yêu bị giết chết.
Thiếu niên Tô gia giải thích rằng:
- Đương nhiên, những Yên Chi Long này thật ra là ngư long thượng cổ. Ở thời đó có lẽ chúng nó không là gì nhưng luyện khí sĩ bây giờ tìm rồng khắp nơi, không dám đi biển sông nên chuyển mục tiêu vào loại ngư long này. Cơ bản chín gia tộc lớn đều bồi dưỡng ngư long, có phẩm chủng là khác nhau. Nếu có thể hóa rồng thì sẽ là đại yêu Kim Đan mạnh mẽ, tợ lực rất lớn.
Tô Kính nhảy xuống ngựa, quỳ trên mặt băng tìm con Yên Chi Long bên dưới.
Yên Chi Long không sợ Tô Kính, trên người hắn có hơi thở thanh minh chân khí, người tu luyện loại chân khí này tuyệt đối sẽ không tổn thương nó. Yên Chi Long này siêu thông minh, trí tuệ rất gần với nhân loại. Nóp nổi lên từ nước sâu, cách băng tầng dùng đầu đụng nhẹ vào băng phát ra tiếng thùng thùng.
Tô Kính chú ý trên đầu Yên Chi Long có chất sừng nhô lên, đụng vào lớp băng làm băng cứng thủng lỗ chỗ dễ như chơi.
Tô Kính nhẹ nhàng thả thần thức ra xuyên thấu mặt băng câu thông với Yên Chi
Long, chuyện này rất nguy hiểm vì Yên Chi Long mạnh hơn hắn nhiều, nếu dọc theo lũ thần thức này phản kích lại sẽ làm hắn bị tổn hại nặng.
May mà Yên Chi Long không có địch ý, Tô Kính kiên nhẫn đưa qua một phù văn, là cách quan sát trong Long Xà Đồ Lục. Mấy ngày nay Tô Kính không vẽ mà lo nghiên cứu phù văn quan sát Long Xà Đồ Lục.
Tô Kính có Lục Đạo Thần Giám nên không khó chế tạo loại phù văn này, nhưng hiệu quả kém xa hình gốc trong Long Xà Đồ Lục.
Đưa loại phù văn này cho người tu luyện chưa chắc giúp người thành tiên, tối đa chỉ đến Kim Đan. Có rắc rối lớn là người ta tu luyện thứ này nếu không có Thuần Dương Động Tiên chân kinh cải tạo chân khí như của Tô Kính thì rất có thể biến thành rồng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.