Chương 427: Chương 427: Hiệu ứng bản vẽ (Hạ) (1)
Deathstate
23/09/2018
Tô Kính hiểu biết rõ hơn người bên cạnh Tô La, hắn rất may mắn không vì thái độ ban đầu của nàng liền từ chối. Tô Kính gần như chiêu mộ được một nhóm người tư duy luyện khí nhanh nhạy nhất trong thế hệ trẻ Phục Ma thành.
Những người này có lẽ cảnh giới chưa đủ nhưng đều có ý tưởng sáng tạo.
Tô Kính nói chuyện một đêm, lúc tiễn Tô La đi hẹn buổi trưa xuất phát, trực tiếp mang nhóm Tô La về Ngọc Kinh thành. Tô Kính có chỗ ở riêng trong Ngọc Kinh thành, nếu mang nguyên nhóm Tô La về Hầu phủ thì có nhiều việc lặt vặt, chẳng bằng sắp xếp ở nơi đó. Cho nên Tô Kính muốn Tô La nói rõ ràng muốn danh phận thế nào.
Không có danh phận mà sắp xếp cho cả đoàn người Tô La ở nhà Tô Kính thì Vô Ưu công chúa nghĩ sao? Giống như Vô Ưu công chúa không được Tô Kính đồng ý tự tiện đưa một đống hoàng tộc Khương thị về nhà ở, Tô Kính cũng sẽ không vui.
Trừ Tô La. Phục Ma thành còn có hơn ba mươi đệ tử trẻ tuổi muốn đi theo Tô Kính trở về Ngọc Kinh thành, khoảng hai mươi mấy người muốn đi Song thành. Đến giữa trưa ngày thứ hai, khi Tô Kính chuẩn bị xuất phát đã có mấy chục cỗ xe ngựa, trên trăm con ngựa tuấn đậu trước cửa phủ.
Những người muốn đi cùng Tô Kính đều có của cải trong Phục Ma thành, nhưng khi đi Ngọc Kinh thành tất nhiên phải thu dọn đồ thường dùng mang theo. Bên trong không có ai là cảnh giới Kim Đan, xuất thân không bằng Tô Kính nên không có trang bị không gian thích hợp mang hết đồ đạc, xe ngựa là thứ không thể thiếu.
Tuy tàu bay mau lẹ nhưng không an toàn, tàu bay của quân đội cũng thường bị yêu thú bay phá hoại.
Tô Kính lần lượt điểm danh, quen mặt hết rồi mới lên đường. Những kẻ quái thai ở cùng nhau, tính luôn tiểu tư đi theo một số đệ tử là một trăm chín mươi người.
Đám phó dịch, tiểu tư cưỡi ngựa, người đi theo Tô Kính thì ngồi trên xe. Đoàn người rầm rộ chạy tới Ngọc Kinh thành đông đúc như lúc mới đến Phục Ma thành.
Dọc đường đi không có trắc trở gì, qua châu vượt phủ, khi về Ngọc Kinh thành đã là tháng ba. Ngọc Kinh thành tháng ba còn rất lạnh, sau khi kiểm nghiệm thân phận bọn họ được cho vào Ngọc Kinh thành. Mọi người cảm nhận nguyên khí thiên địa trở nên đậm đặc, dường như nhiệt độ cũng cao lên theo.
Tô Kính trước tiên đưa người đến phủ đệ của mình, sau đó mang theo Ưng Dương, Khuyển Thập Lang nhanh chóng trở về Hầu phủ, đi gặp phụ thân Tiêu Dao Hầu Tô Dương.
Trong Lãng Uyển Thư Hải. Tiêu Dao Hầu đứng trên lầu cao ngắm nhìn phương xa. Tầng mây cuồn cuộn, mùa xuân chưa đến, chỉ nghe tiếng sấm, không thấy một giọt mưa.
Phía sau Tiêu Dao Hầu là bàn sách rộng, Hỗn Nguyên Lô đặt trên bàn.
Lúc Tô Kính đi vào Tiêu Dao Hầu cũng xoay người lại, nhìn thoáng qua hắn rồi nói:
- Xem ra cuộc chiến ở Hồ Lô khẩu khiến Kính nhi trưởng thành nhiều.
Tô Kính hành lễ, nói:
- Đúng rồi, chỉ có trên chiến trường sống và chết mới cho nhi suy nghĩ nhiều vấn đề hơn.
- Ngươi nghĩ thông chưa?
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Đường còn rất xa, không biết có thể đi tới một bước nào.
- Kính nhi muốn đến bước nào?
Tô Kính thành thật đáp:
- Trước tiên cùng công chúa sinh hài tử rồi tính.
Tiêu Dao Hầu gật đầu nói:
- Bệ hạ bế quan, nếu là nhiếp chính vương chủ trì hôn lễ thì rắc rối, Kính nhi phải đợi. Bên Vô Ưu công chúa chắc chắn không ức chế được cảnh giới, còn Kính nhi chưa lên Trúc Cơ, không vội thành thân đúng không?
Tô Kính đành phải nói đúng.
Tiêu Dao Hầu nói:
- Kính nhi ngồi xuống trước đi, đã giải quyết xong Hỗn Nguyên Lô, Kính nhi cất đi, sau đó chúng ta nói về quân tình biên quan bắc vực.
Tô Kính kinh ngạc hỏi:
- Chẳng phải phụ thân đã đi biên quan bắc vực rồi sao?
Tiêu Dao Hầu Tô Dương lạnh nhạt nói:
- Để phân thân trấn giữ nơi đó, ta trở lại vì xem Kính nhi thế nào.
Tô Kính không biết sao thấy rợn người, hắn cúi đầu im lặng.
Tiêu Dao Hầu lên tiếng:
- Phó Thanh Sơn nói có người đặt bẫy nhằm vào chợ Mã gia, nhưng Phó Thanh Sơn đã hoàn toàn chặt đứt manh mối. Kính nhi hãy sàn lọc kỹ trong số người Mã gia, có lẽ còn cá lọt lưới.
Tô Kính gật đầu đồng ý, hắn cũng không dám bảo đảm trong Mã gia không có gian tế, đành để Tô Mộ điều tra từng người.
- Kính nhi tạm thời không cần đại hôn, giữ chức quan nhàn tản, có muốn đi biên quan bắc vực một chuyến với ta không? Xem đại quân tinh nhuệ thật sự của quốc gia Tà Thần?
Tô Kính lắc đầu từ chối:
- Bên Hồ Lô khẩu tuy không phải chủ lực của đối phương nhưng qua đó có thể hiểu đại khái. Nhi chiêu mộ nhóm người thứ nhất ở Phục Ma thành, đang định tổ chức lại. Nhi phải tranh thủ thời gian trang bị cho quân đội của mình đạt tiêu chuẩn trước khi Ám Dạ Song Long quân tây chinh.
- Không giúp đỡ hai ca ca của mình sao?
- Có khi nào bị nhiếp chính vương nghi kỵ không? Bên Tô Mộ đã được biên chế sáu mươi vạn người.
- Cứ để nhiếp chính vương nghi kỵ đi. Hai ca ca của Kính nhi cũng sẽ thành lập tư quân của mình, quy mô không lớn bằng Tô Mộ nhưng cũng được bốn vạn người. Ta sẽ mua quân giới của Kính nhi đúng giá trị trường, chỉ cần Kính nhi có thể tạo ra đủ dùng. Chờ hai ca ca của ngươi tổ kiến quân đội xong ta sẽ kêu bọn họ huấn luyện giống Ám Dạ Song Long quân, tất cả trang bị phải giống như quân đội của Kính nhi.
- Phụ thân không cần mạo hiểm vậy, đại quân quốc gia Tà Thần khó đối phó, các ca ca đều ra chiến trường lỡ như nhi...
- Hừ! Kính nhi phải sống thật tốt, không nên mạo hiểm.
Tiêu Dao Hầu ngắt lời Tô Kính:
- Thiên tư của họ không được, ta bị quy định gia tộc hạn chế không thể cưỡng ép nâng cao cảnh giới cho họ được. Đi chiến trường phấn đấu một chút, vớt được quân công có một linh trì, hai ca ca của Kính nhi ít nhất có thể đến Kim Đan tam trọng là kết quả tốt nhất suốt đời.
Tô Kính không thể phản bác, đành lắng nghe.
Tiêu Dao Hầu tiếp tục bảo:
- Ta thay đổi yêu bài cho Kính nhi, sau này có thể tùy ý ra vào Hầu phủ. Vẫn giữ lại Bắc Thiên Môn cho Kính nhi, nhưng khi trời tối không cho phép mang ai vào trong phủ, đây là quy định. Dù đến trước trời tối cũng phải mang ra ngoài, không thể ngủ lại. Bệ hạ ban thưởng phủ đệ cho Kính nhi. Kính nhi có thể thường ở lại đó, nhưng mỗi tuần phải về Hầu phủ thỉnh an mẫu thân của ngươi.
- Vâng.
- Kính nhi rất có tiền đồ, trừ giúp đỡ kim tiền ra còn lại ta sẽ không cho Kính nhi. Nếu Ám Dạ Song Long quân có gì cần mà Kính nhi không thể làm được thì kêu Tô Mộ tới tìm ta.
Những người này có lẽ cảnh giới chưa đủ nhưng đều có ý tưởng sáng tạo.
Tô Kính nói chuyện một đêm, lúc tiễn Tô La đi hẹn buổi trưa xuất phát, trực tiếp mang nhóm Tô La về Ngọc Kinh thành. Tô Kính có chỗ ở riêng trong Ngọc Kinh thành, nếu mang nguyên nhóm Tô La về Hầu phủ thì có nhiều việc lặt vặt, chẳng bằng sắp xếp ở nơi đó. Cho nên Tô Kính muốn Tô La nói rõ ràng muốn danh phận thế nào.
Không có danh phận mà sắp xếp cho cả đoàn người Tô La ở nhà Tô Kính thì Vô Ưu công chúa nghĩ sao? Giống như Vô Ưu công chúa không được Tô Kính đồng ý tự tiện đưa một đống hoàng tộc Khương thị về nhà ở, Tô Kính cũng sẽ không vui.
Trừ Tô La. Phục Ma thành còn có hơn ba mươi đệ tử trẻ tuổi muốn đi theo Tô Kính trở về Ngọc Kinh thành, khoảng hai mươi mấy người muốn đi Song thành. Đến giữa trưa ngày thứ hai, khi Tô Kính chuẩn bị xuất phát đã có mấy chục cỗ xe ngựa, trên trăm con ngựa tuấn đậu trước cửa phủ.
Những người muốn đi cùng Tô Kính đều có của cải trong Phục Ma thành, nhưng khi đi Ngọc Kinh thành tất nhiên phải thu dọn đồ thường dùng mang theo. Bên trong không có ai là cảnh giới Kim Đan, xuất thân không bằng Tô Kính nên không có trang bị không gian thích hợp mang hết đồ đạc, xe ngựa là thứ không thể thiếu.
Tuy tàu bay mau lẹ nhưng không an toàn, tàu bay của quân đội cũng thường bị yêu thú bay phá hoại.
Tô Kính lần lượt điểm danh, quen mặt hết rồi mới lên đường. Những kẻ quái thai ở cùng nhau, tính luôn tiểu tư đi theo một số đệ tử là một trăm chín mươi người.
Đám phó dịch, tiểu tư cưỡi ngựa, người đi theo Tô Kính thì ngồi trên xe. Đoàn người rầm rộ chạy tới Ngọc Kinh thành đông đúc như lúc mới đến Phục Ma thành.
Dọc đường đi không có trắc trở gì, qua châu vượt phủ, khi về Ngọc Kinh thành đã là tháng ba. Ngọc Kinh thành tháng ba còn rất lạnh, sau khi kiểm nghiệm thân phận bọn họ được cho vào Ngọc Kinh thành. Mọi người cảm nhận nguyên khí thiên địa trở nên đậm đặc, dường như nhiệt độ cũng cao lên theo.
Tô Kính trước tiên đưa người đến phủ đệ của mình, sau đó mang theo Ưng Dương, Khuyển Thập Lang nhanh chóng trở về Hầu phủ, đi gặp phụ thân Tiêu Dao Hầu Tô Dương.
Trong Lãng Uyển Thư Hải. Tiêu Dao Hầu đứng trên lầu cao ngắm nhìn phương xa. Tầng mây cuồn cuộn, mùa xuân chưa đến, chỉ nghe tiếng sấm, không thấy một giọt mưa.
Phía sau Tiêu Dao Hầu là bàn sách rộng, Hỗn Nguyên Lô đặt trên bàn.
Lúc Tô Kính đi vào Tiêu Dao Hầu cũng xoay người lại, nhìn thoáng qua hắn rồi nói:
- Xem ra cuộc chiến ở Hồ Lô khẩu khiến Kính nhi trưởng thành nhiều.
Tô Kính hành lễ, nói:
- Đúng rồi, chỉ có trên chiến trường sống và chết mới cho nhi suy nghĩ nhiều vấn đề hơn.
- Ngươi nghĩ thông chưa?
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Đường còn rất xa, không biết có thể đi tới một bước nào.
- Kính nhi muốn đến bước nào?
Tô Kính thành thật đáp:
- Trước tiên cùng công chúa sinh hài tử rồi tính.
Tiêu Dao Hầu gật đầu nói:
- Bệ hạ bế quan, nếu là nhiếp chính vương chủ trì hôn lễ thì rắc rối, Kính nhi phải đợi. Bên Vô Ưu công chúa chắc chắn không ức chế được cảnh giới, còn Kính nhi chưa lên Trúc Cơ, không vội thành thân đúng không?
Tô Kính đành phải nói đúng.
Tiêu Dao Hầu nói:
- Kính nhi ngồi xuống trước đi, đã giải quyết xong Hỗn Nguyên Lô, Kính nhi cất đi, sau đó chúng ta nói về quân tình biên quan bắc vực.
Tô Kính kinh ngạc hỏi:
- Chẳng phải phụ thân đã đi biên quan bắc vực rồi sao?
Tiêu Dao Hầu Tô Dương lạnh nhạt nói:
- Để phân thân trấn giữ nơi đó, ta trở lại vì xem Kính nhi thế nào.
Tô Kính không biết sao thấy rợn người, hắn cúi đầu im lặng.
Tiêu Dao Hầu lên tiếng:
- Phó Thanh Sơn nói có người đặt bẫy nhằm vào chợ Mã gia, nhưng Phó Thanh Sơn đã hoàn toàn chặt đứt manh mối. Kính nhi hãy sàn lọc kỹ trong số người Mã gia, có lẽ còn cá lọt lưới.
Tô Kính gật đầu đồng ý, hắn cũng không dám bảo đảm trong Mã gia không có gian tế, đành để Tô Mộ điều tra từng người.
- Kính nhi tạm thời không cần đại hôn, giữ chức quan nhàn tản, có muốn đi biên quan bắc vực một chuyến với ta không? Xem đại quân tinh nhuệ thật sự của quốc gia Tà Thần?
Tô Kính lắc đầu từ chối:
- Bên Hồ Lô khẩu tuy không phải chủ lực của đối phương nhưng qua đó có thể hiểu đại khái. Nhi chiêu mộ nhóm người thứ nhất ở Phục Ma thành, đang định tổ chức lại. Nhi phải tranh thủ thời gian trang bị cho quân đội của mình đạt tiêu chuẩn trước khi Ám Dạ Song Long quân tây chinh.
- Không giúp đỡ hai ca ca của mình sao?
- Có khi nào bị nhiếp chính vương nghi kỵ không? Bên Tô Mộ đã được biên chế sáu mươi vạn người.
- Cứ để nhiếp chính vương nghi kỵ đi. Hai ca ca của Kính nhi cũng sẽ thành lập tư quân của mình, quy mô không lớn bằng Tô Mộ nhưng cũng được bốn vạn người. Ta sẽ mua quân giới của Kính nhi đúng giá trị trường, chỉ cần Kính nhi có thể tạo ra đủ dùng. Chờ hai ca ca của ngươi tổ kiến quân đội xong ta sẽ kêu bọn họ huấn luyện giống Ám Dạ Song Long quân, tất cả trang bị phải giống như quân đội của Kính nhi.
- Phụ thân không cần mạo hiểm vậy, đại quân quốc gia Tà Thần khó đối phó, các ca ca đều ra chiến trường lỡ như nhi...
- Hừ! Kính nhi phải sống thật tốt, không nên mạo hiểm.
Tiêu Dao Hầu ngắt lời Tô Kính:
- Thiên tư của họ không được, ta bị quy định gia tộc hạn chế không thể cưỡng ép nâng cao cảnh giới cho họ được. Đi chiến trường phấn đấu một chút, vớt được quân công có một linh trì, hai ca ca của Kính nhi ít nhất có thể đến Kim Đan tam trọng là kết quả tốt nhất suốt đời.
Tô Kính không thể phản bác, đành lắng nghe.
Tiêu Dao Hầu tiếp tục bảo:
- Ta thay đổi yêu bài cho Kính nhi, sau này có thể tùy ý ra vào Hầu phủ. Vẫn giữ lại Bắc Thiên Môn cho Kính nhi, nhưng khi trời tối không cho phép mang ai vào trong phủ, đây là quy định. Dù đến trước trời tối cũng phải mang ra ngoài, không thể ngủ lại. Bệ hạ ban thưởng phủ đệ cho Kính nhi. Kính nhi có thể thường ở lại đó, nhưng mỗi tuần phải về Hầu phủ thỉnh an mẫu thân của ngươi.
- Vâng.
- Kính nhi rất có tiền đồ, trừ giúp đỡ kim tiền ra còn lại ta sẽ không cho Kính nhi. Nếu Ám Dạ Song Long quân có gì cần mà Kính nhi không thể làm được thì kêu Tô Mộ tới tìm ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.