Hồng Liên Bảo Giám

Chương 459: Chương 459: Rất nhiều dị động

Deathstate

23/09/2018

Có những vật hy sinh đó giảm bớt nhiều thời gian chiêu mộ cường giả, Tô Kính có thể tập trung vào kế hoạch đổi trang bị cho quân đội của mình.

- Ta biết Vô Ưu có đủ người, nhưng hai chúng ta thành lập quân đội phải có điều khác biệt, cộng thêm quân đội của Tô Mộ phải có sở trường người khác không có.

- Hôm nay nói những thứ này làm gì, ta đang nói việc chuyển nhà. Phụ thân cho ta mảnh đất kia vì sắp mở Sơn mạch, đào một kênh đào hai trăm dặm là có thể xuống biển.

- Nổ sơn mạch? Không sợ phá hư địa mạch sao?

- Không, đó là một hiểm mạch, hiện tại đế quốc muốn tây chinh, không chấp nhận thứ này tồn tại. Ta đi tới đó có nhiệm vụ hoàn toàn phá hỏng nó.

- Nố xong có ích lợi gì?

- Để khí vận đế quốc ổn định, xóa bỏ nhân tố không ổn định.

Tô Kính nín thinh. Đây mới là đồ cưới của Vô Ưu công chúa, nàng chỉ cần phá hỏng hiểm mạch, cướp được khí vận đủ cho nàng trực tiếp thành tiên. Dĩ nhiên với điều kiện hàng đầu là đế quốc có thể chinh phục quốc gia Tà Thần.

Tô Kính đi hỗ trợ thì cũng được chỗ tốt, cứ như thế tây chinh chỉ là tăng thêm tiền cược thành tiên. Dù sao đạo nhân thành tiên có nhiều kiếp số, hiện tại làm càng nhiều tương lai càng ít rắc rối.

- Lượng công việc khá lớn nên đến đất phong sẽ lấy danh nghĩa của hai ta lập quân, rồi khiến quân đội này nổ sơn mạch. Ngươi đã hứa với thúc thúc làm việc, có cần ở lại Ngọc Kinh thành không?

- Tất nhiên không, mỗi tháng ta về một lần là được, ta chỉ cung cấp ý tưởng, để ta tự thiết kế về chi tiết thì không bằng những người đó.

- Gặp hoàng thúc rồi ngươi định nói sao?

- Không nói thật, để phụ thân nói được rồi, trên đường về có rắc rối thì phụ thân giải quyết.

Vô Ưu công chúa cau mày:

- A?

Tô Kính cười nói:



- Nhiếp chính vương chứ có gì, dù hắn tàn nhẫn nhưng không cần e ngại vậy.

Vô Ưu công chúa nói:

- Hừ! đó là vì hắn không dám. Nhưng chuyện này chắc chắn sẽ trách hắn, đã vậy thì ta không lo nữa.

Dù Vô Ưu công chúa thích Tô Kính ngay thẳng, ghét thứ tự lễ nghi hoàng gia nhưng sau đó Tô Kính mang nàng lên Long Xa, không đợi nữ quan theo kịp xe đã lăn bánh. Làm vậy không hợp quy định.

Tô Kính nhìn thấu sự việc:

- Yên tâm, ta đã hứa thiết kế thuyền, thúc thúc của nàng sẽ không tự nhiên đâm ngang..

Nếu không có Tiêu Dao Hầu nói lên ý kiến thì Tô Kính đã nhảy vào hố.

Khương Dạ đang chờ Tô Kính nhảy hố, trước khi hắn nhảy gã sẽ không dùng thủ đoạn khác.

Vô Ưu công chúa mỉm cười, nàng thích Tô Kính tự tin như vậy. Đương nhiên tự tin phải có lá bài tẩy khác, ví dụ nàng lấy thân phận công chúa giữ gìn hắn, có huynh đệ Tiêu Dao Hầu đứng sau lưng Tô Kính, nhiếp chính vương không thể dùng thủ đoạn quá kịch liệt.

Chẳng qua là người trẻ tuổi không hợp quy định, chuyện này có thể lớn có thể nhỏ.

Cách Ngọc Kinh thành càng ngày càng gần, chưa đến ba dặm đường, Tiêu Dao Hầu bỗng ngước nhìn bầu trời. Mui Long Xa không thể chặn ánh mắt Tiêu Dao Hầu, trong mắt gã có tia tức giận.

Đối phương dám nhìn trộm đội xe của gã!

Chắc biết việc không hoàn thành nên muốn xem xét gã có tổn thất gì, bên cạnh Tiêu Dao Hầu không bị mất mác gì, đối phương có mùi khiêu khích.

Ngọc Kinh thành đã không xa, Tiêu Dao Hầu không cần tự hộ tống đội xe nữa, có thể đuổi kịp kẻ nhìn lén theo dấu tìm tới người điều khiển sau màn.

Tiêu Dao Hầu đang nghĩ vậy thì Ngọc Kinh thành phía xa bỗng hóa thành ảo ảnh khổng lồ bay đến, một tòa thành ảo đụng mạnh vào người gã.

Tiêu Dao Hầu bất ngờ không kịp đề phòng, biến sắc mặt.

Nhiếp chính vương, đây là lỗi của ngươi. Nếu ta không phải Nhân Tiên e rằng không nhìn ra thủ đoạn của ngươi. Nếu ta không có phân thân dù nhận ra thủ đoạn cũng sẽ bị ngươi khống chế.



Ngươi thật đúng là không chịu ngồi yên!

Trong người Tiêu Dao Hầu có tiếng giòn vang, phân thân giấu trong Hầu phủ Ngọc Kinh thành bỗng mắt trắng dã, té lăn xuống đất.

Tiêu Dao Hầu muốn cười nhưng cố nén, gã đang lo không biết làm sao hoàn toàn hủy phân thân này chặt đứt liên lạc. Giờ thì tốt rồi, nhiếp chính vương điều động lực lượng đại trận Ngọc Kinh thành cố gắng khống chế Tiêu Dao Hầu, nhưng gã dời hết đến phân thân. Từ nay phân thân là đồ ngốc, tất cả dấu vết Tiêu Dao Hầu để lại đều bị xóa sạch.

Nói đi phải nói lại, đại trận Ngọc Kinh thành thật kinh khủng, nhiếp chính vương cùng lắm chỉ điều động được sáu mươi phần trăm lực lượng mà có thể âm thầm bóp chết một cường giả Kim Đan lục trọng.

Bệ hạ vắng mặt, gã không thể sơ sẩy lơ là.

Trong thư phòng Lãng Uyển Thư Hải, một phân thân Tiêu Dao Hầu từ dưới đất chui lên. Phân thân kéo xác chết dưới đất ném vào trận pháp trong góc phòng, chớp mắt biến mất. Phân thân vòng ra sau bàn đọc sách, mỉm cười lật xem hồ sơ.

Phân thân kia lực lượng mạnh nhất nhưng bị cảm xúc tiêu cực của Tiêu Dao Hầu bồi dưỡng ra, không ai thích nó. Lần này nó chết có ý nghĩa, chắn một kiếp cho Hầu gia.

Phân thân này rất vui, có một điểm khó chịu là tên kia đã chết, rắc rối tiếp theo sẽ do nó gánh chịu.

Nhưng không sao, Tiêu Dao Hầu tu luyện công pháp, dù nó chết cũng sẽ được gã phục hồi như cũ. Còn tên kia đã chết rồi là chết hẳn.

Nó không giỏi chiến đấu, am hiểu giải quyết công việc tương đương với phụ tá toàn năng không biết mệt mỏi, tinh thần sung túc.

Tiêu Dao Hầu có rất nhiều phân thân, chính gã cũng không thể điều khiển hết. Nói chính xác hơn là có một số phân thân Tiêu Dao Hầu không thể tự tay giết. Lần này nhiếp chính vương muốn ám toán Tiêu Dao Hầu ngược lại giúp gã một chuyện nhỏ. Vì xử phân thân kia Tiêu Dao Hầu đã chuẩn bị ba món đạo khí, một đại trận đảo điên thiên cơ.

Tiêu Dao Hầu kiềm nén ý nghĩ giết phân thân kia, trước hết phải đảo điên thiên cơ. Vì nếu Tiêu Dao Hầu có ý nghĩ đó phân thân sẽ biết, sẽ chạy trốn. Nếu Tiêu Dao Hầu có ý nghĩ đó, phân thân chạy trốn rồi khó tìm lại, sau này phân thân kia làm gì gã phải gánh lấy hậu quả, đây mới là chuyện đáng sợ nhất.

Ví dụ nếu phân thân kia vui vẻ chơi trò đồ thành, thiên kiếp giáng xuống là Tiêu Dao Hầu xui theo.

Tiếc rằng Tiêu Dao Hầu chỉ có thể giả bộ không biết chuyện này, không thể đi lý luận với nhiếp chính vương. Kim Đan bát trọng...

Ha, chờ ta từ quốc gia Tà Thần trở lại, nếu bệ hạ không ngăn cản thì ta sẽ lấy mạng chó của ngươi!

Phân thân mạnh nhất của Tô Kính đã chết, gã cảm nhận lực lượng trong cơ thể tăng lên với tốc độ siêu nhanh. Nếu không phải không thể rời đi, Tiêu Dao Hầu rất muốn trở về Hầu phủ tu luyện trong linh trì chốc lát, sẽ được lợi nhiều hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Liên Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook