Chương 565: Chương 565: Tàu ngầm (2)
Deathstate
23/09/2018
Công kích cũng không phải bắt đầu từ lục địa, Tô Kính phái Thiết Giáp pháo hạm tới gần bến cảng, trực tiếp công kích pháo đài của bến cảng. Trên pháo đài có xe bắn đá cỡ lớn, nỏ pháo, còn có số lượng cự nỏ to lớn.
Tổng cộng trên trăm pháo đài cao thấp, xếp đặt ven bờ bến cảng.
Sau khi Thiết Giáp pháo hạm tới gần lập tức dùng cự nỏ xạ kích chính xác. Đồng thời nỏ pháo cũng bắt đầu phóng ra mũi tên và thạch đạn. Nỏ pháo trên thế giới này có nhiều công dụng, trên thực tế tử mẫu ly hồn pháo cũng là biến chủng của nỏ pháo mà thôi.
Trên pháo đài Xuân quốc bắt đầu ném cự thạch. Bởi vì tàu chiến bọc thép các nước Nam Hải có lực phòng ngự rất mạnh nhưng bị xe bắn đá ném cự thạch nặng mấy ngàn cân vẫn phải chìm, chúng liên quan đến đạo thuật hoặc là thần thuật, nếu không tảng đá nặng như thế không thể bị ném ra xa vài dặm.
Một khi liên quan đến thần thuật hoặc là đạo thuật, thời gian và số lần ném bị hạn chế.
Tảng đá không có lực uy hiếp với tàu chiến của Tô Kính. Thiết Giáp pháo hạm bất đắc dĩ lắm mới sử dụng cường công, đòn sát thủ ccuar. Tô Kính cũng không phải thứ này, bến cảng đối phương phi thường sâu, hai bên bờ biển có sơn mạch đá cứng chắc, có pháo đài chiếm cứ cho nên phòng ngự rất tốt.
Địa hình như thế, hạm đội của Tô Kính hạm đội căn bản không có biện pháp xông vào đánh chìm chêến hạm của đối phương.
Trên mặt nước không được, không có nghĩa là dưới nước không được. Vào mấy tháng trước Tô Kính vẫn nghiên cứu chi tiết chiến tranh giữa đế quốc và các nước Nam Hải, hắn phát hiện các nước Nam Hải lại không có chiến hạm dưới biển.
Phải biết rằng đế quốc lúc trước cũng không coi trọng hải quân cũng có chiến hạm dưới biển, nó có thuộc tính kém cỏi mà thôi nhưng mạch suy nghĩ được chải vuốt không tệ, luyện khí tư của hoàng gia bên kia còn dự trữ đại lượng kỹ thuật, căn bản không dùng trên chiến hạm mà thôi.
Tô Kính có Tiềm Long hạm bán đi không nhiều cũng là vì luyện khí tư của hoàng gia cũng xuất chiến hạm dưới biển không tệ lắm.
Khi du đãng chung quanh Xuân quốc thời gian trước, Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu vẫn điều tra, nhìn xem đối phương có chiến hạm dưới biển hay không, hiện tại kết luận là không có.
Đối phương không có thứ này, ý nghĩa cũng không có thủ đoạn phản chế chiến hạm dưới nước. Đương nhiên phái Kim Đan xuống nước cũng được. Tuy chiến hạm dưới biển không cần luyện khí sĩ khác cường dại thao túng, mà cường giả Kim Đan cũng sẽ bị đuối chết. Xuống nước chiến đấu, một khi tổn thương sẽ làm đối phương không chịu nổi.
Người trong Xuân quốc quyết tâm tử thủ, bến cảng bên ngoài có đội thuyền ra ngoài và bố trí rất nhiều khóa sắt. Những khóa sắt này đều thô hơn bắp đùi người trưởng thành. Tô Kính cũng không dễ phá hủy chúng.
Dưới nước còn có trận pháp tùy thời có thể làm đá ngầm dưới biển lồi ra phong bế tuyến đường an toàn. Nếu quả thật phái chiến hạm cường công đi vào chưa hẳn có thể trở ra.
Rùa đen rút đầu, đối với Tô Kính mà nói không là khó đánh. Thái độ của đối phương như vậy, muốn đối phương bị giáo hiấn đủ sâu thì không thể không giết người.
Chiến tranh đương nhiên sẽ chết rất nhiều người, nhưng mà Tô Kính không muốn giết quá nhiều binh sĩ của quốc gia này, những binh lính này về sau còn phải đi theo chính mình chinh chiến Tà Thần quốc độ đấy.
Cũng may chính mình có chiến hạm phù không, tuy không dám phi quá thấp nhưng có thể nhìn toàn cảnh bến cảng.
Bến cảng Xuân quốc có phòng ngự không được tốt lắm, thực tế mặt sau của những pháo đài kia thật sự không có thủ đoạn phòng ngự gì cả, chỉ phái kỵ binh bảo vệ mà thôi, phòng bị địch nhân xông lên tiên hành tập kích pháo đài.
Tô Kính không vội công phá bến cảng, công kích chính thức là trên đất bằng. Địa hình bến cảng bất lợi với hắn. Cho nên Tô Kính phái mười chiếc Tiềm Long hạm mang vũ khí, vụng trộm lẻn vào cảng.
Đây không phải chiến tranh hiện đại, những Tiềm Long hạm này tiến vào thật sự vô thanh vô tức, sau đó mười chiếc Tiềm Long hạm lựa chọn một trăm chiến hạm của đối phương và phóng thích công kích.
Bốn trăm khôi lỗi trùng kích cao độ và đánh vỡ đáy thuyền, ngay sau đó phát sinh nổ mạnh kịch liệt. Mỗi một chiếc thuyền đồng thời bị bốn khôi lỗi kim loại đánh trúng mục tiêu, vị trí trúng mục tiêu sẽ tổn hại nghiêm trọng.
Sau đó Tiềm Long hạm rút lui, Tô Kính nhìn thấy mấy trăm đạo thân ảnh trong bến cảng bay lên phóng khóa sắt phong tỏa khu vực. Bọn chúng có ngu xuẩn cũng biết có địch nhân dưới nước đang tấn công.
Bốn khôi lỗi kim loại khẳng định đánh nổ thuyền của đối phương. Loại nổ tung này uy lực có hạn, không giống như thuốc nổ nhưng lại chẳng khác gì thuốc nổ.
Sau khi một trăm chiến hạm này bị công kích, trên căn bản là phế, nếu muốn tác chiến còn phải sửa chữa mới có thể làm được.
Những chiến hạm này không có chút uy hiếp nào với hạm đội của Tô Kính. Nếu thực lực hải quân đối phương yếu như vậy, Tô Kính cũng không có ý thu phục chiếm được trong đầu, dứt khoát san bằng là được.
Thuyền bị nổ tung, hải quân địch nhân liều chết lao tới cứu viện, nếu những thuyền này không được chữa trị sẽ bêến thành phế thải, tổn thất của hải quân thảm trọng.
Chiến đấu trên bờ biển nhàm chán tới cực điểm, Tô Kính đánh tan pháo đài của đối phương. Phù tiễn công kích chính xác, đả kích từ bầu trời, song trọng công cho nên binh sĩ bình thường trên pháo đài không thể phòng ngự được.
Tô Kính công kích cũng rất bằng phẳng, không có gia tốc, đối phương hoàn toàn có thể chữa trị vũ khí từ xa, hơn nữa tăng số người đóng quân.
Đối phương cũng không ngốc, biết rõ tiếp tục như vậy pháo đài sớm muộn gì cũng thất thủ, khả năng đối phương đánh tới là khá lớn. Cho nên đại lượng bộ đội đều tập kết tại biến cảng, chuẩn bị vật lộn với quân đội của Tô Kính.
Tám vạn quân phía sau bao vây bến cảng tiến tới gần, tướng quân Xuân quốc cho rằng công kích trên lục địa chỉ làm ra vẻ, chỉ kiềm chế binh lực của hắn.
Hắn nghĩ như vậy cũng rất bình thường, bởi vì địch nhân chỉ có tám vạn quân đội ở phía sau bến cảng, hơn nữa còn không cho binh lực tiến lên.
Bởi vì nguyên nhân này cho nên thời điểm quân đoàn của Tô Kính ở hậu phương nhấc cổ tác khí tiến quân thần tốc, đanh cho quân địch sụp đổ.
Tô Kính nhìn thấy tàng cảnh chiến tranh trên sa bàn, tròng của hắn như rớt ra ngoài.
Quân đội mình làm sao có thể trong hai canh giờ tiến vào bến cảng chứ.
Địch nhân có trọng giáp bộ binh quân đoàn không? Chỉ có hai trăm phó trọng giáp?
Cửa thành bị phá, thậm chí còn tốn hao thời gian ba phút tập kết, quân chiến xa của mình xông vào bên trong, trên chiến xa bắn pháo đánh trọng giáp bộ binh tàn
phế và tiến thẳng về phía trước.
Tổng cộng trên trăm pháo đài cao thấp, xếp đặt ven bờ bến cảng.
Sau khi Thiết Giáp pháo hạm tới gần lập tức dùng cự nỏ xạ kích chính xác. Đồng thời nỏ pháo cũng bắt đầu phóng ra mũi tên và thạch đạn. Nỏ pháo trên thế giới này có nhiều công dụng, trên thực tế tử mẫu ly hồn pháo cũng là biến chủng của nỏ pháo mà thôi.
Trên pháo đài Xuân quốc bắt đầu ném cự thạch. Bởi vì tàu chiến bọc thép các nước Nam Hải có lực phòng ngự rất mạnh nhưng bị xe bắn đá ném cự thạch nặng mấy ngàn cân vẫn phải chìm, chúng liên quan đến đạo thuật hoặc là thần thuật, nếu không tảng đá nặng như thế không thể bị ném ra xa vài dặm.
Một khi liên quan đến thần thuật hoặc là đạo thuật, thời gian và số lần ném bị hạn chế.
Tảng đá không có lực uy hiếp với tàu chiến của Tô Kính. Thiết Giáp pháo hạm bất đắc dĩ lắm mới sử dụng cường công, đòn sát thủ ccuar. Tô Kính cũng không phải thứ này, bến cảng đối phương phi thường sâu, hai bên bờ biển có sơn mạch đá cứng chắc, có pháo đài chiếm cứ cho nên phòng ngự rất tốt.
Địa hình như thế, hạm đội của Tô Kính hạm đội căn bản không có biện pháp xông vào đánh chìm chêến hạm của đối phương.
Trên mặt nước không được, không có nghĩa là dưới nước không được. Vào mấy tháng trước Tô Kính vẫn nghiên cứu chi tiết chiến tranh giữa đế quốc và các nước Nam Hải, hắn phát hiện các nước Nam Hải lại không có chiến hạm dưới biển.
Phải biết rằng đế quốc lúc trước cũng không coi trọng hải quân cũng có chiến hạm dưới biển, nó có thuộc tính kém cỏi mà thôi nhưng mạch suy nghĩ được chải vuốt không tệ, luyện khí tư của hoàng gia bên kia còn dự trữ đại lượng kỹ thuật, căn bản không dùng trên chiến hạm mà thôi.
Tô Kính có Tiềm Long hạm bán đi không nhiều cũng là vì luyện khí tư của hoàng gia cũng xuất chiến hạm dưới biển không tệ lắm.
Khi du đãng chung quanh Xuân quốc thời gian trước, Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu vẫn điều tra, nhìn xem đối phương có chiến hạm dưới biển hay không, hiện tại kết luận là không có.
Đối phương không có thứ này, ý nghĩa cũng không có thủ đoạn phản chế chiến hạm dưới nước. Đương nhiên phái Kim Đan xuống nước cũng được. Tuy chiến hạm dưới biển không cần luyện khí sĩ khác cường dại thao túng, mà cường giả Kim Đan cũng sẽ bị đuối chết. Xuống nước chiến đấu, một khi tổn thương sẽ làm đối phương không chịu nổi.
Người trong Xuân quốc quyết tâm tử thủ, bến cảng bên ngoài có đội thuyền ra ngoài và bố trí rất nhiều khóa sắt. Những khóa sắt này đều thô hơn bắp đùi người trưởng thành. Tô Kính cũng không dễ phá hủy chúng.
Dưới nước còn có trận pháp tùy thời có thể làm đá ngầm dưới biển lồi ra phong bế tuyến đường an toàn. Nếu quả thật phái chiến hạm cường công đi vào chưa hẳn có thể trở ra.
Rùa đen rút đầu, đối với Tô Kính mà nói không là khó đánh. Thái độ của đối phương như vậy, muốn đối phương bị giáo hiấn đủ sâu thì không thể không giết người.
Chiến tranh đương nhiên sẽ chết rất nhiều người, nhưng mà Tô Kính không muốn giết quá nhiều binh sĩ của quốc gia này, những binh lính này về sau còn phải đi theo chính mình chinh chiến Tà Thần quốc độ đấy.
Cũng may chính mình có chiến hạm phù không, tuy không dám phi quá thấp nhưng có thể nhìn toàn cảnh bến cảng.
Bến cảng Xuân quốc có phòng ngự không được tốt lắm, thực tế mặt sau của những pháo đài kia thật sự không có thủ đoạn phòng ngự gì cả, chỉ phái kỵ binh bảo vệ mà thôi, phòng bị địch nhân xông lên tiên hành tập kích pháo đài.
Tô Kính không vội công phá bến cảng, công kích chính thức là trên đất bằng. Địa hình bến cảng bất lợi với hắn. Cho nên Tô Kính phái mười chiếc Tiềm Long hạm mang vũ khí, vụng trộm lẻn vào cảng.
Đây không phải chiến tranh hiện đại, những Tiềm Long hạm này tiến vào thật sự vô thanh vô tức, sau đó mười chiếc Tiềm Long hạm lựa chọn một trăm chiến hạm của đối phương và phóng thích công kích.
Bốn trăm khôi lỗi trùng kích cao độ và đánh vỡ đáy thuyền, ngay sau đó phát sinh nổ mạnh kịch liệt. Mỗi một chiếc thuyền đồng thời bị bốn khôi lỗi kim loại đánh trúng mục tiêu, vị trí trúng mục tiêu sẽ tổn hại nghiêm trọng.
Sau đó Tiềm Long hạm rút lui, Tô Kính nhìn thấy mấy trăm đạo thân ảnh trong bến cảng bay lên phóng khóa sắt phong tỏa khu vực. Bọn chúng có ngu xuẩn cũng biết có địch nhân dưới nước đang tấn công.
Bốn khôi lỗi kim loại khẳng định đánh nổ thuyền của đối phương. Loại nổ tung này uy lực có hạn, không giống như thuốc nổ nhưng lại chẳng khác gì thuốc nổ.
Sau khi một trăm chiến hạm này bị công kích, trên căn bản là phế, nếu muốn tác chiến còn phải sửa chữa mới có thể làm được.
Những chiến hạm này không có chút uy hiếp nào với hạm đội của Tô Kính. Nếu thực lực hải quân đối phương yếu như vậy, Tô Kính cũng không có ý thu phục chiếm được trong đầu, dứt khoát san bằng là được.
Thuyền bị nổ tung, hải quân địch nhân liều chết lao tới cứu viện, nếu những thuyền này không được chữa trị sẽ bêến thành phế thải, tổn thất của hải quân thảm trọng.
Chiến đấu trên bờ biển nhàm chán tới cực điểm, Tô Kính đánh tan pháo đài của đối phương. Phù tiễn công kích chính xác, đả kích từ bầu trời, song trọng công cho nên binh sĩ bình thường trên pháo đài không thể phòng ngự được.
Tô Kính công kích cũng rất bằng phẳng, không có gia tốc, đối phương hoàn toàn có thể chữa trị vũ khí từ xa, hơn nữa tăng số người đóng quân.
Đối phương cũng không ngốc, biết rõ tiếp tục như vậy pháo đài sớm muộn gì cũng thất thủ, khả năng đối phương đánh tới là khá lớn. Cho nên đại lượng bộ đội đều tập kết tại biến cảng, chuẩn bị vật lộn với quân đội của Tô Kính.
Tám vạn quân phía sau bao vây bến cảng tiến tới gần, tướng quân Xuân quốc cho rằng công kích trên lục địa chỉ làm ra vẻ, chỉ kiềm chế binh lực của hắn.
Hắn nghĩ như vậy cũng rất bình thường, bởi vì địch nhân chỉ có tám vạn quân đội ở phía sau bến cảng, hơn nữa còn không cho binh lực tiến lên.
Bởi vì nguyên nhân này cho nên thời điểm quân đoàn của Tô Kính ở hậu phương nhấc cổ tác khí tiến quân thần tốc, đanh cho quân địch sụp đổ.
Tô Kính nhìn thấy tàng cảnh chiến tranh trên sa bàn, tròng của hắn như rớt ra ngoài.
Quân đội mình làm sao có thể trong hai canh giờ tiến vào bến cảng chứ.
Địch nhân có trọng giáp bộ binh quân đoàn không? Chỉ có hai trăm phó trọng giáp?
Cửa thành bị phá, thậm chí còn tốn hao thời gian ba phút tập kết, quân chiến xa của mình xông vào bên trong, trên chiến xa bắn pháo đánh trọng giáp bộ binh tàn
phế và tiến thẳng về phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.