Hồng Liên Bảo Giám

Chương 614: Chương 614: Động phủ (2)

Deathstate

23/09/2018

Tô Kính mang theo hai người tìm một dốc núi nghỉ ngơi một chút, chủ yếu đang sửa sang vật trên người, đồng thời nghe Mộ Ngân Mâu nói một ít nguy hiểm trong di tích Võ Thánh, còn có các điểm cần chú ý.

Nếu cần thiết đám người Tô Kính hoàn toàn có thể mua thêm vũ khí và phù lục nhằm vào nguy hiểm trong di tích Võ Thánh.

Bố trí xong trận pháp phòng ngự chung quanh, sau khi dùng kết giới cách âm, Mộ Ngân Mâu lúc này nói với Tô Kính và Tô Mộ:

- Võ Thánh lưu lại động phủ, bởi vì niên đại đã lâu cho nên trân pháp phòng ngự lớn nhất đã mất đi động lực, không thể vận chuyển. Bên trong phiền toái nhất chính là những tâận pháp tiêu hao phẩm vẫn còn bảo hộ động phủ.

Có đạo lý gì?

Tô Mộ không hiểu.

Tô Kính cũng không vấn đề, đương nhiên hắn hiểu trận pháp binh gia khác với đạo gia. Trận pháp phong ấn cường đại là bởi vì tùy thời khởi động, chỉ cần có cường giả chết ở bên trong sẽ biến thành chất dinh dưỡng của tâận pháp. Tâận pháp binh gia sau khi phong ấn có được công năng bổ sung năng lượng, thời gian mấy vạn năm vẫn còn bốn thành uy năng.

Về phần trận pháp có công kích hay không phải xem có đụng đệ tử binh gia hay không.

Tô Kính dám đến cũng bởi vì trận pháp binh gia biết nhận thân thích. Trong bách gia chỉ có đệ tử binh gia tu luyện ra Phong Hỏa Luân mới có thể đi lại tự do bên trong.

Người của nhà khác, một khi cường lực phá hư trận pháp loại nhỏ sẽ dẫn động trận pháp cỡ lớn.

Đây là cách làm tiết kiệm năng lượng, nếu như ngươi chỉ tìm bảo vật bên ngoài động phủ, lại là đệ tử binh gia sẽ không có phiền toái gì.

Về phần xâm nhập trong đó cần phải xem ngươi lý giải trận pháp binh gia như thế nào. Đây là Võ Thánh khảo nghiệm đệ tử binh gia, cũng không nguy hiểm đến tánh mạng.

Nếu không phải Tô Kính hiểu điểm này, hắn thà rằng đuổi theo tiên khí cũng không đi di tích Võ Thánh tìm bảo.

Mộ Ngân Mâu tiếp tục nói:

- Bệnh Thiên Quân đã phá hư đại bộ phận trận pháp bên trong, chỉ có trận pháp hạch tâm có một thứ khó vượt qua.

- Tu La tràng sao?

Tô Kính tiếp lời nói.

- Đúng thế, Bệnh Thiên Quân cũng không có biện pháp làm gì Tu La tràng. Đồng thời lực lượng Tu La tràng cũng làm một ít trận pháp bảo trì nguyên vẹn, cho nên trong động phủ cũng có không ít khu vực còn chưa khai phá qua.



- Ngươi nói chúng ta đi vào lần này sẽ có đại thu hoạch?

Tô Mộ hỏi.

- Phải.

Trong mắt Mộ Ngân Mâu mang theo vui vẻ, nói:

- Trọng yếu nhất là di hài Võ Thánh không nằm trong Tu La tràng, mà là nằm trong một trận pháp.

Ba người nghiên cứu di tích Võ Thánh, cũng dần dần buông chuyện tiên khí xuất thế. Nhưng màđaám người Tô Kính không nghĩ tới tiên khí xuất thế hấp dẫn không chỉ các cường giả Võ Thánh đảo, tất cả cường giả Kim Đan trên đảo quốc trong phạm vi vạn dặm đều bị hấp dẫn.

Hào quang và khí tức tiên khí dẫn phát nguyên khí thiên địa chấn động cho nên không thể giấu diếm được ai.

Cho nên khi đám người Tô Kính đi vào động phủ Võ thì có tới hàng trăm cường giả Kim Đan đã tụ tập tới Võ Thánh đảo. Những người này căn bản không áp chế dục vọng bản thân, cho nên phía đông Võ Thánh đảo có rất nhiều cường giả Kim Đan tụ tập, cũng không ai quan tâm ba người Tô Kính, mà ba người Tô Kính thật sự thần không biết quỷ không hay đi vào động phủ Võ Thánh.

Nơi này với Võ Thánh đảo mà nói chỉ là di tích bình thường.

Võ Thánh năm đó sáng tạo quốc gia có rất nhiều động phủ tồn tại, nơi này với người trên Võ Thánh đảo cũng chỉ là một di tích, trong mắt bọn họ đã khai phát hoàn tất, chỉ còn lại ý nghĩa tưởng nhớ.

Động phủ này nằm trên núi cao, điểm cao đâm thẳng vào mây, đỉnh núi quanh năm tuyết đọng. Động phủ nằm trong tuyết trắng tới gần đỉnh núi, phía trước còn có một bình đài, trên sân còn có cự thạch đứng sừng sững.

Trên cự thạch có vết kiếm, đó là thí kiếm thạch.

Đồn đãi chỉ cần có thể xem hiểu dấu vết trên tảng đá có thể đạt được chân truyền của Võ Thánh, đáng tiếc vạn năm qua đi nhưng không có người nào xem hiểu dấu vết trên đó.

Tô Kính đạt được binh gia chân truyền, hắn đứng trước tảng đá và thi lễ, sau đó nhìn kiếm ngấn.

Trong lục đạo thần giám, tất cả quỹ tích của vết kiếm này được quy nạp lại, Tô Kính chỉ dùng mấy giây là nhìn ra quy luật trong đó.

Thì ra chỉ là kiếm đạo thần binh thư.

Trách không được Võ Thánh đảo đã qua vạn năm nhưng không ai có thể tìm hiểu nó.

Không có thần binh cường đại thì không cảm ứng được bí mật trong đó. Võ Thánh cũng không có đệ tử chân truyền, cho dù đệ tử bình thường cảnh giới cao nhưng không có thần binh cường đại, cũng không cách nào nhìn ra bí mật gì trong những vết kiếm.



Tô Kính nhìn thấy và phát hiện đồn đãi không đúng. Kiếm ngấn trên tảng đá có tác dụng với người mở thiên địa luân, hơn nữa phải là sắp sửa tu luyện ra Bạch Hổ nguyên thai mới được.

Nếu mình không có một sư phụ tốt, lại có lục đạo thần giám là tiên khí tàn phá, cộng thêm thần binh luyện cốt, trong người có nghịch lân mâu, chỉ sợ hắn nhìn thấy vết kiếm cũng không hiểu.

- Ca, nhìn ra cái gì?

Tô Mộ cảm giác Tô Kính thập phần bình tĩnh, thuận miệng hỏi.

- Ân, thí kiếm thạch, không có ý gì. Đây chỉ là một bộ kiếm pháp không tệ, không có ý nghĩa lớn với chúng ta.

Mộ Ngân Mâu chấp nhận, nàng cũng có thể nhìn thấy đó là một bộ kiếm pháp, cho dù không tệ nhưng với Luyện Khí sĩ Đạo Môn mà nói ý nghĩa thực không lớn.

- Vậy thì đi thôi. Mộ Ngân Mâu chỉ vào động quật cách đó không xa.

Tô Kính xoay người lại và nhìn động quật, gật gật đầu, hắn mang áo giáp và cầm nghịch lân mâu. Tô Mộ hơi khẩn trương, nàng dán sát vào hắn và nhắm mắt theo sau.

Tô Kính quay đầu lại, cười nói:

- Tô Mộ, không cần khẩn trương, đây là bên ngoài động phủ, không có nguy hiểm.

Tô Mộ cũng bật cười, nói:

- Đúng là khẩn trương, Võ Thánh tương đương với tiên nhân trên nhân gian.

Mộ Ngân Mâu nói:

- Ta cũng khẩn trương, nếu có được di hài Võ Thánh và luyện thành thân ngoại hóa thân, không biết có thể bị nhiếp chính vương xem trở thành dư nghiệt binh gia hay không.

- Làm sao có thể?

Tô Kính kinh ngạc nói:

- Khương Dạ nói cho cùng chỉ là nhiếp chính vương, xử lý cửu đại gia tộc thế nào vẫn do bệ hạ nói tính toán.

Mộ Ngân Mâu khó hiểu, Tô Kính cũng không nhiều lời, hắn nhìn ra được hoàng đế bệ hạ không có hứng thú đuổi tận giết tuyệt dư nghiệt bách gia, mặc dù nói không tính là dung túng đệ tử bách gia còn sót lại nhưng cũng tuyệt đối không có tiếp tục đuổi giết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Liên Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook