Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1077: Hư thật (1)

Deathstate

28/06/2019

Tô Kính nhìn Cơ Vô Song hành hạ đám kỵ binh tới chết, nghĩ thầm gia hỏa này tùy hứng một ít. Cự nhân hóa đạo thuật khôi phục rất chậm. Nàng giết sạch địch nhân cũng cần trải qua nửa ngày mới có thể khôi phục sức chiến đấu.

Đối với một Kim Đan thất trọng mà nói, tốc độ hồi phục như têế là quá chậm, hơn nữa có thể sẽ ảnh hưởng đến cả chiến cuộc.

Nhìn rất thoải mái nhưng trên thực tế lại quá thất bại.

Sớm biết Cơ Vô Song làm như vậy, có thể cho một trăm binh sĩ sử dụng kiếm túi, Tô Kính cung không phái bọn họ qua, bản thân hắn đánh là tốt rồi.

Vào lúc đang nghĩ như vậy, Cơ Vô Song nhyar lên không trung sau đó Tử Kim lôi luân hình thành vòng tròn cực lớn, ngay sau đó nàng đánh xuống một chưởng, ba mươi tướng quân bị một kích của nàng đánh thành than cốc.

Binh sĩ và thần thuật sư bỏ chạy, bọn họ xem ra trùng kích như thế không có ý nghĩa gì, chỉ có trong phạm vi pháp thuật tháp thì đối phương mới không thể không kiêng nể. Ra khỏi thành chiến đấu chính là tìm chết.

Những người này nhanh chóng lui về phía sau, ác ma nữ quan lại phóng thích hỏa cầu giết hơn ngàn người, cũng không tiếp tục động thủ, Tô Kính cảm giác kỳ quái và nhìn sang Ưng Dương, hắn cười.

Mấy vạn kỵ binh bị Cơ Vô Song tàn phá chỉ còn lại một vạn, lực lượng hạch tâm là các thần thuật sư ngụy trang thành kỵ binh.

Trong mắt Ưng Dương, những thần thuật sư này giống như đom đớm trong bóng tối.

Kệ khí trong ngực không bị áp chế, dựa vào dừng chém giết là không thể nào, chỉ có tiêu diệt nhiều tâần thuật sư thì Ưng Dương mới tu hành an toàn, từ đó mới chậm rãi tăng cấp.

Đối với Ưng Dương mà nói đây là chuyện không thể têếp nhận, không chỉ bởi vì bản thân yếu kém không cách nào bảo hộ Tô Kính, cũng bởi vì nếu hắn dừng tu hành, hắn sẽ bị Khuyển Thập Lang vượt qua nhanh chóng. Nếu đồ vô liêm sỉ kia có lực lượng cao hơn hắn, chính mình sẽ không có ngày tốt lành.



Ưng Dương nhìn hơn một vạn người trốn về phía chính mình, tâm tình thật tốt. Hắn chỉa chỉa mặt đất, trên mặt đất xuất hiện nhiều gai nhọn và cỏ cây đâm về phía trước.

Lần này phóng thích yêu thuật quá nhanh, địch nhân không hề tránh né cho nên sau khi hàng trước vừa chạy tới, thân thể bị thực vật xuyên thấu nên gào thét thảm thiết . Loại sát thương này không làm bọn họ chết đi nhưng còn thống khổ hơn tử vong nhiều lắm, trong thân thể bọn họ có rể cây sinh trưởng nhánh cây cao cấp, mỗi một nhánh cây cao cấp đều đều là óng hấp thụ chất lỏng trong thân thể bọn họ

Kỵ binh phía sau tự nhiên có cơ hội dừng bước, có chút ý đồ xuyên qua bên cạnh thực vật, Ưng Dương vươn tay chỉ tới, đại dưới thực vật trên mặt đất tấn công kỵ binh.

Thần thuật sư quay đầu lại nhìn về phía Cơ Vô Song, đã thấy thân thể Cơ Vô Song đã thu nhỏ lại biến thành người bình thường, những thần thuật sư này cắn răng bỏ đi áo giáp và lộ ra đoản bào bên trong, trong tay bọn họ cầm quyển sách, bìa quyển sách có màu đen, ở chính giữa có màu đỏ.

Địa ngục chi thư, đây là vũ khí của thần thuật sư, bọn họ muốn quay về thành thị số 4 phải giết chết Ưng Dương. Bên cạnh Ưng Dương bắt đầu tập kết ác ma nữ quan.

Hơn một vạn địch nhân mà thôi, nếu không có những thần thuật sư trộn lẫn ở bên trong, một trăm ác ma nữ quan có thể giải quyết hơn một vạn kỵ binh cực nhanh.

Trang bị của đối phương quá kém. Đương nhiên là so sánh với lục đạo thần binh quân của Tô Kính.

Nếu là lục đạo thần binh quân, một trăm ác ma nữ quan tối đa đối phó năm ngàn người, hơn nữa kết quả là năm năm. Trang bị bản thân thay đổi, sức chiến đấu của lục đạo thần binh quân đã vượt qua quân tinh nhuệ bình thường, cho dù một lần nữa chỉnh hợp lục đạo thần binh quân, tỉ lệ tân bình nhiều tới tám phần cũng cường đại hơn binh sĩ trong thành thị số 4.

Sau lưng Ưng Dương mở cánh chim ra, hai tay nắm chặt một cây lông vũ thật lớn phi thân bay tới, phía sau hắn có hư ảnh cái túi bay theo, mắt thường căn bản không nhìn ra dấu vết.

Tốc độ phi hành của Ưng Dương lập tức đạt tới cực hạn, nếu như là dĩ vãng, hắn khẳng định bởi vì phá tan âm chướng mà bị lực lượng cắn trả, hiện tại tay cầm lông vũ kia, hắn không có phát ra tiếng xé gió, mà là dễ dàng chém mấy chục kỵ binh thành hai mảnh.



Lúc này người ngã ngựa đổ.

Cái túi sau lưng thu thập thi thể vào trong, ngay cả linh hồn cũng không có buông tha. Ưng Dương lại tấn công thẳng hướng khác, biến thành trạng thái phiêu hốt bất định giống như một cây lông vũ trong mưa, những nơi hắn đi qua mục tiêu bị cắt làm hai, linh hồn cũng không ngoại lệ.

Thần thuật sư cầm địa ngục chi thư trong tay, căn bản mở không ra, bọn họ dừng lại chính là sai lầm. Tiếp tục tiến lên sẽ bị thực vật công kích, bọn họ lợi dụng thân thể đồng bạn tiến lên mới là lựa chọn tốt nhất. Đáng tiếc bọn họ không có cơ hội đào tẩu.

Tô Kính nhìn qua chiến trường, cảm thấy Cơ Vô Song cũng không tính quá điên cuồng, ít nhất hắn giữ lại hơn phân nửa lực lượng và khôi phục hình dạng bình thường, như vậy trong chiến đấu lần này Cơ Vô Song vẫn có thể sử dụng làm chủ lực một lát.

Hơn nữa Cơ Vô Song dùng trạng thái chiến đấu như khiêu khích, chứng minh một việc trong thành thị số 4 không ai có thể ra khỏi thành đối mặt Cơ Vô Song trong trạng thái cự nhân.

Trạng thái của Cơ Vô Song có thể tạm thời chống đỡ cường giả Kim Đan bát trọng mà không bị thua. Đương nhiên kiên trì đến khi khôi phục nguyên hình chính là lúc bị địch nhân miểu sát.

Nội thành không dám phái viện binh ra cứu, đó là bởi vì trong thành không có cường giả cảnh giới Kim Đan tám trọng. Hoặc là nói, rời khỏi phạm vi pháp thuật tháp và thần miếu thì không ai có thể dánh thắng Cơ Vô Song.

Mà Cơ Vô Song không phải chỗ dựa lớn nhất của mình. Dựa vào sức chiến đấu đơn thể, Cơ Vô Song không bằng Thiết Vô Hồn, muốn nói sát thương đại quy mô, Thiết Vô Dung dùng vu thuật có hiệu quả tốt nhất.

Ưng Dương càn quét địch nhân, trên lông vũ to lớn dính đầy máu, lông tơ tinh tế vặn vẹo hấp thu vào trong lông vũ, máu tươi này với lông vũ mà nói đẳng cấp quá thấp, có chút ít còn hơn là không.

Ưng Dương sát thương mang hiệu quả khủng bố còn trên cả Cơ Vô Song, Cơ Vô Song chỉ là bạo lực, mà Ưng Dương lại làm người ta tuyệt vọng.

Những thần thuật sư kia sợ hãi thất thần, bọn họ lần thứ nhất gặp được tình huống không thể mở địa ngục chi thư, ngón tay bọn họ không ngừng dùng sức mở sách nhưng sau đó thân thể bị cắt ngang, địa ngục chi thư cũng chui vào trong túi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Liên Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook