Chương 1069: Khảo thí (1)
Deathstate
28/06/2019
Tô Kính nhìn thấy Bạch Hổ thần binh đã định hình, chờ đợi tỉnh lạ sẽ tham ngộ cùng chiến đấu cũng cần thời gian ba tháng. Còn lần này đối mặt với thành thị tu kiến trên núi trấn giữ yếu đạo. Trong thành thị có thần mêếu quy mô khổng lồ, muốn bay vọt lên cần vượt qua độ cao vạn trượng mới không bị Thần Thuật của đối phương ảnh hưởng tới chiến hạm.
Đây là việc phiền toái, một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ không có biện pháp mở cục diện. Khá tốt kiếm hai mươi vừa cùng kiếm hai mươi năm luyện chế kiếm túi số lượng lớn đã trang bị cho một năm ngàn người tinh nhuệ doanh.
Lúc phân phát kiếm túi xuống, trừ lưu cho quan quân ra, còn lại cũng thu thập trang bị cho bảy doanh khác. Cho dù lãng phí Tô Kính cũng bảo Thần Lâm bổ sung số lượng hoàn tất, như vậy đại doanh bốn vạn người đại doanh toàn bộ trang bị kiếm túi. Lực lượng này đủ đối phó lực lượng đông gấp năm lần bản thân mình.
Thời khắc mấu chốt đầu nhập vào và phối hợp Bạch Hổ trọng kỵ có thể chém giết tiêu hao sinh mệnh lực của địch nhân..
Tô Kính bên này rất khó dò xét nội thành quân địch có bao nhiêu binh lực, tuy có nhiều binh lực hơn nữa thì sáu chi quân đội liên minh đang bỏ phía sau, nhân thủ có thể điều động chỉ bốn trăm vạn.
Trong thế giới này có đạo thuật, có các loại máy móc phụ trợ vận binh thần tốc, nếu dùng trong công thành thì không cần nhiều thế, hơn một trăm vạn đã không sai biệt lắm.
Sáu chi quân đội gom góp ra một trăm hai mươi vạn quân đội, hơn nữa quân đội dự bị phía sau cũng nhiều tới ba trăm vạn người.
Hơn nữa Tô Kính không có ý định đầu nhập binh lực khổng lồ như vậy, mấy trận đại chiến lúc trước đã chứng minh quân đội tác chiến lúc trước đầu nhập chừng hai mươi lăm vạn quân đã là cực hạn. Có thể cam đoan hai mươi vạn quân đội thay đổi tác chiến liên tục là đủ.
Thành thị này phải chậm rãi đánh, không thể tổn thất quá nhiều binh lực, nếu không đối mặt thần miếu hạch tâm sẽ không còn lực đánh tiếp.
Tô Kính nhìn địa đồ, trên địa đồ có đánh dấu thời gian, đó là thôn trang cần thanh lý, thị trấn nhỏ và các thần miếu độc lập.
Nơi này đã tiếp cận khu vực hạch tâm của hòn đảo, có không ít thần miếu nhưng không nằm trong thành trấn, mà là thành lập trên vị trí hiểm yếu, ví dụ như bên vách núi, đỉnh núi, thậm chí có một tòa thần miếu thành lập dưới hồ nước.
Chỉ cần nhổ những mục tiêu này Tô Kính sẽ không phái người đi một mình, dự tính trong thời gian nửa tháng sẽ xuất động minh quân, chỉ dựa vào chính hắn thì tổn thất không nổi, chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.
Thời gian không đợi người, hạm đội chủ lực Lý gia được đều tới, nói rõ các đại gia tộc trong đế quốc và mười hai Đạo Cung cũng muốn xuất phát từ các nước Nam Hải đi tới quốc gia Tà Thần.
Địa ngục tam đảo là con đường phải qua.
Thời gian nửa ngày, Tô Kính mới xử lý tất cả tiêu chí hoàn tất, kỳ thật đều là phụ tá phụ trách tình báo, tất cả đầu nhập ý kiên của mình vào, Tô Kính tiến hành sửa chữa mà thôi.
Sau khi bố trí xong địa đồ, Tô Kính điều các phụ tá tới, đồng thời chia các địa đồ cho tướng quân.
Lại dùng một ngày để các phụ tá sửa kế hoạch tác chiến của Tô Kính một phen, lúc này mới đưa cho quân đội Tô Mộ. Tô Mộ phái bốn vạn tinh nhuệ của Ám Dạ song long quân, bốn vạn binh sĩ đến từ tiên cảnh thế giới, Tô Mộ tự mình đi qua nói rõ chiến đấu bên kia không kém bao nhiêu.
Tô Kính gọi Tô Mộ mang năm ngàn binh sĩ tiến về một thành thị nhỏ.
Trong năm ngàn người có một ngàn người chuyên chúc không quân, một ngàn là xa binh, một ngàn công trình doanh, còn lại là kỵ binh. Mục tiêu thị trấn nhỏ có sáu trăm binh lực, cũng đã dò xét tốt. Thị trấn nhỏ lớn chừng một dặm, bên trong có một tòa thần miếu, xem quy cách còn nhỏ hơn cả thị trấn.
Tô Kính lựa chọn thị trấn nhỏ chính là vì nghêệm chứng chiến pháp của mình phải chăng thích hợp với địa ngục tam đảo, phải chăng thích hợp nhằm vào tín đồ Tà Thần.
Kỵ binh của Tô Kính còn dùng nhiều việc khác, căn cứ trang bị khác nhau mà đại đa số đảm nhiệm các vị trí khác nhau, thế giới này huấn luyện kỵ binh thành phẩm tương đối nhỏ, kỵ binh thành phẩm cao đều tiêu tốn vào tọa kỵ.
Đương nhiên Tô Kính mang đám người Cơ Vô Song theo dùng phòng ngừa vạn nhất, hắn hiện tại là thống soái đại quân, đứng đầu liên minh, nếu hắn chết là tổn thất cực lớn. Tô Kính mấy lần mạo hiểm làm các phụ tá không thể làm gì nhưng đám người Cơ Vô Song lại cưỡng bức đi theo. Thực tế Cơ Vô Song đưa ra lý do đầy đủ.
Nếu ngươi chết ta làm sao bây giờ!
Tô Kính nhìn Cơ Vô Song mấy tháng đều không có hở bụng ra, âm thầm may mắn. Nàng nói như vậy làm người ta dễ hiểu lầm.
Thị trấn nhỏ rất nổi danh, đám người Tô Kính căn bản không quan tâm, bọn họ đánh số nó là 55. Bởi vì sau khi chiến đấu nó sẽ bị phá hủy, kiến trúc của địa ngục tam đảo cũng bị hủy diệt, mỗi tòa kiến trúc nhất là thành trấn đều cùng một nhịp thở với trận pháp của hòn đảo, phá hư một chỗ thì phải phá một chỗ.
Lưu lại càng gia tăng thành phẩm cao hơn mà thôi.
Thị trấn nhỏ số 55 có tường thành không cao nhưng cực kỳ trầm trọng, chỉ có hai cửa thành, trên cửa thành là thành lũy hình thái thành lâu. Đá hoa cương màu xám, trên các tảng đá còn có thần văn vẽ lên, từ đó thị trấn nhỏ này rất khó bị phá hủy.
Tô Kính nhìn thị trấn nhỏ xa xa và nói:
- Tô Mộ, ngươi nói ta dùng bao nhiêu binh lực mới có thể công phá nơi đây? Thần miếu trong tiểu trấn chủ yếu là Thần Thuật sư tương đương với Luyện Khí sĩ Kim Đan nhị trọng của chúng ta, nếu được thần miếu gia trì đại khái có thể tăng lên một đẳng cấp, đạt tới Kim Đan tam trọng.
- Đóng quân sáu trăm đúng không? Tô Mộ hỏi lại.
- Ân, đúng vậy.
- Một ngàn người là có thể đánh hạ thành trấn nhỏ này, toàn bộ bằng trang bị tiêu chuẩn.
Tô Mộ nói.
- Hai trăm người, trong đó một cường giả Kim Đan tứ trọng, chỉ dùng đối phó Thần Thuật sư.
Tô Kính nói với Tô Mộ.
- Tốt, ta mỏi mắt mong chờ, nếu như có thể, về sau nhằm vào địch nhân cùng loại cứ cứ dựa theo tiêu chuẩn này, đằng sau tăng thêm quân dự bị lên bốn lần.
- Đó là tự nhiên.
Tô Kính nói xong liền phân phó chuẩn bị động thủ.
Năm ngàn quân tùy tùng, trong đó phân ra một ngàn người, trong một ngàn người này lại phân ra hai trăm tiến về phía trước, tám trăm người khác chuẩn bị phía sau, một khi phía trước thất bại sẽ tiến lên.
Hai trăm người là tiêu chuẩn một tiểu kỳ. Trang bị không vượt qua danh sách trang bị mới của Tô Kính.
Đây là việc phiền toái, một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ không có biện pháp mở cục diện. Khá tốt kiếm hai mươi vừa cùng kiếm hai mươi năm luyện chế kiếm túi số lượng lớn đã trang bị cho một năm ngàn người tinh nhuệ doanh.
Lúc phân phát kiếm túi xuống, trừ lưu cho quan quân ra, còn lại cũng thu thập trang bị cho bảy doanh khác. Cho dù lãng phí Tô Kính cũng bảo Thần Lâm bổ sung số lượng hoàn tất, như vậy đại doanh bốn vạn người đại doanh toàn bộ trang bị kiếm túi. Lực lượng này đủ đối phó lực lượng đông gấp năm lần bản thân mình.
Thời khắc mấu chốt đầu nhập vào và phối hợp Bạch Hổ trọng kỵ có thể chém giết tiêu hao sinh mệnh lực của địch nhân..
Tô Kính bên này rất khó dò xét nội thành quân địch có bao nhiêu binh lực, tuy có nhiều binh lực hơn nữa thì sáu chi quân đội liên minh đang bỏ phía sau, nhân thủ có thể điều động chỉ bốn trăm vạn.
Trong thế giới này có đạo thuật, có các loại máy móc phụ trợ vận binh thần tốc, nếu dùng trong công thành thì không cần nhiều thế, hơn một trăm vạn đã không sai biệt lắm.
Sáu chi quân đội gom góp ra một trăm hai mươi vạn quân đội, hơn nữa quân đội dự bị phía sau cũng nhiều tới ba trăm vạn người.
Hơn nữa Tô Kính không có ý định đầu nhập binh lực khổng lồ như vậy, mấy trận đại chiến lúc trước đã chứng minh quân đội tác chiến lúc trước đầu nhập chừng hai mươi lăm vạn quân đã là cực hạn. Có thể cam đoan hai mươi vạn quân đội thay đổi tác chiến liên tục là đủ.
Thành thị này phải chậm rãi đánh, không thể tổn thất quá nhiều binh lực, nếu không đối mặt thần miếu hạch tâm sẽ không còn lực đánh tiếp.
Tô Kính nhìn địa đồ, trên địa đồ có đánh dấu thời gian, đó là thôn trang cần thanh lý, thị trấn nhỏ và các thần miếu độc lập.
Nơi này đã tiếp cận khu vực hạch tâm của hòn đảo, có không ít thần miếu nhưng không nằm trong thành trấn, mà là thành lập trên vị trí hiểm yếu, ví dụ như bên vách núi, đỉnh núi, thậm chí có một tòa thần miếu thành lập dưới hồ nước.
Chỉ cần nhổ những mục tiêu này Tô Kính sẽ không phái người đi một mình, dự tính trong thời gian nửa tháng sẽ xuất động minh quân, chỉ dựa vào chính hắn thì tổn thất không nổi, chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.
Thời gian không đợi người, hạm đội chủ lực Lý gia được đều tới, nói rõ các đại gia tộc trong đế quốc và mười hai Đạo Cung cũng muốn xuất phát từ các nước Nam Hải đi tới quốc gia Tà Thần.
Địa ngục tam đảo là con đường phải qua.
Thời gian nửa ngày, Tô Kính mới xử lý tất cả tiêu chí hoàn tất, kỳ thật đều là phụ tá phụ trách tình báo, tất cả đầu nhập ý kiên của mình vào, Tô Kính tiến hành sửa chữa mà thôi.
Sau khi bố trí xong địa đồ, Tô Kính điều các phụ tá tới, đồng thời chia các địa đồ cho tướng quân.
Lại dùng một ngày để các phụ tá sửa kế hoạch tác chiến của Tô Kính một phen, lúc này mới đưa cho quân đội Tô Mộ. Tô Mộ phái bốn vạn tinh nhuệ của Ám Dạ song long quân, bốn vạn binh sĩ đến từ tiên cảnh thế giới, Tô Mộ tự mình đi qua nói rõ chiến đấu bên kia không kém bao nhiêu.
Tô Kính gọi Tô Mộ mang năm ngàn binh sĩ tiến về một thành thị nhỏ.
Trong năm ngàn người có một ngàn người chuyên chúc không quân, một ngàn là xa binh, một ngàn công trình doanh, còn lại là kỵ binh. Mục tiêu thị trấn nhỏ có sáu trăm binh lực, cũng đã dò xét tốt. Thị trấn nhỏ lớn chừng một dặm, bên trong có một tòa thần miếu, xem quy cách còn nhỏ hơn cả thị trấn.
Tô Kính lựa chọn thị trấn nhỏ chính là vì nghêệm chứng chiến pháp của mình phải chăng thích hợp với địa ngục tam đảo, phải chăng thích hợp nhằm vào tín đồ Tà Thần.
Kỵ binh của Tô Kính còn dùng nhiều việc khác, căn cứ trang bị khác nhau mà đại đa số đảm nhiệm các vị trí khác nhau, thế giới này huấn luyện kỵ binh thành phẩm tương đối nhỏ, kỵ binh thành phẩm cao đều tiêu tốn vào tọa kỵ.
Đương nhiên Tô Kính mang đám người Cơ Vô Song theo dùng phòng ngừa vạn nhất, hắn hiện tại là thống soái đại quân, đứng đầu liên minh, nếu hắn chết là tổn thất cực lớn. Tô Kính mấy lần mạo hiểm làm các phụ tá không thể làm gì nhưng đám người Cơ Vô Song lại cưỡng bức đi theo. Thực tế Cơ Vô Song đưa ra lý do đầy đủ.
Nếu ngươi chết ta làm sao bây giờ!
Tô Kính nhìn Cơ Vô Song mấy tháng đều không có hở bụng ra, âm thầm may mắn. Nàng nói như vậy làm người ta dễ hiểu lầm.
Thị trấn nhỏ rất nổi danh, đám người Tô Kính căn bản không quan tâm, bọn họ đánh số nó là 55. Bởi vì sau khi chiến đấu nó sẽ bị phá hủy, kiến trúc của địa ngục tam đảo cũng bị hủy diệt, mỗi tòa kiến trúc nhất là thành trấn đều cùng một nhịp thở với trận pháp của hòn đảo, phá hư một chỗ thì phải phá một chỗ.
Lưu lại càng gia tăng thành phẩm cao hơn mà thôi.
Thị trấn nhỏ số 55 có tường thành không cao nhưng cực kỳ trầm trọng, chỉ có hai cửa thành, trên cửa thành là thành lũy hình thái thành lâu. Đá hoa cương màu xám, trên các tảng đá còn có thần văn vẽ lên, từ đó thị trấn nhỏ này rất khó bị phá hủy.
Tô Kính nhìn thị trấn nhỏ xa xa và nói:
- Tô Mộ, ngươi nói ta dùng bao nhiêu binh lực mới có thể công phá nơi đây? Thần miếu trong tiểu trấn chủ yếu là Thần Thuật sư tương đương với Luyện Khí sĩ Kim Đan nhị trọng của chúng ta, nếu được thần miếu gia trì đại khái có thể tăng lên một đẳng cấp, đạt tới Kim Đan tam trọng.
- Đóng quân sáu trăm đúng không? Tô Mộ hỏi lại.
- Ân, đúng vậy.
- Một ngàn người là có thể đánh hạ thành trấn nhỏ này, toàn bộ bằng trang bị tiêu chuẩn.
Tô Mộ nói.
- Hai trăm người, trong đó một cường giả Kim Đan tứ trọng, chỉ dùng đối phó Thần Thuật sư.
Tô Kính nói với Tô Mộ.
- Tốt, ta mỏi mắt mong chờ, nếu như có thể, về sau nhằm vào địch nhân cùng loại cứ cứ dựa theo tiêu chuẩn này, đằng sau tăng thêm quân dự bị lên bốn lần.
- Đó là tự nhiên.
Tô Kính nói xong liền phân phó chuẩn bị động thủ.
Năm ngàn quân tùy tùng, trong đó phân ra một ngàn người, trong một ngàn người này lại phân ra hai trăm tiến về phía trước, tám trăm người khác chuẩn bị phía sau, một khi phía trước thất bại sẽ tiến lên.
Hai trăm người là tiêu chuẩn một tiểu kỳ. Trang bị không vượt qua danh sách trang bị mới của Tô Kính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.