Chương 910: Khó khăn
Deathstate
28/06/2019
Kim Ngọc Phù Đồ là chỗ dựa lớn nhất trong hải chiến của Tô Kính. Hiện tại gặp phải phiền toái, không thể lợi dụng. Phải một lần nữa suy nghĩ vấn đề tấn công thế nào.
Năm người rất nhanh một lần nữa tập trung cùng một chỗ. Tô Kính hỏi công chúa Vô Ưu nói:
- Vô Ưu, trong tay ngươi có mấy Kim Đan giống như Cơ Vô Song?
- Một người. So với Cơ Vô Song, mạnh mẽ hơn một ít.
Lúc này công chúa Vô Ưu cũng không e ngại Đường Hà và Mộ Ngân Mâu. Liên minh đến mức độ này, mọi người đều dựa vào nhau.
Quân đội của Đường Hà và lực chiến đấu của Mộ Ngân Mâu, bọn họ cũng đều nhìn thấy.
Đường Hà nói:
- Lực lượng của bản thân ta không có cách nào vận dụng. Thủ hạ kiếm tu cũng không phải là cường đại nhất. Còn có một cường giả Kim Đan thất trọng, chỉ ra tay cho ta ba lần, sau đó sẽ rời đi.
Mộ Ngân Mâu nói:
- Ta cũng có một thủ hạ như vậy. Chỉ có điều ngọc phù của ta còn có thể sử dụng được.
Nàng chưa nói hạn chế ép buộc của Kim Đan thất trọng. Hiển nhiên thủ hạ này của Mộ Ngân Mâu, là do lão tổ Bệnh Thiên Quân Mộ gia phái tới, sẽ vẫn đi theo Mộ Ngân Mâu. Chỉ có điều loại Luyện Khí Sĩ tầng thứ này, không có khả năng bất cứ lúc nào cũng có thể ép buộc. Phải ở lúc cần thiết mới dùng tới. Nếu không, sợ là sẽ tạo ra hiệu quả không tốt.
Tô Kính gật đầu, nói:
- Ban đầu, đối mặt với hòn đảo trước mắt này, biện pháp tấn công nhanh nhất, chính là để cho chiến hạm di chuyển trên không trung, đội quân nhảy dù lấy một nghìn người làm đơn vị tiến vào, đồng thời trải đường, công kích pháo đài các nơi. Chúng ta tập trung lực lượng cường đại nhất, đi đối phó thần miếu, nội ngoại giáp công, rất nhanh là có thể đanh hạ được.
Đây là suy nghĩ chiến đấu rất rõ ràng dễ hiểu, không có bất kỳ mưu kế nào, hoàn toànlà dựa vào thực lực đè ép.
- Nhưng kẻ địch có ba ngọn núi lửa này. Chúng ta đồng thời tập trung binh lực quá lớn, sẽ bị loại công kích này của kẻ địch bao trùm. Tập trung quá ít, mỗi một pháo đài nhổ đi, hao tổn thời gian quá lâu. Cho nên chỉ còn lại có một cách đánh mạnh thần miếu. Đội quân còn lại, bắt đầu tấn công từ bên ngoài. Mỗi pháo đài tập trung binh lực, chỉ cần hai trăm người.
Tô Kính vừa nói, trên sa bàn đã xuất hiện thêm địa đồ của hòn đảo này. Hắn chỉ vào thần miếu ở trung tâm hòn đảo, nói:
- Chúng ta tập trung lại tất cả lực lượng cường đại nhất trong tay, phải trong thời gian ngắn nhất, phá hủy thần miếu này.
- Cơ Vô Song, còn có thể chiến đấu được không?
Tô Mộ lo lắng hỏi.
- Có thể, chỉ là thiếu một đạo khí tiện tay, không thể khiêu chiến kẻ địch quá cường đại.
Tô Kính tiếc nuối nói.
- Ta cho mượn nàng nàng một cái.
Công chúa Vô Ưu nói:
- Mặt khác, ta còn có một loại năng lực, có thể khiến cho cường giả Kim Đan trong nháy mắt khôi phục lực chiến đấu, chữa trị phần lớn thương thế. Chỉ cần loại thương thế này, không phải là do pháp tắc Thiên Đạo gây ra là được.
- Năng lực này!
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều chấn động kinh ngạc.
- Là năng lực thêm vào trang bị. Số lần sử dụng mỗi ngày là có hạn chế. Loại người như Cơ Vô Song này, mỗi ngày chỉ có một lần cơ hội. Cảnh giới như các ngươi vậy, mỗi ngày ta có thể trợ giúp mười hai lần.
Lúc này Tô Kính cũng chấn động kinh ngạc. Đây là trang bị gì vậy? Chẳng lẽ là tiên khí hay sao?
- Là tứ phụ thân chế luyện được từ ngoại vực. Ở thế giới này bị hạn chế rất lớn.
Công chúa Vô Ưu giải thích một chút, đồng thời vươn tay ra. Trên ngón tay của nàng là một chiếc nhẫn với màu đen và màu bạc giao nhau, không tầm thường chút nào.
- Trang bị này… có thể chế tạo thành hay không...
Tô Kính chỉ chỉ lên phía trên, đại biểu thiên ý.
- Sẽ không.
Công chúa Vô Ưu thản nhiên cười. Nàng rất vui vẻ. Tô Kính không si mê với thuộc tính nghịch thiên của những trang bị này. Giống như lời phụ thân nói, chỉ cần cho tiểu tử kia liếc mắt nhìn qua, hắn nhất định sẽ hỏi ngươi, có thể bị cắn trả hay không.
Loại phẩm chất này của Tô Kính, sau khi cưới, nàng mới từ từ cảm giác được. Trước lúc đó, nàng cũng chỉ là bị Tô Kính hấp dẫn mà thôi, còn xa mới đạt tới trình độ thấu hiểu triệt để
Trái lại là hoàng đế Khương Diễm, nhìn thấu Tô Kính, mới bằng lòng đem nữ nhi gả cho hắn.
Phần lớn thời gian, trong lúc yêu đương con người là mù quáng, phụ mẫu lại vẫn vẫn duy trì tỉnh táo.
- Vậy là tốt rồi. Hiện tại kế hoạch của ta là, xây dựng một pháo đài di chuyển trên không trung. Chúng ta có thực lực này. Trên pháo đài di chuyển trên không trung này, lắp đặt năm khẩu đại pháo ngũ hành, chuẩn bị đối phó với ba đảo Địa Ngục. Cuộc chiến tranh trên đảo nhỏ này, ta hi vọng kết thúc trong vòng năm ngày, từng chút một phá hủy lực lượng chống cự trên đảo nhỏ.
Mọi người nghe Tô Kính bố trí, cũng không có kiến nghị gì. Tất cả mọi người đều hiểu rõ ràng, cục diện trước mắt, mọi người đều không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Tô Kính biểu hiện hư vậy lại là rất bình thường. Hiển nhiên, hắn đối với loại cục diện này, cũng có năng lực xử lý, thậm chí có kinh nghiệm này.
Tô Kính đương nhiên là có kinh nghiệm. Đối mặt công sự vùng núi đánh như thế nào, hắn biết rất rõ.
Pháo đài trong dãy núi, duy nhất khó đối phó hơn so với trên địa cầu chính là, pháo đài ở đây được cấp dưỡng sung túc. Nếu như ngươi không tiến công, có khả năng ba tới năm năm, binh sĩ bên trong cũng không chết đói, cũng không chết khát.
Ở dưới mệnh lệnh của Tô Kính, một loạt mệnh lệnh được tuyên bố xuống, bao gồm chiến thuật tỉ mỉ đến từng cá nhân binh sĩ. Tô Kính bên này vẫn thoải mái hơn một ít. Bởi vì binh lính hắn huấn luyện, điều lệ đều là do hắn viết.
Mà quân đội của Đường Hà và Mộ Ngân Mâu lại hoàn toàn phải nhờ tố chất cá nhân của từng binh sĩ để giải quyết vấn đề này.
Lần này, ngoại trừ lực lượng tấn công thần miếu, phương diện binh sĩ sẽ tổ chức bốn vạn người leo lên đảo một cách quy mô. Bốn vạn người này chia làm hai trăm đơn vị chiến đấu. Mỗi đơn vị chiến đấu hai trăm người.
Trong hai trăm người, lão binh chỉ có hai mươi, lần lượt làm tiểu đội trưởng của một đội mười người.
Tất cả trang bị của từng binh sĩ, trang bị của tiểu đội đều dựa theo yêu cầu của Tô Kính thay đổi một chút. Sau đó Tô Kính để cho công chúa Vô Ưu trị liệu cho Cơ Vô Song một phen, lại thay thế cho nàng một đạo khí, tạm thời sử dụng. Chờ qua thời gian nửa đêm, cuộc tấn công mới bắt đầu.
Năm người rất nhanh một lần nữa tập trung cùng một chỗ. Tô Kính hỏi công chúa Vô Ưu nói:
- Vô Ưu, trong tay ngươi có mấy Kim Đan giống như Cơ Vô Song?
- Một người. So với Cơ Vô Song, mạnh mẽ hơn một ít.
Lúc này công chúa Vô Ưu cũng không e ngại Đường Hà và Mộ Ngân Mâu. Liên minh đến mức độ này, mọi người đều dựa vào nhau.
Quân đội của Đường Hà và lực chiến đấu của Mộ Ngân Mâu, bọn họ cũng đều nhìn thấy.
Đường Hà nói:
- Lực lượng của bản thân ta không có cách nào vận dụng. Thủ hạ kiếm tu cũng không phải là cường đại nhất. Còn có một cường giả Kim Đan thất trọng, chỉ ra tay cho ta ba lần, sau đó sẽ rời đi.
Mộ Ngân Mâu nói:
- Ta cũng có một thủ hạ như vậy. Chỉ có điều ngọc phù của ta còn có thể sử dụng được.
Nàng chưa nói hạn chế ép buộc của Kim Đan thất trọng. Hiển nhiên thủ hạ này của Mộ Ngân Mâu, là do lão tổ Bệnh Thiên Quân Mộ gia phái tới, sẽ vẫn đi theo Mộ Ngân Mâu. Chỉ có điều loại Luyện Khí Sĩ tầng thứ này, không có khả năng bất cứ lúc nào cũng có thể ép buộc. Phải ở lúc cần thiết mới dùng tới. Nếu không, sợ là sẽ tạo ra hiệu quả không tốt.
Tô Kính gật đầu, nói:
- Ban đầu, đối mặt với hòn đảo trước mắt này, biện pháp tấn công nhanh nhất, chính là để cho chiến hạm di chuyển trên không trung, đội quân nhảy dù lấy một nghìn người làm đơn vị tiến vào, đồng thời trải đường, công kích pháo đài các nơi. Chúng ta tập trung lực lượng cường đại nhất, đi đối phó thần miếu, nội ngoại giáp công, rất nhanh là có thể đanh hạ được.
Đây là suy nghĩ chiến đấu rất rõ ràng dễ hiểu, không có bất kỳ mưu kế nào, hoàn toànlà dựa vào thực lực đè ép.
- Nhưng kẻ địch có ba ngọn núi lửa này. Chúng ta đồng thời tập trung binh lực quá lớn, sẽ bị loại công kích này của kẻ địch bao trùm. Tập trung quá ít, mỗi một pháo đài nhổ đi, hao tổn thời gian quá lâu. Cho nên chỉ còn lại có một cách đánh mạnh thần miếu. Đội quân còn lại, bắt đầu tấn công từ bên ngoài. Mỗi pháo đài tập trung binh lực, chỉ cần hai trăm người.
Tô Kính vừa nói, trên sa bàn đã xuất hiện thêm địa đồ của hòn đảo này. Hắn chỉ vào thần miếu ở trung tâm hòn đảo, nói:
- Chúng ta tập trung lại tất cả lực lượng cường đại nhất trong tay, phải trong thời gian ngắn nhất, phá hủy thần miếu này.
- Cơ Vô Song, còn có thể chiến đấu được không?
Tô Mộ lo lắng hỏi.
- Có thể, chỉ là thiếu một đạo khí tiện tay, không thể khiêu chiến kẻ địch quá cường đại.
Tô Kính tiếc nuối nói.
- Ta cho mượn nàng nàng một cái.
Công chúa Vô Ưu nói:
- Mặt khác, ta còn có một loại năng lực, có thể khiến cho cường giả Kim Đan trong nháy mắt khôi phục lực chiến đấu, chữa trị phần lớn thương thế. Chỉ cần loại thương thế này, không phải là do pháp tắc Thiên Đạo gây ra là được.
- Năng lực này!
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu đều chấn động kinh ngạc.
- Là năng lực thêm vào trang bị. Số lần sử dụng mỗi ngày là có hạn chế. Loại người như Cơ Vô Song này, mỗi ngày chỉ có một lần cơ hội. Cảnh giới như các ngươi vậy, mỗi ngày ta có thể trợ giúp mười hai lần.
Lúc này Tô Kính cũng chấn động kinh ngạc. Đây là trang bị gì vậy? Chẳng lẽ là tiên khí hay sao?
- Là tứ phụ thân chế luyện được từ ngoại vực. Ở thế giới này bị hạn chế rất lớn.
Công chúa Vô Ưu giải thích một chút, đồng thời vươn tay ra. Trên ngón tay của nàng là một chiếc nhẫn với màu đen và màu bạc giao nhau, không tầm thường chút nào.
- Trang bị này… có thể chế tạo thành hay không...
Tô Kính chỉ chỉ lên phía trên, đại biểu thiên ý.
- Sẽ không.
Công chúa Vô Ưu thản nhiên cười. Nàng rất vui vẻ. Tô Kính không si mê với thuộc tính nghịch thiên của những trang bị này. Giống như lời phụ thân nói, chỉ cần cho tiểu tử kia liếc mắt nhìn qua, hắn nhất định sẽ hỏi ngươi, có thể bị cắn trả hay không.
Loại phẩm chất này của Tô Kính, sau khi cưới, nàng mới từ từ cảm giác được. Trước lúc đó, nàng cũng chỉ là bị Tô Kính hấp dẫn mà thôi, còn xa mới đạt tới trình độ thấu hiểu triệt để
Trái lại là hoàng đế Khương Diễm, nhìn thấu Tô Kính, mới bằng lòng đem nữ nhi gả cho hắn.
Phần lớn thời gian, trong lúc yêu đương con người là mù quáng, phụ mẫu lại vẫn vẫn duy trì tỉnh táo.
- Vậy là tốt rồi. Hiện tại kế hoạch của ta là, xây dựng một pháo đài di chuyển trên không trung. Chúng ta có thực lực này. Trên pháo đài di chuyển trên không trung này, lắp đặt năm khẩu đại pháo ngũ hành, chuẩn bị đối phó với ba đảo Địa Ngục. Cuộc chiến tranh trên đảo nhỏ này, ta hi vọng kết thúc trong vòng năm ngày, từng chút một phá hủy lực lượng chống cự trên đảo nhỏ.
Mọi người nghe Tô Kính bố trí, cũng không có kiến nghị gì. Tất cả mọi người đều hiểu rõ ràng, cục diện trước mắt, mọi người đều không có bất kỳ kinh nghiệm nào. Tô Kính biểu hiện hư vậy lại là rất bình thường. Hiển nhiên, hắn đối với loại cục diện này, cũng có năng lực xử lý, thậm chí có kinh nghiệm này.
Tô Kính đương nhiên là có kinh nghiệm. Đối mặt công sự vùng núi đánh như thế nào, hắn biết rất rõ.
Pháo đài trong dãy núi, duy nhất khó đối phó hơn so với trên địa cầu chính là, pháo đài ở đây được cấp dưỡng sung túc. Nếu như ngươi không tiến công, có khả năng ba tới năm năm, binh sĩ bên trong cũng không chết đói, cũng không chết khát.
Ở dưới mệnh lệnh của Tô Kính, một loạt mệnh lệnh được tuyên bố xuống, bao gồm chiến thuật tỉ mỉ đến từng cá nhân binh sĩ. Tô Kính bên này vẫn thoải mái hơn một ít. Bởi vì binh lính hắn huấn luyện, điều lệ đều là do hắn viết.
Mà quân đội của Đường Hà và Mộ Ngân Mâu lại hoàn toàn phải nhờ tố chất cá nhân của từng binh sĩ để giải quyết vấn đề này.
Lần này, ngoại trừ lực lượng tấn công thần miếu, phương diện binh sĩ sẽ tổ chức bốn vạn người leo lên đảo một cách quy mô. Bốn vạn người này chia làm hai trăm đơn vị chiến đấu. Mỗi đơn vị chiến đấu hai trăm người.
Trong hai trăm người, lão binh chỉ có hai mươi, lần lượt làm tiểu đội trưởng của một đội mười người.
Tất cả trang bị của từng binh sĩ, trang bị của tiểu đội đều dựa theo yêu cầu của Tô Kính thay đổi một chút. Sau đó Tô Kính để cho công chúa Vô Ưu trị liệu cho Cơ Vô Song một phen, lại thay thế cho nàng một đạo khí, tạm thời sử dụng. Chờ qua thời gian nửa đêm, cuộc tấn công mới bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.