Chương 1180: Nguy cơ đột ngột (2)
Deathstate
28/06/2019
Hơn nữa từ khi kỹ năng của mình xuất hiện còn không có sử dụng bao nhiêu lần. Lúc này thu thập linh hồn trên chiến trường vượt qua mình mong muốn, không tiêu hao một bộ phận thì mình không chịu nổi.
Cự mâu của Đường Hà chấn động, hắn cưỡn ép đình chỉ kỹ năng, đồng thời một vạn chiến sĩ trên mặt đất đã khôi phục lực lượng, muốn lại phóng thích kỹ năng trợ giúp Đường Hà.
Không nghĩ tới chỉ có một phương trận chiến sĩ phóng xuất kỹ năng chiến trận, kỹ năng của tám phương trận khác lại mất đi hiệu lực.
Đường Hà cảm giác suy yếu một hồi, trong lòng tự nhủ không tốt, đối phương chỉ dùng một chùy lại có thể phong ấn trận pháp trên áo giáp.
Chính mình quá khinh địch, chỉ hơi thoáng dừng lại đã đủ trí mạng, thời điểm này hắn đổ mồ hôi lạnh, tên chiến sĩ nhìn thấy một kích không trung liền sử dụng chiến chùy lần nữa. Lúc này thân ảnh Ưng Dương xuất hiện, hắn sử dụng cái túi thu chiến chùy.
Tên chiến sĩ kêu rên một tiếng, mũi hắn chảy máu tươi, muốn triệu hoán chiến chùy nhưng phát hiện không phát hiện vịt rí chiến chùy, muốn giết chết Ưng Dương, Ưng Dương đã biến mất trong tầm mắt của hắn.
Trên bầu trời, trong mây đen to lớn, mũi miệng Ưng Dương đổ máu, hắn cưỡng ép dùng bao vải nghiền áp chiến chùy. Hắn thiêu đốt linh hồn trong bao vải không ngừng ăn mòn linh tính của chiens chùy, mỗi lần ăn mòn đều mang tới cắn trả tổn thương. Thế nhưng mà không làm như vậy cũng không được, lực lượng của chiến chùy quá mức cường đại, nếu không đi đối phó thì cái túi sẽ tan nát.
Ưng Dương lần đầu gặp tình huống như vậy, cường độ bản thân cái túi theo lý thuyết, chỉ cần không phải tiên khí đều có thể khống chế. Nói cách khác chiến chùy không có thuộc tính, bản thân ít nhất là một kiện thần khí không kém.
Nếu không phải bị thế giới ảnh hưởng, cái túi của Ưng Dương sớm biến thành tro tàn, thủ đoạn gì cũng uổng công. Hắn thật sự ám toán chiến sĩ kia nhưng lại không thể không trốn vào mây đen của chiến hạm phù không mà không dám rời đi, một khi rời đi hắn chết chắc.
Mà Đường Hà thì sao? Nội tâm Ưng Dương hơi rét run, thực lực chiến sĩ này quá mức cường đại, không có hai người bọn họ kiềm chế, hắn sẽ chém giết binh sĩ phía dưới sao?
Đường Hà có kiến thức uyên bác hơn Ưng Dương nhiều lắm, tình báo cũng nhiều hơn, vào lúc này hắn cũng có chút sợ hãi. Bởi vì hắn biết đối phương dùng chiêu số gì.
Hỗn độn chùy, chiến sĩ này là là hỗn độn thần điện thiên tuyển chiến sĩ!
Mượn lực lượng hỗn độn cổ thần, phát ra hỗn độn phong ấn phá hư trận pháp trong khải giáp, từ đó có thể phóng thích kỹ năng chiến trận dùng một lần, hắn là chiến sĩ cường đại nhất trong quân, dựa vào thực lực của bản thân mới có khả năng phóng thích kỹ năng chiến trận.
Có kỹ năng chiến trận như vậy, còn không có trúng mục tiêu làm chiến sĩ bị thương và biến mất vô tung.
Hỗn độn lĩnh vực của đối phương tuyệt không sợ hãi chiến trận công kích. Không xong chính là mình xem thường đối phương, lại bị hỗn độn lĩnh vực ảnh hưởng, Kim Đan không cách nào nhập khiếu, nói cách khác thực lực của chính mình bị áp chế không thể dùng toàn lực.
Đối phương mất đi chiến chùy, chỉ sợ thực lực giảm không nhiều. Mà chín miếng Kim Đan của mình không thể nhập khiếu, sức chiến đấu sẽ kém đi gấp mười lần.
Tô Kính muốn chạy tới cần ít nhất nửa canh giờ. Đường Hà có xúc động đào tẩu, cũng chỉ cưỡng ép áp chế mà thôi, sau đó mệnh lệnh chiến hạm phù không trên bầu trời triển khai công kích toàn lực.
Số lượng mũi tên quỷ dị to lớn bắn tới, chúng bay ra từ Khổng Tước chiến hạm. Những mũi tên này không phải linh kiên kim loại, toàn bộ là bạch cốt tạo thành, dựa vào phù văn khu động phi hành. Những bạch cốt tiễn này bay trên không trung không có quy luật nào đáng nói,đây là thủ đoạn chiến hạm phòng bị địch nhân tới gần.
Đường Hà chỉ hi vọng sử dụng cách tiêu hao vũ khí có thể có hữu hiệu. Nếu không hắn phải buông tha binh sĩ đào tẩu, hắn không muốn chết tại nơi này.
Lực lượng hỗn độn thần điện còn trên cả Quang Minh thần. Nơi này xuất hiện chiến sĩ hỗn độn thần điện, nói rõ hỗn độn thần điện đã thừa dịp Đông Tần viễn chinh mà chỉnh hợp lực lượng Tà Thần quốc độ.
Hỗn độn thần điện đã sớm thống nhất Tà Thần quốc độ. Mà hỗn độn cổ thần là thần có dã tâm khống chế.
Như vậy Hắc Man quốc thờ phụng Vũ Thần đã bị thuyết phục gia nhập vào danh sách hỗn độn thần điện. Tô Kính yểm hộ bên cạnh cũng biến thành khổ chiến.
Cho dù mình sống qua chuyện này nhưng có thể tới bên cạnh Tô Kính hay không?
Trong khoảng thời gian ngắn, Đường Hà cảm thấy tuyệt vọng, hắn nhớ chiến sĩ hỗn độn thần điện bay tới có tốc độ còn nhanh hơn độn thuật của mình nhiều. Muốn chạy trốn cũng phải có năng lực mới được.
Đáng hận, nếu không phải bị lực lượng hỗn độn phong ấn, không cách nào hấp thu thần đan, bản thân mình có thể sẽ chết tại nơi này!
Đường Hà nghiến răng nghiến lợi, hắn không có thủ đoạn thay đổi cục diện. Trên người hắn có chút thủ đoạn đều bị phong ấn, thậm chí hắn không có biện pháp mở trang bị không gian.
- ...Không nên phản kháng.
Lúc này tên chiến sĩ hỗn độn thần điện nói ra nửa câu sau.
Trên mặt đất, tất cả binh sĩ đều thừa nâận áp lực tâm lý to lớn, đối mặt hỗn độn cổ thần uy nghiêm, bọn họ có xúc động cúng bái.
Quân đội Đông Tần có ý chí cường hãn, binh sĩ Phạm quốc thờ phụng Quang Minh thần, tạm thời cũng không có quỳ xuống.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, bọn họ sớm muộn phải khuất phục. Một khi khuất phục, những chiến sĩ này sẽ cung cấp lực lượng cho chiến sĩ hỗn độn thần điện sử dụng.
- Chư Thần cũng không phải là bất hủ, các phàm nhân. . . .
Hắn đang niệm tụng và bay lên không trung, hắn phong tỏa không gian, các không gian thứ nguyên đều biến mất không thấy gì nữa. Mà những bạch cốt phù tiễn cũng nát bấy.
Hỗn độn lĩnh vực cường hãn làm những bạch cốt tiễn kia không thể ngăn cản, tự động nát bấy. Lúc này kích quang phù văn bị lĩnh vực vặn vẹo và chuyển biến phương hướng, không cách nào trúng mục tiêu là chiến sĩ hỗn độn thần điện.
Lĩnh vực của Đường Hà đã bị áp súc đến chỉ có thể khống chế phương viên trăm trượng, tương đương đối phương khống chế cả chiến trường, gần như có thể không tính.
- Hỗn độn, là khởi đầu, là chung kết, là duy nhất.
Nam nhân mất đi hỗn độn chiến chùy đứng trên bầu trời cao quan sát đại địa. Giọng nói của hắn lan ra khắp bốn phía, dường như không có cuối cùng, cả thế giới tràn ngập tính hấp dẫn.
Đường Hà nhìn thấy, trừ trong khu vực lĩnh vực của mình bao phủ, binh sĩ Đông Tần chung quanh bắt đầu mờ mịt. Dùng không bao lâu sẽ bị cưỡng ép chuyển hóa thành tín đồ của hỗn độn thần điện.&
Cự mâu của Đường Hà chấn động, hắn cưỡn ép đình chỉ kỹ năng, đồng thời một vạn chiến sĩ trên mặt đất đã khôi phục lực lượng, muốn lại phóng thích kỹ năng trợ giúp Đường Hà.
Không nghĩ tới chỉ có một phương trận chiến sĩ phóng xuất kỹ năng chiến trận, kỹ năng của tám phương trận khác lại mất đi hiệu lực.
Đường Hà cảm giác suy yếu một hồi, trong lòng tự nhủ không tốt, đối phương chỉ dùng một chùy lại có thể phong ấn trận pháp trên áo giáp.
Chính mình quá khinh địch, chỉ hơi thoáng dừng lại đã đủ trí mạng, thời điểm này hắn đổ mồ hôi lạnh, tên chiến sĩ nhìn thấy một kích không trung liền sử dụng chiến chùy lần nữa. Lúc này thân ảnh Ưng Dương xuất hiện, hắn sử dụng cái túi thu chiến chùy.
Tên chiến sĩ kêu rên một tiếng, mũi hắn chảy máu tươi, muốn triệu hoán chiến chùy nhưng phát hiện không phát hiện vịt rí chiến chùy, muốn giết chết Ưng Dương, Ưng Dương đã biến mất trong tầm mắt của hắn.
Trên bầu trời, trong mây đen to lớn, mũi miệng Ưng Dương đổ máu, hắn cưỡng ép dùng bao vải nghiền áp chiến chùy. Hắn thiêu đốt linh hồn trong bao vải không ngừng ăn mòn linh tính của chiens chùy, mỗi lần ăn mòn đều mang tới cắn trả tổn thương. Thế nhưng mà không làm như vậy cũng không được, lực lượng của chiến chùy quá mức cường đại, nếu không đi đối phó thì cái túi sẽ tan nát.
Ưng Dương lần đầu gặp tình huống như vậy, cường độ bản thân cái túi theo lý thuyết, chỉ cần không phải tiên khí đều có thể khống chế. Nói cách khác chiến chùy không có thuộc tính, bản thân ít nhất là một kiện thần khí không kém.
Nếu không phải bị thế giới ảnh hưởng, cái túi của Ưng Dương sớm biến thành tro tàn, thủ đoạn gì cũng uổng công. Hắn thật sự ám toán chiến sĩ kia nhưng lại không thể không trốn vào mây đen của chiến hạm phù không mà không dám rời đi, một khi rời đi hắn chết chắc.
Mà Đường Hà thì sao? Nội tâm Ưng Dương hơi rét run, thực lực chiến sĩ này quá mức cường đại, không có hai người bọn họ kiềm chế, hắn sẽ chém giết binh sĩ phía dưới sao?
Đường Hà có kiến thức uyên bác hơn Ưng Dương nhiều lắm, tình báo cũng nhiều hơn, vào lúc này hắn cũng có chút sợ hãi. Bởi vì hắn biết đối phương dùng chiêu số gì.
Hỗn độn chùy, chiến sĩ này là là hỗn độn thần điện thiên tuyển chiến sĩ!
Mượn lực lượng hỗn độn cổ thần, phát ra hỗn độn phong ấn phá hư trận pháp trong khải giáp, từ đó có thể phóng thích kỹ năng chiến trận dùng một lần, hắn là chiến sĩ cường đại nhất trong quân, dựa vào thực lực của bản thân mới có khả năng phóng thích kỹ năng chiến trận.
Có kỹ năng chiến trận như vậy, còn không có trúng mục tiêu làm chiến sĩ bị thương và biến mất vô tung.
Hỗn độn lĩnh vực của đối phương tuyệt không sợ hãi chiến trận công kích. Không xong chính là mình xem thường đối phương, lại bị hỗn độn lĩnh vực ảnh hưởng, Kim Đan không cách nào nhập khiếu, nói cách khác thực lực của chính mình bị áp chế không thể dùng toàn lực.
Đối phương mất đi chiến chùy, chỉ sợ thực lực giảm không nhiều. Mà chín miếng Kim Đan của mình không thể nhập khiếu, sức chiến đấu sẽ kém đi gấp mười lần.
Tô Kính muốn chạy tới cần ít nhất nửa canh giờ. Đường Hà có xúc động đào tẩu, cũng chỉ cưỡng ép áp chế mà thôi, sau đó mệnh lệnh chiến hạm phù không trên bầu trời triển khai công kích toàn lực.
Số lượng mũi tên quỷ dị to lớn bắn tới, chúng bay ra từ Khổng Tước chiến hạm. Những mũi tên này không phải linh kiên kim loại, toàn bộ là bạch cốt tạo thành, dựa vào phù văn khu động phi hành. Những bạch cốt tiễn này bay trên không trung không có quy luật nào đáng nói,đây là thủ đoạn chiến hạm phòng bị địch nhân tới gần.
Đường Hà chỉ hi vọng sử dụng cách tiêu hao vũ khí có thể có hữu hiệu. Nếu không hắn phải buông tha binh sĩ đào tẩu, hắn không muốn chết tại nơi này.
Lực lượng hỗn độn thần điện còn trên cả Quang Minh thần. Nơi này xuất hiện chiến sĩ hỗn độn thần điện, nói rõ hỗn độn thần điện đã thừa dịp Đông Tần viễn chinh mà chỉnh hợp lực lượng Tà Thần quốc độ.
Hỗn độn thần điện đã sớm thống nhất Tà Thần quốc độ. Mà hỗn độn cổ thần là thần có dã tâm khống chế.
Như vậy Hắc Man quốc thờ phụng Vũ Thần đã bị thuyết phục gia nhập vào danh sách hỗn độn thần điện. Tô Kính yểm hộ bên cạnh cũng biến thành khổ chiến.
Cho dù mình sống qua chuyện này nhưng có thể tới bên cạnh Tô Kính hay không?
Trong khoảng thời gian ngắn, Đường Hà cảm thấy tuyệt vọng, hắn nhớ chiến sĩ hỗn độn thần điện bay tới có tốc độ còn nhanh hơn độn thuật của mình nhiều. Muốn chạy trốn cũng phải có năng lực mới được.
Đáng hận, nếu không phải bị lực lượng hỗn độn phong ấn, không cách nào hấp thu thần đan, bản thân mình có thể sẽ chết tại nơi này!
Đường Hà nghiến răng nghiến lợi, hắn không có thủ đoạn thay đổi cục diện. Trên người hắn có chút thủ đoạn đều bị phong ấn, thậm chí hắn không có biện pháp mở trang bị không gian.
- ...Không nên phản kháng.
Lúc này tên chiến sĩ hỗn độn thần điện nói ra nửa câu sau.
Trên mặt đất, tất cả binh sĩ đều thừa nâận áp lực tâm lý to lớn, đối mặt hỗn độn cổ thần uy nghiêm, bọn họ có xúc động cúng bái.
Quân đội Đông Tần có ý chí cường hãn, binh sĩ Phạm quốc thờ phụng Quang Minh thần, tạm thời cũng không có quỳ xuống.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, bọn họ sớm muộn phải khuất phục. Một khi khuất phục, những chiến sĩ này sẽ cung cấp lực lượng cho chiến sĩ hỗn độn thần điện sử dụng.
- Chư Thần cũng không phải là bất hủ, các phàm nhân. . . .
Hắn đang niệm tụng và bay lên không trung, hắn phong tỏa không gian, các không gian thứ nguyên đều biến mất không thấy gì nữa. Mà những bạch cốt phù tiễn cũng nát bấy.
Hỗn độn lĩnh vực cường hãn làm những bạch cốt tiễn kia không thể ngăn cản, tự động nát bấy. Lúc này kích quang phù văn bị lĩnh vực vặn vẹo và chuyển biến phương hướng, không cách nào trúng mục tiêu là chiến sĩ hỗn độn thần điện.
Lĩnh vực của Đường Hà đã bị áp súc đến chỉ có thể khống chế phương viên trăm trượng, tương đương đối phương khống chế cả chiến trường, gần như có thể không tính.
- Hỗn độn, là khởi đầu, là chung kết, là duy nhất.
Nam nhân mất đi hỗn độn chiến chùy đứng trên bầu trời cao quan sát đại địa. Giọng nói của hắn lan ra khắp bốn phía, dường như không có cuối cùng, cả thế giới tràn ngập tính hấp dẫn.
Đường Hà nhìn thấy, trừ trong khu vực lĩnh vực của mình bao phủ, binh sĩ Đông Tần chung quanh bắt đầu mờ mịt. Dùng không bao lâu sẽ bị cưỡng ép chuyển hóa thành tín đồ của hỗn độn thần điện.&
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.