Chương 1017: Phản kích chiến. (7)
Deathstate
28/06/2019
Quân đoàn của Tô Kính tiêu hao không lớn, lần này đối phương xung kích, tổn thất trên căn bản cũng đều là bởi vì bẫy rập mà sau khi quân đoàn của Tô Kính lùi về phía sau để lại đã có hiệu lực. Một phần khác là do Địa Long Tiễn đả kích từ xa.
Dù sao Địa Long Tiễn không phải là chủ đạo, cho nên Tô Kính cũng không thể trang bị cho toàn quân được. Cung tên bình thường không thể nào một mũi tên bắn chết nhiều địch nhân như thế. Quân đội của Tô Kính, tám vạn người tụ tập ở hai bên tòa thành chính giữa, tùy thời có khả năng rút về Phục Ma vương thành.
Bộ đội pháo hôi của đối phương cũng đã bắt đầu xung kích về phía tòa thành.
Bọn họ không thể không làm như thế, sau khi quân đội của Tô Kính tiến vào trong phạm vi tòa thành. Chuyện công kích từ xa đã giao toàn bộ cho tòa thành rồi. Nếu như không đánh hạ được tòa thành này thì bọn họ căn bản không có biện pháp tạo thành uy hiếp quá lớn đối với quân đội dã chiến của Tô Kính.
Độ rộng của tòa thành không tới hai dặm, quân đội năm mươi vạn giống như thủy triều vọt tới. Bên trong tòa thành có chiến tháp Phật môn đứng sừng sững, vô số kim văn bay ra ngoài. Trôi nổi ở trong tòa thành, tạo thành trận pháp lĩnh vực.
Không phải là Tô Kính không thể tiêu diệt được hết năm mươi vạn địch nhân này. Bởi vì lực chiến đấu của năm mươi vạn địch nhân này còn kém hơn quân đội kim giáp mà hắn đã tiêu diệt. Chẳng qua là bởi vì năm mươi vạn người này, hắn cũng biết, đây chỉ là pháo hôi mà thôi.
Ý tứ của pháo hôi chính là ở chỗ này, dùng bản thân để tiêu hao lực lượng bên đối phương.
Coi như không thể giết chết được bao nhiêu Lục Đạo thần binh quân thì cũng có thể tiêu hao vũ khí của bên Tô Kính.
Trận chiến tranh này, tiêu hao của Địa Long Tiễn cũng không nhỏ, Ngũ Hành đại pháo cũng đã bắn hai lần. Ma Tinh Pháo cũng bắn mấy trăm lần rồi. Khí cầu cũng đã tiêu mấy chục cái, chiến xa bị hao tổn hơn trăm cỗ.
Nếu là như có binh khí chiến tranh khổng lồ như Nguyệt cung thì tốt, sẽ buộc cường giả Kim đan đối phương đi đến quyết chiến. Khi đó đám binh lính pháo hôi này sẽ không còn có một chút ý nghĩa nào nữa.
Chẳng qua là Nguyệt cung có thể xuất hiện hoàn toàn là bởi vì lực lượng quy tắc ban đầu ở trong tiên cảnh quá yếu. Nếu không một gia hỏa Kim đan thất trọng như Cơ Vô Song làm sao có thể khống chế được loại vũ khí chiến lược như Nguyệt cung cơ chứ.
Dĩ nhiên Tô Kính không thể để cho năm mươi vạn người này hoàn toàn bao phủ tòa thành của mình rồi. Ởhai bên tòa thành, khoảng cách cũng không phải là quá xa, bất quá cũng chỉ cách nhau cps mười dặm mà thôi, vẫn ở trong phạm vi công kích của Ma Tinh Pháo.
Tô Kính cũng không nỡ dùng Ma Tinh Pháo để công kích pháo hôi của địch nhân. Hắn phát hiện ra, pháo hôi quá nhiều quả thực là phiền toái. Bởi vì nếu như hắn cứ bắn xuống như vậy thì sẽ phá sản, mà địch nhân căn bản sẽ không quan tâm tới chuyện tử vong của pháo hôi.
Biện pháp tốt nhất, đương nhiên là dùng cường giả Kim đan đi quét ngang một lần là có thể thông suốt. Dù sao địch nhân cũng là cuồng tín đồ, giết thế nào cũng sẽ không khiến cho thiên đạo trong Thần Châu thế giới trừng phạt, ngược lại còn sẽ có phần thưởng.
Nhưng mà, ai đi giết, ai tới kiềm chế hơn một trăm cường giả bên đối phương cơ chứ?
Chỗ đáng ghét của pháo hôi chính là chỗ này, hơn năm mươi vạn người này, nếu như Tô Kính dùng hạt giống Thị Huyết Hoa để đi đối phó với bọn chúng thì hắn cũng có chút cảm giác như là lỗ vốn.
Chưa đầy năm trăm Bạch Hổ khinh kỵ binh còn lại vẫn còn có thể sử dụng được. Thế nhưng vấn đề là những thứ này vẫn còn đang chữa trị ở trong Bạch Hổ kỳ, một khi lấy ra mà nói. Tốc độ chữa trị chỉnh thể sẽ giảm xuống, rất có khả năng sau khi chấm dứt chiến đấu, phải qua hai ngày thì mới có thể điều động ra được tất cả Bạch Hổ khinh kỵ binh.
Nếu như chỉ là hai mươi vạn đại quân, như vậy hắn cũng có thể quét ngang địch nhân ở trước mắt. Tô Kính tính toán một chút, Bạch Hổ Thần Binh là lợi khí vô thượng, nhưng bản thân hắn lại không có năng lực tương ứng để nắm giữ.
Hắn cũng biết, trừ phi là tu luyện ra Bạch Hổ luân, nếu không muốn điều động hai mươi vạn đại quân là chuyện rất không thực tế. Cho dù hắn đã luyện thành Bạch Hổ nguyên thai, như vậy một lần cũng chỉ có thể điều động được bốn năm vạn Bạch Hổ Thần Binh mà thôi.
- Thiếu gia, để ta tới.
Ưng Dương chờ lệnh.
- Không được, cho dù ngươi có mạnh hơn nữa thì cũng không giết được những người vô tận này.
Tô Kính lập tức cự tuyệt.
- Thiếu gia, con đường tu hành của ta đã đến bình cảnh. Nếu như vẫn không thể đột phá mà nói, sát khí sẽ cắn trả, đến lúc đó tất cả mọi thứ mà ta tu luyện trước đó sẽ thành công cốc
Lúc này Tô Kính mới ngưng mắt nhìn, nhìn thấy sát khí ở trong thân thể Ưng Dương đã tích tụ trở thành một viên đạn, đang xung đột lung tung ở trong bụng, tùy thời có thể phá thể mà ra.
- Ngươi làm sao... Lại có thể như vậy chứ?
Thanh âm của vđầu tiên là cao vút, ngay sau đó lại trở nên trầm thấp.
- Đương nhiên là vì trường sinh bất tử rồi.
Ưng Dương nói:
- Chỉ có tiếp tục tu hành. Đem sát khí này hóa thành âm đan chân chính, khi đó ta mới có hy vọng đột phá.
Tô Kính lại biết rõ. Ưng Dương vì bảo vệ mình cho nên mới không ngừng tăng lực lượng lên, có năng lực chiến đấu vượt xa cảnh giới. Mà con đường này rất là hung hiểm, hơi chút không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán.
Nếu như không có viễn chinh. Nếu như vẫn ở trong Đông Tần đế quốc mà nói, lúc này Ưng Dương đã chết rồi.
Không có cơ hội giết chóc, đối với Ưng Dương mà nói rất là thống khổ. Mà Tô Kính lại không cho hắn lạm sát, năm mươi vạn pháo hôi ở trước mắt này chính là một cơ hội đối với hắn.
Nghĩ tới đây. Tô Kính gật đầu, phân phó cho Tỷ đệ Thiết gia và Cơ Vô Song giám thị các cường giả ở nơi xa. Không để cho bọn họ đột nhiên tập kích Ưng Dương.
Nếu như nhằm vào một mình Ưng Dương, như vậy Ưng Dương sẽ trốn không thoát, sẽ bị những cường giả kia của đối phương tập sát, giết chết.
Ưng Dương trang bị xong, lại kéo xuống hộ kính quang lọc, đây là trang bị mà Tô Kính đặc biệt chế tạo cho yêu tộc. Hắn và Khuyển Thập Lang, căn cứ tu hành của bản thân khác biệt mà một mình luyện chế ra khôi giáp yêu tộc.
Đôi cánh màu vàng như kim loại sau lưng hắn dang rộng ra, Ưng Dương trực tiếp bay lên trên không trung, lao thẳng tới quân địch ở phía trước tòa thành kia.
Dù sao Địa Long Tiễn không phải là chủ đạo, cho nên Tô Kính cũng không thể trang bị cho toàn quân được. Cung tên bình thường không thể nào một mũi tên bắn chết nhiều địch nhân như thế. Quân đội của Tô Kính, tám vạn người tụ tập ở hai bên tòa thành chính giữa, tùy thời có khả năng rút về Phục Ma vương thành.
Bộ đội pháo hôi của đối phương cũng đã bắt đầu xung kích về phía tòa thành.
Bọn họ không thể không làm như thế, sau khi quân đội của Tô Kính tiến vào trong phạm vi tòa thành. Chuyện công kích từ xa đã giao toàn bộ cho tòa thành rồi. Nếu như không đánh hạ được tòa thành này thì bọn họ căn bản không có biện pháp tạo thành uy hiếp quá lớn đối với quân đội dã chiến của Tô Kính.
Độ rộng của tòa thành không tới hai dặm, quân đội năm mươi vạn giống như thủy triều vọt tới. Bên trong tòa thành có chiến tháp Phật môn đứng sừng sững, vô số kim văn bay ra ngoài. Trôi nổi ở trong tòa thành, tạo thành trận pháp lĩnh vực.
Không phải là Tô Kính không thể tiêu diệt được hết năm mươi vạn địch nhân này. Bởi vì lực chiến đấu của năm mươi vạn địch nhân này còn kém hơn quân đội kim giáp mà hắn đã tiêu diệt. Chẳng qua là bởi vì năm mươi vạn người này, hắn cũng biết, đây chỉ là pháo hôi mà thôi.
Ý tứ của pháo hôi chính là ở chỗ này, dùng bản thân để tiêu hao lực lượng bên đối phương.
Coi như không thể giết chết được bao nhiêu Lục Đạo thần binh quân thì cũng có thể tiêu hao vũ khí của bên Tô Kính.
Trận chiến tranh này, tiêu hao của Địa Long Tiễn cũng không nhỏ, Ngũ Hành đại pháo cũng đã bắn hai lần. Ma Tinh Pháo cũng bắn mấy trăm lần rồi. Khí cầu cũng đã tiêu mấy chục cái, chiến xa bị hao tổn hơn trăm cỗ.
Nếu là như có binh khí chiến tranh khổng lồ như Nguyệt cung thì tốt, sẽ buộc cường giả Kim đan đối phương đi đến quyết chiến. Khi đó đám binh lính pháo hôi này sẽ không còn có một chút ý nghĩa nào nữa.
Chẳng qua là Nguyệt cung có thể xuất hiện hoàn toàn là bởi vì lực lượng quy tắc ban đầu ở trong tiên cảnh quá yếu. Nếu không một gia hỏa Kim đan thất trọng như Cơ Vô Song làm sao có thể khống chế được loại vũ khí chiến lược như Nguyệt cung cơ chứ.
Dĩ nhiên Tô Kính không thể để cho năm mươi vạn người này hoàn toàn bao phủ tòa thành của mình rồi. Ởhai bên tòa thành, khoảng cách cũng không phải là quá xa, bất quá cũng chỉ cách nhau cps mười dặm mà thôi, vẫn ở trong phạm vi công kích của Ma Tinh Pháo.
Tô Kính cũng không nỡ dùng Ma Tinh Pháo để công kích pháo hôi của địch nhân. Hắn phát hiện ra, pháo hôi quá nhiều quả thực là phiền toái. Bởi vì nếu như hắn cứ bắn xuống như vậy thì sẽ phá sản, mà địch nhân căn bản sẽ không quan tâm tới chuyện tử vong của pháo hôi.
Biện pháp tốt nhất, đương nhiên là dùng cường giả Kim đan đi quét ngang một lần là có thể thông suốt. Dù sao địch nhân cũng là cuồng tín đồ, giết thế nào cũng sẽ không khiến cho thiên đạo trong Thần Châu thế giới trừng phạt, ngược lại còn sẽ có phần thưởng.
Nhưng mà, ai đi giết, ai tới kiềm chế hơn một trăm cường giả bên đối phương cơ chứ?
Chỗ đáng ghét của pháo hôi chính là chỗ này, hơn năm mươi vạn người này, nếu như Tô Kính dùng hạt giống Thị Huyết Hoa để đi đối phó với bọn chúng thì hắn cũng có chút cảm giác như là lỗ vốn.
Chưa đầy năm trăm Bạch Hổ khinh kỵ binh còn lại vẫn còn có thể sử dụng được. Thế nhưng vấn đề là những thứ này vẫn còn đang chữa trị ở trong Bạch Hổ kỳ, một khi lấy ra mà nói. Tốc độ chữa trị chỉnh thể sẽ giảm xuống, rất có khả năng sau khi chấm dứt chiến đấu, phải qua hai ngày thì mới có thể điều động ra được tất cả Bạch Hổ khinh kỵ binh.
Nếu như chỉ là hai mươi vạn đại quân, như vậy hắn cũng có thể quét ngang địch nhân ở trước mắt. Tô Kính tính toán một chút, Bạch Hổ Thần Binh là lợi khí vô thượng, nhưng bản thân hắn lại không có năng lực tương ứng để nắm giữ.
Hắn cũng biết, trừ phi là tu luyện ra Bạch Hổ luân, nếu không muốn điều động hai mươi vạn đại quân là chuyện rất không thực tế. Cho dù hắn đã luyện thành Bạch Hổ nguyên thai, như vậy một lần cũng chỉ có thể điều động được bốn năm vạn Bạch Hổ Thần Binh mà thôi.
- Thiếu gia, để ta tới.
Ưng Dương chờ lệnh.
- Không được, cho dù ngươi có mạnh hơn nữa thì cũng không giết được những người vô tận này.
Tô Kính lập tức cự tuyệt.
- Thiếu gia, con đường tu hành của ta đã đến bình cảnh. Nếu như vẫn không thể đột phá mà nói, sát khí sẽ cắn trả, đến lúc đó tất cả mọi thứ mà ta tu luyện trước đó sẽ thành công cốc
Lúc này Tô Kính mới ngưng mắt nhìn, nhìn thấy sát khí ở trong thân thể Ưng Dương đã tích tụ trở thành một viên đạn, đang xung đột lung tung ở trong bụng, tùy thời có thể phá thể mà ra.
- Ngươi làm sao... Lại có thể như vậy chứ?
Thanh âm của vđầu tiên là cao vút, ngay sau đó lại trở nên trầm thấp.
- Đương nhiên là vì trường sinh bất tử rồi.
Ưng Dương nói:
- Chỉ có tiếp tục tu hành. Đem sát khí này hóa thành âm đan chân chính, khi đó ta mới có hy vọng đột phá.
Tô Kính lại biết rõ. Ưng Dương vì bảo vệ mình cho nên mới không ngừng tăng lực lượng lên, có năng lực chiến đấu vượt xa cảnh giới. Mà con đường này rất là hung hiểm, hơi chút không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán.
Nếu như không có viễn chinh. Nếu như vẫn ở trong Đông Tần đế quốc mà nói, lúc này Ưng Dương đã chết rồi.
Không có cơ hội giết chóc, đối với Ưng Dương mà nói rất là thống khổ. Mà Tô Kính lại không cho hắn lạm sát, năm mươi vạn pháo hôi ở trước mắt này chính là một cơ hội đối với hắn.
Nghĩ tới đây. Tô Kính gật đầu, phân phó cho Tỷ đệ Thiết gia và Cơ Vô Song giám thị các cường giả ở nơi xa. Không để cho bọn họ đột nhiên tập kích Ưng Dương.
Nếu như nhằm vào một mình Ưng Dương, như vậy Ưng Dương sẽ trốn không thoát, sẽ bị những cường giả kia của đối phương tập sát, giết chết.
Ưng Dương trang bị xong, lại kéo xuống hộ kính quang lọc, đây là trang bị mà Tô Kính đặc biệt chế tạo cho yêu tộc. Hắn và Khuyển Thập Lang, căn cứ tu hành của bản thân khác biệt mà một mình luyện chế ra khôi giáp yêu tộc.
Đôi cánh màu vàng như kim loại sau lưng hắn dang rộng ra, Ưng Dương trực tiếp bay lên trên không trung, lao thẳng tới quân địch ở phía trước tòa thành kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.