Hồng Liên Bảo Giám

Chương 1047: Thanh lý (1)

Deathstate

28/06/2019

Ác ma nữ quan cầm đầu giải thích với Tô Kính:

- Trong quá khứ, Thâm Uyên cũng chiến đấu với vị diện khác, có chút Vong Linh vị diện có quân đoàn vô cùng vô tận, tiểu ác ma như chúng ta tối đa chỉ giết được mấy trăm tạp binh sau đó sẽ bị diệt sát, cho nên các lĩnh chủ nghiên cứu ra thứ này nhằm vào chính sinh vật vong linh, dù là ngươi đã chết vẫn thuộc về tính mạng trật tự.

Tô Kính hiểu đại khái, những vong linh kia bản thân không có tử vong chân chính, mà là chuyển hóa thành hình thái tánh mạng khác mà thôi. Mà loại hỏa diễm này chuyên nhắm vào hình thái tính mạng khác, hơn nữa dùng phạm vi sát thương trữ danh.

Đại quân vong linh đông hơn cả ngàn vạn, nếu không đánh như vậy vậy thì ác ma vô cùng đau đầu.

- Sau khi các nàng công kích thì thực lực giảm xuống, chỉ sợ phải tu hành hơn một năm mới có thể khôi phục dần dần.

Ác ma nữ quan thủ lĩnh bổ sung một câu. Tại Thâm Uyên, bản thân các nàng là tiêu hao phẩm, trên thực tế còn có thể phóng xuất kỹ năng thiêu đốt tính mạng cường đại hơn, hơn nữa còn phải trả giá tính mạng rất nhiều, có thể là mạng của các nàng.

Trong phạm vi mười dặm đều bị ngọn lửa bao trùm, đám địa ngục dong binh ở xa hơn dao động, chờ đợi hỏa diễm dập tắt bọn chúng không có theo bản năng tiến lên. Ác ma nữ quan giết chóc dừng ở đây.

Bầu trời phía trước biến thành màu đỏ, hỏa diễm triệt để dập tắt cần ít nhất phải một giờ sau, nhiệt độ cao tới cực điểm, binh sĩ ở phía sau cách đó hai dặm cảm giác áo giáp đang nóng chảy.

Đây là vũ khí lục đạo thần, đổi lại áo giáp kim loại bình thường, người bên trong đã sớm bị nướng chín.

Chỉ có ác ma nữ quan mới hít thở vui sướng, không khí nóng rực làm các nàng nhớ hương vị quê hương. Nếu không phải Khương Diễm bệ hạ, chính mình cũng không có cảm giác nhớ nhà này.

Ác ma nữ quan thủ lĩnh nhìn phương xa, trong nội tâm sinh ra đau thương, bản thân mình còn là ác ma sao?

Ác ma nữ quan thi triển đại hỏa cầu tiêu diệt không dưới ba mươi vạn kẻ thù. Bạch Hổ kị binh nhẹ đối mặt tàn binh bại tướng, nhiều lần trùng kích cho nên thành quả chiến đấu huy hoàng.



Đáng tiếc địch nhân không có tình cảm, không biết sợ hãi, cho dù bọn họ trùng kích cũng không thể đánh thủng.

Tô Kính nhìn chiến trường, cảm giác lần này không có phiền toái ngoài ý muốn. Cuộc chiến này đã ổn định, theo lý thuyết, địch nhân sẽ chủ động xuất kích, thúc dục mấy dùng ngàn vạn địa ngục dong binh tiêu diệt Phục Ma Vương thành của mình.

Nhưng nằm năm đường khác còn có bốn lộ chiến đấu chưa kết thúc, so với đi tiêu diệt hắn còn không bằng đi ổn định cuộc chiến ở các hướng khác.

Chính mình chủ động xuất kích cũng là vì giảm bớt áp lực, địch nhân ở hướng của mình đầu nhập binh lực cực lớn, nếu tiếp tục kéo dài, địch nhân sẽ điều thêm lực lượng, một lần hành động tiêu diệt một đường binh mã của chính mình. Hiện tại đã khác, chính mình đại hoạch toàn thắng, địch nhân phải cân nhắ đại cục cho nên phải ổn định trận tuyến.

Sáu lộ đại quân, phương hướng hạch tâm chính là thần miếu.

Tô Kính nhìn thấy thần miếu hạch tâm mềm yếu, hắn không biết vì nguyên nhân gì, mặc kệ nguyên nhân gì đều phải đánh ngã hạch tâm của thần miếu.

Từ vấn đề này Tô Kính không có dự cảm gì, ngược lại cảm thấy tương đối cấp bách. Bởi vì cơ hội trôi qua tức thì, nếu tiết tấu của mình không nhanh nó sẽ bêến mất.

Là chỗ tốt gì thì Tô Kính không biết, dù sao ít nhất hắn phải nhanh chóng tìm đồ vật gia tăng thực lực của mình và đồng bạn. Việc này cũng bình thường, nếu để cho Bạch Hổ thần binh trong Bạch Hổ kỳ hấp thu nhiều bảo vật hơn nữa, chúng sẽ càng mạnh hơn trước.

Cho dù mình không có tiến bộ gì, dựa vào Bạch Hổ thần binh cũng đủ san bằng con đường này, trở thành một nhân vật mang tính tiêu chí.

Không có quân đoàn gì có thể ngăn cản bốn vạn Bạch Hổ thần binh trùng kích.

Ưng Dương mang người đi thanh lý chiến trường, đại lượng thi thể nát vụn cũng cần thu thập. Thừa dịp địa ngục dong binh khu vưc phía sau không thức tỉnh cần vượt lên trước thanh lý chiến trường, có thể gia tăng thu thập nhiều hơn.



Có lẽ tính năng áo giáp của địa ngục dong binh không được tốt nhưng chất liệu cũng không vấn đề, chỉ có thủ pháp luyện chế tồi tệ mà thôi.

Tô Kính làm như vậy cũng bất đắc dĩ, hắn sợ địch nhân triệu tập đại lượng Thần Thuật sư trong thần miếu, dùng những thi thể này hiến tế. Nhiều thi thể như thế hiến tế thì đồ vật xuất hiện sẽ phiền toái hơn địa ngục dong binh rất nhiều.

Công trình doanh quét dọn chiến trường nhanh hơn Tô Kính suy nghĩ, tăng thêm Ưng Dương sử dụng cái túi, chỉ sau mấy tiếng đồng hồ đã thanh lý thi thể trên chiến trường không còn.

Vu sư phía trước đã trồng bụi gai hắc ám, tác dụng của thứ này tương đối lớn, Tô Kính nhìn thấy, ngay cả hỏa cầu của ác ma nữ quan lên bụi gai hắc ám còn yếu hơn áo giáp của địa ngục dong binh, nó còn khó cháy hơn cả kim loại.

Hơn nữa bụi gai hắc ám bụi gai thiêu đốt thời gian tương đối dài, cho dù địch nhân muốn dùng hỏa diễm phá hủy cũng phải thiêu đốt suốt nửa canh giờ mới tắt, bức tường lửa có thể ngăn cản bước chân của quân địch.

Địa ngục dong binh bị tiêu diệt tiếp cận một phần tám, ác ma nữ quan không thể tiếp tục tham gia chiến đấu cho nên chiến đấu kế tiếp dài đằng đẳng. Tô Kính phải lợi dụng bụi gai hắc ám càng nhiều, lúc này hắn bố trí mê cung trên chiến trường.

Bụi gai hắc ám hấp thu đại lượng huyết dịch trong đất nên sinh trưởng cực kỳ nhanh chóng, căn bản không cần dược vật thôi phát. Những huyết dịch này màu tím đên và có độc. Bản thân địa ngục dong binh cùng loại với cương thi, chỉ có điều trong thân thể còn có huyết dịch lưu động và linh hồn tàn phá.

Một mê cung cực lớn được xây dựng xong, trên bầu trời xuất hiện khí cầu đi quấy rối đám địa ngục dong binh đang ngủ say. Đại lượng địa ngục dong binh bị tỉnh lại, khôi lỗi trên phi thuyền dùng kích quang phù văn tấn công, phạm vi công kích trong mấy trăm trượng, từ đó hấp dẫn địa ngục dong binh tiến lên.

Tô Kính Bạch Hổ kị binh nhẹ đứn oở trước nhất. Vũ khí trong tay vẫn là trường đao. Vung vẩy trường đao và ngồi trên tọa kỵ hình thành hai cánh hoa tách ra. Địa ngục

dong binh bất kể áo giáp hay binh khí gặp phải trường đao đều bị chém nát, tấm chắn cũng không chịu nổi.

Một ngàn Bạch Hổ kị binh nhẹ chính là trụ cột vững vàng, mặc cho địa ngục dong binh công kích như thế nào đều không nhượng bộ. Bọn chúng giữ vững thông đạo rộng năm mươi trượng.

Thông đạo phía sau bọn họ chỉ có độ rộng mười trượng, hai bên đều là bụi gai hắc ám.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Liên Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook