Chương 218: Trao đổi (Hạ) (2)
Deathstate
30/12/2017
- Tô Kính, ta để Sơn Nguyệt đi tòng quân không vì nể mặt ngươi, cũng không có đại biểu thái độ của Chu Tước Đạo Cung, ngươi hiểu không?
Giọng nói già nua run run như ngọn lửa bập bùng cháy. Tô Kính gật nhẹ đầu, không nói.
- Rất tốt, có chút khí độ. Vậy hãy để Sơn Nguyệt thường đến chỗ của ngươi đi, ngươi cũng giúp đỡ nàng để ngày nàng Trúc Cơ cố gắng trễ chút.
- Hả?
Sư phụ của Mạc Sơn Nguyệt hiếm khi nói chữ cảm ơn:
- Đa tạ.
Tô Kính nói:
- Vậy xin nghe tiền bối.
Giọng sư phụ Mạc Sơn Nguyệt rất nhỏ nhưng người ở trong lâu này toàn là luyện khí sĩ, nếu cố ý che giấu thì mỗi người đều nghe thấy.
Thanh Dương Đạo Cung Chiến Vô Địch không đi, gã vui sướng khi người gặp họa chạy tới nói với Tô Kính:
- Thế tử xui rồi.
Tô Kính không có gì bất mãn với Chiến Vô Địch:
- Sao nói vậy?
Người này đầu óc thẳng, không thông minh bằng La Nghịch.
Chiến Vô Địch khờ ngốc cuồng cười, dường như không sợ sư phụ của Mạc Sơn Nguyệt:
- Mạc Sơn Nguyệt rảnh rỗi hay chạy tới chỗ thế tử thì bên Vô Ưu công chúa... ha ha ha ha ha ha!
Tô Kính lẳng lặng nhìn Chiến Vô Địch, chờ gã cười đủ mới hỏi:
- Sư phụ của ngươi là ai?
Tô gia và Thanh Dương Đạo Cung quan hệ rất tệ, hai bên không ngăn cản người nhà mình quen với đối phương nhưng cũng tùy người. Trong Thanh Dương Đạo Cung có sáu phe phái, chỉ một phe phái còn biết điều chút, hầu như không tham gia hành động với bên ngoài.
Tô Kính không định quen bằng hữu với Chiến Vô Địch, vì nếu có ngày hai bên đánh nhau, hắn thì không cảm thấy nhưng loại người như gã sẽ thấy rất đau khổ.
Chiến Vô Địch trả lời:
- Sư phụ của ta? Đỗ Hoành.
Chiến Vô Địch hiểu Tô Kính có ý gì, bất mãn nói:
- Ngươi quan tâm trưởng bối làm cái khỉ gì? Dù ta không phải người Thanh Dương Đạo Cung, làm quen với ngươi chẳng lẽ không thể tính kế ngươi sao? Làm người đừng suy nghĩ nhiều quá, cứ dứt khoát thẳng thắng có phải tốt hơn không.
Tô Kính cảm thán rằng:
- Không ngờ ngươi đại trí giả ngu.
Chiến Vô Địch thộn mặt ra:
- Là sao?
Tô Kính hắng giọng:
- Nghĩa là ngươi đại khái giống con cá, phân tích cẩn thận bắt đầu nói từ điển tịch Đạo Môn xưa, nào nào, ngươi ngồi xuống đây, chúng ta tham thảo học vấn.
Người xung quanh nghe đối thoại của Tô Kính và Chiến Vô Địch đều ôm bụng cười.
Chiến Vô Địch rất cuồng nhưng nhân duyên không kém, ai đều biết tiểu tử này dung lượng não rất nhỏ, tu luyện được đã là điều kỳ diệu, ai còn yêu cầu gã thông hiểu văn lý, tri thức uyên bác.
Quả nhiên Tô Kính vừa nói câu đó Chiến Vô Địch liện lắc đầu nguầy nguậy:
- Ta không hứng thú nói chuyện sách vở vối ngươi. À, ta đến hỏi là tại sao ngươi dùng Tử Viêm pháo đối phó ta?
Tô Kính nghĩ thầm người này không ngốc hoàn toàn, biết hỏi then chốt vấn đề.
Tô Kính trầm ngâm nói:
- Vốn định chờ đối phó người Lý gia, dùng Ngũ Lôi Định Thân chú rồi bắn một pháo là xong hết mọi chuyện. Nhưng ngươi vận dụng Huyết Liên Kiếm, không nhanh chóng giải quyết ngươi thì ta không chờ tới lúc quyết đấu với người Lý gia được.
Chiến Vô Địch kinh ngạc hỏi:
- Huyết Liên Kiếm của ta lợi hại lắm sao?
Chiến Vô Địch vốn cảm giác Huyết Liên Kiếm của mình siêu lợi hại, nhưng nhìn trận chiến Lý Hận thì gã đâm ra tự ti. Chiến Vô Địch không cam lòng nên đến hỏi một chút, thật ra gã sợ Tô Kính nói: Tử Viêm pháo thật ra dùng để tiết kiệm thời gian mới bắn gã.
- Đương nhiên lợi hại, Huyết Liên Kiếm hư thật tương sinh, đến tuyệt đỉnh có thể chém quá khứ, hiện tại, tương lai, là khắc tinh của Phật môn. Năm xưa người Thanh Dương Đạo Cung dùng Huyết Liên Kiếm giết không biết bao nhiêu hòa thượng.
Chiến Vô Địch phiền muộn nói:
- Ngươi không cần tâng bốc ta, ta hỏi ngươi, nếu như ngươi không sử dụng Tử Viêm pháo thì kết cục ra sao?
Tô Kính trả lời:
- Ta sẽ bị thương, thương rất nặng, không thể không giết ngươi, nếu không người chết là ta.
Chiến Vô Địch bực mình càu nhàu:
- Không thể nào! Sư phụ ta nói, nếu ta cảm giác nguy hiểm thì nhận thua ngay.
Chiến Vô Địch hiếu chiến nhất, quyết đấu với Tô Kính chưa kịp dùng cái gì đã bị pháo bắn xỉu nên rất là ức chế.
Tô Kính kiên nhẫn giải thích:
- Khi nào đều phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Chiến Vô Địch không hiểu:
- Trường hợp xấu nhất?
Tô Kính nói một câu làm nhiều người bất ngờ:
- Ta chưa từng nghĩ sẽ nhận thua, vì nếu nhận thua là không xứng với Vô Ưu công chúa.
Bọn họ không biết trước mắt Tô Kính hiện ra khuôn mặt của Vô Ưu công chúa, một khuôn mặt khắc cốt minh tâm.
Vô Ưu công chúa, nàng không phải vật thay thế, ta chỉ muốn bắt đầu lại!
Một thiếu nữ ngồi bên cạnh Võ Uy Quận Vương nghe lời Tô Kính nói, khóe môi cong lên. Dù gì còn là thiếu niên, nhưng vậy cũng tốt. Hôm nay Tô Kính mới vừa làm lễ trưởng thành, nếu hắn quá lõi đời ranh ma thì không xứng với muội muội của nàng.
Tiệc rượu kéo dài một đêm khách khứa mới dần giải tán. Đám người thừa dịp tiệc rượu lén bàn bao nhiêu giao dịch buôn bán, nếu chỉ vì Tô Kính thì còn lâu đám người này mới lưu luyến quên về.
Tô Kính không ngờ Chiến Vô Địch thật sự khoái mình, hẹn hắn có rảnh cùng đi Thần Mộc Đạo Cung chơi đùa. Thần Mộc Đạo Cung đứng đầu mười hai Đạo Cung. Dù Thanh Dương Đạo Cung muốn đối phó Tô Kính cũng tuyệt đối không lợi dụng Thần Mộc Đạo Cung. Nếu không mười hai Đạo Cung mở rộng vết rách thì không chống lại hoàng tộc được.
Lúc trời sáng tuyết lắc rắc rơi, Tô Kính tiễn vị khách cuối cùng, sau đó đến trước mặt phu phụ Tiêu Dao Hầu chờ nghe dặn dò.
Nguyên Lăng Hồng chỉ đơn giản động viên vài câu, Tiêu Dao Hầu không nói gì, dặn hắn và Tô Mộ bàn bạc thời gian quay về Dực châu rồi đi Lãng Uyển Thư Hải sắp xếp cụ thể hơn.
Tô Mộ đã đi từ trước. Tô Kính xuống Hội Chân lâu, bên người chỉ còn lại có Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang. Tô Mộ mang Ngão Thiết đi về ngâm suối nước nóng rồi.
Tô Kính ra khỏi Hội Chân lâu, lúc sắp lên cửa xe ngựa thì có hai người từ sau thùng xe đi ra, một nam một nữ.
Nữ là Tô Tiên, nam thì hôm qua Tô Kính mới nghe giới thiệu, Chu Bất Nhị Chu gia Hành châu.
Tô Tiên cười tủm tỉm nhìn Tô Kính, hỏi:
- Tiểu Kính Tử, tỷ tỷ muốn đi đến chỗ ngươi ngồi chơi, mang theo tên này được không?
Tô Kính từ chối thẳng:
- Không được, ta không quen với hắn.
Chu Bất Nhị nhăn mặt.
Tô Tiên nói:
- Ôi chao ơi, hôm nay Tiểu Kính Tử thật là bá khí uy vũ, có phải vì thắng nhiều qua nên không biết mình mấy cân mấy lượng không? Tiểu Kính Tử có biết Chu lão nhị là người phụ trách mua bán vũ khí của Chu gia Hành châu, Tiểu Kính Tử muốn thành lập tư quân, ta đang giúp ngươi liên lạc đây.
Giọng nói già nua run run như ngọn lửa bập bùng cháy. Tô Kính gật nhẹ đầu, không nói.
- Rất tốt, có chút khí độ. Vậy hãy để Sơn Nguyệt thường đến chỗ của ngươi đi, ngươi cũng giúp đỡ nàng để ngày nàng Trúc Cơ cố gắng trễ chút.
- Hả?
Sư phụ của Mạc Sơn Nguyệt hiếm khi nói chữ cảm ơn:
- Đa tạ.
Tô Kính nói:
- Vậy xin nghe tiền bối.
Giọng sư phụ Mạc Sơn Nguyệt rất nhỏ nhưng người ở trong lâu này toàn là luyện khí sĩ, nếu cố ý che giấu thì mỗi người đều nghe thấy.
Thanh Dương Đạo Cung Chiến Vô Địch không đi, gã vui sướng khi người gặp họa chạy tới nói với Tô Kính:
- Thế tử xui rồi.
Tô Kính không có gì bất mãn với Chiến Vô Địch:
- Sao nói vậy?
Người này đầu óc thẳng, không thông minh bằng La Nghịch.
Chiến Vô Địch khờ ngốc cuồng cười, dường như không sợ sư phụ của Mạc Sơn Nguyệt:
- Mạc Sơn Nguyệt rảnh rỗi hay chạy tới chỗ thế tử thì bên Vô Ưu công chúa... ha ha ha ha ha ha!
Tô Kính lẳng lặng nhìn Chiến Vô Địch, chờ gã cười đủ mới hỏi:
- Sư phụ của ngươi là ai?
Tô gia và Thanh Dương Đạo Cung quan hệ rất tệ, hai bên không ngăn cản người nhà mình quen với đối phương nhưng cũng tùy người. Trong Thanh Dương Đạo Cung có sáu phe phái, chỉ một phe phái còn biết điều chút, hầu như không tham gia hành động với bên ngoài.
Tô Kính không định quen bằng hữu với Chiến Vô Địch, vì nếu có ngày hai bên đánh nhau, hắn thì không cảm thấy nhưng loại người như gã sẽ thấy rất đau khổ.
Chiến Vô Địch trả lời:
- Sư phụ của ta? Đỗ Hoành.
Chiến Vô Địch hiểu Tô Kính có ý gì, bất mãn nói:
- Ngươi quan tâm trưởng bối làm cái khỉ gì? Dù ta không phải người Thanh Dương Đạo Cung, làm quen với ngươi chẳng lẽ không thể tính kế ngươi sao? Làm người đừng suy nghĩ nhiều quá, cứ dứt khoát thẳng thắng có phải tốt hơn không.
Tô Kính cảm thán rằng:
- Không ngờ ngươi đại trí giả ngu.
Chiến Vô Địch thộn mặt ra:
- Là sao?
Tô Kính hắng giọng:
- Nghĩa là ngươi đại khái giống con cá, phân tích cẩn thận bắt đầu nói từ điển tịch Đạo Môn xưa, nào nào, ngươi ngồi xuống đây, chúng ta tham thảo học vấn.
Người xung quanh nghe đối thoại của Tô Kính và Chiến Vô Địch đều ôm bụng cười.
Chiến Vô Địch rất cuồng nhưng nhân duyên không kém, ai đều biết tiểu tử này dung lượng não rất nhỏ, tu luyện được đã là điều kỳ diệu, ai còn yêu cầu gã thông hiểu văn lý, tri thức uyên bác.
Quả nhiên Tô Kính vừa nói câu đó Chiến Vô Địch liện lắc đầu nguầy nguậy:
- Ta không hứng thú nói chuyện sách vở vối ngươi. À, ta đến hỏi là tại sao ngươi dùng Tử Viêm pháo đối phó ta?
Tô Kính nghĩ thầm người này không ngốc hoàn toàn, biết hỏi then chốt vấn đề.
Tô Kính trầm ngâm nói:
- Vốn định chờ đối phó người Lý gia, dùng Ngũ Lôi Định Thân chú rồi bắn một pháo là xong hết mọi chuyện. Nhưng ngươi vận dụng Huyết Liên Kiếm, không nhanh chóng giải quyết ngươi thì ta không chờ tới lúc quyết đấu với người Lý gia được.
Chiến Vô Địch kinh ngạc hỏi:
- Huyết Liên Kiếm của ta lợi hại lắm sao?
Chiến Vô Địch vốn cảm giác Huyết Liên Kiếm của mình siêu lợi hại, nhưng nhìn trận chiến Lý Hận thì gã đâm ra tự ti. Chiến Vô Địch không cam lòng nên đến hỏi một chút, thật ra gã sợ Tô Kính nói: Tử Viêm pháo thật ra dùng để tiết kiệm thời gian mới bắn gã.
- Đương nhiên lợi hại, Huyết Liên Kiếm hư thật tương sinh, đến tuyệt đỉnh có thể chém quá khứ, hiện tại, tương lai, là khắc tinh của Phật môn. Năm xưa người Thanh Dương Đạo Cung dùng Huyết Liên Kiếm giết không biết bao nhiêu hòa thượng.
Chiến Vô Địch phiền muộn nói:
- Ngươi không cần tâng bốc ta, ta hỏi ngươi, nếu như ngươi không sử dụng Tử Viêm pháo thì kết cục ra sao?
Tô Kính trả lời:
- Ta sẽ bị thương, thương rất nặng, không thể không giết ngươi, nếu không người chết là ta.
Chiến Vô Địch bực mình càu nhàu:
- Không thể nào! Sư phụ ta nói, nếu ta cảm giác nguy hiểm thì nhận thua ngay.
Chiến Vô Địch hiếu chiến nhất, quyết đấu với Tô Kính chưa kịp dùng cái gì đã bị pháo bắn xỉu nên rất là ức chế.
Tô Kính kiên nhẫn giải thích:
- Khi nào đều phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Chiến Vô Địch không hiểu:
- Trường hợp xấu nhất?
Tô Kính nói một câu làm nhiều người bất ngờ:
- Ta chưa từng nghĩ sẽ nhận thua, vì nếu nhận thua là không xứng với Vô Ưu công chúa.
Bọn họ không biết trước mắt Tô Kính hiện ra khuôn mặt của Vô Ưu công chúa, một khuôn mặt khắc cốt minh tâm.
Vô Ưu công chúa, nàng không phải vật thay thế, ta chỉ muốn bắt đầu lại!
Một thiếu nữ ngồi bên cạnh Võ Uy Quận Vương nghe lời Tô Kính nói, khóe môi cong lên. Dù gì còn là thiếu niên, nhưng vậy cũng tốt. Hôm nay Tô Kính mới vừa làm lễ trưởng thành, nếu hắn quá lõi đời ranh ma thì không xứng với muội muội của nàng.
Tiệc rượu kéo dài một đêm khách khứa mới dần giải tán. Đám người thừa dịp tiệc rượu lén bàn bao nhiêu giao dịch buôn bán, nếu chỉ vì Tô Kính thì còn lâu đám người này mới lưu luyến quên về.
Tô Kính không ngờ Chiến Vô Địch thật sự khoái mình, hẹn hắn có rảnh cùng đi Thần Mộc Đạo Cung chơi đùa. Thần Mộc Đạo Cung đứng đầu mười hai Đạo Cung. Dù Thanh Dương Đạo Cung muốn đối phó Tô Kính cũng tuyệt đối không lợi dụng Thần Mộc Đạo Cung. Nếu không mười hai Đạo Cung mở rộng vết rách thì không chống lại hoàng tộc được.
Lúc trời sáng tuyết lắc rắc rơi, Tô Kính tiễn vị khách cuối cùng, sau đó đến trước mặt phu phụ Tiêu Dao Hầu chờ nghe dặn dò.
Nguyên Lăng Hồng chỉ đơn giản động viên vài câu, Tiêu Dao Hầu không nói gì, dặn hắn và Tô Mộ bàn bạc thời gian quay về Dực châu rồi đi Lãng Uyển Thư Hải sắp xếp cụ thể hơn.
Tô Mộ đã đi từ trước. Tô Kính xuống Hội Chân lâu, bên người chỉ còn lại có Ưng Dương cùng Khuyển Thập Lang. Tô Mộ mang Ngão Thiết đi về ngâm suối nước nóng rồi.
Tô Kính ra khỏi Hội Chân lâu, lúc sắp lên cửa xe ngựa thì có hai người từ sau thùng xe đi ra, một nam một nữ.
Nữ là Tô Tiên, nam thì hôm qua Tô Kính mới nghe giới thiệu, Chu Bất Nhị Chu gia Hành châu.
Tô Tiên cười tủm tỉm nhìn Tô Kính, hỏi:
- Tiểu Kính Tử, tỷ tỷ muốn đi đến chỗ ngươi ngồi chơi, mang theo tên này được không?
Tô Kính từ chối thẳng:
- Không được, ta không quen với hắn.
Chu Bất Nhị nhăn mặt.
Tô Tiên nói:
- Ôi chao ơi, hôm nay Tiểu Kính Tử thật là bá khí uy vũ, có phải vì thắng nhiều qua nên không biết mình mấy cân mấy lượng không? Tiểu Kính Tử có biết Chu lão nhị là người phụ trách mua bán vũ khí của Chu gia Hành châu, Tiểu Kính Tử muốn thành lập tư quân, ta đang giúp ngươi liên lạc đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.