Hồng Liên Bảo Giám

Chương 207: Việc buôn bán (1)

Deathstate

30/12/2017

Tiêu Dao Hầu cười lớn, phía dưới có người đi lên thay rượu, đồ nhắm mới cho từng bàn.

Trận cờ này ít nhất qua một canh giờ, Tô Kính khinh thường câu giờ, người Tàng Kiếm Đạo Cung cũng không cần, hai người đánh cờ bình thường tất nhiên chấm dứt trong hai canh giờ.

Chỉ cần một canh giờ là trạng thái thân thể của Tô Kính sẽ phục hồi đến đỉnh cao.

Trong Hội Chân lâu, đệ tử Đạo Cung và chín gia tộc lớn nào quen biết thì đổi bàn tụm đầu tám chuyện. Tô Mộ ngồi chung với Tô Kiến, Tô Linh, gần Tiêu Dao Hầu nên không ai đến quấy rối. Bên Tô Tiên đã có người đến gần.

Một luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ mặc áo gấm lông điêu, ăn mặc kiểu công tử đến trước mặt Tô Tiên, da mặt dày uống một ly rượu tự động ngồi xuống.

Tô Tiên liếc xéo người đó, không khách sáo nói:

- Này Chu lão nhị, lại định xin ta chuyện gì? Cầu hôn thì miễn đi, ngươi yêu cầu rất cao, cô nương Tô gia chúng ta không xứng với ngươi.

Người được gọi là Chu lão nhị là người Chu gia Hành châu. Vị trí Hành châu hơi hướng đông, cách Dực châu một châu lớn. Nhưng Chu gia buôn bán rộng khắp, có cứ điểm ở Dực châu. Chu lão nhị là nhân vật quan trọng của Chu gia trong Dực châu.

Người như Tô Tiên đã thành tựu Kim Đan còn ở bên ngoài chạy vặt là trường hợp hiếm trong gia tộc lớn. Người chạy bên ngoài thường là Trúc Cơ kỳ mang theo đệ tử Tiên Thiên kỳ.

Khi thành Kim Đan không ai muốn làm việc bên ngoài, đều sợ ảnh hưởng tu hành, hỏng đường trường sinh. Chịu làm bên ngoài cơ bản có việc yêu cầu gia tộc, yêu cầu này khó thực hiện, đành chấp hành nhiệm vụ bí mật sau khi trở về sẽ nhận được thù lao phong phú.

Chu lão nhị họ Chu, tên Bất Nhị. Bản thân gã không phải là dòng chính Chu gia, chẳng qua có thiên phú rất tốt, được thu vào trong tộc thành làm hạch tâm. Trên địa bàn Dực châu buôn bán phải được Tô gia cho phép. Chu Bất Nhị rất lanh lợi, chịu buông dáng người, thường ở lại Dực châu nên có quan hệ tốt với nhiều người Tô gia.

Giữa Chu gia và Tô gia không xung đột ích lợi. Chu gia làm ăn tránh phần lớn thứ Tô gia cần, hai nhà thân còn hơn Tô gia và Nguyên gia. Tô gia và Nguyên gia chỉ khăng khít khi Tiêu Dao Hầu cùng Nguyên Lăng Hồng liên nhân.

Chu Bất Nhị vẻ mặt uất ức nói với Tô Tiên:

- Đại tỷ, đời ta chỉ theo đuổi trường sinh, ta đã sớm quên tư tình nhi nữ. Năm xưa tuổi trẻ vô tri, may nhờ có đại tỷ điểm tỉnh ta. Về sau ta đời này sẽ không yêu nữa!

Tô Tiên mắng:

- Vô liêm sỉ, ngươi cách Kim Đan còn sớm, nếu tuyệt hậu thì Chu gia sẽ tìm ta tính sổ!

Chu Bất Nhị nghiêm nghị chính trực đáp trả:



- Đại tỷ đã nói vậy thì ta cảm thấy có thể tìm một người cùng sống qua cuộc đời này.

Tô Tiên xì cười:

- Nói đi, tìm ta có chuyện gì?

Chu Bất Nhị cẩn thận hỏi:

- Đại tỷ, ta nghe nói thế tử Tiêu Dao Hầu muốn thành lập tư quân?

Tô Tiên đáp:

- Đúng, nhưng binh khí thì có Nguyên gia Tịnh châu, không đến lượt ngươi. Tô gia chúng ta không nhiều hàng tồn, Tô Kính trực tiếp mua của Tô gia sẽ rẻ hơn nhiều.

Chu Bất Nhị không chịu bỏ cuộc:

- Đại tỷ, ta cũng không muốn tranh việc làm ăn khác, nhưng thế tử Tiêu Dao Hầu thành lập tư quân chắc phải mua phù tiễn, vật này là hàng tiêu hao, có nhà nào bán phù tiễn rẻ hơn chúng ta? Lượng cung ứng cũng sung túc.

Tô Tiên cười nói:

- Chu lão nhị, nếu về phù tiễn nếu đó là việc buôn bán của ngươi, ta sẽ tìm Tô Kính mua giúp một chút. Nhưng ngươi phụ trách buôn bán bên Dực châu, không đến lượt ngươi làm chủ, lúc mua cùng lắm giảm giá mười phần trăm, ta trực tiếp tìm Chu lão đại cho rồi.

- Đại tỷ không biết. Chu lão đại bởi vì mấy hôm trước tự ý bán ngọc đáy biển đã bị nhốt, đang bế quan trùng kích cảnh giới Kim Đan. Ít hôm nữa ta sẽ được triệu hồi về Hành châu, khâu quân giới vừa lúc do ta phụ trách tên và nỗ pháo.

- Ồ? Chu lão nhị, chúc mừng ngươi, đây là công việc béo bở.

Chu Bất Nhị cười khổ nói:

- Mỡ màng gì, vị trí này không dễ ngồi. Quyền hạn của ta có thể cho các ngươi giảm bốn mươi phần trăm, nếu đại tỷ đồng ý thì ta bắt đầu trữ hàng, hiện tại trực tiếp mua sẽ giảm giá thêm năm phần trăm.

- Chuyện này dễ thương lượng, nhưng ta hỏi ngươi, ta nghe nói Chu gia được một đảo lớn, xung quanh có thủy yêu sống theo bầy?



Chu Bất Nhị giật mình kêu lên:

- Đại tỷ biết cả tin tình báo này? Ai nói cho tỷ? Chờ ta đi làm thịt hắn!

- Ngươi không muốn ta biết?

Chu Bất Nhị buồn bực nói:

- Không, không phải. Tình báo này ta vốn định bán đi, không biết tôn tử nào nhanh mồm vậy!

Loại chuyện này không giấu được, nếu Chu Bất Nhị nói ra sớm với ai cũng tính là một nhân tình, vì không lâu sau Chu gia sẽ thông báo Tô gia, để Tô gia phái người chia một chén canh, đương nhiên cũng sẽ ra sức lớn.

- Ha, phù tiễn hù người. Ngươi dẹp đi, đảo biển này lớn, như thế nào có thủy yêu, trên bãi biển chắc chắn có xương lâu năm đúng không?

- Đúng rồi đại tỷ, nếu tỷ phái người đi thanh lý hải yêu ta sẽ tự quyết định miễn phí tặng cho mười vạn mũi tên phù tiễn.

- Một trăm vạn, không cần tinh luyện, ta chỉ muốn mũi tên luyện sơ, phải là xương yêu.

- Đại tỷ! Cần nhiều mũi tên vậy làm gì? Tên xương yêu có thể bắn chết luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ, chất lượng tốt chút thì Trúc Cơ kỳ cũng không chịu nổi. Chỉ đại tiễn sư mới dùng nó được, trong một quân đoàn gom góp một trăm đại tiễn sư cũng khó khăn.

- Nói nhảm, huynh đệ của ta nếu tổ kiến quân đoàn tất nhiên là đẳng cấp tinh nhuệ.

Chu Bất Nhị nhạy bén nghe hiểu chữ ‘huynh đệ của ta’:

- Cái này sẽ tốn nhiều tiền đây.

Có vẻ Tô Tiên rất xem trọng Tô Kính, Chu Bất Nhị cũng nâng cao địa vị của hắn lên một bậc. Chỉ biết đánh nhau không ích gì, người này phải có đầu óc mới tổ kiến một đội quân mạnh được.

Cái gì gọi là tinh nhuệ? Ít nhất có thể đạt tới một nửa sức chiến đấu bốn đại quân đoàn. Nghĩa là mỗi người trong quân đoàn đều biết cầm cung, trên một nửa người có năng lực bắn chính xác khoảng cách hơn trăm trượng, bắn tới hai trăm trượng trở lên. Từng binh sĩ đều có áo giáp thuật đạo, trung bình một sĩ binh có hơn một con ngựa chiến, một trăm binh sĩ kèm một chiến xa.

Không góp vào những cơ sở này ngươi dám mặt dày gọi là tinh nhuệ sao?

- Đối với Tiêu Dao Hầu thì tiền không là vấn đề. Ngươi đừng vội chế tạo một trăm vạn mũi tên, ta muốn tốt nhất. Việc tây chinh đã quyết định, mục tiêu huynh đệ của ta chắc chắn là quốc gia Tà Thần. Tà Thần trong nhân gian có Mục Thủ, dưới tay có nhiều Tà Thuật Sư, cung tên bình thường gây ra sức sát thương rất thấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Liên Bảo Giám

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook