Chương 1131: Xuất phát cuối cùng (1)
Deathstate
28/06/2019
Quả nhiên giá trị của Thái Sơ thạch còn trên cả tiên ngọc. Đương nhiên nếu như Tô Mộ không phải có được huyết mạch Thái Sơ Lôi Long, hơn nữa đã thức tỉnh, như vậy giá trị của Thái Sơ thạch cũng giảm bớt rất nhiều.
Huyết mạch viễn cổ, người giá tỉnh trong trăm vạn không tìm ra một người. Huống chi Yêu tộc xuống dốc, Tô Mộ chỉ là nửa yêu, thức tỉnh huyết mạch như vậy còn khó hơn cả trúng vé số độc đắc.
- Binh khí của ta thế nào?
Tô Mộ mỉm cười và vươn tay về phía Tô Kính.
Tô Kính há miệng phun ra một kiện binh khí đặc thù. Binh khí này cán ngắn và kết nối với xiềng xích, cuối xiềng xích là một phiến kim loại có hình tấm chắn.
Cầm binh khí trong tay, Tô Mộ tùy ý vung lên, nàng dẫn động lực lượng cơ thể, tấm kim loại cuối xiềng xích đồng thời sinh ra một đạo ảo ảnh, trước người của nàng có mấy trăm đạo lôi dẫn.
Tô Kính sợ tới mức dùng độn thuật trốn sau lưng Tô Mộ mới tránh thoát một kiếp.
- Khống chế cẩn thận, không nên tùy ý phóng thích công kích như vậy!
Tô Kính nhắc nhở Tô Mộ, cho dù thân thể Tô Mộ cường hãn nữa cũng không thể chèo chống chiến đấu lâu dài.
Vừa rồi chỉ vung vẫy tùy ý đã có một phần vạn lực lượng bị tiêu hao hết, đây không phải lực lượng chân khí, mà là bổn nguyên yêu lực của Tô Mộ.
Tô Mộ đổi vũ khí sang tay trái, lúc này mới cảm giác dễ dàng khống chế hơn một ít, nàng vung vẫy và tấm kim loại phía cuối xiềng xích phóng xuất ra hơn mười đạo lôi dẫn rất có quy luật, Tô Mộ điều khiển cho nên tiêu hao không đáng nhắc tới. Tô Mộ trầm ngâm, lợi dụng mảnh che tay Thái Sơ có thể nhẹ nhõm khống chế vũ khí này nhưng nếu dùng tay phải khống chế cần phải tiêu hao bổn nguyên yêu lực.
Điều này cần thời gian dài huấn luyện mới được, tuy vũ khí này rất mạnh nhưng có thể phối hợp với huyết mạch của mình. Có thứ này cho dù gặp địch nhân cường đại hơn nữa cũng có thể đánh chết..
Tuy tiêu hao bổn nguyên yêu lực rất khó khôi phục, lại vô ích với tu hành cho nên dùng tay trái khống ché mới tốt. Có mảnh giáp tay khống chế lự lượng, có thể giảm bớt tiêu hao bổn nguyên yêu lực, uy lực hạ thấp cũng không tính quá nhiều.
Nghĩ tới đây Tô Mộ lập tức cười lớn, sử dụng bổn nguyên yêu lực, Yêu tộc cũng không có biện pháp phóng thích công kích mạnh như vậy. Uy lực vũ khí lần này. Tô Kính chế tạo thứ này dung bảo vệ tính mạng bản thân, không phải dùng chiến đấu bình thường.
Nghĩ tới đây Tô Mộ mở tay phải ra, lòng bàn tay còn một ít mãnh vụn Thái Sơ, lúc này dùng lôi viêm đề luyện sau đó bôi lên cán vũ khí và dung hợp vào trong.
Lại mang vũ khí vào tay phải, quả nhiên lần này khống chế được
Tô Kính gật đầu, thiên phú của Tô Mộ làm cho hắn cũng phỉa ghen ghét. Chính mình lại cho Thần Lâm lợi dụng mười vạn thần binh khôi lỗi tính toán trận pháp, luyện chế ra loại vũ khí này, kết quả Tô Mộ chỉ liếc mắt nhìn suy một ra ba.
Hơn nữa nàng càng làm vũ khí thích hợp với nàng nhất có thể, hơn nữa không có giảm uy lực của vũ khí xuống, điều này nói rõ Tô Mộ chỉ cần một phút ngắn ngủi là có thể triệt để khống chế vũ khí.
- Tốt, chúng ta trở về. Địa ngục tam đảo bên kia đã đánh nhau vài tháng, chuyện thay thế trang bị quân đội cũng cần ta thao tác cuối cùng.
- Tốt.
Tô Mộ có thể ở cạnh Tô Kính mấy tháng mà không bị ai quấy rầy đã cảm thấy mỹ mãn.
Hai người thông qua Truyền Tống Trận Pháp trực tiếp quay về địa ngục tam đảo, trên địa ngục tam đảo có rất nhiều hạm đội đã xuất phát tiến về Tà Thần quốc độ. Chỉ có vài gia tộc và Đạo cung quan hệ tốt với Tô Kính mới lưu lại và mua trang bị của Tô Kính và tiến hành huấn luyện.
Số lượng quân đội vô cùng to lớn, hơn nữa không cần giống như Tô Kính thay thế toàn bộ trang bị một lần như thế này, độ khó huấn luyện cũng giảm xuống, tối đa trì hoãn nửa tháng là có thể xuất quân rời đi.
Đông Tần bên kia có tin tức truyền về, đại quân đế quốc cũng mở ra cục diện, cũng hủy diệt một hoàng triều trong Tà Thần quốc độ, tất cả thần miếu đều bị san bằng, quốc gia lãnh thổ vạn dặm đã bị khống chế trong tay quân viễn chinh.
Hiện tại lực lượng của Tà Thần quốc độ đa co rút về hướng Lục Long Tuyết Sơn, thời điểm này tấn công đường biển tốt nhất. Chờ đợi Tà Thần quốc độ điều tiết khống chế tốt lực lượng thì khi đó sẽ tổn sức hơn hiện tại rất nhiều.
Đại quân của Thanh Tâm quận chúa lề mà lề mề, thời điểm này lại dẫn người vây quanh hòn đảo và bắt đầu chiến đấu. Từ tin tình báo bên phía Tô Khắc Long truyền về, Thanh Tâm quận chúa đang luyện binh, đoán chừng những quân đội trợ giúp cuối cùng sẽ rơi vào trong tay nàng, biến thành lực lượng của nàng.
Thanh Tâm quận chúa đang chậm rãi tiêu diệt toàn bộ quân đội ngư nhân, cũng không có phong tỏa lối vào, khác với Tô Kính nghĩ, Ngư Nhân đế quốc cũng không có xuất động quy mô, dường như bản thân thông đạo ra vào kia cũng nhận một ít hạn chế.
Thanh Tâm quận chúa muốn thừa dịp thời gian trống này quen thuộc với chiến pháp quân đội ngư nhân, sau khi nàng quen thuộc địch nhân mới có thể phát động một kích lôi đình phong tỏa lối ra kia.
Đế quốc sớm muộn gì cũng phải đánh với Ngư Nhân đế quốc một trận, Thanh Tâm quận chúa làm như vậy cũng không coi là sai. Hơn nữa số lượng quân đội của nàng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, lại từ Tô Kính đạt được một ít trang bị mang tính nhắm vào, phong tỏa ngư nhân không thành vấn đề.
Tô Kính thừa dịp quân trang của quân đội mình chưa thay đổi đã đi tìm thống soái Tàng Kiếm Đạo Cung.
Thống soái Tàng Kiếm Đạo Cung là một đạo sĩ trung niên bình thường, diện mục thanh tú, bộ dạng ba mươi tuổi. Người này đạo hiệu Kiếm Vô Tình, trên người hắn không có chút cảm giác sắc bén nào, giống như một thanh danh kiếm đang nằm trong vỏ.
Lúc nói chuyện với Kiếm Vô Tình lại có cảm giác như đang tắm trong gió xuân. Tô Kính biết rõ nếu trở thành địch nhân của hắn, cảm giác tuyệt đối không phải nhẹ nhàng như vậy.
Nhìn thấy Tô Kính chủ động tới tìm hiểu, Kiếm Vô Tình cũng biết tất nhiên là có chuyện trọng yếu. Cũng bảo mọi người lui xuống, tạm thời trong phòng chỉ có Tô Kính và Kiếm Vô Tình.
Kiếm Vô Tình nói:
- Thế tử đến đây là có yêu cầu gì?
Tô Kính nói thẳng:
- Ta muốn tiên kiếm hỗ trợ.
- Cái giá thế nào?
- Trang bị sáu mươi vạn người, giống với lục đạo thần binh quân của ta, vẫn còn trong Khổng Tước chiến hạm.
Tô Kính há miệng ra điều kiện Kiếm Vô Tình không thể cự tuyệt.
Tàng Kiếm Đạo Cung có giàu có cũng không có nhiều Kim Đan như Tô Kính. Cho dù biết rõ Tô Kính có trang bị cường đại cũng không thể phục chế. Quân đội liên minh có trang bị vượt qua cửu đại gia tộc và đạo cung.
Huyết mạch viễn cổ, người giá tỉnh trong trăm vạn không tìm ra một người. Huống chi Yêu tộc xuống dốc, Tô Mộ chỉ là nửa yêu, thức tỉnh huyết mạch như vậy còn khó hơn cả trúng vé số độc đắc.
- Binh khí của ta thế nào?
Tô Mộ mỉm cười và vươn tay về phía Tô Kính.
Tô Kính há miệng phun ra một kiện binh khí đặc thù. Binh khí này cán ngắn và kết nối với xiềng xích, cuối xiềng xích là một phiến kim loại có hình tấm chắn.
Cầm binh khí trong tay, Tô Mộ tùy ý vung lên, nàng dẫn động lực lượng cơ thể, tấm kim loại cuối xiềng xích đồng thời sinh ra một đạo ảo ảnh, trước người của nàng có mấy trăm đạo lôi dẫn.
Tô Kính sợ tới mức dùng độn thuật trốn sau lưng Tô Mộ mới tránh thoát một kiếp.
- Khống chế cẩn thận, không nên tùy ý phóng thích công kích như vậy!
Tô Kính nhắc nhở Tô Mộ, cho dù thân thể Tô Mộ cường hãn nữa cũng không thể chèo chống chiến đấu lâu dài.
Vừa rồi chỉ vung vẫy tùy ý đã có một phần vạn lực lượng bị tiêu hao hết, đây không phải lực lượng chân khí, mà là bổn nguyên yêu lực của Tô Mộ.
Tô Mộ đổi vũ khí sang tay trái, lúc này mới cảm giác dễ dàng khống chế hơn một ít, nàng vung vẫy và tấm kim loại phía cuối xiềng xích phóng xuất ra hơn mười đạo lôi dẫn rất có quy luật, Tô Mộ điều khiển cho nên tiêu hao không đáng nhắc tới. Tô Mộ trầm ngâm, lợi dụng mảnh che tay Thái Sơ có thể nhẹ nhõm khống chế vũ khí này nhưng nếu dùng tay phải khống chế cần phải tiêu hao bổn nguyên yêu lực.
Điều này cần thời gian dài huấn luyện mới được, tuy vũ khí này rất mạnh nhưng có thể phối hợp với huyết mạch của mình. Có thứ này cho dù gặp địch nhân cường đại hơn nữa cũng có thể đánh chết..
Tuy tiêu hao bổn nguyên yêu lực rất khó khôi phục, lại vô ích với tu hành cho nên dùng tay trái khống ché mới tốt. Có mảnh giáp tay khống chế lự lượng, có thể giảm bớt tiêu hao bổn nguyên yêu lực, uy lực hạ thấp cũng không tính quá nhiều.
Nghĩ tới đây Tô Mộ lập tức cười lớn, sử dụng bổn nguyên yêu lực, Yêu tộc cũng không có biện pháp phóng thích công kích mạnh như vậy. Uy lực vũ khí lần này. Tô Kính chế tạo thứ này dung bảo vệ tính mạng bản thân, không phải dùng chiến đấu bình thường.
Nghĩ tới đây Tô Mộ mở tay phải ra, lòng bàn tay còn một ít mãnh vụn Thái Sơ, lúc này dùng lôi viêm đề luyện sau đó bôi lên cán vũ khí và dung hợp vào trong.
Lại mang vũ khí vào tay phải, quả nhiên lần này khống chế được
Tô Kính gật đầu, thiên phú của Tô Mộ làm cho hắn cũng phỉa ghen ghét. Chính mình lại cho Thần Lâm lợi dụng mười vạn thần binh khôi lỗi tính toán trận pháp, luyện chế ra loại vũ khí này, kết quả Tô Mộ chỉ liếc mắt nhìn suy một ra ba.
Hơn nữa nàng càng làm vũ khí thích hợp với nàng nhất có thể, hơn nữa không có giảm uy lực của vũ khí xuống, điều này nói rõ Tô Mộ chỉ cần một phút ngắn ngủi là có thể triệt để khống chế vũ khí.
- Tốt, chúng ta trở về. Địa ngục tam đảo bên kia đã đánh nhau vài tháng, chuyện thay thế trang bị quân đội cũng cần ta thao tác cuối cùng.
- Tốt.
Tô Mộ có thể ở cạnh Tô Kính mấy tháng mà không bị ai quấy rầy đã cảm thấy mỹ mãn.
Hai người thông qua Truyền Tống Trận Pháp trực tiếp quay về địa ngục tam đảo, trên địa ngục tam đảo có rất nhiều hạm đội đã xuất phát tiến về Tà Thần quốc độ. Chỉ có vài gia tộc và Đạo cung quan hệ tốt với Tô Kính mới lưu lại và mua trang bị của Tô Kính và tiến hành huấn luyện.
Số lượng quân đội vô cùng to lớn, hơn nữa không cần giống như Tô Kính thay thế toàn bộ trang bị một lần như thế này, độ khó huấn luyện cũng giảm xuống, tối đa trì hoãn nửa tháng là có thể xuất quân rời đi.
Đông Tần bên kia có tin tức truyền về, đại quân đế quốc cũng mở ra cục diện, cũng hủy diệt một hoàng triều trong Tà Thần quốc độ, tất cả thần miếu đều bị san bằng, quốc gia lãnh thổ vạn dặm đã bị khống chế trong tay quân viễn chinh.
Hiện tại lực lượng của Tà Thần quốc độ đa co rút về hướng Lục Long Tuyết Sơn, thời điểm này tấn công đường biển tốt nhất. Chờ đợi Tà Thần quốc độ điều tiết khống chế tốt lực lượng thì khi đó sẽ tổn sức hơn hiện tại rất nhiều.
Đại quân của Thanh Tâm quận chúa lề mà lề mề, thời điểm này lại dẫn người vây quanh hòn đảo và bắt đầu chiến đấu. Từ tin tình báo bên phía Tô Khắc Long truyền về, Thanh Tâm quận chúa đang luyện binh, đoán chừng những quân đội trợ giúp cuối cùng sẽ rơi vào trong tay nàng, biến thành lực lượng của nàng.
Thanh Tâm quận chúa đang chậm rãi tiêu diệt toàn bộ quân đội ngư nhân, cũng không có phong tỏa lối vào, khác với Tô Kính nghĩ, Ngư Nhân đế quốc cũng không có xuất động quy mô, dường như bản thân thông đạo ra vào kia cũng nhận một ít hạn chế.
Thanh Tâm quận chúa muốn thừa dịp thời gian trống này quen thuộc với chiến pháp quân đội ngư nhân, sau khi nàng quen thuộc địch nhân mới có thể phát động một kích lôi đình phong tỏa lối ra kia.
Đế quốc sớm muộn gì cũng phải đánh với Ngư Nhân đế quốc một trận, Thanh Tâm quận chúa làm như vậy cũng không coi là sai. Hơn nữa số lượng quân đội của nàng chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, lại từ Tô Kính đạt được một ít trang bị mang tính nhắm vào, phong tỏa ngư nhân không thành vấn đề.
Tô Kính thừa dịp quân trang của quân đội mình chưa thay đổi đã đi tìm thống soái Tàng Kiếm Đạo Cung.
Thống soái Tàng Kiếm Đạo Cung là một đạo sĩ trung niên bình thường, diện mục thanh tú, bộ dạng ba mươi tuổi. Người này đạo hiệu Kiếm Vô Tình, trên người hắn không có chút cảm giác sắc bén nào, giống như một thanh danh kiếm đang nằm trong vỏ.
Lúc nói chuyện với Kiếm Vô Tình lại có cảm giác như đang tắm trong gió xuân. Tô Kính biết rõ nếu trở thành địch nhân của hắn, cảm giác tuyệt đối không phải nhẹ nhàng như vậy.
Nhìn thấy Tô Kính chủ động tới tìm hiểu, Kiếm Vô Tình cũng biết tất nhiên là có chuyện trọng yếu. Cũng bảo mọi người lui xuống, tạm thời trong phòng chỉ có Tô Kính và Kiếm Vô Tình.
Kiếm Vô Tình nói:
- Thế tử đến đây là có yêu cầu gì?
Tô Kính nói thẳng:
- Ta muốn tiên kiếm hỗ trợ.
- Cái giá thế nào?
- Trang bị sáu mươi vạn người, giống với lục đạo thần binh quân của ta, vẫn còn trong Khổng Tước chiến hạm.
Tô Kính há miệng ra điều kiện Kiếm Vô Tình không thể cự tuyệt.
Tàng Kiếm Đạo Cung có giàu có cũng không có nhiều Kim Đan như Tô Kính. Cho dù biết rõ Tô Kính có trang bị cường đại cũng không thể phục chế. Quân đội liên minh có trang bị vượt qua cửu đại gia tộc và đạo cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.