Chương 65: Quỷ Anh tàn hồn
Dao Ky
18/03/2013
Hàn Tinh mấy tháng trước mua mấy con heo bụng trõng vốn định để chúng sinh sản nhiều ra, khi nào cần thì thịt một con, gặp ai cần thì đem tặng, bây giờ con heo nhỏ dễ thương lại tỏ ra gần gũi, quý mến chàng nên cau mày suy nghĩ, trong lòng phát sinh một niềm vui nho nhỏ. Chàng hứng thú bế khí, mũi học theo tiếng kêu của nó kêu khịt khịt mấy tiếng “ụt ịt”sau đó lại phát âm từ trong họng kêu mấy tiếng “éc éc”. Thấy mấy tiếng phát ra không sai biệt lắm chàng vừa lòng vui vẻ cười lên ha hả một hồi, rồi nghĩ để lúc nào gặp lại bọn chúng kêu mấy tiếng xem chúng nó phản ứng ra sao.
Rời khu heo sinh sống lại đến chỗ mấy con dê, quả nhiên anh dê chăm chỉ làm việc, con cái sinh ra đàn sáu con nay đã khôn lớn, hắn không ngừng nỗ lực tăng gia làm việc củng cố số lượng con cháu, đáng tiếc ở đây chỉ có một con dê mẹ không thể đáp ứng tiện nghi nhu cầu của nó, khiến lúc nào hắn cũng bực bội trong mình, kêu liên tiếp nhiều tiếng “e be” phá phách như không vừa lòng lắm. Hàn Tinh thầm hối hận biết thế ta mua hai ba con cái một con đực.
Linh khí trong Hồng Mông Linh Châu giới tăng lên không ngừng khiến chàng ngạc nhiên, cả năm nay Hàn Tinh không hấp thụ linh khí bên ngoài, chỉ hấp thụ hơn vạn oan khí từ các oan hồn và lão Hồng tế luyện, hợp nhất lại kiện hắc châu, chàng không hiểu rõ linh khí tăng trưởng vì đâu, đoán trừ hai nguyên nhân trên không còn lý do khác. Tăng trưởng là tốt rồi, chàng thầm nhủ rồi bỏ sang một bên không để tâm đến nữa.
Xem mấy con vật mua trước đây một tháng, Hàn Tinh nhớ lại mình có mua một cái trứng màu nâu vội đem ra quan sát, tính tò mò càng lúc càng tăng khiến chàng đem ngũ sắc châu ra để bên cạnh cái trứng nâu. Ngũ sắc châu chàng mới dùng ấp bốn trứng con Khướu bông nên linh khí bên trong chưa phục hồi nên chàng nghĩ ngợi một lát rồi chận chân khí bản thân qua bàn tay truyền vào ngũ hành châu, mới đưa vào một tia chân khí đã thấy viên châu hấp thụ đã đầy đủ không thể hấp thụ thêm chút nào thì chàng nghĩ “quá ít” chỉ một tia chân khí cũng không tiếp thu hết, chàng thu lại số chân khí dư thừa trở lại rồi quan sát viên ngũ hành châu. Lúc này trong ngũ hành châu thấy quả nhiên đầy như lúc trước chàng yên tâm bỏ nó xuống bên cạnh cái trứng lạ ngồi chờ xem phản ứng. Lại một màn ngũ sắc hào quang tỏa lan lập lại như trước.
Hai tiếng sau cuối cùng trứng nứt, Hàn Tinh không dùng thần thức quan sát cứ dùng mắt nhìn vào. “Bóc” ! Quả trứng bể mạnh ra làm hai. Hai mắt Hàn Tinh nhìn chăm chăm vào bỗng giật mình. Một con kiến to bằng nắm tay màu trắng tinh xuất hiện trước mắt, vừa ra khỏi trrứng sáu cái chân động đậy đứng vững vàng trên mặt đất đỡ thân nó cao dần lên, thân nó lớn lên thấy rõ, phía trước cái càng nhỏ mạnh mẽ giương lên cao phía trước, hai cái râu phất qua phất lại cảm nhận chung quanh, sau đó tiến về hướng chàng bò tới. Hàn Tinh lúc này cứ ngồi yên xem con kiến muốn làm gì thì thấy nó bò lên bàn chân chàng sau đó nằm yên trên bàn chân không nhúc nhích, chàng để nó nằm yên đó một lúc rồi bắt nó để trên lòng bàn tay, đưa trước mặt quan sát.
Con kiến trên bàn tay đứng lên đi quanh quẩn mấy vòng trên bàn tay rồi lại nằm bẹp xuống nghỉ ngơi, Hàn Tinh hà hơi vào nó, nó cũng chẳng phản ứng chàng đưa nó đến khu vực con bọ cạp sinh sống bỏ nó trên tảng đá lạ, năm xưa thu được khi thu con bọ cạp. Con cư hạt (bọ cạp) thấy chàng đến liền chạy ra:
- Chủ nhân, hôm nay đến thăm không biết có chuyện gì cần giao phó.
- Ta mới thu được con Bạch Nhĩ (kiến) này, ngươi để ý bảo vệ nó một thời gian đến khi nó có đủ bản năng tự vệ.
- Vâng chủ nhân.
Hàn Tinh dùng thần thức quan sát tảng đá lạ thấy vẫn như xưa, lại phát hiện những quả trứng năm xưa thu vào lại vẫn được giấu dưới tảng đá thì ngạc nhiên hỏi cự hạt (bọ cạp).
- Ngươi có biết ba quả trứng là yêu thú gì không, có từ bao lâu, trước kia nó vẫn ở cạnh ngươi thì phải.
- Tiểu nhân vẫn sinh sống ở bên cạnh tảng đá này, khi mới lớn đã nhận biết ba quả trứng này, tính từ lúc đó đến bây giờ có gần năm trăm năm, cũng không biết là yêu thú gì, nhưng ẩn chứa yêu khí hơi thở thật cường đại nên ở bên nó thì thấy thoải mái dễ chịu.
- Cái gì, ngươi tuổi cũng đã cao đến thế à?
- Vâng, tiểu nhân tu luyện từ nhỏ nên tuổi thọ không ngừng tăng lên theo tu vi.
Hàn Tinh nghe vậy thì không ngờ con cự hạt này cũng có tuổi cao như vậy, tò mò muốn biết, trứng để lâu như vậy không nở thật là lạ không biết bên trong chứa yêu thú gì. Chàng lại đem ngũ sắc châu ra tu bổ chân linh khí sau đó bỏ bên cạnh ba cái trứng, chờ hai ba tiếng cũng không thấy nó nở, chàng đành để ngũ sắc châu ở đó, dặn cự hạt canh chừng, nếu thấy trứng nở thì thông báo cho chàng.
Hàn Tinh đến thăm đàn gà thì gặp Cao Hưng đang cho hai con gà tơ vần xổ.
- Chủ nhân!
Hàn Tinh nhìn hai con gà tơ, một tía một mơ, hai con đúng là giòng con Hỏa Sư và mái mơ, một con giống giòng mẹ một con giống giòng cha.
- Ừ, cứ tiếp tục. Hai con này đời thứ mấy đây.
- Dạ, đời thứ mười. Con mơ là giòng thứ hai từ con mơ thái giàm.
Hàn Tinh nhìn kỹ con mơ thì thấy lông nó mơ mã lại, không biết nó có vảy đặc biệt kia trên người không.
- Mơ thái giám còn sống không?
- Dạ vẫn sống tốt.
Hàn Tinh quan sát hai con có thế đá khác hẳn nhau, con tía đá giống con hỏa sư, dồn dập mạnh bạo, nóng tính như lửa đốt, còn con mơ thì ngược lại đá ít đòn hơn nhưng đòn nào cũng độc địa đau khiến con tía ngẩn ngơ đầu, nó hay chui rúc đá vỉa song không chỉ vậy, đòn dọc của nó không kém. Bỗng “quác” một tiếng kêu lớn con tía bị một đòn mang tai quay một vòng nằm xuống con mơ chạy lại đá bồi ba bốn đòn thì con tía mới tỉnh hẳn, hai con xoay vòng tranh cần, con tía mỏ bắt được tai con mơ đánh một đòn vào sau ót, con mơ ngẩn ngơ, chưa tỉnh đã bị đánh thêm một đòn vào cần cổ khiến con mơ vênh một bên, đứng không vững nữa, cứ siêu vẹ liểng xiểng như người say, con tía đuổi theo đá bồi buông nhưng không trúng được, mổ cũng không sao mổ trúng, hai con đá buông cùng đá vào quãng không, mổ cũng như đòn buông. Bất chợt con tía bị con mơ túm được yết hầu đánh ba đòn lìền “quác” sau ba đòn mới buông mỏ, đòn nào đòn ấy như sấm xét, tuy cần cổ bị trật khớp nhưng chân đá rất chính xác. Con tía lãnh liên hoàn ba đòn lợi hại này nằm tại chỗ giẫy đành đạch. Cao Hưng vội giữ lấy con mơ không cho nó xông vào đá bồi. Hàn Tinh thấy vậy xem xét con tía giãy chết, máu trong mỏ chảy ra, xương hàm dưới cổ bị bể nát, chàng vội kiếm một cái ống nhỏ đút vào cuống họng cho nó thở, sau đó dùng không gian trận pháp khống chế quanh con tía không cho nó động đậy lơ lửng trước mặt chàng, rồi mới tiếp miếng xương bể lại vị trí cũ, ba tiếng sau thấy xương chắp nó đã bắt đầu liền dính vào nhau chàng khẻ rút ống dưỡng khí ra nhưng vẫn giữ không gian trận pháp không cho nó động hạ xuống cách mặt đất năm phân treo lơ lửng ở đó.
Bên kia con mơ đã được Cao Hưng lấy lại khớp cổ, đi loanh quanh sân đập cánh cất tiếng gáy liên tục.
Hàn Tinh lại bắt nó lên xem thì thấy con mơ này cũng có vảy lạ trên lưng gần phao câu giống cha ông nó, không trách đòn nó đánh kinh hồn đến thế, bị trật khớp cổ mà vẫn có thể trả đòn chí tử như vậy.
- Con tía ngươi cứ để yên chỗ đó lấy bu úp nó lại, khoảng một ngày một đêm thì nó có thể hoạt động như thường.
Cao Hưng nghe vậy quay lại nhìn con tía đang nằm treo lơ lửng cách mắt đất năm phân thì thấy làm lạ, không biết chủ nhân làm sao cứu được nó lại tự hỏi không biết treo nó lơ lửng như thế làm chi.
Nguyên lai Hàn Tinh dùng không nhiều năng lực nên không gian trận này vừa đúng hai mươi bốn tiếng đồng hồ thì tự động tiêu hao và trận pháp sẽ biến mất.
- Ngươi gây được giòng gà mơ này khá lắm, khi tiện dịp đem ra trường đá một phen. Bây giờ giòng của nó có bao nhiêu con?
- Vâng, tất cả có năm con trống và ba con mái được chọn lọc kỹ càng.
- Tốt lắm.
Hàn Tinh rời khỏi nơi đây về luyện bảo phòng ngồi xuống xếp bằng tĩnh tọa, hai ngày sau thấy tinh khí thần hợp nhất đến cao đỉnh, liền đem tài liệu ra tu bổ tiên tháp khí tàn kiện. Trước hết chàng đem thần thức vào trong bảo tháp xem xét kỹ lại một vòng, đến chỗ hư hao kia xem cả cấu tạo phân tử của thể vật thì thấy vẫn như trước đây một năm. Chàng ngẫm nghĩ một hồi rồi đem tài liệu cần thiết đề thuần rồi xếp vào chỗ cũ, sau đó đem kiện tiên tháp nung chảy chỗ hư hao kia mạnh mẽ thanh trừ tạp chất, rồi lần lượt cho tài liệu cần thiết vào nung chảy thành thể lỏng hoà với tài liệu chỗ hư hao, đề thần nhiều lần nữa chàng kiễm tra đến khi cấu tạo phân tử giống hệt tài liệu tiên tháp mới thôi đề thuần. Nơi hư hao lúc trước bằng bàn tay, chàng chắp nối sửa lại rộng gấp ba lần. Sau khi thối hỏa thì thấy mọi sự đạt được như dự định, chàng lại ngồi xuống tĩnh tọa nghỉ ngơi, bồi bổ lại chân khí và linh lực đã tiêu hao, chàng bắt đầu thực hiện phần thứ hai, đưa thần thức vào tiên tháp thu bỏ trận pháp khải linh còn lại.
Vừa bỏ sạch sẽ trận pháp thành công, thì Hàn Tinh giật mình kinh hãi vì thấy không gian trong tiên tháp ba động mạnh không ngớt, sau đó một tiếng cười cực ác đắc ý vang lên “Ha a a a ! ha ha ha. Cuối cùng thoát nạn, để ta thưởng cho ngươi một cái chết không đau đớn một chút nào... hahaha”.
Hàn Tinh chỉ cảm thấy trong đầu váng đau nhức, những tiếng oong oong không ngớt, trước mắt sao trời bay loạn cả người liểng xiểng choáng váng. Thần thức bị cắn nuốt hơn phân nửa, linh hồn lực tiêu hao, thần thức tổn thương, người run lên bần bật.
Hàn Tinh buông tiên tháp xuống tự động bị khí thế đẩy lui bảy tám bước, khứu giác mùi hôi thối nồng nặc, miệng run run hỏi:
- Ngươi là ai, sao trốn trong tiên tháp ?
- Ha ha, trốn ư? Ta buồn cười quá haha.... Để ta nói cho ngươi, để xem ngươi nghe xong còn đứng vững được không?
- Ta chính là Quỷ Tà đại vương.
- Quỷ Tà đại vương là ai, xin lỗi ta chưa nghe bao giờ.
Quỷ Tà đại Vương nghe hắn nói không biết đại danh mình liền điên tiết lên hét.
- Ngươi dám khinh ta, đại danh của ta vang dội Quỷ giới, Tiên giới, Ma giới …. sao ngươi không biết.
Vừa nghe xong đến đây Hàn Tinh đã thấy một bóng người đen như từ khói tụ lại mà thành từ tiên tháp chậm bay ra, tử khí bừng bừng, mùi hôi thối tràn ngập không gian trong luyện bảo phòng.
- Đây là Tu chân giới không phải những nơi ngươi vừa nói đó... Trên thân ngươi phát ra phải chăng là quỷ khí. À không phải ta gọi là Quỷ Anh có lẽ đúng hơn.
- Ha ha, tiểu tử bây giờ ngươi mới biết à. Biết rồi mau mau bái lậy ta làm quỷ nô của ta, thì ta tha cho một mạng. Ha ha hay ngươi tự hiến thân thể thơm tho ra đây.
- Hừ chỉ nói xàm, ngươi tự sướng đủ chưa? Ngươi biết ta là ai chăng, quỷ ma gặp ta thì chỉ có thể tự trách mình gặp vận xui.Muốn chạy trốn cũng không được, muốn chết cũng không xong.
- Còn dám nói mạnh, ta thấy run lên như cầy sấy thế kia, bị thương không nhẹ ,sợ hãi thì thành thật nói sợ hãi ta còn thương tình, thôi mau giao thân xác cho ta rồi cút đi cho ta khỏi mất công ra tay.
Minh nhìn Quỷ Anh thân đen đủi hai mắt và miệng trong khi nói chuyện há ra khép vào, lưỡi dài đỏ như máu trông thật dọa người, cũng may chàng đã gặp quỷ ma, nguyên anh rồi và bản thân định lực khá cao nên ảnh hưởng dần dần giảm đi. Nếu câu giờ một chút thì cơ hội thắng địch tăng lên. Nghĩ vậy liền hỏi:
- Ngươi tại sao quỷ anh bị nhốt trong tiên tháp?
- Còn chẳng phải mấy thằng tiên đế quần công ta, phá hư thân thể bắt nhốt ta.
- Ha ha, thì ra là một tên bại tướng của mấy vị tiên đế. Vậy mà mở miệng còn phách lối dọa người.
- Ngươi còn cười được, khá lắm, ta không đợi được nữa rồi.....
- Xem thần thông của ta!
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123
Rời khu heo sinh sống lại đến chỗ mấy con dê, quả nhiên anh dê chăm chỉ làm việc, con cái sinh ra đàn sáu con nay đã khôn lớn, hắn không ngừng nỗ lực tăng gia làm việc củng cố số lượng con cháu, đáng tiếc ở đây chỉ có một con dê mẹ không thể đáp ứng tiện nghi nhu cầu của nó, khiến lúc nào hắn cũng bực bội trong mình, kêu liên tiếp nhiều tiếng “e be” phá phách như không vừa lòng lắm. Hàn Tinh thầm hối hận biết thế ta mua hai ba con cái một con đực.
Linh khí trong Hồng Mông Linh Châu giới tăng lên không ngừng khiến chàng ngạc nhiên, cả năm nay Hàn Tinh không hấp thụ linh khí bên ngoài, chỉ hấp thụ hơn vạn oan khí từ các oan hồn và lão Hồng tế luyện, hợp nhất lại kiện hắc châu, chàng không hiểu rõ linh khí tăng trưởng vì đâu, đoán trừ hai nguyên nhân trên không còn lý do khác. Tăng trưởng là tốt rồi, chàng thầm nhủ rồi bỏ sang một bên không để tâm đến nữa.
Xem mấy con vật mua trước đây một tháng, Hàn Tinh nhớ lại mình có mua một cái trứng màu nâu vội đem ra quan sát, tính tò mò càng lúc càng tăng khiến chàng đem ngũ sắc châu ra để bên cạnh cái trứng nâu. Ngũ sắc châu chàng mới dùng ấp bốn trứng con Khướu bông nên linh khí bên trong chưa phục hồi nên chàng nghĩ ngợi một lát rồi chận chân khí bản thân qua bàn tay truyền vào ngũ hành châu, mới đưa vào một tia chân khí đã thấy viên châu hấp thụ đã đầy đủ không thể hấp thụ thêm chút nào thì chàng nghĩ “quá ít” chỉ một tia chân khí cũng không tiếp thu hết, chàng thu lại số chân khí dư thừa trở lại rồi quan sát viên ngũ hành châu. Lúc này trong ngũ hành châu thấy quả nhiên đầy như lúc trước chàng yên tâm bỏ nó xuống bên cạnh cái trứng lạ ngồi chờ xem phản ứng. Lại một màn ngũ sắc hào quang tỏa lan lập lại như trước.
Hai tiếng sau cuối cùng trứng nứt, Hàn Tinh không dùng thần thức quan sát cứ dùng mắt nhìn vào. “Bóc” ! Quả trứng bể mạnh ra làm hai. Hai mắt Hàn Tinh nhìn chăm chăm vào bỗng giật mình. Một con kiến to bằng nắm tay màu trắng tinh xuất hiện trước mắt, vừa ra khỏi trrứng sáu cái chân động đậy đứng vững vàng trên mặt đất đỡ thân nó cao dần lên, thân nó lớn lên thấy rõ, phía trước cái càng nhỏ mạnh mẽ giương lên cao phía trước, hai cái râu phất qua phất lại cảm nhận chung quanh, sau đó tiến về hướng chàng bò tới. Hàn Tinh lúc này cứ ngồi yên xem con kiến muốn làm gì thì thấy nó bò lên bàn chân chàng sau đó nằm yên trên bàn chân không nhúc nhích, chàng để nó nằm yên đó một lúc rồi bắt nó để trên lòng bàn tay, đưa trước mặt quan sát.
Con kiến trên bàn tay đứng lên đi quanh quẩn mấy vòng trên bàn tay rồi lại nằm bẹp xuống nghỉ ngơi, Hàn Tinh hà hơi vào nó, nó cũng chẳng phản ứng chàng đưa nó đến khu vực con bọ cạp sinh sống bỏ nó trên tảng đá lạ, năm xưa thu được khi thu con bọ cạp. Con cư hạt (bọ cạp) thấy chàng đến liền chạy ra:
- Chủ nhân, hôm nay đến thăm không biết có chuyện gì cần giao phó.
- Ta mới thu được con Bạch Nhĩ (kiến) này, ngươi để ý bảo vệ nó một thời gian đến khi nó có đủ bản năng tự vệ.
- Vâng chủ nhân.
Hàn Tinh dùng thần thức quan sát tảng đá lạ thấy vẫn như xưa, lại phát hiện những quả trứng năm xưa thu vào lại vẫn được giấu dưới tảng đá thì ngạc nhiên hỏi cự hạt (bọ cạp).
- Ngươi có biết ba quả trứng là yêu thú gì không, có từ bao lâu, trước kia nó vẫn ở cạnh ngươi thì phải.
- Tiểu nhân vẫn sinh sống ở bên cạnh tảng đá này, khi mới lớn đã nhận biết ba quả trứng này, tính từ lúc đó đến bây giờ có gần năm trăm năm, cũng không biết là yêu thú gì, nhưng ẩn chứa yêu khí hơi thở thật cường đại nên ở bên nó thì thấy thoải mái dễ chịu.
- Cái gì, ngươi tuổi cũng đã cao đến thế à?
- Vâng, tiểu nhân tu luyện từ nhỏ nên tuổi thọ không ngừng tăng lên theo tu vi.
Hàn Tinh nghe vậy thì không ngờ con cự hạt này cũng có tuổi cao như vậy, tò mò muốn biết, trứng để lâu như vậy không nở thật là lạ không biết bên trong chứa yêu thú gì. Chàng lại đem ngũ sắc châu ra tu bổ chân linh khí sau đó bỏ bên cạnh ba cái trứng, chờ hai ba tiếng cũng không thấy nó nở, chàng đành để ngũ sắc châu ở đó, dặn cự hạt canh chừng, nếu thấy trứng nở thì thông báo cho chàng.
Hàn Tinh đến thăm đàn gà thì gặp Cao Hưng đang cho hai con gà tơ vần xổ.
- Chủ nhân!
Hàn Tinh nhìn hai con gà tơ, một tía một mơ, hai con đúng là giòng con Hỏa Sư và mái mơ, một con giống giòng mẹ một con giống giòng cha.
- Ừ, cứ tiếp tục. Hai con này đời thứ mấy đây.
- Dạ, đời thứ mười. Con mơ là giòng thứ hai từ con mơ thái giàm.
Hàn Tinh nhìn kỹ con mơ thì thấy lông nó mơ mã lại, không biết nó có vảy đặc biệt kia trên người không.
- Mơ thái giám còn sống không?
- Dạ vẫn sống tốt.
Hàn Tinh quan sát hai con có thế đá khác hẳn nhau, con tía đá giống con hỏa sư, dồn dập mạnh bạo, nóng tính như lửa đốt, còn con mơ thì ngược lại đá ít đòn hơn nhưng đòn nào cũng độc địa đau khiến con tía ngẩn ngơ đầu, nó hay chui rúc đá vỉa song không chỉ vậy, đòn dọc của nó không kém. Bỗng “quác” một tiếng kêu lớn con tía bị một đòn mang tai quay một vòng nằm xuống con mơ chạy lại đá bồi ba bốn đòn thì con tía mới tỉnh hẳn, hai con xoay vòng tranh cần, con tía mỏ bắt được tai con mơ đánh một đòn vào sau ót, con mơ ngẩn ngơ, chưa tỉnh đã bị đánh thêm một đòn vào cần cổ khiến con mơ vênh một bên, đứng không vững nữa, cứ siêu vẹ liểng xiểng như người say, con tía đuổi theo đá bồi buông nhưng không trúng được, mổ cũng không sao mổ trúng, hai con đá buông cùng đá vào quãng không, mổ cũng như đòn buông. Bất chợt con tía bị con mơ túm được yết hầu đánh ba đòn lìền “quác” sau ba đòn mới buông mỏ, đòn nào đòn ấy như sấm xét, tuy cần cổ bị trật khớp nhưng chân đá rất chính xác. Con tía lãnh liên hoàn ba đòn lợi hại này nằm tại chỗ giẫy đành đạch. Cao Hưng vội giữ lấy con mơ không cho nó xông vào đá bồi. Hàn Tinh thấy vậy xem xét con tía giãy chết, máu trong mỏ chảy ra, xương hàm dưới cổ bị bể nát, chàng vội kiếm một cái ống nhỏ đút vào cuống họng cho nó thở, sau đó dùng không gian trận pháp khống chế quanh con tía không cho nó động đậy lơ lửng trước mặt chàng, rồi mới tiếp miếng xương bể lại vị trí cũ, ba tiếng sau thấy xương chắp nó đã bắt đầu liền dính vào nhau chàng khẻ rút ống dưỡng khí ra nhưng vẫn giữ không gian trận pháp không cho nó động hạ xuống cách mặt đất năm phân treo lơ lửng ở đó.
Bên kia con mơ đã được Cao Hưng lấy lại khớp cổ, đi loanh quanh sân đập cánh cất tiếng gáy liên tục.
Hàn Tinh lại bắt nó lên xem thì thấy con mơ này cũng có vảy lạ trên lưng gần phao câu giống cha ông nó, không trách đòn nó đánh kinh hồn đến thế, bị trật khớp cổ mà vẫn có thể trả đòn chí tử như vậy.
- Con tía ngươi cứ để yên chỗ đó lấy bu úp nó lại, khoảng một ngày một đêm thì nó có thể hoạt động như thường.
Cao Hưng nghe vậy quay lại nhìn con tía đang nằm treo lơ lửng cách mắt đất năm phân thì thấy làm lạ, không biết chủ nhân làm sao cứu được nó lại tự hỏi không biết treo nó lơ lửng như thế làm chi.
Nguyên lai Hàn Tinh dùng không nhiều năng lực nên không gian trận này vừa đúng hai mươi bốn tiếng đồng hồ thì tự động tiêu hao và trận pháp sẽ biến mất.
- Ngươi gây được giòng gà mơ này khá lắm, khi tiện dịp đem ra trường đá một phen. Bây giờ giòng của nó có bao nhiêu con?
- Vâng, tất cả có năm con trống và ba con mái được chọn lọc kỹ càng.
- Tốt lắm.
Hàn Tinh rời khỏi nơi đây về luyện bảo phòng ngồi xuống xếp bằng tĩnh tọa, hai ngày sau thấy tinh khí thần hợp nhất đến cao đỉnh, liền đem tài liệu ra tu bổ tiên tháp khí tàn kiện. Trước hết chàng đem thần thức vào trong bảo tháp xem xét kỹ lại một vòng, đến chỗ hư hao kia xem cả cấu tạo phân tử của thể vật thì thấy vẫn như trước đây một năm. Chàng ngẫm nghĩ một hồi rồi đem tài liệu cần thiết đề thuần rồi xếp vào chỗ cũ, sau đó đem kiện tiên tháp nung chảy chỗ hư hao kia mạnh mẽ thanh trừ tạp chất, rồi lần lượt cho tài liệu cần thiết vào nung chảy thành thể lỏng hoà với tài liệu chỗ hư hao, đề thần nhiều lần nữa chàng kiễm tra đến khi cấu tạo phân tử giống hệt tài liệu tiên tháp mới thôi đề thuần. Nơi hư hao lúc trước bằng bàn tay, chàng chắp nối sửa lại rộng gấp ba lần. Sau khi thối hỏa thì thấy mọi sự đạt được như dự định, chàng lại ngồi xuống tĩnh tọa nghỉ ngơi, bồi bổ lại chân khí và linh lực đã tiêu hao, chàng bắt đầu thực hiện phần thứ hai, đưa thần thức vào tiên tháp thu bỏ trận pháp khải linh còn lại.
Vừa bỏ sạch sẽ trận pháp thành công, thì Hàn Tinh giật mình kinh hãi vì thấy không gian trong tiên tháp ba động mạnh không ngớt, sau đó một tiếng cười cực ác đắc ý vang lên “Ha a a a ! ha ha ha. Cuối cùng thoát nạn, để ta thưởng cho ngươi một cái chết không đau đớn một chút nào... hahaha”.
Hàn Tinh chỉ cảm thấy trong đầu váng đau nhức, những tiếng oong oong không ngớt, trước mắt sao trời bay loạn cả người liểng xiểng choáng váng. Thần thức bị cắn nuốt hơn phân nửa, linh hồn lực tiêu hao, thần thức tổn thương, người run lên bần bật.
Hàn Tinh buông tiên tháp xuống tự động bị khí thế đẩy lui bảy tám bước, khứu giác mùi hôi thối nồng nặc, miệng run run hỏi:
- Ngươi là ai, sao trốn trong tiên tháp ?
- Ha ha, trốn ư? Ta buồn cười quá haha.... Để ta nói cho ngươi, để xem ngươi nghe xong còn đứng vững được không?
- Ta chính là Quỷ Tà đại vương.
- Quỷ Tà đại vương là ai, xin lỗi ta chưa nghe bao giờ.
Quỷ Tà đại Vương nghe hắn nói không biết đại danh mình liền điên tiết lên hét.
- Ngươi dám khinh ta, đại danh của ta vang dội Quỷ giới, Tiên giới, Ma giới …. sao ngươi không biết.
Vừa nghe xong đến đây Hàn Tinh đã thấy một bóng người đen như từ khói tụ lại mà thành từ tiên tháp chậm bay ra, tử khí bừng bừng, mùi hôi thối tràn ngập không gian trong luyện bảo phòng.
- Đây là Tu chân giới không phải những nơi ngươi vừa nói đó... Trên thân ngươi phát ra phải chăng là quỷ khí. À không phải ta gọi là Quỷ Anh có lẽ đúng hơn.
- Ha ha, tiểu tử bây giờ ngươi mới biết à. Biết rồi mau mau bái lậy ta làm quỷ nô của ta, thì ta tha cho một mạng. Ha ha hay ngươi tự hiến thân thể thơm tho ra đây.
- Hừ chỉ nói xàm, ngươi tự sướng đủ chưa? Ngươi biết ta là ai chăng, quỷ ma gặp ta thì chỉ có thể tự trách mình gặp vận xui.Muốn chạy trốn cũng không được, muốn chết cũng không xong.
- Còn dám nói mạnh, ta thấy run lên như cầy sấy thế kia, bị thương không nhẹ ,sợ hãi thì thành thật nói sợ hãi ta còn thương tình, thôi mau giao thân xác cho ta rồi cút đi cho ta khỏi mất công ra tay.
Minh nhìn Quỷ Anh thân đen đủi hai mắt và miệng trong khi nói chuyện há ra khép vào, lưỡi dài đỏ như máu trông thật dọa người, cũng may chàng đã gặp quỷ ma, nguyên anh rồi và bản thân định lực khá cao nên ảnh hưởng dần dần giảm đi. Nếu câu giờ một chút thì cơ hội thắng địch tăng lên. Nghĩ vậy liền hỏi:
- Ngươi tại sao quỷ anh bị nhốt trong tiên tháp?
- Còn chẳng phải mấy thằng tiên đế quần công ta, phá hư thân thể bắt nhốt ta.
- Ha ha, thì ra là một tên bại tướng của mấy vị tiên đế. Vậy mà mở miệng còn phách lối dọa người.
- Ngươi còn cười được, khá lắm, ta không đợi được nữa rồi.....
- Xem thần thông của ta!
Góp ý cho truyện Hồng Mông Linh Bảo: http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=58123
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.