Hỏng Rồi! Tôi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Chính Trong Truyện Ngược
Chương 37: Thấm Nhã Muốn Gán Ghép Con Với Chu Trình Viễn
Túc Tầm
03/10/2024
"Thấm Nhã, chị là chị ruột của em, em không cần phải giấu chị." Diệp Chỉ tiếp tục: "Chị có thể thấy rõ, so với tên Âu Minh Hàn bạo chúa và vô tâm kia, sự dịu dàng chu đáo của Chu Trình Viễn đúng là khiến em rung động hơn. Nếu em muốn chia tay, đừng lo lắng, ngày mai chị sẽ hẹn Âu Minh Hàn và giúp em nói lời chia tay..."
"Khoan đã! Chị!" Diệp Thấm Nhã vội vàng nói: "Em và Minh Hàn rất tốt, không hề muốn chia tay! Em cũng không có cảm tình với Chu thiếu, em không thích anh ấy!"
Diệp Chỉ ngạc nhiên: "Em hiểu anh ta đến mức khen anh ta nhiều hơn cả bạn trai của mình, làm sao có thể nói là không thích được? Thấm Nhã, có lẽ em chưa thực sự hiểu lòng mình. Đừng lo, lần tới gặp Chu Trình Viễn, chị nhất định sẽ giúp hai người đến với nhau..."
"Chị! Đừng mà! Em với anh ấy thực sự không có gì..." Diệp Thấm Nhã lắp bắp, vừa giận vừa lo lắng nói: "Chu thiếu thích là chị đó!"
"Thấm Nhã, em làm thế là không đúng rồi đấy." Diệp Chỉ không hài lòng nói: "Dù em không muốn chia tay, nhưng đừng lén lút quan hệ sau lưng, lại còn lôi chị vào làm lá chắn? Chị là chị gái của em, nhưng đừng bắt chị làm con tốt thế mạng!"
Diệp Thấm Nhã vẫn muốn giải thích, nhưng Diệp Chỉ khăng khăng cho rằng cô ta đang lấy mình làm bia đỡ, thậm chí còn giả vờ tức giận rồi chủ động kết thúc cuộc gọi.
Sau đó, Diệp Chỉ tắt luôn điện thoại.
Cô biết Diệp Thấm Nhã sẽ tiếp tục gọi đến, nhưng không muốn nghe. Nếu Diệp Thấm Nhã đã gọi để làm phiền cô, vậy thì đêm nay Diệp Thấm Nhã cũng đừng hòng ngủ ngon.
Cả đêm đó, Diệp Chỉ ngủ rất ngon.
Thực ra trước đây cô vẫn luôn có chút lo lắng.
Mặc dù cô đã liên tiếp phá hỏng các kế hoạch của Âu Minh Hàn, nhưng cô biết rõ, với hào quang của nam chính, Âu Minh Hàn có nền tảng vô cùng vững chắc. Những gì cô làm chỉ khiến hắn ta chịu chút thiệt hại.
Hơn nữa, phần lớn lý do Âu Minh Hàn bị thiệt cũng là vì hắn ta coi thường cô, không xem cô là đối thủ.
Vì vậy, phương pháp hắn ta sử dụng để đối phó với cô cũng chỉ đơn giản là để Chu Trình Viễn theo đuổi.
Đợi đến khi Âu Minh Hàn thực sự không kiêng dè gì mà sử dụng mọi thủ đoạn, Diệp Chỉ cũng không thể chắc chắn sẽ chiến thắng.
Nhưng bây giờ thì khác. Cô có thể giành được sự hỗ trợ của Kỳ Huyên, điều này giúp tăng đáng kể cơ hội chiến thắng của mình!
Sau một giấc ngủ ngon, Diệp Chỉ mở điện thoại, lập tức thấy hàng chục cuộc gọi nhỡ từ Diệp Thấm Nhã.
Diệp Chỉ nhìn đồng hồ, cuộc gọi cuối cùng là vào lúc nửa đêm. Không thể phủ nhận rằng Diệp Thấm Nhã đúng là rất kiên nhẫn.
Đột nhiên, điện thoại lại đổ chuông. Diệp Chỉ nhìn vào màn hình, thấy Diệp Vĩnh Hiền gọi đến, cô liền nhấn nút nghe.
"Tiểu Chỉ," Diệp Vĩnh Hiền thắc mắc hỏi: "Hai chị em con giận dỗi gì nhau à? Thấm Nhã nói hôm qua nó gọi cho con mấy chục cuộc mà con không nghe máy."
"Nó có nói lý do không ạ?" Diệp Chỉ bình tĩnh hỏi.
"Không, cha có hỏi nhưng nó ấp úng không chịu nói, chỉ bảo con hiểu lầm nó, muốn giải thích mà con không cho nó cơ hội. Tiểu Chỉ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
"Cha à." Diệp Chỉ thở dài: "Thấm Nhã muốn gán ghép con với Chu Trình Viễn."
"Cái gì?!" Diệp Vĩnh Hiền sửng sốt: "Là cái gã công tử ăn chơi nổi tiếng, bị đồn là mắc bệnh lây qua đường tình dục, Chu Trình Viễn đó sao?!"
"Đúng là anh ta." Khóe miệng Diệp Chỉ giật nhẹ, chuyện Chu Trình Viễn mắc bệnh đã lan đến tai Diệp Vĩnh Hiền rồi sao?
Diệp Vĩnh Hiền tức giận nói: "Đầu óc Thấm Nhã bị làm sao thế? Gã đó là cái loại gì mà nó lại muốn gán ghép con với hắn? Hôm qua Chu Trình Viễn còn mang cả một bó hoa lớn đến công ty, hóa ra là vì chuyện này! Tiểu Chỉ, con yên tâm, cha sẽ bắt con bé phải xin lỗi con..."
"Cha, chuyện này cha không cần can thiệp đâu." Diệp Chỉ bình tĩnh nói: "Cho dù cha có ép Thấm Nhã xin lỗi, em ấy cũng sẽ không thấy mình sai. Em ấy chắc chắn sẽ tìm cách khác để tiếp tục can thiệp. Nên thời gian này con không muốn dính dáng đến em ấy, để em ấy bình tĩnh lại đã. Đợi khi con giải quyết xong chuyện với Chu Trình Viễn, thì sẽ tính tiếp."
"Khoan đã! Chị!" Diệp Thấm Nhã vội vàng nói: "Em và Minh Hàn rất tốt, không hề muốn chia tay! Em cũng không có cảm tình với Chu thiếu, em không thích anh ấy!"
Diệp Chỉ ngạc nhiên: "Em hiểu anh ta đến mức khen anh ta nhiều hơn cả bạn trai của mình, làm sao có thể nói là không thích được? Thấm Nhã, có lẽ em chưa thực sự hiểu lòng mình. Đừng lo, lần tới gặp Chu Trình Viễn, chị nhất định sẽ giúp hai người đến với nhau..."
"Chị! Đừng mà! Em với anh ấy thực sự không có gì..." Diệp Thấm Nhã lắp bắp, vừa giận vừa lo lắng nói: "Chu thiếu thích là chị đó!"
"Thấm Nhã, em làm thế là không đúng rồi đấy." Diệp Chỉ không hài lòng nói: "Dù em không muốn chia tay, nhưng đừng lén lút quan hệ sau lưng, lại còn lôi chị vào làm lá chắn? Chị là chị gái của em, nhưng đừng bắt chị làm con tốt thế mạng!"
Diệp Thấm Nhã vẫn muốn giải thích, nhưng Diệp Chỉ khăng khăng cho rằng cô ta đang lấy mình làm bia đỡ, thậm chí còn giả vờ tức giận rồi chủ động kết thúc cuộc gọi.
Sau đó, Diệp Chỉ tắt luôn điện thoại.
Cô biết Diệp Thấm Nhã sẽ tiếp tục gọi đến, nhưng không muốn nghe. Nếu Diệp Thấm Nhã đã gọi để làm phiền cô, vậy thì đêm nay Diệp Thấm Nhã cũng đừng hòng ngủ ngon.
Cả đêm đó, Diệp Chỉ ngủ rất ngon.
Thực ra trước đây cô vẫn luôn có chút lo lắng.
Mặc dù cô đã liên tiếp phá hỏng các kế hoạch của Âu Minh Hàn, nhưng cô biết rõ, với hào quang của nam chính, Âu Minh Hàn có nền tảng vô cùng vững chắc. Những gì cô làm chỉ khiến hắn ta chịu chút thiệt hại.
Hơn nữa, phần lớn lý do Âu Minh Hàn bị thiệt cũng là vì hắn ta coi thường cô, không xem cô là đối thủ.
Vì vậy, phương pháp hắn ta sử dụng để đối phó với cô cũng chỉ đơn giản là để Chu Trình Viễn theo đuổi.
Đợi đến khi Âu Minh Hàn thực sự không kiêng dè gì mà sử dụng mọi thủ đoạn, Diệp Chỉ cũng không thể chắc chắn sẽ chiến thắng.
Nhưng bây giờ thì khác. Cô có thể giành được sự hỗ trợ của Kỳ Huyên, điều này giúp tăng đáng kể cơ hội chiến thắng của mình!
Sau một giấc ngủ ngon, Diệp Chỉ mở điện thoại, lập tức thấy hàng chục cuộc gọi nhỡ từ Diệp Thấm Nhã.
Diệp Chỉ nhìn đồng hồ, cuộc gọi cuối cùng là vào lúc nửa đêm. Không thể phủ nhận rằng Diệp Thấm Nhã đúng là rất kiên nhẫn.
Đột nhiên, điện thoại lại đổ chuông. Diệp Chỉ nhìn vào màn hình, thấy Diệp Vĩnh Hiền gọi đến, cô liền nhấn nút nghe.
"Tiểu Chỉ," Diệp Vĩnh Hiền thắc mắc hỏi: "Hai chị em con giận dỗi gì nhau à? Thấm Nhã nói hôm qua nó gọi cho con mấy chục cuộc mà con không nghe máy."
"Nó có nói lý do không ạ?" Diệp Chỉ bình tĩnh hỏi.
"Không, cha có hỏi nhưng nó ấp úng không chịu nói, chỉ bảo con hiểu lầm nó, muốn giải thích mà con không cho nó cơ hội. Tiểu Chỉ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"
"Cha à." Diệp Chỉ thở dài: "Thấm Nhã muốn gán ghép con với Chu Trình Viễn."
"Cái gì?!" Diệp Vĩnh Hiền sửng sốt: "Là cái gã công tử ăn chơi nổi tiếng, bị đồn là mắc bệnh lây qua đường tình dục, Chu Trình Viễn đó sao?!"
"Đúng là anh ta." Khóe miệng Diệp Chỉ giật nhẹ, chuyện Chu Trình Viễn mắc bệnh đã lan đến tai Diệp Vĩnh Hiền rồi sao?
Diệp Vĩnh Hiền tức giận nói: "Đầu óc Thấm Nhã bị làm sao thế? Gã đó là cái loại gì mà nó lại muốn gán ghép con với hắn? Hôm qua Chu Trình Viễn còn mang cả một bó hoa lớn đến công ty, hóa ra là vì chuyện này! Tiểu Chỉ, con yên tâm, cha sẽ bắt con bé phải xin lỗi con..."
"Cha, chuyện này cha không cần can thiệp đâu." Diệp Chỉ bình tĩnh nói: "Cho dù cha có ép Thấm Nhã xin lỗi, em ấy cũng sẽ không thấy mình sai. Em ấy chắc chắn sẽ tìm cách khác để tiếp tục can thiệp. Nên thời gian này con không muốn dính dáng đến em ấy, để em ấy bình tĩnh lại đã. Đợi khi con giải quyết xong chuyện với Chu Trình Viễn, thì sẽ tính tiếp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.