Chương 540: Bị Diệp Trạch Đào chỉnh đủ rồi.
Hồng Mông Thụ
02/06/2013
Ngồi trong phòng họp nhỏ, Diệp Trạch Đào tiếp nhận công tác liền ôn lại cho mọi người tri thức Đảng. Trong cuộc hop, tài ăn nói của Diệp Trạch Đào vô cùng lưu loát, giảng về xây dựng Đảng và đoàn kết, lại liên hệ tới tình hình trước mắt dạy học tập xây dựng đội ngũ bộ đội.
Tất cả đều do bí thư huyện ủy chỉ đạo, căn bản không tìm thấy đường rẽ nào.
Mọi người cũng biết Diệp Trạch Đào muốn từ giảng giải nội dung nói chuyện của lãnh đạo Tỉnh ủy. Ở trong cuộc họp, Diệp Trạch Đào nhắm vào cuộc nói chuyện với lãnh đạo Tỉnh ủy, quán triệt mãnh mẽ tầm quan trọng của việc này.
Các ủy viên thường vụ huyện ủy từng người một nhìn Diệp Trạch Đào, thật sự không biết nên nói gì. Nói thật, cũng có một đến hai năm rồi chưa nghiêm túc học tập tiến hành tổ chức như vậy, lần này Diệp Trạch Đào lại muốn làm như vậy, mọi người giống như ngồi đống lửa than vậy.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Bảo Vệ đã gần năm mươi rồi, ngồi suốt ở đây liền cảm thấy lưng đau, toàn thân đều khó chịu.
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Sài Tân gần đây không biết thế nào, cơ thể có vẻ suy nhược, càng ngồi càng cảm thấy trên người rét run.
Phó chủ tịch thường trực Cảnh Quốc Ninh tối hôm qua ngủ ở chỗ Tô Tinh Tinh, đã đến cái tuổi này rồi nên cũng bị Tô Tinh Tinh làm cho rất mệt mỏi. Hôm nay vốn ý vào cuộc họp sẽ tranh thủ chợp mắt một chút. Bây giờ thì tốt rồi, nhìn Diệp Trạch Đào, bộ dạng dồi dào tinh lực, ngồi đó nói đến không ngừng nghỉ, điều này khiến cho sự mệt mỏi của ông ta càng trở nên nghiêm trọng.
Đây là cuộc họp thường vụ đầu tiên mà Diệp Trạch Đào tổ chức, ai cũng không không dám thể hiện một bộ dạng không đoàn kết trong cuộc họp, chỉ có thể cố gắng chống đỡ để nghe Diệp Trạch Đào nói chuyện.
Liễu Khâm Trí tuy rằng còn có thể chịu đựng được, nhưng đối mặt là Diệp Trạch Đào đang thao thao bất tuyệt, ông ta biết cuộc họp hôm nay hoàn toàn do Diệp Trạch Đào chủ đạo, việc này thật là không ngờ.
- Bí thư Diệp, mười hai giờ rồi.
Liễu Khâm Trí nhắc nhở một câu.
Diệp Trạch Đào liền nhìn đồng hồ.
Mọi người còn tưởng rằng Diệp Trạch Đào phải tuyên bố tan họp, lại không ngờ Diệp Trạch Đào lại đưa ra nội dung cuộc nói chuyện gần đây nhất với bí thư Tỉnh ủy Tây Giang, có chút khó xử nói:
- Việc Bí thư Ngụy xây dựng nội dung Đảng rất quan trọng, Bí thư Thành ủy Chu có phê duyệt chỉ thị, yêu cầu chúng ta phải nhanh nhất tổ chức tổ học tập tiến tới thảo luận, phải hình thành ghi chép hội nghị. Nhân lúc tôi còn chưa xuống các thôn bản, hôm nay chúng ta cùng nhau học một chút.
Việc này Liễu Khâm Trí biết, thao tác của bọn họ ở cuộc họp là nói một chút, sau đó sai văn phòng làm một văn bản gì đó là được rồi. Không ngờ Diệp Trạch Đào là thật sao, muốn học tập trong cuộc họp này, còn làm quy củ đến như vậy.
Không đồng ý?
Ngẫm lại việc này, mọi người chỉ biết kìm nén, chứ còn không thể đề xuất bất kỳ ý kiến phản đối gì, Bí thư Tỉnh ủy Ngụy là người vừa mới được điều chỉnh lên, nếu trong cuộc họp mọi người không đồng ý mà bị truyền ra ngoài, cho dù khả năng ông ta biết đến rất thấp, nhưng ngộ nhỡ chẳng may?
Hơn nữa, bí thư Thành ủy chính là người ở đây điều lên, đang trong thời kỳ thịnh vượng, ngồi trong đây đều là người của ông ta. Diệp Trạch Đào nói phải học tập chỉ thị của bí thư Ngụy. Việc này nếu mà có một ý kiến bất đồng, truyền đến tai ông ta, liệu sẽ tạo thành một tình hình ra sao đây?
- Bí thư Diệp nói không sai, cần phải nắm bắt chuyện này.
Liễu Khâm Trí không những không phản đối, lại còn nói một câu như vậy.
Diệp Trạch Đào liền gật đầu nói:
- Tôi thấy cần phải nắm bắt thời gian, cũng không cần ra ngoài ăn cơm, mọi người đi vệ sinh là được rồi. Tôi sắp xếp đồng chí Kiều gọi cơm hộp, mọi người ăn tạm chút.
Ăn cơm hộp!
Vẻ mặt mọi người càng thêm kỳ quặc.
Nhìn mọi người trong thời gian tạm nghỉ, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói với Liễu Khâm Trí:
- Anh Liễu, chờ một lát anh lên giảng một chút liên quan về việc xây dựng đội ngũ bộ đội.
Lại nói với Cảnh Quốc Ninh:
- Anh Cảnh, liên hệ tới xây dựng bộ đội, anh nói một chút tình hình phát triển của huyện, anh thấy thế nào?
Tuy rằng giọng điệu có chút thương lượng, tất cả mọi người đều nghe được, Diệp Trạch Đào đang sắp xếp công tác.
Vô tình, cuộc họp thường vụ huyện ủy vẫn là Diệp Trạch Đào nắm giữ trong tay.
Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh tuy rằng không vui, nhưng cũng biết rằng hôm nay đã bị Diệp Trạch Đào dẫn đi rồi.
Ăn xong cơm hộp, Diệp Trạch Đào phát cho mỗi người một điếu thuốc, rồi lại tiếp tục cuộc họp.
Ba tiếng sau thì giảng xong, nhìn sắp đến bốn giờ, Diệp Trạch Đào mới nói với Lôi Diên Tùng:
- Anh Lôi, anh nói một chút.
Lôi Diên Tùng vừa mới nhận chức, đương nhiên không hy vọng bị mọi người xem nhẹ. Ông ta cũng là một người lăn lộn chốn quan trường, trình độ lý luận cũng không thấp, bèn giảng tiếp lời Diệp Trạch Đào.
Bởi vì suy nghĩ không để mọi người xem nhẹ mình, thời gian Lôi Diên Tùng giảng cũng rất dài, thao thao bất tuyệt đã hai giờ.
Lần này làm mọi người thảm rồi, Cảnh Quốc Ninh sớm tựa vào ghế không mở được mắt ra. Ông ta không nhớ rõ được bao lâu rồi không bị đè nén họp như vậy.
Liễu Khâm Trí mỗi ngày đều cần ngủ trưa một giấc mới được, một ngày không ngủ một lúc, liền toàn bộ không có tinh thần. Hôm nay bị làm cho căn bản là không thể ngủ được, toàn bộ ý nghĩ hỗn loạn.
Sài Tân Sinh lại càng thảm, vốn gồng mình lên để chống cự, không ngờ thời gian dài như vậy vẫn cắn răng chống cự.
Nhìn thấy Lôi Diên Tùng nói xong, Diệp Trạch Đào nhìn thời gian nói:
- Cuộc họp hôm nay nội dung rất quan trọng, sau đây xin mời anh Liễu nói một chút.
Sự nhẫn nại của Liễu Khâm Trí đã tới đỉnh điểm, không muốn phối hợp với Diệp Trạch Đào nữa, nhìn nhìn đồng hồ nói:
- Tôi thấy hôm nay đến đây thôi, mọi người đều vất vả rồi.
Diệp Trạch Đào khó xử nói:
- Cũng đừng để mình tôi và anh Lôi nói, tất cả mọi người cùng nói vài câu đi. Chúng tôi không thể độc đoán, cuộc họp sau này phải dân chủ một chút.
Liễu Khâm Trí trên mặt cười cười, khẽ gật đầu nói:
- Vậy thì tôi sẽ nói vài câu.
Nói vài vâu liền kết thúc luôn.
Liễu Khâm Trí từ trước tới giờ đều nói rất nhiều, cũng rất biết nói. Hôm nay tâm trạng lại không tốt, lại càng không muốn phối hợp cùng Diệp Trạch Đào mở cuộc họp này, nói xong phải tựa vào ghế.
Cảnh Quốc Ninh sớm không định họp, cũng không có nhiều sức lực, nói mấy câu liền xong việc.
Các ủy viên thường vụ có gì học nấy, từng người một đều biểu hiện một thái độ là tốt rồi.
Đợi mọi người giảng xong, Diệp Trạch Đào nói:
- Mới tới Tây Giang, văn kiện của tỉnh ủy vẫnn phải hiểu rõ tinh thần này mới được. Hôm nay mở cuộc họp, tôi cảm thấy ở một số phương diện tôi vẫn cần phải học tập thêm nhiều. Vốn là tính toán dành một tuần cùng mọi người hệ thống lại việc học tập một chút. Công việc của mọi người cũng khá bận rộn, nên sau này ở các hội nghị thường vụ dần dần học tập vậy. Ngày mai tôi bắt đầu xuống các xã các thôn, công tác ở huyện tạm thời không thay đổi.
Nói xong những lời này, Diệp Trạch Đào mới tuyên bố tan họp.
Một đám ủy viên thường vụ đưa tay ra phía sau xoa lưng, sắc mặt mọi người đều có vẻ quái dị.
Các lãnh đạo khác đến đều là lên giọng, Diệp Trạch Đào này đến là tốt, không hề lên giọng. Cái này giống như một quyền đả kích dịu dàng khiến cho mọi người chưa kịp đánh đã suy, đau đầu thật sự!
- Sếp, đến thành phố phải đi tắm nóng một chút?
Vệ Lâm nhỏ giọng nói với Cảnh Quốc Ninh.
Mấy người liên quan đều vây quanh, đối với sự tình hôm nay, mọi người cũng cần thời gian thảo luận một chút.
Cảnh Quốc Ninh khẽ gật đầu.
Từng vòng tròn khác nhau mọi người đều trở về rất nhanh.
Đợi tấ cả mọi người đi khỏi, Diệp Trạch Đào lúc này mới thu thập một chút đồ đạc trên bàn đi vào văn phòng.
- Bí thư Diệp, việc sắp xếp thư ký và người lái xe của anh có ý kiến gì không?
Kiều Ứng Xương đi theo sau, hỏi Diệp Trạch Đào.
Cuộc họp hôm nay biết rằng Ứng Xương cân nhắc một chút, thông qua cuộc họp này, tiếng nói của Diệp Trạch Đào đã khiến mọi người biết rằng bí thư huyện đã đổi là hắn. Trong cuộc họp một vài thủ đoạn nhỏ cũng có thể nhìn ra được, Diệp Trạch Đào cũng không phải là loại người dễ mà động vào.
Khẽ mỉm cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Kiều, anh khá quen thuộc tình hình ở đây, tôi tin tưởng con mắt của anh, anh sắp xếp tốt lắm.
Đây là một kiểu tín nhiệm, cũng là tung ra một đám hỏa mù.
Kiều Ứng Xương mỉm cười nói:
- Được, nếu bí thư Diệp nói như vậy, tôi sẽ tiến cử vài đồng chí.
Kiều Ứng Xương không hề thể hiện ra ý muốn đầu quân về phe Diệp Trạch Đào, nhưng việc Diệp Trạch Đào không hề phản bác lại chuyện để gã tiến cử vài người thì đó chính là tình huống đang do dự bất định.
Diệp Trạch Đào cũng không tiếp tục vấn đề này, hắn biết Kiều Ứng Xương là người của bí thư trước đây, trong hoàn cảnh hiện nay cũng không hề có chỗ đứng yên ổn. Tin rằng Kiều Ứng Xương cũng cần tiến hành sắp xếp lại, mấu chốt chính là Kiều Ứng Xương không hề nhìn thấy lực lượng của mình, cái này không vội!
Bên trong một khách sạn, vài người của Liễu hệ ngồi ở đó, nơi này là người của họ Liễu thường xuyên hoạt động. Ngồi cả ngày, không ai không cảm thấy thống khổ.
Trưởng ban tuyên giáo Huyện ủy Cam Lệ Bình là người phụ nữ ba mươi bảy tuổi, trông cũng không tồi. ngồi đó nhíu mày nói:
- Bí thư Liễu, hôm nay cuộc họp vừa mở, tên kia khí thế đã rất mạnh rồi!
Chủ nhiệm Ủy ban Công an Sài Tân Sinh nói:
- Người trẻ tuổi đúng là có tinh lực, các anh nói giảng một ngày, sao không thấy mệt. Tôi không cầm cự được, bí thư Liễu, tôi thấy đến bệnh viện truyền dịch đi!
- Anh Sài, chú ý thân thể!
Liễu Khâm Trí nhìn thấy Sài Tân Sinh lắc lư thân mình, trong lòng giật mình. Xem ra anh Sài thật sự không chịu được.
Nhìn thấy Sài Tân Sinh muốn đi, Cam Lệ Bình cũng nói:
- Ôi, họp một ngày, con vẫn đang ở nhà, tôi về đây.
Nhìn hai trợ thủ đắc lực dưới tay mình rời đi, Liễu Khâm Trí lần đầu tiền nhận thấy mình mặc dù có không ít lực lượng cơ sở, ở hội nghị thường vụ trung ương không hề chiếm được đa số, sắc mặt có chút trầm xuống.
Trước kia ỷ vào thủ đoạn của chính mình, ở huyện vận động vô cùng tốt, tay cầm ba phiếu, mọi người cũng không dám coi thường lực lượng của mình. Gần đây càng hiệp định lại bộ máy hành chính sẽ phát triển rất nhanh. Toàn bộ tình hình ở huyện đều có sự thay đổi lớn. Thế nhưng theo Diệp Trạch Đào đến, giấc mộng bí thư của mình cũng tan biến. Không ai biết Diệp Trạch Đào tới sẽ gây ra ảnh hưởng gì. Càng khiến ông ta không thoải mái chính là cuộc họp ngày hôm nay, nếu được truyền ra ngoài, khẳng định độ ảnh hưởng rất lớn. Diệp Trạch Đào thông qua cuộc họp này đã đóng dấn ấn của hắn rồi.
Bước tiếp theo không dễ dàng rồi!
Không biết những thủ đoạn mà Cảnh Quốc Ninh vẫn sử dụng này còn có hiệu quả hay không!
Liễu Khâm Trí lần đầu tiên coi trọng thủ đoạn của Cảnh Quốc Ninh.
Tất cả đều do bí thư huyện ủy chỉ đạo, căn bản không tìm thấy đường rẽ nào.
Mọi người cũng biết Diệp Trạch Đào muốn từ giảng giải nội dung nói chuyện của lãnh đạo Tỉnh ủy. Ở trong cuộc họp, Diệp Trạch Đào nhắm vào cuộc nói chuyện với lãnh đạo Tỉnh ủy, quán triệt mãnh mẽ tầm quan trọng của việc này.
Các ủy viên thường vụ huyện ủy từng người một nhìn Diệp Trạch Đào, thật sự không biết nên nói gì. Nói thật, cũng có một đến hai năm rồi chưa nghiêm túc học tập tiến hành tổ chức như vậy, lần này Diệp Trạch Đào lại muốn làm như vậy, mọi người giống như ngồi đống lửa than vậy.
Trưởng ban Tổ chức cán bộ Bảo Vệ đã gần năm mươi rồi, ngồi suốt ở đây liền cảm thấy lưng đau, toàn thân đều khó chịu.
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Sài Tân gần đây không biết thế nào, cơ thể có vẻ suy nhược, càng ngồi càng cảm thấy trên người rét run.
Phó chủ tịch thường trực Cảnh Quốc Ninh tối hôm qua ngủ ở chỗ Tô Tinh Tinh, đã đến cái tuổi này rồi nên cũng bị Tô Tinh Tinh làm cho rất mệt mỏi. Hôm nay vốn ý vào cuộc họp sẽ tranh thủ chợp mắt một chút. Bây giờ thì tốt rồi, nhìn Diệp Trạch Đào, bộ dạng dồi dào tinh lực, ngồi đó nói đến không ngừng nghỉ, điều này khiến cho sự mệt mỏi của ông ta càng trở nên nghiêm trọng.
Đây là cuộc họp thường vụ đầu tiên mà Diệp Trạch Đào tổ chức, ai cũng không không dám thể hiện một bộ dạng không đoàn kết trong cuộc họp, chỉ có thể cố gắng chống đỡ để nghe Diệp Trạch Đào nói chuyện.
Liễu Khâm Trí tuy rằng còn có thể chịu đựng được, nhưng đối mặt là Diệp Trạch Đào đang thao thao bất tuyệt, ông ta biết cuộc họp hôm nay hoàn toàn do Diệp Trạch Đào chủ đạo, việc này thật là không ngờ.
- Bí thư Diệp, mười hai giờ rồi.
Liễu Khâm Trí nhắc nhở một câu.
Diệp Trạch Đào liền nhìn đồng hồ.
Mọi người còn tưởng rằng Diệp Trạch Đào phải tuyên bố tan họp, lại không ngờ Diệp Trạch Đào lại đưa ra nội dung cuộc nói chuyện gần đây nhất với bí thư Tỉnh ủy Tây Giang, có chút khó xử nói:
- Việc Bí thư Ngụy xây dựng nội dung Đảng rất quan trọng, Bí thư Thành ủy Chu có phê duyệt chỉ thị, yêu cầu chúng ta phải nhanh nhất tổ chức tổ học tập tiến tới thảo luận, phải hình thành ghi chép hội nghị. Nhân lúc tôi còn chưa xuống các thôn bản, hôm nay chúng ta cùng nhau học một chút.
Việc này Liễu Khâm Trí biết, thao tác của bọn họ ở cuộc họp là nói một chút, sau đó sai văn phòng làm một văn bản gì đó là được rồi. Không ngờ Diệp Trạch Đào là thật sao, muốn học tập trong cuộc họp này, còn làm quy củ đến như vậy.
Không đồng ý?
Ngẫm lại việc này, mọi người chỉ biết kìm nén, chứ còn không thể đề xuất bất kỳ ý kiến phản đối gì, Bí thư Tỉnh ủy Ngụy là người vừa mới được điều chỉnh lên, nếu trong cuộc họp mọi người không đồng ý mà bị truyền ra ngoài, cho dù khả năng ông ta biết đến rất thấp, nhưng ngộ nhỡ chẳng may?
Hơn nữa, bí thư Thành ủy chính là người ở đây điều lên, đang trong thời kỳ thịnh vượng, ngồi trong đây đều là người của ông ta. Diệp Trạch Đào nói phải học tập chỉ thị của bí thư Ngụy. Việc này nếu mà có một ý kiến bất đồng, truyền đến tai ông ta, liệu sẽ tạo thành một tình hình ra sao đây?
- Bí thư Diệp nói không sai, cần phải nắm bắt chuyện này.
Liễu Khâm Trí không những không phản đối, lại còn nói một câu như vậy.
Diệp Trạch Đào liền gật đầu nói:
- Tôi thấy cần phải nắm bắt thời gian, cũng không cần ra ngoài ăn cơm, mọi người đi vệ sinh là được rồi. Tôi sắp xếp đồng chí Kiều gọi cơm hộp, mọi người ăn tạm chút.
Ăn cơm hộp!
Vẻ mặt mọi người càng thêm kỳ quặc.
Nhìn mọi người trong thời gian tạm nghỉ, Diệp Trạch Đào mỉm cười nói với Liễu Khâm Trí:
- Anh Liễu, chờ một lát anh lên giảng một chút liên quan về việc xây dựng đội ngũ bộ đội.
Lại nói với Cảnh Quốc Ninh:
- Anh Cảnh, liên hệ tới xây dựng bộ đội, anh nói một chút tình hình phát triển của huyện, anh thấy thế nào?
Tuy rằng giọng điệu có chút thương lượng, tất cả mọi người đều nghe được, Diệp Trạch Đào đang sắp xếp công tác.
Vô tình, cuộc họp thường vụ huyện ủy vẫn là Diệp Trạch Đào nắm giữ trong tay.
Liễu Khâm Trí và Cảnh Quốc Ninh tuy rằng không vui, nhưng cũng biết rằng hôm nay đã bị Diệp Trạch Đào dẫn đi rồi.
Ăn xong cơm hộp, Diệp Trạch Đào phát cho mỗi người một điếu thuốc, rồi lại tiếp tục cuộc họp.
Ba tiếng sau thì giảng xong, nhìn sắp đến bốn giờ, Diệp Trạch Đào mới nói với Lôi Diên Tùng:
- Anh Lôi, anh nói một chút.
Lôi Diên Tùng vừa mới nhận chức, đương nhiên không hy vọng bị mọi người xem nhẹ. Ông ta cũng là một người lăn lộn chốn quan trường, trình độ lý luận cũng không thấp, bèn giảng tiếp lời Diệp Trạch Đào.
Bởi vì suy nghĩ không để mọi người xem nhẹ mình, thời gian Lôi Diên Tùng giảng cũng rất dài, thao thao bất tuyệt đã hai giờ.
Lần này làm mọi người thảm rồi, Cảnh Quốc Ninh sớm tựa vào ghế không mở được mắt ra. Ông ta không nhớ rõ được bao lâu rồi không bị đè nén họp như vậy.
Liễu Khâm Trí mỗi ngày đều cần ngủ trưa một giấc mới được, một ngày không ngủ một lúc, liền toàn bộ không có tinh thần. Hôm nay bị làm cho căn bản là không thể ngủ được, toàn bộ ý nghĩ hỗn loạn.
Sài Tân Sinh lại càng thảm, vốn gồng mình lên để chống cự, không ngờ thời gian dài như vậy vẫn cắn răng chống cự.
Nhìn thấy Lôi Diên Tùng nói xong, Diệp Trạch Đào nhìn thời gian nói:
- Cuộc họp hôm nay nội dung rất quan trọng, sau đây xin mời anh Liễu nói một chút.
Sự nhẫn nại của Liễu Khâm Trí đã tới đỉnh điểm, không muốn phối hợp với Diệp Trạch Đào nữa, nhìn nhìn đồng hồ nói:
- Tôi thấy hôm nay đến đây thôi, mọi người đều vất vả rồi.
Diệp Trạch Đào khó xử nói:
- Cũng đừng để mình tôi và anh Lôi nói, tất cả mọi người cùng nói vài câu đi. Chúng tôi không thể độc đoán, cuộc họp sau này phải dân chủ một chút.
Liễu Khâm Trí trên mặt cười cười, khẽ gật đầu nói:
- Vậy thì tôi sẽ nói vài câu.
Nói vài vâu liền kết thúc luôn.
Liễu Khâm Trí từ trước tới giờ đều nói rất nhiều, cũng rất biết nói. Hôm nay tâm trạng lại không tốt, lại càng không muốn phối hợp cùng Diệp Trạch Đào mở cuộc họp này, nói xong phải tựa vào ghế.
Cảnh Quốc Ninh sớm không định họp, cũng không có nhiều sức lực, nói mấy câu liền xong việc.
Các ủy viên thường vụ có gì học nấy, từng người một đều biểu hiện một thái độ là tốt rồi.
Đợi mọi người giảng xong, Diệp Trạch Đào nói:
- Mới tới Tây Giang, văn kiện của tỉnh ủy vẫnn phải hiểu rõ tinh thần này mới được. Hôm nay mở cuộc họp, tôi cảm thấy ở một số phương diện tôi vẫn cần phải học tập thêm nhiều. Vốn là tính toán dành một tuần cùng mọi người hệ thống lại việc học tập một chút. Công việc của mọi người cũng khá bận rộn, nên sau này ở các hội nghị thường vụ dần dần học tập vậy. Ngày mai tôi bắt đầu xuống các xã các thôn, công tác ở huyện tạm thời không thay đổi.
Nói xong những lời này, Diệp Trạch Đào mới tuyên bố tan họp.
Một đám ủy viên thường vụ đưa tay ra phía sau xoa lưng, sắc mặt mọi người đều có vẻ quái dị.
Các lãnh đạo khác đến đều là lên giọng, Diệp Trạch Đào này đến là tốt, không hề lên giọng. Cái này giống như một quyền đả kích dịu dàng khiến cho mọi người chưa kịp đánh đã suy, đau đầu thật sự!
- Sếp, đến thành phố phải đi tắm nóng một chút?
Vệ Lâm nhỏ giọng nói với Cảnh Quốc Ninh.
Mấy người liên quan đều vây quanh, đối với sự tình hôm nay, mọi người cũng cần thời gian thảo luận một chút.
Cảnh Quốc Ninh khẽ gật đầu.
Từng vòng tròn khác nhau mọi người đều trở về rất nhanh.
Đợi tấ cả mọi người đi khỏi, Diệp Trạch Đào lúc này mới thu thập một chút đồ đạc trên bàn đi vào văn phòng.
- Bí thư Diệp, việc sắp xếp thư ký và người lái xe của anh có ý kiến gì không?
Kiều Ứng Xương đi theo sau, hỏi Diệp Trạch Đào.
Cuộc họp hôm nay biết rằng Ứng Xương cân nhắc một chút, thông qua cuộc họp này, tiếng nói của Diệp Trạch Đào đã khiến mọi người biết rằng bí thư huyện đã đổi là hắn. Trong cuộc họp một vài thủ đoạn nhỏ cũng có thể nhìn ra được, Diệp Trạch Đào cũng không phải là loại người dễ mà động vào.
Khẽ mỉm cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh Kiều, anh khá quen thuộc tình hình ở đây, tôi tin tưởng con mắt của anh, anh sắp xếp tốt lắm.
Đây là một kiểu tín nhiệm, cũng là tung ra một đám hỏa mù.
Kiều Ứng Xương mỉm cười nói:
- Được, nếu bí thư Diệp nói như vậy, tôi sẽ tiến cử vài đồng chí.
Kiều Ứng Xương không hề thể hiện ra ý muốn đầu quân về phe Diệp Trạch Đào, nhưng việc Diệp Trạch Đào không hề phản bác lại chuyện để gã tiến cử vài người thì đó chính là tình huống đang do dự bất định.
Diệp Trạch Đào cũng không tiếp tục vấn đề này, hắn biết Kiều Ứng Xương là người của bí thư trước đây, trong hoàn cảnh hiện nay cũng không hề có chỗ đứng yên ổn. Tin rằng Kiều Ứng Xương cũng cần tiến hành sắp xếp lại, mấu chốt chính là Kiều Ứng Xương không hề nhìn thấy lực lượng của mình, cái này không vội!
Bên trong một khách sạn, vài người của Liễu hệ ngồi ở đó, nơi này là người của họ Liễu thường xuyên hoạt động. Ngồi cả ngày, không ai không cảm thấy thống khổ.
Trưởng ban tuyên giáo Huyện ủy Cam Lệ Bình là người phụ nữ ba mươi bảy tuổi, trông cũng không tồi. ngồi đó nhíu mày nói:
- Bí thư Liễu, hôm nay cuộc họp vừa mở, tên kia khí thế đã rất mạnh rồi!
Chủ nhiệm Ủy ban Công an Sài Tân Sinh nói:
- Người trẻ tuổi đúng là có tinh lực, các anh nói giảng một ngày, sao không thấy mệt. Tôi không cầm cự được, bí thư Liễu, tôi thấy đến bệnh viện truyền dịch đi!
- Anh Sài, chú ý thân thể!
Liễu Khâm Trí nhìn thấy Sài Tân Sinh lắc lư thân mình, trong lòng giật mình. Xem ra anh Sài thật sự không chịu được.
Nhìn thấy Sài Tân Sinh muốn đi, Cam Lệ Bình cũng nói:
- Ôi, họp một ngày, con vẫn đang ở nhà, tôi về đây.
Nhìn hai trợ thủ đắc lực dưới tay mình rời đi, Liễu Khâm Trí lần đầu tiền nhận thấy mình mặc dù có không ít lực lượng cơ sở, ở hội nghị thường vụ trung ương không hề chiếm được đa số, sắc mặt có chút trầm xuống.
Trước kia ỷ vào thủ đoạn của chính mình, ở huyện vận động vô cùng tốt, tay cầm ba phiếu, mọi người cũng không dám coi thường lực lượng của mình. Gần đây càng hiệp định lại bộ máy hành chính sẽ phát triển rất nhanh. Toàn bộ tình hình ở huyện đều có sự thay đổi lớn. Thế nhưng theo Diệp Trạch Đào đến, giấc mộng bí thư của mình cũng tan biến. Không ai biết Diệp Trạch Đào tới sẽ gây ra ảnh hưởng gì. Càng khiến ông ta không thoải mái chính là cuộc họp ngày hôm nay, nếu được truyền ra ngoài, khẳng định độ ảnh hưởng rất lớn. Diệp Trạch Đào thông qua cuộc họp này đã đóng dấn ấn của hắn rồi.
Bước tiếp theo không dễ dàng rồi!
Không biết những thủ đoạn mà Cảnh Quốc Ninh vẫn sử dụng này còn có hiệu quả hay không!
Liễu Khâm Trí lần đầu tiên coi trọng thủ đoạn của Cảnh Quốc Ninh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.