Chương 557: Cảnh Quốc Ninh mở cuộc họp hội nghị thường vụ
Hồng Mông Thụ
02/06/2013
Sau khi ở bệnh viện kiểm tra về, Cảnh Quốc Ninh không đi đến văn phòng, cũng không bày tỏ với Diệp Trạch Đào là mình đã về đến huyện, từ trước đến đây, vị thổ địa hoàng đế như ông ta chỉ muốn được chiều chuộng, chứ không có để mắt đến người ngoài.
Lần này Cảnh Quốc Ninh đến huyện, ngoài việc âm thầm đi kiểm tra sức khỏe một chút, điều quan trọng nhất đó còn là ông ta đi đến chỗ phó chủ tịch tỉnh Lâm Sinh Dân, người mà vốn phát triển, thăng tiến lên từ huyện Lục Thương.
Lâm Sinh Dân là người địa phương sinh trưởng ở huyện Lục Thương, đương nhiên, điều chủ yếu nhất đó chính là ông ta là con riêng của một vị Cách mạng lão thành đã làm đến chức Bộ trưởng trên trung ương. Tất cả đều âm thầm tiến hành, mọi người đều không biết Lâm Sinh Dân lại có một gia đình như thế.
Cảnh Quốc Ninh cũng là một lần ngẫu nhiên có cơ hội giúp đỡ Lâm Sinh Dân một việc, do quan hệ như thế mà từ đó mới phát triển lên.
Đối với tình huống này, Cảnh Quốc Ninh vẫn luôn giữ bí mật, ai cũng không biết Lâm Sinh Dân lại có một người đứng sau như thế.
Có sự ủng hộ của Lâm Sinh Dân, Cảnh Quốc Ninh cũng không sợ bất kì người nào, Lâm Sinh Dân đối với ông ta vô cùng tín nhiệm. Lần này không phải là xảy ra tai nạn, đặc biệt là lúc lật đổ một người con cháu quý tộc làm thành hai thất bại. Tỉnh Tây Giang cũng tồn tại loại loạn cục này, Cảnh Quốc Ninh tin tưởng rằng cho dù là Liễu Khâm Trí cũng không thể ngồi vào vị trí bí thư đó, vị trí đó là của ông ta.
Mọi thứ có vẻ như có chút gì đó không vừa ý, làm tới cuối cùng, bí thư và chủ tịch huyện điều biến thành của người khác, điều này làm cho Cảnh Quốc Ninh gặp phải trở ngại có một chút ít kích động.
Mặc dù trong lòng không vui, nhưng Cảnh Quốc Ninh cũng không biểu hiện ra ngoài, vẫn luôn âm thầm quan sát tình hình ở trong huyện.
Trước tiên là Liễu Khâm Trí bị điều tra ra đã bị nhiễm bệnh AIDS, tiếp theo là Diệp Trạch Đào chủ trì công việc ở trong huyện, xem ra mọi thứ cũng đều hướng về phía có lợi cho sự phát triển của Diệp Trạch Đào, việc này Cảnh Quốc Ninh cảm thấy chính mình cần phải cùng mọi người thảo luận kĩ lưỡng một chút.
Sau khi thông báo một tiếng, một chút ít người của Cảnh hệ đều đến một trung tâm tắm hơi trong thành phố.
Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Khúc Lập Toàn, trưởng ban tổ chức cán bộ Thượng Bảo Vệ, phó chủ tịch uỷ viên thường vụ huyện Vệ Lâm, phó chủ tịch huyện Lỗ Minh, chánh văn phòng uỷ ban nhân dân Kha Đạo Hải, phó cục trưởng cục công an thường trực Tiêu Hùng Lâm, bí thư xã Ma Quả Ngô Đại Dụng, cục trưởng cục tài chính Phương Mẫn Ý, cục trưởng cục tài chính Sở Khôn Thân cộng thêm vài cán bộ nữ, một căn phòng chuyên gia thiết kế cho hoạt động của bọn họ, âm thanh mạt chược, tất cả mọi người đều tụ tập cùng nhau.
Cảnh Quốc Ninh thích nhất là cảm giác như thế này, tất cả mọi người đều vây quanh xung quanh mình, lấy mình làm trung tâm, đây chính là cách biểu hiện quyền lực của chính ḿnh.
Đốt điếu thuốc lá hút ra một hơi, Cảnh Quốc Ninh nhìn về phía mọi người nói:
- Đều đã kiểm tra rồi chứ?
Phương Mẫn Ý cười nói:
- Mẹ nó, lần này làm đủ kịch liệt thiệt, mọi người ai cũng cảm thấy bất an!
Tất cả mọi người phá lên cười ha ha.
Lỗ Minh lắc đầu nói:
- Thật là buồn cuời, cầm trên tay tờ chứng nhận kiểm tra sức khoẻ hợp lệ mới có thể đi làm!
Mọi người cũng đều phá cười lên.
Tiêu Hùng Lâm cũng cười nói:
- Thằng nhóc Chu Chí muốn gian dối, kết quả bị bà già Cam Lệ Bình buộc phải đi tiến hành kiểm tra, kết quả thì không có bệnh AIDS, mà là bệnh giang mai!
Cảnh Quốc Ninh cười nói:
- Bệnh giang mai cũng là một bệnh nguy hiểm, phát hiện ra bệnh là tốt, nếu chẳng may không chú ý sẽ bị truyền nhiễm!
Mọi người lại lần nữa phá lên cười.
Một nữ cán bộ cười nói:
- Lần này đội ngũ của huyện Lục Thương xem như là đội ngũ thuần khiết!
Sở Khôn Thân cười với nữ cán bộ này nói:
- Về nhà kiểm tra kĩ lưỡng một chút chồng của cô ở nhà, đừng để cũng bị nhiễm đấy!
Hừ một tiếng, nữ cán bộ đó nói:
- Sớm đã chia giường ra ngủ rồi, cho dù bị nhiễm bệnh cũng không liên quan gì đến tôi!
Cảnh Quốc Ninh thổi ra một hơi khói nói:
- Các cậu đối với việc này thấy thế nào?
Khúc Lập Toàn nói:
- Anh Cảnh à, hai người mới lại không cần phải lo à!
Cảnh Quốc Ninh liền nhìn thoáng qua nữ giám đốc nhà khách huyện uỷ Tào Hân Hân, chỉ nhìn thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của Tào Hân Hân.
Nâng ly trà lên, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lãnh đạo mới đến đây, làm một chút ít việc là điều hiển nhiên thôi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Ngô Đại Dụng nói:
- Chủ tịch huyện Cảnh, sau khi bí thư Diệp đến xã của chúng ta, cùng với người dân trong thôn làm cái gì mà hiệu quả dẫn đầu của tổ chức Đảng. Cũng không biết từ nơi nào mời đến một nhà doanh nghiệp, nói là phải làm hai dự án, làm cho mọi người bây giờ ai cũng khen ngợi hắn ta!
Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh hơi thay đổi, tuỳ ý cười một cái rồi đánh ra một lá bài.
Trong phòng rất nhanh liền truyền đến âm thanh đánh bài.
Lúc này Thượng Bảo Vệ nói:
- Lần này Liễu Khâm Trí xem như là đụng phải đá ngầm bị lật thuyền rồi, thật sự là không thể ngờ được!
Khúc Lập Toàn gật đầu nói:
- Anh Cảnh, phải có một chút ít chuẩn bị đấy! Bên chỗ lão Liễu hẳn là còn một nhóm người!
Ai cũng hiểu sự chuẩn bị mà ông ta nói là gì, Liễu Khâm Trí đổ ngã rồi, vấn đề là ai có khả năng tiến thêm một bước.
Lại đánh một hồi, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Khúc, chúng ta mấy người thảo luận một chút đi.
Lúc đang nói chuyện, Cảnh Quốc Ninh đứng lên.
Mọi người cũng đã quen rồi, mỗi lần Cảnh Quốc Ninh nói những câu nói thế này, đó chính là phải bí mật mở một cuộc họp hội nghị thường vụ.
Lúc người của Cảnh hệ nghiên cứu việc quan trọng, đều có một vài nhân viên nòng cốt cùng nhau nghiên cứu.
Trong một căn phòng dường như là một phòng khách nhỏ ở trong nhà, Cảnh Quốc Ninh ngồi ở chính giữa, Khúc Lập Toàn, Thượng Bảo Vệ, Vệ Lâm, Lỗ Minh, Kha Táo Hải, Tiêu Hùng Lâm đều ngồi ở bên trong này.
Nhìn thoáng qua Kha Táo Hải, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Gọi Tào Hân Hân vào đây đi.
Rất nhanh, Tào Hân Hân ít nhiều mang theo một cảm giác kích động đi vào.
Chỉ vào ghế sô pha, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Có một chút ít việc muốn nghe cô báo cáo.
Nếu là người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này có lẽ sẽ ngạc nhiên, nhưng mà, người của Cảnh hệ sớm đã làm quen với việc này rồi, dường như vài người bọn họ ở trong huyện này mới là người thực sự làm việc.
Cảnh Quốc Ninh nói với Tào Hân Hân:
- Cô nói một chút tình hình của đồng chí mới đến đi.
Tào Hân Hân nói:
- Các vị lãnh đạo, từ khi hai người mới đó đến đây, mỗi một bên tôi đều sắp xếp hai người đẹp tiến hành phục vụ, cho tới bây giờ, hai vị đó đều chưa có động tĩnh gì. Bây giờ bà xã của một vị đến rồi, độ khó càng khó hơn một chút ít, còn nữa bà xã của vị đó vừa đến đây đã nói không quen với phòng ngủ đó, thay đổi một gian phòng khác.
Vẻ mặt Cảnh Quốc Ninh nghi hoặc một chút nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tào Hân Hân vội nói:
- Chắc là không có chuyện gì đâu.
Lúc này Cảnh Quốc Ninh gật gật đầu nói:
- Gỡ bỏ những thứ đó đi.
Tào Hân Hân gật gật đầu.
- Người đẹp Tiểu Cầm cũng không tệ! Tiếc quá!
Vệ Lâm thở dài một tiếng.
Tiêu Hùng Lâm nhíu mày nói:
- Tôi thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi, sức lực sung mãn, để xem có thể chịu đựng được không?
Tào Hân Hân nói:
- Chỉ có một tình huống này, vẫn luôn chưa được chắc chắn, theo như người con gái Ngô Diễm Diễm nói. Cô ta nhìn thấy tiểu Cầm khóc trước mặt Diệp Trạch Đào. Lúc đó trên người của Diệp Trạch Đào đang mặc áo ngủ, nhìn có vẻ dường như tiểu Cầm đã ăn nằm với hắn ta. Nhưng mà, lúc tôi hỏi tiểu Cầm, tiểu Cầm lại nói chỉ là bị Diệp Trạch Đào la mắng nên cô ta mới khóc.
Cảnh Quốc Ninh không kiên nhẫn nói:
- Thôi đi, việc này các cậu chú ý một chút, cô đi ra ngoài trước đi.
Biết rằng chính mình cũng không làm tốt công việc, Tào Hân Hân ít nhiều có chút ít tủi thân đi ra ngoài.
- Anh Cảnh, Tào Hân Hân cũng coi như là đã làm hết sức rồi!
Khúc Lập Toàn nói.
Nhìn về phía Khúc Lập Toàn, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Khúc, lần này Liễu Khâm Trí đổ ngã rồi, lần truớc rất có khả năng tôi sẽ được làm phó bí thư, nếu là như thế này, anh xem thử sẽ có một sự thay đổi như thế nào?
Khúc Lập Toàn biết rằng chính mình sẽ không có bất kì sự thay đổi nào, đến đây cũng bình tĩnh, nói:
- Phó bí thư và thường vụ đối với anh mà nói cũng không khác biệt nhiều lắm!
Khúc Lập Toàn có một lần được Cảnh Quốc Ninh dẫn đi gặp Lâm Sinh Dân, ông ta biết rằng Cảnh Quốc Ninh có người đứng phía sau hùng mạnh như vậy. Vì thế, vẫn luôn biểu hiện ra là một kiểu dáng quân sự của Cảnh Quốc Ninh, chứ không có ý nghĩa tranh đoạt với Cảnh Quốc Ninh.
Cảnh Quốc Ninh khẽ gật đầu, việc này ông ta cũng đã suy nghĩ qua, cũng không có khác biệt quá lớn. Tuy nhiên, hễ nghĩ đến lực lượng mà Liễu Khâm Trí nắm giữ, là ông ta không có cách nào làm ngơ.
- Lão Liễu có ba người, bây giờ đã sụp đổ hai người, chỉ còn lại một người là Cam Lệ Bình.
Thượng Bảo Vệ nghiêm túc nói.
- Sự việc này kỳ lạ, người phụ nữ này vì sao lại không xảy ra chuyện?
Tiêu Hùng Lâm thở dài một tiếng.
Vệ Lâm nói:
- Liễu Khâm Trí sụp đổ rồi, Cam Lệ Bình sẽ mất đi người đứng sau, người phụ nữ này luôn là người dẫn đầu cho Liễu Khâm Trí mà!
Trong lòng của Cảnh Quốc Ninh đối với Cam Lệ Bình cũng không thích lắm, thậm chí người phụ nữ này ở trong cuộc họp còn dám tranh chấp với ông ta.
Kha Đạo Hải nói:
- Có một việc cần phải chú ý, nhìn qua Diệp Trạch Đào đó rất có thể đang sử dụng Cam Lệ Bình.
Ánh mắt Cảnh Quốc Ninh trừng một cái, nhìn về phía Kha Đạo Hải nói:
- Có sự thay đổi gì không?
- Đến bây giờ thì vẫn chưa nhìn ra, tuy nhiên, tôi có cảm giác người phụ nữ này sau khi mất đi Liễu Khâm Trí bảo vệ, sẽ nóng lòng muốn tìm một cây dù bảo vệ, cô ta tuyệt đối sẽ không đầu tư về phía của chúng ta.
Trầm tư một chút, Cảnh Quốc Ninh nhất thời cũng không tìm ra một biện pháp tốt nào, nói:
- Trước tiên không cần lo việc nhỏ này, người phụ nữ này không có lực lượng quá lớn đâu, xem thử vài vị trí nào có thể tranh chấp một chút.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn qua đây, Thượng Bảo Vệ thở dài nói:
- Đừng nhìn tôi, tôi tự biết mình, tôi là người đã gần năm mươi rồi, đã không còn không gian phát triển rồi, đây là điều thứ nhất. Ngoài ra còn có một điều quan trọng nhất đó chính là lần này ở trong huyện xảy ra nhiều vấn đề về cán bộ như thế, tôi lại là trưởng ban tổ chức cán bộ. Nếu đánh bằng roi nhất định sẽ đánh vào trên người tôi, không đưa ra một mức xử phạt cũng coi như là tốt lắm rồi, tôi tuyệt đối không có cơ hội rồi.
Thượng Bảo Vệ cũng có thể coi như là người hiểu biết, ông ta nói câu nói này, mọi người cũng không có nói lời nào nữa, Thượng Bảo Vệ chắc chắn là không có hi vọng rồi.
Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Thượng nói đúng, việc này thật sự không có cách nào, có thể bảo vệ được vị trí bây giờ đã là một thắng lợi rồi!
Nói đến đây, nhìn về phía Vệ Lâm nói:
- Vệ Lâm, lần này đối với cậu mà nói thì đó là một hy vọng, tất cả mọi người đều góp một chút ít sức lực, tôi sẽ ở trước tổ chức đề bạt cậu một chút, cho cậu tiếp nhận vị trí của tôi.
Vệ Lâm nói:
- Dù sao tôi cũng nghe theo lời của chủ tịch huyện Cảnh.
Cảnh Quốc Ninh đối với thái độ này của Lâm Vệ cũng cảm thấy hài lòng, mỉm cười nói:
- Nếu cậu có thể đảm nhiệm chức thường vụ, Lỗ Minh vào cuộc, cứ như vậy, coi như là chúng ta đã giành lấy thành công rồi, chỉ cần ở trong ủy viên thường vụ có được số phiếu ưu thế, đối với chúng ta là rất có lợi.
Mọi người vẫn luôn thao tác như thế này, mỗi lần có người mới đến cũng đều bị dùng thế lực bí thư huyện ủy hoặc là chủ tịch huyện để đè ép. Cấp trên đối với bí thư huyện ủy và chủ tịch huyện liền nhận xét không thể hình thành năng lực, tùy vào lúc đó làm một chút ít âm mưu, rất nhanh sẽ sắp xếp điều người đó rời khỏi.
Vệ Lâm có chút ít khinh thường nói:
- Tôi nghĩ Diệp Trạch Đào đó cũng chỉ là một người trên miệng không có râu, lại quá trẻ như vậy, cũng không biết là con cháu của nhà nào phái đến để mạ vàng!
Cảnh Quốc Ninh nói:
- Việc này đến bây giờ tôi cũng chưa làm rõ được, dù sao hẳn là người có chút bối cảnh.
Tiêu Hùng Lâm nói:
- Cũng không có việc gì to tát đâu, lần trước không phải cũng đã đuổi được con cháu của một gia tộc nào đó điều đi rồi sao?
Thượng Bảo Vệ lắc lắc đầu nói:
- Chủ tịch huyện Cảnh, tôi cho rằng lần này cũng đừng làm quá mau, lần trước là một bài học kinh nghiệm đấy!
Cảnh Quốc Ninh cũng gật gật đầu, người thì được điều đi rồi, nhưng mà, đối phương dù sao cũng là người có thế lực, sau khi tiến hành sự việc liền vồ đến, làm cho ông ta cũng không thể nắm được quyền bính của bí thư hoặc là chủ tịch huyện.
Việc mà mọi người càng phải làm đó chính là để mắt càng nhiều vào một việc vị trí ủy viên thường vụ huyện ủy.
Lần này Cảnh Quốc Ninh đến huyện, ngoài việc âm thầm đi kiểm tra sức khỏe một chút, điều quan trọng nhất đó còn là ông ta đi đến chỗ phó chủ tịch tỉnh Lâm Sinh Dân, người mà vốn phát triển, thăng tiến lên từ huyện Lục Thương.
Lâm Sinh Dân là người địa phương sinh trưởng ở huyện Lục Thương, đương nhiên, điều chủ yếu nhất đó chính là ông ta là con riêng của một vị Cách mạng lão thành đã làm đến chức Bộ trưởng trên trung ương. Tất cả đều âm thầm tiến hành, mọi người đều không biết Lâm Sinh Dân lại có một gia đình như thế.
Cảnh Quốc Ninh cũng là một lần ngẫu nhiên có cơ hội giúp đỡ Lâm Sinh Dân một việc, do quan hệ như thế mà từ đó mới phát triển lên.
Đối với tình huống này, Cảnh Quốc Ninh vẫn luôn giữ bí mật, ai cũng không biết Lâm Sinh Dân lại có một người đứng sau như thế.
Có sự ủng hộ của Lâm Sinh Dân, Cảnh Quốc Ninh cũng không sợ bất kì người nào, Lâm Sinh Dân đối với ông ta vô cùng tín nhiệm. Lần này không phải là xảy ra tai nạn, đặc biệt là lúc lật đổ một người con cháu quý tộc làm thành hai thất bại. Tỉnh Tây Giang cũng tồn tại loại loạn cục này, Cảnh Quốc Ninh tin tưởng rằng cho dù là Liễu Khâm Trí cũng không thể ngồi vào vị trí bí thư đó, vị trí đó là của ông ta.
Mọi thứ có vẻ như có chút gì đó không vừa ý, làm tới cuối cùng, bí thư và chủ tịch huyện điều biến thành của người khác, điều này làm cho Cảnh Quốc Ninh gặp phải trở ngại có một chút ít kích động.
Mặc dù trong lòng không vui, nhưng Cảnh Quốc Ninh cũng không biểu hiện ra ngoài, vẫn luôn âm thầm quan sát tình hình ở trong huyện.
Trước tiên là Liễu Khâm Trí bị điều tra ra đã bị nhiễm bệnh AIDS, tiếp theo là Diệp Trạch Đào chủ trì công việc ở trong huyện, xem ra mọi thứ cũng đều hướng về phía có lợi cho sự phát triển của Diệp Trạch Đào, việc này Cảnh Quốc Ninh cảm thấy chính mình cần phải cùng mọi người thảo luận kĩ lưỡng một chút.
Sau khi thông báo một tiếng, một chút ít người của Cảnh hệ đều đến một trung tâm tắm hơi trong thành phố.
Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Khúc Lập Toàn, trưởng ban tổ chức cán bộ Thượng Bảo Vệ, phó chủ tịch uỷ viên thường vụ huyện Vệ Lâm, phó chủ tịch huyện Lỗ Minh, chánh văn phòng uỷ ban nhân dân Kha Đạo Hải, phó cục trưởng cục công an thường trực Tiêu Hùng Lâm, bí thư xã Ma Quả Ngô Đại Dụng, cục trưởng cục tài chính Phương Mẫn Ý, cục trưởng cục tài chính Sở Khôn Thân cộng thêm vài cán bộ nữ, một căn phòng chuyên gia thiết kế cho hoạt động của bọn họ, âm thanh mạt chược, tất cả mọi người đều tụ tập cùng nhau.
Cảnh Quốc Ninh thích nhất là cảm giác như thế này, tất cả mọi người đều vây quanh xung quanh mình, lấy mình làm trung tâm, đây chính là cách biểu hiện quyền lực của chính ḿnh.
Đốt điếu thuốc lá hút ra một hơi, Cảnh Quốc Ninh nhìn về phía mọi người nói:
- Đều đã kiểm tra rồi chứ?
Phương Mẫn Ý cười nói:
- Mẹ nó, lần này làm đủ kịch liệt thiệt, mọi người ai cũng cảm thấy bất an!
Tất cả mọi người phá lên cười ha ha.
Lỗ Minh lắc đầu nói:
- Thật là buồn cuời, cầm trên tay tờ chứng nhận kiểm tra sức khoẻ hợp lệ mới có thể đi làm!
Mọi người cũng đều phá cười lên.
Tiêu Hùng Lâm cũng cười nói:
- Thằng nhóc Chu Chí muốn gian dối, kết quả bị bà già Cam Lệ Bình buộc phải đi tiến hành kiểm tra, kết quả thì không có bệnh AIDS, mà là bệnh giang mai!
Cảnh Quốc Ninh cười nói:
- Bệnh giang mai cũng là một bệnh nguy hiểm, phát hiện ra bệnh là tốt, nếu chẳng may không chú ý sẽ bị truyền nhiễm!
Mọi người lại lần nữa phá lên cười.
Một nữ cán bộ cười nói:
- Lần này đội ngũ của huyện Lục Thương xem như là đội ngũ thuần khiết!
Sở Khôn Thân cười với nữ cán bộ này nói:
- Về nhà kiểm tra kĩ lưỡng một chút chồng của cô ở nhà, đừng để cũng bị nhiễm đấy!
Hừ một tiếng, nữ cán bộ đó nói:
- Sớm đã chia giường ra ngủ rồi, cho dù bị nhiễm bệnh cũng không liên quan gì đến tôi!
Cảnh Quốc Ninh thổi ra một hơi khói nói:
- Các cậu đối với việc này thấy thế nào?
Khúc Lập Toàn nói:
- Anh Cảnh à, hai người mới lại không cần phải lo à!
Cảnh Quốc Ninh liền nhìn thoáng qua nữ giám đốc nhà khách huyện uỷ Tào Hân Hân, chỉ nhìn thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của Tào Hân Hân.
Nâng ly trà lên, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lãnh đạo mới đến đây, làm một chút ít việc là điều hiển nhiên thôi, đừng suy nghĩ nhiều như vậy.
Ngô Đại Dụng nói:
- Chủ tịch huyện Cảnh, sau khi bí thư Diệp đến xã của chúng ta, cùng với người dân trong thôn làm cái gì mà hiệu quả dẫn đầu của tổ chức Đảng. Cũng không biết từ nơi nào mời đến một nhà doanh nghiệp, nói là phải làm hai dự án, làm cho mọi người bây giờ ai cũng khen ngợi hắn ta!
Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh hơi thay đổi, tuỳ ý cười một cái rồi đánh ra một lá bài.
Trong phòng rất nhanh liền truyền đến âm thanh đánh bài.
Lúc này Thượng Bảo Vệ nói:
- Lần này Liễu Khâm Trí xem như là đụng phải đá ngầm bị lật thuyền rồi, thật sự là không thể ngờ được!
Khúc Lập Toàn gật đầu nói:
- Anh Cảnh, phải có một chút ít chuẩn bị đấy! Bên chỗ lão Liễu hẳn là còn một nhóm người!
Ai cũng hiểu sự chuẩn bị mà ông ta nói là gì, Liễu Khâm Trí đổ ngã rồi, vấn đề là ai có khả năng tiến thêm một bước.
Lại đánh một hồi, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Khúc, chúng ta mấy người thảo luận một chút đi.
Lúc đang nói chuyện, Cảnh Quốc Ninh đứng lên.
Mọi người cũng đã quen rồi, mỗi lần Cảnh Quốc Ninh nói những câu nói thế này, đó chính là phải bí mật mở một cuộc họp hội nghị thường vụ.
Lúc người của Cảnh hệ nghiên cứu việc quan trọng, đều có một vài nhân viên nòng cốt cùng nhau nghiên cứu.
Trong một căn phòng dường như là một phòng khách nhỏ ở trong nhà, Cảnh Quốc Ninh ngồi ở chính giữa, Khúc Lập Toàn, Thượng Bảo Vệ, Vệ Lâm, Lỗ Minh, Kha Táo Hải, Tiêu Hùng Lâm đều ngồi ở bên trong này.
Nhìn thoáng qua Kha Táo Hải, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Gọi Tào Hân Hân vào đây đi.
Rất nhanh, Tào Hân Hân ít nhiều mang theo một cảm giác kích động đi vào.
Chỉ vào ghế sô pha, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Có một chút ít việc muốn nghe cô báo cáo.
Nếu là người ngoài nhìn thấy cảnh tượng này có lẽ sẽ ngạc nhiên, nhưng mà, người của Cảnh hệ sớm đã làm quen với việc này rồi, dường như vài người bọn họ ở trong huyện này mới là người thực sự làm việc.
Cảnh Quốc Ninh nói với Tào Hân Hân:
- Cô nói một chút tình hình của đồng chí mới đến đi.
Tào Hân Hân nói:
- Các vị lãnh đạo, từ khi hai người mới đó đến đây, mỗi một bên tôi đều sắp xếp hai người đẹp tiến hành phục vụ, cho tới bây giờ, hai vị đó đều chưa có động tĩnh gì. Bây giờ bà xã của một vị đến rồi, độ khó càng khó hơn một chút ít, còn nữa bà xã của vị đó vừa đến đây đã nói không quen với phòng ngủ đó, thay đổi một gian phòng khác.
Vẻ mặt Cảnh Quốc Ninh nghi hoặc một chút nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tào Hân Hân vội nói:
- Chắc là không có chuyện gì đâu.
Lúc này Cảnh Quốc Ninh gật gật đầu nói:
- Gỡ bỏ những thứ đó đi.
Tào Hân Hân gật gật đầu.
- Người đẹp Tiểu Cầm cũng không tệ! Tiếc quá!
Vệ Lâm thở dài một tiếng.
Tiêu Hùng Lâm nhíu mày nói:
- Tôi thấy Diệp Trạch Đào trẻ tuổi, sức lực sung mãn, để xem có thể chịu đựng được không?
Tào Hân Hân nói:
- Chỉ có một tình huống này, vẫn luôn chưa được chắc chắn, theo như người con gái Ngô Diễm Diễm nói. Cô ta nhìn thấy tiểu Cầm khóc trước mặt Diệp Trạch Đào. Lúc đó trên người của Diệp Trạch Đào đang mặc áo ngủ, nhìn có vẻ dường như tiểu Cầm đã ăn nằm với hắn ta. Nhưng mà, lúc tôi hỏi tiểu Cầm, tiểu Cầm lại nói chỉ là bị Diệp Trạch Đào la mắng nên cô ta mới khóc.
Cảnh Quốc Ninh không kiên nhẫn nói:
- Thôi đi, việc này các cậu chú ý một chút, cô đi ra ngoài trước đi.
Biết rằng chính mình cũng không làm tốt công việc, Tào Hân Hân ít nhiều có chút ít tủi thân đi ra ngoài.
- Anh Cảnh, Tào Hân Hân cũng coi như là đã làm hết sức rồi!
Khúc Lập Toàn nói.
Nhìn về phía Khúc Lập Toàn, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Khúc, lần này Liễu Khâm Trí đổ ngã rồi, lần truớc rất có khả năng tôi sẽ được làm phó bí thư, nếu là như thế này, anh xem thử sẽ có một sự thay đổi như thế nào?
Khúc Lập Toàn biết rằng chính mình sẽ không có bất kì sự thay đổi nào, đến đây cũng bình tĩnh, nói:
- Phó bí thư và thường vụ đối với anh mà nói cũng không khác biệt nhiều lắm!
Khúc Lập Toàn có một lần được Cảnh Quốc Ninh dẫn đi gặp Lâm Sinh Dân, ông ta biết rằng Cảnh Quốc Ninh có người đứng phía sau hùng mạnh như vậy. Vì thế, vẫn luôn biểu hiện ra là một kiểu dáng quân sự của Cảnh Quốc Ninh, chứ không có ý nghĩa tranh đoạt với Cảnh Quốc Ninh.
Cảnh Quốc Ninh khẽ gật đầu, việc này ông ta cũng đã suy nghĩ qua, cũng không có khác biệt quá lớn. Tuy nhiên, hễ nghĩ đến lực lượng mà Liễu Khâm Trí nắm giữ, là ông ta không có cách nào làm ngơ.
- Lão Liễu có ba người, bây giờ đã sụp đổ hai người, chỉ còn lại một người là Cam Lệ Bình.
Thượng Bảo Vệ nghiêm túc nói.
- Sự việc này kỳ lạ, người phụ nữ này vì sao lại không xảy ra chuyện?
Tiêu Hùng Lâm thở dài một tiếng.
Vệ Lâm nói:
- Liễu Khâm Trí sụp đổ rồi, Cam Lệ Bình sẽ mất đi người đứng sau, người phụ nữ này luôn là người dẫn đầu cho Liễu Khâm Trí mà!
Trong lòng của Cảnh Quốc Ninh đối với Cam Lệ Bình cũng không thích lắm, thậm chí người phụ nữ này ở trong cuộc họp còn dám tranh chấp với ông ta.
Kha Đạo Hải nói:
- Có một việc cần phải chú ý, nhìn qua Diệp Trạch Đào đó rất có thể đang sử dụng Cam Lệ Bình.
Ánh mắt Cảnh Quốc Ninh trừng một cái, nhìn về phía Kha Đạo Hải nói:
- Có sự thay đổi gì không?
- Đến bây giờ thì vẫn chưa nhìn ra, tuy nhiên, tôi có cảm giác người phụ nữ này sau khi mất đi Liễu Khâm Trí bảo vệ, sẽ nóng lòng muốn tìm một cây dù bảo vệ, cô ta tuyệt đối sẽ không đầu tư về phía của chúng ta.
Trầm tư một chút, Cảnh Quốc Ninh nhất thời cũng không tìm ra một biện pháp tốt nào, nói:
- Trước tiên không cần lo việc nhỏ này, người phụ nữ này không có lực lượng quá lớn đâu, xem thử vài vị trí nào có thể tranh chấp một chút.
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người nhìn qua đây, Thượng Bảo Vệ thở dài nói:
- Đừng nhìn tôi, tôi tự biết mình, tôi là người đã gần năm mươi rồi, đã không còn không gian phát triển rồi, đây là điều thứ nhất. Ngoài ra còn có một điều quan trọng nhất đó chính là lần này ở trong huyện xảy ra nhiều vấn đề về cán bộ như thế, tôi lại là trưởng ban tổ chức cán bộ. Nếu đánh bằng roi nhất định sẽ đánh vào trên người tôi, không đưa ra một mức xử phạt cũng coi như là tốt lắm rồi, tôi tuyệt đối không có cơ hội rồi.
Thượng Bảo Vệ cũng có thể coi như là người hiểu biết, ông ta nói câu nói này, mọi người cũng không có nói lời nào nữa, Thượng Bảo Vệ chắc chắn là không có hi vọng rồi.
Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lão Thượng nói đúng, việc này thật sự không có cách nào, có thể bảo vệ được vị trí bây giờ đã là một thắng lợi rồi!
Nói đến đây, nhìn về phía Vệ Lâm nói:
- Vệ Lâm, lần này đối với cậu mà nói thì đó là một hy vọng, tất cả mọi người đều góp một chút ít sức lực, tôi sẽ ở trước tổ chức đề bạt cậu một chút, cho cậu tiếp nhận vị trí của tôi.
Vệ Lâm nói:
- Dù sao tôi cũng nghe theo lời của chủ tịch huyện Cảnh.
Cảnh Quốc Ninh đối với thái độ này của Lâm Vệ cũng cảm thấy hài lòng, mỉm cười nói:
- Nếu cậu có thể đảm nhiệm chức thường vụ, Lỗ Minh vào cuộc, cứ như vậy, coi như là chúng ta đã giành lấy thành công rồi, chỉ cần ở trong ủy viên thường vụ có được số phiếu ưu thế, đối với chúng ta là rất có lợi.
Mọi người vẫn luôn thao tác như thế này, mỗi lần có người mới đến cũng đều bị dùng thế lực bí thư huyện ủy hoặc là chủ tịch huyện để đè ép. Cấp trên đối với bí thư huyện ủy và chủ tịch huyện liền nhận xét không thể hình thành năng lực, tùy vào lúc đó làm một chút ít âm mưu, rất nhanh sẽ sắp xếp điều người đó rời khỏi.
Vệ Lâm có chút ít khinh thường nói:
- Tôi nghĩ Diệp Trạch Đào đó cũng chỉ là một người trên miệng không có râu, lại quá trẻ như vậy, cũng không biết là con cháu của nhà nào phái đến để mạ vàng!
Cảnh Quốc Ninh nói:
- Việc này đến bây giờ tôi cũng chưa làm rõ được, dù sao hẳn là người có chút bối cảnh.
Tiêu Hùng Lâm nói:
- Cũng không có việc gì to tát đâu, lần trước không phải cũng đã đuổi được con cháu của một gia tộc nào đó điều đi rồi sao?
Thượng Bảo Vệ lắc lắc đầu nói:
- Chủ tịch huyện Cảnh, tôi cho rằng lần này cũng đừng làm quá mau, lần trước là một bài học kinh nghiệm đấy!
Cảnh Quốc Ninh cũng gật gật đầu, người thì được điều đi rồi, nhưng mà, đối phương dù sao cũng là người có thế lực, sau khi tiến hành sự việc liền vồ đến, làm cho ông ta cũng không thể nắm được quyền bính của bí thư hoặc là chủ tịch huyện.
Việc mà mọi người càng phải làm đó chính là để mắt càng nhiều vào một việc vị trí ủy viên thường vụ huyện ủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.