Chương 559: Diệp Trạch Đào từng bước từng bước đi lên
Hồng Mông Thụ
02/06/2013
Lưu Định Khải sau khi họp xong cuộc hội nghị điều tra nghiên cứu đã lẳng lặng đi về nhà, ngồi ở đây có chút ít gì đó run rẩy lấy ra điếu thuốc chầm chậm hút, và ngồi ở đó trong thời gian rất dài.
Là nhân viên điều tra nghiên cứu trẻ tuổi nhất ở trong huyện, Lưu Định Hải rất không cam lòng, chỉ qua là mình với Cảnh Quốc Ninh đối đầu một chút. Đột nhiên đã bị điều đến vị trí nhân viên điều tra nghiên cứu, ai cũng biết rằng, vị trí nhân viên nghiên cứu của mình với người khác là không giống nhau, mới bốn mươi bốn tuổi đã trở thành nhân viên điều tra nghiên cứu. Đối với người khác mà nói là việc tốt, đối với chính mình mà nói thì lại không phải là một việc tốt, đại diện cho việc chặt đứt con đường tương lai của chính mình!
Vừa nghĩ đến nụ cười lạnh lùng âm u của Cảnh Quốc Ninh, tâm trạng của Lưu Định Khải liền trở nên không tốt.
- Định Khải, hôm nay không phải là đi họp sao? Làm sao vậy?
Vợ của Lưu Định Khải hỏi.
- Em nói thử Bí thư mới đến có thể nắm toàn bộ huyện trong tay không?
Lưu Định Khải biết vợ của mình làm việc ở trong hội liên hiệp phụ nữ, cũng là người nhận được tin tức rất nhanh, biết được không ít sự việc, liền hỏi một câu.
KhươngKhương Xán nói:
- Nghe nói hoạt động của Cảnh Quốc Ninh rất lợi hại!
Lưu Định Khải gật gật đầu, ai cũng biết tình hình ở trong huyện này, Cảnh Quốc Ninh mới thật sự là nhân vật lớn chân chính. Lưu Định Khải so với người khác sự việc này càng hiểu nhiều hơn một chút, anh ta biết đằng sau Cảnh Quốc Ninh còn có một lãnh đạo cấp tỉnh, nhân vật lớn như thế này mới có thể khiến cho chính mình không có cách nào nhúc nhích được.
- Xem ra bí thư Diệp muốn lợi dụng một chút lực lượng của khoa điều tra nghiên cứu!
Lưu Định Khải nói một câu.
Khương Xán cũng có nghe thấy một chút ít nội dung của cuộc họp hôm nay, nhíu mày nói:
- Bí thư Diệp thoạt nhìn qua dường như có vẻ trẻ tuổi một chút.
Cô ta cũng không có niềm tin quá lớn đối với Diệp Trạch Đào.
Lưu Định Khải cũng không tỏ ra ủng hộ, trầm tư một hồi nói:
- Bí thư Diệp trẻ tuổi như vậy đã có thể ngồi vào vị trí bí thư, chẳng lẽ chỉ cần dựa vào hậu đài là được sao?
Khương Xán đồng ý nói:
- Thật sự đúng là như vậy, lần trước không phải cũng có một phó bí thư đến đây sao, kết quả cũng là bị Cảnh Quốc Ninh bọn họ âm thầm làm đi rồi!
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, người trẻ tuổi đó cũng là cấp phó huyện. Tuy nhiên, lúc đến đây còn mang theo mũ quan xuống, Cảnh Quốc Ninh sử dụng một loại âm mưu, cứng rắn làm cho người trẻ tuổi đó thành mặt xám màu tro mà rời khỏi. Tuy rằng bên trong đó có người đứng phía sau của Cảnh Quốc Ninh ám chỉ một chút, nhưng cũng đã biểu hiện rõ ràng không phải chỉ cần có hậu đài là có thể đứng vững ở bất kì nơi nào, nói đến quan trường còn phải nói đến quy tắc.
Bí thư Diệp có thể xử lý Cảnh Quốc Ninh không?
Lưu Định Khải là người có ý chí, tình hình ở trong buổi họp đã âm thầm nhìn ra một chút ít đường lối. Cam Lệ Bình rõ ràng là nghiên về phía Diệp Trạch Đào rồi, người phụ nữ này thật sự rất thông minh khôn khéo, cô ta dựa vào cái gì mà nhanh như vậy đã đầu quân qua bên đó? Việc này rất đáng giá để nghiên cứu!
- Định Khải, gần đây em nghe nói Cảnh Quốc Ninh bọn họ đang muốn làm cho Lỗ Minh tiến vào uỷ viên thường vụ!
Khương Xán nói.
Trong ánh mắt của Lưu Định Khải lộ ra một sự thông minh khôn khéo, khẽ gật đầu nói:
- Nếu Lỗ Minh tiến vào trong uỷ viên thường vụ, Cảnh Quốc Ninh thật sự là nắm giữ toàn bộ huyện rồi!
Nói đến đây, Lưu Định Khải đầy thâm ý nói:
- Nếu anh về hưu trước thời hạn, thì phải dựa vào em nuôi anh rồi!
Khương Xán cười nói:
- Anh muốn làm gì thì làm đi, không ngăn cản anh đâu.
Đối với chồng mình cô ta rất hiểu, biết được rằng lần này chồng mình là muốn đọ sức một phen.
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, thay một bộ quần áo rồi đi ra ngoài.
Lúc Diệp Trạch Đào và Lưu Mộng Y đang cùng nhau cười nói, chuông cửa vang lên, Lưu Mộng Y đi ra dẫn Lưu Định Khải đi vào.
Hôm nay Ngô Diễm Diễm và tiểu Cầm không có ở đây, Lưu Mộng Y cố ý để cho bọn họ nghĩ phép, ép buộc bọn họ đi về nhà thăm người nhà.
Lúc đầu hai cô gái này muốn ở lại một người, Lưu Mộng Y cũng không đồng ý.
Hai cô gái này cũng đã không về nhà trong thời gian lâu rồi, cũng có vẻ rất vui mừng rời khỏi.
Lúc Lưu Định Khải nhấn chuông cửa đi vào, cũng có chút ít gì đó nghi ngờ, người của Cảnh Quốc Ninh sắp xếp sao lại không có ở trong này?
Anh ta cũng biết được một chút ít sự việc của Cảnh Quốc Ninh, bằng không cũng không thể nào bị xử lý thành nhân viên điều tra nghiên cứu.
Nhìn thấy Lưu Định Khải đến đây, Diệp Trạch Đào nhìn Lưu Mộng Y, hôm qua hắn ta cũng đã giải thích qua với Lưu Mộng Y. Hôm nay bất luận như thế nào cũng phải để làm cho hai cô gái đó rời khỏi nơi này, sau khi mở cuộc họp rồi, Diệp Trạch Đào tin tưởng, bất luận như thế nào, nhất định cũng sẽ có người đến để đọ sức một phen.
Hôm nay ở trong buổi họp cũng đã gặp qua mặt rồi, Diệp Trạch Đào cũng đã lưu vào trí nhớ những nhân điều tra nghiên cứu trọng điểm rồi, cũng đã biết đến tên của Lưu Định Khải.
- Định Khải, hoan nghênh hoan nghênh!
Diệp Trạch Đào chủ động bắt lấy tay của Lưu Định Khải.
Ánh mắt Lưu Định Khải liền sáng lên, nghe thấy Diệp Trạch Đào xưng hô như thế này, là biết rằng Diệp Trạch Đào sớm đã ghi nhớ mọi người trong lòng rồi. Quả nhiên buổi hội nghị điều tra nghiên cứu này cũng không phải cuộc họp tùy tiện mở, đối với việc đầu quân về phía Diệp Trạch Đào trong lòng càng kiện định thêm một chút.
- Bí thư Diệp, hôm nay sau khi nghe cậu nói chuyện xong, tôi có một chút ít tâm đắc, liền muốn báo cáo với cậu một chút, đến đây quấy rầy rồi.
Lưu Định Khải tỏ vẻ rất cung kính.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Anh là người Lục Thương, đối với tình hình ở huyện Lục Thương càng hiểu rõ hơn, tôi cũng sớm muốn tìm các ảnh chỉ giáo rồi. Ôi, công việc của nhân viên điều tra nghiên cứu và và các nhân viên phó điều tra nghiên cứu thật sự là vô cùng quan trọng đấy, nhất định phải phát huy tính tích cựu của mọi người mới được.
Lưu Định Khải nói:
- Bí thư Diệp, tôi cũng nghĩ như vậy, nếu có thể làm cho nhiệt huyết của các đồng chí nổi lên, tin tưởng rằng đối với công tác ở trong huyện có thể có tác dụng xúc tiến.
Lưu Định Khải cũng đối với sự việc ở trong huyện hiểu được không ít, đầu tiên là giới thiệu với Diệp Trạch Đào tình hình ở trong huyện, càng nhiều hơn chính là giới thiệu hoàn cảnh của anh ta một chút.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng biết không ít tình hình của Lưu Định Khải, trên mặt vẫn mang theo tiếng cười, thỉnh thoảng cũng hỏi vài câu, bộ dạng giống như trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Từ trong nhà của Diệp Trạch Đào đi ra, Lưu Định Khải vừa đi vừa suy nghĩ. Lần này mình đã đến nhà của Diệp Trạch Đào, cũng đã có thái độ, năng lực cũng đã biểu hiện ra rồi, bước tiếp theo chỉ còn chờ xem Diệp Trạch Đào có sử dụng mình không!
Lúc này Lưu Định Khải có chút ít gì đó nổi dậy cảm giác bất an không yên.
Nghĩ đến lúc trước khi đi Diệp Trạch Đào nói câu nói lùi một bước mới tiến lên phía trước, cẩn thận cân nhắc một chút. Ánh mắt của Lưu Định Khải liếc một cái, có lẽ Diệp Trạch Đào đã biết được toàn bộ quyết định của anh ta rồi.
Đương nhiên, Lưu Định Khải cũng không biết rốt cuộc Diệp Trạch Đào đã có dự định như thế nào, Diệp Trạch Đào này, đừng xem hắn ta có vẻ trẻ tuổi, đối nhân xử thế cũng thật sự rất thông minh khôn khéo đấy.
Tiễn Lưu Định Khải đi rồi, Diệp Trạch Đào ngồi trên sô pha suy nghĩ sự việc, Lưu Mộng Y nói:
- Người này xem có vẻ cũng không tệ.
- Thật sự là không tệ, bốn mươi bốn tuổi đã bị làm thành nhân viên điều tra nghiên cứu!
- Không phải là anh ta ở một nơi nào đó xảy ra chuyện sao?
- Việc này cũng không có, sự việc ở trên quan trường em hiểu rõ mà.
Lúc hai người đang trò chuyện, phó cục trưởng cục công an Mạc Lâm Tường gọi điện thoại đến.
Nhận được điện thoại, Diệp Trạch Đào liền đi ra cửa.
Lần này hắn ta lái xe của Lưu Mộng Y rời khỏi.
Lưu Mộng Y cũng không hề khoa trương, đến nơi này chỉ có mua một chiếc xe bình dân.
Rất nhanh đã chạy đến nơi mà Mạc Lâm Tường sắp xếp lần trước.
Sau khi lái xe đi vào trong, Mạc Lâm Tường đã đi ra nghênh đón.
Hai người đều không nói lời nào, rất nhanh đã đi vào trong phòng.
- Bí thư Diệp, đây là một chút ít tài liệu có liên quan đến sự việc của Vệ Lâm.
Nhận lấy một sắp tài liệu từ tay Mạc Lâm Tường, Diệp Trạch Đào nghiêm túc xem qua một chút, sau đó nhìn về phía Mạc Lâm Tường nói:
- Không có ảnh hưởng đến người nào chứ?
- Bí thư Diệp, việc này bí mật tiến hành, không có ai biết cả.
- Lần trước cậu có nói sự việc của Tiêu Hùng Lâm, có chứng cứ gì không?
Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu.
Ánh mắt của Mạc Lâm Tường liền sáng lên, lại đưa qua một sắp tài liệu so với sắp tài liệu của Vệ Lâm càng dày hơn.
Diệp Trạch Đào khẽ gật gật đầu nói:
- Rất tốt!
Cũng không có nhiều lời, Diệp Trạch Đào đi ra ngồi vào trong xe, rất nhanh đã rời khỏi.
Có được hai sắp tài liệu này, Diệp Trạch Đào biết thế lực của Cảnh Quốc Ninh bất luận thế nào cũng sẽ bị dao động một chút.
Sáng hôm sau, Diệp Trạch Đào lại lần nữa chủ trì mở một hội nghị thường vụ,
Hội nghị ngày hôm nay là do Diệp Trạch Đào đột xuất mở, mọi người ở trong cuộc hội nghị cũng không biết Diệp Trạch Đào muốn làm cái gì.
Hội nghị mở được một lúc, Diệp Trạch Đào chủ ý cũng là nói về vấn đề phát triển ở trong huyện, nói xong một chút nội dung đó, Diệp Trạch Đào chuyển đề tài nói:
- Các đồng chí, Hôm qua mở hội nghị về công tác điều tra nghiên cứu, ở trong cuộc họp, các đồng chí đã phản ánh một sự việc, tôi cảm thấy nhất định phải coi trọng việc này mới được. Bây giờ huyện chúng ta có sáu nhân viên điều tra nghiên cứu, hai mươi ba nhân viên phó điều tra nghiên cứu, còn có hơn hai mươi tám nhân viên hưởng thụ đãi ngộ cấp phó huyện. Là một huyện nghèo khó, lại nuôi nhiều quan chức nhàn hạ như vậy, ngày thường bọn họ cũng không đảm nhận bất kì công việc nào, quần chúng đối với chính phủ của chúng ta rất có ý kiến đấy. Tôi cho rằng công việc của một huyện tuyệt đối không thể nuôi những người rảnh rỗi, vấn đề này nhất định phải giải quyết mới được!
Cảnh Quốc Ninh cũng không đợi Diệp Trạch Đào nói xong, liền xen miệng vào nói:
- Đây là tình hình chung trong cả nước, một huyện này nào mà không phải nuôi những quan chức nhàn hạ, huyện của chúng ta cũng không ngoại lệ, tôi nghĩ bí thư Diệp cũng không cần thiết phải quản việc này.
Hoàn toàn là phản đối lời nói của Diệp Trạch Đào!
Mọi người vừa nhìn thấy tình hình này, biết rằng đấy chính là biểu hiện không vừa ý cực độ của Cảnh Quốc Ninh đối với Diệp Trạch Đào, hôm nay chính là muốn làm cho Diệp Trạch Đào bị mất mặt.
Không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng lên.
Diệp Trạch Đào cũng không có biểu hiện đặc biệt gì, nói:
- Chúng ta là chính đảng đại diện cho lợi ích của quần chúng, tất cả đều lấy lợi ích của quần chúng làm điểm xuất phát, nếu quần chúng đã đối với sự việc này vô cùng không vừa ý, vậy thì cũng nên thay đổi một chút!
- Bí thư Diệp dự định sẽ thay đổi như thế nào, đa số đều là sắp phải về hưu rồi, cũng không còn nhiều ngày nữa, vẫn là không nên làm phiền đến bọn họ đi!
Cảnh Quốc Ninh không nhẫn nhịn nói lần nữa.
Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu có thể phát huy lực lượng dư thừa của bọn họ, tôi tin rằng việc này đối với sự phát triển của huyện chúng ta cũng là một việc có ích, ở đây tôi có một biện pháp, mọi người xem qua thử.
Rồi phân phát một bản << Biện pháp lấy cán bộ cũ bồi dưỡng cho cán bộ mới của huyện Lục Thương>> được Lam Nhất Thiên chuẩn bị từ sớm phát đến tay của mọi người.
Nhìn thấy tiêu đề này, mọi người rất nhanh đã hướng về món đồ mà Diệp Trạch Đào làm ra xem thử một chút.
Thật sự nội dung cũng không nhiều lắm, chủ yếu chỉ có một điều, xét thấy huyện Lục Thương liên tục xảy ra vấn đề một số cán bộ sa đoạ, rất cần thiết phải tăng cường giáo dục tư tưởng và giám sát tác dụng cho đội ngũ cán bộ. Huyện uỷ đã quyết định nhân viên điều tra nghiên cứu, nhân viên phó điều tra nghiên cứu, nhân viên hưởng thụ đãi ngộ khác biệt cấp phó huyện tiến vào các bộ phận đảm nhiệm chức vụ nhân viên giám sát tác phong trong sách của bộ máy chính trị Đảng, tham gia công việc lãnh đạo các bộ phận, điểm quan trọng là giám sát kiểm tra các cán bộ lãnh đạo về vấn đề vi phạm kỷ luật.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào tung ra những vật dụng này, mọi người ai cũng đều giật mình, những vật này nếu làm ra, không chừng sẽ phát sinh ra việc gì rồi!
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Không có người nào là toàn vẹn cả, các đồng chí lão thành cũng có khả năng tồn tại những vấn đề như thế này, có lẽ trong quá trình giám sát cũng có thể sẽ xảy ra vấn đề. Nhưng mà, huyện Lục Thương đã xảy ra nhiều việc như vậy rồi, có một lực lượng cường mạnh giám sát bao giờ cũng tốt hơn nhiều một chút.
Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Khúc Lập Toàn nói:
- Bí thư Diệp, những thứ này mà làm ra ngoài, còn cần Uỷ ban Kỷ luật của chúng tôi làm gì nữa?
Diệp Trạch Đào nghiêm túc nói:
- Các đồng chí lãnh đạo có kinh nghiệm, về phương diện nắm vững so với đồng chí trẻ tuổi càng ổn định hơn một chút, như thế này có thể chứng minh với quần chúng là chúng ta cũng không nuôi những cán bộ nhàn hạ. Ngoài ra, bản thân công việc giám sát chính là việc của Uỷ ban Kỷ luật, bọn họ sẽ được quy về chịu sự quản lýcủa Uỷ ban Kỷ luật, nhiều nhất chính là những việc nào không giải quyết được có thể trực tiếp báo cáo với huyện uỷ. Như thế này làm sao có thể nói là không cần Uỷ ban Kỷ luật chứ? Đây chính là tăng cường cho công việc của Uỷ ban Kỷ luật! Đồng chí Lập Toàn, câu nói này của cậu là không đúng rồi! Hơn nữa, ở trong huyện từ trước đến giờ cũng điều xảy ra sự việc, cấp trên đã có cách nhìn nhận đối với công tác kiểm tra kỷ luật của chúng, chúng ta phải có biện pháp đối phó chứ!
Khúc Lập Toàn bị lời nói khí thế của Diệp Trạch Đào làm cho trở nên yếu thế.
Đương nhiên Khúc Lập Toàn biết rằng sự việc bệnh AIDS cấp trên vẫn đang truy cứu, rốt cuộc chính mình phải chịu trách nhiệm gì vẫn còn chưa biết, Diệp Trạch Đào lại lấy cớ như thế này, làm cho anh ta cũng không thể nói gì hơn.
Ánh mắt của mọi người liền nhìn về phía Cảnh Quốc Ninh
Là nhân viên điều tra nghiên cứu trẻ tuổi nhất ở trong huyện, Lưu Định Hải rất không cam lòng, chỉ qua là mình với Cảnh Quốc Ninh đối đầu một chút. Đột nhiên đã bị điều đến vị trí nhân viên điều tra nghiên cứu, ai cũng biết rằng, vị trí nhân viên nghiên cứu của mình với người khác là không giống nhau, mới bốn mươi bốn tuổi đã trở thành nhân viên điều tra nghiên cứu. Đối với người khác mà nói là việc tốt, đối với chính mình mà nói thì lại không phải là một việc tốt, đại diện cho việc chặt đứt con đường tương lai của chính mình!
Vừa nghĩ đến nụ cười lạnh lùng âm u của Cảnh Quốc Ninh, tâm trạng của Lưu Định Khải liền trở nên không tốt.
- Định Khải, hôm nay không phải là đi họp sao? Làm sao vậy?
Vợ của Lưu Định Khải hỏi.
- Em nói thử Bí thư mới đến có thể nắm toàn bộ huyện trong tay không?
Lưu Định Khải biết vợ của mình làm việc ở trong hội liên hiệp phụ nữ, cũng là người nhận được tin tức rất nhanh, biết được không ít sự việc, liền hỏi một câu.
KhươngKhương Xán nói:
- Nghe nói hoạt động của Cảnh Quốc Ninh rất lợi hại!
Lưu Định Khải gật gật đầu, ai cũng biết tình hình ở trong huyện này, Cảnh Quốc Ninh mới thật sự là nhân vật lớn chân chính. Lưu Định Khải so với người khác sự việc này càng hiểu nhiều hơn một chút, anh ta biết đằng sau Cảnh Quốc Ninh còn có một lãnh đạo cấp tỉnh, nhân vật lớn như thế này mới có thể khiến cho chính mình không có cách nào nhúc nhích được.
- Xem ra bí thư Diệp muốn lợi dụng một chút lực lượng của khoa điều tra nghiên cứu!
Lưu Định Khải nói một câu.
Khương Xán cũng có nghe thấy một chút ít nội dung của cuộc họp hôm nay, nhíu mày nói:
- Bí thư Diệp thoạt nhìn qua dường như có vẻ trẻ tuổi một chút.
Cô ta cũng không có niềm tin quá lớn đối với Diệp Trạch Đào.
Lưu Định Khải cũng không tỏ ra ủng hộ, trầm tư một hồi nói:
- Bí thư Diệp trẻ tuổi như vậy đã có thể ngồi vào vị trí bí thư, chẳng lẽ chỉ cần dựa vào hậu đài là được sao?
Khương Xán đồng ý nói:
- Thật sự đúng là như vậy, lần trước không phải cũng có một phó bí thư đến đây sao, kết quả cũng là bị Cảnh Quốc Ninh bọn họ âm thầm làm đi rồi!
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, người trẻ tuổi đó cũng là cấp phó huyện. Tuy nhiên, lúc đến đây còn mang theo mũ quan xuống, Cảnh Quốc Ninh sử dụng một loại âm mưu, cứng rắn làm cho người trẻ tuổi đó thành mặt xám màu tro mà rời khỏi. Tuy rằng bên trong đó có người đứng phía sau của Cảnh Quốc Ninh ám chỉ một chút, nhưng cũng đã biểu hiện rõ ràng không phải chỉ cần có hậu đài là có thể đứng vững ở bất kì nơi nào, nói đến quan trường còn phải nói đến quy tắc.
Bí thư Diệp có thể xử lý Cảnh Quốc Ninh không?
Lưu Định Khải là người có ý chí, tình hình ở trong buổi họp đã âm thầm nhìn ra một chút ít đường lối. Cam Lệ Bình rõ ràng là nghiên về phía Diệp Trạch Đào rồi, người phụ nữ này thật sự rất thông minh khôn khéo, cô ta dựa vào cái gì mà nhanh như vậy đã đầu quân qua bên đó? Việc này rất đáng giá để nghiên cứu!
- Định Khải, gần đây em nghe nói Cảnh Quốc Ninh bọn họ đang muốn làm cho Lỗ Minh tiến vào uỷ viên thường vụ!
Khương Xán nói.
Trong ánh mắt của Lưu Định Khải lộ ra một sự thông minh khôn khéo, khẽ gật đầu nói:
- Nếu Lỗ Minh tiến vào trong uỷ viên thường vụ, Cảnh Quốc Ninh thật sự là nắm giữ toàn bộ huyện rồi!
Nói đến đây, Lưu Định Khải đầy thâm ý nói:
- Nếu anh về hưu trước thời hạn, thì phải dựa vào em nuôi anh rồi!
Khương Xán cười nói:
- Anh muốn làm gì thì làm đi, không ngăn cản anh đâu.
Đối với chồng mình cô ta rất hiểu, biết được rằng lần này chồng mình là muốn đọ sức một phen.
Lưu Định Khải khẽ gật đầu, thay một bộ quần áo rồi đi ra ngoài.
Lúc Diệp Trạch Đào và Lưu Mộng Y đang cùng nhau cười nói, chuông cửa vang lên, Lưu Mộng Y đi ra dẫn Lưu Định Khải đi vào.
Hôm nay Ngô Diễm Diễm và tiểu Cầm không có ở đây, Lưu Mộng Y cố ý để cho bọn họ nghĩ phép, ép buộc bọn họ đi về nhà thăm người nhà.
Lúc đầu hai cô gái này muốn ở lại một người, Lưu Mộng Y cũng không đồng ý.
Hai cô gái này cũng đã không về nhà trong thời gian lâu rồi, cũng có vẻ rất vui mừng rời khỏi.
Lúc Lưu Định Khải nhấn chuông cửa đi vào, cũng có chút ít gì đó nghi ngờ, người của Cảnh Quốc Ninh sắp xếp sao lại không có ở trong này?
Anh ta cũng biết được một chút ít sự việc của Cảnh Quốc Ninh, bằng không cũng không thể nào bị xử lý thành nhân viên điều tra nghiên cứu.
Nhìn thấy Lưu Định Khải đến đây, Diệp Trạch Đào nhìn Lưu Mộng Y, hôm qua hắn ta cũng đã giải thích qua với Lưu Mộng Y. Hôm nay bất luận như thế nào cũng phải để làm cho hai cô gái đó rời khỏi nơi này, sau khi mở cuộc họp rồi, Diệp Trạch Đào tin tưởng, bất luận như thế nào, nhất định cũng sẽ có người đến để đọ sức một phen.
Hôm nay ở trong buổi họp cũng đã gặp qua mặt rồi, Diệp Trạch Đào cũng đã lưu vào trí nhớ những nhân điều tra nghiên cứu trọng điểm rồi, cũng đã biết đến tên của Lưu Định Khải.
- Định Khải, hoan nghênh hoan nghênh!
Diệp Trạch Đào chủ động bắt lấy tay của Lưu Định Khải.
Ánh mắt Lưu Định Khải liền sáng lên, nghe thấy Diệp Trạch Đào xưng hô như thế này, là biết rằng Diệp Trạch Đào sớm đã ghi nhớ mọi người trong lòng rồi. Quả nhiên buổi hội nghị điều tra nghiên cứu này cũng không phải cuộc họp tùy tiện mở, đối với việc đầu quân về phía Diệp Trạch Đào trong lòng càng kiện định thêm một chút.
- Bí thư Diệp, hôm nay sau khi nghe cậu nói chuyện xong, tôi có một chút ít tâm đắc, liền muốn báo cáo với cậu một chút, đến đây quấy rầy rồi.
Lưu Định Khải tỏ vẻ rất cung kính.
Diệp Trạch Đào mỉm cười nói:
- Anh là người Lục Thương, đối với tình hình ở huyện Lục Thương càng hiểu rõ hơn, tôi cũng sớm muốn tìm các ảnh chỉ giáo rồi. Ôi, công việc của nhân viên điều tra nghiên cứu và và các nhân viên phó điều tra nghiên cứu thật sự là vô cùng quan trọng đấy, nhất định phải phát huy tính tích cựu của mọi người mới được.
Lưu Định Khải nói:
- Bí thư Diệp, tôi cũng nghĩ như vậy, nếu có thể làm cho nhiệt huyết của các đồng chí nổi lên, tin tưởng rằng đối với công tác ở trong huyện có thể có tác dụng xúc tiến.
Lưu Định Khải cũng đối với sự việc ở trong huyện hiểu được không ít, đầu tiên là giới thiệu với Diệp Trạch Đào tình hình ở trong huyện, càng nhiều hơn chính là giới thiệu hoàn cảnh của anh ta một chút.
Tuy rằng Diệp Trạch Đào cũng biết không ít tình hình của Lưu Định Khải, trên mặt vẫn mang theo tiếng cười, thỉnh thoảng cũng hỏi vài câu, bộ dạng giống như trò chuyện với nhau rất vui vẻ.
Từ trong nhà của Diệp Trạch Đào đi ra, Lưu Định Khải vừa đi vừa suy nghĩ. Lần này mình đã đến nhà của Diệp Trạch Đào, cũng đã có thái độ, năng lực cũng đã biểu hiện ra rồi, bước tiếp theo chỉ còn chờ xem Diệp Trạch Đào có sử dụng mình không!
Lúc này Lưu Định Khải có chút ít gì đó nổi dậy cảm giác bất an không yên.
Nghĩ đến lúc trước khi đi Diệp Trạch Đào nói câu nói lùi một bước mới tiến lên phía trước, cẩn thận cân nhắc một chút. Ánh mắt của Lưu Định Khải liếc một cái, có lẽ Diệp Trạch Đào đã biết được toàn bộ quyết định của anh ta rồi.
Đương nhiên, Lưu Định Khải cũng không biết rốt cuộc Diệp Trạch Đào đã có dự định như thế nào, Diệp Trạch Đào này, đừng xem hắn ta có vẻ trẻ tuổi, đối nhân xử thế cũng thật sự rất thông minh khôn khéo đấy.
Tiễn Lưu Định Khải đi rồi, Diệp Trạch Đào ngồi trên sô pha suy nghĩ sự việc, Lưu Mộng Y nói:
- Người này xem có vẻ cũng không tệ.
- Thật sự là không tệ, bốn mươi bốn tuổi đã bị làm thành nhân viên điều tra nghiên cứu!
- Không phải là anh ta ở một nơi nào đó xảy ra chuyện sao?
- Việc này cũng không có, sự việc ở trên quan trường em hiểu rõ mà.
Lúc hai người đang trò chuyện, phó cục trưởng cục công an Mạc Lâm Tường gọi điện thoại đến.
Nhận được điện thoại, Diệp Trạch Đào liền đi ra cửa.
Lần này hắn ta lái xe của Lưu Mộng Y rời khỏi.
Lưu Mộng Y cũng không hề khoa trương, đến nơi này chỉ có mua một chiếc xe bình dân.
Rất nhanh đã chạy đến nơi mà Mạc Lâm Tường sắp xếp lần trước.
Sau khi lái xe đi vào trong, Mạc Lâm Tường đã đi ra nghênh đón.
Hai người đều không nói lời nào, rất nhanh đã đi vào trong phòng.
- Bí thư Diệp, đây là một chút ít tài liệu có liên quan đến sự việc của Vệ Lâm.
Nhận lấy một sắp tài liệu từ tay Mạc Lâm Tường, Diệp Trạch Đào nghiêm túc xem qua một chút, sau đó nhìn về phía Mạc Lâm Tường nói:
- Không có ảnh hưởng đến người nào chứ?
- Bí thư Diệp, việc này bí mật tiến hành, không có ai biết cả.
- Lần trước cậu có nói sự việc của Tiêu Hùng Lâm, có chứng cứ gì không?
Diệp Trạch Đào liền hỏi một câu.
Ánh mắt của Mạc Lâm Tường liền sáng lên, lại đưa qua một sắp tài liệu so với sắp tài liệu của Vệ Lâm càng dày hơn.
Diệp Trạch Đào khẽ gật gật đầu nói:
- Rất tốt!
Cũng không có nhiều lời, Diệp Trạch Đào đi ra ngồi vào trong xe, rất nhanh đã rời khỏi.
Có được hai sắp tài liệu này, Diệp Trạch Đào biết thế lực của Cảnh Quốc Ninh bất luận thế nào cũng sẽ bị dao động một chút.
Sáng hôm sau, Diệp Trạch Đào lại lần nữa chủ trì mở một hội nghị thường vụ,
Hội nghị ngày hôm nay là do Diệp Trạch Đào đột xuất mở, mọi người ở trong cuộc hội nghị cũng không biết Diệp Trạch Đào muốn làm cái gì.
Hội nghị mở được một lúc, Diệp Trạch Đào chủ ý cũng là nói về vấn đề phát triển ở trong huyện, nói xong một chút nội dung đó, Diệp Trạch Đào chuyển đề tài nói:
- Các đồng chí, Hôm qua mở hội nghị về công tác điều tra nghiên cứu, ở trong cuộc họp, các đồng chí đã phản ánh một sự việc, tôi cảm thấy nhất định phải coi trọng việc này mới được. Bây giờ huyện chúng ta có sáu nhân viên điều tra nghiên cứu, hai mươi ba nhân viên phó điều tra nghiên cứu, còn có hơn hai mươi tám nhân viên hưởng thụ đãi ngộ cấp phó huyện. Là một huyện nghèo khó, lại nuôi nhiều quan chức nhàn hạ như vậy, ngày thường bọn họ cũng không đảm nhận bất kì công việc nào, quần chúng đối với chính phủ của chúng ta rất có ý kiến đấy. Tôi cho rằng công việc của một huyện tuyệt đối không thể nuôi những người rảnh rỗi, vấn đề này nhất định phải giải quyết mới được!
Cảnh Quốc Ninh cũng không đợi Diệp Trạch Đào nói xong, liền xen miệng vào nói:
- Đây là tình hình chung trong cả nước, một huyện này nào mà không phải nuôi những quan chức nhàn hạ, huyện của chúng ta cũng không ngoại lệ, tôi nghĩ bí thư Diệp cũng không cần thiết phải quản việc này.
Hoàn toàn là phản đối lời nói của Diệp Trạch Đào!
Mọi người vừa nhìn thấy tình hình này, biết rằng đấy chính là biểu hiện không vừa ý cực độ của Cảnh Quốc Ninh đối với Diệp Trạch Đào, hôm nay chính là muốn làm cho Diệp Trạch Đào bị mất mặt.
Không khí trong phòng họp trở nên căng thẳng lên.
Diệp Trạch Đào cũng không có biểu hiện đặc biệt gì, nói:
- Chúng ta là chính đảng đại diện cho lợi ích của quần chúng, tất cả đều lấy lợi ích của quần chúng làm điểm xuất phát, nếu quần chúng đã đối với sự việc này vô cùng không vừa ý, vậy thì cũng nên thay đổi một chút!
- Bí thư Diệp dự định sẽ thay đổi như thế nào, đa số đều là sắp phải về hưu rồi, cũng không còn nhiều ngày nữa, vẫn là không nên làm phiền đến bọn họ đi!
Cảnh Quốc Ninh không nhẫn nhịn nói lần nữa.
Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu có thể phát huy lực lượng dư thừa của bọn họ, tôi tin rằng việc này đối với sự phát triển của huyện chúng ta cũng là một việc có ích, ở đây tôi có một biện pháp, mọi người xem qua thử.
Rồi phân phát một bản << Biện pháp lấy cán bộ cũ bồi dưỡng cho cán bộ mới của huyện Lục Thương>> được Lam Nhất Thiên chuẩn bị từ sớm phát đến tay của mọi người.
Nhìn thấy tiêu đề này, mọi người rất nhanh đã hướng về món đồ mà Diệp Trạch Đào làm ra xem thử một chút.
Thật sự nội dung cũng không nhiều lắm, chủ yếu chỉ có một điều, xét thấy huyện Lục Thương liên tục xảy ra vấn đề một số cán bộ sa đoạ, rất cần thiết phải tăng cường giáo dục tư tưởng và giám sát tác dụng cho đội ngũ cán bộ. Huyện uỷ đã quyết định nhân viên điều tra nghiên cứu, nhân viên phó điều tra nghiên cứu, nhân viên hưởng thụ đãi ngộ khác biệt cấp phó huyện tiến vào các bộ phận đảm nhiệm chức vụ nhân viên giám sát tác phong trong sách của bộ máy chính trị Đảng, tham gia công việc lãnh đạo các bộ phận, điểm quan trọng là giám sát kiểm tra các cán bộ lãnh đạo về vấn đề vi phạm kỷ luật.
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào tung ra những vật dụng này, mọi người ai cũng đều giật mình, những vật này nếu làm ra, không chừng sẽ phát sinh ra việc gì rồi!
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Không có người nào là toàn vẹn cả, các đồng chí lão thành cũng có khả năng tồn tại những vấn đề như thế này, có lẽ trong quá trình giám sát cũng có thể sẽ xảy ra vấn đề. Nhưng mà, huyện Lục Thương đã xảy ra nhiều việc như vậy rồi, có một lực lượng cường mạnh giám sát bao giờ cũng tốt hơn nhiều một chút.
Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Khúc Lập Toàn nói:
- Bí thư Diệp, những thứ này mà làm ra ngoài, còn cần Uỷ ban Kỷ luật của chúng tôi làm gì nữa?
Diệp Trạch Đào nghiêm túc nói:
- Các đồng chí lãnh đạo có kinh nghiệm, về phương diện nắm vững so với đồng chí trẻ tuổi càng ổn định hơn một chút, như thế này có thể chứng minh với quần chúng là chúng ta cũng không nuôi những cán bộ nhàn hạ. Ngoài ra, bản thân công việc giám sát chính là việc của Uỷ ban Kỷ luật, bọn họ sẽ được quy về chịu sự quản lýcủa Uỷ ban Kỷ luật, nhiều nhất chính là những việc nào không giải quyết được có thể trực tiếp báo cáo với huyện uỷ. Như thế này làm sao có thể nói là không cần Uỷ ban Kỷ luật chứ? Đây chính là tăng cường cho công việc của Uỷ ban Kỷ luật! Đồng chí Lập Toàn, câu nói này của cậu là không đúng rồi! Hơn nữa, ở trong huyện từ trước đến giờ cũng điều xảy ra sự việc, cấp trên đã có cách nhìn nhận đối với công tác kiểm tra kỷ luật của chúng, chúng ta phải có biện pháp đối phó chứ!
Khúc Lập Toàn bị lời nói khí thế của Diệp Trạch Đào làm cho trở nên yếu thế.
Đương nhiên Khúc Lập Toàn biết rằng sự việc bệnh AIDS cấp trên vẫn đang truy cứu, rốt cuộc chính mình phải chịu trách nhiệm gì vẫn còn chưa biết, Diệp Trạch Đào lại lấy cớ như thế này, làm cho anh ta cũng không thể nói gì hơn.
Ánh mắt của mọi người liền nhìn về phía Cảnh Quốc Ninh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.