Chương 692: Đối sách
Hồng Mông Thụ
02/06/2013
Mặc dù đã mấy ngày chưa về nhà, vừa bước vào cửa nhà Diệp Trạch Đào đã thấy trong nhà rất ngăn nắp và sạch sẽ, thấy tình hình này Diệp Trạch Đào biết trong khoảng thời gian mình không có ở huyện, Kiều Ứng Xương vẫn luôn cho người đến quét dọn.
Tắm gội xong đi ra Diệp Trạch Đào cảm thấy toàn thân rất thoải mái.
Tất cả mọi nguy hiểm, chỉ sơ suất một chút là có thể làm lớn chuyện, coi như mình cũng đã bình an bước qua.
Ngồi ở đó suy nghĩ một chút về kế sách đối phó với người dân trong xã, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút lo lắng.
Sau một hồi nhìn các văn kiện còn tồn đọng lại thì Diệp Trạch Đào đã ngủ từ hồi nào.
Lúc nửa đêm Lưu Định Khải gọi điện tới.
Lúc này Lưu Định Khải có vẻ gấp gáp lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào:
- Bí thư Diệp thiếu chút nữa là xảy ra chuyện lớn!
Diệp Trạch Đào giật mình hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Lý Đại Hổ thiếu chút nữa là bị người ta giết!
Nghe thấy vậy ánh mắt Diệp Trạch Đào ngừng lại, quả nhiên mình suy đoán có lý, nếu không nhắc nhở Lưu Định Khải sắp xếp thì chuyện này đã trở thành chuyện lớn.
- Tình hình như thế nào?
Cho dù có xảy ra chuyện thì Diệp Trạch Đào cũng có vẻ rất bình tĩnh.
- Bí thư Diệp, trong lúc người của chúng ta đang trông coi thì có ba người bí mật đến nhà của Lý Đại Hổ, thiếu chút nữa Lý Đại Hổ đã bị giết, bị chém trọng thương, sau khi cảnh sát nổ súng thì xảy ra đấu súng trong nhà của Lý Đại Hổ.
Diệp Trạch Đào giật mình không ngờ tới lại xảy ra chuyện đấu súng!
Nghĩ đến việc ảnh hưởng của chuyện này Diệp Trạch Đào cảm thấy những người dân ở xã Sơn Lâm sẽ phải vượt qua một đêm không yên tĩnh.
Lại nghĩ đến Lam Nhất Thiên vừa mới đến xã Sơn Lâm để chủ trì công tác thì gặp phải chuyện này, Diệp Trạch Đào lắc lắc đầu muốn xem xem Lam Nhất Thiên có năng lực ra sao để bình ổn lòng dân.
- Bí thư Diệp, cảnh sát của chúng ta đã tiếp viện rất nhanh, nhanh chóng khống chế được cục diện đánh bị thương hai người bắt được một người!
Diệp Trạch Đào ngồi không yên, đây cũng được coi là một chuyện lớn rồi.
- Lập tức điều tra rõ tình hình!
Tuy rằng Diệp Trạch Đào chỉ là suy đoán chuyện này nhưng cũng không ngờ là xảy ra chuyện lớn như vậy.
Mặc quần áo xong Diệp Trạch Đào đi đến Huyện uỷ.
Trên đường từng cuộc điện thoại gọi đến, trong xã đã xảy ra chuyện đấu súng. Hầu như đều kinh động đến Uỷ viên thường vụ làm cho các Uỷ viên thường vụ giật mình kinh hãi nên gọi điện hỏi thăm tình hình.
Thật ra Diệp Trạch Đào ngủ rất ngon, thôn Sơn Lâm đã phát sinh chuyện như thế đúng là Uỷ viên thường vụ không có mấy ai được ngủ yên ổn khi nghe được chuyện này. Cả đám đều chạy đến Huyện uỷ.
Vừa mới bước vào văn phòng thì các Uỷ viên thường vụ Huyện uỷ đã chạy đến.
Thấy Tôn Lôi đã đến Diệp Trạch Đào nói:
- Gọi Lưu Định Khải đến để chúng ta nghe xem chuyện này thế nào.
Tất cả mọi người tụ tập trong cái phòng họp nhỏ.
Lát sau Lưu Định Khải vội tới phòng họp.
Lúc Diệp Trạch Đào muốn nói thì Phương Khởi Hùng từ tỉnh gọi tới.
- Bí thư Diệp huyện của các anh đã xảy ra chuyện đấu súng, có nghiêm trọng không?
Phương Khởi Hùng vừa tới tỉnh công tác, sao trong khoảng thời gian ngắn đã biết chuyện này.
Diệp Trạch Đào sửng sốt sao chuyện này lại truyền đến bên Phương Khởi Hùng!
Diệp Trạch Đào cũng nói với Phương Khởi Hùng về tình hình đã xảy ra.
Ở phương diện này Phương Khởi Hùng là người có kinh nghiệm, nghiêm túc nói:
- Bí thư Diệp đây là một loạt hành vi có dự tính trước. Như vậy đi tôi lập tức báo cáo với Cục trưởng, tôi sẽ cử một đội người đến huyện của các anh.
Chuyện của Diệp Trạch Đào chính là chuyện của Phương Khởi Hùng, Phương Khởi Hùng cảm giác được sau chuyện này chắc chắn có âm mưu.
Diệp Trạch Đào suy nghĩ chút nói:
- Tạm thời không cần. Anh cứ ở lại tỉnh, có tình hình gì chúng ta sẽ liên lạc, Bí thư Đảng uỷ Công an ở huyện chúng tôi cũng không tệ, ông ta mới có khả năng xử lý tốt chuyện này.
Phương Khởi Hùng cũng rất sốt ruột khi nghe Diệp Trạch Đào nói thế. Hiểu rồi, Diệp Trạch Đào nắm giữ chức Chánh pháp ở huyện Hắc Thương nói:
- Được, cứ làm vậy đi.
Gọi điện xong Diệp Trạch Đào bước vào phòng họp nhìn mọi người nói:
- Vừa mới xảy ra chuyện đấu súng liền được truyền đến Tỉnh!
Sắc mặt của mọi người thay đổi. Thật sự không ngờ lại xảy ra tình hình này, chuyện này được truyền đi quá nhanh!
Lúc này Lưu Định Khải bước vào.
Sau khi ngồi xuống ánh mắt của mọi người đều nhìn Lưu Định Khải.
Nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào Lưu Định Khải nói:
- Sau khi thôn Sơn Lâm gây rối đã nhắm vào vài nhân vật quan trọng, chúng ta phải âm thầm tiến hành điều tra, ngay trước cửa nhà Lý Đại Hổ cảnh sát của chúng ta đang bí mật theo dõi xem có nhân vật nào khả nghi, trong lúc đối phương đang ám sát Lý Đại Hổ thì bị người của ta phát hiện, đột nhiên đối phương móc súng ra bắn, vài viên cảnh sát chúng ta phái đi đã đuổi tới, hai bên đã giằng co ngay trước nhà Lý Đại Hổ trên những ngọn đồi, đối phương rất hung ác nên bất đắc dĩ cảnh sát của chúng ta đành phải nổ súng giao chiến với đối phương!
Nghe đến đó sắc mặt của mọi người biến sắc.
Diệp Trạch Đào hỏi:
- Có làm bị thương dân chúng không?
- Bởi vì đêm khuya nên bên ngoài cũng không có người, đối phương có ba người sau khi bị ghì chặt xuống đất thì không có làm tổn thương đến dân chúng!
Lúc này sắc mặt của Diệp Trạch Đào mới từ từ thả lỏng ra.
Tôn Lôi nói:
- Đối phương có súng sao?
- Chủ tịch huyện Tôn, đối phương chỉ có một khẩu súng lục do người cầm đầu giữ, hai người kia chỉ có dụng cụ cắt gọt.
Tôn Lôi liền nhíu mày.
Cam Lệ Bình hỏi:
- Nói như vậy có nghĩa là đối phương nhằm vào Lý Đại Hổ sao?
- Chúng tôi đang thẩm tra!
Mọi người nhìn nhau trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, đầu tiên là chuyện vì sao đối phương lại ám sát Lý Đại Hổ, tiếp đó bọn chúng đã quá hao tốn sức lực nửa đêm còn cắm ở gần nhà của Lý Đại Hổ, chẳng lẽ trước đó bọn Lưu Định Khải đã nhận được tin? Còn có một nghi hoặc là trong đêm khuya như vậy mà ở Tỉnh đã biết tin này rồi!
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người Diệp Trạch Đào nói:
- Chuyện phát sinh ở thôn Sơn Lâm không phải là ngẫu nhiên, Cục công an đang tiến hành điều tra theo dõi vài nhân vật quan trọng nhưng cũng chỉ là suy đoán, xem ra bây giờ vấn đề đã trở nên nghiêm trọng, đây chính là một số người muốn phá huỷ sự đoàn kết của huyện Hắc Thương chúng ta!
Tất cả đều là người hiểu chuyện, thông qua những lời nói của Diệp Trạch Đào đều kinh sợ đến đổ mồ hôi lạnh, theo như lời nói của Diệp Trạch Đào hai chuyện này giống như một vậy!
Trưởng ban chỉ huy Quân sự Nguyễn Quý Bình thở dài:
- Xem ra chuyện xảy ra ở thôn Sơn Lâm là có người cố ý gây ra, sau khi gây ra chuyện này thì có thể dựa vào để công kích huyện của chúng ta, thật ra là muốn đảo loạn công tác thí điểm ở huyện chúng ta. Không ngờ đúng lúc Bí thư Diệp trở về và trong thời gian ngắn nhất đã dẹp yên chuyện này. Thấy không đạt được mục đích nên đối phương quyết định ra tay giết người, giết chết một hai người chủ chốt trong cuộc gây rối. Bởi vì như vậy Thỉ Bồn Tử đã cài người của Chính phủ trong huyện chúng ta để báo cáo chuyện công kích của chúng ta, nhân cơ hội này đã làm chuyện này lớn thêm!
Nguyễn Quý Bình vừa nói như vậy thì sắc mặt của mọi người đã thay đổi.
Trưởng ban Tuyên giáo Lạc Vũ nói:
- Lời nói của Bộ Trưởng Nguyễn tôi đồng ý, nếu đêm nay thật sự đã giết chết Lý Đại Hổ, trước tiên đừng nói đến vụ án giết người. Người có ý đồ chỉ cần lăng xê về nguyên nhân cái chết của Lý Đại Hổ thì huyện chúng ta chắc chắn sẽ rơi vào tình hình bị động, mệt mỏi đây!
Lúc này Lưu Định Khải cũng lén nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào với vẻ mặt bình tĩnh đang ngồi kế bên, trong lòng cảm thán không thôi, nếu không phải Diệp Trạch Đào nhắc nhở, mình đã không coi trọng và âm thầm bố trí, chắc chắn Lý Đại Hổ bây giờ đã trở thành người chết. Nếu thật sự như vậy tình hình bây giờ đã trở nên nghiêm trọng hơn, mọi người đã không thể thở phào nhẹ nhõm như vậy. Nếu làm không tốt thôn dân sẽ bị người cố ý cổ động đứng lên tấn công Chính phủ, sao Bí thư Diệp lại có thể nhìn xa trông rộng như vậy?
Nếu như nói trước kia đã nhìn trúng hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, bây giờ Lưu Định Khải đầy ý kính trọng Diệp Trạch Đào, thật lợi hại!
Thật ra Diệp Trạch Đào không hề bĩnh tĩnh giống như bề ngoài, sau khi xảy ra chuyện như vậy Diệp Trạch Đào cũng sợ hãi, thủ đoạn của đối phương rất tàn nhẫn vì muốn đạt mục đích mà chuyện gì cũng làm ra được.
Tâm trạng bình tĩnh chút Diệp Trạch Đào nói:
- Trung ương liệt huyện chúng ta vào huyện thí điểm. Chính là hi vọng có thể phát triển và đào tạo sản nghiệp dân tộc thành một cục diện mới, hiện tại tình hình nước ta đang đặt ở đây, sợ rằng đó là các manh mối của Quốc gia ở phương diện này, có chút lợi ích là lo lắng, đừng xem đây chỉ là chuyện giết người, từ chuyện này cũng có thể thấy được con đường chúng ta đi còn rất gian nan, cho nên mỗi cán bộ chúng ta đều phải rất tỉnh táo, phải hiểu biết sâu sắc tinh thần của Trung ương về phát triển sản nghiệp dân tộc!
Trong lúc Diệp Trạch Đào đang nói chuyện, vẻ mặt của các Ủy viên thường vụ trở nên nghiêm trọng, từ chuyện này mọi người đều thấy có một loại nguy hiểm, đồng thời cũng cảm nhận được trách nhiệm của chuyện này.
Nhìn thoáng qua các Ủy viên thường vụ Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu đã xảy ra chuyện như vậy, chúng ta có trách nhiệm công bố chuyện này ra ngoài, tôi đề nghị lập tức thành lập một đội do đồng chí Lạc Vũ làm tổ trưởng, họp toàn bộ phóng viên và kể chuyện này ra!
Lạc Vũ hỏi:
- Bí thư Diệp, quan trọng là ở phương diện nào?
Không ngờ Diệp Trạch Đào lại làm chuyện này, chuyện này chưa từng được làm ở huyện Hắc Thương, trong lòng Lạc Vũ cũng thiếu tự tin.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Mọi người không phải đang quan tâm chuyện trong huyện chúng ta sao, vậy thì để cho mọi người biết tình hình của chúng ta, nhân cơ hội này hãy kêu gọi toàn bộ phóng viên đến, mọi người có thể nói tình hình ở huyện chúng ta, có thể nói giải quyết xong tình hình tấn công ở thôn Sơn Lâm, có thể giải quyết xong tình huống quần chúng tấn công, tóm lại là cho dân chúng cả nước biết sản nghiệp dân tộc phát triển là một vấn đề lớn để phát triển Quốc gia! Để cho mọi người biết chúng ta đang làm chuyện liên quan đến đại cục kinh tế Quốc gia!
Nghe xong những lời nói của Diệp Trạch Đào trong lòng mọi người mới thật sự hiểu được dụng ý của Diệp Trạch Đào, hiện tại người dân cả nước không biết tình hình ở huyện Hắc Thương nên một số người rất thuận tiện mưu mô, rõ ràng Diệp Trạch Đào công bố chuyện này ra ngoài, cứ như vậy thay đổi âm mưu thành dương mưu, hành vi của mọi người sẽ được bại lộ dưới ánh mặt trời thì những người có quỷ kế sẽ khó khăn nên rất nhiều.
Chiêu này của Diệp Trạch Đào quả thực lợi hại, là muốn triển khai một thế cục đại chiến đây!
Tắm gội xong đi ra Diệp Trạch Đào cảm thấy toàn thân rất thoải mái.
Tất cả mọi nguy hiểm, chỉ sơ suất một chút là có thể làm lớn chuyện, coi như mình cũng đã bình an bước qua.
Ngồi ở đó suy nghĩ một chút về kế sách đối phó với người dân trong xã, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút lo lắng.
Sau một hồi nhìn các văn kiện còn tồn đọng lại thì Diệp Trạch Đào đã ngủ từ hồi nào.
Lúc nửa đêm Lưu Định Khải gọi điện tới.
Lúc này Lưu Định Khải có vẻ gấp gáp lớn tiếng nói với Diệp Trạch Đào:
- Bí thư Diệp thiếu chút nữa là xảy ra chuyện lớn!
Diệp Trạch Đào giật mình hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Lý Đại Hổ thiếu chút nữa là bị người ta giết!
Nghe thấy vậy ánh mắt Diệp Trạch Đào ngừng lại, quả nhiên mình suy đoán có lý, nếu không nhắc nhở Lưu Định Khải sắp xếp thì chuyện này đã trở thành chuyện lớn.
- Tình hình như thế nào?
Cho dù có xảy ra chuyện thì Diệp Trạch Đào cũng có vẻ rất bình tĩnh.
- Bí thư Diệp, trong lúc người của chúng ta đang trông coi thì có ba người bí mật đến nhà của Lý Đại Hổ, thiếu chút nữa Lý Đại Hổ đã bị giết, bị chém trọng thương, sau khi cảnh sát nổ súng thì xảy ra đấu súng trong nhà của Lý Đại Hổ.
Diệp Trạch Đào giật mình không ngờ tới lại xảy ra chuyện đấu súng!
Nghĩ đến việc ảnh hưởng của chuyện này Diệp Trạch Đào cảm thấy những người dân ở xã Sơn Lâm sẽ phải vượt qua một đêm không yên tĩnh.
Lại nghĩ đến Lam Nhất Thiên vừa mới đến xã Sơn Lâm để chủ trì công tác thì gặp phải chuyện này, Diệp Trạch Đào lắc lắc đầu muốn xem xem Lam Nhất Thiên có năng lực ra sao để bình ổn lòng dân.
- Bí thư Diệp, cảnh sát của chúng ta đã tiếp viện rất nhanh, nhanh chóng khống chế được cục diện đánh bị thương hai người bắt được một người!
Diệp Trạch Đào ngồi không yên, đây cũng được coi là một chuyện lớn rồi.
- Lập tức điều tra rõ tình hình!
Tuy rằng Diệp Trạch Đào chỉ là suy đoán chuyện này nhưng cũng không ngờ là xảy ra chuyện lớn như vậy.
Mặc quần áo xong Diệp Trạch Đào đi đến Huyện uỷ.
Trên đường từng cuộc điện thoại gọi đến, trong xã đã xảy ra chuyện đấu súng. Hầu như đều kinh động đến Uỷ viên thường vụ làm cho các Uỷ viên thường vụ giật mình kinh hãi nên gọi điện hỏi thăm tình hình.
Thật ra Diệp Trạch Đào ngủ rất ngon, thôn Sơn Lâm đã phát sinh chuyện như thế đúng là Uỷ viên thường vụ không có mấy ai được ngủ yên ổn khi nghe được chuyện này. Cả đám đều chạy đến Huyện uỷ.
Vừa mới bước vào văn phòng thì các Uỷ viên thường vụ Huyện uỷ đã chạy đến.
Thấy Tôn Lôi đã đến Diệp Trạch Đào nói:
- Gọi Lưu Định Khải đến để chúng ta nghe xem chuyện này thế nào.
Tất cả mọi người tụ tập trong cái phòng họp nhỏ.
Lát sau Lưu Định Khải vội tới phòng họp.
Lúc Diệp Trạch Đào muốn nói thì Phương Khởi Hùng từ tỉnh gọi tới.
- Bí thư Diệp huyện của các anh đã xảy ra chuyện đấu súng, có nghiêm trọng không?
Phương Khởi Hùng vừa tới tỉnh công tác, sao trong khoảng thời gian ngắn đã biết chuyện này.
Diệp Trạch Đào sửng sốt sao chuyện này lại truyền đến bên Phương Khởi Hùng!
Diệp Trạch Đào cũng nói với Phương Khởi Hùng về tình hình đã xảy ra.
Ở phương diện này Phương Khởi Hùng là người có kinh nghiệm, nghiêm túc nói:
- Bí thư Diệp đây là một loạt hành vi có dự tính trước. Như vậy đi tôi lập tức báo cáo với Cục trưởng, tôi sẽ cử một đội người đến huyện của các anh.
Chuyện của Diệp Trạch Đào chính là chuyện của Phương Khởi Hùng, Phương Khởi Hùng cảm giác được sau chuyện này chắc chắn có âm mưu.
Diệp Trạch Đào suy nghĩ chút nói:
- Tạm thời không cần. Anh cứ ở lại tỉnh, có tình hình gì chúng ta sẽ liên lạc, Bí thư Đảng uỷ Công an ở huyện chúng tôi cũng không tệ, ông ta mới có khả năng xử lý tốt chuyện này.
Phương Khởi Hùng cũng rất sốt ruột khi nghe Diệp Trạch Đào nói thế. Hiểu rồi, Diệp Trạch Đào nắm giữ chức Chánh pháp ở huyện Hắc Thương nói:
- Được, cứ làm vậy đi.
Gọi điện xong Diệp Trạch Đào bước vào phòng họp nhìn mọi người nói:
- Vừa mới xảy ra chuyện đấu súng liền được truyền đến Tỉnh!
Sắc mặt của mọi người thay đổi. Thật sự không ngờ lại xảy ra tình hình này, chuyện này được truyền đi quá nhanh!
Lúc này Lưu Định Khải bước vào.
Sau khi ngồi xuống ánh mắt của mọi người đều nhìn Lưu Định Khải.
Nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào Lưu Định Khải nói:
- Sau khi thôn Sơn Lâm gây rối đã nhắm vào vài nhân vật quan trọng, chúng ta phải âm thầm tiến hành điều tra, ngay trước cửa nhà Lý Đại Hổ cảnh sát của chúng ta đang bí mật theo dõi xem có nhân vật nào khả nghi, trong lúc đối phương đang ám sát Lý Đại Hổ thì bị người của ta phát hiện, đột nhiên đối phương móc súng ra bắn, vài viên cảnh sát chúng ta phái đi đã đuổi tới, hai bên đã giằng co ngay trước nhà Lý Đại Hổ trên những ngọn đồi, đối phương rất hung ác nên bất đắc dĩ cảnh sát của chúng ta đành phải nổ súng giao chiến với đối phương!
Nghe đến đó sắc mặt của mọi người biến sắc.
Diệp Trạch Đào hỏi:
- Có làm bị thương dân chúng không?
- Bởi vì đêm khuya nên bên ngoài cũng không có người, đối phương có ba người sau khi bị ghì chặt xuống đất thì không có làm tổn thương đến dân chúng!
Lúc này sắc mặt của Diệp Trạch Đào mới từ từ thả lỏng ra.
Tôn Lôi nói:
- Đối phương có súng sao?
- Chủ tịch huyện Tôn, đối phương chỉ có một khẩu súng lục do người cầm đầu giữ, hai người kia chỉ có dụng cụ cắt gọt.
Tôn Lôi liền nhíu mày.
Cam Lệ Bình hỏi:
- Nói như vậy có nghĩa là đối phương nhằm vào Lý Đại Hổ sao?
- Chúng tôi đang thẩm tra!
Mọi người nhìn nhau trong lòng có rất nhiều nghi hoặc, đầu tiên là chuyện vì sao đối phương lại ám sát Lý Đại Hổ, tiếp đó bọn chúng đã quá hao tốn sức lực nửa đêm còn cắm ở gần nhà của Lý Đại Hổ, chẳng lẽ trước đó bọn Lưu Định Khải đã nhận được tin? Còn có một nghi hoặc là trong đêm khuya như vậy mà ở Tỉnh đã biết tin này rồi!
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người Diệp Trạch Đào nói:
- Chuyện phát sinh ở thôn Sơn Lâm không phải là ngẫu nhiên, Cục công an đang tiến hành điều tra theo dõi vài nhân vật quan trọng nhưng cũng chỉ là suy đoán, xem ra bây giờ vấn đề đã trở nên nghiêm trọng, đây chính là một số người muốn phá huỷ sự đoàn kết của huyện Hắc Thương chúng ta!
Tất cả đều là người hiểu chuyện, thông qua những lời nói của Diệp Trạch Đào đều kinh sợ đến đổ mồ hôi lạnh, theo như lời nói của Diệp Trạch Đào hai chuyện này giống như một vậy!
Trưởng ban chỉ huy Quân sự Nguyễn Quý Bình thở dài:
- Xem ra chuyện xảy ra ở thôn Sơn Lâm là có người cố ý gây ra, sau khi gây ra chuyện này thì có thể dựa vào để công kích huyện của chúng ta, thật ra là muốn đảo loạn công tác thí điểm ở huyện chúng ta. Không ngờ đúng lúc Bí thư Diệp trở về và trong thời gian ngắn nhất đã dẹp yên chuyện này. Thấy không đạt được mục đích nên đối phương quyết định ra tay giết người, giết chết một hai người chủ chốt trong cuộc gây rối. Bởi vì như vậy Thỉ Bồn Tử đã cài người của Chính phủ trong huyện chúng ta để báo cáo chuyện công kích của chúng ta, nhân cơ hội này đã làm chuyện này lớn thêm!
Nguyễn Quý Bình vừa nói như vậy thì sắc mặt của mọi người đã thay đổi.
Trưởng ban Tuyên giáo Lạc Vũ nói:
- Lời nói của Bộ Trưởng Nguyễn tôi đồng ý, nếu đêm nay thật sự đã giết chết Lý Đại Hổ, trước tiên đừng nói đến vụ án giết người. Người có ý đồ chỉ cần lăng xê về nguyên nhân cái chết của Lý Đại Hổ thì huyện chúng ta chắc chắn sẽ rơi vào tình hình bị động, mệt mỏi đây!
Lúc này Lưu Định Khải cũng lén nhìn thoáng qua Diệp Trạch Đào với vẻ mặt bình tĩnh đang ngồi kế bên, trong lòng cảm thán không thôi, nếu không phải Diệp Trạch Đào nhắc nhở, mình đã không coi trọng và âm thầm bố trí, chắc chắn Lý Đại Hổ bây giờ đã trở thành người chết. Nếu thật sự như vậy tình hình bây giờ đã trở nên nghiêm trọng hơn, mọi người đã không thể thở phào nhẹ nhõm như vậy. Nếu làm không tốt thôn dân sẽ bị người cố ý cổ động đứng lên tấn công Chính phủ, sao Bí thư Diệp lại có thể nhìn xa trông rộng như vậy?
Nếu như nói trước kia đã nhìn trúng hoàn cảnh của Diệp Trạch Đào, bây giờ Lưu Định Khải đầy ý kính trọng Diệp Trạch Đào, thật lợi hại!
Thật ra Diệp Trạch Đào không hề bĩnh tĩnh giống như bề ngoài, sau khi xảy ra chuyện như vậy Diệp Trạch Đào cũng sợ hãi, thủ đoạn của đối phương rất tàn nhẫn vì muốn đạt mục đích mà chuyện gì cũng làm ra được.
Tâm trạng bình tĩnh chút Diệp Trạch Đào nói:
- Trung ương liệt huyện chúng ta vào huyện thí điểm. Chính là hi vọng có thể phát triển và đào tạo sản nghiệp dân tộc thành một cục diện mới, hiện tại tình hình nước ta đang đặt ở đây, sợ rằng đó là các manh mối của Quốc gia ở phương diện này, có chút lợi ích là lo lắng, đừng xem đây chỉ là chuyện giết người, từ chuyện này cũng có thể thấy được con đường chúng ta đi còn rất gian nan, cho nên mỗi cán bộ chúng ta đều phải rất tỉnh táo, phải hiểu biết sâu sắc tinh thần của Trung ương về phát triển sản nghiệp dân tộc!
Trong lúc Diệp Trạch Đào đang nói chuyện, vẻ mặt của các Ủy viên thường vụ trở nên nghiêm trọng, từ chuyện này mọi người đều thấy có một loại nguy hiểm, đồng thời cũng cảm nhận được trách nhiệm của chuyện này.
Nhìn thoáng qua các Ủy viên thường vụ Diệp Trạch Đào nói:
- Nếu đã xảy ra chuyện như vậy, chúng ta có trách nhiệm công bố chuyện này ra ngoài, tôi đề nghị lập tức thành lập một đội do đồng chí Lạc Vũ làm tổ trưởng, họp toàn bộ phóng viên và kể chuyện này ra!
Lạc Vũ hỏi:
- Bí thư Diệp, quan trọng là ở phương diện nào?
Không ngờ Diệp Trạch Đào lại làm chuyện này, chuyện này chưa từng được làm ở huyện Hắc Thương, trong lòng Lạc Vũ cũng thiếu tự tin.
Diệp Trạch Đào khẽ mỉm cười nói:
- Mọi người không phải đang quan tâm chuyện trong huyện chúng ta sao, vậy thì để cho mọi người biết tình hình của chúng ta, nhân cơ hội này hãy kêu gọi toàn bộ phóng viên đến, mọi người có thể nói tình hình ở huyện chúng ta, có thể nói giải quyết xong tình hình tấn công ở thôn Sơn Lâm, có thể giải quyết xong tình huống quần chúng tấn công, tóm lại là cho dân chúng cả nước biết sản nghiệp dân tộc phát triển là một vấn đề lớn để phát triển Quốc gia! Để cho mọi người biết chúng ta đang làm chuyện liên quan đến đại cục kinh tế Quốc gia!
Nghe xong những lời nói của Diệp Trạch Đào trong lòng mọi người mới thật sự hiểu được dụng ý của Diệp Trạch Đào, hiện tại người dân cả nước không biết tình hình ở huyện Hắc Thương nên một số người rất thuận tiện mưu mô, rõ ràng Diệp Trạch Đào công bố chuyện này ra ngoài, cứ như vậy thay đổi âm mưu thành dương mưu, hành vi của mọi người sẽ được bại lộ dưới ánh mặt trời thì những người có quỷ kế sẽ khó khăn nên rất nhiều.
Chiêu này của Diệp Trạch Đào quả thực lợi hại, là muốn triển khai một thế cục đại chiến đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.