Hồng Sắc Sĩ Đồ

Chương 290: Sự kích động của Tôn Cương

Hồng Mông Thụ

03/04/2013

Khi nhận được điện thoại của Ôn Phương thì Diệp Trạch Đào đã đang định đi ngủ.

- Trạch Đào, có một tình huống thế này, hôm nay Tôn Cương hẹn mấy người lại với nhau, trong đó có Trưởng ban tuyên giáo Hàn Mẫn, còn có Trưởng phòng tổ chức Ngũ Thúy Miêu, xem tình hình hai người này đã nghiêng về phía Tôn Cương rồi.

Vai trò của Ôn Phương bây giờ là thâm nhập vào trong lòng địch.

Diệp Trạch Đào thật không ngờ Ngũ Thúy Miêu lại nghiêng về phía Tôn Cương, bây giờ lại có thêm một nhận thức mới về việc Tôn Cương lợi dụng phụ nữ, cái tên này còn có mấy chiêu trò nữa?

- Ngày mai bọn họ có chiều hướng gì?

- Tôn Cương cũng biết nhất thời không thể làm dao động được cái gốc của anh, ý tưởng của hắn ta là ra sức hạ uy tín của anh, bởi vì ngày mai anh vẫn ủng hộ em nhận chức Chủ nhiệm khu công nghiệp, cho nên hắn ta sẽ nhượng bộ một chút. Nhưng sau khi thảo luận xong chuyện này, Tôn Cương sẽ đột nhiên tung ra một tình huống đó là đưa chuyện vi phạm kỉ luật nhận hối lộ của Cục trưởng cục y tế Tô Xương Toàn và Cục trưởng cục thủy lợi Tào Đại Duy. Nói là muốn khiến anh không kịp trở tay, hắn ta cách chức hai người này thì coi như hắn ta đã làm mất uy tín của anh, đến lúc đó thì Tôn Cương sẽ nói trước mặt những cán bộ trong cuộc họp về vấn đề dùng nhân sự của anh.

Giờ trò mãi cũng chỉ là để nhằm vào hai người này!

Diệp Trạch Đào nghe xong điện thoại của Ôn Phương liền ngồi xuống trầm tư.

Tôn Xương Toàn và Tào Đại Duy nghiêng về phía mình, bọn họ trước đây không phải là người của mình, sự lựa chọn của Tôn Cương lần này thật không sai, chọn rất đúng. Nếu như không được Ôn Phương thông báo thì mình cũng không để ý đến hai người này. Nếu như hai người này bị cách chức thật sự sẽ ảnh hưởng đến uy tín của mình, dù sao bọn họ cũng là người của mình.

Làm sao bây giờ?

Cứ để cho bọn họ bị cách chức hay là mình phải quan tâm đây?

Suy nghĩ một hồi, Diệp Trạch Đào thấy rằng vị trí của hai người này cũng không quan trọng lắm. Nếu như có thể mượn chuyện này đển tiếp tục thử mọi người một chút thì đây là chuyện tốt, hơn nữa cũng có thể nhân chuyện này để điều chỉnh lại cán bộ ở hai Cục này.

Hai người này dù sao mình cũng phải loại bỏ, nhân chuyện này cách chức họ đi cũng được.

Suy nghĩ một lúc, Diệp Trạch Đào lại cân nhắc suy nghĩ của mình một lần nữa rồi mới chìm vào trong giấc ngủ.

Tâm trạng Tôn Cương hôm nay rất khá, huyện Thảo Hải bây giờ mới có được chút sức sống là do cố gắng của mình. Hàn Mẫn được Chủ tịch thành phố Sở Tuyên bật đèn xanh bây giờ có thể coi là đồng minh của mình, khi nghĩ đến Trưởng phòng tổ chức Ngũ Thúy Miêu, Tôn Cương cười đắc ý, cái cô này mới bị mình hạ thuốc làm nhục một lần, lại mang ảnh ra huy hiếp, thêm vào việc con người cô ta rất ham danh vọng quyền thế nên đã bị mình lợi dụng rồi, cô ta đành phải theo mình thôi. Cứ như vậy thì trong Ban thường vụ tỉnh ủy có được ba phiếu, có được ba phiếu này thì cũng có hiệu quả đấy!

- Chủ tịch Tôn, các ủy viên thường vụ đến gần đủ rồi.

Người thư kí nói khẽ với Tôn Cương.

Khẽ gật đầu, Tôn Cương đi nhanh về phía phòng họp, hắn ta biết hôm nay sẽ là ngày đại thắng của mình, hi vọng qua buổi họp này uy tín của mình ở huyện Thảo Hải sẽ lên rất cao.

Hừm, Diệp Trạch Đào là cái gì chứ?

Ta sẽ đập tan lực lượng của người.

Bước vào phòng họp nhỏ, anh ta nhìn lướt qua một vòng những người đã ngồi ở đó thì thấy ngoài Quách Xán ra thì những người khác cũng đều có mặt.

Tôn Cương cũng đã học được một vài thứ sơ đẳng, khuôn mặt niềm nở bắt tay với từng ủy viên thường vụ, tỏ ra rất thân thiết.

Đến khi bắt tay với Diệp Trạch Đào, Tôn Cương cười nói:

- Trạch Đào, từ trên tỉnh về họp đấy à, vất vả quá nhỉ!



Diệp Trạch Đào cười nói:

- Tôi có vất vả gì đâu, các đồng chí ở lại Thảo Hải mới thực sự vất vả, dự án lớn của Chủ tịch huyện Tôn bàn đến đâu rồi, đừng thất bại nhé!

- Ha ha, không có chuyện đó đâu, bản ghi nhớ của dự án này đã làm xong rồi, sẽ được thực hiện ngay thôi.

- Vậy thì tốt quá, việc này đối với huyện chúng ta là một sự ủng hộ lớn, tôi tin rằng sau khi thực thi dự án này kinh tế của huyện chúng ta sẽ phát triển rất nhanh đấy.

Hai người nói chuyện vài câu thì Tôn Cương bước đến ngồi xuống.

Lúc này Quách Xán cũng bước vào.

Các vị lãnh đạo bây giờ cũng khá ăn ý với nhau, mỗi người đều khống chế nghiêm khắc thời gian bước vào phòng họp, theo cấp bậc để đến nên không ai nhầm lẫn thời gian.

Khi mọi người đã ngồi xuống, Quách Xán nhìn Diệp Trạch Đào rồi mỉm cười nói:

- Vì cuộc họp ngày hôm nay mà đồng chí Trạch Đào phải xin nghỉ học, lúc lên trường phải học bù rồi, ha ha.

Tất cả mọi người cùng bật cười.

Diệp Trạch Đào cũng cười nói:

- Không việc gì đâu, lúc ấy chỉ cần chép lại bài một chút là được thôi.

Quách Xán nghiêm lại sắc mặt rồi nói:

- Chủ đề thảo luận cuộc họp ngày hôm nay chắc mọi người cũng biết, đó là vấn đề điều chỉnh một vài nhân sự. Thứ nhất đó là việc điều chỉnh lại ban lãnh đạo khu công nghiệp xã Xuân Trúc, việc này chủ yếu là do đồng chí Trạch Đào đi học, không đủ sức để gánh vác.Thông qua đề nghị của Chủ tịch huyện Tôn và trưng cầu ý kiến của đồng chí Trạch Đào, huyện ủy dự định không để đồng chí Trạch Đào kiêm nhiệm chức Chủ nhiệm khu công nghiệp nữa mà sẽ do một số đồng chí khác nhận chức chủ nhiệm này. Thứ hai, còn có một số nghiên cứu về nhân sự nữa, chúng ta sẽ lần lượt từng việc một!

Tất cả mọi người đều hiểu, việc đầu tiên là để cho Ôn Phương làm Chủ nhiệm, nếu như Ôn Phương không được thông qua, thì các nghiên cứu khác cũng khó mà tiến hành được.Đây chính là vấn đề mấu chốt.

Không biết vô tình hay cố tý mà tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Diệp Trạch Đào.

Tôn Cương là người kích động nhất, anh ta biết vấn đề mấu chốt của việc này là ở Diệp Trạch Đào, nếu như Diệp Trạch Đào không tỏ thái độ gì thì việc Ôn Phương đến khu công nghiệp làm chủ nhiệm sẽ không thể thực hiện được, nghĩ ngược lại thì, nếu Diệp Trạch Đào đề xuất Phương Di Mai làm Phó bí thư khu công nghiệp kiêm Phó chủ nhiệm ban thường vụ thì trước tiên mình sẽ quyết định giúp hắn, hắn sẽ không có gì để nói cả.

Nghĩ đến đây, Tôn Cương cười nói:

- Trạch Đào bây giờ đang đi học, thời gian rất căng thẳng, tuy vẫn phụ trách công việc ở khu công nghiệp nhưng hơi cố sức, tăng cường sức mạnh ban lãnh đạo khu công nghiệp không để những công việc này thụt lùi đi, đây chính là một sự thay đổi công tác tích cực và cần thiết. Theo tôi, ngoài việc điều động nhân sự khu công nghiệp ra, các lực lượng khác cũng phải được điều chỉnh theo. Phương Di Mai đang là Phó chủ nhiệm khu công nghiệp, đồng chí này rất có năng lực. Tôi kiến nghị đồng chí Phương Di Mai sẽ đảm nhận chức Phó chủ nhiệm khu công nghiệp và Phó chủ nhiệm ban thường vụ, việc này chúng ta có thể nghiên cứu trước.

Tôn Cương nói như vậy mọi người đều biết, trong chuyện này giữa Diệp Trạch Đào và Tôn Cương đã có sự thỏa hiệp.

Bàng Huy khẽ gật đầu nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của Chủ tịch huyện Tôn, đồng chí Phương Di Mai đảm nhận chức Phó bí thư ban đảng công khu công nghiệp và Phó chủ nhiệm ban thường vụ khu công nghiệp là thích hợp, như vậy sẽ không có sự hỗn loạn trong công việc.

Tất cả đều biết cô ấy là người của Diệp Trạch Đào, nên rất nhanh thông qua việc bổ nhiệm cho Phương Di Mai.



Diệp Trạch Đào cũng nhìn Tôn Cương bằng ánh mắt thú vị, cái tên tiểu tử này sẽ gây sự đây, hắn đưa Phương Di Mai lên trước để ép mình tỏ thái độ đây.

Nghĩ đến tình hình mà Ôn Phương nói hôm qua, Diệp Trạch Đào đột nhiên có một ý tưởng, hắn nói:

- Nhân cuộc họp này tôi cũng có hai đề nghị về nhân sự, đề nghị mọi người nghiên cứu một chút.

Diệp Trạch Đào xuất chiêu mà hoàn toàn không theo một trình tự nào cả.

Nghe thấy Diệp Trạch Đào đề nghị đến vấn đề nhân sự mới, Quách Xán và Tôn Cương đều giật mình, cái tên Diệp Trạch Đào này đừng có mà lật ngược thỏa hiệp ban đầu đấy nhé!

Nếu Diệp Trạch Đào lật ngược thỏa hiệp thì chưa biết chừng sẽ phải đau đầu một phen.

- Trạch Đào, buổi họp hôm nay sẽ cố gắng điều chỉnh một số nhân sự trong huyện, nếu như cậu có ý tưởng hay thì cứ đề xuất.

Quách Xán nói.

Tôn Cương ngồi đó khuôn mặt trầm ngâm, trong lòng đang nghĩ, mình đã giúp Phương Di Mai lên chức rồi, Diệp Trạch Đào ngươi còn muốn thế nào nữa?

Diệp Trạch Đào nói:

- Chuyện là như thế này, các đồng chí phía dưới nhiều lần phản ánh với tôi về một số vấn đề trong ban lãnh đạo ở Cục Y tế và Cục thủy lợi, tôi cũng đã tìm hiểu tình hình ở hai Cục này rồi, tôi thấy lực lượng ở các đơn vị này thực sự là có sa sút, muốn điều chỉnh lại một chút hai đơn vị này.

Tôn Cương vừa nãy không thể hiện gì bây giờ thấy rất ngạc nhiên, liến đánh mắt liếc nhìn Hàn Mẫn và Ngũ Thúy Miên, hai người phụ nữ này cũng rất bất ngờ, bọn họ đều đang nghĩ, không lẽ vụ việc công kích Diệp Trạch Đào trong cuộc họp hôm nay đã bị bại lộ?

Quách Xán nói:

- Trạch Đào cứ tiếp tục đi.

- Thưa các đồng chí, hai cục này đang có vấn đề, cho nên tôi kiến nghị tăng cường hơn nữa ban lãnh đạo của hai cục này, Cục y tế đang thiếu Phó Cục trưởng trong ban lãnh đạo, tôi kiến nghị đồng chí Hoàng Tuyết Lệ hiện đang là Chánh văn phòng Cục y tế đảm nhiệm chức vụ này. Ngoài ra, trong ban lãnh đạo Cục thủy lợi cũng đang thiếu Phó cục trưởng, tôi kiến nghị đồng chí Cố Tiểu Vĩ của Cục Y tế đảm nhiệm chức vụ Phó cục trưởng.

Sau khi Diệp Trạch Đào nói ra việc điều động nhân sự này, Tôn Cương thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm nghĩ, Diệp Trạch Đào chỉ cần điều chỉnh hai người này mà thôi chứ chưa phát hiện ra điều gì cả.

Nếu chưa phát hiện ra tình hình gì thì việc nhận chức của Ôn Phương thì hắn cũng chưa nghiên cứu đâu, đương nhiên Tôn Cương sẽ không khiêu khích Diệp Trạch Đào, nghĩ đến hai người này giữ chức vụ cũng chẳng to tát gì, thấy mọi người không có ý kiến gì, Tôn Cương nói:

- Kiến nghị của Trạch Đào là xuất phát từ cục diện muốn tăng cường công tác, tôi thấy chấp nhận được.

Việc này Tôn Cương đồng ý rồi, nên mọi người cũng không có ý kiến gì thêm, việc điều chỉnh hai nhân sự này được thông qua rất thuận lợi.

Diệp Trạch Đào lúc này cũng cảm thấy nhẹ nhõm, giành được hai chức Trưởng Cục của Cục y tế và Cục thủy lợi là coi như có người của mình ở trong đó rồi. Nắm trong tay hai cục này vẫn có thể tiến hành thông qua hai người này, coi như là mình đã đạt được mục đích rồi.

Được rồi, xem Tôn Cương nóng mắt như thế nào, Diệp Trạch Đào cũng không muốn gây chuyện nữa, liền nói:

- Công việc của khu công nghiệp xã Xuân Trúc đang bước vào giai đoạn quan trọng, huyện ủy xem xét đến tình hình đi học của tôi, quyết định điều chỉnh lại ban lãnh đạo xã Xuân Trúc, tôi ủng hộ việc này. Chỉ có điều này, muốn công việc của xã Xuân Trúc được nâng cao, thì việc điều chỉnh nhân sự ban lãnh đạo xã vừa rồi đề xuất không chỉ ở khu công nghiệp xã Xuân Trúc mà nên tiến hành đồng bộ trong ban chính quyền xã Xuân Trúc, ý kiến của tôi là như vậy, tôi ủng hộ việc điều chỉnh!

Câu nói của Diệp Trạch Đào được nói ra, mọi người mới thở phào, chỉ cần Diệp Trạch Đào không gây khó dễ thì sự việc cũng dễ giải quyết thôi.

Vẻ mặt căng thẳng của Tôn Cương cũng giãn ra, dáng ngồi thẳng bây giờ cũng ngả lưng tựa vào thành ghế, anh ta coi như là yên tâm rồi, tuy nhiên ở giữa có bị rối loạn một chút nhưng không ảnh hưởng đến đại cục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Sắc Sĩ Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook