Chương 34
Thu Thảo
18/01/2017
Trong lúc đó, ở trong phòng Vân Phong thì lại hoàn toàn khác so với cảnh náo nhiệt bên kia.
Vân Phong đang ngủ say thì bị nhiệt độ và sự rung động của vật trong tay làm thức giấc. Cậu quan sát thấy quả trứng đang rung ngày càng dữ dội, một tiếng "tách" vang lên, quả trứng từ từ nứt ra từ trong đó bay ra một làn khói trắng che phủ mắt cậu.
Khi Vân Phong mở mắt ra đã thấy bên cạnh xuất hiện thêm một cô gái. Cô bé này nhắm nghiền mắt nhưng cũng có thể thấy được vẻ đẹp trên người cô, lông mi cong vút, mày cao thanh thiếu, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng.... Dáng người thì lồi lõm đủ cả, có lẽ ngoài Hồng Thủy ra không ai đẹp bằng cô.
Phong thấy lông mi cô gái khẽ động rồi đôi mắt to tròn từ từ mở ra, đôi mắt trong veo như nước khiến người ta cảm thấy vô cùng thuần khiết. Đôi mắt ấy nhìn thẳng vào Phong khiến cậu bị cuốn hút.
"Anh là ai?" Cô gái cất giọng nói thanh thoát như suối nước róc rách chảy hỏi, đôi mắt trong veo nghi ngờ nhìn cậu
Nhìn đôi môi đỏ mọng kia mấp máy không hiểu sao lòng Phong có một loại kích động muốn nếm thử mùi vị của nó. Không nghĩ nhiều cậu lập tức áp môi mình vào đôi môi đỏ mọng kia.
Cô gái tròn mắt nhìn hành động của cậu theo bản năng muốn lùi lại thì đã bị một cánh tay Vân Phong giữ chặt eo, một tay khác giữ lấy gáy cô không cho lui lại.
Vừa tiếp xúc với cánh môi kia đã thấy ngọt ngào, Vân Phong thực sự rất mê luyến luồn lưỡi vào trong miệng cô gái hút lấy mật ngọt trong miệng cô. Cái lưỡi cuồng kích khắp khoang miệng,cuốn lấy đầu lưỡi thơm tho kia, thực sự sự là không muốn thả ra.
Hôn tới khi sắc mặt cô gái trở nên đỏ ửng, đôi mê ly cậu mới thỏa mãn thả cô ra ôm vào lòng, cô gái bị hôn tới vô lực cũng đành dựa vào lồng ngực người đàn ông trước mặt từ từ lấy lại hơi thở.
chú ý: Tuy vừa sinh ra khỏi trứng nhưng trên người đã mặc chiếc váy ngủ rồi nhé, không phải khỏa thân đâu khụ khụ, yêu cầu mọi người có ý nghĩ trong sáng.
... .........
Ở phòng bên kia thì Thủy há hốc miệng luôn, không ngờ anh trai mình lại có sức chống chịu kém như vậy, vừa mới nhìn đã hôn người ta đến không thở nổi.
Tử Vũ ôm cô trong lòng nhìn thấy một màn này thực sự rất khó chịu, mi mi, sa sa ở một bên thì mặt cứng đờ lại.
"Chủ nhân sao người lại có thể như vậy chứ, đi xem trộm người ta hôn nhau." Sa sa tức giận trừng mắt
"Ta cũng đâu có nghĩ xảy ra tình huống này." Nói rồi Thủy đứng thẳng dậy muộn đi ra khỏi phòng.
"Em muốn đi đâu."
"Tất nhiên là sang phòng anh hai rồi."
"Mặc đồ vào đã." Vũ giận tím mặt, cô chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ đó định ra ngoài để người khác nhìn thấy sao.
Không đợi Thủy kịp phản ứng Vũ đã kéo cô lại mặc từng chiếc áo một lên người cô. Thủy thì mặt đỏ tới mang tai, người này thật đúng là...
"Bây giờ có thể đi được chưa?"
"Chờ anh đi cùng." Vũ cũng nhặt quần áo mình lên mặc vào.
... ...... ...
"Bé con, từ giờ em là của anh." Phong bá đạo ôm chặt cô gái, mặc kệ cô là ai thì từ giờ cũng là người của anh, anh thực sự rất thích mùi vị của cô.
"Anh hai mở cửa." Thủy vừa đập cửa vừa gọi
"Ngoan, ngồi yên ở đây chờ anh." Vân Phong hôn một cái lên môi cô gái, để cô ngồi dựa vào tường rồi đắp chăn che đi nửa người cô.
Cậu vừa ra mở cửa phòng đã thấy Hồng Thủy trừng mắt nhìn mình sau đó xông thẳng đến giường.
"Nguyệt Nhi, chị có khỏe không?" Thủy cầm tay cô gái hỏi
"Cô là ai?" Nguyệt Nhi tròn mắt nhìn Thủy
"Là em chồng tương lai của chị, là người đưa chị đến đây."
"Anh hai, chị ấy tên Nguyệt Nhi, từ giờ trở đi sẽ là vợ anh. Hôm nay anh hãy nghỉ học để dạy một số điều cô bản về cuộc sống, nhớ nói cho chị ấy biết hành động vừa rồi của hai người là hành động không được làm với người khác, nếu không chị ấy sẽ hôn người khác đấy." Thủy quay lại trừng mắt tuôn một tràng dài với Phong
Thủy nói xong thì cũng muốn rời đi, Nguyệt Nhi thấy rất thích cô nên vội vàng ôm lấy cánh tay cô.
"Chị ngoan ở lại đây nha, anh ấy sẽ ở lại với chị." Thủy vừa dỗ dành Nguyệt vừa chỉ Vân Phong. Mãi một lúc sau Thủy và Vũ mới có thể đi ra ngoài.
... ...... ......
Trong khi đó ở hoàng cung Hỏa quốc, ở cung điện của đế vương Hỏa quốc xuất hiện thêm hai bóng đen
"Các ngươi thật sự có thể giúp ta." Đế vương Hỏa quốc nhìn hai bóng đen
"Chúng ta có thể giúp ngươi có bất cứ thứ gì mình muốn." Một trong hai bóng đen lên tiếng, âm thanh vô cùng quỷ dị
"Vậy các ngươi có điều kiện gì?"
"Chỉ cần ngươi chịu bán linh hồn cho quỷ là được." Bóng đen thứ hai tiếp tục nói
"Các ngươi là người của Quỷ Vương." Người đế vương Hỏa quốc run lên
"Ngươi yên tâm, chúng ta chỉ muốn sống mà không bị hắt hủi, truy đuổi thôi." Giọng nói quỷ dị vô cùng thuyết phục vang lên
"Thật sự là các ngươi chỉ muốn như vậy?"
"Đúng."
"Ta đồng ý, vậy các ngươi định làm thế nào để giúp ta có được Thủy quốc." Trong mắt đế vương Hỏa quốc nồng đậm lòng tham và sự tàn độc
"Ngươi không cần phải lo ta tự có cách để tách Hồng Thủy và Vân Phong ra, đến lúc đó ngươi chỉ cần tiến đánh Thủy quốc là được."
"Được. Vậy thì chúc chúng ta hợp tác thành công." Đế vương Hỏa quốc vui vẻ nói
"Ha ha ha......." Tiếng cười âm độc vang vọng khắp cung điện
Vân Phong đang ngủ say thì bị nhiệt độ và sự rung động của vật trong tay làm thức giấc. Cậu quan sát thấy quả trứng đang rung ngày càng dữ dội, một tiếng "tách" vang lên, quả trứng từ từ nứt ra từ trong đó bay ra một làn khói trắng che phủ mắt cậu.
Khi Vân Phong mở mắt ra đã thấy bên cạnh xuất hiện thêm một cô gái. Cô bé này nhắm nghiền mắt nhưng cũng có thể thấy được vẻ đẹp trên người cô, lông mi cong vút, mày cao thanh thiếu, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng.... Dáng người thì lồi lõm đủ cả, có lẽ ngoài Hồng Thủy ra không ai đẹp bằng cô.
Phong thấy lông mi cô gái khẽ động rồi đôi mắt to tròn từ từ mở ra, đôi mắt trong veo như nước khiến người ta cảm thấy vô cùng thuần khiết. Đôi mắt ấy nhìn thẳng vào Phong khiến cậu bị cuốn hút.
"Anh là ai?" Cô gái cất giọng nói thanh thoát như suối nước róc rách chảy hỏi, đôi mắt trong veo nghi ngờ nhìn cậu
Nhìn đôi môi đỏ mọng kia mấp máy không hiểu sao lòng Phong có một loại kích động muốn nếm thử mùi vị của nó. Không nghĩ nhiều cậu lập tức áp môi mình vào đôi môi đỏ mọng kia.
Cô gái tròn mắt nhìn hành động của cậu theo bản năng muốn lùi lại thì đã bị một cánh tay Vân Phong giữ chặt eo, một tay khác giữ lấy gáy cô không cho lui lại.
Vừa tiếp xúc với cánh môi kia đã thấy ngọt ngào, Vân Phong thực sự rất mê luyến luồn lưỡi vào trong miệng cô gái hút lấy mật ngọt trong miệng cô. Cái lưỡi cuồng kích khắp khoang miệng,cuốn lấy đầu lưỡi thơm tho kia, thực sự sự là không muốn thả ra.
Hôn tới khi sắc mặt cô gái trở nên đỏ ửng, đôi mê ly cậu mới thỏa mãn thả cô ra ôm vào lòng, cô gái bị hôn tới vô lực cũng đành dựa vào lồng ngực người đàn ông trước mặt từ từ lấy lại hơi thở.
chú ý: Tuy vừa sinh ra khỏi trứng nhưng trên người đã mặc chiếc váy ngủ rồi nhé, không phải khỏa thân đâu khụ khụ, yêu cầu mọi người có ý nghĩ trong sáng.
... .........
Ở phòng bên kia thì Thủy há hốc miệng luôn, không ngờ anh trai mình lại có sức chống chịu kém như vậy, vừa mới nhìn đã hôn người ta đến không thở nổi.
Tử Vũ ôm cô trong lòng nhìn thấy một màn này thực sự rất khó chịu, mi mi, sa sa ở một bên thì mặt cứng đờ lại.
"Chủ nhân sao người lại có thể như vậy chứ, đi xem trộm người ta hôn nhau." Sa sa tức giận trừng mắt
"Ta cũng đâu có nghĩ xảy ra tình huống này." Nói rồi Thủy đứng thẳng dậy muộn đi ra khỏi phòng.
"Em muốn đi đâu."
"Tất nhiên là sang phòng anh hai rồi."
"Mặc đồ vào đã." Vũ giận tím mặt, cô chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ đó định ra ngoài để người khác nhìn thấy sao.
Không đợi Thủy kịp phản ứng Vũ đã kéo cô lại mặc từng chiếc áo một lên người cô. Thủy thì mặt đỏ tới mang tai, người này thật đúng là...
"Bây giờ có thể đi được chưa?"
"Chờ anh đi cùng." Vũ cũng nhặt quần áo mình lên mặc vào.
... ...... ...
"Bé con, từ giờ em là của anh." Phong bá đạo ôm chặt cô gái, mặc kệ cô là ai thì từ giờ cũng là người của anh, anh thực sự rất thích mùi vị của cô.
"Anh hai mở cửa." Thủy vừa đập cửa vừa gọi
"Ngoan, ngồi yên ở đây chờ anh." Vân Phong hôn một cái lên môi cô gái, để cô ngồi dựa vào tường rồi đắp chăn che đi nửa người cô.
Cậu vừa ra mở cửa phòng đã thấy Hồng Thủy trừng mắt nhìn mình sau đó xông thẳng đến giường.
"Nguyệt Nhi, chị có khỏe không?" Thủy cầm tay cô gái hỏi
"Cô là ai?" Nguyệt Nhi tròn mắt nhìn Thủy
"Là em chồng tương lai của chị, là người đưa chị đến đây."
"Anh hai, chị ấy tên Nguyệt Nhi, từ giờ trở đi sẽ là vợ anh. Hôm nay anh hãy nghỉ học để dạy một số điều cô bản về cuộc sống, nhớ nói cho chị ấy biết hành động vừa rồi của hai người là hành động không được làm với người khác, nếu không chị ấy sẽ hôn người khác đấy." Thủy quay lại trừng mắt tuôn một tràng dài với Phong
Thủy nói xong thì cũng muốn rời đi, Nguyệt Nhi thấy rất thích cô nên vội vàng ôm lấy cánh tay cô.
"Chị ngoan ở lại đây nha, anh ấy sẽ ở lại với chị." Thủy vừa dỗ dành Nguyệt vừa chỉ Vân Phong. Mãi một lúc sau Thủy và Vũ mới có thể đi ra ngoài.
... ...... ......
Trong khi đó ở hoàng cung Hỏa quốc, ở cung điện của đế vương Hỏa quốc xuất hiện thêm hai bóng đen
"Các ngươi thật sự có thể giúp ta." Đế vương Hỏa quốc nhìn hai bóng đen
"Chúng ta có thể giúp ngươi có bất cứ thứ gì mình muốn." Một trong hai bóng đen lên tiếng, âm thanh vô cùng quỷ dị
"Vậy các ngươi có điều kiện gì?"
"Chỉ cần ngươi chịu bán linh hồn cho quỷ là được." Bóng đen thứ hai tiếp tục nói
"Các ngươi là người của Quỷ Vương." Người đế vương Hỏa quốc run lên
"Ngươi yên tâm, chúng ta chỉ muốn sống mà không bị hắt hủi, truy đuổi thôi." Giọng nói quỷ dị vô cùng thuyết phục vang lên
"Thật sự là các ngươi chỉ muốn như vậy?"
"Đúng."
"Ta đồng ý, vậy các ngươi định làm thế nào để giúp ta có được Thủy quốc." Trong mắt đế vương Hỏa quốc nồng đậm lòng tham và sự tàn độc
"Ngươi không cần phải lo ta tự có cách để tách Hồng Thủy và Vân Phong ra, đến lúc đó ngươi chỉ cần tiến đánh Thủy quốc là được."
"Được. Vậy thì chúc chúng ta hợp tác thành công." Đế vương Hỏa quốc vui vẻ nói
"Ha ha ha......." Tiếng cười âm độc vang vọng khắp cung điện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.