Chương 36
Thu Thảo
18/01/2017
Tiếng tát vang vọng khắp căn phòng, chỉ thấy Nguyệt Nhi đứng trước mặt Hồng Thủy trên mặt in một bàn tay, máu từ khóe miệng chảy ra.
Lúc này ai cũng bị bất ngờ, Thủy vội vàng kéo Nguyệt lại xem xét khuôn mặt cô, nước mắt Nguyệt tuôn ra nhìn rất đáng thương.
"Cậu đừng kích động quá." Vũ kéo Phong về phía sau
"Thủy à, chuyện lần này em làm sai rồi mau nhận lỗi đi." Vũ quay lại lớn tiếng quát Thủy.
" Các người đủ lắm rồi." Thủy bỏ Nguyệt ra tát vào mặt Phong và Vũ mỗi người một cái, tay phải vì tát quá mạnh mà đau tới run lên
"Sau này tôi không muốn nhìn thấy mặt hai người nữa." Thủy phất tay áo, cả Phong và Vũ đều bị đánh bay ra khỏi phòng
"Mi mi, sa sa phong ấn toàn bộ các nơi ở của ta không cho bất cứ ai vào."
"Vâng thưa chủ nhân."
"Y Thanh, Nguyệt Nhi, Lăng Kiệt ba người lại đây." Nghe Thủy nói vậy tuy không biết là có chuyện gì nhưng ba người vẫn tiến lại gần Thủy
"Làm gì thế?" Nguyệt loi choi hỏi trước
"Đi luyện tập để tăng thực lực." Làn khói trắng không biết từ đâu xuất hiện bao quanh 4 người. Sau khi làn khói biến mất thì cả 4 người cũng không thấy đâu nữa
... .........
"Sao đột nhiên Thủy lại như vậy nhỉ?" Vũ cùng Phong ngơ ngác đứng trước cửa phòng Thủy
"Là vì các người bị lừa rồi." Giọng nói giống hệt trong rừng cây vang lên, trước mặt hai người xuất hiện một một người phụ nữ mặc đồ đỏ nhưng tuyệt đối không phải là Thủy.
"Ngươi nói vậy có ý gì?" Phong nhíu mày
"Thật ra người vừa rồi các người thấy trong rừng cây là ta." Người đàn bà đó nở nụ cười quỷ dị
"Ngươi gài bẫy để chúng ta hiểu lầm Thủy." Vũ chợt nghĩ ra
"Chính xác."
"Tại sao ngươi lại nói cho chúng ta biết, ngươi có ý đồ gì." Phong tức giận tay nắm chặt.
"Ha ha ha ta nói để cho các ngươi biết mình đã tự tay làm tổn thương người quan trọng nhất trong đời." Người mặc đồ đỏ lại cười lớn
"Thôi cứ từ từ mà hối lỗi đi, ta phải đi rồi tạm biệt." Bóng dáng màu đỏ thoáng cái đã biến mất khỏi tầm mắt hai người
Thấy thế hai người lập tức muốn tiến vào phòng Thủy nhưng lại bị một kết giới ngăn chặn không cách nào vào được. Dù cho hai người có sử dụng bao nhiêu loại phép thuật, bảo bối phá kết giới.
"Tại sao lại như vậy chứ." Vũ vừa lẩm bẩm vừa ngồi sụp xuống đất nhớ lại cảnh mình to tiếng mắng Thủy
"A a a....." Phong thì hét lên liên tục đấm tay vào tường đến mức tay chảy máu vẫn không thôi. Tại sao lại hiểu lầm như vậy chứ, chắc con bé sẽ rất đau lòng. Vừa rồi mình cũng tát trúng Nguyệt một cái, chắc là cô ấy rất đau.
... ...... ........
Lúc này ở hoàng cung Mộc quốc có rất nhiều người đang quan sát Vũ và Phong qua một quả cầu trong suốt
"Tại sao lại để chúng biết đó là hiểu lầm?" Hoàng đế Mộc quốc hỏi
"Ngài có thấy chúng đang rất đau khổ không?" Cô gái áo đỏ vừa rồi ở trước mặt Vũ, Phong đã xuất hiện ở đây
"Chúng đau khổ thì liên quan gì đến kế hoạch của chúng ta?" Hoàng đế Hỏa quốc xen vào
"Một khi hoàng đế suy sụp sẽ dẫn đến đất nước rối loạn. Hơn nữa thần hộ mệnh của họ là Hồng Thủy đã bỏ đi vậy thì kết quả sẽ.... Các ngài nghĩ sao?" Cô gái áo đỏ thâm ý nhìn hai kẻ ngu ngốc trước mặt
"Ha ha ha."
"Ha ha ha." Cả hoàng đế Hỏa quốc và Mộc quốc cùng cười lớn
"Thật là cao minh."
"Đúng thật là thứ chúng ta cần." Hai người không ngừng tán thưởng
"Mong rằng kế hoạch của chúng ta sẽ sớm thành công." Cô gái áo đỏ lại nở nụ cười quỷ dị
"Đúng vậy chúng ta cũng rất mong chờ."
Cô gái thâm ý nhìn hai người trước mặt, hừ đợi ta giải quyết xong Thủy quốc sẽ đến lượt các ngươi. Nghĩ vậy trên môi cô ta kéo ra nụ cười thâm độc
Lúc này ai cũng bị bất ngờ, Thủy vội vàng kéo Nguyệt lại xem xét khuôn mặt cô, nước mắt Nguyệt tuôn ra nhìn rất đáng thương.
"Cậu đừng kích động quá." Vũ kéo Phong về phía sau
"Thủy à, chuyện lần này em làm sai rồi mau nhận lỗi đi." Vũ quay lại lớn tiếng quát Thủy.
" Các người đủ lắm rồi." Thủy bỏ Nguyệt ra tát vào mặt Phong và Vũ mỗi người một cái, tay phải vì tát quá mạnh mà đau tới run lên
"Sau này tôi không muốn nhìn thấy mặt hai người nữa." Thủy phất tay áo, cả Phong và Vũ đều bị đánh bay ra khỏi phòng
"Mi mi, sa sa phong ấn toàn bộ các nơi ở của ta không cho bất cứ ai vào."
"Vâng thưa chủ nhân."
"Y Thanh, Nguyệt Nhi, Lăng Kiệt ba người lại đây." Nghe Thủy nói vậy tuy không biết là có chuyện gì nhưng ba người vẫn tiến lại gần Thủy
"Làm gì thế?" Nguyệt loi choi hỏi trước
"Đi luyện tập để tăng thực lực." Làn khói trắng không biết từ đâu xuất hiện bao quanh 4 người. Sau khi làn khói biến mất thì cả 4 người cũng không thấy đâu nữa
... .........
"Sao đột nhiên Thủy lại như vậy nhỉ?" Vũ cùng Phong ngơ ngác đứng trước cửa phòng Thủy
"Là vì các người bị lừa rồi." Giọng nói giống hệt trong rừng cây vang lên, trước mặt hai người xuất hiện một một người phụ nữ mặc đồ đỏ nhưng tuyệt đối không phải là Thủy.
"Ngươi nói vậy có ý gì?" Phong nhíu mày
"Thật ra người vừa rồi các người thấy trong rừng cây là ta." Người đàn bà đó nở nụ cười quỷ dị
"Ngươi gài bẫy để chúng ta hiểu lầm Thủy." Vũ chợt nghĩ ra
"Chính xác."
"Tại sao ngươi lại nói cho chúng ta biết, ngươi có ý đồ gì." Phong tức giận tay nắm chặt.
"Ha ha ha ta nói để cho các ngươi biết mình đã tự tay làm tổn thương người quan trọng nhất trong đời." Người mặc đồ đỏ lại cười lớn
"Thôi cứ từ từ mà hối lỗi đi, ta phải đi rồi tạm biệt." Bóng dáng màu đỏ thoáng cái đã biến mất khỏi tầm mắt hai người
Thấy thế hai người lập tức muốn tiến vào phòng Thủy nhưng lại bị một kết giới ngăn chặn không cách nào vào được. Dù cho hai người có sử dụng bao nhiêu loại phép thuật, bảo bối phá kết giới.
"Tại sao lại như vậy chứ." Vũ vừa lẩm bẩm vừa ngồi sụp xuống đất nhớ lại cảnh mình to tiếng mắng Thủy
"A a a....." Phong thì hét lên liên tục đấm tay vào tường đến mức tay chảy máu vẫn không thôi. Tại sao lại hiểu lầm như vậy chứ, chắc con bé sẽ rất đau lòng. Vừa rồi mình cũng tát trúng Nguyệt một cái, chắc là cô ấy rất đau.
... ...... ........
Lúc này ở hoàng cung Mộc quốc có rất nhiều người đang quan sát Vũ và Phong qua một quả cầu trong suốt
"Tại sao lại để chúng biết đó là hiểu lầm?" Hoàng đế Mộc quốc hỏi
"Ngài có thấy chúng đang rất đau khổ không?" Cô gái áo đỏ vừa rồi ở trước mặt Vũ, Phong đã xuất hiện ở đây
"Chúng đau khổ thì liên quan gì đến kế hoạch của chúng ta?" Hoàng đế Hỏa quốc xen vào
"Một khi hoàng đế suy sụp sẽ dẫn đến đất nước rối loạn. Hơn nữa thần hộ mệnh của họ là Hồng Thủy đã bỏ đi vậy thì kết quả sẽ.... Các ngài nghĩ sao?" Cô gái áo đỏ thâm ý nhìn hai kẻ ngu ngốc trước mặt
"Ha ha ha."
"Ha ha ha." Cả hoàng đế Hỏa quốc và Mộc quốc cùng cười lớn
"Thật là cao minh."
"Đúng thật là thứ chúng ta cần." Hai người không ngừng tán thưởng
"Mong rằng kế hoạch của chúng ta sẽ sớm thành công." Cô gái áo đỏ lại nở nụ cười quỷ dị
"Đúng vậy chúng ta cũng rất mong chờ."
Cô gái thâm ý nhìn hai người trước mặt, hừ đợi ta giải quyết xong Thủy quốc sẽ đến lượt các ngươi. Nghĩ vậy trên môi cô ta kéo ra nụ cười thâm độc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.