Chương 22
Tình Vănn
26/08/2018
"Phỉ Y Hân! Nhìn rõ xem tôi là ai!" Hoắc Đông Thần gầm lên, ánh mắt hắn
không lạnh lẽo như đối với người khác mà ngược lại như có lửa thêu đốt
thân thể cô.
Phỉ Y Hân mơ màng, thật sự không nhận ra người này là ai nữa, chỉ cảm thấy hắn ta đang rất giận dữ, liền ngoan ngoan mà trả lời:
"Anh... là ai?"
"Hoắc Đông Thần!"
Hắn ta nghiến răng mất kiên nhẫn, cô gái này đúng là to gan!
Phỉ Y Hân nghe vậy thì nét hoảng sợ trên gương mặt cũng giảm đi, thay vào đó là một nụ cười tươi, đôi mắt đã nhòe đi như sắp nhắm lại, nhưng vẫn cười nói với hắn:
"A! Boss nè! Là boss nha~"
Nhìn dáng vẻ say mèm như mèo nhỏ của cô, đặc biệt là khi thấy cô cười tươi gọi tên mình, cơn giận của hắn rốt cuộc cũng giảm đi một chút. Nhưng không dừng lại ở đó, hắn cúi xuống hôn cô một lần nữa, nụ hôn quá uồng nhiệt khiến cho Phỉ Y Hân lại nhíu mày tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn người đàn ông vừa đáng thức mình.
Hoắc Đông Thần nhìn đôi mắt như sương đêm lấp lánh của cô, liền thay đổi tư thế, một tay giữ chặt hông cô, một tay cầm cự long của mình đặt tại nơi tư mật của cô, sau đó... mạnh mẽ tiến vào...
"A! Aa... Đau quá!"
Cảm nhận được một vật thô cứng nào đó đã hung hăng đâm sâu vào trong cơ thể mình, hạ thân truyền đến một đau không tả siết, bên dưới như sắp bị xé rách đến nơi, đôi mắt nhập nhòe khi nãy của cô giờ đã tỉnh táo hẳn, hai tay bỗng chốc siết chặt drap giường, cố nén chịu cơn đau nhói này. Lúc nãy rõ ràng không đau, rất thoải mái mà, sao giờ lại...
Hoắc Đông Thần nhắm mắt cảm nhận vách thịt nóng bỏng đang ép chặt nam căn mình đến phát đau, lát sau lại rút ra, sau đó mạnh mẽ tiến sau vào một lần nữa.
"Á... Đau mà... Đừng!" Cả người cô muốn co rút lại cũng không được, bị một bàn tay to lớn nào đó giữ chặt lại.
Biết cô đã có phần tỉnh táo lại, Hoắc Đông Thần bắt cô nhìn thẳng vào mắt mình gằn giọng nói:
"Nhìn cho rõ xem là ai đang ở trong cơ thể em?"
Phỉ Y Hân khó khăn mà mở miệng:
"Là Hoắc... Đông Thần..."
"Phải! Là tôi! Từ giờ em chính là của tôi rồi!"
Nói rồi, Hoắc Đông Thần bắt đầu ra vào kịch liệt trong cô, hai tay tham lam nhào nặn bầu ngực gợi cảm, trong mắt hoàn toàn là thân ảnh Phỉ Y Hân điên cuồng vặn vẹo.
"Aa... Chậm lại... Đau quá... aaa"
Vừa đau lại vừa thoải mái, cô cảm thấy mình sắp điên lên rồi!
Nghe lời cầu xin của cô, Hoắc Đông Thần như càng bị kích thích, động tác vì vậy cũng không chậm lại mà tiếp tục mãnh liệt bên trong cô.
"Y Hân! Thật tuyệt... em khiến tôi như muốn nổ tung!" Vách tường ấm áp mềm mại như thế, mỗi lần hắn rút ra lại như có một lực hút kéo hắn trở lại, khoái cảm mà cô mang lại thật không thể diễn tả bằng lời được
"Aaa... hức.... Aa..." Sướng quá! Cơn đau dường như đã đi qua, chỉ còn lại xúc cảm do gậy thịt kia đem lại...
"Thật chặt!" Hoắc Đông Thần vùi đầu vào cổ cô, kích động hết hôn lại mút mát nó, hai tay đặt trên ngực cũng liên tục xoa nắn, mọi thứ trên cơ thể cô đều có mị lực khiến hắn không thể dừng lại...
"Hừ... Em đúng là tiểu yêu tinh!"
Phỉ Y Hân điên cuồng lắc đầu, hoàn toàn bị hắn đánh úp rồi... Bị cơ thể hắn áp lên người, cô còn có thể cảm nhận rõ được bắp thịt săn chắc của hắn.
"Aaa... aa..."
Phỉ Y Hân há miệng thở dốc vòng tay qua ôm cổ hắn, làn da hắn bây giờ nóng vô cùng lại có mồ hôi nam tính, không những không khiến cô khó chịu mà càng say mê không muốn rời đi.
Bị cô ôm lấy, Hoắc Đông Thần kích động cắn nhẹ lên đầu ngực đang nhô cao của cô, sau đó nhẹ nhàng liếm vòng quanh nhũ hoa màu hồng nhạt, cô vì vậy mà bị kích thích bên dưới càng siết chặt khiến hắn thoải mái không thôi.
"Tiểu Y Hân! Tôi làm em sướng không!"
Tiểu huyệt bên dưới vẫn bị hắn chiếm đóng như cũ, dịch hoa ngày một chảy ra nhiều hơn, hương thơm thoang thoảng truyền đến càng làm hắn phấn khích! Không nhịn được mà muốn biết cảm nhận của cô lúc này.
Phỉ Y Hân cắn chặt môi, không do dự mà nói ra cảm nhận của mình:
"Rất tuyệt! Rất sướng... aa.. ưm..."
Hoắc Đông Thần đương nhiên rất hài lòng với câu trả lời này, cúi xuống cho cô một nụ hôn, bên dưới càng đâm sâu hơn nữa như là phần thưởng cho cô.
Lúc này, Phỉ Y Hân toàn thân run rẩy kịch liệt, vách thịt bên dưới cũng co rút, hút chặt lấy vật nam tính của Hoắc Đông Thần. Sau đó, như có một dòng suối ấm áp tuôn trào bên trong...
"Aaaa... Aaa... Thật sướng..."
Hoắc Đông Thần sau đó cũng bị cô kéo theo, ra vào thêm vài cái liền phóng tất vả mầm móng nóng ấm của mình vào sâu bên trong cô, hai tay vẫn gắt gao ôm lấy cơ thể mềm yếu, cảm nhận từng đợt khoái cảm do cô mang đến...
-------------------
Cầu được vote thật nhiều...
Phỉ Y Hân mơ màng, thật sự không nhận ra người này là ai nữa, chỉ cảm thấy hắn ta đang rất giận dữ, liền ngoan ngoan mà trả lời:
"Anh... là ai?"
"Hoắc Đông Thần!"
Hắn ta nghiến răng mất kiên nhẫn, cô gái này đúng là to gan!
Phỉ Y Hân nghe vậy thì nét hoảng sợ trên gương mặt cũng giảm đi, thay vào đó là một nụ cười tươi, đôi mắt đã nhòe đi như sắp nhắm lại, nhưng vẫn cười nói với hắn:
"A! Boss nè! Là boss nha~"
Nhìn dáng vẻ say mèm như mèo nhỏ của cô, đặc biệt là khi thấy cô cười tươi gọi tên mình, cơn giận của hắn rốt cuộc cũng giảm đi một chút. Nhưng không dừng lại ở đó, hắn cúi xuống hôn cô một lần nữa, nụ hôn quá uồng nhiệt khiến cho Phỉ Y Hân lại nhíu mày tỉnh giấc, mở mắt ra nhìn người đàn ông vừa đáng thức mình.
Hoắc Đông Thần nhìn đôi mắt như sương đêm lấp lánh của cô, liền thay đổi tư thế, một tay giữ chặt hông cô, một tay cầm cự long của mình đặt tại nơi tư mật của cô, sau đó... mạnh mẽ tiến vào...
"A! Aa... Đau quá!"
Cảm nhận được một vật thô cứng nào đó đã hung hăng đâm sâu vào trong cơ thể mình, hạ thân truyền đến một đau không tả siết, bên dưới như sắp bị xé rách đến nơi, đôi mắt nhập nhòe khi nãy của cô giờ đã tỉnh táo hẳn, hai tay bỗng chốc siết chặt drap giường, cố nén chịu cơn đau nhói này. Lúc nãy rõ ràng không đau, rất thoải mái mà, sao giờ lại...
Hoắc Đông Thần nhắm mắt cảm nhận vách thịt nóng bỏng đang ép chặt nam căn mình đến phát đau, lát sau lại rút ra, sau đó mạnh mẽ tiến sau vào một lần nữa.
"Á... Đau mà... Đừng!" Cả người cô muốn co rút lại cũng không được, bị một bàn tay to lớn nào đó giữ chặt lại.
Biết cô đã có phần tỉnh táo lại, Hoắc Đông Thần bắt cô nhìn thẳng vào mắt mình gằn giọng nói:
"Nhìn cho rõ xem là ai đang ở trong cơ thể em?"
Phỉ Y Hân khó khăn mà mở miệng:
"Là Hoắc... Đông Thần..."
"Phải! Là tôi! Từ giờ em chính là của tôi rồi!"
Nói rồi, Hoắc Đông Thần bắt đầu ra vào kịch liệt trong cô, hai tay tham lam nhào nặn bầu ngực gợi cảm, trong mắt hoàn toàn là thân ảnh Phỉ Y Hân điên cuồng vặn vẹo.
"Aa... Chậm lại... Đau quá... aaa"
Vừa đau lại vừa thoải mái, cô cảm thấy mình sắp điên lên rồi!
Nghe lời cầu xin của cô, Hoắc Đông Thần như càng bị kích thích, động tác vì vậy cũng không chậm lại mà tiếp tục mãnh liệt bên trong cô.
"Y Hân! Thật tuyệt... em khiến tôi như muốn nổ tung!" Vách tường ấm áp mềm mại như thế, mỗi lần hắn rút ra lại như có một lực hút kéo hắn trở lại, khoái cảm mà cô mang lại thật không thể diễn tả bằng lời được
"Aaa... hức.... Aa..." Sướng quá! Cơn đau dường như đã đi qua, chỉ còn lại xúc cảm do gậy thịt kia đem lại...
"Thật chặt!" Hoắc Đông Thần vùi đầu vào cổ cô, kích động hết hôn lại mút mát nó, hai tay đặt trên ngực cũng liên tục xoa nắn, mọi thứ trên cơ thể cô đều có mị lực khiến hắn không thể dừng lại...
"Hừ... Em đúng là tiểu yêu tinh!"
Phỉ Y Hân điên cuồng lắc đầu, hoàn toàn bị hắn đánh úp rồi... Bị cơ thể hắn áp lên người, cô còn có thể cảm nhận rõ được bắp thịt săn chắc của hắn.
"Aaa... aa..."
Phỉ Y Hân há miệng thở dốc vòng tay qua ôm cổ hắn, làn da hắn bây giờ nóng vô cùng lại có mồ hôi nam tính, không những không khiến cô khó chịu mà càng say mê không muốn rời đi.
Bị cô ôm lấy, Hoắc Đông Thần kích động cắn nhẹ lên đầu ngực đang nhô cao của cô, sau đó nhẹ nhàng liếm vòng quanh nhũ hoa màu hồng nhạt, cô vì vậy mà bị kích thích bên dưới càng siết chặt khiến hắn thoải mái không thôi.
"Tiểu Y Hân! Tôi làm em sướng không!"
Tiểu huyệt bên dưới vẫn bị hắn chiếm đóng như cũ, dịch hoa ngày một chảy ra nhiều hơn, hương thơm thoang thoảng truyền đến càng làm hắn phấn khích! Không nhịn được mà muốn biết cảm nhận của cô lúc này.
Phỉ Y Hân cắn chặt môi, không do dự mà nói ra cảm nhận của mình:
"Rất tuyệt! Rất sướng... aa.. ưm..."
Hoắc Đông Thần đương nhiên rất hài lòng với câu trả lời này, cúi xuống cho cô một nụ hôn, bên dưới càng đâm sâu hơn nữa như là phần thưởng cho cô.
Lúc này, Phỉ Y Hân toàn thân run rẩy kịch liệt, vách thịt bên dưới cũng co rút, hút chặt lấy vật nam tính của Hoắc Đông Thần. Sau đó, như có một dòng suối ấm áp tuôn trào bên trong...
"Aaaa... Aaa... Thật sướng..."
Hoắc Đông Thần sau đó cũng bị cô kéo theo, ra vào thêm vài cái liền phóng tất vả mầm móng nóng ấm của mình vào sâu bên trong cô, hai tay vẫn gắt gao ôm lấy cơ thể mềm yếu, cảm nhận từng đợt khoái cảm do cô mang đến...
-------------------
Cầu được vote thật nhiều...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.