Chương 51
Tình Vănn
26/08/2018
Tại sân bay quốc tế của thành phố, Lan Nhược Tâm vẫn diện một bộ váy thanh lịch, giữ một nụ cười nhẹ trên môi.
Ở đây có nhiều người qua lại bận rộn, nhưng họ vẫn không kìm được mà liếc nhìn cô ta vài cái.
Có lẽ Lan Nhược Tâm đã thấy người quen của mình, cô ta nở một nụ cười tươi và đưa tay vẫy vẫy.
Cô gái kia sải nhanh bước dài đi đến chỗ cô ta, tuy nhiên như thế không khiến cô ta trong luống cuống chật vật, mà nhìn càng thêm mạnh mẽ cuốn hút.
Nếu Lan Nhược Tâm mang vẻ đẹp dịu dàng thanh thoát thì cô gái này lại trông mạnh mẽ và cá tính. Khi cô ta tháo kính đen xuống thì trong đôi mắt không giấu nổi sự hoạt bát tinh nghịch.
Lan Nhược Tâm vui vẻ chạy đến ôm cô gái:
"Tiểu Đồng!"
"Nhược Tâm! Cậu chờ mình lâu không?"
"Lâu gì chứ?"
"Ha ha, bây giờ chúng ta về khách sạn sao?"
Hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện vô cùng vui vẻ, lần này Hoắc Tiểu Đồng về nước không đơn giản là thăm lại quê hương của mình, cô ta là bị Lan Nhược Tâm kích thích, vả lại mẹ của cô ta còn nói rằng Phỉ Y Hân rất khó đối phó, anh cô ta còn cấm không được giới thiệu vị thiên kim nào nữa!
Phỉ Y Hân nếu đã lợi hại như thế thì cô ta cũng muốn xem xem thế nào!
Lan Nhược Tâm gấp đến độ không để cho bạn mình nghỉ ngơi một chút:
"Cậu có nên đến chào anh mình trước hay không? Với lại... Sao cậu không đến nhà anh ấy ở chứ?"
Hoắc Tiểu Đông thấy cũng có lý:
"Đúng, để coi cái cô thư ký kia là thế nào, sau đó xin phép anh hai cho mình và cậu ở cùng với anh ấy!"
Lan Nhược Tâm nghe vậy thì hai mắt rực sáng, đây mới chính là điều cô ta muốn lợi dụng Hoắc Tiểu Đồng, nhưng bề ngoài vẫn là phải giả dạng e ngại một chút:
"Vậy không hay lắm đâu, anh của cậu thật sự... Không thích mình!"
Hoắc Tiểu Đồng khoác vai bạn mình an ủi:
"Cái gì mà thích với không thích, anh ấy là bị con hồ ly tinh kia mê hoặc thôi, sau này để mình cho cô ta một bài học, đến lúc đó cô ta không quấn lấy anh ấy, anh ấy sẽ nhanh chóng bị cậu thu hút thôi!"
Lan Nhược Tâm đã nói rõ tâm tư của mình cho Hoắc Tiểu Đồng, cô ta thừa nhận bản thân đã có cảm tình sâu nặng với Hoắc Đông Thần. Đối với chuyện này Hoắc Tiểu Đồng ban đầu thì bất ngờ, nhưng sau đó là vui mừng, bạn tốt trở thành chị dâu, điều này vô cùng tuyệt vời!
Cho nên lần này nhiệm vụ mà Hoắc Tiểu Đồng đặt ra một là xử lý Phỉ Y Hân, hai là làm bà mai tác hợp cho chị em tốt với anh trai mình!
Chưa gì mà cô đã phấn khích vô cùng rồi!
--------------------------
Xe taxi của họ dừng lại trước tòa cao ốc của Hoắc Viễn, đến nơi này Lan Nhược Tâm vẫn có chút e dè, lần trước bị nhục nhã như vậy, hiện tại gặp ai trong Hoắc VIễn cũng cảm thấy như có người đang cười nhạo ả!
Hoắc Tiểu Đồng vẫn không biết chuyện của Lan Nhược Tâm cho nên vẫn hiên ngang đi vào Hoắc Viễn, còn Lan Nhược Tâm thì đi theo sau.
Tiếp tân không cần biết Hoắc Tiểu Đồng là ai, nhưng khi thấy Lan Nhược Tâm thì không có hảo cảm tốt với hai người, liền cho mời họ ra ngoài:
"Mời hai người đi cho, Hoắc tổng có lệnh không tiếp hai người!"
Hoắc Tiểu Đồng trợn mắt hung dữ:
"Cô dám nói lại một lần nữa không? Có biết tôi là ai không hả?"
Cô tiếp tân cười khẩy:
"Cô là ai thì cũng vậy thôi!"
Hoắc Tiểu Đồng kênh kiệu:
"Xem ra cô là muốn nghỉ việc rồi! Tôi chính là em gái của Hoắc tổng các người, mau gọi anh tôi ra đây!"
Cô tiếp tân nghe vậy thì giật mình, nhìn lại một lượt từ trên xuống dưới của Hoắc Tiểu Đồng, trên người cô ta toàn là đồ hiệu, khí chất cũng không phải dạng vừa. Nhưng mà thế thì đã sao chứ?
"Thật xin lỗi, Hoắc tổng không có ở đây, vả lại ngài ấy cũng không tiếp hai người, lần trước đã ra lệnh cấm với cô Lan Nhược Tâm kia rồi!"
Lan Nhược Tâm nghe vậy thì giật nảy mình, đúng là nhục nhã mà...
Hoắc Tiểu Đồng tức sôi máu, không cần nghe Lan Nhược Tâm đã bị cấm cửa, chỉ biết hùng hổ đe dọa:
"Nếu tôi nói cho anh tôi, các cô nhất định sẽ bị đuổi cổ ra khỏi đây!"
Mấy cô tiếp tân nghe vậy thì bật cười trong lòng, đuổi sao? Hoắc tổng không phải là người không nói lý lẽ, vả lại ngài ấy là người vô cùng công tư phân minh, nếu có đuổi là đuổi cô em gái này đi chứ không phải bọn họ!
"Vậy cô cứ việc nói!"
"Cô... Cô... Được lắm, tôi sẽ gọi cho anh ấy!"
Hoắc Tiểu Đồng nhanh chóng bấm số gọi, nhưng đầu dây bên kia hoàn toàn không kết nối được, cứ như là bị chặn rồi vậy!
"Anh tôi đi đâu rồi?"
"Hôm nay công ty bắt đầu chuyến du lịch thường niên, ngài ấy cũng đi nghỉ mát rồi!"
Hoắc Tiểu Đồng cùng Lan Nhược Tâm đều hừng hực lửa giận, mắt thấy bảo vệ cũng đã đến rồi, hai người đành thất thiểu ra về.
Không ngờ em gái của chủ tịch lại phải thua trận mà ra về như thế.
Trái lại với tâm trạng buồn bực của họ, Hoắc Đồng Thần và Phỉ Y Hân lại có tâm trạng vui vẻ tận hưởng chuyến nghỉ mát này!
Ở đây có nhiều người qua lại bận rộn, nhưng họ vẫn không kìm được mà liếc nhìn cô ta vài cái.
Có lẽ Lan Nhược Tâm đã thấy người quen của mình, cô ta nở một nụ cười tươi và đưa tay vẫy vẫy.
Cô gái kia sải nhanh bước dài đi đến chỗ cô ta, tuy nhiên như thế không khiến cô ta trong luống cuống chật vật, mà nhìn càng thêm mạnh mẽ cuốn hút.
Nếu Lan Nhược Tâm mang vẻ đẹp dịu dàng thanh thoát thì cô gái này lại trông mạnh mẽ và cá tính. Khi cô ta tháo kính đen xuống thì trong đôi mắt không giấu nổi sự hoạt bát tinh nghịch.
Lan Nhược Tâm vui vẻ chạy đến ôm cô gái:
"Tiểu Đồng!"
"Nhược Tâm! Cậu chờ mình lâu không?"
"Lâu gì chứ?"
"Ha ha, bây giờ chúng ta về khách sạn sao?"
Hai cô gái vừa đi vừa nói chuyện vô cùng vui vẻ, lần này Hoắc Tiểu Đồng về nước không đơn giản là thăm lại quê hương của mình, cô ta là bị Lan Nhược Tâm kích thích, vả lại mẹ của cô ta còn nói rằng Phỉ Y Hân rất khó đối phó, anh cô ta còn cấm không được giới thiệu vị thiên kim nào nữa!
Phỉ Y Hân nếu đã lợi hại như thế thì cô ta cũng muốn xem xem thế nào!
Lan Nhược Tâm gấp đến độ không để cho bạn mình nghỉ ngơi một chút:
"Cậu có nên đến chào anh mình trước hay không? Với lại... Sao cậu không đến nhà anh ấy ở chứ?"
Hoắc Tiểu Đông thấy cũng có lý:
"Đúng, để coi cái cô thư ký kia là thế nào, sau đó xin phép anh hai cho mình và cậu ở cùng với anh ấy!"
Lan Nhược Tâm nghe vậy thì hai mắt rực sáng, đây mới chính là điều cô ta muốn lợi dụng Hoắc Tiểu Đồng, nhưng bề ngoài vẫn là phải giả dạng e ngại một chút:
"Vậy không hay lắm đâu, anh của cậu thật sự... Không thích mình!"
Hoắc Tiểu Đồng khoác vai bạn mình an ủi:
"Cái gì mà thích với không thích, anh ấy là bị con hồ ly tinh kia mê hoặc thôi, sau này để mình cho cô ta một bài học, đến lúc đó cô ta không quấn lấy anh ấy, anh ấy sẽ nhanh chóng bị cậu thu hút thôi!"
Lan Nhược Tâm đã nói rõ tâm tư của mình cho Hoắc Tiểu Đồng, cô ta thừa nhận bản thân đã có cảm tình sâu nặng với Hoắc Đông Thần. Đối với chuyện này Hoắc Tiểu Đồng ban đầu thì bất ngờ, nhưng sau đó là vui mừng, bạn tốt trở thành chị dâu, điều này vô cùng tuyệt vời!
Cho nên lần này nhiệm vụ mà Hoắc Tiểu Đồng đặt ra một là xử lý Phỉ Y Hân, hai là làm bà mai tác hợp cho chị em tốt với anh trai mình!
Chưa gì mà cô đã phấn khích vô cùng rồi!
--------------------------
Xe taxi của họ dừng lại trước tòa cao ốc của Hoắc Viễn, đến nơi này Lan Nhược Tâm vẫn có chút e dè, lần trước bị nhục nhã như vậy, hiện tại gặp ai trong Hoắc VIễn cũng cảm thấy như có người đang cười nhạo ả!
Hoắc Tiểu Đồng vẫn không biết chuyện của Lan Nhược Tâm cho nên vẫn hiên ngang đi vào Hoắc Viễn, còn Lan Nhược Tâm thì đi theo sau.
Tiếp tân không cần biết Hoắc Tiểu Đồng là ai, nhưng khi thấy Lan Nhược Tâm thì không có hảo cảm tốt với hai người, liền cho mời họ ra ngoài:
"Mời hai người đi cho, Hoắc tổng có lệnh không tiếp hai người!"
Hoắc Tiểu Đồng trợn mắt hung dữ:
"Cô dám nói lại một lần nữa không? Có biết tôi là ai không hả?"
Cô tiếp tân cười khẩy:
"Cô là ai thì cũng vậy thôi!"
Hoắc Tiểu Đồng kênh kiệu:
"Xem ra cô là muốn nghỉ việc rồi! Tôi chính là em gái của Hoắc tổng các người, mau gọi anh tôi ra đây!"
Cô tiếp tân nghe vậy thì giật mình, nhìn lại một lượt từ trên xuống dưới của Hoắc Tiểu Đồng, trên người cô ta toàn là đồ hiệu, khí chất cũng không phải dạng vừa. Nhưng mà thế thì đã sao chứ?
"Thật xin lỗi, Hoắc tổng không có ở đây, vả lại ngài ấy cũng không tiếp hai người, lần trước đã ra lệnh cấm với cô Lan Nhược Tâm kia rồi!"
Lan Nhược Tâm nghe vậy thì giật nảy mình, đúng là nhục nhã mà...
Hoắc Tiểu Đồng tức sôi máu, không cần nghe Lan Nhược Tâm đã bị cấm cửa, chỉ biết hùng hổ đe dọa:
"Nếu tôi nói cho anh tôi, các cô nhất định sẽ bị đuổi cổ ra khỏi đây!"
Mấy cô tiếp tân nghe vậy thì bật cười trong lòng, đuổi sao? Hoắc tổng không phải là người không nói lý lẽ, vả lại ngài ấy là người vô cùng công tư phân minh, nếu có đuổi là đuổi cô em gái này đi chứ không phải bọn họ!
"Vậy cô cứ việc nói!"
"Cô... Cô... Được lắm, tôi sẽ gọi cho anh ấy!"
Hoắc Tiểu Đồng nhanh chóng bấm số gọi, nhưng đầu dây bên kia hoàn toàn không kết nối được, cứ như là bị chặn rồi vậy!
"Anh tôi đi đâu rồi?"
"Hôm nay công ty bắt đầu chuyến du lịch thường niên, ngài ấy cũng đi nghỉ mát rồi!"
Hoắc Tiểu Đồng cùng Lan Nhược Tâm đều hừng hực lửa giận, mắt thấy bảo vệ cũng đã đến rồi, hai người đành thất thiểu ra về.
Không ngờ em gái của chủ tịch lại phải thua trận mà ra về như thế.
Trái lại với tâm trạng buồn bực của họ, Hoắc Đồng Thần và Phỉ Y Hân lại có tâm trạng vui vẻ tận hưởng chuyến nghỉ mát này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.