Hợp Đồng Đầy Dụ Dỗ Của "Lục Trà" Tiên Sinh
Chương 63
nguyennphuongg
03/06/2023
Trong quãng thời gian học tập từ anh, Đoàn Nhu luôn âm thầm dùng cử chỉ, hành động để biểu lộ tình cảm của mình. Còn anh, Hàn Tô không từ chối cũng
không chủ động đáp lại cô.
Sau khi kết thúc buổi học chiều, Hàn Tô đứng dậy thu dọn sách cùng tài liệu:
- Dạo này cậu tiến bộ không ít, thi trên tám điểm chắc cũng không quá khó.
Cô ôm gối ngồi trên sofa, hít một hơi sâu liền vươn tay níu lấy vạt áo của anh:
- Cậu phải về sao?
Động tác tay anh hơi khựng lại, lát sau mới nhàn nhạt gật đầu:
- Ừ. Đoàn Nhu, buổi tối không nên ở cùng đàn ông, rất nguy hiểm.
Đoàn Nhu siết lấy vạt áo anh càng chặt, cô ngẩng cao đầu nhìn anh, phơi bày ra chút tùy hứng của bản thân:
- Hàn Tô, ở cùng tớ một chút thôi, có được không?
Cô như sợ anh từ chối, cũng sợ anh hiểu tấm lòng của mình rồi né tránh, cô vội vàng giải thích:
- Tớ muốn xem phim ma, nhưng không dám xem một mình. Cậu xem cùng tớ đi, nha.
Trong giọng cô mang theo chút âm mũi, hành động làm nũng trong vô thức này của cô khiến tim anh đập hụt một nhịp. Anh khẽ gật đầu, ngồi xuống sofa cạnh cô.
Đoàn Nhu thấy anh đồng ý liền vui vẻ chọn bộ phim ma mà cô muốn coi:
- Tớ nghe nói phim này rất hay.
Dù đây đã là lần thứ hai cô xem bộ phim này, cô len lén nhìn anh, sau đó vội vàng chuyển mắt nhìn màn hình ti vi.
Hàn Tô mím môi, anh đoán đây không phải là lần đầu cô xem bộ phim này, đây chắc lại là một trong những chiêu trò của cô. Anh thầm muốn vả mặt mình, vốn không muốn dính dáng gì đến cô quá nhiều, nhưng bản thân anh cứ từng bước thỏa hiệp với những hành động của cô.
Đoạn cao trào của bộ phim là cảnh nữ quỷ quay lại báo thù lớp học đã từng hại chết cô ta.
Đoàn Nhu nhìn nữ quỷ xuất hiện trước màn hình ti vi, gương mặt với lớp thịt đã thối rữa, đôi mắt đầy ắp tia máu, chiếc miệng bị rạnh nát.
Cô hét lên một tiếng liền nhào vào lòng anh:
- Đáng sợ quá!!!
Hàn Tô bất ngờ bị ôm cứng, hai tay anh không biết để đâu cho đúng, anh lên tiếng:
- Vậy tớ tắt ti vi nha?
Hai tay cô siết chặt lấy eo anh, liên tục lắc đầu:
- Không cần, không cần. Nào qua đoạn kinh dị đó thì cậu nói tớ một tiếng là được rồi.
Anh ngẩng mặt nhìn màn hình ti vi, mím môi:
- Ừ.
Hàn Tô không thể tập trung xem phim được, hơi thở của cô phả vào ngực anh, khiến tim anh càng lúc càng đập nhanh. Cô cũng nhận ra tiếng tim anh đập nhanh, khóe môi nhịn không được mà cong lên.
Trong lòng cô từng chút nổi lên những sợi chỉ hi vọng, hi vọng rằng anh cũng có tình cảm với cô.
Anh cúi đầu nhìn cô đang úp mặt vào ngực mình, hai tay ôm lấy eo mình:
- Đoàn Nhu, kết thúc rồi.
Cô nghe giọng anh mang theo âm khàn khàn liền quay đầu, hai người đối mắt nhìn nhau, khoảng cách giữa hai gương mặt rất gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh.
Hàn Tô nhẹ đưa tay đẩy cô ra khỏi người mình, anh lên tiếng:
- Tớ về đây.
Cô thẫn thờ nhìn anh, lúc anh đã đi ra phía cửa, cô lật đật chạy theo, uất ức lên tiếng:
- Hàn Tô, chẳng lẽ anh không biết tình cảm của em sao?
Anh không nhìn cô, bình tĩnh mở cửa rời đi.
Đoàn Nhu cắn môi, nước mắt nhịn không được mà thoát ly khỏi hốc mắt, liên tiếp chảy xuống gò má, lăn dài xuống chiếc cằm nhỏ ấy.
Là do cô tự ảo tưởng rồi...
Có lẽ là anh chưa từng có tình cảm với cô...
Hàn Tô trở về nhà, nằm dài trên chiếc giường của mình.
Căn nhà trắng đen đơn giản, đồ dùng bình dị, thứ đắt tiền nhất là giá sách của anh quả thật khác xa với căn chung cư của cô.
Sáng ngày hôm sau, trên mạng lan tràn tin tức đại minh tinh Đoàn Nhu đang hẹn hò, bạn trai không phải là người trong giới giải trí.
Tấm ảnh chụp bóng lưng anh sau khi rời khỏi căn chung cư của cô liên tục lan truyền, một số người tôn trọng tình yêu của họ, một số người mắng anh không xứng, một số người mắng cô đang tự phá hủy sự nghiệp của mình, người hâm mộ của cô cùng đòi thoát fan.
Đoàn Nhu nghe quản lí thông báo thì cũng không có cảm xúc gì, cô không lo cho bản thân, chỉ sợ anh gặp phiền phức.
Cô nhờ quản lí xử lý hết đống tin tức ấy, quản lí vừa rời đi thì cô nhận được tin nhắn từ anh.
Anh nhắn:〈 Sắp tới có lẽ tớ sẽ không đến giúp cậu học được. Giáo án tớ sẽ gửi qua cho cậu sau, bài tập cũng sẽ gửi đến 〉
Cô mím môi, anh đây là muốn rạch rõ ranh giới giữa cô và anh sao?
Lát sau, Hàn Tô nhận được tin nhắn từ cô, chỉ vỏn vẹn hai chữ.
〈 Xin lỗi 〉
Anh mím môi, trong đầu anh hiện ra những bình luận mắng cô, người hâm mộ của cô cũng từ bỏ cô. Anh không muốn mình làm ảnh hưởng tới cô.
Có lẽ đây là cách duy nhất để giúp đỡ cho cô.
Cảnh quay hôm nay cũng đủ khiến Lục Phiêu Diêu sang chấn tâm lí, cô vừa diễn cảnh khóc liền quay sang diễn cảnh nhẹ nhàng, sau đó lại quay sang diễn phân cảnh tâm lí sâu.
Quá nhiều cảm xúc trong một ngày khiến cô có chút mệt mỏi.
Sau khi kết thúc buổi học chiều, Hàn Tô đứng dậy thu dọn sách cùng tài liệu:
- Dạo này cậu tiến bộ không ít, thi trên tám điểm chắc cũng không quá khó.
Cô ôm gối ngồi trên sofa, hít một hơi sâu liền vươn tay níu lấy vạt áo của anh:
- Cậu phải về sao?
Động tác tay anh hơi khựng lại, lát sau mới nhàn nhạt gật đầu:
- Ừ. Đoàn Nhu, buổi tối không nên ở cùng đàn ông, rất nguy hiểm.
Đoàn Nhu siết lấy vạt áo anh càng chặt, cô ngẩng cao đầu nhìn anh, phơi bày ra chút tùy hứng của bản thân:
- Hàn Tô, ở cùng tớ một chút thôi, có được không?
Cô như sợ anh từ chối, cũng sợ anh hiểu tấm lòng của mình rồi né tránh, cô vội vàng giải thích:
- Tớ muốn xem phim ma, nhưng không dám xem một mình. Cậu xem cùng tớ đi, nha.
Trong giọng cô mang theo chút âm mũi, hành động làm nũng trong vô thức này của cô khiến tim anh đập hụt một nhịp. Anh khẽ gật đầu, ngồi xuống sofa cạnh cô.
Đoàn Nhu thấy anh đồng ý liền vui vẻ chọn bộ phim ma mà cô muốn coi:
- Tớ nghe nói phim này rất hay.
Dù đây đã là lần thứ hai cô xem bộ phim này, cô len lén nhìn anh, sau đó vội vàng chuyển mắt nhìn màn hình ti vi.
Hàn Tô mím môi, anh đoán đây không phải là lần đầu cô xem bộ phim này, đây chắc lại là một trong những chiêu trò của cô. Anh thầm muốn vả mặt mình, vốn không muốn dính dáng gì đến cô quá nhiều, nhưng bản thân anh cứ từng bước thỏa hiệp với những hành động của cô.
Đoạn cao trào của bộ phim là cảnh nữ quỷ quay lại báo thù lớp học đã từng hại chết cô ta.
Đoàn Nhu nhìn nữ quỷ xuất hiện trước màn hình ti vi, gương mặt với lớp thịt đã thối rữa, đôi mắt đầy ắp tia máu, chiếc miệng bị rạnh nát.
Cô hét lên một tiếng liền nhào vào lòng anh:
- Đáng sợ quá!!!
Hàn Tô bất ngờ bị ôm cứng, hai tay anh không biết để đâu cho đúng, anh lên tiếng:
- Vậy tớ tắt ti vi nha?
Hai tay cô siết chặt lấy eo anh, liên tục lắc đầu:
- Không cần, không cần. Nào qua đoạn kinh dị đó thì cậu nói tớ một tiếng là được rồi.
Anh ngẩng mặt nhìn màn hình ti vi, mím môi:
- Ừ.
Hàn Tô không thể tập trung xem phim được, hơi thở của cô phả vào ngực anh, khiến tim anh càng lúc càng đập nhanh. Cô cũng nhận ra tiếng tim anh đập nhanh, khóe môi nhịn không được mà cong lên.
Trong lòng cô từng chút nổi lên những sợi chỉ hi vọng, hi vọng rằng anh cũng có tình cảm với cô.
Anh cúi đầu nhìn cô đang úp mặt vào ngực mình, hai tay ôm lấy eo mình:
- Đoàn Nhu, kết thúc rồi.
Cô nghe giọng anh mang theo âm khàn khàn liền quay đầu, hai người đối mắt nhìn nhau, khoảng cách giữa hai gương mặt rất gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh.
Hàn Tô nhẹ đưa tay đẩy cô ra khỏi người mình, anh lên tiếng:
- Tớ về đây.
Cô thẫn thờ nhìn anh, lúc anh đã đi ra phía cửa, cô lật đật chạy theo, uất ức lên tiếng:
- Hàn Tô, chẳng lẽ anh không biết tình cảm của em sao?
Anh không nhìn cô, bình tĩnh mở cửa rời đi.
Đoàn Nhu cắn môi, nước mắt nhịn không được mà thoát ly khỏi hốc mắt, liên tiếp chảy xuống gò má, lăn dài xuống chiếc cằm nhỏ ấy.
Là do cô tự ảo tưởng rồi...
Có lẽ là anh chưa từng có tình cảm với cô...
Hàn Tô trở về nhà, nằm dài trên chiếc giường của mình.
Căn nhà trắng đen đơn giản, đồ dùng bình dị, thứ đắt tiền nhất là giá sách của anh quả thật khác xa với căn chung cư của cô.
Sáng ngày hôm sau, trên mạng lan tràn tin tức đại minh tinh Đoàn Nhu đang hẹn hò, bạn trai không phải là người trong giới giải trí.
Tấm ảnh chụp bóng lưng anh sau khi rời khỏi căn chung cư của cô liên tục lan truyền, một số người tôn trọng tình yêu của họ, một số người mắng anh không xứng, một số người mắng cô đang tự phá hủy sự nghiệp của mình, người hâm mộ của cô cùng đòi thoát fan.
Đoàn Nhu nghe quản lí thông báo thì cũng không có cảm xúc gì, cô không lo cho bản thân, chỉ sợ anh gặp phiền phức.
Cô nhờ quản lí xử lý hết đống tin tức ấy, quản lí vừa rời đi thì cô nhận được tin nhắn từ anh.
Anh nhắn:〈 Sắp tới có lẽ tớ sẽ không đến giúp cậu học được. Giáo án tớ sẽ gửi qua cho cậu sau, bài tập cũng sẽ gửi đến 〉
Cô mím môi, anh đây là muốn rạch rõ ranh giới giữa cô và anh sao?
Lát sau, Hàn Tô nhận được tin nhắn từ cô, chỉ vỏn vẹn hai chữ.
〈 Xin lỗi 〉
Anh mím môi, trong đầu anh hiện ra những bình luận mắng cô, người hâm mộ của cô cũng từ bỏ cô. Anh không muốn mình làm ảnh hưởng tới cô.
Có lẽ đây là cách duy nhất để giúp đỡ cho cô.
Cảnh quay hôm nay cũng đủ khiến Lục Phiêu Diêu sang chấn tâm lí, cô vừa diễn cảnh khóc liền quay sang diễn cảnh nhẹ nhàng, sau đó lại quay sang diễn phân cảnh tâm lí sâu.
Quá nhiều cảm xúc trong một ngày khiến cô có chút mệt mỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.