Chương 5: Sau 2 Năm Ly Hôn
Huỳnh Trang
09/05/2016
Chương 5: Sau 2 Năm Ly Hôn
- " Anh đi theo tôi ".- Vy quay mặt qua hướng Huy rồi cất bước lên cầu thang.
- " Nè, đi chậm lại coi, cô làm gì mà đi nhanh quá vậy ? ".
- " Vậy thì anh ráng đi cho nhanh nha, chân anh cũng dài chứ bộ ".- Vy không thèm ngoảnh mặt về hướng Huy, vẫn cất bước lên phòng tự nhiên.
- " Dài thì dài nhưng đâu phải ai chân dài cũng đi nhanh đâu ".
- " Thôi anh nghĩ sao thì nghĩ đi, cứ nói về cái chủ đề này thế nào tôi cũng nổi điên lên tiếp à ".
- " Ok.. Nếu cô không muốn tôi nói về cái chủ đề đó thì làm ơn đi chậm chậm lại một chút xíu ".
Vy nghe Huy nói vậy thì cũng suy nghĩ lại " thôi thì thà đi chậm chờ hắn còn hơn là bị hắn chọc cho tức ". Vy nghĩ xong thì cũng từ từ đi chậm lại chờ Huy.
- " Nghe lời như vậy thì coi như ngoan ghê không ? ".- Huy vừa nói vừa đi lên bằng Vy.
- " Anh đang nói tôi đó hả ? ".
- " Không nói với cô chứ chẳng lẽ tôi nói chuyện một mình ".
- " Còn tôi thì cứ tưởng anh đang nói chuyện một mình chứ ".
- " Ừ.. thì coi như cô nói vậy đi ".
Đang đi thì Vy dừng lại ngay chiếc cánh cửa gỗ đắc tiền màu nâu bóng, nói:
- " Tới rồi ".
Vy dang tay ra chuẩn bị nắm cái đồ mở, nhưng chưa kịp mở thì Huy đã đạp tung cái cánh cửa ra luôn.
- " Anh làm gì vậy? Sao lại đi phá đồ nhà tôi? Anh biết cái cửa đó đắc lắm không ? ".- Cô hơi cáu gắt.
- " Thì chỉ cần đền tiền là được chứ gì, tôi sẽ trả tiền gấp đôi cho cô luôn ".- Huy đáp lại lời cô một cách thản nhiên.
- Aaaa!!!! anh hứa rồi đó nha, nhớ trả tiền gấp đôi cho tôi nha ".- Vừa nghe câu nói của Huy, tâm trạng chả Vy cũng tốt đi phần nào.
- " Ừ, nhớ mà ".- Thấy thái độ của cô thay đổi như chong chóng thì anh cũng vui lây.
- " Anh vào đi ".- Vy mở cửa, đưa ngón tay chỉ chỉ vào phòng mình ý bảo " vào ".
Huy bước vào bên trong, đồng thời cũng ngắm nghía xung quang căn phòng. Nhìn chung căn phòng rộng và cũng khá giản dị, tường màu tím nhạt, giường tím nhạt chấm bi, rèm cửa sổ cũng màu tím nốt ( toàn tím ) bàn học, kệ sách màu vàng gỗ bóng loáng, tivi to để giữa phòng,...
- " Sao phòng cô toàn màu tím không vậy nè.. cô định chơi nổi với tôi hả ? ".
- " Thì tại tôi thích màu tím nên phòng màu tím, giống như chủ nhân thích màu gì thì đồ vật cũng sẽ thành màu đó thôi, anh hỏi lãng nhách dễ sợ ".
- " Cô đúng thật y chang con nít ".- Huy trêu đùa.
- " Thì tôi vốn là con nít chứ gì ".- Vy chu mỏ phình má vô cùng đáng yêu.
Khi Huy thấy Vy làm cái động tác đó thì chỉ muốn lấy tay nhéo hai cái má múm mím đó thật đau mới chịu thôi. Nhưng rồi thôi Huy lại nghĩ " mình bị cái gì vậy nè, mình là vốn rất ghét con nhỏ đó mà ". Mà tất nhiên lí trí sẽ thắng suy nghĩ chứ nhỉ, Huy bắt đầu dơ hai tay lên chuẩn bị nhéo cái má đó chẳng ra gì thì...
- " Anh định làm cái gì tôi vậy hả cha già biến thái kiaaaaaa ".- Thì bị cái giọng nói kinh khủng của ai kia làm phá hư thời khắc đẹp nhất của người ta.
Huy như tỉnh mộng, nhanh chống rút tay về vị trí ban đầu, bình tĩnh nói:
- " Ơ... trên mặt cô dính cái gì nên tôi chỉ định lấy giúp cô mà cô làm cái thái độ gì kì vậy ? ".
- " Đâu... đâu... dính gì lấy ra lẹ cho tôi đi ".- Vừa nói Vy vừa lấy tay dờ loạn xoạ lên mặt.
- " Hihi... tôi giỡn đó, nhanh đi vào phòng thôi ".- Huy cười tí ta tí tởn nhanh chống chạy vào phòng.
- " Anh giỏi ghê, tôi thấy anh chả làm được gì nên thân hết, đúng là " CÔNG TỬ BỘT ".- Vy thở dài nhấn mạnh 3 từ sau.
- " Tôi công tử bột hồi nào chứ ".
- " Thì đó, kết quả quá rõ ràng còn gì, anh chẳng làm việc gì nên người cả, tốt nhất anh nên học hỏi nhiều hơn ở chỗ tôi còn hơn ".- Vy vừa nói vừa liếc liếc mắt sang hướng Huy nhếch miệng cười như kiểu khinh người.
- " Thôi, không cãi với cô nữa đâu, cãi với cô hoài chán lắm ".
- " Tốt nhất là vậy đi ".
- " Ừ, cô ngồi lên giường đi, tôi kể chuyện này cho nghe nè, hay lắm ".- Huy ngồi lên nệm lấy tay đập đập chỗ bên cạnh ý chỉ " ngồi đi ".
- " Rồi, tôi ngồi rồi, kể đi ".- Vừa mới nghe đến từ " chuyện hay " thì mắt Vy đã sáng rực như đèn đom đóm.
- " Cách đây hai ngày nè, cô biết tôi đã gặp ai không ? ".
- " Trời ơi là trời, nghĩ sao anh hỏi tôi mấy cái chuyện này vậy, dĩ nhiên là tôi không thể biết, thôi thì anh kể tiếp đi chứ đừng có dừng lại nữa, anh làm mất vui hết câu chuyện rồi ".
- " Được rồi, tuỳ theo ý cô vậy ".
- " Kể nhanh đi ".
- " Cách đây hai ngày nè, tôi đã gặp một cụ già bán vé số, chắc bà ta cũng khoảng còn 20 tờ á, bà cụ hỏi tôi là mua không ? Tôi nói là " không mua " nhưng mà bã cứ năn nỉ tôi hoài nên tôi mua hết vé số cho bã luôn, tôi vừa mới mua xong là bã đã phi nhanh như supermen luôn rồi, đúng là vô ơn mà ".
- " Đúng là người nào tính nấy ".- Vy ngán ngẩm lắc đầu chào thua.
- " Thái độ đó là có ý gì đây ? ".
- " Ý của tôi là anh quá vô tâm chứ còn sao nữa, đúng là quá vô tâm ".
- " Ủa, tôi vô tâm hồi nào ".
- " hứcc.. anh không những vô tâm mà còn rất biến thái ".
- " Cô thích chê bai, nói nặng tôi quá nhỉ ? ".
- " Tôi nói như vậy là quá nhẹ rồi chứ nặng con khỉ móc gì ".
Huy im lặng vài giây, đảo mắt nhìn một lượt xung quanh căn phòng. Bỗng Huy thấy một con heo đất màu hồng mủm mỉm cười xinh xinh, có điều nó hơi bị cũ, ở gần phía góc bàn học. Nhìn là biết ngay con heo đó có chứa tiền ở trỏng rồi, liền nhanh chân phi nhanh lại gần con heo đó và... cầm nó lên và... thẩy nó xuống đất.
" XOẢNG ".
Con heo cuối cùng cũng đã bị bể tan tành.
- " Áaaaaaa...!!!!!!! Sao anh dám làm hỏng con heo đó hả ???? ".
- " Thì có sao đâu, dù sao con heo đó cũng cũ rồi, cùng lắm tôi đền cho cô cái khác là được ".
- " KHÔNG... ANH KHÔNG THỂ NÀO CÓ THỂ ĐỀN BÙ LẠI CHO TÔI ĐƯỢC CON HEO ĐÓ ĐÂU, HUHU........ ".- Cô vừa la hét vừa khóc um sùm trời đất.
- " Ơ... ơ... sao cô lại khóc, nó chỉ là con heo bình thường ở giá bình dân thôi chứ có hiếm hoi gì đâu mà cô lại khóc ".
- " Anh không biết đâu, con heo đó chính là món quà đầu tiên và cũng là cuối cùng ba mẹ đã dành tặng cho tôi đó anh biết không ? Huhu... ".
Huy nghe Vy nói mà như shock nặng, Huy cứ tưởng là ba mẹ Vy không để lại món quà nào cho Vy chứ. Chắc hẳn là Vy đang rất shock.
- " Cô cho tôi xin lỗi ".
- " Anh xin... híc... lỗi thì có... híc... thể biến con heo của... híc... tôi trở lại bình... híc... thường được không HẢ ? HẢ ? HẢ ??? ".
- " Thôi mà... ".- Huy nài nỉ.
- " Anh là thằng đàn ông tồi tệ, chẳng làm được gì nên người, thôi thì anh chết quách đi cho xong, anh sống chỉ làm cho trái đất thêm ô nhiễm hơn thôi, tôi không muốn cưới anh về đâu, nếu tôi cưới anh thì tôi biết tương lai của tôi sau này sẽ vô cùng khổ cực, TÔI KHÔNG MUỐN ĐÂU... ".
- " Vậy giờ cô muốn sao ? ".
- " Tôi muốn chúng ta hãy " huỷ hôn " đi ".
Lại tiếp tục shock.
- " Nhưng tôi thì không muốn ".- Huy phản đối kịch liệt.
- " Vậy tôi ra một điều kiện được chứ, nếu anh làm được tôi sẽ không ghét anh và hận anh ".
- " Cô nói thử xem ".
- Thôi thì vầy, tôi sẽ làm ra một hợp đồng, ví dụ như tôi là bên A, còn anh là bên B, bên A và B mỗi người hãy lấy một tờ giấy, A và B cứ viết những điều kiện cấm cản hay gì cũng được, rồi cả hai cùng nhau đọc, nếu điều kiện bên B đọc mà không được bên A chấp thuận thì coi như cái điều kiện đó bị huỷ bỏ, còn bên B thì ngược lại. Ok, anh hiểu chứ ? ".
- " Ừ, tôi hiểu rồi ".
- " Nhưng tôi còn một điều kiện nữa ".
- " Còn hả ? Sao nhiều vậy ? Cô nói đi ".
- " Tôi muốn sau hai năm chúng ta hãy ly hôn nhau và không được nếu kéo cho dù hai năm đó cả hai đều yêu nhau nhưng cũng không được nếu kéo, anh chấp nhận chứ ".
- " Tôi không thể chấp nhận được ".
- " Lí do ".- Câu nói của Vy đang từ từ giảm xuống 10 độ C.
- " Vì nếu chúng ta ly hôn thì ba mẹ tôi sẽ thất vọng về tôi lắm vì đã không giữ được người con gái sẽ là vợ mình ".
- " Nhưng mà chúng ta chỉ lấy nhau để cho ba mẹ vui lòng thôi mà ".
- " Ừ... ừ... ừ thì... ".- Huy lấp ba lấp bấp không nói nên lời.- " Thôi... tôi chấp nhận điều kiện.
- " Ừ, vậy thì tốt, bây giờ tôi đi ngủ xíu, anh ngồi đây lấy điện thoại ra mà chơi game đi nha ".
- " Biết rồi, cô ngủ ngon ".
Khò... Khò... Khò...
- " Trời... mới vừa đây sao mà ngủ nhanh vậy, thôi kệ đi. Trong lúc cô ta đang ngủ, có lẽ mình nên phá cái gì cho đỡ chán đi nhỉ ".
Nói là làm, Huy ngồi dậy đi kiếm thứ để phá. Huy đi lại gần tủ quần áo lấy cả chục bộ đồ của Vy rải đều xuống đất, còn lấy tất cả tập sách trong tủ học quăng khắp nơi phòng, chưa hết, Huy lấy ghế leo lên để lấy rèm cửa rồi để ra ngoài cửa phòng,...
- 1 tiếng sau -
- " Ưm... ".- Vy vươn vai ngồi dậy định bước xuống giường nhưng Vy có cảm giác như mình vừa đạp phải thứ gì đí, ngước mặt xuống nhìn mới biết đó chính là bộ đồ hiệu mà Vy thích nhất. Vy bắt đầu đưa mắt nhìn xung quang, mắt Vy càng ngày càng mở to hơn khi nhìn thấy căn phòng của mình bây giờ chả ra hệ thống gì chả, y hệt ổ chuột, ổ gà, ổ trâu bò,...
- " HUY ĐÂU ?? ".- Vy gằn từng chữ mà lạnh sống lưng.
- " Ai kêu tôi đó ".
Huy cũng đang ngủ, nghe giọng nói của ai đó quá kinh khủng, kinh khủng đến nổi mà phải lạnh sống lưng, không thể nào ngủ tiếp được.
- " Là tôi nè ".
- " À... là Vy hả ? ".- Lúc đầu Huy đã biết là ai rồi mà còn dã nai như con nai tơ.
- " Huy đẹp trai à, anh chuẩn bị xuống chầu DIÊM VƯƠNG đi là vừa ".
Vy nhấn mạnh chữ ngồi dậy dí Huy, còn Huy thì cũng đang quáng quá nên cung chạy mất dép xung quanh căn phòng.
- " Đứng lại đó cho tôi ".
- " Đau có ngu, đứng lại để cho cô giết à ".- Huy nói và cũng quay đầu xuống phía sau lêu lêu để chọc tức Vy.
Chắc là vừa chạy vừa quay mặt xuống sau nên Huy đã vấp phải những thứ bừa bãi hồi nảy do mình bài ra nên đã vấp té, Vy thì cũng mất đà và té theo Huy, thế là thành ra tư thế tất ư là đẹp, đó là Vy đang nằm trên người Huy thành ra hai người trán chạm trán, mắt chạm mắt, tất nhiên môi cũng sẽ chạm môi. Huy và Vy ngơ ngác trố mắt ra nhìn nhau nhưng vị trí của hai người vẫn chưa có gì gọi là thay đổi.
( hết chương 5 )
- " Anh đi theo tôi ".- Vy quay mặt qua hướng Huy rồi cất bước lên cầu thang.
- " Nè, đi chậm lại coi, cô làm gì mà đi nhanh quá vậy ? ".
- " Vậy thì anh ráng đi cho nhanh nha, chân anh cũng dài chứ bộ ".- Vy không thèm ngoảnh mặt về hướng Huy, vẫn cất bước lên phòng tự nhiên.
- " Dài thì dài nhưng đâu phải ai chân dài cũng đi nhanh đâu ".
- " Thôi anh nghĩ sao thì nghĩ đi, cứ nói về cái chủ đề này thế nào tôi cũng nổi điên lên tiếp à ".
- " Ok.. Nếu cô không muốn tôi nói về cái chủ đề đó thì làm ơn đi chậm chậm lại một chút xíu ".
Vy nghe Huy nói vậy thì cũng suy nghĩ lại " thôi thì thà đi chậm chờ hắn còn hơn là bị hắn chọc cho tức ". Vy nghĩ xong thì cũng từ từ đi chậm lại chờ Huy.
- " Nghe lời như vậy thì coi như ngoan ghê không ? ".- Huy vừa nói vừa đi lên bằng Vy.
- " Anh đang nói tôi đó hả ? ".
- " Không nói với cô chứ chẳng lẽ tôi nói chuyện một mình ".
- " Còn tôi thì cứ tưởng anh đang nói chuyện một mình chứ ".
- " Ừ.. thì coi như cô nói vậy đi ".
Đang đi thì Vy dừng lại ngay chiếc cánh cửa gỗ đắc tiền màu nâu bóng, nói:
- " Tới rồi ".
Vy dang tay ra chuẩn bị nắm cái đồ mở, nhưng chưa kịp mở thì Huy đã đạp tung cái cánh cửa ra luôn.
- " Anh làm gì vậy? Sao lại đi phá đồ nhà tôi? Anh biết cái cửa đó đắc lắm không ? ".- Cô hơi cáu gắt.
- " Thì chỉ cần đền tiền là được chứ gì, tôi sẽ trả tiền gấp đôi cho cô luôn ".- Huy đáp lại lời cô một cách thản nhiên.
- Aaaa!!!! anh hứa rồi đó nha, nhớ trả tiền gấp đôi cho tôi nha ".- Vừa nghe câu nói của Huy, tâm trạng chả Vy cũng tốt đi phần nào.
- " Ừ, nhớ mà ".- Thấy thái độ của cô thay đổi như chong chóng thì anh cũng vui lây.
- " Anh vào đi ".- Vy mở cửa, đưa ngón tay chỉ chỉ vào phòng mình ý bảo " vào ".
Huy bước vào bên trong, đồng thời cũng ngắm nghía xung quang căn phòng. Nhìn chung căn phòng rộng và cũng khá giản dị, tường màu tím nhạt, giường tím nhạt chấm bi, rèm cửa sổ cũng màu tím nốt ( toàn tím ) bàn học, kệ sách màu vàng gỗ bóng loáng, tivi to để giữa phòng,...
- " Sao phòng cô toàn màu tím không vậy nè.. cô định chơi nổi với tôi hả ? ".
- " Thì tại tôi thích màu tím nên phòng màu tím, giống như chủ nhân thích màu gì thì đồ vật cũng sẽ thành màu đó thôi, anh hỏi lãng nhách dễ sợ ".
- " Cô đúng thật y chang con nít ".- Huy trêu đùa.
- " Thì tôi vốn là con nít chứ gì ".- Vy chu mỏ phình má vô cùng đáng yêu.
Khi Huy thấy Vy làm cái động tác đó thì chỉ muốn lấy tay nhéo hai cái má múm mím đó thật đau mới chịu thôi. Nhưng rồi thôi Huy lại nghĩ " mình bị cái gì vậy nè, mình là vốn rất ghét con nhỏ đó mà ". Mà tất nhiên lí trí sẽ thắng suy nghĩ chứ nhỉ, Huy bắt đầu dơ hai tay lên chuẩn bị nhéo cái má đó chẳng ra gì thì...
- " Anh định làm cái gì tôi vậy hả cha già biến thái kiaaaaaa ".- Thì bị cái giọng nói kinh khủng của ai kia làm phá hư thời khắc đẹp nhất của người ta.
Huy như tỉnh mộng, nhanh chống rút tay về vị trí ban đầu, bình tĩnh nói:
- " Ơ... trên mặt cô dính cái gì nên tôi chỉ định lấy giúp cô mà cô làm cái thái độ gì kì vậy ? ".
- " Đâu... đâu... dính gì lấy ra lẹ cho tôi đi ".- Vừa nói Vy vừa lấy tay dờ loạn xoạ lên mặt.
- " Hihi... tôi giỡn đó, nhanh đi vào phòng thôi ".- Huy cười tí ta tí tởn nhanh chống chạy vào phòng.
- " Anh giỏi ghê, tôi thấy anh chả làm được gì nên thân hết, đúng là " CÔNG TỬ BỘT ".- Vy thở dài nhấn mạnh 3 từ sau.
- " Tôi công tử bột hồi nào chứ ".
- " Thì đó, kết quả quá rõ ràng còn gì, anh chẳng làm việc gì nên người cả, tốt nhất anh nên học hỏi nhiều hơn ở chỗ tôi còn hơn ".- Vy vừa nói vừa liếc liếc mắt sang hướng Huy nhếch miệng cười như kiểu khinh người.
- " Thôi, không cãi với cô nữa đâu, cãi với cô hoài chán lắm ".
- " Tốt nhất là vậy đi ".
- " Ừ, cô ngồi lên giường đi, tôi kể chuyện này cho nghe nè, hay lắm ".- Huy ngồi lên nệm lấy tay đập đập chỗ bên cạnh ý chỉ " ngồi đi ".
- " Rồi, tôi ngồi rồi, kể đi ".- Vừa mới nghe đến từ " chuyện hay " thì mắt Vy đã sáng rực như đèn đom đóm.
- " Cách đây hai ngày nè, cô biết tôi đã gặp ai không ? ".
- " Trời ơi là trời, nghĩ sao anh hỏi tôi mấy cái chuyện này vậy, dĩ nhiên là tôi không thể biết, thôi thì anh kể tiếp đi chứ đừng có dừng lại nữa, anh làm mất vui hết câu chuyện rồi ".
- " Được rồi, tuỳ theo ý cô vậy ".
- " Kể nhanh đi ".
- " Cách đây hai ngày nè, tôi đã gặp một cụ già bán vé số, chắc bà ta cũng khoảng còn 20 tờ á, bà cụ hỏi tôi là mua không ? Tôi nói là " không mua " nhưng mà bã cứ năn nỉ tôi hoài nên tôi mua hết vé số cho bã luôn, tôi vừa mới mua xong là bã đã phi nhanh như supermen luôn rồi, đúng là vô ơn mà ".
- " Đúng là người nào tính nấy ".- Vy ngán ngẩm lắc đầu chào thua.
- " Thái độ đó là có ý gì đây ? ".
- " Ý của tôi là anh quá vô tâm chứ còn sao nữa, đúng là quá vô tâm ".
- " Ủa, tôi vô tâm hồi nào ".
- " hứcc.. anh không những vô tâm mà còn rất biến thái ".
- " Cô thích chê bai, nói nặng tôi quá nhỉ ? ".
- " Tôi nói như vậy là quá nhẹ rồi chứ nặng con khỉ móc gì ".
Huy im lặng vài giây, đảo mắt nhìn một lượt xung quanh căn phòng. Bỗng Huy thấy một con heo đất màu hồng mủm mỉm cười xinh xinh, có điều nó hơi bị cũ, ở gần phía góc bàn học. Nhìn là biết ngay con heo đó có chứa tiền ở trỏng rồi, liền nhanh chân phi nhanh lại gần con heo đó và... cầm nó lên và... thẩy nó xuống đất.
" XOẢNG ".
Con heo cuối cùng cũng đã bị bể tan tành.
- " Áaaaaaa...!!!!!!! Sao anh dám làm hỏng con heo đó hả ???? ".
- " Thì có sao đâu, dù sao con heo đó cũng cũ rồi, cùng lắm tôi đền cho cô cái khác là được ".
- " KHÔNG... ANH KHÔNG THỂ NÀO CÓ THỂ ĐỀN BÙ LẠI CHO TÔI ĐƯỢC CON HEO ĐÓ ĐÂU, HUHU........ ".- Cô vừa la hét vừa khóc um sùm trời đất.
- " Ơ... ơ... sao cô lại khóc, nó chỉ là con heo bình thường ở giá bình dân thôi chứ có hiếm hoi gì đâu mà cô lại khóc ".
- " Anh không biết đâu, con heo đó chính là món quà đầu tiên và cũng là cuối cùng ba mẹ đã dành tặng cho tôi đó anh biết không ? Huhu... ".
Huy nghe Vy nói mà như shock nặng, Huy cứ tưởng là ba mẹ Vy không để lại món quà nào cho Vy chứ. Chắc hẳn là Vy đang rất shock.
- " Cô cho tôi xin lỗi ".
- " Anh xin... híc... lỗi thì có... híc... thể biến con heo của... híc... tôi trở lại bình... híc... thường được không HẢ ? HẢ ? HẢ ??? ".
- " Thôi mà... ".- Huy nài nỉ.
- " Anh là thằng đàn ông tồi tệ, chẳng làm được gì nên người, thôi thì anh chết quách đi cho xong, anh sống chỉ làm cho trái đất thêm ô nhiễm hơn thôi, tôi không muốn cưới anh về đâu, nếu tôi cưới anh thì tôi biết tương lai của tôi sau này sẽ vô cùng khổ cực, TÔI KHÔNG MUỐN ĐÂU... ".
- " Vậy giờ cô muốn sao ? ".
- " Tôi muốn chúng ta hãy " huỷ hôn " đi ".
Lại tiếp tục shock.
- " Nhưng tôi thì không muốn ".- Huy phản đối kịch liệt.
- " Vậy tôi ra một điều kiện được chứ, nếu anh làm được tôi sẽ không ghét anh và hận anh ".
- " Cô nói thử xem ".
- Thôi thì vầy, tôi sẽ làm ra một hợp đồng, ví dụ như tôi là bên A, còn anh là bên B, bên A và B mỗi người hãy lấy một tờ giấy, A và B cứ viết những điều kiện cấm cản hay gì cũng được, rồi cả hai cùng nhau đọc, nếu điều kiện bên B đọc mà không được bên A chấp thuận thì coi như cái điều kiện đó bị huỷ bỏ, còn bên B thì ngược lại. Ok, anh hiểu chứ ? ".
- " Ừ, tôi hiểu rồi ".
- " Nhưng tôi còn một điều kiện nữa ".
- " Còn hả ? Sao nhiều vậy ? Cô nói đi ".
- " Tôi muốn sau hai năm chúng ta hãy ly hôn nhau và không được nếu kéo cho dù hai năm đó cả hai đều yêu nhau nhưng cũng không được nếu kéo, anh chấp nhận chứ ".
- " Tôi không thể chấp nhận được ".
- " Lí do ".- Câu nói của Vy đang từ từ giảm xuống 10 độ C.
- " Vì nếu chúng ta ly hôn thì ba mẹ tôi sẽ thất vọng về tôi lắm vì đã không giữ được người con gái sẽ là vợ mình ".
- " Nhưng mà chúng ta chỉ lấy nhau để cho ba mẹ vui lòng thôi mà ".
- " Ừ... ừ... ừ thì... ".- Huy lấp ba lấp bấp không nói nên lời.- " Thôi... tôi chấp nhận điều kiện.
- " Ừ, vậy thì tốt, bây giờ tôi đi ngủ xíu, anh ngồi đây lấy điện thoại ra mà chơi game đi nha ".
- " Biết rồi, cô ngủ ngon ".
Khò... Khò... Khò...
- " Trời... mới vừa đây sao mà ngủ nhanh vậy, thôi kệ đi. Trong lúc cô ta đang ngủ, có lẽ mình nên phá cái gì cho đỡ chán đi nhỉ ".
Nói là làm, Huy ngồi dậy đi kiếm thứ để phá. Huy đi lại gần tủ quần áo lấy cả chục bộ đồ của Vy rải đều xuống đất, còn lấy tất cả tập sách trong tủ học quăng khắp nơi phòng, chưa hết, Huy lấy ghế leo lên để lấy rèm cửa rồi để ra ngoài cửa phòng,...
- 1 tiếng sau -
- " Ưm... ".- Vy vươn vai ngồi dậy định bước xuống giường nhưng Vy có cảm giác như mình vừa đạp phải thứ gì đí, ngước mặt xuống nhìn mới biết đó chính là bộ đồ hiệu mà Vy thích nhất. Vy bắt đầu đưa mắt nhìn xung quang, mắt Vy càng ngày càng mở to hơn khi nhìn thấy căn phòng của mình bây giờ chả ra hệ thống gì chả, y hệt ổ chuột, ổ gà, ổ trâu bò,...
- " HUY ĐÂU ?? ".- Vy gằn từng chữ mà lạnh sống lưng.
- " Ai kêu tôi đó ".
Huy cũng đang ngủ, nghe giọng nói của ai đó quá kinh khủng, kinh khủng đến nổi mà phải lạnh sống lưng, không thể nào ngủ tiếp được.
- " Là tôi nè ".
- " À... là Vy hả ? ".- Lúc đầu Huy đã biết là ai rồi mà còn dã nai như con nai tơ.
- " Huy đẹp trai à, anh chuẩn bị xuống chầu DIÊM VƯƠNG đi là vừa ".
Vy nhấn mạnh chữ ngồi dậy dí Huy, còn Huy thì cũng đang quáng quá nên cung chạy mất dép xung quanh căn phòng.
- " Đứng lại đó cho tôi ".
- " Đau có ngu, đứng lại để cho cô giết à ".- Huy nói và cũng quay đầu xuống phía sau lêu lêu để chọc tức Vy.
Chắc là vừa chạy vừa quay mặt xuống sau nên Huy đã vấp phải những thứ bừa bãi hồi nảy do mình bài ra nên đã vấp té, Vy thì cũng mất đà và té theo Huy, thế là thành ra tư thế tất ư là đẹp, đó là Vy đang nằm trên người Huy thành ra hai người trán chạm trán, mắt chạm mắt, tất nhiên môi cũng sẽ chạm môi. Huy và Vy ngơ ngác trố mắt ra nhìn nhau nhưng vị trí của hai người vẫn chưa có gì gọi là thay đổi.
( hết chương 5 )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.