Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)
Chương 56
Junsong
16/06/2015
- Sao lại gọi là bác ? Phải gọi là mẹ mới đúng chứ ! _ Mẹ tôi sửa
- Gọi một tiếng đi nào ! _ Bác Ngọc và cũng chính là mẹ chồng tôi nói
- Dạ ... MẸ ! _ Từ " mẹ " này thốt ra từ trong miệng tôi rất khó khăn nha . Lần đầu tôi thấy có cảm giác ngại ngùng đến vậy .
- Ngoan lắm ! Hahaha ! _ Mấy vị trưởng lão hùa nhau khen tôi rồi cười ầm lên làm tôi đã ngại nay càng thêm ngại . Sau đó , cả nhà tôi ăn cơm vui vẻ
- Haizz ... _ Bỗng ba tôi thở dài nói - Con với chả cái , lớn cả rồi , lại bỏ đi hết thế này , bây giờ ở nhà hưu quạnh cô đơn có mấy lão già chúng ta ...
- Ba nói gì thế ? Là ai muốn gả con gái đi , bây giờ có hối hận cũng không còn kịp nữa đâu , ngồi đó mà than vãn ! _ Tôi nói
- Anh chị yên tâm , con bé nhất định sẽ được thằng Kỳ chăm sóc tốt mà _ Mẹ Ngọc cười đến hiền dịu . Bữa ăn cứ thế diễn ra trong niềm vui của các vị lão phụ huynh nhưng lại là niềm chán nản của tôi . Sau khi ăn xong , tiễn nhị vị lão phụ huynh về , tôi mới bắt tay vào dọn dẹp . Tất nhiên rồi , dù sao tôi cũng là con gái ngoan của ba mẹ thì tất nhiên phải làm mấy cái việc này rồi . Nhưng bỗng chị Huệ _ người giúp việc trong nhà chạy ra , lấy bát đũa đang thu dọn từ tay tôi , nói :
- Để cho tôi . Bây giờ cô là thiếu phu nhân rồi , sao còn phải nhúng tay vào mấy cái việc này ? Như thế chúng tôi sẽ bị phạt đó !
- Dạ , không sao đâu , chị cứ để em làm , ở nhà em cũng làm mà ! Dù sao thì về nhà chồng cũng phải biết làm chứ ai lại ngồi mát ăn bát vàng bao giờ ! * vâng , chị đang học cách làm con hiền dâu thảo đó ạ . Thế mà lúc chưa cưới quậy tưng bừng cả lên , chả thích chị thế này chút nào ! *
- Thôi , dù sao hôm nay cũng là ngày vui của cô , chắc cô cũng mệt rồi ! Để tôi làm , cô lên nghỉ trước đi , cậu chủ đang chờ cô ở trên đó ! _ Chị Huệ nói
- Vậy phiền chị giúp em ! Cảm ơn ! _ Tôi khách sáo nói rồi bỏ lên phòng . Nếu mà tôi cứ cố chấp thì người ta sẽ nói tôi là " chảnh " đó .
Cái phòng đó đối với tôi cũng đâu có xa lạ gì , dù sao thì tôi cũng ở đây hơn nửa năm rồi . Vào phòng , tôi có chút bất ngờ , " có cần phải khoa trương đến thế hay không ? Dù sao hai chúng tôi vẫn còn là những đứa trẻ con còn trong giai đoạn ' tuổi nổi loạn ' thôi mà ! " . Cách trang trí , bày vẽ trong phòng đã khác xưa rất nhiều , thường thì giống một phòng tân hôn hơn đó . Trên chiếc giường với tông màu đỏ là màu chủ đạo _ màu của sự may mắn là rất nhiều cánh hoa hồng được rắc lên thành một hình trái tim tuyệt đẹp . Tôi đang thất thần ngắm nhìn căn phòng được trang trí một cách rất tuyệt thì bỗng có một cánh tay chắc khỏe nhấc bổng tôi lên , quay vòng vòng . Chưa kịp hoàn hồn cộng thêm bị quay vòng như vậy khiến tôi cảm thấy chóng mặt , buồn nôn , suýt nữa thì phun trào cả bữa ăn tối . Lại nghe thấy tiếng hét to của Kỳ , tôi mới kịp hoàn hồn , tôi đánh vào khuôn ngực rắn chắc của Kỳ , mắng :
- Bỏ em xuống , chóng mặt quá !
Kỳ vừa đặt tôi xuống đất , tôi đã vươn tay bám víu cổ hắn kéo hắn cùng tôi ngã xuống giường . Tôi nhanh chân hơn thoát ra , ngồi lên người hắn , cù tới cù lui làm hắn cười sặc sụa , lăn lộn vòng quanh mà cũng không thoát được . Nô đùa được một lúc , mệt quá , tôi nằm vật ra , tha cho Kỳ . Điều này chẳng may lại tạo cho hắn cơ hội giúp hắn lật ngược tình thế , từ người bị động thành người chủ động . Tôi vẫn đang thở dốc , lại bị hắn to như một tảng đá đè lên làm thở không nổi , la hét ầm ĩ :
- Anh xuống ngay ! Em sắp tắt thở đến nơi rồi , cái con trâu mộng này !
- Đừng có lấy lí do đó với anh , nên nhớ đêm nay là tân hôn của chúng ta đấy ! _ Lúc này Kỳ mới không cam tâm mà leo xuống khỏi người tôi
- Khoản 1 Điều 112 Bộ luật hình sự về tội quan hệ với trẻ em ( Nạn nhân là trẻ em từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi : Phạt tù từ 5 đến 15 năm ) và điều 4 của bản Hợp đồng , mong anh tuân thủ . Tranh ra em còn đi tắm ! _ Tôi đẩy Kỳ ra rồi bước vào phòng tắm , trước khi vào tôi cảnh cáo - Cấm được vào !
( Xong chap 56 )
- Gọi một tiếng đi nào ! _ Bác Ngọc và cũng chính là mẹ chồng tôi nói
- Dạ ... MẸ ! _ Từ " mẹ " này thốt ra từ trong miệng tôi rất khó khăn nha . Lần đầu tôi thấy có cảm giác ngại ngùng đến vậy .
- Ngoan lắm ! Hahaha ! _ Mấy vị trưởng lão hùa nhau khen tôi rồi cười ầm lên làm tôi đã ngại nay càng thêm ngại . Sau đó , cả nhà tôi ăn cơm vui vẻ
- Haizz ... _ Bỗng ba tôi thở dài nói - Con với chả cái , lớn cả rồi , lại bỏ đi hết thế này , bây giờ ở nhà hưu quạnh cô đơn có mấy lão già chúng ta ...
- Ba nói gì thế ? Là ai muốn gả con gái đi , bây giờ có hối hận cũng không còn kịp nữa đâu , ngồi đó mà than vãn ! _ Tôi nói
- Anh chị yên tâm , con bé nhất định sẽ được thằng Kỳ chăm sóc tốt mà _ Mẹ Ngọc cười đến hiền dịu . Bữa ăn cứ thế diễn ra trong niềm vui của các vị lão phụ huynh nhưng lại là niềm chán nản của tôi . Sau khi ăn xong , tiễn nhị vị lão phụ huynh về , tôi mới bắt tay vào dọn dẹp . Tất nhiên rồi , dù sao tôi cũng là con gái ngoan của ba mẹ thì tất nhiên phải làm mấy cái việc này rồi . Nhưng bỗng chị Huệ _ người giúp việc trong nhà chạy ra , lấy bát đũa đang thu dọn từ tay tôi , nói :
- Để cho tôi . Bây giờ cô là thiếu phu nhân rồi , sao còn phải nhúng tay vào mấy cái việc này ? Như thế chúng tôi sẽ bị phạt đó !
- Dạ , không sao đâu , chị cứ để em làm , ở nhà em cũng làm mà ! Dù sao thì về nhà chồng cũng phải biết làm chứ ai lại ngồi mát ăn bát vàng bao giờ ! * vâng , chị đang học cách làm con hiền dâu thảo đó ạ . Thế mà lúc chưa cưới quậy tưng bừng cả lên , chả thích chị thế này chút nào ! *
- Thôi , dù sao hôm nay cũng là ngày vui của cô , chắc cô cũng mệt rồi ! Để tôi làm , cô lên nghỉ trước đi , cậu chủ đang chờ cô ở trên đó ! _ Chị Huệ nói
- Vậy phiền chị giúp em ! Cảm ơn ! _ Tôi khách sáo nói rồi bỏ lên phòng . Nếu mà tôi cứ cố chấp thì người ta sẽ nói tôi là " chảnh " đó .
Cái phòng đó đối với tôi cũng đâu có xa lạ gì , dù sao thì tôi cũng ở đây hơn nửa năm rồi . Vào phòng , tôi có chút bất ngờ , " có cần phải khoa trương đến thế hay không ? Dù sao hai chúng tôi vẫn còn là những đứa trẻ con còn trong giai đoạn ' tuổi nổi loạn ' thôi mà ! " . Cách trang trí , bày vẽ trong phòng đã khác xưa rất nhiều , thường thì giống một phòng tân hôn hơn đó . Trên chiếc giường với tông màu đỏ là màu chủ đạo _ màu của sự may mắn là rất nhiều cánh hoa hồng được rắc lên thành một hình trái tim tuyệt đẹp . Tôi đang thất thần ngắm nhìn căn phòng được trang trí một cách rất tuyệt thì bỗng có một cánh tay chắc khỏe nhấc bổng tôi lên , quay vòng vòng . Chưa kịp hoàn hồn cộng thêm bị quay vòng như vậy khiến tôi cảm thấy chóng mặt , buồn nôn , suýt nữa thì phun trào cả bữa ăn tối . Lại nghe thấy tiếng hét to của Kỳ , tôi mới kịp hoàn hồn , tôi đánh vào khuôn ngực rắn chắc của Kỳ , mắng :
- Bỏ em xuống , chóng mặt quá !
Kỳ vừa đặt tôi xuống đất , tôi đã vươn tay bám víu cổ hắn kéo hắn cùng tôi ngã xuống giường . Tôi nhanh chân hơn thoát ra , ngồi lên người hắn , cù tới cù lui làm hắn cười sặc sụa , lăn lộn vòng quanh mà cũng không thoát được . Nô đùa được một lúc , mệt quá , tôi nằm vật ra , tha cho Kỳ . Điều này chẳng may lại tạo cho hắn cơ hội giúp hắn lật ngược tình thế , từ người bị động thành người chủ động . Tôi vẫn đang thở dốc , lại bị hắn to như một tảng đá đè lên làm thở không nổi , la hét ầm ĩ :
- Anh xuống ngay ! Em sắp tắt thở đến nơi rồi , cái con trâu mộng này !
- Đừng có lấy lí do đó với anh , nên nhớ đêm nay là tân hôn của chúng ta đấy ! _ Lúc này Kỳ mới không cam tâm mà leo xuống khỏi người tôi
- Khoản 1 Điều 112 Bộ luật hình sự về tội quan hệ với trẻ em ( Nạn nhân là trẻ em từ đủ 13 đến dưới 16 tuổi : Phạt tù từ 5 đến 15 năm ) và điều 4 của bản Hợp đồng , mong anh tuân thủ . Tranh ra em còn đi tắm ! _ Tôi đẩy Kỳ ra rồi bước vào phòng tắm , trước khi vào tôi cảnh cáo - Cấm được vào !
( Xong chap 56 )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.