Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)
Chương 92
Junsong
03/08/2015
Sau khi trở về từ Thiên Điểu , tôi không ngừng suy tính xem làm sao để mà ăn nói với Kỳ , dù sao tôi cũng phải cho hắn một lời giải thích hợp lí , tôi không muốn vì chuyện này mà dẫn đến một hiểu lầm ảnh hưởng đến tình cảm của cả hai . Tôi thật sự rất bối rồi không biết phải làm sao để nói rõ chuyện này , chỉ sợ Kỳ nghe xong sẽ nổi cơn thịnh nộ mà đưa tôi lên giàn đao chém đầu thị chúng quá . Tôi biết rõ tính Kỳ , về mấy cái việc ' hồng hạnh vượt tường ' (*) này hắn nhất định không cho phép . Nhưng tôi chịu thôi , ai bảo tên Thiên ra cái điều kiện oái oăm như thế làm gì . Tôi ở trong phòng cứ đi đi lại lại , suy đến suy đi mà vẫn không tìm được câu trả lời . Chuyện này dù gì sớm muộn Kỳ cũng sẽ biết , chi bằng thành thật một chút sẽ được khoan hồng nhỉ . Thế nhưng biểu hiện của Kỳ lại cách xa dự đoán của tôi . Hắn không những không nổi giận mà còn ngang nhiên tán dương tôi về việc đó . Chỉ là về cái điều kiện kia thì hắn nói rằng hắn sẽ không cấm tôi giao lưu bạn bè nhưng quan trọng là sẽ không vượt quá giới hạn , hơn nữa còn mạnh miệng tuyên bố nếu tôi dám vượt tường hắn sẽ làm cho tôi chết rất khó coi a . Vì thế cuốc sống cứ như vậy mà trôi qua , tôi với Kỳ tình cảm vẫn mặn nồng , tôi vẫn đi học như bình thường , rồi cũng thường xuyên điều hành bang hội . Thỉnh thoảng Thiên và Huy cũng đến trường , mục đích của Huy rất rõ ràng : Bảo Châu . Xem ra chuyện tình của cô nàng thành công ngoài sức mong đợi . Còn Thiên , tôi biết rất rõ hắn đến là để đón tôi nhưng xem ra lại không đúng thời Kỳ cũng ở đó . Cả hai ngang nhiên tranh giành ở ngay trước cổng trường học làm rấy lên một đợt xôn xao lớn . Chỉ là tôi lúc nào cũng cố tình lấy Trúc làm lá chắn để tránh mặt Thiên bởi vì tôi không muốn đối mặt với hắn . Đương nhiên tôi đã nhận lời hắn sẽ mở cửa trái tim nhưng cái này khó à nghen , tôi không làm trái được tình cảm của mình . Tôi biết có lẽ Thiên sẽ rất giận vì việc này nhưng tôi không muốn hắn suốt ngày cứ đi theo tôi mãi . Đôi lúc tôi cũng nói thẳng với hắn nhưng hắn vẫn kiên trì muốn chờ , tôi cũng hết cách , không thể lung lay được ý chí quyết tâm của hắn . Nhưng rồi hắn cũng sẽ chán thôi , nào có người đàn ông nào sẽ mãi đứng chờ một người phụ nữ không yêu mình cơ chứ . Tôi chỉ mong ngày đó sớm đến , Thiên sẽ chết tâm với tôi để cho tôi đỡ khổ một chút . Chuyện lại không theo ý tôi muốn , tôi càng tránh mặt Thiên hắn lại càng đến tìm tôi khiến tôi thực sự bối rối . Có lần cả ba chàng trai ưu tú ( Thiên , Kỳ , Huy ) cùng xuất hiện trước cổng khiến cho rất nhiều người bàn ra tán vào , hơn nữa còn bạo gan đến chụp hình xin chữ kí , tiện thể " ăn đậu hũ " zai đẹp . Vì thế cứ mỗi lần tan tầm lại là một giờ cao điểm , trước cổng trật ních người chen chen chúc chúc mãi mới len ra khỏi cái đám đông hỗn độn ấy , thật phiền chết mà . Để tránh gây thêm nhiều tai nạn không đáng có cho người đi đường , tôi đề nghị bọn họ đỗ xe cách cổng trường mười mét .
Dạo gần đây bên Khải vẫn chưa có động tĩnh gì khiến tôi lo lắng có khi nào mình chẳng may bị nghi ngờ rồi không . Nhưng tôi không lo cho mình nhiều lắm mà lại nghi ngại nhiều hơn là Tiểu Ánh và bà nội , không biết bọn họ được đối xử ra sao ? Sẽ bị mấy kẻ mất nhân tính đó hành hạ như thế nào ? Tôi vẫn chưa gặp bà nội , thực muốn thử gặp một lần . Kỳ đã mang bản " hợp đổng chuyển tài sản " giả do tôi yêu cầu đến , chỉ chờ con cá lớn cắn câu là dùng đến thôi . Từ khi sinh nhật Kỳ tới nay là đã sắp đến Valentine rồi , tôi thực rất mong sẽ được tặng một món quà ý nghĩa vào ngày đó , dù gì đó cũng là năm đầu tiên tôi đón Lễ tình nhân cũng với người mình yêu . Quả không để tôi phải thất vọng , hôm đó Kỳ nghỉ việc buổi sáng để đưa tôi đi chơi , còn mua trang sức . Tôi cũng không quan tâm lắm tới mấy chuyện trang sức vì ở nhà tôi còn một đống chưa dùng đến kia kìa . Nhưng lần này lại khác , hắn đề nghị tôi mua khuyên tai đôi , chỉ đeo có mỗi chiếc , mỗi người một chiếc , tôi thấy cái ý kiến này cũng không tồi nên mặc hắn quyết định . Chọn xong chúng tôi lại có một bữa trưa vui vẻ và ấm áp trong căn nhà yêu dấu , tuy không được thịnh soạn và lãng mạn cho lắm nhưng nó làm cho tôi có cảm giác được yêu thương che trở và có một mái ấm hạnh phúc . Nhưng do công việc dạo gần đây có lẽ quá bận ( chắc không phải có gian tình với ả nào ở phố Đèn Đỏ chứ ? ) nên ngay chiều hắn đã phải nhanh chóng đến công ty , bỏ mặc tôi một mình ở nhà chán muốn chết . Cứ lăn qua lộn lại , hết đọc truyện lại xem sách báo , mở tivi , tôi không còn thú vui nào khác . Được một lúc , đang tính rủ Thanh Trúc đi chơi Valentine độc thân thì bỗng điên thoại reo , là số của Khải , tôi biết nhưng cố tình phớt lờ , hỏi :
- Alo , ai vậy ?
+ Mèo nhỏ , mới mấy tháng không gặp mà đã quên anh nhanh vậy ư ? _ Bên kia vang lên một giọng đùa cợt ngọt ngào , nhưng khi tôi nghe vào thi ghê tởm muốn chết .
- Này , ai ở bên đó , đừng có bày đặt nói linh tinh , tôi cúp máy đây , thần kinh ! _ Tôi giả vờ nghiêm túc , nói , còn cố tình chửi cho hắn một trận , đã mồm thiệt !
+ Đừng đừng đừng , là anh - Khải đây , không nhận ra anh sao ? Công nhận miệng lưỡi em cũng sắc quá chứ . _ Khải tiếp tục bộ dạng không đứng đắn , trêu đùa . [ Hắn vẫn còn chưa nhận ra được là cô giả bộ hay thật lòng . Xem ra cô gái này cũng thú vị đó chứ , không giống với những cô gái trước đây của hắn , làm cho hắn có một cảm giác ... muốn chinh phục . Lúc đầu mới nhìn thấy cô , hắn cứ tưởng cô là một cô gái ưu tú mới có sức hút đối với thằng em họ hắn ( Kỳ ) như vậy , ai dè cũng chỉ giống những kẻ khác , ưa nịnh nọt , lại tham tiền , hắn thấy đúng là Kỳ có mắt như mù mới lấy cô về làm vợ . Nhưng như thế cũng tốt , càng tiện cho hắn lợi dụng lấy lại tài sản vốn thuộc về mình . Trước hết hắn phải cho cô trúng tiếng sét ái tình của mình đã , sau đó tiếp tục lợi dụng cô để thu tài sản về ].
- A , em xin lỗi , em không nhận ra , cứ tưởng thằng " C-HÓ , THẦN KINH , DÂM TẶC , BIẾN THÁI " nào định nháy máy chứ . _ Tôi cố ý nhấn mạnh mấy từ kia mục đích là để chửi hắn cho thỏa mãn cái miệng đang buồn bực của mình .
+ Hôm nay có hứng đi chơi với anh không ? _ Khải giở giọng tán tỉnh
- Dạ , em ... _ Tôi hơi do dự , nếu để Kỳ biết liệu hắn có nổi cơn lôi đình hay không ? Dù sao đây cũng là thời cơ tốt để tiếp cận với con cá lớn .
+ Đừng suốt ngày ru rú trong nhà làm cô vợ ngoan hiền như vậy , lâu lâu ra ngoài giải tỏa tâm tình chút đi , dù gì có lẽ giờ thằng Kỳ đang ở công ty , không biết được đâu . Cứ thế nhé , quán cafe Tâm Tình đường abc ... _ Khải nói xong cúp máy . Tôi cũng cúp máy và sửa soạn chút ít rồi đi đến điểm hẹn .
[ Lại nói Khải là một công tử mà lại chỉ mời cô đến quán cafe mà không phải bar bởi hắn sợ mình lộ liễu quá , lòi ra cái xấu về sau sẽ khó có thể tản đổ cô nên chọn tạm địa điểm mời cô ra . Dù gì hắn cũng muốn thử cảm giác làm một chàng trai đàng hoàng tử tế một lần , chứ ngày trước hắn cưa gái , mấy cô ả đó toàn phải nghe theo lời hắn , cũng không dám mở lời thở than . Nhưng đối với cô thì không thể qua loa thế được , dù gì cô là một đứa con gái nhà lành , hơn nữa lại là em dâu , nếu như chẳng may để thằng chồng nó phát hiện thì có mất cả vốn lẫn lời .] Trên đường đi , tôi đang tự hỏi tên Khải kia sao lại chọn đúng lễ tình nhân mời tôi đi cafe , không lẽ nhanh như vậy mà đã cắn câu ? Nếu thế thật thì đúng là quá tệ hại , tôi lại không muốn chơi cùng với một tên dễ dàng bị cưa đổ như hắn đâu . Từ khi có ông chồng giàu có đẹp trai , mắt chọn người của tôi ngày càng khắt khe , ít ra muốn lọt vào mắt xanh của tôi cũng phải bằng 1/2 của Kỳ , không thì cũng phải giống Thiên , một đối thủ như Khải , còn không bằng một tên tép diu vô danh tiểu tốt Huy kia . Tôi trong lòng thầm thở than , thật là chán , lại không có đối thủ nào cho mình chơi vui một chút , chứ cái tên Khải kia , nhìn mà ngán lắm rồi . Tới nơi , thấy bóng dáng quen thuộc đang được gái bu đầy xung quanh , xác nhận là Khải , tôi mới bước đến . Lúc tôi đến trước mặt hắn , chỉ thấy cái cảnh không vừa mắt chút nào : hắn hai nách kẹp hai cô , lại còn không khách khí thơm má bọn họ , xem bộ dạng rất là hưởng thụ . Đúng là cái kẻ lăng nhăng đánh chết cũng không chừa , may sao hắn không phải khẩu vị của tôi , chứ không thì tôi đã lôi hắn ra dạy dỗ một phen rồi . Lúc hắn thấy tôi , giống như có tật giật mình , vội vàng đuổi máy cô gái kia đi , khuôn mặt chân chó mỉm cười lấy lòng . Tôi ngồi xuống , mặc kệ các ánh mắt hình viên đạn từ tứ phía bắn đến .
- Anh cứ tưởng em không tới . _ Khải nói
- Được một công tử như anh đây mời em chả nhẽ lại dám không đến sao ? Em có vẻ rất vinh dự khi được hưởng điều đó . _ Tôi mỉa mai đáp lại
- Ấy , đừng nói như thế , hẹn được em mới là vinh dự của anh đó . _ Khải giở giọng tán tỉnh , hơn nữa còn làm bộ liếc mắt đưa tình khiến toàn thân tôi nổi da gà , trong lòng ớn lạnh , dạ dày đang cuộn lên từng cơn chuẩn bị tuôn trào vì câu nói đó . Lúc tôi cúi xuống để trấn tĩnh lại tránh không làm mình thất thố mà nôn ra trước mặt hắn , đột nhiên một bó hoa hồng đỏ thắm không biết chui từ đâu ra bất ngờ đưa trước mắt tôi khiến tôi sững sờ trong giây lát . Khải cứ như một chàng trai tặng quà cho bạn gái mình , nói :
- Hôm nay là Valentine , anh có chút quà tặng cho em , mong em đừng chê !
- Em đâu có dám chê , nhưng ngày Lễ tình nhân mà thiếu chocoleate thì thật là thiếu lãng mạn ! _ Tôi phát biểu một câu làm khuôn mặt tươi cười kia bỗng xám ngắt . " Thành công a , đòi hỏi đi , hắn có tiền mà ! " trong lòng tôi cực hả hê khi nhìn thấy cái gương mặt khó chịu kia " tiêu tiền của ngươi nè , tiêu cho hết tiền của ngươi để ngươi ra đường mà ăn xin , cái đồ tham lam ! " . Tôi không phải là kẻ thích ăn socola cho lắm , hay nói đúng hơn là ghét socola bởi vì nó lúc thì quá ngọt , lúc lại quá đắng khiến tôi khó chịu khi ăn , chứ nếu tôi mà thích cho dù tôi đòi hỏi cỡ nào Kỳ cũng sẽ cho tôi ăn thỏa thích a . [ Một câu đã thành công đánh vào tâm trạng vốn đang rất hưng phấn , tràn đầy lòng tin của Khải khiến hắn có chút hụt hẫng . Cô gái này thật lạ , thông thường đi với con trai thì phải biết e thẹn dịu dàng , đây cô lại không khách khí mà chỉnh hắn giữa chốn đông người khiến hắn không còn chút mặt mũi nào nữa , hơn nữa còn được voi đòi Hai Bà Trưng . Tuy nhiên tính cách thẳng thắn này của cô lại cộng thêm một điểm khiến hắn có thêm tinh thần , quyết tâm chinh phục bằng được cô . ]
- Chocolate , tất nhiên là có rồi , bây giờ anh dẫn em đi mua , em thích cái nào anh liền mua cho em cái đấy !
- Em không cần nữa , lát về bảo Kỳ mua bù ! _ Tôi lại thẳng thắn từ chối , thái độ quay ngoắt 360 độ khiến mặt Khải vừa nãy còn chút hồng hào bây giờ hoàn toàn đen như đít nôi toàn nhọ nhồi . Nhìn thấy hắn như thế , tâm trạng tôi phải gọi là hả hê , cực kì thoải mái . Bật mí một chút tôi là kẻ thích cười trên sự đau khổ của người khác lắm .
- Hay bây giờ chúng ta đi chỗ nào chơi một chút . _ Khải không bỏ cuộc , tiếp tục rủ rê lôi kéo . Tôi không từ chối nữa , sảng khoái đồng ý , dù sao ngồi lì một chỗ như thế này tôi chỉ sợ về sau mình sẽ bị trĩ , phải vẫn động một tí cho khỏe gân cốt mới được , dù gì thì tôi biết hắn tạm thời sẽ không dám làm gì tôi đâu . Sau khi nhận được lời đồng ý của tôi , Khải liền móc ví lấy thẻ Vip vứt cho nhân viên của quán , ra vẻ một quý ông hào phóng , xong kéo tôi đi . Tuy nhiên chỗ mà Khải dẫn đi quá nhàm chán , toàn là mấy cái chỗ tôi và Kỳ đã đi chơi qua cả chục lần , chơi đến mức ngán không còn muốn chơi nữa . Nhưng không muốn làm cho cuộc vui mất hứng , tôi phải cô gắng duy trì nụ cười cứng ngắt trên mặt đến hết giờ . May sao Khải có việc phải về sớm , chứ không hắn cũng sớm bị tôi tìm cách đã đi cho đỡ mệt .
[ Nhưng cô lại không biết rằng có một người đang ghen bóng ghen gió ở công ty kia kìa . Đó là do lúc cô sơ suất đã bị anh gắn máy theo dõi ngay bên người mà không biết . Anh thấy cô đi cùng tên Khải , trên trán ba vạch hắc tuyến đã giăng đầy , lông mày trau lại đến mức có thể kẹp chết một con muỗi . Rõ ràng anh đã cảnh cáo cô không được đến gần cái con người nguy hiểm đó , thế mà cô vẫn cứ lao đầu vào , không hiểu cô xem lời nói của anh để ở đâu nữa . Hay vốn dĩ cô đã bị Khải thu hút quên luôn cả lời anh nói rồi cũng nên . Nghĩ tới đây , lửa giận trong người ngày càng tăng lên không cách nào kiểm soát được khiến anh suýt nữa có ý nghĩ muốn giết người diệt khẩu , may sao lí trí đã chiến thắng , anh kiềm chế đển nỗi nổi gân xanh đầy người . Nguyên nhân việc khiến cho anh cố nhận nhịn là vì không muốn để cô biết anh có ý theo dõi cô , một kẻ cuồng tự do như cô không muốn kẻ khác kiểm soát cuộc sống của mình , nếu cô mà biết không nổi sùng lên với anh mới là lạ đấy . Và kết quả của việc này chính là dẫn đến một cuộc cãi vã không đáng có khiến cho tình cảm rạn nứt , mà nếu rạn nứt rồi thì mấy kẻ kia không phải có càng nhiều cơ hội thừa nước đục thả câu cướp cô đi hay sao ? Anh còn lâu mới có thể để cho mấy kẻ đó được đắc ý như thế ] . Khải vốn định đưa tôi về nhưng tôi từ chối , vì muốn ở trong mắt hắn giữ lại chút hình tượng của một cô gái biết điều , Khải vì thế không nằng nặc đòi đưa tôi đi nữa , trực tiếp lái con Limosine rời đi , vì thế tôi phải tự đi bộ trở về , càng tốt , càng khỏe chân , lại giảm được vài kí . Bây giờ mới có hơn ba giờ chiều , còn rất sớm , tôi không muốn về nhà chút nào , liền thay đổi ý định muốn tản bộ . Tôi tha thẩn dạo quanh các khu phố gần đấy , ngắm nhìn những bông hoa tươi nở rộ trong quành hàng của các chị bên đường . Hôm nay là Valentine , đương nhiên hoa cũng muốn chứng tỏ mình đáng được yêu mà khoe sắc khắp nơi , nhìn vào có chút chói mắt . Nhìn mấy chàng trai đi cùng bạn gái cũng mua hoa để tặng , hai người ngọt ngào khiến người khác có phần ghen tị . Nhìn lại bó hoa trong tay mình , rặc rỡ và đẹp đẽ biết bao . Nhưng đáng tiếc chỉ giờ đến sáng mai nó sẽ héo úa . Tôi sở dĩ không vứt cái bó hoa này đi một phần vì tiếc một phần vì muốn mang về chọc tức Kỳ cho vui , thế là tôi vẫn cầm theo từ nãy đến giờ . Đang đi trên đường tự dưng có một con Lincoln chặn ngay trước mặt và gần như muốn đâm vào tôi làm tôi sợ suýt lên cơn đột quỵ . Một người con trai với vẻ hống hách , bá đạo , hơi thở tràn đầy nguy hiểm nhưng nhìn vào vẫn khiến cho người ta không khỏi cảm thán vì vẻ đẹp của hắn , hắn mặc một bộ thể thao thoải mái , lại đeo kính râm trông rất lịch sự bước xuống , kẻ đó không ai khác chính là Thiên . Tôi thấy hắn thì bực mình chạy đến , không kiêng nể mắng :
- Này ! Anh có biết là vừa rồi suýt đâm vào tôi hay không ? Đi xe không có mắt à ? _ Nói rồi xoa xoa ngực tự trấn an . Đáp lại tôi lại là một bó hồng đỏ thắm giơ trước mặt làm tôi há hốc . Cà lăm không nổi một câu :
- Cái ... cái ... anh ... định ... tặng ... cho ...
- Đúng , cho em ! _ Thiên rất khí phách mà khẳng định
- Sao cho tôi ? _ Tôi hỏi một câu ngớ ngẩn . Ngày Lễ tình nhân mà tặng hoa hồng đương nhiên là để tỏ tình rồi ! Tự mắng mình ngu ngốc một lượt mới đưa tay ra nhận lấy bó hồng to bự chảng kia . Mà cũng kì lạ thật , ngày hôm nay tôi nhạn được hai bó hoa hồng rồi , mấy cái người kia không biết làm cái gì đặc sắc hơn sao ? Ngày này mà cứ tặng hoa hồng hoài , phát ngán , hơn nữa lại tốn tiền nữa chứ . Thay bằng tặng hoa bọn họ cũng có thể tặng tiền cho tôi mà .
- Đi thôi , tôi đưa em đến một nơi . _ Rồi không cần chờ tôi đồng ý , Thiên đã tự ý lôi xềnh xệch tôi rồi ấn vào trong con xe đắt tiền của hắn , khởi động máy xong rời đi . Điều làm tôi bực mình nhất chính là hành động ngông cuồng của hắn lúc bắt tài xế riêng phải phóng nhanh hết tốc độ , đôi lúc còn lạng lách đánh võng trên đường khiến cho người đi đường ai ai cũng không khỏi la hét . Cả một đoạn đường dường như rất nhộn nhịp , lại đúng buổi tan tầm khiến giao thông ách tắc , còn khiến tôi ngồi trong xe nhiều phen khiếp đảm , kinh hồn bạt vía vì cú phi xe ngoạn mục của bọn họ , trong lòng thầm cảm thán " Người lắm tiền lúc nào cũng bá đạo như vậy . "
(*) hồng hạnh vượt tường : thành ngữ dùng để nói về việc người phụ nữ đi ngoại tình
-------------------------------oOo------------------------------- Hết chap 92 ---------------------------------oOo---------------------------------
Sorry mấy bạn độc giả , tại vì mấy hôm trước máy hỏng lên không post được chap mới , hôm nay mình xin post bù : 6 trang liền nhé . Vì mình không có nhiều thời gian để post hai chap cùng một lúc nên post chung vào một chap luôn , tiện thể mình gửi lời tạm biệt chân thành nhất tới các bạn . Vì đã vào năm học mới , tác giả rất có thể sẽ bận việc học mà không thể post chap mới được nên xin các bạn thông cảm . Hẹn gặp lại vào năm sau , hoặc rất có thể sớm thôi mỗi tháng tác giả post một chap cho các bạn đọc thỏa nỗi mong chờ . Say goodbye , see you again , love you so much !
Dạo gần đây bên Khải vẫn chưa có động tĩnh gì khiến tôi lo lắng có khi nào mình chẳng may bị nghi ngờ rồi không . Nhưng tôi không lo cho mình nhiều lắm mà lại nghi ngại nhiều hơn là Tiểu Ánh và bà nội , không biết bọn họ được đối xử ra sao ? Sẽ bị mấy kẻ mất nhân tính đó hành hạ như thế nào ? Tôi vẫn chưa gặp bà nội , thực muốn thử gặp một lần . Kỳ đã mang bản " hợp đổng chuyển tài sản " giả do tôi yêu cầu đến , chỉ chờ con cá lớn cắn câu là dùng đến thôi . Từ khi sinh nhật Kỳ tới nay là đã sắp đến Valentine rồi , tôi thực rất mong sẽ được tặng một món quà ý nghĩa vào ngày đó , dù gì đó cũng là năm đầu tiên tôi đón Lễ tình nhân cũng với người mình yêu . Quả không để tôi phải thất vọng , hôm đó Kỳ nghỉ việc buổi sáng để đưa tôi đi chơi , còn mua trang sức . Tôi cũng không quan tâm lắm tới mấy chuyện trang sức vì ở nhà tôi còn một đống chưa dùng đến kia kìa . Nhưng lần này lại khác , hắn đề nghị tôi mua khuyên tai đôi , chỉ đeo có mỗi chiếc , mỗi người một chiếc , tôi thấy cái ý kiến này cũng không tồi nên mặc hắn quyết định . Chọn xong chúng tôi lại có một bữa trưa vui vẻ và ấm áp trong căn nhà yêu dấu , tuy không được thịnh soạn và lãng mạn cho lắm nhưng nó làm cho tôi có cảm giác được yêu thương che trở và có một mái ấm hạnh phúc . Nhưng do công việc dạo gần đây có lẽ quá bận ( chắc không phải có gian tình với ả nào ở phố Đèn Đỏ chứ ? ) nên ngay chiều hắn đã phải nhanh chóng đến công ty , bỏ mặc tôi một mình ở nhà chán muốn chết . Cứ lăn qua lộn lại , hết đọc truyện lại xem sách báo , mở tivi , tôi không còn thú vui nào khác . Được một lúc , đang tính rủ Thanh Trúc đi chơi Valentine độc thân thì bỗng điên thoại reo , là số của Khải , tôi biết nhưng cố tình phớt lờ , hỏi :
- Alo , ai vậy ?
+ Mèo nhỏ , mới mấy tháng không gặp mà đã quên anh nhanh vậy ư ? _ Bên kia vang lên một giọng đùa cợt ngọt ngào , nhưng khi tôi nghe vào thi ghê tởm muốn chết .
- Này , ai ở bên đó , đừng có bày đặt nói linh tinh , tôi cúp máy đây , thần kinh ! _ Tôi giả vờ nghiêm túc , nói , còn cố tình chửi cho hắn một trận , đã mồm thiệt !
+ Đừng đừng đừng , là anh - Khải đây , không nhận ra anh sao ? Công nhận miệng lưỡi em cũng sắc quá chứ . _ Khải tiếp tục bộ dạng không đứng đắn , trêu đùa . [ Hắn vẫn còn chưa nhận ra được là cô giả bộ hay thật lòng . Xem ra cô gái này cũng thú vị đó chứ , không giống với những cô gái trước đây của hắn , làm cho hắn có một cảm giác ... muốn chinh phục . Lúc đầu mới nhìn thấy cô , hắn cứ tưởng cô là một cô gái ưu tú mới có sức hút đối với thằng em họ hắn ( Kỳ ) như vậy , ai dè cũng chỉ giống những kẻ khác , ưa nịnh nọt , lại tham tiền , hắn thấy đúng là Kỳ có mắt như mù mới lấy cô về làm vợ . Nhưng như thế cũng tốt , càng tiện cho hắn lợi dụng lấy lại tài sản vốn thuộc về mình . Trước hết hắn phải cho cô trúng tiếng sét ái tình của mình đã , sau đó tiếp tục lợi dụng cô để thu tài sản về ].
- A , em xin lỗi , em không nhận ra , cứ tưởng thằng " C-HÓ , THẦN KINH , DÂM TẶC , BIẾN THÁI " nào định nháy máy chứ . _ Tôi cố ý nhấn mạnh mấy từ kia mục đích là để chửi hắn cho thỏa mãn cái miệng đang buồn bực của mình .
+ Hôm nay có hứng đi chơi với anh không ? _ Khải giở giọng tán tỉnh
- Dạ , em ... _ Tôi hơi do dự , nếu để Kỳ biết liệu hắn có nổi cơn lôi đình hay không ? Dù sao đây cũng là thời cơ tốt để tiếp cận với con cá lớn .
+ Đừng suốt ngày ru rú trong nhà làm cô vợ ngoan hiền như vậy , lâu lâu ra ngoài giải tỏa tâm tình chút đi , dù gì có lẽ giờ thằng Kỳ đang ở công ty , không biết được đâu . Cứ thế nhé , quán cafe Tâm Tình đường abc ... _ Khải nói xong cúp máy . Tôi cũng cúp máy và sửa soạn chút ít rồi đi đến điểm hẹn .
[ Lại nói Khải là một công tử mà lại chỉ mời cô đến quán cafe mà không phải bar bởi hắn sợ mình lộ liễu quá , lòi ra cái xấu về sau sẽ khó có thể tản đổ cô nên chọn tạm địa điểm mời cô ra . Dù gì hắn cũng muốn thử cảm giác làm một chàng trai đàng hoàng tử tế một lần , chứ ngày trước hắn cưa gái , mấy cô ả đó toàn phải nghe theo lời hắn , cũng không dám mở lời thở than . Nhưng đối với cô thì không thể qua loa thế được , dù gì cô là một đứa con gái nhà lành , hơn nữa lại là em dâu , nếu như chẳng may để thằng chồng nó phát hiện thì có mất cả vốn lẫn lời .] Trên đường đi , tôi đang tự hỏi tên Khải kia sao lại chọn đúng lễ tình nhân mời tôi đi cafe , không lẽ nhanh như vậy mà đã cắn câu ? Nếu thế thật thì đúng là quá tệ hại , tôi lại không muốn chơi cùng với một tên dễ dàng bị cưa đổ như hắn đâu . Từ khi có ông chồng giàu có đẹp trai , mắt chọn người của tôi ngày càng khắt khe , ít ra muốn lọt vào mắt xanh của tôi cũng phải bằng 1/2 của Kỳ , không thì cũng phải giống Thiên , một đối thủ như Khải , còn không bằng một tên tép diu vô danh tiểu tốt Huy kia . Tôi trong lòng thầm thở than , thật là chán , lại không có đối thủ nào cho mình chơi vui một chút , chứ cái tên Khải kia , nhìn mà ngán lắm rồi . Tới nơi , thấy bóng dáng quen thuộc đang được gái bu đầy xung quanh , xác nhận là Khải , tôi mới bước đến . Lúc tôi đến trước mặt hắn , chỉ thấy cái cảnh không vừa mắt chút nào : hắn hai nách kẹp hai cô , lại còn không khách khí thơm má bọn họ , xem bộ dạng rất là hưởng thụ . Đúng là cái kẻ lăng nhăng đánh chết cũng không chừa , may sao hắn không phải khẩu vị của tôi , chứ không thì tôi đã lôi hắn ra dạy dỗ một phen rồi . Lúc hắn thấy tôi , giống như có tật giật mình , vội vàng đuổi máy cô gái kia đi , khuôn mặt chân chó mỉm cười lấy lòng . Tôi ngồi xuống , mặc kệ các ánh mắt hình viên đạn từ tứ phía bắn đến .
- Anh cứ tưởng em không tới . _ Khải nói
- Được một công tử như anh đây mời em chả nhẽ lại dám không đến sao ? Em có vẻ rất vinh dự khi được hưởng điều đó . _ Tôi mỉa mai đáp lại
- Ấy , đừng nói như thế , hẹn được em mới là vinh dự của anh đó . _ Khải giở giọng tán tỉnh , hơn nữa còn làm bộ liếc mắt đưa tình khiến toàn thân tôi nổi da gà , trong lòng ớn lạnh , dạ dày đang cuộn lên từng cơn chuẩn bị tuôn trào vì câu nói đó . Lúc tôi cúi xuống để trấn tĩnh lại tránh không làm mình thất thố mà nôn ra trước mặt hắn , đột nhiên một bó hoa hồng đỏ thắm không biết chui từ đâu ra bất ngờ đưa trước mắt tôi khiến tôi sững sờ trong giây lát . Khải cứ như một chàng trai tặng quà cho bạn gái mình , nói :
- Hôm nay là Valentine , anh có chút quà tặng cho em , mong em đừng chê !
- Em đâu có dám chê , nhưng ngày Lễ tình nhân mà thiếu chocoleate thì thật là thiếu lãng mạn ! _ Tôi phát biểu một câu làm khuôn mặt tươi cười kia bỗng xám ngắt . " Thành công a , đòi hỏi đi , hắn có tiền mà ! " trong lòng tôi cực hả hê khi nhìn thấy cái gương mặt khó chịu kia " tiêu tiền của ngươi nè , tiêu cho hết tiền của ngươi để ngươi ra đường mà ăn xin , cái đồ tham lam ! " . Tôi không phải là kẻ thích ăn socola cho lắm , hay nói đúng hơn là ghét socola bởi vì nó lúc thì quá ngọt , lúc lại quá đắng khiến tôi khó chịu khi ăn , chứ nếu tôi mà thích cho dù tôi đòi hỏi cỡ nào Kỳ cũng sẽ cho tôi ăn thỏa thích a . [ Một câu đã thành công đánh vào tâm trạng vốn đang rất hưng phấn , tràn đầy lòng tin của Khải khiến hắn có chút hụt hẫng . Cô gái này thật lạ , thông thường đi với con trai thì phải biết e thẹn dịu dàng , đây cô lại không khách khí mà chỉnh hắn giữa chốn đông người khiến hắn không còn chút mặt mũi nào nữa , hơn nữa còn được voi đòi Hai Bà Trưng . Tuy nhiên tính cách thẳng thắn này của cô lại cộng thêm một điểm khiến hắn có thêm tinh thần , quyết tâm chinh phục bằng được cô . ]
- Chocolate , tất nhiên là có rồi , bây giờ anh dẫn em đi mua , em thích cái nào anh liền mua cho em cái đấy !
- Em không cần nữa , lát về bảo Kỳ mua bù ! _ Tôi lại thẳng thắn từ chối , thái độ quay ngoắt 360 độ khiến mặt Khải vừa nãy còn chút hồng hào bây giờ hoàn toàn đen như đít nôi toàn nhọ nhồi . Nhìn thấy hắn như thế , tâm trạng tôi phải gọi là hả hê , cực kì thoải mái . Bật mí một chút tôi là kẻ thích cười trên sự đau khổ của người khác lắm .
- Hay bây giờ chúng ta đi chỗ nào chơi một chút . _ Khải không bỏ cuộc , tiếp tục rủ rê lôi kéo . Tôi không từ chối nữa , sảng khoái đồng ý , dù sao ngồi lì một chỗ như thế này tôi chỉ sợ về sau mình sẽ bị trĩ , phải vẫn động một tí cho khỏe gân cốt mới được , dù gì thì tôi biết hắn tạm thời sẽ không dám làm gì tôi đâu . Sau khi nhận được lời đồng ý của tôi , Khải liền móc ví lấy thẻ Vip vứt cho nhân viên của quán , ra vẻ một quý ông hào phóng , xong kéo tôi đi . Tuy nhiên chỗ mà Khải dẫn đi quá nhàm chán , toàn là mấy cái chỗ tôi và Kỳ đã đi chơi qua cả chục lần , chơi đến mức ngán không còn muốn chơi nữa . Nhưng không muốn làm cho cuộc vui mất hứng , tôi phải cô gắng duy trì nụ cười cứng ngắt trên mặt đến hết giờ . May sao Khải có việc phải về sớm , chứ không hắn cũng sớm bị tôi tìm cách đã đi cho đỡ mệt .
[ Nhưng cô lại không biết rằng có một người đang ghen bóng ghen gió ở công ty kia kìa . Đó là do lúc cô sơ suất đã bị anh gắn máy theo dõi ngay bên người mà không biết . Anh thấy cô đi cùng tên Khải , trên trán ba vạch hắc tuyến đã giăng đầy , lông mày trau lại đến mức có thể kẹp chết một con muỗi . Rõ ràng anh đã cảnh cáo cô không được đến gần cái con người nguy hiểm đó , thế mà cô vẫn cứ lao đầu vào , không hiểu cô xem lời nói của anh để ở đâu nữa . Hay vốn dĩ cô đã bị Khải thu hút quên luôn cả lời anh nói rồi cũng nên . Nghĩ tới đây , lửa giận trong người ngày càng tăng lên không cách nào kiểm soát được khiến anh suýt nữa có ý nghĩ muốn giết người diệt khẩu , may sao lí trí đã chiến thắng , anh kiềm chế đển nỗi nổi gân xanh đầy người . Nguyên nhân việc khiến cho anh cố nhận nhịn là vì không muốn để cô biết anh có ý theo dõi cô , một kẻ cuồng tự do như cô không muốn kẻ khác kiểm soát cuộc sống của mình , nếu cô mà biết không nổi sùng lên với anh mới là lạ đấy . Và kết quả của việc này chính là dẫn đến một cuộc cãi vã không đáng có khiến cho tình cảm rạn nứt , mà nếu rạn nứt rồi thì mấy kẻ kia không phải có càng nhiều cơ hội thừa nước đục thả câu cướp cô đi hay sao ? Anh còn lâu mới có thể để cho mấy kẻ đó được đắc ý như thế ] . Khải vốn định đưa tôi về nhưng tôi từ chối , vì muốn ở trong mắt hắn giữ lại chút hình tượng của một cô gái biết điều , Khải vì thế không nằng nặc đòi đưa tôi đi nữa , trực tiếp lái con Limosine rời đi , vì thế tôi phải tự đi bộ trở về , càng tốt , càng khỏe chân , lại giảm được vài kí . Bây giờ mới có hơn ba giờ chiều , còn rất sớm , tôi không muốn về nhà chút nào , liền thay đổi ý định muốn tản bộ . Tôi tha thẩn dạo quanh các khu phố gần đấy , ngắm nhìn những bông hoa tươi nở rộ trong quành hàng của các chị bên đường . Hôm nay là Valentine , đương nhiên hoa cũng muốn chứng tỏ mình đáng được yêu mà khoe sắc khắp nơi , nhìn vào có chút chói mắt . Nhìn mấy chàng trai đi cùng bạn gái cũng mua hoa để tặng , hai người ngọt ngào khiến người khác có phần ghen tị . Nhìn lại bó hoa trong tay mình , rặc rỡ và đẹp đẽ biết bao . Nhưng đáng tiếc chỉ giờ đến sáng mai nó sẽ héo úa . Tôi sở dĩ không vứt cái bó hoa này đi một phần vì tiếc một phần vì muốn mang về chọc tức Kỳ cho vui , thế là tôi vẫn cầm theo từ nãy đến giờ . Đang đi trên đường tự dưng có một con Lincoln chặn ngay trước mặt và gần như muốn đâm vào tôi làm tôi sợ suýt lên cơn đột quỵ . Một người con trai với vẻ hống hách , bá đạo , hơi thở tràn đầy nguy hiểm nhưng nhìn vào vẫn khiến cho người ta không khỏi cảm thán vì vẻ đẹp của hắn , hắn mặc một bộ thể thao thoải mái , lại đeo kính râm trông rất lịch sự bước xuống , kẻ đó không ai khác chính là Thiên . Tôi thấy hắn thì bực mình chạy đến , không kiêng nể mắng :
- Này ! Anh có biết là vừa rồi suýt đâm vào tôi hay không ? Đi xe không có mắt à ? _ Nói rồi xoa xoa ngực tự trấn an . Đáp lại tôi lại là một bó hồng đỏ thắm giơ trước mặt làm tôi há hốc . Cà lăm không nổi một câu :
- Cái ... cái ... anh ... định ... tặng ... cho ...
- Đúng , cho em ! _ Thiên rất khí phách mà khẳng định
- Sao cho tôi ? _ Tôi hỏi một câu ngớ ngẩn . Ngày Lễ tình nhân mà tặng hoa hồng đương nhiên là để tỏ tình rồi ! Tự mắng mình ngu ngốc một lượt mới đưa tay ra nhận lấy bó hồng to bự chảng kia . Mà cũng kì lạ thật , ngày hôm nay tôi nhạn được hai bó hoa hồng rồi , mấy cái người kia không biết làm cái gì đặc sắc hơn sao ? Ngày này mà cứ tặng hoa hồng hoài , phát ngán , hơn nữa lại tốn tiền nữa chứ . Thay bằng tặng hoa bọn họ cũng có thể tặng tiền cho tôi mà .
- Đi thôi , tôi đưa em đến một nơi . _ Rồi không cần chờ tôi đồng ý , Thiên đã tự ý lôi xềnh xệch tôi rồi ấn vào trong con xe đắt tiền của hắn , khởi động máy xong rời đi . Điều làm tôi bực mình nhất chính là hành động ngông cuồng của hắn lúc bắt tài xế riêng phải phóng nhanh hết tốc độ , đôi lúc còn lạng lách đánh võng trên đường khiến cho người đi đường ai ai cũng không khỏi la hét . Cả một đoạn đường dường như rất nhộn nhịp , lại đúng buổi tan tầm khiến giao thông ách tắc , còn khiến tôi ngồi trong xe nhiều phen khiếp đảm , kinh hồn bạt vía vì cú phi xe ngoạn mục của bọn họ , trong lòng thầm cảm thán " Người lắm tiền lúc nào cũng bá đạo như vậy . "
(*) hồng hạnh vượt tường : thành ngữ dùng để nói về việc người phụ nữ đi ngoại tình
-------------------------------oOo------------------------------- Hết chap 92 ---------------------------------oOo---------------------------------
Sorry mấy bạn độc giả , tại vì mấy hôm trước máy hỏng lên không post được chap mới , hôm nay mình xin post bù : 6 trang liền nhé . Vì mình không có nhiều thời gian để post hai chap cùng một lúc nên post chung vào một chap luôn , tiện thể mình gửi lời tạm biệt chân thành nhất tới các bạn . Vì đã vào năm học mới , tác giả rất có thể sẽ bận việc học mà không thể post chap mới được nên xin các bạn thông cảm . Hẹn gặp lại vào năm sau , hoặc rất có thể sớm thôi mỗi tháng tác giả post một chap cho các bạn đọc thỏa nỗi mong chờ . Say goodbye , see you again , love you so much !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.