Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Chương 94

Junsong

17/08/2015

Vào đến nhà , tôi ngồi phịch xuống ghế , vứt đống quà sang một bên , uống hớp nước cho đỡ khát . Đi chơi cả buổi chiều hét khàn cả cổ . Ngồi được một lúc , bên ngoài bỗng có tiếng xe , biết chắc là Kỳ về nhưng tôi vẫn mặc kệ . Nhìn vào mấy bó hoa kia tôi lại thấy gai mắt , nhất là bó hoa do Khải tặng , tôi mới cảm thấy ghê tởm làm sao . Đó chắc chắn không phải tiền sạch sẽ gì . Tôi không thương tiếc cầm bó hoa ném vào chiếc thùng rác đặt ngoài cửa . "Bụp" một cái , một bóng người cao lớn hiện diện trước mặt tôi và hắn đã bắt được bó hoa , nhếch môi một cái đầy quyến rũ , hỏi :

- Em tính mưu sát chồng hả ?

- Đâu có , em chỉ muốn ném nó vô thùng rác thôi . _ Tôi đáp

- Bó hoa đẹp thế này mà ném vào thùng rác em không thấy tiếc sao ? _ Kỳ hỏi . [ Thực chất anh rất mong cố ném hết mấy bó hoa đó đi , nhìn thấy chúng anh càng thêm ngứa mắt . Vừa rồi ngoài cổng anh cũng gặp Tuấn , cảm giác lại càng phiền muộn , anh không muốn cô nối lại tình xưa với tên đó . Không phải người ta thường có câu " Tình cũ không rủ cũng tới " hay sao ? Hướng hồ gì khó khăn lắm anh mới khiến cô yêu mình một chút , nay chỉ sợ sự có mặt của Tuấn sẽ làm bao nỗ lực cố gắng của anh tan theo mây khói hết . Mà nếu cô biết việc Tuấn chia tay với cô anh cũng nhúng tay vào thì anh e rặng mình chả còn chút cơ hội nào cả . ]

- Thích thì vứt thôi , dù gì nó cũng chả có chút tác dụng nào với em cả . Anh thích thì cho anh đó . _ Tôi liếc hắn xem thường . Hắn có thể hỏi câu nào có ý nghĩa hơn một chút không ? Ví dụ như hôm nay em đi chơi với ai ? Ai lại tặng em nhiều hoa như vậy ? Không thì cũng phải có chút giận dữ gì chứ , mặt cứ trơ trơ ra thế kia nhìn phát ghét nên được . Chả nhẽ hắn không ghen chút nào sao ?

- Anh không phải là Gay , cần nó làm gì ? _ Kỳ chưa nói hết câu , bó hoa đã may mắn tiếp đất trong thùng rác một cách chuẩn không cần chỉnh khiến tôi mắt tròn mắt dẹt . Tôi biết thân thủ của chồng tôi khá tôi nhưng không cần tốt đến mức không cần nhìn cũng ném trúng như vậy chứ . Rồi hắn ngồi xuống cạnh tôi , cầm bó hoa của Thiên lên , sau đó tiếp tục biểu diễn màn ném hoa vào thùng rác một cách ngoạn mục khiến tôi thực sự bội phục . Tuy nhiên đột ngột nhớ ra một chuyện , tôi nuối tiếc nhìn theo bó hoa đã yên vị trong thùng rác kia .

- Không đành lòng ? _ Kỳ lên giọng , trên mặt đã hiện lên ý không hài lòng .

- Không phải ! _ Tôi phủ nhận ngay - Là em muốn mang bó hoa đó tặng cho Trúc , khổ thân con nhỏ ngày hôm nay lễ tình nhân mà chẳng có thứ gì . Dạo này không biết sao nhỏ đó cũng đang giận em , em không muốn làm tình hình thêm căng thẳng nên ...

- Em tốt nhất đừng để con bé đó dây vào Thiên , hắn không dễ đối phó đâu . Bạn em làm sao đấu lại hắn chứ , em thực sự muốn mang phiền toái đến cho bạn mình sao . Tốt nhất hãy cứ kệ nó , khi nào duyên đến nó sẽ đến thôi , em không phải là ông tơ bà Nguyệt mà có sợi chỉ hồng để se duyên cho họ được .

- Anh nói cũng đúng ! _ Tôi đồng tình với hắn về quan điểm này . Tiếp xúc với Thiên chưa được lâu nhưng tâm cơ của hắn khó lường thế nào cả tôi và Kỳ đểu hiểu được , đưa Trúc đến tay Thiên chính là đang gián tiếp hại đời của nhỏ rồi . Tuy nhiên tôi vẫn thấy thương cho Trúc làm sao khi hôm nay chỉ có một mình mà ngắm cặp tình nhân .

- Bó thứ ba này cho vào thùng rác nốt đi , để nó được làm bạn với hai bó kia ! _ Tiếng Kỳ nói khiến tôi giật mình thoát khỏi suy nghĩ vẩn vơ . Bây giờ Kỳ đang cầm bó hoa của Tuấn , chuẩn bị cho nó một phát vào thùng rác cùng chịu số phận như hai bó hoa kia . Tôi vội vàng ngăn cản mặc dù tôi không còn chút tình cảm nào với Tuấn nhưng hắn cũng đã từng là bạn trai cũ của tôi , bây giờ thành bạn thì nên biết tôn trọng người ta một chút chứ . Tôi giằng lại , mang vào cắm trong phòng , Kỳ không ngăn cản nhưng hắn không cho để trong phòng ngủ bởi một lí do rất 'củ chuối' : Nhìn phát ghét .

Cuộc sống của tôi vẫn vậy mà trôi qua nhưng tôi cảm thấy nó nhanh không thể tả nổi . Hằng ngày tôi đều đi học , đến khi về thì đến bang hội bàn chuyện làm ăn với Thiên , sau đó là lại về nhà cùng diễn cảnh vợ chồng ngọt ngào với Kỳ . Nói chung cuộc sống của tôi rất là bận bịu , còn không có thời gian quan tâm đến gia đình và bạn bè nữa . Nếu ngày trước ở trường tôi dính lấy hai nhỏ , về nhà dính lấy bố mẹ như keo con voi 502 thì có lẽ bây giờ tôi chỉ biết cuộc sống của tôi có Kỳ và bang hội , mấy thứ đó làm tôi rối bù đầu bù óc không còn thời gian mà nghỉ ngơi thư giãn nữa . Có lần tôi về nhà với cái lưng và cái mông đau ê ẩm vì phải ngồi cả ngày trong bang hội để điều hành và kiểm tra lại bang hội . Ngồi xuống sofa mà tôi không muốn cất chân đi nữa , bởi vì tôi mệt mỏi quá rồi . Đến lúc Kỳ về từ công ty , hắn phải tự mình bế tôi ra bàn ăn chứ không tôi cũng chả muốn ăn cơm nữa , mệt đến mức ăn cũng chả có mùi vị gì . Ngồi ăn cơm , tôi than vãn với Kỳ :



- Thực sự không có nghề nào nhàn rỗi hơn chút sao ? Cái nghề nào đó mà ngồi chơi vẫn không thiếu tiền đó !

- Có !

- Nghề gì vậy ? _ Nghe đến đây hai mắt tôi sáng lên một cách rực rỡ .

- Ở nhà làm cho anh vui vẻ , em vẫn được nhận lương như thường mà ! _ Kỳ gian xảo nhìn tôi . Tôi bĩu môi , cái nghề đó tôi làm đến phát chán rồi . Hắn đi cả ngày , tôi chỉ việc ngồi trông nhà chờ hắn về rồi tiếp tục cái màn ân ái , không thì cũng chỉ có thể đến công ty hắn quậy tưng bừng một phen , tuy là thực sự có tiền lương ấy nhưng mà tôi vẫn không thích cảnh ăn không ngồi rồi , ngồi mát ăn bát vàng như thế .

Ngồi nói chuyện với hắn một lúc mà khiến tôi nổi đóa lên , hắn toàn nói những lời mập mờ không rõ khiến tôi hiểu lầm rồi quay ra chê cười tôi . Tôi là đang cố gắng vui vẻ bên cạnh Kỳ thêm được phút giây nào hay phút giây ấy , bởi ai biết đâu trước được tương lai sau này . Với lại tôi cũng đã nghĩ ra kế hoạch để có thể đột nhập vào " Nhà lớn " nhà họ Vũ và giúp đỡ Kỳ trả thù cho ông , tuy nhiên kế hoạch của tôi có phần rất nguy hiểm , chẳng may bị phát hiện tôi sẽ bỏ mạng lúc nào không biết . Tôi biết Kỳ yêu tôi và tôi cũng thật sự yêu anh ấy , vì thế tôi mới có thể bất chấp tính mạng mình như thế . Vậy nên nếu tôi chết đi không biết Kỳ sẽ sống tiếp bằng cách nào . Tôi đã từng đặt mình vào cái vị trí ấy , tôi sợ một ngày Kỳ sẽ không còn ở bên tôi , yêu thương chở che cho tôi , ngày ấy tôi sẽ không thấy được nụ cười gian xảo đầy quyến rũ của Kỳ , sẽ không thấy được những cử chỉ yêu đương thường ngày mà tôi vẫn cho là nhàm chán , và ngày ấy đối với tôi chắc chắn là một ngày tận thế . Nên bây giờ cho dù vui vẻ được bên hắn một chút tôi cũng đã thực sự cảm thấy mãn nguyện rồi . Ôi ~ nghe sao như là chồng sắp đi ra chiến trường vậy nhỉ ? ^_^

Kế hoạch của tôi sẽ bắt đầu tấn công từ Khải , tôi đã có cách mạo hiểm để cư trú trong nhà lớn chờ thời cơ thích hợp , chỉ chờ con cá lớn Khải kia cắn câu . Thế là tôi thường hẹn gặp Khải đi chơi , mục đích muốn dùng chính mình câu dẫn hắn , khiến hắn tin tưởng mà đưa tôi về nhà lớn kia . Khải dường như là chẳng có chút phòng bị nào , cái gì cũng chịu chơi , hơn nữa còn hay lựa lời tán tỉnh tôi nữa chứ . Tuy nhiên hắn có vẻ khá coi thường tôi nên không biết tôi đã biết tỏng mấy cái trò bịp bợm tán tỉnh này của hắn , cũng phải tôi chưa từng có người theo đuổi chứ . Ông cha ta thường dạy " Đừng tin vào miệng lưỡi đàn ông , nếu không đến khi bạn bị lừa rồi bị ruồng bỏ lúc nào không hay biết đấy " , tôi sợ bài học đắt giá ấy sẽ xảy ra với mình lắm nên tôi không dễ mắc lừa Khải như vậy đâu . Tôi vẫn thích những người con trai thực tế nói là làm còn hơn những kẻ chỉ biết múa mép nói rồi lại nói mà hành động thiết thực thì chẳng thấy đâu . Vì thế tôi mới yêu Kỳ bởi anh ấy là một người đàn ông rất thực tế , sẽ không bao giờ nói lời có cánh khi tán tỉnh người khác , cũng sẽ không bao giờ nói ra những điều mà mình không làm được . Anh ấy có một phong cách lạnh lùng mà quyến rũ , hơn nữa còn rất quan tâm , yêu thương chiều chuộng tôi , hơn nữa tôi yêu nhất anh ấy ở cái luôn thấu hiểu cái mà tôi cần : tự do . Anh ấy không bao giờ quản quá nhiều về tự do của tôi , có khi còn không thèm hỏi , anh ấy cho tôi quyền giữ bí mật của riêng mình , nếu tôi muốn nói , anh ấy sẽ lắng nghe , nếu tôi không muốn nói , hắn nhất định sẽ không ép hỏi . Hắn còn đưa ra rất nhiều lời nhắc nhở và lời khuyên hữu ích khi cần . Đặc biệt ở cái anh ấy luôn là bờ vai vững chắc cho tôi mỗi khi cần , cái này là điều thiết yếu nhất trong lòng một người phụ nữ mà , chẳng qua là họ không nói ra miệng thôi . Hội tụ tất cả yếu tố trên thì người đàn ông đó chắc chắn là người đàn ông đáng để cho tôi gửi gắm cả đời .

Nhưng tôi cũng không thích một cuộc sống quá nhàm chán , chắc chắn đến lúc đó tôi sẽ bỏ cuộc cho dù tôi yêu người đàn ông đó đến thế nào . Cuộc sống đôi khi cần phải có thử thách mời vui , chứ không lại nói tôi là người vô dụng , không có đất dụng võ rồi . Tôi thừa nhận mình không thông minh một chút nào nhưng một khi tôi đã quyết tâm tôi nhất định phải làm được . Tôi không phải người thông minh nhưng kế sách thì tôi có thừa , việc lập một kế hoạch đối với tôi quả thực quá đơn giản . Ví dụ như bây giờ , tôi đã có thể tiếp cận Khải một cách thành công ngoài sức mong đợi .

Hôm nay tôi lại cùng Khải ra ngoài chơi , cũng có thể coi là lén lút ngoại tình đi vì tôi đang muốn Kỳ phải lên cơn ghen đuổi tôi ra khỏi nhà mà . Tuy nhiên không biết khi nào mới có thể khiến ông tướng ( Kỳ ) kia lên cơn ghen mà chấm dứt cái trò mèo này để tôi trực tiếp vào được nhà lớn một cách dễ dàng đây . Tôi lang thang cùng Khải suốt cả một buổi chiều mà lòng cứ nhấp nhổm không yên , không biết sắp có chuyện gì xảy ra nữa mà mắt cứ giật hoài . Khó chịu trong người , tôi ngồi xuống một chỗ thoáng mát . Thấy thế Khải ga lăng gạ gẫm :

- Khát chưa ? Để anh đi mua nước cho em nhé ! Ngồi yên đợi anh !

- Khoan đã ! _ Tôi bất chợt kéo tay hắn lại . Cả hai khựng lại hồi lâu , không khí có phần ngượng ngùng . Cuối cùng , tôi vẫn là người phá vỡ không khí vốn đã rất yên tĩnh bằng một giọng con nít vừa mới biết yêu - Anh ... anh mua cho em chai nước C2 lạnh nhé !

- Ừ ... Ừm ... ! _ Khải có vẻ chán nản . Vẻ mặt thất thiểu rời đi . Tôi đoán là hắn đang rất thất vọng vì câu trả lời của tôi , tôi đoán hắn mong tôi sẽ nói " để em đi cùng anh nhé ! " , " chúng ta cùng đi nhé ! " hay câu " Hay để em đi mua , anh cứ ngồi đi " . Nghĩ đến thôi đã cảm thấy rất là tức cười .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook