Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh
Chương 205
Nghiêm Như Bạch
01/11/2021
Sắc mặt của Thẩm An Nhiên tái nhợt, hàm răng căn chặt: “Anh nói bậy! Tôi căn bản không có lấy đi số tiền bên trên của anh!”
Quan toà: “Yên lặng!”
Luật sư Văn lần nữa nói: “Bên tôi có nhân chứng”
Lúc này từ phía sau có một người đi tới, Thẩm An Nhiên cứng ngắc quay đầu lại, sắc mặt đình trệ.
Sau khi Thẩm An Nhiên khiếp sợ qua đi thì lại lộ ra nụ cười bi ai, người đi lên lại là chủ tịch Tần, là bố của Tân Minh, là người mà cô coi như người thân.
Hết lần này đến lần khác gặp phải sự phản bội, trái tim trong lồng ngực đã thủng lỗ chỗ từ lâu, chủ tịch Tân đi lên nói gì đó, Thẩm An Nhiên một câu cũng không có nghe lọt tai, chỉ thấy môi ông ta mấp máy.
Những lời nói ra giống như là thật sự đã từng xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng tháng trước cô còn giúp nhà họ Tân ký tiếp hợp đồng kinh doanh bốn nghìn năm trăm tỷ.
“Nguyên cáo còn có lời gì muốn nói nữa không?” Cho đến khi quan toà mở miệng, Thẩm An Nhiên mới hồi phục tỉnh thần lại, trên mặt cô lộ ra nụ cười đăng chát, nụ cười đó kéo dài tới tận đáy mắt, trong đôi mắt cô là sự hoang vắng, cô mở miệng nghẹn ngào hỏi một câu: “Vì cái gì? Vì cái gì mà ngay cả chú cũng phải giúp Lệ Đình Phong?”
Chủ tịch Tân cúi đầu, bàn tay đặt ở trên đùi niết nhanh một cái nắm đấm, sau một lúc lâu ông ta mới quay đầu nhìn về phía Thẩm An Nhiên, như một vị trưởng bối tốt bụng, ấm giọng khuyên nhủ: “An Nhiên cháu sinh bệnh rồi, cũng không có khả năng phán đoán nhiều chuyện, tổng giám đốc Phong là thật lòng yêu thương cháu, nên đừng gây chuyện nữa, hãy cùng cậu ta sống một cuộc đời tốt đẹp…”
Sau khi nghe xong những lời “khích lệ” của chủ tịch Tân thì Thẩm An Nhiên ức chế không nổi mà lớn tiếng bật cười, hai mắt nóng hổi nhưng lại chậm chạp không chịu rơi lệ, ánh mắt của cô quét về phía tất cả mọi người ở đây, một đôi mắt mênh mông đen láy giờ phút này lại đỏ như máu khiến cho người nhìn tự dưng bị sợ hãi.
“Vì cái gì… “Cô chỉ là muốn ly hôn, vì cái gì mà lại khó khăn như vậy? Tại sao là đen mà lại không phân biệt được đổi trắng thay đen?
Liệu một người có quyền lực tối cao có thể thực sự áp đảo được luật pháp hay sao?
Thẩm An Nhiên tuyệt vọng mà nhìn xung quanh, duỗi tay †úm lấy quần áo trên ngực, quần áo nhăn nhúm giống như trái tim trong lòng cô.
Quan tòa lạnh nhạt thờ ơ, chủ tịch Tân mang theo ánh mắt áy náy, ánh mắt lãnh đạm từ mọi hướng đập vào người cô như váng băng, hiển nhiên mới chỉ là cuối thu, nhưng cô cảm thấy giờ phút này đang là mùa đông lạnh giá, cô một mình lao mình xuống vực sâu lạnh lếo, trong vực sâu cả người như đã mất đi lý trí vì lạnh lẽo.
Giết người không bằng trừng phạt trái tim, Lệ Đình Phong chính là muốn cô tận mắt chứng kiến những người bên cạnh cô nguyên một đám phản bội cô, vứt bỏ cô, bỏ qua cô.
Lệ Đình Phong muốn nhìn cô bước vào hố bùn sâu hơn cái khác, vùng vẫy sắp chết ở trong đó, cuối cùng bị kéo vào sâu trong địa ngục. . ngôn tình hài
Từ đầu tới cuối cô như là một diễn viên biểu diễn một trò hề, mà ở trong bộ phim này cô chính là nhân vật bi kịch nhất.
Quan toà cuối cùng rút lại khiếu nại của Thẩm An Nhiên yêu cầu cô sống tốt ở bên cạnh Lệ Đình Phong, cẩn thận dưỡng bệnh.
Làm sao có thể tốt được đây? Mau từ giữa cổ họng cuồn cuộn trào ra, Thẩm An Nhiên không rõ đến tột cùng là do lòng đau dữ dội hay là dạ dày đau hơn.
Cái kết của việc quan toà rút lại đơn ly hôn đã sớm trong dự liệu của Lệ Đình Phong, nhưng lại nằm ngoài dự liệu của Thẩm An Nhiên.
Ai cũng không nghĩ tới thủ doạn của Lệ Đình Phong lại có thể tàn ác như vậy, gặp chiêu phá chiêu, mỗi một cái đều là cái bẫy trí mạng, như là một cái xiềng xích nặng nè bao bọc xung quanh Thẩm An Nhiên, cô muốn tránh cũng không thể tránh. Từ khi mới bắt đầu thì cô đã là cá trong chậu chim trong lồng (con rối) của Lệ Đình Phong rồi, chỉ cần cô thoát ra khỏi lồng trong một thời gian ngắn thì thứ chờ đợi cô chính là những tấm lưới áp đảo và những lỗ súng đen bên ngoài.
Quan toà: “Yên lặng!”
Luật sư Văn lần nữa nói: “Bên tôi có nhân chứng”
Lúc này từ phía sau có một người đi tới, Thẩm An Nhiên cứng ngắc quay đầu lại, sắc mặt đình trệ.
Sau khi Thẩm An Nhiên khiếp sợ qua đi thì lại lộ ra nụ cười bi ai, người đi lên lại là chủ tịch Tần, là bố của Tân Minh, là người mà cô coi như người thân.
Hết lần này đến lần khác gặp phải sự phản bội, trái tim trong lồng ngực đã thủng lỗ chỗ từ lâu, chủ tịch Tân đi lên nói gì đó, Thẩm An Nhiên một câu cũng không có nghe lọt tai, chỉ thấy môi ông ta mấp máy.
Những lời nói ra giống như là thật sự đã từng xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng tháng trước cô còn giúp nhà họ Tân ký tiếp hợp đồng kinh doanh bốn nghìn năm trăm tỷ.
“Nguyên cáo còn có lời gì muốn nói nữa không?” Cho đến khi quan toà mở miệng, Thẩm An Nhiên mới hồi phục tỉnh thần lại, trên mặt cô lộ ra nụ cười đăng chát, nụ cười đó kéo dài tới tận đáy mắt, trong đôi mắt cô là sự hoang vắng, cô mở miệng nghẹn ngào hỏi một câu: “Vì cái gì? Vì cái gì mà ngay cả chú cũng phải giúp Lệ Đình Phong?”
Chủ tịch Tân cúi đầu, bàn tay đặt ở trên đùi niết nhanh một cái nắm đấm, sau một lúc lâu ông ta mới quay đầu nhìn về phía Thẩm An Nhiên, như một vị trưởng bối tốt bụng, ấm giọng khuyên nhủ: “An Nhiên cháu sinh bệnh rồi, cũng không có khả năng phán đoán nhiều chuyện, tổng giám đốc Phong là thật lòng yêu thương cháu, nên đừng gây chuyện nữa, hãy cùng cậu ta sống một cuộc đời tốt đẹp…”
Sau khi nghe xong những lời “khích lệ” của chủ tịch Tân thì Thẩm An Nhiên ức chế không nổi mà lớn tiếng bật cười, hai mắt nóng hổi nhưng lại chậm chạp không chịu rơi lệ, ánh mắt của cô quét về phía tất cả mọi người ở đây, một đôi mắt mênh mông đen láy giờ phút này lại đỏ như máu khiến cho người nhìn tự dưng bị sợ hãi.
“Vì cái gì… “Cô chỉ là muốn ly hôn, vì cái gì mà lại khó khăn như vậy? Tại sao là đen mà lại không phân biệt được đổi trắng thay đen?
Liệu một người có quyền lực tối cao có thể thực sự áp đảo được luật pháp hay sao?
Thẩm An Nhiên tuyệt vọng mà nhìn xung quanh, duỗi tay †úm lấy quần áo trên ngực, quần áo nhăn nhúm giống như trái tim trong lòng cô.
Quan tòa lạnh nhạt thờ ơ, chủ tịch Tân mang theo ánh mắt áy náy, ánh mắt lãnh đạm từ mọi hướng đập vào người cô như váng băng, hiển nhiên mới chỉ là cuối thu, nhưng cô cảm thấy giờ phút này đang là mùa đông lạnh giá, cô một mình lao mình xuống vực sâu lạnh lếo, trong vực sâu cả người như đã mất đi lý trí vì lạnh lẽo.
Giết người không bằng trừng phạt trái tim, Lệ Đình Phong chính là muốn cô tận mắt chứng kiến những người bên cạnh cô nguyên một đám phản bội cô, vứt bỏ cô, bỏ qua cô.
Lệ Đình Phong muốn nhìn cô bước vào hố bùn sâu hơn cái khác, vùng vẫy sắp chết ở trong đó, cuối cùng bị kéo vào sâu trong địa ngục. . ngôn tình hài
Từ đầu tới cuối cô như là một diễn viên biểu diễn một trò hề, mà ở trong bộ phim này cô chính là nhân vật bi kịch nhất.
Quan toà cuối cùng rút lại khiếu nại của Thẩm An Nhiên yêu cầu cô sống tốt ở bên cạnh Lệ Đình Phong, cẩn thận dưỡng bệnh.
Làm sao có thể tốt được đây? Mau từ giữa cổ họng cuồn cuộn trào ra, Thẩm An Nhiên không rõ đến tột cùng là do lòng đau dữ dội hay là dạ dày đau hơn.
Cái kết của việc quan toà rút lại đơn ly hôn đã sớm trong dự liệu của Lệ Đình Phong, nhưng lại nằm ngoài dự liệu của Thẩm An Nhiên.
Ai cũng không nghĩ tới thủ doạn của Lệ Đình Phong lại có thể tàn ác như vậy, gặp chiêu phá chiêu, mỗi một cái đều là cái bẫy trí mạng, như là một cái xiềng xích nặng nè bao bọc xung quanh Thẩm An Nhiên, cô muốn tránh cũng không thể tránh. Từ khi mới bắt đầu thì cô đã là cá trong chậu chim trong lồng (con rối) của Lệ Đình Phong rồi, chỉ cần cô thoát ra khỏi lồng trong một thời gian ngắn thì thứ chờ đợi cô chính là những tấm lưới áp đảo và những lỗ súng đen bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.