Hợp Đồng Hôn Nhân: Ông Xã Thần Bí Nhẹ Chút Thôi!

Chương 6: Đúng Là Cái Thứ Ăn Cháo Đá Bát

Cao Khảo Địa Lý 150

10/04/2024

Chuyện gia đình bạn trai cũ đòi gia đình của Tống Vũ Tinh của hồi môn là một chiếc xe đã trở thành cái hố không thể nào bước qua trong lòng Tống Phương Hoa, bà cảm thấy rất có lỗi với con gái.

Lúc hai người nói chuyện thì cửa lớn căn nhà bị người dùng chìa khóa mở từ bên ngoài.

Hôm nay, cha dượng cô về nhà sớm.

Nhìn thấy người đàn ông béo mập kia, Tống Vãn Tinh chỉ cảm thấy buồn nôn.

Nguyên nhân cô muốn chuyển ra ngoài nhanh một chút là vì cô phát hiện ra, gần đây ông ta thường xuyên lén lút mở cửa phòng cô vào ban đêm…

Lục Vỹ Lâm xoay chiếc chìa khóa trong tay đi vào trong, liếc thấy chiếc vali bên chân Tống Vãn Tinh mà sắc mặt nặng nề hẳn đi.

“Tính chuyển đi?” Lục Vỹ Lâm hừ lạnh: “Đúng là cái thứ ăn cháo đá bát, nuôi lớn rồi còn chưa hiếu kính lão tử tí nào, chạy còn nhanh hơn thỏ.”

Tống Vãn Tinh đã từng muốn nói với mẹ mình chuyện Lục Vỹ Lâm lén lút đi vào phòng mình mấy lần rồi, nhưng vừa nghĩ đến thái độ khép nép sợ sệt của mẹ mình là cô lại nhịn xuống.

Cô cũng biết rõ mẹ mình đã hơn năm mươi tuổi, không có công việc chính thức, tất cả đều phải dựa vào tiền lương của Lục Vỹ Lâm nuôi sống, rời khỏi ông ta cũng chưa chắc đã có thể sống tốt hơn được.

Mà Tống Vãn Tinh càng tức vì bản thân không có đủ năng lực, cho dù cô đã từng xếp nhất hàng năm, có thể tới trường đại học tốt nhất trên cả nước tại Bắc thành, nhưng lại vì lộ phí và học phí quá đắt đỏ mà chỉ có thể chọn một trường sư phạm miễn học phí ở bản địa. Tốt nghiệp rồi còn phải tới trường học hoàn thành hợp đồng năm năm, bằng không sẽ phải trả học phí và sinh hoạt phí bốn năm đã được trợ cấp ngay trong một lần.

Cô không có đủ tiền để đưa mẹ và em trai cùng rời đi nhưng rồi sẽ có một ngày, cô sẽ về đây dẫn mẹ đi!



“Tôi đến sống chung với bạn trai tôi.” Tay của Tống Vãn Tinh nắm chặt lấy tay cầm của chiếc vali.

Lục Vỹ Lâm bật cười: “Cái thằng bạn trai ngay cả tám mươi tám nghìn tệ tiền cũng không lấy ra được của mày ấy hả? Tôi còn chưa đòi nó tám trăm tám mươi nghìn nữa kìa! Nó đã như thế mà mày còn muốn chu cấp cho nó?”

Tống Phương Hoa vội vàng kéo chồng mình lại: “Chúng ta cũng không bán con gái, ông đừng nói như vậy…”

“Bà không biết tôi đã tiêu bao nhiêu tiền lên người nó đâu nhỉ? Tám trăm tám mươi nghìn đã là ít lắm rồi! Nó đến nhà người ta sống cũng được thôi, lấy một triệu về cho tôi!”

“Ông đừng mơ có được một triệu, tôi không có của hồi môn cũng sẽ không đòi sính lễ của người ta, tôi đã nói trước với anh ấy rồi, nếu ông đồng ý thì sau này mỗi tháng tôi sẽ còn đưa tiền cho mẹ tôi. Còn nếu ông không đồng ý thì một xu cũng không có luôn đâu.” Tống Vãn Tinh căng da đần lên nói.

Lục Vỹ Lâm đã tiêu bao nhiêu tiền cho cô?

Giáo dục bắt buộc chín năm, ông ta không phải tiêu một đồng nào, tiền học cấp ba cũng là do mẹ đi làm thuê kiếm được, học sư phạm còn miễn học phí…

Sinh hoạt phí cũng là tiền mà cô đi làm thêm bán thời gian kiếm được.

Nói thẳng ra thì cô chỉ đang sống ở nhà của Lục Vỹ Lâm mà thôi, nhưng mẹ đã giặt giũ, nấu cơm, làm việc nhà cho ông ta rồi, còn đẻ cho ông ta một đứa con trai nữa.

“Tống Phương Hoa, bà nhìn thấy chưa, đây chính là đứa con gái ngoan được bà dạy ra đấy, đúng là muốn làm phản rồi!” Lục Vỹ Lâm không nói lại được Tống Vãn Tinh nên bắt đầu gây rắc rối cho Tống Phương Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hợp Đồng Hôn Nhân: Ông Xã Thần Bí Nhẹ Chút Thôi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook