Hợp Đồng Hôn Nhân: Tôi Là Nữ Chính Đam Mỹ
Chương 8: Tình Cảm Vẫn Còn
Thanh tài
20/07/2023
Đào Dã cũng Bạch Lâm đã đi đến một cái quán nhậu gần đó, bọn họ đã gọi
rất nhiều bia rượu ra để nhậu với nhau. Giờ đây Đào Dã lên tiếng:
"Em biết không Bạch Lâm đã hơn sáu năm rồi! Mà anh vẫn còn yêu em rất nhiều. Nhưng mà anh lại mất đi phương thức liên lạc với em, vậy nên anh không thể...Nên 6 năm qua anh đã không liên lạc với em dù một lần..."
Bạch Lâm cười nhếch mép trong sự kinh bỉ cậu lên tiếng với vẻ vô cùng tức giận: "Anh nói hay quá đi! Vì mất đi thông tin liên lạc với tôi nên anh mới không liên lạc với tôi hả?
Hay là còn một lý do nào khác? Đó là anh đã hết yêu tôi nên mới làm như vậy với tôi. Và thậm chí là bây giờ anh quay trở về anh cũng không thèm tìm kiếm tôi nữa dù chỉ một lần..."
Nói đến đây Bạch Lâm đã ngay lập tức cầm lấy chai bia mà rươi nó ra, cậu ngay lập tức uống một cách điên cuồng ngay lập tức đã nốc hết một nửa trai bia, nước mắt cậu đã lăn dài trên đôi má cậu lên tiếng:
"Hưa anh biết sự ngu ngốc nhất của tôi là gì không? Đó là yêu anh và tin tưởng anh. Rồi tôi đã phải chờ đợi anh suốt gần đó năm...
Hơn hết nếu tôi tiếp tục ngu ngốc chờ đợi anh thì có lẽ tôi sẽ trở thành một cái xác khô mất...Và tôi cực kỳ ghét anh Đào Dã..."
Nhìn những giọt nước mắt của cậu mà anh cảm thấy vô cùng đau lòng anh đưa tay lau đi nước mắt của cậu, sau đó cầm lấy tay cậu đặc lên môi mình để hôn anh lên tiếng:
"Anh xin lỗi! Vì đã làm em phải phiền lòng, nhưng em có thể cho anh một cơ hội nữa được không? Bởi vì anh vẫn còn yêu em rất nhiều..."
Bạch Lâm im lặng cậu rơi vào sự trầm tư mà cũng lên tiếng:
"Tôi không biết phải nói sao nữa! Và anh hãy chờ câu trả lời của tôi đi! Còn giờ là ngày vui khi hai ta gặp lại mà! Vậy nên đừng nghĩ đến những chuyện buồn nữa...Chúng ta cùng uống với nhau thôi!"
Vậy là bọn họ bắt đầu uống rượu với nhau trong một khoảng thời gian khá dài, rồi giờ đây bọn họ cũng đã say mèm mặt mày của ai cũng đã đỏ ửng. Giờ đây Bạch Lâm lên tiếng:
"A! Uống nhiều quá có lẽ tôi đã say rồi! Và anh có thể đưa tôi đến một khách sạn nào đó để nghỉ ngơi được không?"
Đào Dã liền đóng ý vậy là anh đã lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mình cậu lên tiếng: "Alo là mẹ sao?"
Từ đầu dây bên kia nghe tiếng cậu rề rề lèm bèm như đã say rồi, bà lúc này tỏ ra vẻ vô cùng tức giận bà lên tiếng quát mắng: "Mày gọi về đây có việc gì không? Mày ăn uống cho cố vô rồi báo tao nghe rõ chưa? Hưm thật là mệt mỏi với mày..."
Cậu bậc cười bảo với mẹ mình rằng:
"Lâu lắm mới gặp lại bằng hữu nên nhậu hết mình nên mới thành ra như này. Và giờ mẹ mau bảo tài xế của con đến nơi cũ và đưa con vào khách sạn nghe rõ chưa?"
Vừa dứt lời cậu đã tắt máy trong khi mẹ cậu vô cùng tức giận cắn chặt môi lên tiếng: "Hưa chết tuyệt thật. Cái thằng con trời đánh này! Mày mà quay trở về đây là mày sẽ biết tay với tao... Không dạy lại mày là không được..."
Sau đó bà cũng đã gọi tài xế của con trai mình để đến đón cậu, tài xế đi một lát lâu giờ đây cũng đã đến nơi, ngay lập tức tài xế đã xuống xe và rồi bước vào trong cái quán mà hai người đã nhậu. Nghe theo lời của bà chủ dặn, ông đã đưa cả hai người lên xe của mình...
Sau một lát ông bắt đầu chở bọn họ đến một khách sạn gần đó, ông bước xuống vào phòng tiếp tân rồi thuê phòng, sau đó bế hai người trong tình trạng say sỉ đi vào trong phòng khách sạn mà lão đã thuê cho hai người.
Làm xông tất cả mọi việc lão giờ đã rời đi làm công việc của bản thân. Trong khi bên trong căn phòng mà hai người đang nằm. Bạch Lâm giờ đây đã tỉnh lại. Bạch Lâm với khuôn mặt đỏ bừng trong cơn say đã đưa tay sờ vào người của Đào Dã, cậu không ngừng sờ mó khắp nơi mà lên tiếng: "Đào Dã em cũng vậy! Em cũng còn yêu anh rất nhiều..."
Trong không gian tĩnh lặng kia. Giờ đây người của Đào Dã cảm thấy vô cùng khó chịu và nhột nhột thế là anh đã tỉnh lại mà nhìn thấy Bạch Lâm tay đang sờ mó cơ thể mình và hôn lên cơ thể. Nhìn thấy Đào Dã tỉnh lại Bạch Lâm vô cùng hoang mang mà đã dừng lại ngay lập tức...
Nhưng rồi cậu bỗng nhận được nụ hôn từ Đào Dã, một nụ hôn vô cùng sâu và say đắm...
Đào Dã lúc này lên tiếng:
"Vợ à! Anh muốn đêm hôm nay sẽ là đêm tuyệt vời của hai ta vì vậy em hãy chiều anh nha!"
Bạch Lâm với nụ cười vui vẻ trên môi, cậu ngay lập tức không hôn Đào Dã nữa, mà tay bắt đầu mò xuống dưới đũn quần của Đào Dã mà lên tiếng: "Vậy thì hôm nay vợ sẽ khiến chồng sướng như lên chính tầng mây chồng chịu không?"
Đào Dã cười cười và đồng ý, bọn họ giờ đây đã bắt đầu làm chuyện chăn gối với nhau...
"Em biết không Bạch Lâm đã hơn sáu năm rồi! Mà anh vẫn còn yêu em rất nhiều. Nhưng mà anh lại mất đi phương thức liên lạc với em, vậy nên anh không thể...Nên 6 năm qua anh đã không liên lạc với em dù một lần..."
Bạch Lâm cười nhếch mép trong sự kinh bỉ cậu lên tiếng với vẻ vô cùng tức giận: "Anh nói hay quá đi! Vì mất đi thông tin liên lạc với tôi nên anh mới không liên lạc với tôi hả?
Hay là còn một lý do nào khác? Đó là anh đã hết yêu tôi nên mới làm như vậy với tôi. Và thậm chí là bây giờ anh quay trở về anh cũng không thèm tìm kiếm tôi nữa dù chỉ một lần..."
Nói đến đây Bạch Lâm đã ngay lập tức cầm lấy chai bia mà rươi nó ra, cậu ngay lập tức uống một cách điên cuồng ngay lập tức đã nốc hết một nửa trai bia, nước mắt cậu đã lăn dài trên đôi má cậu lên tiếng:
"Hưa anh biết sự ngu ngốc nhất của tôi là gì không? Đó là yêu anh và tin tưởng anh. Rồi tôi đã phải chờ đợi anh suốt gần đó năm...
Hơn hết nếu tôi tiếp tục ngu ngốc chờ đợi anh thì có lẽ tôi sẽ trở thành một cái xác khô mất...Và tôi cực kỳ ghét anh Đào Dã..."
Nhìn những giọt nước mắt của cậu mà anh cảm thấy vô cùng đau lòng anh đưa tay lau đi nước mắt của cậu, sau đó cầm lấy tay cậu đặc lên môi mình để hôn anh lên tiếng:
"Anh xin lỗi! Vì đã làm em phải phiền lòng, nhưng em có thể cho anh một cơ hội nữa được không? Bởi vì anh vẫn còn yêu em rất nhiều..."
Bạch Lâm im lặng cậu rơi vào sự trầm tư mà cũng lên tiếng:
"Tôi không biết phải nói sao nữa! Và anh hãy chờ câu trả lời của tôi đi! Còn giờ là ngày vui khi hai ta gặp lại mà! Vậy nên đừng nghĩ đến những chuyện buồn nữa...Chúng ta cùng uống với nhau thôi!"
Vậy là bọn họ bắt đầu uống rượu với nhau trong một khoảng thời gian khá dài, rồi giờ đây bọn họ cũng đã say mèm mặt mày của ai cũng đã đỏ ửng. Giờ đây Bạch Lâm lên tiếng:
"A! Uống nhiều quá có lẽ tôi đã say rồi! Và anh có thể đưa tôi đến một khách sạn nào đó để nghỉ ngơi được không?"
Đào Dã liền đóng ý vậy là anh đã lấy điện thoại ra gọi cho mẹ mình cậu lên tiếng: "Alo là mẹ sao?"
Từ đầu dây bên kia nghe tiếng cậu rề rề lèm bèm như đã say rồi, bà lúc này tỏ ra vẻ vô cùng tức giận bà lên tiếng quát mắng: "Mày gọi về đây có việc gì không? Mày ăn uống cho cố vô rồi báo tao nghe rõ chưa? Hưm thật là mệt mỏi với mày..."
Cậu bậc cười bảo với mẹ mình rằng:
"Lâu lắm mới gặp lại bằng hữu nên nhậu hết mình nên mới thành ra như này. Và giờ mẹ mau bảo tài xế của con đến nơi cũ và đưa con vào khách sạn nghe rõ chưa?"
Vừa dứt lời cậu đã tắt máy trong khi mẹ cậu vô cùng tức giận cắn chặt môi lên tiếng: "Hưa chết tuyệt thật. Cái thằng con trời đánh này! Mày mà quay trở về đây là mày sẽ biết tay với tao... Không dạy lại mày là không được..."
Sau đó bà cũng đã gọi tài xế của con trai mình để đến đón cậu, tài xế đi một lát lâu giờ đây cũng đã đến nơi, ngay lập tức tài xế đã xuống xe và rồi bước vào trong cái quán mà hai người đã nhậu. Nghe theo lời của bà chủ dặn, ông đã đưa cả hai người lên xe của mình...
Sau một lát ông bắt đầu chở bọn họ đến một khách sạn gần đó, ông bước xuống vào phòng tiếp tân rồi thuê phòng, sau đó bế hai người trong tình trạng say sỉ đi vào trong phòng khách sạn mà lão đã thuê cho hai người.
Làm xông tất cả mọi việc lão giờ đã rời đi làm công việc của bản thân. Trong khi bên trong căn phòng mà hai người đang nằm. Bạch Lâm giờ đây đã tỉnh lại. Bạch Lâm với khuôn mặt đỏ bừng trong cơn say đã đưa tay sờ vào người của Đào Dã, cậu không ngừng sờ mó khắp nơi mà lên tiếng: "Đào Dã em cũng vậy! Em cũng còn yêu anh rất nhiều..."
Trong không gian tĩnh lặng kia. Giờ đây người của Đào Dã cảm thấy vô cùng khó chịu và nhột nhột thế là anh đã tỉnh lại mà nhìn thấy Bạch Lâm tay đang sờ mó cơ thể mình và hôn lên cơ thể. Nhìn thấy Đào Dã tỉnh lại Bạch Lâm vô cùng hoang mang mà đã dừng lại ngay lập tức...
Nhưng rồi cậu bỗng nhận được nụ hôn từ Đào Dã, một nụ hôn vô cùng sâu và say đắm...
Đào Dã lúc này lên tiếng:
"Vợ à! Anh muốn đêm hôm nay sẽ là đêm tuyệt vời của hai ta vì vậy em hãy chiều anh nha!"
Bạch Lâm với nụ cười vui vẻ trên môi, cậu ngay lập tức không hôn Đào Dã nữa, mà tay bắt đầu mò xuống dưới đũn quần của Đào Dã mà lên tiếng: "Vậy thì hôm nay vợ sẽ khiến chồng sướng như lên chính tầng mây chồng chịu không?"
Đào Dã cười cười và đồng ý, bọn họ giờ đây đã bắt đầu làm chuyện chăn gối với nhau...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.