Hợp Đồng Hôn Nhân: Vợ Ơi, Anh Yêu Em
Chương 54: Cuộc sống mới ở Canada
Hách Liên Mạc Hân
11/04/2023
Sân bay quốc tế Phố Đông Thượng Hải ( 上海浦东国际机场)
Triệu Thanh Tuyết ngồi xuống hàng ghế chờ đến lượt cô làm thủ tục, chỉ mất khoảng 20 phút để làm giấy tờ bay, cô đã mua vé từ trưa nên không phải chờ quá lâu. Máy bay mở loa thông báo, cô cùng tất cả những người bay đến Canada lên máy bay. Ngồi ở bên cạnh cửa sổ, nhìn Thượng Hải lần cuối, cô sẽ trở về nhưng không phải nơi này mà là Bắc Kinh.
“ Kiếp này chúng ta có duyên không có nợ, anh phải sống thật tốt. Chỉ mong kiếp sau, em có thể bên cạnh anh cả đời. Tạm biệt… ”
Máy bay từ từ cất cánh lên trời cao, Triệu Thanh Tuyết nhìn rõ những đám mây trắng bồng bềnh.
" Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân đã lên máy bay đến thành phố Toronto ở Canada. "
Sau một thời gian truy tìm, người của Vương Long bang đã nhanh chóng thông báo đến tai Hàn Dương Phong.
" Cử một số người ở đó đi theo và giúp đỡ cô ấy, đừng nói tên tôi ra. Làm thế nào thì làm, không được để cô ấy nghi ngờ. "
" Đã rõ "
Họ mau chóng liên lạc với người của Vương Long bang ở Canada để giúp đỡ Thiếu Phu Nhân nhà họ. Họ cũng hiểu vì sao Thiếu Gia lại làm như thế, Thiếu Gia của họ đúng thật là khổ đau vì tình mà.
Sân bay quốc tế Toronto - Canada
Triệu Thanh Tuyết kéo hành lý bước xuống, cô nhận thấy thành phố này thật đẹp. Bao nhiêu khu đô thị cao tầng, sầm uất ; người người đông đúc, bon chen trên đường phố tấp nập. Cô nói dối cha mình rằng cô đến đây nghỉ dưỡng nhưng sự thật không phải vậy, có thể cô sẽ định cư và làm việc ở đây luôn.
Mùa hè ở Toronto rất đẹp, du khách tham quan đến rất đông, không oi bức nóng nực và thay vào đó là sự mát mẻ và dễ chịu, giống như mùa thu ở Thượng Hải vậy.
Triệu Thanh Tuyết thuê tạm một nhà nghỉ bình dân để nghỉ qua đêm, cô không cần cầu kì, miễn có chỗ nghỉ ngơi là được. Người của Vương Long bang muốn nhúng tay cũng không được, âm thầm sau lưng bảo vệ cô, họ thấy nhà nghỉ này cũng khá ổn, an ninh cũng tốt.
Cô chỉ cần có chỗ ngủ, phòng này cũng khá thoải mái, đầy đủ tiện nghi. Chi phí cũng khá ok, tất nhiên cô không thể chọn nơi này làm nơi sinh sống lâu dài được. Số tiền trong thẻ ATM cô tiết kiệm đã lâu, là phần thưởng tham gia các cuộc thi ở trường. Không nhiều nhưng cũng đủ sống một cuộc sống bình thường.
Dọn dẹp lại căn phòng một chút, cô mở vali ra, thay một bộ đồ cho thoải mái, không quên skincare da mặt nhẹ nhàng. Sau một chuyến bay dài gần 14h, thật khiến Triệu Thanh Tuyết mệt mỏi.
- “ Đau lưng thật, nếu còn ở Thượng Hải, chắc chắn anh ấy sẽ xoa bóp cho mình. Aizzz… lại nhớ anh ấy rồi. ”
Triệu Thanh Tuyết cố gắng kìm nén để cho nước mắt không rơi xuống, cô nhìn thấy mắt mình đỏ au thông qua chiếc gương, giọt nước mắt đọng lại trên mi, ngay sau đó liền rơi xuống.
- “ Em thật sự nhớ anh, tại sao anh lại làm như vậy với em chứ? ”
Càng nghĩ thì lại càng đau, càng muốn quên thì lại càng nhớ. Nhìn chiếc nhẫn DR vẫn còn nằm trên ngón tay, ly hôn rồi nhưng vẫn giữ lại nhẫn cưới, quyết định tháo nó ra nhưng cuối cùng vẫn không nỡ.
Thấy bây giờ vẫn còn sớm, Triệu Thanh Tuyết đi xuống quán ăn bên cạnh nhà nghỉ ăn tối. Khẩu vị này đối với cô cũng không tệ, vừa ăn vừa xem tin tức.
Banking New
Xin kính chào quý vị đã đón nghe bản tin ngày hôm nay, chúng tôi luôn nhanh chóng cập nhật những tin tức nổi bật nhất trong ngày.
Chủ tịch tập đoàn Hàn Thị - Hàn Dương Phong, có tất cả các chi nhánh từ châu Á sang Bắc Á. Phát triển vượt bậc, càng ngày càng trở nên thịnh vượng. Tiêu biểu là thống kê doanh số trong tháng này…
Triệu Thanh Tuyết nghe đến ba chữ Hàn Dương Phong thì giật mình, kể ra cũng không có gì lạ. Chồng cô tài giỏi như vậy mà, vừa có sắc vừa có tài.
Dạo này cô ăn uống cứ thấy chán, không ngon miệng. Triệu Thanh Tuyết định ngày mai sẽ đến bệnh viện khám xem sao, chứ cô thấy cô tăng cân hơi quá đà rồi. Cô thanh toán cho bà chủ rồi về nghỉ ngơi.
Vầng trăng trên cao soi sáng qua khung cửa sổ, soi sáng vạn vật nhưng nó lại không soi sáng cho cuộc đời cô. Cô ước gì, có thể bên cạnh người cô yêu cả đời nhưng điều ước đó hết sức viển vông.
Triệu Thanh Tuyết ngồi xuống hàng ghế chờ đến lượt cô làm thủ tục, chỉ mất khoảng 20 phút để làm giấy tờ bay, cô đã mua vé từ trưa nên không phải chờ quá lâu. Máy bay mở loa thông báo, cô cùng tất cả những người bay đến Canada lên máy bay. Ngồi ở bên cạnh cửa sổ, nhìn Thượng Hải lần cuối, cô sẽ trở về nhưng không phải nơi này mà là Bắc Kinh.
“ Kiếp này chúng ta có duyên không có nợ, anh phải sống thật tốt. Chỉ mong kiếp sau, em có thể bên cạnh anh cả đời. Tạm biệt… ”
Máy bay từ từ cất cánh lên trời cao, Triệu Thanh Tuyết nhìn rõ những đám mây trắng bồng bềnh.
" Thiếu Gia, Thiếu Phu Nhân đã lên máy bay đến thành phố Toronto ở Canada. "
Sau một thời gian truy tìm, người của Vương Long bang đã nhanh chóng thông báo đến tai Hàn Dương Phong.
" Cử một số người ở đó đi theo và giúp đỡ cô ấy, đừng nói tên tôi ra. Làm thế nào thì làm, không được để cô ấy nghi ngờ. "
" Đã rõ "
Họ mau chóng liên lạc với người của Vương Long bang ở Canada để giúp đỡ Thiếu Phu Nhân nhà họ. Họ cũng hiểu vì sao Thiếu Gia lại làm như thế, Thiếu Gia của họ đúng thật là khổ đau vì tình mà.
Sân bay quốc tế Toronto - Canada
Triệu Thanh Tuyết kéo hành lý bước xuống, cô nhận thấy thành phố này thật đẹp. Bao nhiêu khu đô thị cao tầng, sầm uất ; người người đông đúc, bon chen trên đường phố tấp nập. Cô nói dối cha mình rằng cô đến đây nghỉ dưỡng nhưng sự thật không phải vậy, có thể cô sẽ định cư và làm việc ở đây luôn.
Mùa hè ở Toronto rất đẹp, du khách tham quan đến rất đông, không oi bức nóng nực và thay vào đó là sự mát mẻ và dễ chịu, giống như mùa thu ở Thượng Hải vậy.
Triệu Thanh Tuyết thuê tạm một nhà nghỉ bình dân để nghỉ qua đêm, cô không cần cầu kì, miễn có chỗ nghỉ ngơi là được. Người của Vương Long bang muốn nhúng tay cũng không được, âm thầm sau lưng bảo vệ cô, họ thấy nhà nghỉ này cũng khá ổn, an ninh cũng tốt.
Cô chỉ cần có chỗ ngủ, phòng này cũng khá thoải mái, đầy đủ tiện nghi. Chi phí cũng khá ok, tất nhiên cô không thể chọn nơi này làm nơi sinh sống lâu dài được. Số tiền trong thẻ ATM cô tiết kiệm đã lâu, là phần thưởng tham gia các cuộc thi ở trường. Không nhiều nhưng cũng đủ sống một cuộc sống bình thường.
Dọn dẹp lại căn phòng một chút, cô mở vali ra, thay một bộ đồ cho thoải mái, không quên skincare da mặt nhẹ nhàng. Sau một chuyến bay dài gần 14h, thật khiến Triệu Thanh Tuyết mệt mỏi.
- “ Đau lưng thật, nếu còn ở Thượng Hải, chắc chắn anh ấy sẽ xoa bóp cho mình. Aizzz… lại nhớ anh ấy rồi. ”
Triệu Thanh Tuyết cố gắng kìm nén để cho nước mắt không rơi xuống, cô nhìn thấy mắt mình đỏ au thông qua chiếc gương, giọt nước mắt đọng lại trên mi, ngay sau đó liền rơi xuống.
- “ Em thật sự nhớ anh, tại sao anh lại làm như vậy với em chứ? ”
Càng nghĩ thì lại càng đau, càng muốn quên thì lại càng nhớ. Nhìn chiếc nhẫn DR vẫn còn nằm trên ngón tay, ly hôn rồi nhưng vẫn giữ lại nhẫn cưới, quyết định tháo nó ra nhưng cuối cùng vẫn không nỡ.
Thấy bây giờ vẫn còn sớm, Triệu Thanh Tuyết đi xuống quán ăn bên cạnh nhà nghỉ ăn tối. Khẩu vị này đối với cô cũng không tệ, vừa ăn vừa xem tin tức.
Banking New
Xin kính chào quý vị đã đón nghe bản tin ngày hôm nay, chúng tôi luôn nhanh chóng cập nhật những tin tức nổi bật nhất trong ngày.
Chủ tịch tập đoàn Hàn Thị - Hàn Dương Phong, có tất cả các chi nhánh từ châu Á sang Bắc Á. Phát triển vượt bậc, càng ngày càng trở nên thịnh vượng. Tiêu biểu là thống kê doanh số trong tháng này…
Triệu Thanh Tuyết nghe đến ba chữ Hàn Dương Phong thì giật mình, kể ra cũng không có gì lạ. Chồng cô tài giỏi như vậy mà, vừa có sắc vừa có tài.
Dạo này cô ăn uống cứ thấy chán, không ngon miệng. Triệu Thanh Tuyết định ngày mai sẽ đến bệnh viện khám xem sao, chứ cô thấy cô tăng cân hơi quá đà rồi. Cô thanh toán cho bà chủ rồi về nghỉ ngơi.
Vầng trăng trên cao soi sáng qua khung cửa sổ, soi sáng vạn vật nhưng nó lại không soi sáng cho cuộc đời cô. Cô ước gì, có thể bên cạnh người cô yêu cả đời nhưng điều ước đó hết sức viển vông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.