Hợp Đồng Hôn Nhân Với Thiếu Gia Ma Cà Rồng
Chương 46: Chỉ có một người
Lê Diệp
29/06/2023
Phải vất vả lắm mới đến sáng hôm sau. Ánh nắng nhẹ xuyên qua lớp kính trong, cơn mưa cũng đã dừng. Tô Thu Vũ nằm trên giường vô cảm, hai mắt nhìn
chằm chằm người đàn ông đang mặc áo bên cạnh.
"Anh nói...Cảnh Văn và Trình tiểu thư sẽ kết hôn vào tháng sau sao?" Cô hỏi, chất giọng khàn khàn
Trần Uy Bằng không quay người, thản nhiên cài nút áo sơ mi:
"Anh lừa em làm gì? Yên tâm, lúc đó Cảnh Văn của em nhất định sẽ gửi thiệp hồng cho người thím thân thiết là em"
Anh sửa lại cổ áo xong phát hiện cô mãi không trả lời, lúc quay lại thấy cô không đúng lắm. Hai mắt nhắm nghiền, má đã đỏ lên, hơi thở không ổn.
"Tô Thu Vũ, em làm sao thế?" Anh lại gần, tay sờ trán cô. Nóng quá, là sốt rồi.
Anh không biết vì sao cô lại phát sốt, liền nghĩ nhất định tin tức Trần Cảnh Văn sẽ kết hôn đã khiến cô bị sốc. Cũng không biết xử lý làm sao, đành mặc cho cô một chiếc váy rồi gọi bác sĩ đến.
Từ Tuấn xem qua tình trạng của Tô Thu Vũ liền lắc đầu thở dài:
"Sốt 39°C, cậu đã làm gì con gái nhà người ta thế?"
Từ Tuấn trước đây rảnh rỗi nên cũng đi học ngành y và làm trong bệnh viện một thời gian, tài năng hơn người.
"Có lẽ cô ta nghe tin Trần Cảnh Văn sẽ kết hôn nên mới đổ bệnh. Làm sao dầm mưa nửa ngày bị ốm được?"
Từ Tuấn câm lặng, tên này chắc là thích con gái người ta mà không biết. Nghe Trần Lâm Kiệt nói Tô Thu Vũ đang ở với Trần Cảnh Văn, bị lôi đến đây chắc là tên họ Trần này ghen đi.
"Trần Uy Bằng, cậu...đúng là không biết nói thế nào cho cậu hiểu. Thân thể Tô Thu Vũ yếu sẵn, con người cũng không khỏe mạnh như ma cà rồng, dầm mưa nửa ngày sao lại không có chuyện được?"
Trần Uy Bằng trong lòng nghĩ vậy là không phải tại nghe tin dữ, thời gian qua cũng quên mất cô là con người, động tí là bệnh.
"Cậu chữa cho cô ta đi, bố rất coi trọng cô ta"
Cũng không biết vì Trần Uy Nhân hay là vì chính bản thân mình đang lo cho vợ, Từ Tuấn bất lực. Ban đầu nghĩ chỉ cần đuổi Trần Cảnh Văn đi tên này sẽ tự tin theo đuổi người ta, nào ngờ lại trở nên rối hơn. Thấy trên cổ Tô Thu Vũ xuất hiện nhiều dấu mờ ám và vết cắn, Từ Tuấn chắc chắn Trần Uy Bằng sau khi biết yêu liền nổi dục vọng, ghen tuông đã bức ép người ta trên giường.
Vậy nên Từ Tuấn càng phải để cho cậu bạn mình hiểu, nếu không sợ rằng sẽ có trường hợp đáng tiếc xảy ra. Anh từ tốn như giải thích cho một đứa trẻ:
"Trần Uy Bằng, trên đời này chỉ có một Tô Thu Vũ thôi. Nếu cô ấy đi mất sẽ không có người thứ hai đâu. Cậu không nên làm những việc tổn thương cô ấy"
"Cô ta sẽ không thoát được"
Đúng vậy, cho dù hợp đồng kết thúc chỉ cần là anh muốn Tô Thu Vũ hoàn toàn không thể chạy thoát. Ngữ khí chiếm đoạt của Trần Uy Bằng cũng khiến Từ Tuấn sợ, dù miệng nói không thích nhưng lại sinh lòng chiếm hữu một cách nhu nhược.
"Vậy nếu cô ấy chết thì sao? Cậu đã từng thấy Tô Thu Vũ khóc chưa?"
Tất nhiên là Trần Uy Bằng đã thấy Tô Thu Vũ khóc, lần đó cô không dám khóc trước mặt anh mà trốn trong phòng vệ sinh, còn sợ anh nữa. Nếu Tô Thu Vũ chết thì sao? Trần Uy Bằng dĩ nhiên không để chuyện đó xảy ra...anh sợ mất cô.
"Cậu bắt Tô Thu Vũ đến đây, bắt cô ấy làm ấm giường cho cậu?"
Trần Uy Bằng không trả lời, Từ Tuấn đã biết mình nói đúng. Nhiều khi Từ Tuấn còn hiểu Trần Uy Bằng hơn bất kì ai. Chính anh cũng trải qua khoái cảm nhục dục, cũng biết thứ đó mê người đáng sợ, có mấy ai thoát được.
"Ma cà rồng không biết mệt, nhưng con người thì biết. Cậu đừng vì bản thân mà bức ép người khác. Tô Thu Vũ còn rất yếu ớt, sức khỏe không tốt. Nếu cậu cứ tùy ý sợ cô ấy không chịu được mà chết trên giường của cậu"
"Từ Tuấn, nói nhiều như vậy rốt cuộc cậu muốn nói gì?" Trần Uy Bằng cau mày
"Tôi chỉ muốn cậu hiểu thôi. Bây giờ tôi phải đi mua thuốc hạ sốt. Cậu có cần thêm gì không?"
Từ Tuấn hết hi vọng với cậu bạn rồi, nói nhiều như vậy không biết có thể khiến cậu ta giác ngộ không?
"Thuốc tránh thai"
"Sao cơ?" Từ Tuấn nghĩ mình nghe nhầm
"Cô ta nói không muốn có con của tôi"
Từ Tuấn khẽ "à", chắc là lời nói của mình có chút tác dụng, khiến Trần Uy Bằng sinh ra cảm xúc.
"Đã bao nhiêu ngày rồi?"
"Hai ngày"
Thuốc tránh thai được khuyến cáo nên sử dụng càng sớm càng tốt và tối đa trước 72 giờ sau khi quan hệ không có biện pháp bảo vệ. Nếu uống trong vòng 24 giờ đầu tiên thì hiệu quả tránh thai là 95%, từ 25-48 giờ tiếp theo hiệu quả tránh thai giảm còn 85% và từ 49-72 giờ hiệu quả tránh thai chỉ còn 58%.
Từ Tuấn nhanh chóng rời đi, Trần Uy Bằng liếc Tô Thu Vũ đang say giấc trên giường. Bây giờ Trần Cảnh Văn sắp kết hôn, có giữ đứa bé cũng không có ích. Hơn nữa anh không muốn ngày ngày đều nhìn bộ mặt phản kháng khó coi của cô, càng chưa sẵn sàng làm bố.
Đến giữa trưa Tô Thu Vũ mới tỉnh, cơn sốt đã giảm nhiều. Nhưng cô cứ ngồi đó, vẻ mặt trầm mặc khó coi.
"Tô Thu Vũ, không phải là em thất tình nên mới thành ra bộ dạng này chứ?"
Tô Thu Vũ đã quyết định chấm dứt với Trần Cảnh Văn tuyệt đối sẽ không quay lại.
"Tôi muốn về nhà!"
"Anh nói...Cảnh Văn và Trình tiểu thư sẽ kết hôn vào tháng sau sao?" Cô hỏi, chất giọng khàn khàn
Trần Uy Bằng không quay người, thản nhiên cài nút áo sơ mi:
"Anh lừa em làm gì? Yên tâm, lúc đó Cảnh Văn của em nhất định sẽ gửi thiệp hồng cho người thím thân thiết là em"
Anh sửa lại cổ áo xong phát hiện cô mãi không trả lời, lúc quay lại thấy cô không đúng lắm. Hai mắt nhắm nghiền, má đã đỏ lên, hơi thở không ổn.
"Tô Thu Vũ, em làm sao thế?" Anh lại gần, tay sờ trán cô. Nóng quá, là sốt rồi.
Anh không biết vì sao cô lại phát sốt, liền nghĩ nhất định tin tức Trần Cảnh Văn sẽ kết hôn đã khiến cô bị sốc. Cũng không biết xử lý làm sao, đành mặc cho cô một chiếc váy rồi gọi bác sĩ đến.
Từ Tuấn xem qua tình trạng của Tô Thu Vũ liền lắc đầu thở dài:
"Sốt 39°C, cậu đã làm gì con gái nhà người ta thế?"
Từ Tuấn trước đây rảnh rỗi nên cũng đi học ngành y và làm trong bệnh viện một thời gian, tài năng hơn người.
"Có lẽ cô ta nghe tin Trần Cảnh Văn sẽ kết hôn nên mới đổ bệnh. Làm sao dầm mưa nửa ngày bị ốm được?"
Từ Tuấn câm lặng, tên này chắc là thích con gái người ta mà không biết. Nghe Trần Lâm Kiệt nói Tô Thu Vũ đang ở với Trần Cảnh Văn, bị lôi đến đây chắc là tên họ Trần này ghen đi.
"Trần Uy Bằng, cậu...đúng là không biết nói thế nào cho cậu hiểu. Thân thể Tô Thu Vũ yếu sẵn, con người cũng không khỏe mạnh như ma cà rồng, dầm mưa nửa ngày sao lại không có chuyện được?"
Trần Uy Bằng trong lòng nghĩ vậy là không phải tại nghe tin dữ, thời gian qua cũng quên mất cô là con người, động tí là bệnh.
"Cậu chữa cho cô ta đi, bố rất coi trọng cô ta"
Cũng không biết vì Trần Uy Nhân hay là vì chính bản thân mình đang lo cho vợ, Từ Tuấn bất lực. Ban đầu nghĩ chỉ cần đuổi Trần Cảnh Văn đi tên này sẽ tự tin theo đuổi người ta, nào ngờ lại trở nên rối hơn. Thấy trên cổ Tô Thu Vũ xuất hiện nhiều dấu mờ ám và vết cắn, Từ Tuấn chắc chắn Trần Uy Bằng sau khi biết yêu liền nổi dục vọng, ghen tuông đã bức ép người ta trên giường.
Vậy nên Từ Tuấn càng phải để cho cậu bạn mình hiểu, nếu không sợ rằng sẽ có trường hợp đáng tiếc xảy ra. Anh từ tốn như giải thích cho một đứa trẻ:
"Trần Uy Bằng, trên đời này chỉ có một Tô Thu Vũ thôi. Nếu cô ấy đi mất sẽ không có người thứ hai đâu. Cậu không nên làm những việc tổn thương cô ấy"
"Cô ta sẽ không thoát được"
Đúng vậy, cho dù hợp đồng kết thúc chỉ cần là anh muốn Tô Thu Vũ hoàn toàn không thể chạy thoát. Ngữ khí chiếm đoạt của Trần Uy Bằng cũng khiến Từ Tuấn sợ, dù miệng nói không thích nhưng lại sinh lòng chiếm hữu một cách nhu nhược.
"Vậy nếu cô ấy chết thì sao? Cậu đã từng thấy Tô Thu Vũ khóc chưa?"
Tất nhiên là Trần Uy Bằng đã thấy Tô Thu Vũ khóc, lần đó cô không dám khóc trước mặt anh mà trốn trong phòng vệ sinh, còn sợ anh nữa. Nếu Tô Thu Vũ chết thì sao? Trần Uy Bằng dĩ nhiên không để chuyện đó xảy ra...anh sợ mất cô.
"Cậu bắt Tô Thu Vũ đến đây, bắt cô ấy làm ấm giường cho cậu?"
Trần Uy Bằng không trả lời, Từ Tuấn đã biết mình nói đúng. Nhiều khi Từ Tuấn còn hiểu Trần Uy Bằng hơn bất kì ai. Chính anh cũng trải qua khoái cảm nhục dục, cũng biết thứ đó mê người đáng sợ, có mấy ai thoát được.
"Ma cà rồng không biết mệt, nhưng con người thì biết. Cậu đừng vì bản thân mà bức ép người khác. Tô Thu Vũ còn rất yếu ớt, sức khỏe không tốt. Nếu cậu cứ tùy ý sợ cô ấy không chịu được mà chết trên giường của cậu"
"Từ Tuấn, nói nhiều như vậy rốt cuộc cậu muốn nói gì?" Trần Uy Bằng cau mày
"Tôi chỉ muốn cậu hiểu thôi. Bây giờ tôi phải đi mua thuốc hạ sốt. Cậu có cần thêm gì không?"
Từ Tuấn hết hi vọng với cậu bạn rồi, nói nhiều như vậy không biết có thể khiến cậu ta giác ngộ không?
"Thuốc tránh thai"
"Sao cơ?" Từ Tuấn nghĩ mình nghe nhầm
"Cô ta nói không muốn có con của tôi"
Từ Tuấn khẽ "à", chắc là lời nói của mình có chút tác dụng, khiến Trần Uy Bằng sinh ra cảm xúc.
"Đã bao nhiêu ngày rồi?"
"Hai ngày"
Thuốc tránh thai được khuyến cáo nên sử dụng càng sớm càng tốt và tối đa trước 72 giờ sau khi quan hệ không có biện pháp bảo vệ. Nếu uống trong vòng 24 giờ đầu tiên thì hiệu quả tránh thai là 95%, từ 25-48 giờ tiếp theo hiệu quả tránh thai giảm còn 85% và từ 49-72 giờ hiệu quả tránh thai chỉ còn 58%.
Từ Tuấn nhanh chóng rời đi, Trần Uy Bằng liếc Tô Thu Vũ đang say giấc trên giường. Bây giờ Trần Cảnh Văn sắp kết hôn, có giữ đứa bé cũng không có ích. Hơn nữa anh không muốn ngày ngày đều nhìn bộ mặt phản kháng khó coi của cô, càng chưa sẵn sàng làm bố.
Đến giữa trưa Tô Thu Vũ mới tỉnh, cơn sốt đã giảm nhiều. Nhưng cô cứ ngồi đó, vẻ mặt trầm mặc khó coi.
"Tô Thu Vũ, không phải là em thất tình nên mới thành ra bộ dạng này chứ?"
Tô Thu Vũ đã quyết định chấm dứt với Trần Cảnh Văn tuyệt đối sẽ không quay lại.
"Tôi muốn về nhà!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.