Chương 3: Rắc rối
Anh Nguyễn
31/07/2014
Chưa bao giờ nó thấy một tiết học trôi qua lâu như vậy
,khẽ liếc mắt nhìn hắn đang đứng bên cạnh mình .hắn đang vòng
tay dựa lưng vào tường mắt nhắm lại .
-‘thì ra hắn cũng đẹp trai đấy chứ –nó nghĩ thầm
Nhìn hắn một lúc lâu .bất chợt mở mắt quay đầu qua nó . thấy hắn đang nhìn mình ,nó quay đầu qua chỗ khác ,mặt đỏ ửng lên
-cô nhìn tôi làm gì vậy hả,bộ mặt tôi dính gì sao –hắn hỏi
-ờ ,.. không có gì cả –nó ấp úng
Hắn cười nhếch mép rồi nghiêng người qua nó chỉ còn một chút nữa thôi ,môi hắn chạm vào má nó
-cô đừng thấy tôi đẹp trai rồi tính hớt luôn.không có cửa đâu cưng – phán một câu rồi hắn cười đểu
-anh đang mơ đấy hả, tôi mà thích cái loại người chảnh và kiêu như anh sao?- vừa nói nó vừa đẩy hắn ra xa
- cô đang sỉ nhục tôi đấy à, cô giỏi lắm
- anh nghĩ anh là ai mà tôi ko dám chứ
- cô…….
Vừa lúc ấy thì chuông kiêu hết tiết rêu lên và khi đó, hắn và nó phải đi tưới cây quanh trường
Nhìn hắn mang bộ đồ sang trọng và nhìn nó chỉ có một cái quần dài và cái áo thun đen nhẽm xách nước đi quanh trường ,dường như giờ ra chơi đó chỉ để dành cho học sinh trong trường nhìn tụi nó ,một vài nhóm tụi tập lại bàn tán về nó khiến cho nó tức lắm nhưng không làm gì được cả
- cái lũ rảnh rang thích soi mói vào đời tư của người khác, sẵn có xô nước đây, tạt cho tụi nó 1 phát cho rồi – Nó hầm hầm
- lầm bầm gì nữa đó, cô không nhớ vì cái vụ lầm bầm của cô mà bây giờ công tử như tôi phải xách nước tưới cây sao ? – Hắn chửi nó 1 trận tơi bời
- vậy tôi không cần anh nữa, đưa đây cho tôi, anh vào lớp đi –nó bưc mình vừa nói xong giựt cái xô nước trong tay hắn đằng đằng sát khí tiến đến mấy bồn hoa
-cô làm cái gì vậy ! cô nghĩ một mình cô có thể tưới cả chỗ này sao ,ngốc quá –hắn cốc lên đầu rõ đau
-nhìn bọn nó kìa ,tởm quá –trang nhăn mặt ( họ tên :lâm thảo trang .là tiểu thư của tập đoàn dầu khí nổi tiếng ,một trong ba hot girl của trường blue sky ,yêu hắn,dẫn đầu trong nhóm ngũ long công chúa ,kiêu căng chảnh chọe y hệt hắn )
-dạy cho con nhỏ đó một bài học đi, dám cướp anh Vương của tao- trang ra lệnh cho mấy đứa con gái còn lại
Tiết 4 ,cả lớp đang ngồi học thì bổng nhiên ;
Á !!!!
-có chuyện gì vậy trang –thầy hỏi
“thưa thầy em bị mất điện thoại ạ _trang rưng rưng chực khóc
-từ xưa đến nay lớp tôi chủ nhiệm chưa bao giờ xảy ra chuyện này ,ai lấy mau trả lại cho bạn ,đừng để tôi điều tra lục cặp-thầy nghiêm
15 phút sau
- đuọc rồi, ko ai nhận chứ gì, trang và lớp trưởng đi kiểm tra cặp cho tôi - thầy ra lệnh
Trang khẽ liếc qua nhìn nó, cười đắc thắng
- thưa thầy, điện thoại của bạn Trang ở trong cặp bạn Linh ạ - lớp trưởng nói
- Linh !! Tại sao em lại làm như vậy - Thầy quát
- thưa thầy, em ko lấy đồ của Trang ạ ! - nó ko nức nở
- thôi đi, đồ ăn cắp ! nước mắt cá sấu - Trang ré lên
- điện thoại đã tìm ra rồi, còn lí do của Linh tôi sẽ xem xét lại ! học tiếp thôi
Hắn khẽ húc vào tay nó
- Này ! Đừng khóc nữa
- Kệ tôi ! Tôi không cần người như anh quan tâm đâu
- Cô ko lấy cái điện thoại thật chứ ?
- đến anh mà cũng không tin tôi sao ? hức .. hức
- Được rồi, học tiếp đi ! Tôi sẽ chứng minh cô vô tội
Giờ ra về
- Vi à ! Mày có tin tao lấy cái điện thoại của Trang ko ?
- Tao ko tin ! Chơi vs mày 4 năm ta hiểu tính mày mà !
- Cảm ơn mày đã tin tao ! - Nó cười tươi - Thôi, tao còn đi làm thêm nũa, bye mày, mai gặp ! Tao đi trước nha
Ngày hôm sau
- Sao lúc nào cậu cũng đi trễ thế hả ? Muốn làm nổi à - thầy quát hắn
- Thưa thầy, em đi trễ vì đã tìm ra bằng chứng chứng minh Linh vô tội ạ - Vừa nói, hắn vừa bước đến máy tính của thầy, lấy cái đĩa trong cặp ra, bật lên. Khi coi đến cảnh 1 đứa trong nhóm Ngũ long công chúa bỏ điện thoại vào cặp nó, cà lớp ngỡ ngàng
Suốt cả buổi học đó, nó muốn nói lời cảm ơn đến hắn nhưng cứ chần chừ rồi thôi
-‘thì ra hắn cũng đẹp trai đấy chứ –nó nghĩ thầm
Nhìn hắn một lúc lâu .bất chợt mở mắt quay đầu qua nó . thấy hắn đang nhìn mình ,nó quay đầu qua chỗ khác ,mặt đỏ ửng lên
-cô nhìn tôi làm gì vậy hả,bộ mặt tôi dính gì sao –hắn hỏi
-ờ ,.. không có gì cả –nó ấp úng
Hắn cười nhếch mép rồi nghiêng người qua nó chỉ còn một chút nữa thôi ,môi hắn chạm vào má nó
-cô đừng thấy tôi đẹp trai rồi tính hớt luôn.không có cửa đâu cưng – phán một câu rồi hắn cười đểu
-anh đang mơ đấy hả, tôi mà thích cái loại người chảnh và kiêu như anh sao?- vừa nói nó vừa đẩy hắn ra xa
- cô đang sỉ nhục tôi đấy à, cô giỏi lắm
- anh nghĩ anh là ai mà tôi ko dám chứ
- cô…….
Vừa lúc ấy thì chuông kiêu hết tiết rêu lên và khi đó, hắn và nó phải đi tưới cây quanh trường
Nhìn hắn mang bộ đồ sang trọng và nhìn nó chỉ có một cái quần dài và cái áo thun đen nhẽm xách nước đi quanh trường ,dường như giờ ra chơi đó chỉ để dành cho học sinh trong trường nhìn tụi nó ,một vài nhóm tụi tập lại bàn tán về nó khiến cho nó tức lắm nhưng không làm gì được cả
- cái lũ rảnh rang thích soi mói vào đời tư của người khác, sẵn có xô nước đây, tạt cho tụi nó 1 phát cho rồi – Nó hầm hầm
- lầm bầm gì nữa đó, cô không nhớ vì cái vụ lầm bầm của cô mà bây giờ công tử như tôi phải xách nước tưới cây sao ? – Hắn chửi nó 1 trận tơi bời
- vậy tôi không cần anh nữa, đưa đây cho tôi, anh vào lớp đi –nó bưc mình vừa nói xong giựt cái xô nước trong tay hắn đằng đằng sát khí tiến đến mấy bồn hoa
-cô làm cái gì vậy ! cô nghĩ một mình cô có thể tưới cả chỗ này sao ,ngốc quá –hắn cốc lên đầu rõ đau
-nhìn bọn nó kìa ,tởm quá –trang nhăn mặt ( họ tên :lâm thảo trang .là tiểu thư của tập đoàn dầu khí nổi tiếng ,một trong ba hot girl của trường blue sky ,yêu hắn,dẫn đầu trong nhóm ngũ long công chúa ,kiêu căng chảnh chọe y hệt hắn )
-dạy cho con nhỏ đó một bài học đi, dám cướp anh Vương của tao- trang ra lệnh cho mấy đứa con gái còn lại
Tiết 4 ,cả lớp đang ngồi học thì bổng nhiên ;
Á !!!!
-có chuyện gì vậy trang –thầy hỏi
“thưa thầy em bị mất điện thoại ạ _trang rưng rưng chực khóc
-từ xưa đến nay lớp tôi chủ nhiệm chưa bao giờ xảy ra chuyện này ,ai lấy mau trả lại cho bạn ,đừng để tôi điều tra lục cặp-thầy nghiêm
15 phút sau
- đuọc rồi, ko ai nhận chứ gì, trang và lớp trưởng đi kiểm tra cặp cho tôi - thầy ra lệnh
Trang khẽ liếc qua nhìn nó, cười đắc thắng
- thưa thầy, điện thoại của bạn Trang ở trong cặp bạn Linh ạ - lớp trưởng nói
- Linh !! Tại sao em lại làm như vậy - Thầy quát
- thưa thầy, em ko lấy đồ của Trang ạ ! - nó ko nức nở
- thôi đi, đồ ăn cắp ! nước mắt cá sấu - Trang ré lên
- điện thoại đã tìm ra rồi, còn lí do của Linh tôi sẽ xem xét lại ! học tiếp thôi
Hắn khẽ húc vào tay nó
- Này ! Đừng khóc nữa
- Kệ tôi ! Tôi không cần người như anh quan tâm đâu
- Cô ko lấy cái điện thoại thật chứ ?
- đến anh mà cũng không tin tôi sao ? hức .. hức
- Được rồi, học tiếp đi ! Tôi sẽ chứng minh cô vô tội
Giờ ra về
- Vi à ! Mày có tin tao lấy cái điện thoại của Trang ko ?
- Tao ko tin ! Chơi vs mày 4 năm ta hiểu tính mày mà !
- Cảm ơn mày đã tin tao ! - Nó cười tươi - Thôi, tao còn đi làm thêm nũa, bye mày, mai gặp ! Tao đi trước nha
Ngày hôm sau
- Sao lúc nào cậu cũng đi trễ thế hả ? Muốn làm nổi à - thầy quát hắn
- Thưa thầy, em đi trễ vì đã tìm ra bằng chứng chứng minh Linh vô tội ạ - Vừa nói, hắn vừa bước đến máy tính của thầy, lấy cái đĩa trong cặp ra, bật lên. Khi coi đến cảnh 1 đứa trong nhóm Ngũ long công chúa bỏ điện thoại vào cặp nó, cà lớp ngỡ ngàng
Suốt cả buổi học đó, nó muốn nói lời cảm ơn đến hắn nhưng cứ chần chừ rồi thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.