Chương 15: Trở về cuộc sống cũ
Anh Nguyễn
31/07/2014
Kể từ lúc bỏ đi, nó lang thang khắp nơi với những giọt nước mắt vẫn còn lăn dài trên má, chợt phong thấy nó:
- LINH, THÙY LINH!!- phong gọi nó, nó quay lại thì thấy phong và xỉu ngay lúc đó
Tại nhà của Phong:
- Ax.... mình đang ở đâu thế này, sao đau đầu quá!- nó lấy tay đập mạnh vào đầu
- Linh tỉnh rồi hả, có sao ko, uống đi cho khỏe này- Phong xuất hiện với 1li nước cam trên tay
- Phong,là cậu sao?- nó ngạc nhiên- tớ đang ở đâu vậy?
- Cậu đang ở nhà tớ, lúc nãy tớ gặp cậu trên đường, cậu đã xỉu vì lạnh và mệt
- Cảm ơn nha, nếu......cậu........, à mà thôi- nó ấp úng
- Có gì Linh cứ nói đi
- Nếu cậu........ ko phiền thì có thể.....cho tớ ngủ ở đây đêm nay được ko????
- Được thôi, cậu ngủ trên phòng tớ, tớ sẽ ngủ ở phòng khách, thôi gần 11h đêm rồi, cậu ngủ đi, mai còn đi học nữa
Đặt mình xuống gối, nó nhắm mắt lại và chìm sâu vào giấc ngủ, Phong ở dưới nhà thì cười thầm, vì cậu biết giữa hắn và nó đang có xích mích và đây là cơ hội lớn giành cho cậu
Trong khi đó, hắn đang đi tìm nó khắp nơi:
- THÙY LINH, CÔ ĐANG Ở ĐÂU!!!!!!!!!!!, CÔ CÓ NGHE TÔI NÓI KO, THÙY LINH- hắn chạy khắp nơi và ré to hết cỡ nhưng vô vọng, quá kiệt sức, hắn lủi thủi về nhà
Sáng hôm sau, nó còn ngái ngủ bước xuống nhà thì thấy Phong đang ăn sáng, nó cũng ngồi xuống, nói chuyện với nó được một lúc, Phong lân la hỏi chuyện nó:
- Linh nà, bộ cậu và Vương có chuyệ gì à???
- À, ờ, ko có gì đâu- nó cố tình lảng tránh
- Có thật ko, nếu ko thì tại sao tối hôm qua cậu lại bỏ đi chứ- Phong cố hỏi
- Này- nó gọi phong- tớ nói cái này cậu ko dược nói với ai hết đấy nhé, thật ra tớ và Vường ko là gì của nhau cả, chuyện của chúng tớ chỉ là do hợp đồng, vì lúc đó bố tớ..............hic hic hic- nó bật khóc nhưng rồi cũng cố kìm nén lại
- Hiểu rồi, thôi để ttows đưa cậu về thay đố đi học
Tại nhà của hắn và nó
- CÔ ĐI ĐÂU MÀ BÂY GIỜ MỚI VỀ HẢ, CÔ CÓ BIẾT BUỔI TỐI HÔM QUA TÔI ĐI TÌM CÔ KO HẢ- Hắn quát nó
- tôi đi đâu kệ tôi anh quan tâm làm gì- nó đi một mạch lên phòng
15 phút sau
- cô đi đâu nữa vậy sao lấy hết cả áo quần đi thế??- hắn ngạc nhiên khi thấy nó xách va li xuống nhà
- Tôi đi về nhà bố mẹ tôi, tôi và anh đã hết hợp đồng, tôi ở lại đây làm gì- nó đi một mạch ra cửa và ko nói thêm một câu gì nữa
- NÀY CÔ........- Hắn kéo nó lại nhưng đã qua muộn
Kể từ giây phút đó, hắn và nó ko nói chuyện với nhau một câu, nó đã xin chuyển chỗ ngồi cùng với Vi, Phong ngồi sau lưng nó, còn hắn thì ngồi với Trang, cách nó 2 dãy bàn
H ra chơi
- Ê con kia, bây h mày bị anh Vương bỏ rơi nên trông có vẻ tàn tạ quá nhỉ?- trang chửi nó
- Vậy thì sao, còn đỡ hơn cái loại như mày, thủ đoạn vô biên
Trang tức lắm, tạt nguyên một li nước vào nguuwoif nó
- Ax, cô làm gì vậy hả!- nó gạt bớt nước trên người
- Tao chỉ muốn rửa hết cái nhớp cho mày thôi- trnag liếc nó
- vậy thì tao nghĩ mày cũng nên cần 1 li đấy- nó tạt lại vào người trang
Chợt
- Các người làm gì linh vậy hả?- phong lấy khăn lâu cho nó
- Hội trưởng, tại sao anh lại quan tâm đến hạng người này, nó có đáng để anh qua tâm như vậy ko ?- Trang tức tối
- kệ tôi- Phong phán một câu rồi đưa nó lên lớp
- Cậu có sao ko
- Đừng qua tâm tớ tớ nữa, Vương đối với tớ là quá đủ rồi, tớ ko muôn gặp thêm rắc rôi đâu!!- nó gạt tay Phong ra và bỏ đi
Trong khi đó
- Làm sao thì làm, đừng để tao thấy con nhỏ đó nữa- Trang ra lệnh cho một ai đó
- LINH, THÙY LINH!!- phong gọi nó, nó quay lại thì thấy phong và xỉu ngay lúc đó
Tại nhà của Phong:
- Ax.... mình đang ở đâu thế này, sao đau đầu quá!- nó lấy tay đập mạnh vào đầu
- Linh tỉnh rồi hả, có sao ko, uống đi cho khỏe này- Phong xuất hiện với 1li nước cam trên tay
- Phong,là cậu sao?- nó ngạc nhiên- tớ đang ở đâu vậy?
- Cậu đang ở nhà tớ, lúc nãy tớ gặp cậu trên đường, cậu đã xỉu vì lạnh và mệt
- Cảm ơn nha, nếu......cậu........, à mà thôi- nó ấp úng
- Có gì Linh cứ nói đi
- Nếu cậu........ ko phiền thì có thể.....cho tớ ngủ ở đây đêm nay được ko????
- Được thôi, cậu ngủ trên phòng tớ, tớ sẽ ngủ ở phòng khách, thôi gần 11h đêm rồi, cậu ngủ đi, mai còn đi học nữa
Đặt mình xuống gối, nó nhắm mắt lại và chìm sâu vào giấc ngủ, Phong ở dưới nhà thì cười thầm, vì cậu biết giữa hắn và nó đang có xích mích và đây là cơ hội lớn giành cho cậu
Trong khi đó, hắn đang đi tìm nó khắp nơi:
- THÙY LINH, CÔ ĐANG Ở ĐÂU!!!!!!!!!!!, CÔ CÓ NGHE TÔI NÓI KO, THÙY LINH- hắn chạy khắp nơi và ré to hết cỡ nhưng vô vọng, quá kiệt sức, hắn lủi thủi về nhà
Sáng hôm sau, nó còn ngái ngủ bước xuống nhà thì thấy Phong đang ăn sáng, nó cũng ngồi xuống, nói chuyện với nó được một lúc, Phong lân la hỏi chuyện nó:
- Linh nà, bộ cậu và Vương có chuyệ gì à???
- À, ờ, ko có gì đâu- nó cố tình lảng tránh
- Có thật ko, nếu ko thì tại sao tối hôm qua cậu lại bỏ đi chứ- Phong cố hỏi
- Này- nó gọi phong- tớ nói cái này cậu ko dược nói với ai hết đấy nhé, thật ra tớ và Vường ko là gì của nhau cả, chuyện của chúng tớ chỉ là do hợp đồng, vì lúc đó bố tớ..............hic hic hic- nó bật khóc nhưng rồi cũng cố kìm nén lại
- Hiểu rồi, thôi để ttows đưa cậu về thay đố đi học
Tại nhà của hắn và nó
- CÔ ĐI ĐÂU MÀ BÂY GIỜ MỚI VỀ HẢ, CÔ CÓ BIẾT BUỔI TỐI HÔM QUA TÔI ĐI TÌM CÔ KO HẢ- Hắn quát nó
- tôi đi đâu kệ tôi anh quan tâm làm gì- nó đi một mạch lên phòng
15 phút sau
- cô đi đâu nữa vậy sao lấy hết cả áo quần đi thế??- hắn ngạc nhiên khi thấy nó xách va li xuống nhà
- Tôi đi về nhà bố mẹ tôi, tôi và anh đã hết hợp đồng, tôi ở lại đây làm gì- nó đi một mạch ra cửa và ko nói thêm một câu gì nữa
- NÀY CÔ........- Hắn kéo nó lại nhưng đã qua muộn
Kể từ giây phút đó, hắn và nó ko nói chuyện với nhau một câu, nó đã xin chuyển chỗ ngồi cùng với Vi, Phong ngồi sau lưng nó, còn hắn thì ngồi với Trang, cách nó 2 dãy bàn
H ra chơi
- Ê con kia, bây h mày bị anh Vương bỏ rơi nên trông có vẻ tàn tạ quá nhỉ?- trang chửi nó
- Vậy thì sao, còn đỡ hơn cái loại như mày, thủ đoạn vô biên
Trang tức lắm, tạt nguyên một li nước vào nguuwoif nó
- Ax, cô làm gì vậy hả!- nó gạt bớt nước trên người
- Tao chỉ muốn rửa hết cái nhớp cho mày thôi- trnag liếc nó
- vậy thì tao nghĩ mày cũng nên cần 1 li đấy- nó tạt lại vào người trang
Chợt
- Các người làm gì linh vậy hả?- phong lấy khăn lâu cho nó
- Hội trưởng, tại sao anh lại quan tâm đến hạng người này, nó có đáng để anh qua tâm như vậy ko ?- Trang tức tối
- kệ tôi- Phong phán một câu rồi đưa nó lên lớp
- Cậu có sao ko
- Đừng qua tâm tớ tớ nữa, Vương đối với tớ là quá đủ rồi, tớ ko muôn gặp thêm rắc rôi đâu!!- nó gạt tay Phong ra và bỏ đi
Trong khi đó
- Làm sao thì làm, đừng để tao thấy con nhỏ đó nữa- Trang ra lệnh cho một ai đó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.