Chương 76: Ngoại Truyện 3
Kid
13/08/2017
Hợp đồng này chúng ta đều đã ký, tôi bảo hộ cô khỏi nhà Jenkins đổi lại cô cùng tôi sẽ sinh những đứa bé thừa kế cho Black Hunter.
Người đàn ông ngồi trên ghế bành, cả người như chìm vào bóng tối lạnh giọng đáng sợ cất tiếng. Cô gái xinh đẹp ngồi trước mặt hắn đôi mắt hơi cụp nhìn bản hợp đồng trong tay, một hợp đồng sinh con, một sự ràng buộc cho sự giải thoát sau này.
- Anh là một người thừa kế đặc biệt, anh là ngoại lệ cho việc không gia nhập hội nhưng vẫn biết rất nhiều về hội.
- Tôi rất mong chờ những đứa con của mình, Lancelot.
Người đàn ông nói rồi đứng dậy rời khỏi phòng để lại cô gái xinh đẹp ngồi trong một căn phòng yên lặng suy nghĩ. Cô cần trốn chạy khỏi gia đình còn người đàn ông này cần một đứa con thay thế anh ta gia nhập vào cái hiệp hội tồn tại rất lâu rồi.
- Anh... không nỡ để con trai mà anh yêu quý gia nhập vào hội đó sao? Đứa con trai của anh và Rose Walker....
Cô gái xinh đẹp quay đầu nhìn về phía cánh cửa thật lâu mà không chớp mắt, đôi mắt đó dường như mơ hồ không một chút ánh sáng sức sống.
Bản hợp đồng đã bắt đầu từ thời điểm này, một năm trước khi Sarah Taylor và Mia Taylor có mặt trên thế giới này.
***
Một tuần sau khi Sarah và Mia được sinh ra, Mia đã được đưa đi cách ly với Sarah. Simon Taylor đã đưa con gái lớn của mình là Sarah Taylor tới gặp ba của mình James Taylor, một thành viên của Black Hunter.
Tất cả bọn họ đã quyết định Sarah là người thừa kế tiếp theo, đứa sẻ sống để phục vụ hội.
- Ba, em ấy thật yên lặng.
- Alex con sẽ chăm sóc em thật tốt chứ?
- Vâng, con sẽ yêu thương Sarah, thật nhiều.
Cậu nhóc Alex 7 tuổi, gương mặt nở nụ cười tỏa nắng gật đầu chắc chắn với người ba mà cậu ta kính mến sau đó lại quay sang nhìn em gái yêu thương nựng má cô bé. Từ ngày nhìn thấy em gái cùng ba khác mẹ, Alex đã vô cùng thích cô em gái này và đã quyết tâm sẽ không để kẻ nào làm hại em gái.
- Nhà DonQuixote, con gái của bà Hanna vừa có một cô bé. Cô bé đó sẽ là bạn tốt của Sarah nhà chúng ta.
- Lại một con bé sao?
- Con đã gặp thằng nhóc Pass, thằng bé nói cô bé đó tên là Joey.
Alex vẫn mỉm cười vui vẻ, ngón tay chơi đùa với em gái mà mắt hướng về phía Simon Taylor đang ngồi gần đó. Simon Taylor gần như là trầm ngâm thật lâu sau đó mới cất tiếng đáp lời Alex.
- Nếu không có việc gì con cũng không cần thân cận quá mức với thằng nhóc đó, tuy nó mới 5 tuổi nhưng nhà DonQuixote không có ai tầm thường đâu.
- Con hiểu mà.
Alex vẫn cười thật vui vẻ nhưng trong lòng cậu nhóc đã có suy nghĩ riêng của mình. Nhà DonQuixote tất nhiên đáng sợ rồi, họ là người sáng lập ra Black Hunter nhưng sau đó bà Hanna đã đem quyền lực trao cho bà Paddington cũng là bà ngoại của Alex.
Mà cũng đã thật lâu cậu nhóc chưa gặp lại mẹ và bà ngoại rồi.
Khoảng 8 tháng sau đó, Alex đã đem Sarah cùng tới "đảo quỷ", một hòn đảo thuộc quyền sở hữu của nhà DonQuixote. Mọi người đều nói hòn đảo này không hề có trên bản đồ cũng khó định vị được.
Alex biết phải làm gì ở trên hòn đảo đáng sợ này. Em gái Sarah của cậu ta sẽ buộc phải bị đưa vào thí nghiệm. Họ cần những người thừa kế mạnh mẽ nhất.
Khi tới được đảo quỷ, Alex không ngờ là thằng nhóc Pass cũng theo tới đây, thằng nhóc đem theo cả cô em họ bằng tuổi với Sarah tới, xem ra lần này cả hai đứa đều được thí nghiệm cùng nhau.
- Alex đã lâu không gặp anh rồi.
Cậu nhóc Jonny McGarden mới hơn 2 tuổi nhưng lớn chẳng khác gì mấy đứa nhóc 5, 6 tuổi bình thường mặc bộ đồ thoải mái đứng ở lầu hai căn nhà gỗ bên cạnh đó vui vẻ vẫy tay với Alex.
- Cậu ở đây cũng được hai năm rồi Jonny, cũng đừng cản trở việc của tôi.
Pass không vui ra mặt nhìn thằng nhóc con đáng ghét kia. Jonny dường như được thí nghiệm rất thành công, cơ thể của thằng nhóc này rất tốt, phát triển như họ mong muốn, thậm chí họ chưa từng hạ cường độ luyện tập của thằng nhóc lúc nào cả.
- Người mới sao? Là em gái của hai người?
Jonny hoàn toàn vui vẻ ra mặt nhảy từ tầng hai cách mặt đất khoảng hơn 2m một chút xuống, cậu nhóc chạm đất không gây chấn động nhiều chứng tỏ cậu ta đã luyện tập kinh khủng tới mức nào thậm chí cơ thể của cậu ta tốt ra sao.
Alex đã lạnh lùng nhìn Jonny đầy cảnh cáo trước khi cậu ta tiến tới bên cạnh Sarah và Joey. Thằng nhóc này, họ không nên ở lại lằng nhằng thật lâu.
Pass dẫn đường cho Alex cùng tới căn nhà chính ở trên hòn đảo. Họ sẽ bắt đầu kiểm tra sức khỏe lại một lượt cho hai đứa trẻ sau đó mới tùy vào tình trạng cơ thể để bắt đầu tính toán liều lượng thuốc tiêm vào người cả hai đứa.
Chỉ cần coi sóc tốt cả hai đứa sẽ phát triển một cách đáng kinh ngạc, đây là khoa học phi thực tế của bọn họ đã nghiên cứu từ rất lâu.
- Violet không tới đây sao?
Alex ngồi ở ngoài phòng chờ nhìn Jonny vẫn đang nghịch ngợm khẩu súng ở bên cạnh. Jonny cứ liên tục tháo ra rồi lắp khẩu súng lại lần sau tốc độ lại càng nhanh hơn lần trước, cậu nhóc chú ý vị đàn anh vẻ ngoài tươi cười nhưng lại vô cùng đáng sợ này.
- Sức khỏe của Violet không phù hợp, cậu ta vốn không thể dùng thuốc được. Họ sẽ tận dụng cậu ta ở mặt khác.
- Con bé hơn cậu hai tuổi, hãy ăn nói cho cẩn thẩn.
- Em mới không để ý. Cậu ta hơn em hai tuổi nhưng em còn lớn hơn cả cậu ta.
Jonny bĩu môi vẻ mặt mới không nghe lời quay về tập trung vào khẩu súng trước mặt mình. Alex liếc nhìn thằng nhóc này sau đó lại quay về căn phòng trước mặt bị ngăn cách bởi tấm kính chống đạn trong suốt.
- Cậu còn phải đi luyện tập nên mau đi đi.
- Anh thì thật tốt Alex, còn em thì tuy là con trai duy nhất của ba mình nhưng vẫn phải ở tại nơi này. Tới lúc trưởng thành liệu mọi chuyện sẽ ra sao?
- Cậu chưa hề để tâm tới mấy chuyện đó, ít nhất tôi thấy vậy.
Alex không hề nhìn Jonny nhưng vẫn đáp lời. Jonny nhoẻn miệng cười sau đó đứng dậy cầm khẩu súng rời đi. Đúng là đến giờ luyện tập của cậu nhóc rồi.
Quá trình thí nghiệm rất tốt, cả hai cô nhóc đã phát triển vượt ngưỡng người bình thường để có một cơ thể đủ khỏe, đủ tốt so với độ tuổi thì thật phi thường. Hơn 1 tuổi, trong khi những đứa trẻ khác còn đang tập tành bặp bẹ đủ thứ thì hai cô nhóc này đã biết đến mặt chữ, đã biết đến những thứ quá độ tuổi của mình và bắt đầu những buổi huấn luyện khác người.
Hơn một năm đã trôi qua.
- Violet, em nhất định sẽ đi gặp người mà chị nói giống chị.
Sarah mỉm cười, cô bé mặc bộ váy ngủ màu trắng dài tới chân đơn giản, Sarah đã có một đoạn thời gian luyện tập xa hòn đảo này rất vui vẻ.
Violet, cô bé trầm lặng ngồi một bên. Hội đã có một buổi chụp hình, họ đã chính thức gặp mặt đầy đủ các thành viên cũng như xác định chính thức những đứa trẻ thừa kế. Violet dường như không quá bận tâm việc Sarah đã gặp một cô gái giống Violet hay chưa. Ban đầu Violet nói vậy là để Sarah hãy tránh xa cô vì Sarah thực sự là một con nhóc ồn ào.
- Nghe nói em sẽ rời đi cùng Alex vào hôm nay.
- Bọn em sẽ tới thăm bà ngoại và mẹ Rose.
Sarah mỉm cười vui vẻ, cứ nghĩ tới được gặp mẹ Rose và bà ngoại là cô bé rất vui sướng. Alex vừa tới tòa nhà chính nhìn thấy Sarah đang ngồi nói chuyện với Violet thì bước vào.
- Tới giờ rồi Sarah.
- Alex em vẫn chưa thấy Joey từ sáng.
- Joey đã về nhà của con bé, Hanna muốn Joey để ý tới mẹ con bé.
Alex mỉm cười xoa đầu em gái khi Sarah chạy tới bên cậu ta. Sarah nhìn anh trai có vẻ nhíu mày.
- Các bà mẹ luôn luôn rắc rối.
- Nhưng Rose có vẻ không rắc rối.
Alex vẫn yêu thương nhìn em gái lên tiếng. Hai anh em vui vẻ nắm tay nhau cùng rời đi. Violet nhìn theo hai anh em cũng đứng dậy, cô bé đi tới bên cửa vừa lúc Jonny cũng xuất hiện.
- Cậu sẽ xuất phát cùng chứ Violet?
- Đi thôi, có vẻ bão đang tới rồi.
Violet nhìn Jonny lại nhìn về phía bầu trời u ám. Đúng vậy, bão đang tới với bọn họ rồi.
Khi anh em Alex và Sarah vừa đặt chân tới Anh, ngồi trên xe tới London, Alex đã nhận được điện thoại của Pass gọi tới báo tin Joey đã bị giết tại căn nhà của gia đình cô bé.
- Pass đã nói gì? Anh ta đã nói gì hả ALEX?
Sarah ngồi quay sang anh trai hét lên thật lớn. Alex nhìn em gái mình nắm chặt điện thoại lại gần như khiến cho màn hình điện thoại chịu áp lực lớn mà nứt một chút. Alex khó khăn lên tiếng.
- Joey đã... bị giết rồi.
- Không... Joey, Joey cậu ấy rất mạnh, Joey rất giỏi, em chưa từng thắng cậu ấy... bọn em luôn hòa nhau. Cậu ấy sẽ... không thể chết dễ dàng như vậy được. Anh lừa em, Alex anh lừa em.
- Sarah.
Alex đau lòng ôm em gái đang phát điên của mình vào lòng. Phút trước họ còn đang vui vẻ thì phút sau họ phải đau lòng và phẫn hận đến vậy. Joey là một cô bé đặc biệt trong lòng Alex cũng như Sarah. Nếu phải nói ra Alex đã chọn Joey là phu nhân tương lai của mình nhưng hiện tại kết quả lại không như bọn họ mong muốn.
Khi hai anh em về tới nơi thì Sarah đã đau lòng tới mức nhốt mình trong phòng không muốn gặp ai cả. Ba người lớn biết tin cũng chỉ nhìn nhau không nói gì cả. So với việc đi an ủi Sarah thì họ thà để cô bé một mình bởi vì Sarah là ai, Sarah như thế nào họ phải hiểu rõ.
Cả bốn người đang ngồi nói chuyện với nhau thì Rose đột nhiên ngã xuống, trước ngực cô là vết đạn bắn máu đỏ nhuốm cả váy trắng mềm mại của cô.
Việc ám sát này hoàn toàn đột ngột mà một người như Alex cũng không thể lường trước được. Người của bọn họ nhanh chóng bị qua mặt mà nhóm sát thủ tới ám sát bọn họ đã xông vào.
Sarah nghe thấy tiếng súng, cô bé đã đi về phía cửa chầm chậm mở cánh cửa gỗ ra. Trước mắt Sarah là một nhóm người lạ mặt mà mẹ Rose thì đang nằm trên sàn phía dưới là máu chảy nhuốm đỏ cả tấm thảm, một tên lạ mặt đang túm lấy Alex muốn giết.
Sarah nắm chặt tay lại, cô bé đột ngột xông tới tấn công làm cho những tên áo đen hoảng hốt trong phút chốc nhưng rất nhanh những tên còn lại đã tiến lên chặn lấy Sarah. Phía bên Simon Taylor muốn nhanh chóng cứu Alex và trợ giúp con gái của mình nhưng tên sát thủ kia nhanh tay hơn, hắn đã bóp cò súng.
Sarah đã nhanh tay hơn hẳn, khi cô bé vặn đầu một tên sát thủ đã cầm khẩu súng bắn về phía bàn tay của tên đang muốn bắn chết Alex. Một nhóm tập trung tấn công một cô bé, một vài tên không quên chế ngự Simon Taylor, còn Alex dù đã được Sarah ứng cứu nhưng vẫn bị tên kia bắn về phía ngực trái.
Trong khoảnh khắc Alex đã ngã cuống bên cạnh Rose, cậu nhóc nhìn em gái đang điên cuồng không còn là em gái bình thường của cậu ta.
- Sarah...
Sarah nhìn Alex ngã xuống càng điên cuồng hơn. Một con nhóc hai tuổi với cơ thể lớn hơn đứa trẻ cùng tuổi, với một sức mạnh áp đảo không phải dành cho con người đang điên cuồng kết liễu từng tên sát thủ một.
...Thời gian trôi qua...
Bà Paddington đứng một bên nhìn Sarah đang ôm lấy Alex mà gào khóc đau thương hơn bao giờ hết. Bà đã không thể giúp Sarah, bà không thể giúp hai đứa cháu của mình vào lúc đó.
Sarah vừa mất đi người bạn thân nhất nay lại mất đi người anh trai mà con bé yêu thương, cảm giác đau thương mà Sarah đang cảm nhận hoàn toàn không phải ai cũng hiểu được.
Lần đầu tiên Sarah nhuốm máu là vì anh trai...
Để Sarah tạm thời quên đi vài chuyện đau buồn mà Simon Taylor đã đưa con gái mình tới thành phố A để cô bé bình tĩnh lại. Tang lễ của Rose tất nhiên là Sarah đã không tham gia.
Vài tháng sau đó, Sarah gần như quên đi rất nhiều chuyện và Simon Taylor nhận ra con gái mình bị rối loạn trí nhớ. James yêu cầu con trai của mình đưa Sarah tránh khỏi mọi chuyện một thời gian cho nên Simon Taylor đã quyết định để con gái tới chỗ Sky đang huấn luyện cho Anna và Lizzi.
Sarah đã mang một sự vui vẻ không dấu vết để đối mặt với những người bạn mới.
****
- Sarah, ngươi đã sống thật tốt, ngươi có biết bạn thân của ngươi Joey DonQuixote đã bị giết chứ? Bị chính mẹ ruột của mình hãm hại và tiếp tay cho đám sát thủ đó giết. Còn anh trai của ngươi, Alex Walker, đã chết... là vì ngươi... Sarah, chỉ cần bọn chúng phát hiện ra Alex của ngươi thì chúng sẽ lại giết... lại giết tiếp.....
- Không... không phải....
- Ngươi là một đứa bé tai họa, sẽ không còn đường lui cho ngươi đâu. Ngay từ đầu nếu ngươi không phát hiện ra chuyện của Joey thì mọi chuyện đã thật tốt. Nhưng ngươi lại biết, biết về thân thế thực sự của Joey, một con nhóc hai tuổi lại biết quá nhiều.
- Nhưng... ông là... ông là....
- Ngươi sẽ không thể bảo vệ được ai hết, mẹ ngươi cũng chán ghét ngươi rồi mọi người cũng sẽ chán ghét ngươi. Ngươi sẽ cô độc mãi mãi hahaa, con nhóc như ngươi sẽ cô độc mãi mãi...
Tiếng cười đó, từng câu từng chữ đó đã ám ảnh lên một cô nhóc khiến cho cô nhóc thay đổi đến đáng sợ.
*******
Một việc đau thương đã xảy ra, người bạn mới của Sarah đã phát hiện ra Alex. Thần trí rối loạn của Sarah đã khiến cô bé mất tỉnh táo mà giết mất người bạn còn lại này của mình.
Trước đó trận hỏa hoạn cũng đã xảy ra và Mia được xem như đã chết. Đả kích liên tục tới dẫn tới Sarah trở nên phát điên tới không còn nhận ra điều gì nữa. Cái chết của Lâm Sam Sam phần lớn là vì Alex còn một phần là do sự ra đi của Mia đã hình thành lên một tâm lí muốn giết người để bảo vệ người thân của Sarah.
Sarah đã bị người đàn ông bí ẩn kích thích tới cực điểm, một cô bé bất khả chiến bại đã bị hủy hoại trong tay một kẻ độc đoán đáng sợ ẩn sâu trong bóng tối.
***********
Note: người đàn ông bí ẩn trong đoạn đối thoại ngắn kia sẽ xuất hiện trong bộ Hắc Gia Tộc, là một nhân vật phong vân khá quan trọng. Sarah là người đầu tiên phát hiện ra ông ta, cũng là người biết rõ nhất về gia đình bí ẩn của ông ta cũng như về toàn bộ câu chuyện đáng thương của người bạn thân Joey. Có thể nói tính cách của Sarah một phần do ông ta tác động tạo thành. (viết nhiều đoạn sau làm ta cũng loạn quá nên bỏ rơi cả nam chính ><)
Người đàn ông ngồi trên ghế bành, cả người như chìm vào bóng tối lạnh giọng đáng sợ cất tiếng. Cô gái xinh đẹp ngồi trước mặt hắn đôi mắt hơi cụp nhìn bản hợp đồng trong tay, một hợp đồng sinh con, một sự ràng buộc cho sự giải thoát sau này.
- Anh là một người thừa kế đặc biệt, anh là ngoại lệ cho việc không gia nhập hội nhưng vẫn biết rất nhiều về hội.
- Tôi rất mong chờ những đứa con của mình, Lancelot.
Người đàn ông nói rồi đứng dậy rời khỏi phòng để lại cô gái xinh đẹp ngồi trong một căn phòng yên lặng suy nghĩ. Cô cần trốn chạy khỏi gia đình còn người đàn ông này cần một đứa con thay thế anh ta gia nhập vào cái hiệp hội tồn tại rất lâu rồi.
- Anh... không nỡ để con trai mà anh yêu quý gia nhập vào hội đó sao? Đứa con trai của anh và Rose Walker....
Cô gái xinh đẹp quay đầu nhìn về phía cánh cửa thật lâu mà không chớp mắt, đôi mắt đó dường như mơ hồ không một chút ánh sáng sức sống.
Bản hợp đồng đã bắt đầu từ thời điểm này, một năm trước khi Sarah Taylor và Mia Taylor có mặt trên thế giới này.
***
Một tuần sau khi Sarah và Mia được sinh ra, Mia đã được đưa đi cách ly với Sarah. Simon Taylor đã đưa con gái lớn của mình là Sarah Taylor tới gặp ba của mình James Taylor, một thành viên của Black Hunter.
Tất cả bọn họ đã quyết định Sarah là người thừa kế tiếp theo, đứa sẻ sống để phục vụ hội.
- Ba, em ấy thật yên lặng.
- Alex con sẽ chăm sóc em thật tốt chứ?
- Vâng, con sẽ yêu thương Sarah, thật nhiều.
Cậu nhóc Alex 7 tuổi, gương mặt nở nụ cười tỏa nắng gật đầu chắc chắn với người ba mà cậu ta kính mến sau đó lại quay sang nhìn em gái yêu thương nựng má cô bé. Từ ngày nhìn thấy em gái cùng ba khác mẹ, Alex đã vô cùng thích cô em gái này và đã quyết tâm sẽ không để kẻ nào làm hại em gái.
- Nhà DonQuixote, con gái của bà Hanna vừa có một cô bé. Cô bé đó sẽ là bạn tốt của Sarah nhà chúng ta.
- Lại một con bé sao?
- Con đã gặp thằng nhóc Pass, thằng bé nói cô bé đó tên là Joey.
Alex vẫn mỉm cười vui vẻ, ngón tay chơi đùa với em gái mà mắt hướng về phía Simon Taylor đang ngồi gần đó. Simon Taylor gần như là trầm ngâm thật lâu sau đó mới cất tiếng đáp lời Alex.
- Nếu không có việc gì con cũng không cần thân cận quá mức với thằng nhóc đó, tuy nó mới 5 tuổi nhưng nhà DonQuixote không có ai tầm thường đâu.
- Con hiểu mà.
Alex vẫn cười thật vui vẻ nhưng trong lòng cậu nhóc đã có suy nghĩ riêng của mình. Nhà DonQuixote tất nhiên đáng sợ rồi, họ là người sáng lập ra Black Hunter nhưng sau đó bà Hanna đã đem quyền lực trao cho bà Paddington cũng là bà ngoại của Alex.
Mà cũng đã thật lâu cậu nhóc chưa gặp lại mẹ và bà ngoại rồi.
Khoảng 8 tháng sau đó, Alex đã đem Sarah cùng tới "đảo quỷ", một hòn đảo thuộc quyền sở hữu của nhà DonQuixote. Mọi người đều nói hòn đảo này không hề có trên bản đồ cũng khó định vị được.
Alex biết phải làm gì ở trên hòn đảo đáng sợ này. Em gái Sarah của cậu ta sẽ buộc phải bị đưa vào thí nghiệm. Họ cần những người thừa kế mạnh mẽ nhất.
Khi tới được đảo quỷ, Alex không ngờ là thằng nhóc Pass cũng theo tới đây, thằng nhóc đem theo cả cô em họ bằng tuổi với Sarah tới, xem ra lần này cả hai đứa đều được thí nghiệm cùng nhau.
- Alex đã lâu không gặp anh rồi.
Cậu nhóc Jonny McGarden mới hơn 2 tuổi nhưng lớn chẳng khác gì mấy đứa nhóc 5, 6 tuổi bình thường mặc bộ đồ thoải mái đứng ở lầu hai căn nhà gỗ bên cạnh đó vui vẻ vẫy tay với Alex.
- Cậu ở đây cũng được hai năm rồi Jonny, cũng đừng cản trở việc của tôi.
Pass không vui ra mặt nhìn thằng nhóc con đáng ghét kia. Jonny dường như được thí nghiệm rất thành công, cơ thể của thằng nhóc này rất tốt, phát triển như họ mong muốn, thậm chí họ chưa từng hạ cường độ luyện tập của thằng nhóc lúc nào cả.
- Người mới sao? Là em gái của hai người?
Jonny hoàn toàn vui vẻ ra mặt nhảy từ tầng hai cách mặt đất khoảng hơn 2m một chút xuống, cậu nhóc chạm đất không gây chấn động nhiều chứng tỏ cậu ta đã luyện tập kinh khủng tới mức nào thậm chí cơ thể của cậu ta tốt ra sao.
Alex đã lạnh lùng nhìn Jonny đầy cảnh cáo trước khi cậu ta tiến tới bên cạnh Sarah và Joey. Thằng nhóc này, họ không nên ở lại lằng nhằng thật lâu.
Pass dẫn đường cho Alex cùng tới căn nhà chính ở trên hòn đảo. Họ sẽ bắt đầu kiểm tra sức khỏe lại một lượt cho hai đứa trẻ sau đó mới tùy vào tình trạng cơ thể để bắt đầu tính toán liều lượng thuốc tiêm vào người cả hai đứa.
Chỉ cần coi sóc tốt cả hai đứa sẽ phát triển một cách đáng kinh ngạc, đây là khoa học phi thực tế của bọn họ đã nghiên cứu từ rất lâu.
- Violet không tới đây sao?
Alex ngồi ở ngoài phòng chờ nhìn Jonny vẫn đang nghịch ngợm khẩu súng ở bên cạnh. Jonny cứ liên tục tháo ra rồi lắp khẩu súng lại lần sau tốc độ lại càng nhanh hơn lần trước, cậu nhóc chú ý vị đàn anh vẻ ngoài tươi cười nhưng lại vô cùng đáng sợ này.
- Sức khỏe của Violet không phù hợp, cậu ta vốn không thể dùng thuốc được. Họ sẽ tận dụng cậu ta ở mặt khác.
- Con bé hơn cậu hai tuổi, hãy ăn nói cho cẩn thẩn.
- Em mới không để ý. Cậu ta hơn em hai tuổi nhưng em còn lớn hơn cả cậu ta.
Jonny bĩu môi vẻ mặt mới không nghe lời quay về tập trung vào khẩu súng trước mặt mình. Alex liếc nhìn thằng nhóc này sau đó lại quay về căn phòng trước mặt bị ngăn cách bởi tấm kính chống đạn trong suốt.
- Cậu còn phải đi luyện tập nên mau đi đi.
- Anh thì thật tốt Alex, còn em thì tuy là con trai duy nhất của ba mình nhưng vẫn phải ở tại nơi này. Tới lúc trưởng thành liệu mọi chuyện sẽ ra sao?
- Cậu chưa hề để tâm tới mấy chuyện đó, ít nhất tôi thấy vậy.
Alex không hề nhìn Jonny nhưng vẫn đáp lời. Jonny nhoẻn miệng cười sau đó đứng dậy cầm khẩu súng rời đi. Đúng là đến giờ luyện tập của cậu nhóc rồi.
Quá trình thí nghiệm rất tốt, cả hai cô nhóc đã phát triển vượt ngưỡng người bình thường để có một cơ thể đủ khỏe, đủ tốt so với độ tuổi thì thật phi thường. Hơn 1 tuổi, trong khi những đứa trẻ khác còn đang tập tành bặp bẹ đủ thứ thì hai cô nhóc này đã biết đến mặt chữ, đã biết đến những thứ quá độ tuổi của mình và bắt đầu những buổi huấn luyện khác người.
Hơn một năm đã trôi qua.
- Violet, em nhất định sẽ đi gặp người mà chị nói giống chị.
Sarah mỉm cười, cô bé mặc bộ váy ngủ màu trắng dài tới chân đơn giản, Sarah đã có một đoạn thời gian luyện tập xa hòn đảo này rất vui vẻ.
Violet, cô bé trầm lặng ngồi một bên. Hội đã có một buổi chụp hình, họ đã chính thức gặp mặt đầy đủ các thành viên cũng như xác định chính thức những đứa trẻ thừa kế. Violet dường như không quá bận tâm việc Sarah đã gặp một cô gái giống Violet hay chưa. Ban đầu Violet nói vậy là để Sarah hãy tránh xa cô vì Sarah thực sự là một con nhóc ồn ào.
- Nghe nói em sẽ rời đi cùng Alex vào hôm nay.
- Bọn em sẽ tới thăm bà ngoại và mẹ Rose.
Sarah mỉm cười vui vẻ, cứ nghĩ tới được gặp mẹ Rose và bà ngoại là cô bé rất vui sướng. Alex vừa tới tòa nhà chính nhìn thấy Sarah đang ngồi nói chuyện với Violet thì bước vào.
- Tới giờ rồi Sarah.
- Alex em vẫn chưa thấy Joey từ sáng.
- Joey đã về nhà của con bé, Hanna muốn Joey để ý tới mẹ con bé.
Alex mỉm cười xoa đầu em gái khi Sarah chạy tới bên cậu ta. Sarah nhìn anh trai có vẻ nhíu mày.
- Các bà mẹ luôn luôn rắc rối.
- Nhưng Rose có vẻ không rắc rối.
Alex vẫn yêu thương nhìn em gái lên tiếng. Hai anh em vui vẻ nắm tay nhau cùng rời đi. Violet nhìn theo hai anh em cũng đứng dậy, cô bé đi tới bên cửa vừa lúc Jonny cũng xuất hiện.
- Cậu sẽ xuất phát cùng chứ Violet?
- Đi thôi, có vẻ bão đang tới rồi.
Violet nhìn Jonny lại nhìn về phía bầu trời u ám. Đúng vậy, bão đang tới với bọn họ rồi.
Khi anh em Alex và Sarah vừa đặt chân tới Anh, ngồi trên xe tới London, Alex đã nhận được điện thoại của Pass gọi tới báo tin Joey đã bị giết tại căn nhà của gia đình cô bé.
- Pass đã nói gì? Anh ta đã nói gì hả ALEX?
Sarah ngồi quay sang anh trai hét lên thật lớn. Alex nhìn em gái mình nắm chặt điện thoại lại gần như khiến cho màn hình điện thoại chịu áp lực lớn mà nứt một chút. Alex khó khăn lên tiếng.
- Joey đã... bị giết rồi.
- Không... Joey, Joey cậu ấy rất mạnh, Joey rất giỏi, em chưa từng thắng cậu ấy... bọn em luôn hòa nhau. Cậu ấy sẽ... không thể chết dễ dàng như vậy được. Anh lừa em, Alex anh lừa em.
- Sarah.
Alex đau lòng ôm em gái đang phát điên của mình vào lòng. Phút trước họ còn đang vui vẻ thì phút sau họ phải đau lòng và phẫn hận đến vậy. Joey là một cô bé đặc biệt trong lòng Alex cũng như Sarah. Nếu phải nói ra Alex đã chọn Joey là phu nhân tương lai của mình nhưng hiện tại kết quả lại không như bọn họ mong muốn.
Khi hai anh em về tới nơi thì Sarah đã đau lòng tới mức nhốt mình trong phòng không muốn gặp ai cả. Ba người lớn biết tin cũng chỉ nhìn nhau không nói gì cả. So với việc đi an ủi Sarah thì họ thà để cô bé một mình bởi vì Sarah là ai, Sarah như thế nào họ phải hiểu rõ.
Cả bốn người đang ngồi nói chuyện với nhau thì Rose đột nhiên ngã xuống, trước ngực cô là vết đạn bắn máu đỏ nhuốm cả váy trắng mềm mại của cô.
Việc ám sát này hoàn toàn đột ngột mà một người như Alex cũng không thể lường trước được. Người của bọn họ nhanh chóng bị qua mặt mà nhóm sát thủ tới ám sát bọn họ đã xông vào.
Sarah nghe thấy tiếng súng, cô bé đã đi về phía cửa chầm chậm mở cánh cửa gỗ ra. Trước mắt Sarah là một nhóm người lạ mặt mà mẹ Rose thì đang nằm trên sàn phía dưới là máu chảy nhuốm đỏ cả tấm thảm, một tên lạ mặt đang túm lấy Alex muốn giết.
Sarah nắm chặt tay lại, cô bé đột ngột xông tới tấn công làm cho những tên áo đen hoảng hốt trong phút chốc nhưng rất nhanh những tên còn lại đã tiến lên chặn lấy Sarah. Phía bên Simon Taylor muốn nhanh chóng cứu Alex và trợ giúp con gái của mình nhưng tên sát thủ kia nhanh tay hơn, hắn đã bóp cò súng.
Sarah đã nhanh tay hơn hẳn, khi cô bé vặn đầu một tên sát thủ đã cầm khẩu súng bắn về phía bàn tay của tên đang muốn bắn chết Alex. Một nhóm tập trung tấn công một cô bé, một vài tên không quên chế ngự Simon Taylor, còn Alex dù đã được Sarah ứng cứu nhưng vẫn bị tên kia bắn về phía ngực trái.
Trong khoảnh khắc Alex đã ngã cuống bên cạnh Rose, cậu nhóc nhìn em gái đang điên cuồng không còn là em gái bình thường của cậu ta.
- Sarah...
Sarah nhìn Alex ngã xuống càng điên cuồng hơn. Một con nhóc hai tuổi với cơ thể lớn hơn đứa trẻ cùng tuổi, với một sức mạnh áp đảo không phải dành cho con người đang điên cuồng kết liễu từng tên sát thủ một.
...Thời gian trôi qua...
Bà Paddington đứng một bên nhìn Sarah đang ôm lấy Alex mà gào khóc đau thương hơn bao giờ hết. Bà đã không thể giúp Sarah, bà không thể giúp hai đứa cháu của mình vào lúc đó.
Sarah vừa mất đi người bạn thân nhất nay lại mất đi người anh trai mà con bé yêu thương, cảm giác đau thương mà Sarah đang cảm nhận hoàn toàn không phải ai cũng hiểu được.
Lần đầu tiên Sarah nhuốm máu là vì anh trai...
Để Sarah tạm thời quên đi vài chuyện đau buồn mà Simon Taylor đã đưa con gái mình tới thành phố A để cô bé bình tĩnh lại. Tang lễ của Rose tất nhiên là Sarah đã không tham gia.
Vài tháng sau đó, Sarah gần như quên đi rất nhiều chuyện và Simon Taylor nhận ra con gái mình bị rối loạn trí nhớ. James yêu cầu con trai của mình đưa Sarah tránh khỏi mọi chuyện một thời gian cho nên Simon Taylor đã quyết định để con gái tới chỗ Sky đang huấn luyện cho Anna và Lizzi.
Sarah đã mang một sự vui vẻ không dấu vết để đối mặt với những người bạn mới.
****
- Sarah, ngươi đã sống thật tốt, ngươi có biết bạn thân của ngươi Joey DonQuixote đã bị giết chứ? Bị chính mẹ ruột của mình hãm hại và tiếp tay cho đám sát thủ đó giết. Còn anh trai của ngươi, Alex Walker, đã chết... là vì ngươi... Sarah, chỉ cần bọn chúng phát hiện ra Alex của ngươi thì chúng sẽ lại giết... lại giết tiếp.....
- Không... không phải....
- Ngươi là một đứa bé tai họa, sẽ không còn đường lui cho ngươi đâu. Ngay từ đầu nếu ngươi không phát hiện ra chuyện của Joey thì mọi chuyện đã thật tốt. Nhưng ngươi lại biết, biết về thân thế thực sự của Joey, một con nhóc hai tuổi lại biết quá nhiều.
- Nhưng... ông là... ông là....
- Ngươi sẽ không thể bảo vệ được ai hết, mẹ ngươi cũng chán ghét ngươi rồi mọi người cũng sẽ chán ghét ngươi. Ngươi sẽ cô độc mãi mãi hahaa, con nhóc như ngươi sẽ cô độc mãi mãi...
Tiếng cười đó, từng câu từng chữ đó đã ám ảnh lên một cô nhóc khiến cho cô nhóc thay đổi đến đáng sợ.
*******
Một việc đau thương đã xảy ra, người bạn mới của Sarah đã phát hiện ra Alex. Thần trí rối loạn của Sarah đã khiến cô bé mất tỉnh táo mà giết mất người bạn còn lại này của mình.
Trước đó trận hỏa hoạn cũng đã xảy ra và Mia được xem như đã chết. Đả kích liên tục tới dẫn tới Sarah trở nên phát điên tới không còn nhận ra điều gì nữa. Cái chết của Lâm Sam Sam phần lớn là vì Alex còn một phần là do sự ra đi của Mia đã hình thành lên một tâm lí muốn giết người để bảo vệ người thân của Sarah.
Sarah đã bị người đàn ông bí ẩn kích thích tới cực điểm, một cô bé bất khả chiến bại đã bị hủy hoại trong tay một kẻ độc đoán đáng sợ ẩn sâu trong bóng tối.
***********
Note: người đàn ông bí ẩn trong đoạn đối thoại ngắn kia sẽ xuất hiện trong bộ Hắc Gia Tộc, là một nhân vật phong vân khá quan trọng. Sarah là người đầu tiên phát hiện ra ông ta, cũng là người biết rõ nhất về gia đình bí ẩn của ông ta cũng như về toàn bộ câu chuyện đáng thương của người bạn thân Joey. Có thể nói tính cách của Sarah một phần do ông ta tác động tạo thành. (viết nhiều đoạn sau làm ta cũng loạn quá nên bỏ rơi cả nam chính ><)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.